Tạ Vãn Tình ở tỉnh thành vừa đàm phán với Thịnh Hâm tranh thủ thêm phân ngạch thị trường, vừa tiến hành hạch toán tách rời tài sản cùng nợ của Hải Dụ trong khu vực đem đàm phán, còn phải tìm đối tác mới, làm giảm bớt áp lực tài chính.
Bên phía Hải Châu sau khi chính thức có được quyền đại lý, số tài chính định hướng trước kia tuyệt đại bộ phận thành kim ngạch hợp đồng chảy vào Cty Thịnh Hâm, sấp xỉ 200 vạn, chỉ có số ít là rút lui.
Mặc dù công ty mới chưa thành lập, Thái Phi Quyên ở lại tình thành hiệp trợ Tạ Vãn Tình có rất nhiều việc phải làm.
Chu Du, phó tổng giám đốc tới Hải Châu giúp triển khai công tác, hắn là một trong số nguyên lão cùng Từ Chí Minh sáng lập ra Hải Dụ, về sau Tạ Chiêm nắm quyền, hắn bị điều đi khỏi tầng quản lý trung tâm, Tạ Vãn Tình tiếp thu công ty, tất nhiên hắn được trọng dụng lại.
Chu Du 34 tuổi, tốt nghiệp học viện quan hệ quốc tế thuộc Đại Học Hoa Đông, có vẻ tham gia chính trị hợp hơn kinh doanh, hắn đeo kính dầy, người cao, mắt hẹp rất sắc bén.
Chu Du lần đầu nhìn thấy Trương Khác rất kinh ngạc, nhưng không dám xem thường Trương Khác, hắn tất nhiên đã biết chuyện ở văn phòng Hải Dụ, song vẫn cho rằng có được thành tích hiện nay chủ yếu là do Hứa Tư và người ở dưới.
Sau khi Chu Du tới, Trương Khác cố gắng giảm bớt việc xuất hiện ở văn phòng, dù sao ở thời đầu phát triển thị trường chưa quá phức tạp, tin rằng người làm marketing chuyên nghiệp như Chu Du có thể làm thật hoàn mỹ.
Thái Phi Quyên phụ trách doanh vận, Chu Du phụ trách mở rộng thị trường, đi cùng Chu Du còn có Đan Mai, tổng giám sát tài vụ, là cô gái 27 tuổi, trong khá xinh xắn trắng trẻo, cô ta được Tạ Vãn Tình mời từ Chính Thái tới giải quyết vấn đề tài sản.
Trương Khác nghe thế là biết Tạ Vãn Tình vẫn tìm kiếm người hợp tác trong nội bộ gia tộc.
Đồng thời, giám đốc văn phòng và chủ quản nghiệp vụ ác nơi phía đông tỉnh Đông Hải cùng tới Hải Châu tham gia công tác, văn phòng ban đầu vốn còn rộng rãi, trở nên đầy người huyên náo.
Ước chừng qua hai tuần, bộ khung công ti mới đã xuất hiện, tập đoàn Chính Thái cung cấp 500 vạn tham dự công ty mới, chiếm 46% cổ phần, Hải Dụ đem 200 vạn cùng con đường tiêu thị trước đó gia nhập, chiếm 34% cổ phần, Thí Phi Quyên, Chu Du, Thiền Mai bỏ vốn riêng tham dự, chiếm 5% cổ phần, Trương Khác lấy phân ngạch thị trường Hải Châu tham gia thực tế chỉ có 15%, để dưới tên Hứa Tư.
Công ty mới có tên là công ti trách nhiệm hữu hạn Hải Thái, do Tạ Vãn Tình làm tổng giám đốc, sự vụ cụ thể do Chu Du, Thiền Mai, Thái Phi Quyên phụ trách.
Phân phối cỏ phần như thế Trương Khác không nói gì, mặc dù công ty mới thiếu tài chính, nhưng cũng chẳng cần tới 700 vạn, Chính Thái lợi dụng ưu thế tài chính của mình, chiếm cứ thêm cổ phần, nói rõ bọn họ cũng coi trọng tiền đồ thị trường di động.
Trương Khác chỉ an ủi mình, bối cảnh của Chính Thái có thể giúp đỡ thêm cho công ty, y không muốn Tạ Vãn Tình bị kẹp ở giữa khó xử.
Tạ Vãn Tình không thể cấp cho Trương Khác 20 % cổ phấn như đã hứa nên rất áy náy.
Trong hệ thống mậu dịch tiêu thụ, tác dụng tài chính là thứ yếu, năng lực và dung lượng thị trường mới là quan trọng, Trương Khác không dùng chút tài chính nào lấy được quyền đại lý đặc biệt, là người lên kế hoạch và chấp hành nó, Trương Khác xứng đáng được nhiều hơn 15%.
Trương khi Cty Hải Thái chính thức thành lập, lượng đặt hàng ở Hải Châu đã tới 300 vạn, gần bằng tổng lượng của Gia Tín ở nửa phía tây, Thịnh Hâm lại quả làm phần thượng đặc biệt, vì Hải Thái chưa chính thức thành lập, Tạ Bãn Tình chuyển 18 vạn lời nhuận cho Trương Khác, làm bồi thường vì giảm bớt cổ phần.
Năm 94, ngân hàng trong nước chưa phát hành thể tín dụng, Trương Khác nhìn số tiền trên sổ tiết kiện, búng một cái, đưa cho Hứa Tư:
- Chị cầm lấy mà trả nợ.
Hứa Tư sửng sốt, thời đó 18 vạn tuyệt đối là con số khổng lồ, thấy Trương khác thản nhiên như không, chẳng trách y có thể nhẹ nhàng vay hộ mình 12 vạn, Hứa Tư từ chối:
- Đây là tiền của cậu, tôi còn có lương ở Hải Thái.
Hứa Tư đưa tay đẩy ra, Trương Khác nhân cơ hội nắm luôn lấy bàn tay mềm mại, nói:
- Chị đang làm việc cho em, ở bên phía Hải Châu là kiêm chức, ba năm cuộc đời chị là của em, chị còn chưa hiểu sao?
Nhìn đôi mắt tuyệt mỹ gần như tà mị của Hứa Tư, Trương Khác muốn chết chìm trong đó.
Sự dịu dàng lẫn bá đạo của Trương Khác làm một tình cảm khác lạ lan đi trong tim Hứa Tư, cảm giác ấm áp đó lâu lắm rồi cô chưa được cảm nhận, có chút ngọt ngào, không muốn rút tay khỏi lòng bàn tay lớn của y, có điều bị Trương Khác nhìn say đắm như thế, Hứa Tư thẹn thùng cúi đầu tránh ánh mắt nóng bỏng ấy:
- Tôi cầm bao nhiêu tiền như thế về phải giải thích ra sao? Chỉ cần có công việc tốt, có lương bổng không tệ, trong nhà tôi đã yên tâm rồi.
- Chị nói cũng phải, trước đó em mang tới 12 vạn đã làm nhà chị bất an rồi.
Trương Khác nhìn cánh môi hồng cong cong dưới sống mũi thẳng, cố kiềm chế khao khát ôm lấy Hứa Tư áp môi lên đó, nói:
- Buổi tối mời chị mới chị Vãn Tình tới nhà chị ăn cơm đi.
Không đợi Hứa Tư trả lời Trương Khác đã thêm một câu khẳng định:
- Cứ quyết như thế, hôm nay nhốt Chỉ Đồng trong văn phòng cả ngày rồi, nó nhất định muốn ra ngoài chơi, cứ tới nhà chị, lát nữa em nói với chị Vãn Tình.
Nhìn Trương Khác dứt khoát đẩy cửa ra ngoài văn phòng, trong lòng Hứa Tư cảm thấy êm dịu, đâm lo Tạ Vãn Tình không đi, đang dọn văn kiện trên bàn thì Tiểu Chỉ Đồng đẩy cửa chạy vào, hai bàn tay nhỏ bé hưng phấn khua loạn lên, Hứa Tư cười nhẹ nhõm, ôm lấy Chỉ Đồng.
Ở công ti mới, Hứa Tư chỉ đảm nhận chức vị trợ lý đặc biệt, trước đó đã nói rõ ràng không muốn cô đặt tinh lực chủ yếu ở đó, chỉ cần có một vị trí trong phòng làm việc lớn là được.
Qua Trung Thu, công tác khai thác thị trường ở năm thành phố phía đông tỉnh Đông Hải tiền hành đúng trình tự, trước đó Tạ Vãn Tình tiến hành điều chỉnh lớn con đường tiêu thụ ở nơi này, nhân sự thay máu toàn bộ, lại có tác dụng kiểu mẫu ở Hải Châu, thị trường nhanh chóng đi vào quỹ đạo.
Bốn người Tương Vi cũng tìm được vị trí mới ở công ty mới, năng lực của bọn họ đã được khẳng định, chức vị không tệ.
Bữa tiệc thành lập công ty mới tổ chức hôm qua, nhân viên hết sức hưng phấn với tiền đồ của công ty, đặc biệt trước khi công ty được thành lập, Tạ Vãn Tình trả đủ tiền lương còn nợ, vừa hết giờ làm, mọi người trong phòng làm việc lớn liền hạn nhau đi uống rượu.
Lưu Minh Huy hỏi Hứa Tư:
- Giám đốc Tiểu Trương và cô có rảnh không, chúng ta cùng đi uống rượu.
Hứa Tư vén tóc lắc đầu, trang phục công sở đơn giản không che lấp nổi vẻ đẹp trời sinh của cô, chỉ động tác đó thôi đã làm nam đồng nghiệp trong văn phòng mê mẩn thần hồn, nhưng biết quan hệ giữa cô và Trương Khác không tầm thường, nên sức kháng cự cao hơn.
Chỉ Đồng ngồi bên Hứa Tư tức giận nhìn Lưu Minh Huy, lắc đầu quầy quậy.
Lưu Minh Huy bẹo má Chỉ Đồng:
- Biết rồi nhất định sẽ đưa Chỉ Đồng theo.
Chỉ Đồng vùng vẫy tránh khỏi tay của Lưu Minh Huy, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng bừng, hiển nhiên hờn dỗi vì mình không nói được, Hứa Tư bế cô bé lên:
- Tôi nhận lời đưa Chỉ Đồng về nhà chơi, không theo mọi người được.
Trương Khác và Tạ Vãn Tình từ phòng giám đốc đi ra, nói với Hứa Tư:
- Chị Thái tối có việc, chỉ có bốn người chúng ta thôi. Minh Huy, hôm khác sẽ cho anh cơ hội mời tôi và Hứa Tư.
Trước đó Tương Vi nhìn thấy Đường Học Khiêm phái xe tới đón Tạ Vãn Tình và Trương Khác, mọi người đều suy đoán về bối cảnh công ty. Trong một tháng ngắn ngủi đã thành lập được công ty mới với tài sản đăng ký gần ngàn vạn, đặc biệt cổ đông lớn là tập đoàn Chính Thái trứ danh trên tỉnh, bối cảnh không cần đoán cũng biết tuyệt đối không đơn giản.
Lưu Minh Huy cười nịnh:
- Giám đốc Tiểu Trương nhất định phải nhớ nhé, bạn gái tôi nghe chuyện công ti, sùng bái giám đốc vô cùng, cô ấy học quản lý nhân lực, muốn được giám đốc chỉ giáo thêm.
Trương Khác bĩu môi:
- Anh đưa bạn gái tới trước mặt tôi không sợ cô ấy thay lòng à?
Bình luận facebook