Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 53
Bộ dáng hắn cùng với Hoàng Phủ Dật…… Thật sự là hoàn toàn trái ngược……
Song nghĩ thế nào cũng không thấy có ai dám ở Đông cung giả mạo làm Hoàng Thượng, Đoá Đoá lập tức thỉnh an.
"Thảo dân. . . . . . Khụ, dân nữ ra mắt Hoàng Thượng."
Biết là Hoàng Thượng muốn rán phá điểu, nàng bèn dấu lồng sắt ra phía sau mình, “Hoàng thượng, cái này, kỳ thật nó ăn không hề ngon a. . . . . ."
". . . . . ." Tiểu thái giám cũng kiên trì không ngừng, liều mạng nói một câu cuối cùng, "Con chim lớn mật này dám xúc phạm Hoàng Thượng!"
"Ta không phải nói là hắn xấu có đặc sắc sao." Phá điểu bất mãn xen mồm.
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa yên lặng rơi lệ, phá điểu, ngươi biết quá nhiều rồi, trách không được người ta phải diệt khẩu!
Nghe chữ “xấu” này, Hoàng Thượng đang rối loạn lại bị tức giận làm cho “sống lại”, “Lớn mật!”
"Hoàng Thượng bớt giận!" Nhan Đóa Đóa vội vàng lên tiếng, "Kỳ thật nó hoàn toàn nói bậy!"
Hoàng Thượng tức giận lộ ra mặt, "Ý của ngươi là nói trẫm nhìn đẹp trai?!"
Cái này, làm người không thể trái lương tâm a. . . . . .
Nhan Đóa Đóa rối rắm thật lâu, cuối cùng phát hiện, "Hoàng Thượng, ta cảm thấy ngài nhìn rất. . . . . . phức tạp khó hiểu!"
". . . . . ." Lại có một từ ngữ mới mẻ độc đáo để hình dung về gương mặt của Hoàng Thượng 囧.
"Đây là có ý gì? !"
"Khụ, cái này. . . . . ." Nhan Đóa Đóa vắt óc suy nghĩ, sau đó đột nhiên bỏ khăn che mặt đen xuống, "Người xem gương mặt ta đây, vùng đất bằng phẳng."
Hoàng thượng & tiểu thái giám: đó là bởi vì mặt ngươi rất lớn. . . . . .
Nhan Đóa Đóa thanh thanh cổ họng, "Việc này . . . . . . Cái gọi là tương do tâm sinh (tướng mạo là do tâm mà ra), Hoàng Thượng trong đầu đều là suy nghĩ việc quốc gia đại sự, cho nên nhìn tương đối khó hiểu phức tạp!"
Hoàng thượng lần đầu tiên nghe được cách kiến giải này, cảm thấy tương đối hài lòng, khuôn mặt vốn đang giận đã bắt đầu có nụ cười.
Tiểu rất giám khâm phục, đây quả là chiêu vỗ mông ngựa rất tốt*! Nhân tài!
(*nịnh hót)
Được tiểu thái giám nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ, Nhan Đoá Đoá “khiêm tốn” cười cười, thấp giọng, thấp giọng.
Nàng đây cũng chỉ là vì cứu phá điểu thôi nha.
Nếu cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng tháp, vậy nàng cứu một mạng chim, dù thế nào cũng có thể hơn xây bảy cái lồng chim nha?
Hoàng Thượng say mê ngây ngất diện mạo của mình, đã đem lời lúc nãy quên sạch, “Ngươi tên là gì?”
"Khụ. . . . . . Làm việc tốt không cần để lại danh tính."
Song nghĩ thế nào cũng không thấy có ai dám ở Đông cung giả mạo làm Hoàng Thượng, Đoá Đoá lập tức thỉnh an.
"Thảo dân. . . . . . Khụ, dân nữ ra mắt Hoàng Thượng."
Biết là Hoàng Thượng muốn rán phá điểu, nàng bèn dấu lồng sắt ra phía sau mình, “Hoàng thượng, cái này, kỳ thật nó ăn không hề ngon a. . . . . ."
". . . . . ." Tiểu thái giám cũng kiên trì không ngừng, liều mạng nói một câu cuối cùng, "Con chim lớn mật này dám xúc phạm Hoàng Thượng!"
"Ta không phải nói là hắn xấu có đặc sắc sao." Phá điểu bất mãn xen mồm.
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa yên lặng rơi lệ, phá điểu, ngươi biết quá nhiều rồi, trách không được người ta phải diệt khẩu!
Nghe chữ “xấu” này, Hoàng Thượng đang rối loạn lại bị tức giận làm cho “sống lại”, “Lớn mật!”
"Hoàng Thượng bớt giận!" Nhan Đóa Đóa vội vàng lên tiếng, "Kỳ thật nó hoàn toàn nói bậy!"
Hoàng Thượng tức giận lộ ra mặt, "Ý của ngươi là nói trẫm nhìn đẹp trai?!"
Cái này, làm người không thể trái lương tâm a. . . . . .
Nhan Đóa Đóa rối rắm thật lâu, cuối cùng phát hiện, "Hoàng Thượng, ta cảm thấy ngài nhìn rất. . . . . . phức tạp khó hiểu!"
". . . . . ." Lại có một từ ngữ mới mẻ độc đáo để hình dung về gương mặt của Hoàng Thượng 囧.
"Đây là có ý gì? !"
"Khụ, cái này. . . . . ." Nhan Đóa Đóa vắt óc suy nghĩ, sau đó đột nhiên bỏ khăn che mặt đen xuống, "Người xem gương mặt ta đây, vùng đất bằng phẳng."
Hoàng thượng & tiểu thái giám: đó là bởi vì mặt ngươi rất lớn. . . . . .
Nhan Đóa Đóa thanh thanh cổ họng, "Việc này . . . . . . Cái gọi là tương do tâm sinh (tướng mạo là do tâm mà ra), Hoàng Thượng trong đầu đều là suy nghĩ việc quốc gia đại sự, cho nên nhìn tương đối khó hiểu phức tạp!"
Hoàng thượng lần đầu tiên nghe được cách kiến giải này, cảm thấy tương đối hài lòng, khuôn mặt vốn đang giận đã bắt đầu có nụ cười.
Tiểu rất giám khâm phục, đây quả là chiêu vỗ mông ngựa rất tốt*! Nhân tài!
(*nịnh hót)
Được tiểu thái giám nhìn bằng ánh mắt ngưỡng mộ, Nhan Đoá Đoá “khiêm tốn” cười cười, thấp giọng, thấp giọng.
Nàng đây cũng chỉ là vì cứu phá điểu thôi nha.
Nếu cứu một mạng người còn hơn xây bảy tầng tháp, vậy nàng cứu một mạng chim, dù thế nào cũng có thể hơn xây bảy cái lồng chim nha?
Hoàng Thượng say mê ngây ngất diện mạo của mình, đã đem lời lúc nãy quên sạch, “Ngươi tên là gì?”
"Khụ. . . . . . Làm việc tốt không cần để lại danh tính."
Bình luận facebook