Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 67
Nhìn ra vẻ ngượng ngùng của nàng, nhưng người ngoài cửa sổ vẫn chưa đi, Hoàng Phủ Dật chỉ có thể tiếp tục nói, "Ở bên ngoài ta luôn cố gắng giả vờ tráng kiện một chút, ta không muốn để người khác biết ta. . . . . ."
Ô ô, đừng nói nữa, sinh hoạt vợ chồng cái gì. . . . . . Đều là phù vân nàng nghe không hiểu!
Bọn họ cũng không phải rất thân quen a. . . . . .
Người nghe trộm ngoài cửa sổ cuối cùng cũng rời khỏi, Hoàng Phủ Dật lần này là giải thích thật, "Xin lỗi Đóa Đóa, ta không phải cố ý."
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa tức giận trừng hắn, không biết câu nào là thật câu nào là giả.
"Vừa rồi có người nghe lén" Hoàng Phủ Dật thở dài, "Ta là nói cho người bên ngoài nghe, không phải cố ý nói với nàng những lời này."
Tiểu nha đầu này rất đơn thuần, hắn cũng không muốn dọa hỏng nàng, hiện tại không thể nói những chuyện này với nàng.
". . . . . . Người nghe lén là ai?"
"Chắc là người của hoàng tử khác," Hoàng Phủ Dật vô tình cười cười, "Bọn họ dù sao cũng lo lắng ta sống lâu quá."
". . . . . ." Huynh đệ bất hòa sao?
"Ta muốn đi mật báo!" Đóa Đóa trừng hắn, uy hiếp nói.
"Nếu sợ nàng mật báo, ta sẽ không cho nàng biết."
Cách cái khăn đen che mặt của nàng, Hoàng Phủ Dật cười bóp cái mũi của nàng, "Đóa Đóa, ta tin nàng."
". . . . . . Mật báo!" Nàng tức giận lại uy hiếp một câu.
Ô ô, nàng xác thật sẽ không đi mật báo. . . . . .
Hoàng Phủ Dật cười ha ha, "Sao nàng lại dễ thương như thế."
Sau khi cười xong hắn nghiêm túc lại, "Đóa Đóa, trong cung người muốn ta chết rất nhiều, nhưng mà ta sẽ không để nàng gặp nguy hiểm."
". . . . . . Ngươi vì sao muốn lấy ta?"
"Bởi vì nàng là Vân Tri Hiểu."
". . . . . . À." Đóa Đóa đột nhiên cảm thấy ảm đạm, nàng cứ tưởng là có nguyên nhân khác. . . . . .
Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, bóp cái miệng nhỏ nhắn của nàng, "Không vui?"
"Không có." Miệng bị hắn nắm, giọng Nhan Đóa Đóa mơ hồ không rõ phản bác.
"Tên bịp bợm nghĩ một đằng nói một nẻo, " hắn cười hôn nàng một cái, tráh tháot nắm đấm của nàng đánh tới, "Đóa Đóa, Vân gia là nhà giàu nhất Kì quốc, tài sản Vân gia là thứ các hoàng tử đều quan tâm, nếu ta không nhanh chóng cưới nàng về, nàng sẽ rơi vào trong tay người khác."
Hắn cười nhìn nàng, "Nếu không có nguyên nhân này, ta sẽ chậm rãi truy nàng, chờ nàng cam tâm tình nguyện gả cho ta."
Ô ô, đừng nói nữa, sinh hoạt vợ chồng cái gì. . . . . . Đều là phù vân nàng nghe không hiểu!
Bọn họ cũng không phải rất thân quen a. . . . . .
Người nghe trộm ngoài cửa sổ cuối cùng cũng rời khỏi, Hoàng Phủ Dật lần này là giải thích thật, "Xin lỗi Đóa Đóa, ta không phải cố ý."
". . . . . ." Nhan Đóa Đóa tức giận trừng hắn, không biết câu nào là thật câu nào là giả.
"Vừa rồi có người nghe lén" Hoàng Phủ Dật thở dài, "Ta là nói cho người bên ngoài nghe, không phải cố ý nói với nàng những lời này."
Tiểu nha đầu này rất đơn thuần, hắn cũng không muốn dọa hỏng nàng, hiện tại không thể nói những chuyện này với nàng.
". . . . . . Người nghe lén là ai?"
"Chắc là người của hoàng tử khác," Hoàng Phủ Dật vô tình cười cười, "Bọn họ dù sao cũng lo lắng ta sống lâu quá."
". . . . . ." Huynh đệ bất hòa sao?
"Ta muốn đi mật báo!" Đóa Đóa trừng hắn, uy hiếp nói.
"Nếu sợ nàng mật báo, ta sẽ không cho nàng biết."
Cách cái khăn đen che mặt của nàng, Hoàng Phủ Dật cười bóp cái mũi của nàng, "Đóa Đóa, ta tin nàng."
". . . . . . Mật báo!" Nàng tức giận lại uy hiếp một câu.
Ô ô, nàng xác thật sẽ không đi mật báo. . . . . .
Hoàng Phủ Dật cười ha ha, "Sao nàng lại dễ thương như thế."
Sau khi cười xong hắn nghiêm túc lại, "Đóa Đóa, trong cung người muốn ta chết rất nhiều, nhưng mà ta sẽ không để nàng gặp nguy hiểm."
". . . . . . Ngươi vì sao muốn lấy ta?"
"Bởi vì nàng là Vân Tri Hiểu."
". . . . . . À." Đóa Đóa đột nhiên cảm thấy ảm đạm, nàng cứ tưởng là có nguyên nhân khác. . . . . .
Hoàng Phủ Dật nở nụ cười, bóp cái miệng nhỏ nhắn của nàng, "Không vui?"
"Không có." Miệng bị hắn nắm, giọng Nhan Đóa Đóa mơ hồ không rõ phản bác.
"Tên bịp bợm nghĩ một đằng nói một nẻo, " hắn cười hôn nàng một cái, tráh tháot nắm đấm của nàng đánh tới, "Đóa Đóa, Vân gia là nhà giàu nhất Kì quốc, tài sản Vân gia là thứ các hoàng tử đều quan tâm, nếu ta không nhanh chóng cưới nàng về, nàng sẽ rơi vào trong tay người khác."
Hắn cười nhìn nàng, "Nếu không có nguyên nhân này, ta sẽ chậm rãi truy nàng, chờ nàng cam tâm tình nguyện gả cho ta."
Bình luận facebook