Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-165
Chương 165: Ba giao hẹn
Editor: Nguyetmai
"Thứ hai…"
Grindelwald dừng lại mấy giây, nhìn cô nhóc ngồi nghe giảng ngoan ngoãn trên ghế, khóe miệng lão hơi nhếch lên, gật đầu một cách thỏa mãn – nếu cô bé tức giận và miệt thị quy tắc, nếu cô bé ngạo mạn và ngu xuẩn như thế thì dù thiên phú có cao đến đâu cũng không cần thiết phải dạy bảo gì cả.
Trong quãng đời dài đằng đẵng của Grindelwald, không phải chưa từng có những phù thủy nhỏ tuổi với thiên phú, pháp lực cao hơn lão, nhưng điều đáng tiếc là hầu hết những những người có tư chất siêu phàm đều không hiểu một lí lẽ đơn giản: Trước khi biến thành thực lực thực sự, tiềm lực có cao đến đâu thì cũng chỉ như một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ mà thôi.
"… Ta cũng sẽ không giải thích về thần chú cho cháu theo những quyển sách giáo khoa chứa đầy lỗ hổng kia, nếu cháu muốn ta dạy pháp thuật cho cháu thì nội dung và cách thức học tập đều phải thực hành theo cách mà ta đưa ra."
Xoẹt!
Advertisement / Quảng cáo
Grindelwald vừa dứt lời, Alina giơ cao tay phải của mình lên, chớp chớp mắt với lão một cách đáng yêu.
"Ừm? Có vấn đề gì?"
Grindelwald nhướng mày lên.
"Nếu cháu cho rằng nội dung và cách thức của ông không hợp lí thì sao? Hoặc là lệch đi quá xa so với những tri thức mà cháu cần nắm giữ chẳng hạn?"
Alina sẽ không để Grindelwald đánh lạc hướng dễ dàng như thế. Phải biết rằng, mục đích mà cô tới đây lần này chỉ là nghĩ cách để mở cánh cửa phòng ngủ đã bị Dumbledore phong ấn ở lầu dưới mà thôi.
Đối với cô mà nói, chuyện quan trọng đầu tiên là có thể giải quyết được hoàn cảnh khó khăn của cô hay không, đây là tiền đề để thảo luận tất cả mọi chuyện.
"Vậy cháu nói thử xem nào, cháu cần nắm giữ những tri thức nào? Ý ta là ngoại trừ những ma pháp dùng để đối phó với cửa ải mà Albus đã sắp đặt."
Grindelwald nhìn Alina đầy hứng thú và hỏi ngược lại.
Nói ra thì, mỗi người đều có lĩnh vực am hiểu và không am hiểu của riêng mình, điểm này có thể nhìn ra được một chút nhờ vào những sở thích đặc biệt ban đầu của mỗi người, ví dụ như thứ mà Grindelwald cảm thấy hứng thú nhất là chiến tranh pháp thuật, Dumbledore lại thích thú với thuật Biến hình nhất.
"Cảm thấy hứng thú nhất? Những loài động vật thần kỳ?"
Alina nghiêng đầu và trả lời không chút nghĩ ngợi, sau đó cô lại bổ sung một câu:
"Đương nhiên không chỉ là những động vật thần kỳ, nói chính xác ra, cháu có hứng thú đối với tất cả những sinh vật sống đã tạo thành thế giới pháp thuật và thế giới phi pháp thuật."
"Lại là một người yêu thích những động vật thần kỳ… Không thể hiểu nổi những con vật đáng ghét đó có sức hấp dẫn gì nữa."
Nghe thấy câu trả lời của Alina, khóe miệng của Grindelwald không nhịn được mà giật giật, vẻ mặt hơi kỳ lạ, có vẻ như nhớ lại một vài kí ức không mấy vui vẻ, lão lẩm bẩm một câu với vẻ ghét bỏ.
"Mặc dù đó không phải lĩnh vực am hiểu nhất của ta, nhưng thừa đủ để dạy bảo cháu rồi."
Ngẩng đầu nhìn Alina, đôi mắt cô bé như đang phát sáng, Grindelwald nhíu mày:
"Thế thì ngoại trừ những pháp thuật mà Albus yêu cầu và một số tri thức liên quan đến những động vật thần kỳ thì nội dung và tiến trình còn lại đều do ta sắp xếp, không có vấn đề gì chứ?"
Advertisement / Quảng cáo
"Không có vấn đề gì, nhưng ông hiểu biết về những động vật thần kỳ thật sao? Cháu còn nhớ lần đầu tiên ông bị bắt vào mấy chục năm trước, là…"
Alina gật đầu và nói với giọng lưỡng lự, dùng ánh mắt hoài nghi để nhìn về phía Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất, tư thái của lão như có thể đảm nhiệm nhiều việc cùng một lúc vậy.
"Đó chỉ là quá khứ thôi! Hơn nữa còn có sự trợ giúp của mấy chục Thần sáng nên mới may mắn đánh lén thành công."
Sắc mặt của Grindelwald trở nên nghiêm nghị, lão trợn mắt lườm như thẹn quá thành giận:
"Mà kể từ đó… ta đã nghiên cứu khá nhiều về những loài vật này, ngoại trừ Newt Scamander thì trong cả cái thế giới pháp thuật này, không quá mười phù thủy hiểu biết về những động vật thần kỳ hơn ta."
Mặc dù Grindelwald không thể nói ra được cụm từ "định luật thùng gỗ" một cách chuẩn xác, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc lão đã nhận ra rằng nhược điểm sẽ làm ảnh hưởng đến sức mạnh của một cá nhân, nhất là sau khi trải qua nhiều lần thua thiệt.
"Khụ, nhưng có thể sở thích đối với động vật thần kỳ của cháu và Newt Scamander hơi khác nhau."
Alina cười ngượng ngùng, ngón trỏ và ngón cái vươn ra, quơ quơ trong không khí.
"Ta đã nói rồi, cháu không cần lo lắng về phương diện này, thậm chí cháu còn không cần mang theo quyển sách giáo khoa "động vật thần kỳ ở đâu". Với kiến thức hiện tại của cháu, cháu không thể hỏi ra được những câu hỏi mà ta không thể trả lời."
Grindelwald xua tay một cách kiêu ngạo, không hề bận tâm đến những âu lo của Alina.
"Nói tóm lại, chỉ cần ta có thể giải đáp những vấn đề về phương diện mà cháu yêu thích thì cháu sẽ không phàn nàn gì nữa đúng không? Ngoại trừ hai điều này thì thời gian còn lại và cách sắp xếp việc học sẽ do ta quyết định."
Những năm gần đây, để giết thời gian rảnh rỗi, Grindelwald đã nhờ Dumbledore mua khá nhiều tạp chí và sách vở liên quan đến những sinh vật thần kỳ để giải trí, thậm chí còn nhàm chán đến mức mua đủ từng kì một của "The Quibbler" toàn viết linh tinh đó.
Cho dù cô bé có hỏi đến động vật thần kỳ Crumple-Horned-Snorkack căn bản không tồn tại thì Grindelwald cũng có thể giảng giải và ứng đối một cách tự nhiên, nhất là trong suy nghĩ của lão, Alina không sinh ra ở thế giới pháp thuật nên sẽ chẳng thể hỏi được câu nào nên hồn.
"Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là câu hỏi mà cháu đưa ra không phải là một câu hỏi cố tình gây sự."
Ngẫm nghĩ một hồi, Grindelwald lại cẩn thận bổ sung thêm một câu. Không biết vì sao, lão cứ cảm thấy có gì đó không ổn.
"Ừm, đương nhiên là không rồi… Ông nói không sai, chỉ cần ông có thể giải đáp những điều khó hiểu của cháu thì kế hoạch và những sắp xếp sau này đều do ông quyết định hết."
Nhìn vào khuôn mặt tràn trề tự tin của Grindelwald, Alina nhếch lông mày trái lên, không thanh minh thêm nữa.
Advertisement / Quảng cáo
Dù sao cái hố này cũng không phải do cô đào, nếu ông Gellert Grindelwald chủ động nhảy vào đó thì đương nhiên là cô vui mừng đứng nhìn rồi.
"Còn chuyện thứ ba là gì?"
Alina ngẫm nghĩ rồi chủ động hỏi.
"Thời gian giảng dạy hằng ngày của ta không phải là không có thời hạn. buổi sáng ba tiếng, buổi chiều ba tiếng, nếu quá sáu tiếng này mà cháu vẫn chưa thể nắm vững kiến thức thì cháu phải tự suy ngẫm, đừng ở trong phòng quấy rầy việc nghỉ ngơi của ta."
Grindelwald nói với vẻ thả lỏng. Như vậy thì lão không phải liên tục cảnh giác xem liệu có một con nhóc lừa đảo bạo lực nào đột nhiên hò hét xông tới từ cửa phòng không, dù sao cũng chẳng có ai biết được cô nhóc này có bị mất ngủ buổi tối không.
"Và…"
Grindelwald khựng lại một chút, cố gắng nói bằng giọng hờ hững:
"Để bù đắp cho việc ta phải suy tư giáo án dạy học, đương nhiên là cơm nước của ta trong mấy ngày tới đều giao cho cháu."
Editor: Nguyetmai
"Thứ hai…"
Grindelwald dừng lại mấy giây, nhìn cô nhóc ngồi nghe giảng ngoan ngoãn trên ghế, khóe miệng lão hơi nhếch lên, gật đầu một cách thỏa mãn – nếu cô bé tức giận và miệt thị quy tắc, nếu cô bé ngạo mạn và ngu xuẩn như thế thì dù thiên phú có cao đến đâu cũng không cần thiết phải dạy bảo gì cả.
Trong quãng đời dài đằng đẵng của Grindelwald, không phải chưa từng có những phù thủy nhỏ tuổi với thiên phú, pháp lực cao hơn lão, nhưng điều đáng tiếc là hầu hết những những người có tư chất siêu phàm đều không hiểu một lí lẽ đơn giản: Trước khi biến thành thực lực thực sự, tiềm lực có cao đến đâu thì cũng chỉ như một câu chuyện cổ tích đẹp đẽ mà thôi.
"… Ta cũng sẽ không giải thích về thần chú cho cháu theo những quyển sách giáo khoa chứa đầy lỗ hổng kia, nếu cháu muốn ta dạy pháp thuật cho cháu thì nội dung và cách thức học tập đều phải thực hành theo cách mà ta đưa ra."
Xoẹt!
Advertisement / Quảng cáo
Grindelwald vừa dứt lời, Alina giơ cao tay phải của mình lên, chớp chớp mắt với lão một cách đáng yêu.
"Ừm? Có vấn đề gì?"
Grindelwald nhướng mày lên.
"Nếu cháu cho rằng nội dung và cách thức của ông không hợp lí thì sao? Hoặc là lệch đi quá xa so với những tri thức mà cháu cần nắm giữ chẳng hạn?"
Alina sẽ không để Grindelwald đánh lạc hướng dễ dàng như thế. Phải biết rằng, mục đích mà cô tới đây lần này chỉ là nghĩ cách để mở cánh cửa phòng ngủ đã bị Dumbledore phong ấn ở lầu dưới mà thôi.
Đối với cô mà nói, chuyện quan trọng đầu tiên là có thể giải quyết được hoàn cảnh khó khăn của cô hay không, đây là tiền đề để thảo luận tất cả mọi chuyện.
"Vậy cháu nói thử xem nào, cháu cần nắm giữ những tri thức nào? Ý ta là ngoại trừ những ma pháp dùng để đối phó với cửa ải mà Albus đã sắp đặt."
Grindelwald nhìn Alina đầy hứng thú và hỏi ngược lại.
Nói ra thì, mỗi người đều có lĩnh vực am hiểu và không am hiểu của riêng mình, điểm này có thể nhìn ra được một chút nhờ vào những sở thích đặc biệt ban đầu của mỗi người, ví dụ như thứ mà Grindelwald cảm thấy hứng thú nhất là chiến tranh pháp thuật, Dumbledore lại thích thú với thuật Biến hình nhất.
"Cảm thấy hứng thú nhất? Những loài động vật thần kỳ?"
Alina nghiêng đầu và trả lời không chút nghĩ ngợi, sau đó cô lại bổ sung một câu:
"Đương nhiên không chỉ là những động vật thần kỳ, nói chính xác ra, cháu có hứng thú đối với tất cả những sinh vật sống đã tạo thành thế giới pháp thuật và thế giới phi pháp thuật."
"Lại là một người yêu thích những động vật thần kỳ… Không thể hiểu nổi những con vật đáng ghét đó có sức hấp dẫn gì nữa."
Nghe thấy câu trả lời của Alina, khóe miệng của Grindelwald không nhịn được mà giật giật, vẻ mặt hơi kỳ lạ, có vẻ như nhớ lại một vài kí ức không mấy vui vẻ, lão lẩm bẩm một câu với vẻ ghét bỏ.
"Mặc dù đó không phải lĩnh vực am hiểu nhất của ta, nhưng thừa đủ để dạy bảo cháu rồi."
Ngẩng đầu nhìn Alina, đôi mắt cô bé như đang phát sáng, Grindelwald nhíu mày:
"Thế thì ngoại trừ những pháp thuật mà Albus yêu cầu và một số tri thức liên quan đến những động vật thần kỳ thì nội dung và tiến trình còn lại đều do ta sắp xếp, không có vấn đề gì chứ?"
Advertisement / Quảng cáo
"Không có vấn đề gì, nhưng ông hiểu biết về những động vật thần kỳ thật sao? Cháu còn nhớ lần đầu tiên ông bị bắt vào mấy chục năm trước, là…"
Alina gật đầu và nói với giọng lưỡng lự, dùng ánh mắt hoài nghi để nhìn về phía Chúa tể Hắc ám đời thứ nhất, tư thái của lão như có thể đảm nhiệm nhiều việc cùng một lúc vậy.
"Đó chỉ là quá khứ thôi! Hơn nữa còn có sự trợ giúp của mấy chục Thần sáng nên mới may mắn đánh lén thành công."
Sắc mặt của Grindelwald trở nên nghiêm nghị, lão trợn mắt lườm như thẹn quá thành giận:
"Mà kể từ đó… ta đã nghiên cứu khá nhiều về những loài vật này, ngoại trừ Newt Scamander thì trong cả cái thế giới pháp thuật này, không quá mười phù thủy hiểu biết về những động vật thần kỳ hơn ta."
Mặc dù Grindelwald không thể nói ra được cụm từ "định luật thùng gỗ" một cách chuẩn xác, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc lão đã nhận ra rằng nhược điểm sẽ làm ảnh hưởng đến sức mạnh của một cá nhân, nhất là sau khi trải qua nhiều lần thua thiệt.
"Khụ, nhưng có thể sở thích đối với động vật thần kỳ của cháu và Newt Scamander hơi khác nhau."
Alina cười ngượng ngùng, ngón trỏ và ngón cái vươn ra, quơ quơ trong không khí.
"Ta đã nói rồi, cháu không cần lo lắng về phương diện này, thậm chí cháu còn không cần mang theo quyển sách giáo khoa "động vật thần kỳ ở đâu". Với kiến thức hiện tại của cháu, cháu không thể hỏi ra được những câu hỏi mà ta không thể trả lời."
Grindelwald xua tay một cách kiêu ngạo, không hề bận tâm đến những âu lo của Alina.
"Nói tóm lại, chỉ cần ta có thể giải đáp những vấn đề về phương diện mà cháu yêu thích thì cháu sẽ không phàn nàn gì nữa đúng không? Ngoại trừ hai điều này thì thời gian còn lại và cách sắp xếp việc học sẽ do ta quyết định."
Những năm gần đây, để giết thời gian rảnh rỗi, Grindelwald đã nhờ Dumbledore mua khá nhiều tạp chí và sách vở liên quan đến những sinh vật thần kỳ để giải trí, thậm chí còn nhàm chán đến mức mua đủ từng kì một của "The Quibbler" toàn viết linh tinh đó.
Cho dù cô bé có hỏi đến động vật thần kỳ Crumple-Horned-Snorkack căn bản không tồn tại thì Grindelwald cũng có thể giảng giải và ứng đối một cách tự nhiên, nhất là trong suy nghĩ của lão, Alina không sinh ra ở thế giới pháp thuật nên sẽ chẳng thể hỏi được câu nào nên hồn.
"Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là câu hỏi mà cháu đưa ra không phải là một câu hỏi cố tình gây sự."
Ngẫm nghĩ một hồi, Grindelwald lại cẩn thận bổ sung thêm một câu. Không biết vì sao, lão cứ cảm thấy có gì đó không ổn.
"Ừm, đương nhiên là không rồi… Ông nói không sai, chỉ cần ông có thể giải đáp những điều khó hiểu của cháu thì kế hoạch và những sắp xếp sau này đều do ông quyết định hết."
Nhìn vào khuôn mặt tràn trề tự tin của Grindelwald, Alina nhếch lông mày trái lên, không thanh minh thêm nữa.
Advertisement / Quảng cáo
Dù sao cái hố này cũng không phải do cô đào, nếu ông Gellert Grindelwald chủ động nhảy vào đó thì đương nhiên là cô vui mừng đứng nhìn rồi.
"Còn chuyện thứ ba là gì?"
Alina ngẫm nghĩ rồi chủ động hỏi.
"Thời gian giảng dạy hằng ngày của ta không phải là không có thời hạn. buổi sáng ba tiếng, buổi chiều ba tiếng, nếu quá sáu tiếng này mà cháu vẫn chưa thể nắm vững kiến thức thì cháu phải tự suy ngẫm, đừng ở trong phòng quấy rầy việc nghỉ ngơi của ta."
Grindelwald nói với vẻ thả lỏng. Như vậy thì lão không phải liên tục cảnh giác xem liệu có một con nhóc lừa đảo bạo lực nào đột nhiên hò hét xông tới từ cửa phòng không, dù sao cũng chẳng có ai biết được cô nhóc này có bị mất ngủ buổi tối không.
"Và…"
Grindelwald khựng lại một chút, cố gắng nói bằng giọng hờ hững:
"Để bù đắp cho việc ta phải suy tư giáo án dạy học, đương nhiên là cơm nước của ta trong mấy ngày tới đều giao cho cháu."