Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-106
Chương 106: Trong quá trình lừa gạt...
Translator: Nguyetmai
"Chuẩn... chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn?"
Nghe thấy lời Alina nói, phần lớn học sinh trong phòng sinh hoạt chung đều liếc mắt nhìn nhau, trên mặt hiện lên vẻ hoang mang.
Nhưng mà những học sinh mới năm nhất giống như Hannah Abbott lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều, phần lớn đều gật đầu với vẻ thấu hiểu, sau đó đều nhìn Alina bằng ánh mắt mong đợi, chờ đợi sự sắp xếp tiếp theo của chị đại.
"Đương nhiên rồi, chắc các cậu không cho rằng ban nãy các cậu ăn chỉ là cá trích bình thường mua ngoài chợ đấy chứ?"
Trên mặt Alina lộ ra vẻ cổ quái, ngón tay lướt một vòng từ bản thân tới Hannah cùng với một bộ phận các học sinh mới năm nhất, nói một cách khoa trương: "Đó là con cá biến dị mà toàn thể đội ngũ huấn luyện năm nhất tốn bao công sức, khó khăn lắm mới bắt được lên từ trong Hồ Đen lạnh thấu xương đấy!"
Advertisement / Quảng cáo
Nhìn một lượt đám phù thủy nhỏ đang liếm láp đũa phép bên cạnh lò sưởi, cô bé tóc bạch kim khoanh tay lại.
"Là các đàn anh, đàn chị khóa trên của nhà Hufflepuff thì sẽ không đến mức cứ cướp đoạt thành quả lao động của đám đàn em năm nhất vừa nhỏ yếu vừa đáng thương bọn em chứ?"
Mặc dù người bắt cá chính là Hagrid, nhưng công việc xử lý nguyên liệu nấu ăn tiếp sau đó, mỗi một học sinh mới năm nhất đều có tham gia vào.
Vì để bồi dưỡng tâm tính của đám phù thủy nhỏ năm nhất, Alina đã đích thân giám sát tất cả mọi người đều phải cầm dao bổ mấy nhát lên thân cá biến dị, còn công việc đánh vảy và lột da cá thì cô dứt khoát chia toàn bộ năm nhất ra thành mấy tổ, mỗi tổ tự phụ trách con cá mình sẽ ăn vào buổi tối.
Alina và Hagrid rất kinh ngạc phát hiện ra, không biết vì sao phần lớn người biểu hiện tốt nhất trong mỗi tổ đều là nữ sinh.
Phần lớn các cô bé phù thủy sau khi trải qua khoảng thời gian hoảng sợ ngắn ngủi đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại, học theo động tác mẫu của Alina, bổ dao xuống một cách chuẩn xác mà lạnh lùng, ngược lại là trong đám nam sinh có không ít bạn nhỏ khóc nhè trong cả quá trình. Đương nhiên là sau khi nếm được mùi vị thơm ngon của cá nướng, ánh mắt của chúng đều đã trở nên kiên định hơn nhiều.
Căn cứ theo phỏng đoán của Alina, lần sau nếu phải giết cá thì tất cả mọi người có thể sẽ rất vui vẻ chủ động cầm dao tham gia vào hoạt động tập thể, đương nhiên những chi tiết cụ thể này không cần thiết phải chia sẻ với đám học sinh khóa trên.
"Cá biến dị trong Hồ Đen? Hóa ra là vậy, chẳng trách hương và vị không giống bình thường."
Cedric tặc lưỡi, giống như đang hồi tưởng lại vị ngon hiếm có nơi đầu lưỡi khi nãy.
Cẩn thận nghĩ lại thì trong thịt cá này có khí lạnh như có như không, quả thật rất giống với hơi nước trên hồ bên ngoài lâu đài Hogwarts. Vừa nghĩ tới đây, Cedric không khỏi chán nản. Khi nãy cậu quả thực đã ăn quá nhanh, còn chưa kịp cẩn thận thưởng thức vị ngon ngọt của loại cá quý hiếm này.
Đúng vào lúc anh bạn trẻ Diggory còn đang rầu rĩ thì một giọng nữ dịu dàng vang lên từ trong đám người.
"Nói cách khác, thật ra chỉ cần tới hồ nghĩ cách bắt thêm mấy con cá biến dị như vậy thì Alina, em sẽ chịu trách nhiệm xử lý giúp mọi người, đúng không?"
Mọi người quay đầu lại, người lên tiếng là đàn chị năm sáu của nhà Hufflepuff - Darth Zannah. Trông thấy tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía cô, Zannah cao gầy nhún vai, nói với vẻ mặt như chuyện đương nhiên: "Nói thẳng ra là sau khi trải nghiệm ba bữa ăn tiết kiệm gian khổ ngày hôm qua, chị cảm thấy chúng ta quả thật cần phải tự nghĩ cách cải thiện bữa ăn cho chính mình thôi."
Không thể nghi ngờ, để giữ gìn khối tài sản kếch xù đủ cho Hogwarts tiêu xài ít nhất trong hàng trăm năm kia, đồng thời bảo đảm thế giới pháp thuật có thể đứng ở vị trí bất bại trong ván cờ này, lần này cụ Dumbledore quả thực đã hạ quyết tâm.
Chi phí trong tất cả các phương diện của trường học đều thi hành chính sách thắt chặt hết sức nghiêm ngặt. Một ngày ba bữa ngoại trừ bữa trưa bị đám học sinh năm nhất gây rối ra, thì cho dù là bữa tối cũng chẳng ngon nghẻ gì, thực đơn chủ yếu vẫn là khoai tây nghiền, cải bắp, thịt muối, điều này khiến cho đám học sinh cũ đã quen với những bữa ăn thịnh soạn âm thầm tỏ ra bất mãn với nhà trường.
"Nhưng mà chị Zannah à, nếu như thực sự muốn tới Hồ Đen bắt cá, thời gian phù hợp cũng chỉ có thời gian nghỉ giải lao vào buổi trưa và buổi chiều thôi."
Cedric cau mày ngắt lời: "Nếu thế thì chúng ta rất có thể sẽ bị đám Slytherin sống dưới đáy hồ bắt gặp, như vậy mọi người có thể sẽ lại bị cười nhạo thôi."
Advertisement / Quảng cáo
Quan hệ giữa bốn nhà trong trường Hogwarts thật ra cũng không được coi là phức tạp. Dùng câu nói kinh điển của cụ Dumbledore "Ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo!" (Nitwit! Blubber! Oddment! Tweak!) để tổng kết, thật ra chính là bốn dây xích khinh miệt.
"Ừ, Diggory nói không sai, bọn Slytherin quả thực là cả một vấn đề."
Zannah mân mê môi mình với vẻ phiền não, vấn đề khiến cô lo lắng không phải là bị cười nhạo, mà với tư cách là nhà duy nhất nằm dưới đáy hồ, tính bài xích với người ngoài của nhà Slytherin là nghiêm trọng nhất trong bốn nhà: "Chị còn lo rằng bọn họ sẽ không cho phép chúng ta làm như vậy."
Khi các học sinh khóa trên nhắc tới Slytherin, bầu không khí trong toàn bộ phòng sinh hoạt chung bỗng nhiên bắt đầu trở nên không thoải mái.
Mặc dù nhìn từ bên ngoài, tình hình đối địch giữa nhà Gryffindor và nhà Slytherin là rõ ràng nhất, nhưng thật ra cơ hội hai nhà có thể chạm mặt nhau lại không nhiều lắm, điều này có thể nhìn ra được từ lịch học của năm nhất. Ngoại trừ môn Độc Dược và môn Bay ra, hai nhà Slytherin và Gryffindor chẳng còn môn học chung nào nữa.
Bởi vậy, trong cả trường Hogwarts, nhà có tiếp xúc nhiều nhất với nhà Slytherin thật ra chính là đám lửng con đáng thương nhà Hufflepuff.
Bất kể là phòng sinh hoạt chung được phân bố ở cùng một tầng, hay là hai nhà gần như trùng nhau cả nửa chương trình học, hoặc là tính cách ngạo mạn bẩm sinh của đám người gia tộc huyết thống thuần chủng đối với đám dân thường cỏ rác (nói thẳng thì những học sinh thuộc gia tộc huyết thống thuần chủng trong nhà Gryffindor thật ra cũng không tính là ít), gần như không có học sinh nhà Hufflepuff nào chưa từng bị đám rắn nhỏ nhà hàng xóm Slytherin ức hiếp cả.
Vừa nghĩ tới việc có thể sẽ phải tiếp xúc với nhà Slytherin, vẻ mặt của đám học sinh khóa trên đều trở nên khó coi.
Liếc nhìn phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff bỗng nhiên trở nên ảm đạm, Alina nhíu mày, cuối cùng cô cũng biết tại sao đã mấy thập niên nhà Hufflepuff không giành được cúp nhà rồi, rõ ràng là do phong thủy trong nhà này không đúng.
Cứ như vậy thì không được, cô còn mong đợi phát động sức mạnh của mọi người (sức lực chân tay của đám anh chị khóa trên) để giúp cô liên tục xử lý một vài nguyên liệu nấu ăn không dễ làm kia nữa.
"Khoan đã..."
Cô bé phù thủy tóc bạch kim đảo mắt, ngón tay đặt lên môi, hỏi với vẻ tò mò: "Bức chân dung Hiệu trưởng Phyllida Spore trong văn phòng của Giáo sư Dumbledore đã nói cho em biết rằng thực ra nhà Slytherin nằm ở vị trí cuối cùng của chuỗi thức ăn trong toàn bộ trường Hogwarts mà. Theo em được biết, khoảng hơn một trăm năm trước, nhà Hufflepuff có một thời kì lịch sử huy hoàng và rất dài, lẽ nào mọi người không tò mò sao?"
Cụ Dumbledore? Hiệu trưởng Phyllida Spore? Slytherin ở vị trí cuối cùng? Nhà Hufflepuff huy hoàng?
Giọng nói của cô bé không lớn, nhưng chỉ trong mấy câu nói ngắn ngủi đã tiết lộ ra mấy từ then chốt đủ để kéo lực chú ý của mọi người về phía mình một lần nữa.
Nhưng có lẽ vì đồng thời đề cập tới hai vị Hiệu trưởng tiền nhiệm và đương nhiệm, đồng thời để lộ ra tin tức quá mức khó tin, nên phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff bỗng nhiên lại chìm vào trong một bầu không khí trầm mặc kì quái.
"..."
Ấy thế mà đứng hình rồi hả?
Advertisement / Quảng cáo
Vẫn giữ vẻ mặt ngây thơ, Alina cảm thấy nụ cười của bản thân đã bắt đầu đông cứng lại rồi, khóe mắt chậm rãi đảo qua đám người trước mặt, bỗng nhiên cô cảm thấy đám nhóc trước mặt mình giống như là một đám chuột chũi không biết nói chuyện vậy. Tất cả bọn chúng đều há hốc miệng một cách đần độn, nhìn cô với vẻ mặt tò mò, và chờ đợi có ai đó chủ động lên tiếng hỏi.
Đám nhóc khó hiểu nhà Hufflepuff thật sự rất khó đối phó, trong cùng một tình huống như vậy nếu đổi lại là Ravenclaw, Gryffindor, thậm chí là Slytherin thì đã sớm có phù thủy nhiệt tình chủ động đứng ra tiếp lời rồi.
Cũng may, ngay khi cô chuẩn bị chán nản, không buồn nói thêm gì nữa, trở lại làm một người mạnh mẽ thì cô bé Hannah Abbott quen thuộc với cô nhất nhìn xung quanh một chút, lấy dũng khí hỏi nhỏ:
"Hiệu trưởng Phyllida Spore là ai? Tại sao bà ấy lại nói như vậy, nhà Hufflepuff chúng ta thật sự đã từng trải qua thời kì huy hoàng sao, Alina?"
Vào Hogwarts bao lâu nay, đây là lần đầu tiên Alina cảm thấy cảm động và nhẹ lòng khi nghe thấy giọng nói của Hannah, không uổng công cô đã bón cho Hannah ăn lúc trước, còn khoác áo của mình lên cho Hannah.
Alina âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không có tâm trạng thừa nước đục thả câu nữa, cô hắng giọng rồi mau chóng tiếp lời của Hannah:
"Đương nhiên, ai ai cũng biết..."
Translator: Nguyetmai
"Chuẩn... chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn?"
Nghe thấy lời Alina nói, phần lớn học sinh trong phòng sinh hoạt chung đều liếc mắt nhìn nhau, trên mặt hiện lên vẻ hoang mang.
Nhưng mà những học sinh mới năm nhất giống như Hannah Abbott lại tỏ ra bình tĩnh hơn nhiều, phần lớn đều gật đầu với vẻ thấu hiểu, sau đó đều nhìn Alina bằng ánh mắt mong đợi, chờ đợi sự sắp xếp tiếp theo của chị đại.
"Đương nhiên rồi, chắc các cậu không cho rằng ban nãy các cậu ăn chỉ là cá trích bình thường mua ngoài chợ đấy chứ?"
Trên mặt Alina lộ ra vẻ cổ quái, ngón tay lướt một vòng từ bản thân tới Hannah cùng với một bộ phận các học sinh mới năm nhất, nói một cách khoa trương: "Đó là con cá biến dị mà toàn thể đội ngũ huấn luyện năm nhất tốn bao công sức, khó khăn lắm mới bắt được lên từ trong Hồ Đen lạnh thấu xương đấy!"
Advertisement / Quảng cáo
Nhìn một lượt đám phù thủy nhỏ đang liếm láp đũa phép bên cạnh lò sưởi, cô bé tóc bạch kim khoanh tay lại.
"Là các đàn anh, đàn chị khóa trên của nhà Hufflepuff thì sẽ không đến mức cứ cướp đoạt thành quả lao động của đám đàn em năm nhất vừa nhỏ yếu vừa đáng thương bọn em chứ?"
Mặc dù người bắt cá chính là Hagrid, nhưng công việc xử lý nguyên liệu nấu ăn tiếp sau đó, mỗi một học sinh mới năm nhất đều có tham gia vào.
Vì để bồi dưỡng tâm tính của đám phù thủy nhỏ năm nhất, Alina đã đích thân giám sát tất cả mọi người đều phải cầm dao bổ mấy nhát lên thân cá biến dị, còn công việc đánh vảy và lột da cá thì cô dứt khoát chia toàn bộ năm nhất ra thành mấy tổ, mỗi tổ tự phụ trách con cá mình sẽ ăn vào buổi tối.
Alina và Hagrid rất kinh ngạc phát hiện ra, không biết vì sao phần lớn người biểu hiện tốt nhất trong mỗi tổ đều là nữ sinh.
Phần lớn các cô bé phù thủy sau khi trải qua khoảng thời gian hoảng sợ ngắn ngủi đã nhanh chóng bình tĩnh trở lại, học theo động tác mẫu của Alina, bổ dao xuống một cách chuẩn xác mà lạnh lùng, ngược lại là trong đám nam sinh có không ít bạn nhỏ khóc nhè trong cả quá trình. Đương nhiên là sau khi nếm được mùi vị thơm ngon của cá nướng, ánh mắt của chúng đều đã trở nên kiên định hơn nhiều.
Căn cứ theo phỏng đoán của Alina, lần sau nếu phải giết cá thì tất cả mọi người có thể sẽ rất vui vẻ chủ động cầm dao tham gia vào hoạt động tập thể, đương nhiên những chi tiết cụ thể này không cần thiết phải chia sẻ với đám học sinh khóa trên.
"Cá biến dị trong Hồ Đen? Hóa ra là vậy, chẳng trách hương và vị không giống bình thường."
Cedric tặc lưỡi, giống như đang hồi tưởng lại vị ngon hiếm có nơi đầu lưỡi khi nãy.
Cẩn thận nghĩ lại thì trong thịt cá này có khí lạnh như có như không, quả thật rất giống với hơi nước trên hồ bên ngoài lâu đài Hogwarts. Vừa nghĩ tới đây, Cedric không khỏi chán nản. Khi nãy cậu quả thực đã ăn quá nhanh, còn chưa kịp cẩn thận thưởng thức vị ngon ngọt của loại cá quý hiếm này.
Đúng vào lúc anh bạn trẻ Diggory còn đang rầu rĩ thì một giọng nữ dịu dàng vang lên từ trong đám người.
"Nói cách khác, thật ra chỉ cần tới hồ nghĩ cách bắt thêm mấy con cá biến dị như vậy thì Alina, em sẽ chịu trách nhiệm xử lý giúp mọi người, đúng không?"
Mọi người quay đầu lại, người lên tiếng là đàn chị năm sáu của nhà Hufflepuff - Darth Zannah. Trông thấy tất cả mọi người quay đầu nhìn về phía cô, Zannah cao gầy nhún vai, nói với vẻ mặt như chuyện đương nhiên: "Nói thẳng ra là sau khi trải nghiệm ba bữa ăn tiết kiệm gian khổ ngày hôm qua, chị cảm thấy chúng ta quả thật cần phải tự nghĩ cách cải thiện bữa ăn cho chính mình thôi."
Không thể nghi ngờ, để giữ gìn khối tài sản kếch xù đủ cho Hogwarts tiêu xài ít nhất trong hàng trăm năm kia, đồng thời bảo đảm thế giới pháp thuật có thể đứng ở vị trí bất bại trong ván cờ này, lần này cụ Dumbledore quả thực đã hạ quyết tâm.
Chi phí trong tất cả các phương diện của trường học đều thi hành chính sách thắt chặt hết sức nghiêm ngặt. Một ngày ba bữa ngoại trừ bữa trưa bị đám học sinh năm nhất gây rối ra, thì cho dù là bữa tối cũng chẳng ngon nghẻ gì, thực đơn chủ yếu vẫn là khoai tây nghiền, cải bắp, thịt muối, điều này khiến cho đám học sinh cũ đã quen với những bữa ăn thịnh soạn âm thầm tỏ ra bất mãn với nhà trường.
"Nhưng mà chị Zannah à, nếu như thực sự muốn tới Hồ Đen bắt cá, thời gian phù hợp cũng chỉ có thời gian nghỉ giải lao vào buổi trưa và buổi chiều thôi."
Cedric cau mày ngắt lời: "Nếu thế thì chúng ta rất có thể sẽ bị đám Slytherin sống dưới đáy hồ bắt gặp, như vậy mọi người có thể sẽ lại bị cười nhạo thôi."
Advertisement / Quảng cáo
Quan hệ giữa bốn nhà trong trường Hogwarts thật ra cũng không được coi là phức tạp. Dùng câu nói kinh điển của cụ Dumbledore "Ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo!" (Nitwit! Blubber! Oddment! Tweak!) để tổng kết, thật ra chính là bốn dây xích khinh miệt.
"Ừ, Diggory nói không sai, bọn Slytherin quả thực là cả một vấn đề."
Zannah mân mê môi mình với vẻ phiền não, vấn đề khiến cô lo lắng không phải là bị cười nhạo, mà với tư cách là nhà duy nhất nằm dưới đáy hồ, tính bài xích với người ngoài của nhà Slytherin là nghiêm trọng nhất trong bốn nhà: "Chị còn lo rằng bọn họ sẽ không cho phép chúng ta làm như vậy."
Khi các học sinh khóa trên nhắc tới Slytherin, bầu không khí trong toàn bộ phòng sinh hoạt chung bỗng nhiên bắt đầu trở nên không thoải mái.
Mặc dù nhìn từ bên ngoài, tình hình đối địch giữa nhà Gryffindor và nhà Slytherin là rõ ràng nhất, nhưng thật ra cơ hội hai nhà có thể chạm mặt nhau lại không nhiều lắm, điều này có thể nhìn ra được từ lịch học của năm nhất. Ngoại trừ môn Độc Dược và môn Bay ra, hai nhà Slytherin và Gryffindor chẳng còn môn học chung nào nữa.
Bởi vậy, trong cả trường Hogwarts, nhà có tiếp xúc nhiều nhất với nhà Slytherin thật ra chính là đám lửng con đáng thương nhà Hufflepuff.
Bất kể là phòng sinh hoạt chung được phân bố ở cùng một tầng, hay là hai nhà gần như trùng nhau cả nửa chương trình học, hoặc là tính cách ngạo mạn bẩm sinh của đám người gia tộc huyết thống thuần chủng đối với đám dân thường cỏ rác (nói thẳng thì những học sinh thuộc gia tộc huyết thống thuần chủng trong nhà Gryffindor thật ra cũng không tính là ít), gần như không có học sinh nhà Hufflepuff nào chưa từng bị đám rắn nhỏ nhà hàng xóm Slytherin ức hiếp cả.
Vừa nghĩ tới việc có thể sẽ phải tiếp xúc với nhà Slytherin, vẻ mặt của đám học sinh khóa trên đều trở nên khó coi.
Liếc nhìn phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff bỗng nhiên trở nên ảm đạm, Alina nhíu mày, cuối cùng cô cũng biết tại sao đã mấy thập niên nhà Hufflepuff không giành được cúp nhà rồi, rõ ràng là do phong thủy trong nhà này không đúng.
Cứ như vậy thì không được, cô còn mong đợi phát động sức mạnh của mọi người (sức lực chân tay của đám anh chị khóa trên) để giúp cô liên tục xử lý một vài nguyên liệu nấu ăn không dễ làm kia nữa.
"Khoan đã..."
Cô bé phù thủy tóc bạch kim đảo mắt, ngón tay đặt lên môi, hỏi với vẻ tò mò: "Bức chân dung Hiệu trưởng Phyllida Spore trong văn phòng của Giáo sư Dumbledore đã nói cho em biết rằng thực ra nhà Slytherin nằm ở vị trí cuối cùng của chuỗi thức ăn trong toàn bộ trường Hogwarts mà. Theo em được biết, khoảng hơn một trăm năm trước, nhà Hufflepuff có một thời kì lịch sử huy hoàng và rất dài, lẽ nào mọi người không tò mò sao?"
Cụ Dumbledore? Hiệu trưởng Phyllida Spore? Slytherin ở vị trí cuối cùng? Nhà Hufflepuff huy hoàng?
Giọng nói của cô bé không lớn, nhưng chỉ trong mấy câu nói ngắn ngủi đã tiết lộ ra mấy từ then chốt đủ để kéo lực chú ý của mọi người về phía mình một lần nữa.
Nhưng có lẽ vì đồng thời đề cập tới hai vị Hiệu trưởng tiền nhiệm và đương nhiệm, đồng thời để lộ ra tin tức quá mức khó tin, nên phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff bỗng nhiên lại chìm vào trong một bầu không khí trầm mặc kì quái.
"..."
Ấy thế mà đứng hình rồi hả?
Advertisement / Quảng cáo
Vẫn giữ vẻ mặt ngây thơ, Alina cảm thấy nụ cười của bản thân đã bắt đầu đông cứng lại rồi, khóe mắt chậm rãi đảo qua đám người trước mặt, bỗng nhiên cô cảm thấy đám nhóc trước mặt mình giống như là một đám chuột chũi không biết nói chuyện vậy. Tất cả bọn chúng đều há hốc miệng một cách đần độn, nhìn cô với vẻ mặt tò mò, và chờ đợi có ai đó chủ động lên tiếng hỏi.
Đám nhóc khó hiểu nhà Hufflepuff thật sự rất khó đối phó, trong cùng một tình huống như vậy nếu đổi lại là Ravenclaw, Gryffindor, thậm chí là Slytherin thì đã sớm có phù thủy nhiệt tình chủ động đứng ra tiếp lời rồi.
Cũng may, ngay khi cô chuẩn bị chán nản, không buồn nói thêm gì nữa, trở lại làm một người mạnh mẽ thì cô bé Hannah Abbott quen thuộc với cô nhất nhìn xung quanh một chút, lấy dũng khí hỏi nhỏ:
"Hiệu trưởng Phyllida Spore là ai? Tại sao bà ấy lại nói như vậy, nhà Hufflepuff chúng ta thật sự đã từng trải qua thời kì huy hoàng sao, Alina?"
Vào Hogwarts bao lâu nay, đây là lần đầu tiên Alina cảm thấy cảm động và nhẹ lòng khi nghe thấy giọng nói của Hannah, không uổng công cô đã bón cho Hannah ăn lúc trước, còn khoác áo của mình lên cho Hannah.
Alina âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không có tâm trạng thừa nước đục thả câu nữa, cô hắng giọng rồi mau chóng tiếp lời của Hannah:
"Đương nhiên, ai ai cũng biết..."