Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 96
Nàng lập tức giả vờ bận rộn, muốn chuyển hướng đề tài.
"Tiểu nha đầu không nói lời thật."
Hoàng Phủ Dật cười nàng, sau khi thật cẩn thận giúp nàng vén tóc, tránh cho bị nước dính ướt.
Khuôn mặt đã được rửa sạch sẽ rồi, nhưng đầu Đóa Đóa cũng chưa nâng lên mà lấy khăn vải che mặt ở một bên qua, không muốn hắn nhìn thấy toàn bộ diện mạo của mình.
Nhưng Hoàng Phủ Dật đã nhanh hơn một bước kéo nàng lại, làm cả khuôn mặt của nàng đều lộ ở trước mắt mình.
"Thật đẹp." Hắn có chút nín thở tán thán.
". . . . . ." Bởi vì thẹn thùng, mặt Đóa Đóa nhìn hơi hơi hồng, đáng yêu lại mê người, làm cho lòng Hoàng Phủ Dật lại càng động.
"Đóa Đóa, ta muốn hôn nàng."
". . . . . ." Nga. . . . . .
Ôm chặt nàng, Hoàng Phủ Dật còn ý xấu mà trêu nàng, "Có thể không?"
". . . . . . Không thể!"
"Ta đây cũng hôn." Cười cười mà nắm lấy nắm tay nhỏ của nàng đang đánh tới, Hoàng Phủ Dật cúi đầu liền nóng bỏng mà hôn nàng.
Thế là cả phòng mây bay lượn lờ. . . . . . tâm hồn bé nhỏ của Đóa Đóa liền luân hãm như thế.
Qua một lúc lâu, Hoàng Phủ Dật buông nàng ra, hơi hơi để nàng rời khỏi vòng ôm của mình,
"Ta đi về trước, ngày mai gặp." Cúi đầu nhanh chóng lại hôn nàng một cái, Hoàng Phủ Dật vội vàng rời khỏi.
Hắn không nỡ đi, nhưng nếu cứ ở lại đó nữa hắn có thể sẽ không có cách nào khống chế được chính mình .
". . . . . ." Đóa Đóa đóng kỹ cửa lại, ngay cả bước đi cũng đều nhẹ như bay, như là đang giẫm lên may bay vậy.
Đây thật sự là đám mây hồng a. . . . . .
Ô ô, quá nhiệt tình rồi . . . . . . Đáng thương cho tâm hồn nhỏ bé yếu ớt của nàng!
————
Bởi vì Hoàng Phủ Dật đã nhìn thấy toàn bộ diện mạo của nàng, mà thị vệ kia cũng nhìn thấy nửa khuôn mặt nàng, cho nên sáng sớm hôm sau Đóa Đóa dứt khoát không che mặt nữa.
Vì vậy lúc nàng vừa ra khỏi cửa, cái nghe được đều là tiếng đồ vật này nọ rơi xuống đất. . . . . .
Kỳ thật thanh danh của Vân Tri Hiểu vẫn rất vang dội, hiện tại trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một tuyệt sắc đại mỹ nữ, mọi người cũng sẽ không quá kinh ngạc.
Nhưng vấn đề ở đây là vì hình tượng của Đóa Đóa khi vừa mới tiến cung. . . . . . có chút kinh khủng.
Cho nên bọn họ đều cho rằng thái tử bị lừa, nếu không phải tính tình của Đóa Đóa tương đối làm người ta thích thì bọn họ đã chuẩn bị thay Hoàng Phủ Dật bi ai vì cưới phải một người vợ như vậy rồi.
Ngày hôm qua khi cái thị vệ kia trở về thông báo lại tin tức, mọi người vẫn còn không tin, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy . . . . . .
Tất cả mọi người đều cả kinh đến nỗi sắp trật khớp cằm, những thứ đang cầm trong tay cũng đều rơi xuống mặt đất .
"Tiểu nha đầu không nói lời thật."
Hoàng Phủ Dật cười nàng, sau khi thật cẩn thận giúp nàng vén tóc, tránh cho bị nước dính ướt.
Khuôn mặt đã được rửa sạch sẽ rồi, nhưng đầu Đóa Đóa cũng chưa nâng lên mà lấy khăn vải che mặt ở một bên qua, không muốn hắn nhìn thấy toàn bộ diện mạo của mình.
Nhưng Hoàng Phủ Dật đã nhanh hơn một bước kéo nàng lại, làm cả khuôn mặt của nàng đều lộ ở trước mắt mình.
"Thật đẹp." Hắn có chút nín thở tán thán.
". . . . . ." Bởi vì thẹn thùng, mặt Đóa Đóa nhìn hơi hơi hồng, đáng yêu lại mê người, làm cho lòng Hoàng Phủ Dật lại càng động.
"Đóa Đóa, ta muốn hôn nàng."
". . . . . ." Nga. . . . . .
Ôm chặt nàng, Hoàng Phủ Dật còn ý xấu mà trêu nàng, "Có thể không?"
". . . . . . Không thể!"
"Ta đây cũng hôn." Cười cười mà nắm lấy nắm tay nhỏ của nàng đang đánh tới, Hoàng Phủ Dật cúi đầu liền nóng bỏng mà hôn nàng.
Thế là cả phòng mây bay lượn lờ. . . . . . tâm hồn bé nhỏ của Đóa Đóa liền luân hãm như thế.
Qua một lúc lâu, Hoàng Phủ Dật buông nàng ra, hơi hơi để nàng rời khỏi vòng ôm của mình,
"Ta đi về trước, ngày mai gặp." Cúi đầu nhanh chóng lại hôn nàng một cái, Hoàng Phủ Dật vội vàng rời khỏi.
Hắn không nỡ đi, nhưng nếu cứ ở lại đó nữa hắn có thể sẽ không có cách nào khống chế được chính mình .
". . . . . ." Đóa Đóa đóng kỹ cửa lại, ngay cả bước đi cũng đều nhẹ như bay, như là đang giẫm lên may bay vậy.
Đây thật sự là đám mây hồng a. . . . . .
Ô ô, quá nhiệt tình rồi . . . . . . Đáng thương cho tâm hồn nhỏ bé yếu ớt của nàng!
————
Bởi vì Hoàng Phủ Dật đã nhìn thấy toàn bộ diện mạo của nàng, mà thị vệ kia cũng nhìn thấy nửa khuôn mặt nàng, cho nên sáng sớm hôm sau Đóa Đóa dứt khoát không che mặt nữa.
Vì vậy lúc nàng vừa ra khỏi cửa, cái nghe được đều là tiếng đồ vật này nọ rơi xuống đất. . . . . .
Kỳ thật thanh danh của Vân Tri Hiểu vẫn rất vang dội, hiện tại trước mắt lại đột nhiên xuất hiện một tuyệt sắc đại mỹ nữ, mọi người cũng sẽ không quá kinh ngạc.
Nhưng vấn đề ở đây là vì hình tượng của Đóa Đóa khi vừa mới tiến cung. . . . . . có chút kinh khủng.
Cho nên bọn họ đều cho rằng thái tử bị lừa, nếu không phải tính tình của Đóa Đóa tương đối làm người ta thích thì bọn họ đã chuẩn bị thay Hoàng Phủ Dật bi ai vì cưới phải một người vợ như vậy rồi.
Ngày hôm qua khi cái thị vệ kia trở về thông báo lại tin tức, mọi người vẫn còn không tin, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy . . . . . .
Tất cả mọi người đều cả kinh đến nỗi sắp trật khớp cằm, những thứ đang cầm trong tay cũng đều rơi xuống mặt đất .
Bình luận facebook