Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-164
Chương 164: Không được nói leo
Editor: Nguyetmai
"Quả thật cháu có hai cây đũa phép, thế nhưng tại sao cháu phải đưa cho ông?"
Alina rút từ trong túi áo ra một đôi đũa phép, khẽ nhíu mày hỏi.
"Cháu cho rằng phép thuật là gì? Vung vẩy lung tung cây đũa phép của mình trong không khí, lại thuận miệng đọc thuộc lòng vài câu thần chú là có thể phóng ra loại xiếc ảo thuật của Muggle một cách chính xác sao? Là người mới học, về lý thuyết cơ bản, luyện tập vung đũa, âm điệu thần chú, thậm chí là cả tâm trạng và suy nghĩ của cháu, chỉ cần sai một chút thôi là đã có thể sinh ra hiệu quả thần chú khác biệt rồi."
Gellert Grindelwald liếc mắt nhìn Alina, vẫy tay: "Chẳng lẽ cháu muốn ta dùng tay không, chỉ đơn thuần dựa vào đầu lưỡi để miêu tả và dạy phép thuật cho cháu? Ví dụ như cháu trước đó vậy - choang một tiếng trước, sau đó lại đoàng cái nữa?"
Advertisement / Quảng cáo
"Thật ra cháu cảm thấy cũng được lắm chứ..."
Đối diện với bàn tay khô gầy đang duỗi ra của Grindelwald ở ngay phía trước, cô bé thoáng do dự khoảng hai giây rồi nói với vẻ thăm dò. Sau khi suy nghĩ một lúc, cô bỏ lại một cây đũa phép vào cái túi bên trong áo.
"Hả?" Lông mày của Grindelwald nhướng lên.
Không chờ lão lên tiếng, Alina nghiêm túc lắc đầu.
"Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, tạm thời cháu không có ý định đưa đũa phép cho ông. Dù sao cũng là những thần chú cơ bản nhất, dựa theo thực lực của ông, cho dù không có đũa phép thì cũng có thể giải thích rõ ràng."
Tuy rằng các dấu vết đều cho thấy Grindelwald tự giam cầm mình trong lâu đài Nurmengard nên độ nguy hiểm rất thấp, lão cũng không có ý định cướp lấy đũa phép để trốn khỏi lâu đài, ngóc đầu trở lại. Hơn nữa so với trước kia, tính cách của lão rõ ràng đã trở nên bao dung và hiền hòa hơn rất nhiều. Thế nhưng ít nhất ở trong mắt của Alina, chỉ dựa vào một lý do là học tập phép thuật thì vẫn chưa đủ để cô đưa đũa phép cho Grindelwald... Sự tin tưởng giữa hai người hoàn toàn dựa trên cơ sở đồ ăn và người trung gian là cụ Dumbledore.
Lại cân nhắc đến góc độ an toàn của bản thân, tùy ý đưa đũa phép cho Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất mà mình vừa đánh cho một trận, liệu có thể dẫn đến việc một giây sau cô sẽ bị Chúa tể Hắc ám thẹn quá hóa giận dùng phép thuật đánh tơi bời không đây.
Dù bỏ qua chút xung đột đã xảy ra trước đó, Alina cũng không muốn đưa đũa phép của mình cho người khác dùng. Ai biết Grindelwald có đam mê kỳ quái gì hay không? Ví dụ như trước khi phóng phép thuật thì phải liếm đũa phép trước?
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là...
"Là thế này, có lẽ Giáo sư Dumbledore chưa nói cho ông biết, đũa phép của cháu khá đặc biệt, ngoại trừ cháu thì không ai có thể dùng được cả. Bởi vậy cho dù là ông cũng không thể dùng được."
Điều này cũng là do trước đây không lâu, trong lúc đùa giỡn với Hải Li Hermione và cô bé bằng sắt Hannah ở trong lâu đài Hogwarts, Alina vô tình phát hiện ra.
Có lẽ là vì sử dụng lõi đũa phép đặc biệt nên ngoại trừ bản thân Alina, bất kì phù thủy nào cũng không thể triển khai thần chú bằng đũa phép của cô.
Theo lời nói của Hannah Abbott, đó là khi cầm lấy đũa phép của Alina thử triển khai thần chú, Hannah đáng thương suýt chút nữa đã tưởng mình biến thành Muggle không có năng lực sử dụng pháp thuật, mà chuyện này cũng áp dụng đối với Hermione. Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu sử dụng cách giải thích của các tiểu thuyết mạng kiếp trước thì đó là đũa phép của Alina đã nhận chủ.
"Đũa phép đặc biệt khó có thể sử dụng? Trên thế giới này, hoàn toàn không tồn tại đũa phép không thể sử dụng."
Advertisement / Quảng cáo
Nhìn cục bông trắng mang vẻ cảnh giác, ánh mắt của Grindelwald lướt qua cây đũa phép bình thường trong tay cô bé, trên mặt lão hiện ra vẻ không biết nên khóc hay cười, không cho là đúng mà nhún vai một cái.
Là học sinh của Hogwarts, đương nhiên Alina cũng mua đũa phép trong "Tiệm đũa phép của Ollivander" ở Hẻm Xéo của London. Theo hiểu biết của Grindelwald, vị thầy chế đũa phép khai sáng lý luận hoàn toàn mới về đũa phép vẫn luôn thử nghiệm, để làm cho tất cả phù thủy đều cảm thấy đũa phép của mình rất độc đáo và đũa phép được Ollivander sản xuất là khác biệt đến nhường nào.
Thế nhưng trong mắt Grindelwald, cái gọi là khác biệt chỉ là hình thức không giống nhau thôi.
Thấy thái độ kiên quyết của Alina, Grindelwald không đòi đũa phép nữa mà khoát tay một cái.
"Không muốn thì thôi, không cần phải lấy một cái cớ có trăm ngàn sơ hở như vậy. Ta hiểu mà, bởi vì là một phù thủy nhỏ chưa được đặt chân vào giới pháp thuật, thế nên dù chỉ là một cây gậy gỗ tồi tàn có thể phát sáng cũng có thể là đồng đội thân thiết nhất của cháu... Yên tâm đi, ta không thể coi trọng cây đũa phép đáng thương của cháu được."
"Ha ha..."
Alina liếc mắt nhìn Grindelwald đang rất tự mãn, cô lặng lẽ trợn trắng mắt. Không phải chỉ là một cây đũa phép già đã từng được sử dụng sao, có gì để đắc ý chứ?
Cho dù là bề ngoài, cảm giác, độ hao mòn hay là tính thực dụng, cây đũa phép Cơm Nguội không biết bị bao người sờ vào quả thật kém xa cây đũa phép bằng gỗ óc chó của cô.
Ánh sáng trong phòng không tốt lắm, bởi vậy Grindelwald cũng không chú ý đến vẻ mặt kỳ lạ của cô bé.
"Đương nhiên cháu nói không sai. Dựa vào thiên phú và trí thông minh của cháu, chỉ là một số tri thức cơ bản nhất về phép thuật, cho dù không có người làm mẫu, chỉ cần tốn chút thời gian là cháu đã có thể nắm giữ được."
Cảm thấy nhịp đối thoại đã về lại tầm kiểm soát của mình, Grindelwald thỏa mãn gật đầu, không tiếp tục dây dưa về vấn đề đũa phép nữa. Lão dừng một chút, sau vài giây ấp ủ tâm tình thì chuyển đề tài.
"Nhưng trong lúc học phép thuật, ta cần nói rõ một số chuyện trước. Lẽ ra những chuyện này phải do các giáo sư trong Hogwarts của cháu nói, có điều bây giờ nhìn lại thì chỉ có thể do ta làm thay thôi."
Giọng điệu của Grindelwald hơi trầm, hiếm khi trở nên nghiêm túc, không còn cảm giác hài hước như có như không nữa. Lão ngẩng đầu lên, ánh mắt đặt trên đôi mắt màu xanh lam của cô bé, tiếp tục nói với vẻ nghiêm túc.
"Phép thuật là một loại tài năng quý giá mà mỗi phù thủy sinh ra đã có. Nhưng từ lúc mới bắt đầu, phần lớn phù thủy đều không thể sử dụng loại tài năng này một cách hiệu quả. Mãi đến khi các phù thủy, người này ngã xuống, người sau tiến lên đốt cháy sinh mạng và thời gian của mình, tổng kết và quy nạp những hiện tượng phép thuật tán loạn không chút thứ tự kia lại thành cách phát âm và tư thế tay cụ thể - cũng chính là thần chú, mới khiến giới pháp thuật thật sự trở thành một thế giới có thể kéo dài."
Advertisement / Quảng cáo
Bị thái độ của Grindelwald ảnh hưởng, Alina đã thu hồi những suy nghĩ lung tung của mình, cô ngồi thẳng dậy, nhìn Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất phát biểu trước khi vào bài học.
"Nể mặt lời nhờ vả của Albus và thiên phú của cháu, ta có thể dạy cháu những tri thức liên quan đến phép thuật, bao gồm tất cả những thần chú, lịch sử, chữ viết mà cháu có thể học được ở Hogwarts. Thế nhưng ta có ba yêu cầu."
"Vâng, yêu cầu gì, ông nói trước..." Alina vô thức chen miệng vào.
"Thứ nhất!"
Không chờ cô bé nói hết, Grindelwald híp mắt, giơ ngón trỏ lên, tăng âm lượng mà ngắt lời cô: "Không được nói leo trong lúc ta đang giảng bài hay nói chuyện trước khi cháu trở thành phù thủy thông thái được ta tán thành, có thể ngang hàng nói chuyện với nhau."
"Thứ hai..."
Editor: Nguyetmai
"Quả thật cháu có hai cây đũa phép, thế nhưng tại sao cháu phải đưa cho ông?"
Alina rút từ trong túi áo ra một đôi đũa phép, khẽ nhíu mày hỏi.
"Cháu cho rằng phép thuật là gì? Vung vẩy lung tung cây đũa phép của mình trong không khí, lại thuận miệng đọc thuộc lòng vài câu thần chú là có thể phóng ra loại xiếc ảo thuật của Muggle một cách chính xác sao? Là người mới học, về lý thuyết cơ bản, luyện tập vung đũa, âm điệu thần chú, thậm chí là cả tâm trạng và suy nghĩ của cháu, chỉ cần sai một chút thôi là đã có thể sinh ra hiệu quả thần chú khác biệt rồi."
Gellert Grindelwald liếc mắt nhìn Alina, vẫy tay: "Chẳng lẽ cháu muốn ta dùng tay không, chỉ đơn thuần dựa vào đầu lưỡi để miêu tả và dạy phép thuật cho cháu? Ví dụ như cháu trước đó vậy - choang một tiếng trước, sau đó lại đoàng cái nữa?"
Advertisement / Quảng cáo
"Thật ra cháu cảm thấy cũng được lắm chứ..."
Đối diện với bàn tay khô gầy đang duỗi ra của Grindelwald ở ngay phía trước, cô bé thoáng do dự khoảng hai giây rồi nói với vẻ thăm dò. Sau khi suy nghĩ một lúc, cô bỏ lại một cây đũa phép vào cái túi bên trong áo.
"Hả?" Lông mày của Grindelwald nhướng lên.
Không chờ lão lên tiếng, Alina nghiêm túc lắc đầu.
"Sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, tạm thời cháu không có ý định đưa đũa phép cho ông. Dù sao cũng là những thần chú cơ bản nhất, dựa theo thực lực của ông, cho dù không có đũa phép thì cũng có thể giải thích rõ ràng."
Tuy rằng các dấu vết đều cho thấy Grindelwald tự giam cầm mình trong lâu đài Nurmengard nên độ nguy hiểm rất thấp, lão cũng không có ý định cướp lấy đũa phép để trốn khỏi lâu đài, ngóc đầu trở lại. Hơn nữa so với trước kia, tính cách của lão rõ ràng đã trở nên bao dung và hiền hòa hơn rất nhiều. Thế nhưng ít nhất ở trong mắt của Alina, chỉ dựa vào một lý do là học tập phép thuật thì vẫn chưa đủ để cô đưa đũa phép cho Grindelwald... Sự tin tưởng giữa hai người hoàn toàn dựa trên cơ sở đồ ăn và người trung gian là cụ Dumbledore.
Lại cân nhắc đến góc độ an toàn của bản thân, tùy ý đưa đũa phép cho Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất mà mình vừa đánh cho một trận, liệu có thể dẫn đến việc một giây sau cô sẽ bị Chúa tể Hắc ám thẹn quá hóa giận dùng phép thuật đánh tơi bời không đây.
Dù bỏ qua chút xung đột đã xảy ra trước đó, Alina cũng không muốn đưa đũa phép của mình cho người khác dùng. Ai biết Grindelwald có đam mê kỳ quái gì hay không? Ví dụ như trước khi phóng phép thuật thì phải liếm đũa phép trước?
Đương nhiên, điều quan trọng nhất là...
"Là thế này, có lẽ Giáo sư Dumbledore chưa nói cho ông biết, đũa phép của cháu khá đặc biệt, ngoại trừ cháu thì không ai có thể dùng được cả. Bởi vậy cho dù là ông cũng không thể dùng được."
Điều này cũng là do trước đây không lâu, trong lúc đùa giỡn với Hải Li Hermione và cô bé bằng sắt Hannah ở trong lâu đài Hogwarts, Alina vô tình phát hiện ra.
Có lẽ là vì sử dụng lõi đũa phép đặc biệt nên ngoại trừ bản thân Alina, bất kì phù thủy nào cũng không thể triển khai thần chú bằng đũa phép của cô.
Theo lời nói của Hannah Abbott, đó là khi cầm lấy đũa phép của Alina thử triển khai thần chú, Hannah đáng thương suýt chút nữa đã tưởng mình biến thành Muggle không có năng lực sử dụng pháp thuật, mà chuyện này cũng áp dụng đối với Hermione. Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu sử dụng cách giải thích của các tiểu thuyết mạng kiếp trước thì đó là đũa phép của Alina đã nhận chủ.
"Đũa phép đặc biệt khó có thể sử dụng? Trên thế giới này, hoàn toàn không tồn tại đũa phép không thể sử dụng."
Advertisement / Quảng cáo
Nhìn cục bông trắng mang vẻ cảnh giác, ánh mắt của Grindelwald lướt qua cây đũa phép bình thường trong tay cô bé, trên mặt lão hiện ra vẻ không biết nên khóc hay cười, không cho là đúng mà nhún vai một cái.
Là học sinh của Hogwarts, đương nhiên Alina cũng mua đũa phép trong "Tiệm đũa phép của Ollivander" ở Hẻm Xéo của London. Theo hiểu biết của Grindelwald, vị thầy chế đũa phép khai sáng lý luận hoàn toàn mới về đũa phép vẫn luôn thử nghiệm, để làm cho tất cả phù thủy đều cảm thấy đũa phép của mình rất độc đáo và đũa phép được Ollivander sản xuất là khác biệt đến nhường nào.
Thế nhưng trong mắt Grindelwald, cái gọi là khác biệt chỉ là hình thức không giống nhau thôi.
Thấy thái độ kiên quyết của Alina, Grindelwald không đòi đũa phép nữa mà khoát tay một cái.
"Không muốn thì thôi, không cần phải lấy một cái cớ có trăm ngàn sơ hở như vậy. Ta hiểu mà, bởi vì là một phù thủy nhỏ chưa được đặt chân vào giới pháp thuật, thế nên dù chỉ là một cây gậy gỗ tồi tàn có thể phát sáng cũng có thể là đồng đội thân thiết nhất của cháu... Yên tâm đi, ta không thể coi trọng cây đũa phép đáng thương của cháu được."
"Ha ha..."
Alina liếc mắt nhìn Grindelwald đang rất tự mãn, cô lặng lẽ trợn trắng mắt. Không phải chỉ là một cây đũa phép già đã từng được sử dụng sao, có gì để đắc ý chứ?
Cho dù là bề ngoài, cảm giác, độ hao mòn hay là tính thực dụng, cây đũa phép Cơm Nguội không biết bị bao người sờ vào quả thật kém xa cây đũa phép bằng gỗ óc chó của cô.
Ánh sáng trong phòng không tốt lắm, bởi vậy Grindelwald cũng không chú ý đến vẻ mặt kỳ lạ của cô bé.
"Đương nhiên cháu nói không sai. Dựa vào thiên phú và trí thông minh của cháu, chỉ là một số tri thức cơ bản nhất về phép thuật, cho dù không có người làm mẫu, chỉ cần tốn chút thời gian là cháu đã có thể nắm giữ được."
Cảm thấy nhịp đối thoại đã về lại tầm kiểm soát của mình, Grindelwald thỏa mãn gật đầu, không tiếp tục dây dưa về vấn đề đũa phép nữa. Lão dừng một chút, sau vài giây ấp ủ tâm tình thì chuyển đề tài.
"Nhưng trong lúc học phép thuật, ta cần nói rõ một số chuyện trước. Lẽ ra những chuyện này phải do các giáo sư trong Hogwarts của cháu nói, có điều bây giờ nhìn lại thì chỉ có thể do ta làm thay thôi."
Giọng điệu của Grindelwald hơi trầm, hiếm khi trở nên nghiêm túc, không còn cảm giác hài hước như có như không nữa. Lão ngẩng đầu lên, ánh mắt đặt trên đôi mắt màu xanh lam của cô bé, tiếp tục nói với vẻ nghiêm túc.
"Phép thuật là một loại tài năng quý giá mà mỗi phù thủy sinh ra đã có. Nhưng từ lúc mới bắt đầu, phần lớn phù thủy đều không thể sử dụng loại tài năng này một cách hiệu quả. Mãi đến khi các phù thủy, người này ngã xuống, người sau tiến lên đốt cháy sinh mạng và thời gian của mình, tổng kết và quy nạp những hiện tượng phép thuật tán loạn không chút thứ tự kia lại thành cách phát âm và tư thế tay cụ thể - cũng chính là thần chú, mới khiến giới pháp thuật thật sự trở thành một thế giới có thể kéo dài."
Advertisement / Quảng cáo
Bị thái độ của Grindelwald ảnh hưởng, Alina đã thu hồi những suy nghĩ lung tung của mình, cô ngồi thẳng dậy, nhìn Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất phát biểu trước khi vào bài học.
"Nể mặt lời nhờ vả của Albus và thiên phú của cháu, ta có thể dạy cháu những tri thức liên quan đến phép thuật, bao gồm tất cả những thần chú, lịch sử, chữ viết mà cháu có thể học được ở Hogwarts. Thế nhưng ta có ba yêu cầu."
"Vâng, yêu cầu gì, ông nói trước..." Alina vô thức chen miệng vào.
"Thứ nhất!"
Không chờ cô bé nói hết, Grindelwald híp mắt, giơ ngón trỏ lên, tăng âm lượng mà ngắt lời cô: "Không được nói leo trong lúc ta đang giảng bài hay nói chuyện trước khi cháu trở thành phù thủy thông thái được ta tán thành, có thể ngang hàng nói chuyện với nhau."
"Thứ hai..."