Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-150
Chương 150: Thi triển pháp thuật không đũa phép và khoai tây
Editor: Nguyetmai
"Chỉ bị phỏng chút xíu thôi mà, đối với phù thủy thì nó quá bình thường, chỉ có lũ nhóc được nuông chiều như mấy đứa mới lấy làm lạ thôi."
Khuôn mặt của Grindelwald hiện lên nét mất tự nhiên, lão vung tay ra để thoát khỏi tay Alina.
"Cháu chỉ không ngờ rằng…"
Alina nhặt củ khoai tây bị nướng đen sì kia lên, nhẹ nhàng bẻ đôi nó ra. Không nằm ngoài dự đoán, bên trong củ khoai đã hoàn toàn chín hết rồi, mùi thơm đặc trưng của thức ăn ập vào mũi.
Mặc dù trông nó rất xấu, nhưng nếu cô đoán không nhầm thì có lẽ nó chính là củ khoai thành công nhất của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này rồi.
Advertisement / Quảng cáo
"Đừng có nghĩ nhiều, ta chỉ không muốn cháu mang đồ ăn đi nghịch một hồi rồi khóc lóc chạy tới quấy rầy ta nghỉ ngơi thôi. Với cả…"
Nhìn Alina muốn nói rồi lại ngưng, Grindelwald tỏ vẻ chán ghét hừ một tiếng:
"Đừng có tỏ ra cái biểu cảm làm người ta chán ghét đó, ta chưa đáng thương tới mức cần một cô bé phải thương hại đâu. Được rồi, cháu có thể đi rồi đấy."
Trong lúc Grindelwald nói, một tia sáng nhỏ màu trắng sáng lên giữa bàn tay chụm lại của lão, đồng thời còn có một lớp khói mờ, vết bỏng trên bàn tay Grindelwald nhanh chóng tan đi với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Vầng sáng nhạt màu rọi xuống từ khung cửa trên mái nhà, cột sáng hẹp dài mang theo màn bụi bặm bay múa, khiến Alina không nhìn rõ được vẻ mặt của Grindelwald, nhưng sự kiên cường đằng sau giọng nói kiêu ngạo này thì lại quá rõ ràng.
"Ý, ngon hơn vẻ bề ngoài đấy, kì diệu quá đi mất, tuy bị cháy nhưng không ám mùi khói."
Không để ý tới lời đuổi khách của Grindelwald, Alina dứt khoát khoanh chân ngồi xuống sàn nhà, thổi củ khoai tây còn bốc hơi nóng trong tay rồi nhẹ nhàng cắn một cái, cô nghiêng đầu hỏi một cách tò mò trong nét mặt bất đắc dĩ của Grindelwald.
"Nhưng cháu vẫn thắc mắc một điều, sao ông không dùng thần chú? Với thực lực của ông, cho dù không có đũa phép thì việc tùy tiện thi triển pháp thuật không đũa phép để châm lửa cũng là một chuyện đơn giản thôi mà."
"Tùy tiện thi triển pháp thuật không đũa phép? Cháu nghĩ cái gì gọi là thi triển pháp thuật không đũa phép? Chỉ là không sử dụng đũa phép rồi thi triển pháp thuật hả?"
Nhìn cục bông trắng gặm củ khoai tây như một loài động vật gặp nhấm, Grindelwald nhướng lông mày lên với vẻ buồn cười, giọng nói mang theo sự chế giễu và khinh thường.
"Nghe đây, thi triển pháp thuật không đũa phép hoàn toàn khác với việc bùng nổ pháp thuật do lũ nhóc các cháu không khống chế tốt pháp lực của bản thân, đó là một pháp thuật cực kì cao thâm."
Pháp thuật là một loại bản năng của phù thủy, là loại có thể thể hiện ra thiên phú đặc biệt bất cứ lúc nào.
Chuyện này không có gì để nghi ngờ cả, nó sẽ không thay đổi bởi vì phù thủy có đũa phép trong tay hay không. Trên thực tế, khi phù thủy tức giận hoặc tâm trạng kích động thì pháp thuật sẽ tự động được biểu hiện ra.
Giống với những gì người chế tác đũa phép Ollivander đã nói:
"Chỉ cần là phù thủy thì gần như có thể dùng bất cứ công cụ gì để thi triển pháp thuật."
Thế nhưng, loại ma pháp sinh ra nhờ bản năng này mang tính không nhiên không có hệ thống, nói chính xác ra thì chỉ có thể gọi là pháp thuật không có đũa phép, là kết quả của ý muốn chủ quan chỉ có thể cố gắng để đạt được, không thể khống chế chuẩn xác như thi triển pháp thuật không dùng đũa (mặc dù ngay cả khi đã sử dụng đũa phép, một số phù thủy vẫn không thể thực hiện ý muốn của mình một cách chuẩn xác).
Advertisement / Quảng cáo
Nếu nói sự khác nhau giữa độ khó khi con người thi triển pháp thuật có âm thanh và pháp thuật vô thanh tương đương với việc học bảng chữ cái từ a đến z cho đến đọc hiểu được quyển Chiến tranh và hòa bình, vậy thì thi triển pháp thuật không đũa phép khó hơn hẳn một bậc so với pháp thuật vô thanh.
Thế nhưng, sở dĩ nó được gọi là ma pháp khó chứ không phải không thể hoàn thành được là vì trong thế giới ma pháp hiện tại có một số ít người có thể tiến hành thi triển pháp thuật không đũa phép một cách thuần thục…
"… Ví dụ như Albus Dumbledore và ta, Gellert Grindelwald."
Grindelwald nói một cách thản nhiên.
Thấy Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất ngạo mạn này sánh ngang với tiêu chuẩn của sách giáo khoa, Alina rất bất đắc dĩ, cô cố nuốt miếng khoai tây nướng trong miệng xuống và nhún vai.
"Được rồi, cháu chưa từng phủ nhận về thiên phú pháp thuật của ông… Nhưng nói nhiều như vậy mà ông vẫn chưa giải thích được vì sao chỉ nướng một củ khoai tây mà tay ông lại bị bỏng đâu đấy."
Trong lúc giao tiếp với những người có tài ăn nói, nhất định phải nhớ kĩ lời kết cho câu hỏi là gì, như vậy thì mới không để người ta tùy tiện đánh lạc hướng.
Là một nhân tài đẳng cấp trong việc cãi chày cãi cối, hiển nhiên Alina sẽ không bị đánh lạc hướng bởi thủ đoạn đơn giản đó của Grindelwald. Cô không phản bác và ngắt lời ngay là vì cô muốn thanh thản ăn hết củ khoai và nghe xem câu chuyện là gì thôi.
"Ớ…"
Nét mặt thản nhiên như cao nhân của Grindelwald cứng đờ lại và hiện lên nét lúng túng – vì thế lão mới ghét trẻ con, nhất là loại tinh ranh với cái da mặt dày hơn cả tường thành này.
"Ợ! Nếu cháu nhớ không lầm thì thần chú hỏa diễm là "ngọn lửa bùng cháy (Incendio)"…"
Alina nấc nhỏ một cái, ngón trỏ đặt ở trên môi, nói như đang nghĩ lại điều gì đó.
"Không cần cháu dạy ta, hơn nữa rõ ràng là cháu đọc sai rồi, lúc đọc In thì phải vừa nhẹ vừa nhanh."
Khóe mắt của Grindelwald hơi giật giật, lão nhíu mày và sửa lại theo bản năng. Khựng lại một chút, lão cười lạnh một tiếng tức giận:
"Rồi sao nữa, không nói tới việc ta có thể thi triển được thần chú này không, chẳng lẽ ta chỉ vì nướng vài củ khoai tây mà đốt cháy ván giường duy nhất của ta thay củi hả?"
"Huống chi, thi triển pháp thuật không đũa phép không phải là thi triển mà không có chất dẫn, hầu hết mọi ma pháp đều cần chất dẫn để thi triển. Nếu ta dùng ngón tay để thi triển Ngọn lửa bùng cháy, không đợi khoai tây chín thì cánh tay của ta đã bị cháy thành than rồi."
Advertisement / Quảng cáo
Nói đến đây, như thể nghĩ tới điều gì đó, Grindelwald hơi khựng lại một, hai giây. Nhìn Alina đang chăm chú nghe lão giảng bài, lão nói một cách sâu xa:
"Giống với việc gia tinh và yêu tinh búng tay là có thể thi triển ma pháp vậy, nguyên lí của thi triển pháp thuật không đũa phép thực ra chỉ là coi bộ phận trên cơ thể chúng ta là một chiếc đũa phép mà thôi. Chỉ có điều, khác với những sinh vật pháp thuật khác, thân thể yếu ớt của phù thủy loài người khó mà tiếp nhận và thi triển ra một số ma pháp có mức độ mạnh."
Vừa nói, Grindelwald vừa chỉ vào củ khoai tây trong tay Alina.
"Biết không, trong cái thế giới ma pháp hiện tại, kể cả Albus Dumbledore mà cháu sùng bái cũng không thể chỉ dựa vào một đôi tay mà có thể dùng pháp thuật để nướng chín một củ khoai tây từ trong ra ngoài giống ta."
"…"
Alina cạn lời nhìn Grindelwald với vẻ mặt tự hào như một đứa trẻ lớn đầu, đôi môi cô hơi mấp máy nhưng không nói gì cả.
Được rồi, nể tình chẳng mấy khi lão vui vẻ như vậy, cô không nên tạt một gáo nước lạnh thì hơn.
Editor: Nguyetmai
"Chỉ bị phỏng chút xíu thôi mà, đối với phù thủy thì nó quá bình thường, chỉ có lũ nhóc được nuông chiều như mấy đứa mới lấy làm lạ thôi."
Khuôn mặt của Grindelwald hiện lên nét mất tự nhiên, lão vung tay ra để thoát khỏi tay Alina.
"Cháu chỉ không ngờ rằng…"
Alina nhặt củ khoai tây bị nướng đen sì kia lên, nhẹ nhàng bẻ đôi nó ra. Không nằm ngoài dự đoán, bên trong củ khoai đã hoàn toàn chín hết rồi, mùi thơm đặc trưng của thức ăn ập vào mũi.
Mặc dù trông nó rất xấu, nhưng nếu cô đoán không nhầm thì có lẽ nó chính là củ khoai thành công nhất của Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất này rồi.
Advertisement / Quảng cáo
"Đừng có nghĩ nhiều, ta chỉ không muốn cháu mang đồ ăn đi nghịch một hồi rồi khóc lóc chạy tới quấy rầy ta nghỉ ngơi thôi. Với cả…"
Nhìn Alina muốn nói rồi lại ngưng, Grindelwald tỏ vẻ chán ghét hừ một tiếng:
"Đừng có tỏ ra cái biểu cảm làm người ta chán ghét đó, ta chưa đáng thương tới mức cần một cô bé phải thương hại đâu. Được rồi, cháu có thể đi rồi đấy."
Trong lúc Grindelwald nói, một tia sáng nhỏ màu trắng sáng lên giữa bàn tay chụm lại của lão, đồng thời còn có một lớp khói mờ, vết bỏng trên bàn tay Grindelwald nhanh chóng tan đi với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Vầng sáng nhạt màu rọi xuống từ khung cửa trên mái nhà, cột sáng hẹp dài mang theo màn bụi bặm bay múa, khiến Alina không nhìn rõ được vẻ mặt của Grindelwald, nhưng sự kiên cường đằng sau giọng nói kiêu ngạo này thì lại quá rõ ràng.
"Ý, ngon hơn vẻ bề ngoài đấy, kì diệu quá đi mất, tuy bị cháy nhưng không ám mùi khói."
Không để ý tới lời đuổi khách của Grindelwald, Alina dứt khoát khoanh chân ngồi xuống sàn nhà, thổi củ khoai tây còn bốc hơi nóng trong tay rồi nhẹ nhàng cắn một cái, cô nghiêng đầu hỏi một cách tò mò trong nét mặt bất đắc dĩ của Grindelwald.
"Nhưng cháu vẫn thắc mắc một điều, sao ông không dùng thần chú? Với thực lực của ông, cho dù không có đũa phép thì việc tùy tiện thi triển pháp thuật không đũa phép để châm lửa cũng là một chuyện đơn giản thôi mà."
"Tùy tiện thi triển pháp thuật không đũa phép? Cháu nghĩ cái gì gọi là thi triển pháp thuật không đũa phép? Chỉ là không sử dụng đũa phép rồi thi triển pháp thuật hả?"
Nhìn cục bông trắng gặm củ khoai tây như một loài động vật gặp nhấm, Grindelwald nhướng lông mày lên với vẻ buồn cười, giọng nói mang theo sự chế giễu và khinh thường.
"Nghe đây, thi triển pháp thuật không đũa phép hoàn toàn khác với việc bùng nổ pháp thuật do lũ nhóc các cháu không khống chế tốt pháp lực của bản thân, đó là một pháp thuật cực kì cao thâm."
Pháp thuật là một loại bản năng của phù thủy, là loại có thể thể hiện ra thiên phú đặc biệt bất cứ lúc nào.
Chuyện này không có gì để nghi ngờ cả, nó sẽ không thay đổi bởi vì phù thủy có đũa phép trong tay hay không. Trên thực tế, khi phù thủy tức giận hoặc tâm trạng kích động thì pháp thuật sẽ tự động được biểu hiện ra.
Giống với những gì người chế tác đũa phép Ollivander đã nói:
"Chỉ cần là phù thủy thì gần như có thể dùng bất cứ công cụ gì để thi triển pháp thuật."
Thế nhưng, loại ma pháp sinh ra nhờ bản năng này mang tính không nhiên không có hệ thống, nói chính xác ra thì chỉ có thể gọi là pháp thuật không có đũa phép, là kết quả của ý muốn chủ quan chỉ có thể cố gắng để đạt được, không thể khống chế chuẩn xác như thi triển pháp thuật không dùng đũa (mặc dù ngay cả khi đã sử dụng đũa phép, một số phù thủy vẫn không thể thực hiện ý muốn của mình một cách chuẩn xác).
Advertisement / Quảng cáo
Nếu nói sự khác nhau giữa độ khó khi con người thi triển pháp thuật có âm thanh và pháp thuật vô thanh tương đương với việc học bảng chữ cái từ a đến z cho đến đọc hiểu được quyển Chiến tranh và hòa bình, vậy thì thi triển pháp thuật không đũa phép khó hơn hẳn một bậc so với pháp thuật vô thanh.
Thế nhưng, sở dĩ nó được gọi là ma pháp khó chứ không phải không thể hoàn thành được là vì trong thế giới ma pháp hiện tại có một số ít người có thể tiến hành thi triển pháp thuật không đũa phép một cách thuần thục…
"… Ví dụ như Albus Dumbledore và ta, Gellert Grindelwald."
Grindelwald nói một cách thản nhiên.
Thấy Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất ngạo mạn này sánh ngang với tiêu chuẩn của sách giáo khoa, Alina rất bất đắc dĩ, cô cố nuốt miếng khoai tây nướng trong miệng xuống và nhún vai.
"Được rồi, cháu chưa từng phủ nhận về thiên phú pháp thuật của ông… Nhưng nói nhiều như vậy mà ông vẫn chưa giải thích được vì sao chỉ nướng một củ khoai tây mà tay ông lại bị bỏng đâu đấy."
Trong lúc giao tiếp với những người có tài ăn nói, nhất định phải nhớ kĩ lời kết cho câu hỏi là gì, như vậy thì mới không để người ta tùy tiện đánh lạc hướng.
Là một nhân tài đẳng cấp trong việc cãi chày cãi cối, hiển nhiên Alina sẽ không bị đánh lạc hướng bởi thủ đoạn đơn giản đó của Grindelwald. Cô không phản bác và ngắt lời ngay là vì cô muốn thanh thản ăn hết củ khoai và nghe xem câu chuyện là gì thôi.
"Ớ…"
Nét mặt thản nhiên như cao nhân của Grindelwald cứng đờ lại và hiện lên nét lúng túng – vì thế lão mới ghét trẻ con, nhất là loại tinh ranh với cái da mặt dày hơn cả tường thành này.
"Ợ! Nếu cháu nhớ không lầm thì thần chú hỏa diễm là "ngọn lửa bùng cháy (Incendio)"…"
Alina nấc nhỏ một cái, ngón trỏ đặt ở trên môi, nói như đang nghĩ lại điều gì đó.
"Không cần cháu dạy ta, hơn nữa rõ ràng là cháu đọc sai rồi, lúc đọc In thì phải vừa nhẹ vừa nhanh."
Khóe mắt của Grindelwald hơi giật giật, lão nhíu mày và sửa lại theo bản năng. Khựng lại một chút, lão cười lạnh một tiếng tức giận:
"Rồi sao nữa, không nói tới việc ta có thể thi triển được thần chú này không, chẳng lẽ ta chỉ vì nướng vài củ khoai tây mà đốt cháy ván giường duy nhất của ta thay củi hả?"
"Huống chi, thi triển pháp thuật không đũa phép không phải là thi triển mà không có chất dẫn, hầu hết mọi ma pháp đều cần chất dẫn để thi triển. Nếu ta dùng ngón tay để thi triển Ngọn lửa bùng cháy, không đợi khoai tây chín thì cánh tay của ta đã bị cháy thành than rồi."
Advertisement / Quảng cáo
Nói đến đây, như thể nghĩ tới điều gì đó, Grindelwald hơi khựng lại một, hai giây. Nhìn Alina đang chăm chú nghe lão giảng bài, lão nói một cách sâu xa:
"Giống với việc gia tinh và yêu tinh búng tay là có thể thi triển ma pháp vậy, nguyên lí của thi triển pháp thuật không đũa phép thực ra chỉ là coi bộ phận trên cơ thể chúng ta là một chiếc đũa phép mà thôi. Chỉ có điều, khác với những sinh vật pháp thuật khác, thân thể yếu ớt của phù thủy loài người khó mà tiếp nhận và thi triển ra một số ma pháp có mức độ mạnh."
Vừa nói, Grindelwald vừa chỉ vào củ khoai tây trong tay Alina.
"Biết không, trong cái thế giới ma pháp hiện tại, kể cả Albus Dumbledore mà cháu sùng bái cũng không thể chỉ dựa vào một đôi tay mà có thể dùng pháp thuật để nướng chín một củ khoai tây từ trong ra ngoài giống ta."
"…"
Alina cạn lời nhìn Grindelwald với vẻ mặt tự hào như một đứa trẻ lớn đầu, đôi môi cô hơi mấp máy nhưng không nói gì cả.
Được rồi, nể tình chẳng mấy khi lão vui vẻ như vậy, cô không nên tạt một gáo nước lạnh thì hơn.