Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-201
Chương 201: Chiến tranh chạm vào là nổ ngay
Editor: Nguyetmai
"Rốt cuộc ông... là ai?"
Vùng ngoại thành của Salzburg, bảy, tám phù thủy cầm chặt đũa phép đứng tụ lại với nhau. Mồ hôi ướt đẫm lưng bọn họ, trên mặt của mỗi người đều là sự mờ mịt không biết phải làm sao và sự kinh hoảng toát ra từ nội tâm... Ở bên cạnh họ là mười mấy phù thủy thuộc Bộ Pháp thuật nước Áo đang nằm ngang dọc tứ tung.
"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là, xin hỏi cậu tên là Rodriguez đúng không?"
"Tại sao ông lại muốn tìm Rodriguez..."
Một nam phù thủy nuốt nước bọt, đũa phép trong tay đã hơi run rẩy.
Bọn họ đều là người nhận được báo động trước của Pope Rozil. Hơn nữa, sau khi phát hiện có vẻ như pháp thuật triệu tập tín đồ của Grindelwald đã xuất hiện ở Salzburg, bọn họ tạm thời được điều từ trong Bộ Pháp thuật của nước Áo ra để đến đây trợ giúp phù thủy.
Nhưng lúc bọn họ còn đang thương lượng nên vào thành phố cứu viện đám người Rozil, hay là chờ giới pháp thuật quốc tế đến trợ giúp, một lão phù thủy bỗng nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, lấy một đánh nhiều, không hề tốn chút sức nào mà đánh bại từng phù thủy ở đây.
Trước đó bọn họ chưa bao giờ tin rằng có người có thể không nhanh không chậm đánh bại từng người dưới sự vây công của hơn ba mươi phù thủy. Tất cả các câu thần chú của bọn họ đều bị ông lão ngăn lại. Một lúc sau, một cái tên đã biến mất gần nửa thế kỷ lại hiện ra trong lòng tất cả mọi người.
"Được rồi, trả lời sai. Ta cũng nói nguyên nhân rồi, cậu ta bắt nạt đứa bé nhà ta."
Grindelwald cẩn thận quan sát nam phù thủy ở trước mặt, khá tiếc nuối lắc đầu, sau đó từ từ giơ đũa phép lên.
"Đợi đã, tôi chính là Rodriguez. Nếu ông muốn trả thù thì xin hãy nói rõ, làm ơn đừng dùng những cái cớ buồn cười như vậy để nhục mạ tôi..."
Áo khoác bị hư hại, sắc mặt vẫn còn hơi tái nhợt, Rodriguez bước ra từ trong đám người, nhìn ông lão trước mặt rồi hít sâu một hơi, đang chuẩn bị nói vài câu có khí phách để tăng thêm can đảm.
"Obliviate (Bùa tẩy não)"
Một tia sáng trắng lướt qua, ánh mắt của nam phù thủy trở nên mờ mịt, hai mắt nhìn về phía trước mà không còn chút tiêu cự nào.
Grindelwald khẽ nhíu mày, nhìn một lượt các phù thủy trẻ tuổi như đang gặp phải kẻ địch mạnh, ông lão buông đũa phép xuống với vẻ mặt bình tĩnh.
"Trước khi đi, ta muốn nói kinh nghiệm của một người lớn tuổi cho các vị. Học được cách thỏa hiệp, và đừng luôn đặt mình vào vị trí chính nghĩa... Đối với các bạn nhỏ không quá sáng suốt như các vị, bây giờ thành phố ở phía sau đã quá mức nguy hiểm."
Nói xong, Grindelwald khẽ gật đầu nhã nhặn với mọi người như một quý ông rồi cất đũa phép đi, xoay người rời đi như chốn không người. Giống như lúc đến vậy, lão không hề lo lắng sẽ có thần chú phóng đến từ phía sau.
"Chờ chút, các người đã làm gì Ban trưởng Rozil và những người khác? Rốt cuộc các người muốn làm gì?"
Nhìn bóng lưng của ông lão, một nam phù thủy không nhịn được cao giọng hô lên.
Rozil?
Nghe thấy dòng họ quen thuộc này, Grindelwald dừng chân lại, khóe miệng khẽ cong lên.
"Yên tâm đi, trong mắt ta, bà Rozil là một người thông minh, sẽ chọn được con đường an toàn nhất. Còn ta muốn làm gì à..."
Grindelwald quay lưng vẫy tay, sau đó tiếp tục bước đi: "Ta đang bảo vệ tương lai của thế giới này, giống như chuyện cả đời này ta vẫn đang làm... vì một lợi ích vĩ đại hơn."
"Chờ đã, ông quả nhiên là..."
Nghe thấy câu tuyên ngôn quen thuộc kia, đôi mắt của các phù thủy ở phía sau đột nhiên trợn to, trơ mắt nhìn bóng dáng của ông lão biến mất ở trước mắt. Thân thể của bọn họ thả lỏng, vẻ mặt ai nấy như vừa sống sót sau tai nạn.
"Quái lạ, vì sao trước khi đến không ai nói cho tôi biết... là phải đối đầu với Grindelwald chứ?"
"Quả nhiên là ông ta! Không ngờ ông ta vẫn còn sống, bây giờ ít nhất ông ta đã hơn một trăm tuổi rồi nhỉ?"
"Không thể tin được, chúng ta đã chính diện đẩy lùi Grindelwald. A ha ha ha, ông chờ đi, chờ tôi..."
"Nguy rồi, Milhous bị hù đến hồ đồ rồi, ai đến đè cậu ta lại với tôi nào."
...
Cũng trong lúc đó, ở London nước Anh.
Bộ Pháp thuật nước Anh, văn phòng Bộ trưởng.
Một cuộc tranh chấp và thảo luận kịch liệt đã tiến hành suốt một ngày.
"Tôi nhấn mạnh lần nữa, đây là hành vi đụng chạm giới hạn, chia rẽ một cách trắng trợn!"
Douglas đến từ bộ phận Đầu tư nguy hiểm của Gringotts dùng gậy chống gõ vào một phần tài liệu trên bàn. Trong mắt yêu tinh trung niên mang theo tia sáng ngời, khuôn mặt tràn ngập sự dữ tợn.
Cả văn phòng chia thành ba phe rất rõ ràng.
Bên có nhiều người nhất là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Fudge, Thứ trưởng cấp cao Bộ Pháp thuật Umbridge, Giám đốc Sở Hợp tác Pháp thuật Quốc tế Barty Crouch, Giám đốc Sở Thi hành Luật Pháp thuật Amelia Bones và một nhóm nhân viên cấp cao của Bộ Pháp thuật nước Anh.
Một bên khác do Douglas và Leos cầm đầu, là các yêu tinh thuộc ngân hàng phù thủy Gringotts với khí thế hùng hổ.
Mà ở giữa hai bên, nằm bên cạnh vòng xoáy thảo luận là do Albus Dumbledore, Griselda Marchbanks, các thành viên thuộc Wizengamot (tòa án cao nhất thế giới phù thủy) tạo thành đoàn cố vấn đặc biệt.
"Xin lỗi, tôi vẫn chưa hiểu lắm."
Cornelius Fudge nhíu mày, lật xem một lượt chồng tài liệu tràn ngập các loại số liệu và báo biểu khiến người ta hoa mắt, từ bỏ suy nghĩ tìm hiểu thông tin từ trong tài liệu: "Theo tôi được biết, hành vi đầu tư của ngân hàng phù thủy Gringotts luôn luôn trung lập. Từ sự miêu tả của mọi người, tôi không cảm thấy có bất cứ vấn đề gì cả."
"Không có bất cứ vấn đề gì? Phù thủy ngu xuẩn, rốt cuộc ông muốn tôi nói mấy lần mới hiểu ra được hả! Đây là chiến tranh!"
Douglas tức giận vỗ bàn một cái, ngón tay vừa dài vừa nhọn chỉ vào báo biểu trên mặt bàn.
"Đám yêu tinh trong chi nhánh Bắc Mỹ của Gringotts đã tuyên bố thoát ly hệ thống vốn có của Gringotts, tiến hành kết toán tài vụ đơn lẻ. Căn cứ vào báo cáo, một lượng tài chính lớn không rõ nguồn gốc đang tràn vào thị trường Liên Xô, muốn làm sụp đồng Rúp. Hệ thống đồng Rúp - đồng vàng Galleon - Bảng Anh đã đứng trên vách đá cheo leo tràn ngập nguy cơ."
"Đơn giản mà nói, hiện tại đám phản bội kia đang đứng ở phía đối lập với chúng ta. Một khi bọn chúng thành công, trong tuần này, Bộ Pháp thuật mấy người sử dụng đồng vàng Galleon mà mình đang dự trữ để hối đoái đồng Rúp của Muggle, giá trị của nó ít nhất sẽ giảm hết hai phần ba. Mà chúng tôi đang ở chi nhánh Liên Xô của Gringotts càng phải chịu sự chèn ép và sỉ nhục chưa từng có từ trước đến nay."
"Mặt khác, tôi còn phải bổ sung thêm một câu."
Ông lão yêu tinh Leos già nua của Gringotts nhẹ nhàng vỗ vai Douglas, ném một tấm hình ra.
Trong hình, vài tên phù thủy ăn mặc đẹp đẽ và thời thượng đang nắm tay nói chuyện vui vẻ với vài tên yêu tinh. Nhìn thấy khuôn mặt của phù thủy trong hình, ánh mắt của Fudge và Crouch đột nhiên trao đổi một lúc, đây là...
"Theo chúng tôi được biết, Quốc hội Pháp thuật của nước Mỹ đã liên thủ với những kẻ phản bội kia. Nếu như các vị đang ngồi ở đây không thực hiện bất kì một sự đáp trả nào, sau khi bọn họ ăn hết tài nguyên của giới pháp thuật và giới phi pháp thuật Liên Xô thì sẽ đến lượt chúng ta."
Leos nhìn quanh các phù thủy đang ngồi: "Các vị, đây không chỉ là một cuộc chiến tranh giữa yêu tinh châu Âu và yêu tinh châu Mỹ. Nếu bởi vì các vị khoanh tay đứng nhìn, cuối cùng khiến chúng ta trở thành con rối bị những kẻ phản bội kia giật giây, vậy thì khi bọn họ chỉ thẳng mũi giáo vào giới pháp thuật châu Âu, mất đi sự ủng hộ của Gringotts ở bản địa, đây sẽ là một cuộc tàn sát nghiêng về một phía."
"Nói rất có lý. Thế nhưng tôi cảm thấy có lẽ ngài đã nghĩ quá khuếch đại. Cụ Dumbledore, cụ thấy thế nào?"
Cornelius Fudge há miệng, suy nghĩ một lúc rồi quay đầu, nhìn về phía ông lão tóc bạc trắng vẫn luôn im lặng.
Theo động tác của Fudge, tất cả mọi người ở đây đều đưa mắt nhìn về phía Dumbledore, chờ ông lão đưa ra lựa chọn cuối cùng.
"Ta cho rằng sẽ không có quá nhiều tranh luận về vấn đề này, chiến tranh mãi mãi là thứ mà chúng ta cố gắng ngăn chặn..."
Mười ngón tay thon dài của Dumbledore đan lại với nhau, nhẹ nhàng đặt trên bàn gỗ, cụ bình tĩnh nghiêm túc nói.
Ầm!
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người ta mạnh bạo dùng thần chú mở ra.
"Các vị, chúng ta đã gặp phiền toái lớn, sự kiện quan trọng cấp một!"
Một phù thủy trung niên trông khá hùng hổ cất đũa phép trong tay đi, sải bước vào trong phòng làm việc.
Ông ta rất giống một con sư tử già, mái tóc màu vàng nâu và lông mày rậm xen lẫn từng sợi màu xám, phía sau cặp kính gọng vàng là một đôi mắt sắc bén, khiến người ta lập tức cảm thấy ông ta là một người nhạy bén và cương quyết.
"Ngài Rufus Scrimgeour! Tôi nhớ mình đã nói trước đó, đây là một cuộc hội nghị vô cùng quan trọng, liên quan đến một cuộc chiến tranh có thể bộc phát! Bởi vậy chỉ cần không phải là thế giới đến hồi tận thế thì không được làm phiền chúng tôi! Bây giờ chúng tôi không có thời gian xử lý chuyện nhỏ như phù thủy hắc ám hại người."
Cornelius Fudge nhìn lướt qua cửa phòng làm việc bị thần chú làm nổ tung, ông ta vừa nhíu chặt lông mày, vừa quay đầu nhìn về phía Amelia Bones (bây giờ là Giám đốc Sở Thi hành Luật Pháp thuật) – người cũng mang sắc mặt khó coi: "Bones, có lẽ cô cần phải tăng cường cách thức quản lý của mình rồi đấy."
Nam phù thủy xông vào văn phòng là Rufus Scrimgeour, là Giám đốc Sở Thần sáng phụ thuộc Sở Thi hành Luật Pháp thuật, một Thần sáng thâm niên có tính tình chính trực nhưng lại vô cùng cương quyết.
"Ngài Rufus, bây giờ không phải là lúc thích hợp để thảo luận công việc của Thần sáng, mời ra ngoài." Amelia Bones nói với vẻ lạnh nhạt: "Điều chúng tôi đang thảo luận sẽ quyết định xem chiến tranh yêu tinh sau đó có bạo phát hay không. Chiến tranh, chạm vào là bùng nổ."
"Xin lỗi, tôi chỉ đang lựa chọn phương thức mà tôi cho rằng chính xác nhất bây giờ. Bởi vì nếu không hành động, có lẽ chiến tranh của giới phù thủy sẽ bạo phát trước đấy."
Rufus Scrimgeour không hề khiếp đảm mà liếc nhìn Cornelius Fudge và Amelia Bones. Ông ta kính cẩn gật đầu, sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cụ Albus Dumbledore ở giữa đám người, giọng điệu vô cùng nghiêm nghị.
"Bộ Pháp thuật nước Áo gửi tin tức cầu viện, Gellert Grindelwald vượt ngục. Không chỉ như vậy, trong thành phố Muggle xuất hiện ký hiệu triệu tập thánh đồ chuẩn bị chiến tranh pháp thuật của lão, đồng thời còn sử dụng pháp thuật phong tỏa toàn bộ Salzburg... Căn cứ vào thống kê lúc này, bao gồm Giám đốc Sở Tai nạn và Thảm họa Pháp thuật nước Áo là bà Pope Rozil, chúng ta đã đánh mất liên hệ với tổng cộng hơn bảy mươi phù thủy."
Editor: Nguyetmai
"Rốt cuộc ông... là ai?"
Vùng ngoại thành của Salzburg, bảy, tám phù thủy cầm chặt đũa phép đứng tụ lại với nhau. Mồ hôi ướt đẫm lưng bọn họ, trên mặt của mỗi người đều là sự mờ mịt không biết phải làm sao và sự kinh hoảng toát ra từ nội tâm... Ở bên cạnh họ là mười mấy phù thủy thuộc Bộ Pháp thuật nước Áo đang nằm ngang dọc tứ tung.
"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là, xin hỏi cậu tên là Rodriguez đúng không?"
"Tại sao ông lại muốn tìm Rodriguez..."
Một nam phù thủy nuốt nước bọt, đũa phép trong tay đã hơi run rẩy.
Bọn họ đều là người nhận được báo động trước của Pope Rozil. Hơn nữa, sau khi phát hiện có vẻ như pháp thuật triệu tập tín đồ của Grindelwald đã xuất hiện ở Salzburg, bọn họ tạm thời được điều từ trong Bộ Pháp thuật của nước Áo ra để đến đây trợ giúp phù thủy.
Nhưng lúc bọn họ còn đang thương lượng nên vào thành phố cứu viện đám người Rozil, hay là chờ giới pháp thuật quốc tế đến trợ giúp, một lão phù thủy bỗng nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, lấy một đánh nhiều, không hề tốn chút sức nào mà đánh bại từng phù thủy ở đây.
Trước đó bọn họ chưa bao giờ tin rằng có người có thể không nhanh không chậm đánh bại từng người dưới sự vây công của hơn ba mươi phù thủy. Tất cả các câu thần chú của bọn họ đều bị ông lão ngăn lại. Một lúc sau, một cái tên đã biến mất gần nửa thế kỷ lại hiện ra trong lòng tất cả mọi người.
"Được rồi, trả lời sai. Ta cũng nói nguyên nhân rồi, cậu ta bắt nạt đứa bé nhà ta."
Grindelwald cẩn thận quan sát nam phù thủy ở trước mặt, khá tiếc nuối lắc đầu, sau đó từ từ giơ đũa phép lên.
"Đợi đã, tôi chính là Rodriguez. Nếu ông muốn trả thù thì xin hãy nói rõ, làm ơn đừng dùng những cái cớ buồn cười như vậy để nhục mạ tôi..."
Áo khoác bị hư hại, sắc mặt vẫn còn hơi tái nhợt, Rodriguez bước ra từ trong đám người, nhìn ông lão trước mặt rồi hít sâu một hơi, đang chuẩn bị nói vài câu có khí phách để tăng thêm can đảm.
"Obliviate (Bùa tẩy não)"
Một tia sáng trắng lướt qua, ánh mắt của nam phù thủy trở nên mờ mịt, hai mắt nhìn về phía trước mà không còn chút tiêu cự nào.
Grindelwald khẽ nhíu mày, nhìn một lượt các phù thủy trẻ tuổi như đang gặp phải kẻ địch mạnh, ông lão buông đũa phép xuống với vẻ mặt bình tĩnh.
"Trước khi đi, ta muốn nói kinh nghiệm của một người lớn tuổi cho các vị. Học được cách thỏa hiệp, và đừng luôn đặt mình vào vị trí chính nghĩa... Đối với các bạn nhỏ không quá sáng suốt như các vị, bây giờ thành phố ở phía sau đã quá mức nguy hiểm."
Nói xong, Grindelwald khẽ gật đầu nhã nhặn với mọi người như một quý ông rồi cất đũa phép đi, xoay người rời đi như chốn không người. Giống như lúc đến vậy, lão không hề lo lắng sẽ có thần chú phóng đến từ phía sau.
"Chờ chút, các người đã làm gì Ban trưởng Rozil và những người khác? Rốt cuộc các người muốn làm gì?"
Nhìn bóng lưng của ông lão, một nam phù thủy không nhịn được cao giọng hô lên.
Rozil?
Nghe thấy dòng họ quen thuộc này, Grindelwald dừng chân lại, khóe miệng khẽ cong lên.
"Yên tâm đi, trong mắt ta, bà Rozil là một người thông minh, sẽ chọn được con đường an toàn nhất. Còn ta muốn làm gì à..."
Grindelwald quay lưng vẫy tay, sau đó tiếp tục bước đi: "Ta đang bảo vệ tương lai của thế giới này, giống như chuyện cả đời này ta vẫn đang làm... vì một lợi ích vĩ đại hơn."
"Chờ đã, ông quả nhiên là..."
Nghe thấy câu tuyên ngôn quen thuộc kia, đôi mắt của các phù thủy ở phía sau đột nhiên trợn to, trơ mắt nhìn bóng dáng của ông lão biến mất ở trước mắt. Thân thể của bọn họ thả lỏng, vẻ mặt ai nấy như vừa sống sót sau tai nạn.
"Quái lạ, vì sao trước khi đến không ai nói cho tôi biết... là phải đối đầu với Grindelwald chứ?"
"Quả nhiên là ông ta! Không ngờ ông ta vẫn còn sống, bây giờ ít nhất ông ta đã hơn một trăm tuổi rồi nhỉ?"
"Không thể tin được, chúng ta đã chính diện đẩy lùi Grindelwald. A ha ha ha, ông chờ đi, chờ tôi..."
"Nguy rồi, Milhous bị hù đến hồ đồ rồi, ai đến đè cậu ta lại với tôi nào."
...
Cũng trong lúc đó, ở London nước Anh.
Bộ Pháp thuật nước Anh, văn phòng Bộ trưởng.
Một cuộc tranh chấp và thảo luận kịch liệt đã tiến hành suốt một ngày.
"Tôi nhấn mạnh lần nữa, đây là hành vi đụng chạm giới hạn, chia rẽ một cách trắng trợn!"
Douglas đến từ bộ phận Đầu tư nguy hiểm của Gringotts dùng gậy chống gõ vào một phần tài liệu trên bàn. Trong mắt yêu tinh trung niên mang theo tia sáng ngời, khuôn mặt tràn ngập sự dữ tợn.
Cả văn phòng chia thành ba phe rất rõ ràng.
Bên có nhiều người nhất là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật Fudge, Thứ trưởng cấp cao Bộ Pháp thuật Umbridge, Giám đốc Sở Hợp tác Pháp thuật Quốc tế Barty Crouch, Giám đốc Sở Thi hành Luật Pháp thuật Amelia Bones và một nhóm nhân viên cấp cao của Bộ Pháp thuật nước Anh.
Một bên khác do Douglas và Leos cầm đầu, là các yêu tinh thuộc ngân hàng phù thủy Gringotts với khí thế hùng hổ.
Mà ở giữa hai bên, nằm bên cạnh vòng xoáy thảo luận là do Albus Dumbledore, Griselda Marchbanks, các thành viên thuộc Wizengamot (tòa án cao nhất thế giới phù thủy) tạo thành đoàn cố vấn đặc biệt.
"Xin lỗi, tôi vẫn chưa hiểu lắm."
Cornelius Fudge nhíu mày, lật xem một lượt chồng tài liệu tràn ngập các loại số liệu và báo biểu khiến người ta hoa mắt, từ bỏ suy nghĩ tìm hiểu thông tin từ trong tài liệu: "Theo tôi được biết, hành vi đầu tư của ngân hàng phù thủy Gringotts luôn luôn trung lập. Từ sự miêu tả của mọi người, tôi không cảm thấy có bất cứ vấn đề gì cả."
"Không có bất cứ vấn đề gì? Phù thủy ngu xuẩn, rốt cuộc ông muốn tôi nói mấy lần mới hiểu ra được hả! Đây là chiến tranh!"
Douglas tức giận vỗ bàn một cái, ngón tay vừa dài vừa nhọn chỉ vào báo biểu trên mặt bàn.
"Đám yêu tinh trong chi nhánh Bắc Mỹ của Gringotts đã tuyên bố thoát ly hệ thống vốn có của Gringotts, tiến hành kết toán tài vụ đơn lẻ. Căn cứ vào báo cáo, một lượng tài chính lớn không rõ nguồn gốc đang tràn vào thị trường Liên Xô, muốn làm sụp đồng Rúp. Hệ thống đồng Rúp - đồng vàng Galleon - Bảng Anh đã đứng trên vách đá cheo leo tràn ngập nguy cơ."
"Đơn giản mà nói, hiện tại đám phản bội kia đang đứng ở phía đối lập với chúng ta. Một khi bọn chúng thành công, trong tuần này, Bộ Pháp thuật mấy người sử dụng đồng vàng Galleon mà mình đang dự trữ để hối đoái đồng Rúp của Muggle, giá trị của nó ít nhất sẽ giảm hết hai phần ba. Mà chúng tôi đang ở chi nhánh Liên Xô của Gringotts càng phải chịu sự chèn ép và sỉ nhục chưa từng có từ trước đến nay."
"Mặt khác, tôi còn phải bổ sung thêm một câu."
Ông lão yêu tinh Leos già nua của Gringotts nhẹ nhàng vỗ vai Douglas, ném một tấm hình ra.
Trong hình, vài tên phù thủy ăn mặc đẹp đẽ và thời thượng đang nắm tay nói chuyện vui vẻ với vài tên yêu tinh. Nhìn thấy khuôn mặt của phù thủy trong hình, ánh mắt của Fudge và Crouch đột nhiên trao đổi một lúc, đây là...
"Theo chúng tôi được biết, Quốc hội Pháp thuật của nước Mỹ đã liên thủ với những kẻ phản bội kia. Nếu như các vị đang ngồi ở đây không thực hiện bất kì một sự đáp trả nào, sau khi bọn họ ăn hết tài nguyên của giới pháp thuật và giới phi pháp thuật Liên Xô thì sẽ đến lượt chúng ta."
Leos nhìn quanh các phù thủy đang ngồi: "Các vị, đây không chỉ là một cuộc chiến tranh giữa yêu tinh châu Âu và yêu tinh châu Mỹ. Nếu bởi vì các vị khoanh tay đứng nhìn, cuối cùng khiến chúng ta trở thành con rối bị những kẻ phản bội kia giật giây, vậy thì khi bọn họ chỉ thẳng mũi giáo vào giới pháp thuật châu Âu, mất đi sự ủng hộ của Gringotts ở bản địa, đây sẽ là một cuộc tàn sát nghiêng về một phía."
"Nói rất có lý. Thế nhưng tôi cảm thấy có lẽ ngài đã nghĩ quá khuếch đại. Cụ Dumbledore, cụ thấy thế nào?"
Cornelius Fudge há miệng, suy nghĩ một lúc rồi quay đầu, nhìn về phía ông lão tóc bạc trắng vẫn luôn im lặng.
Theo động tác của Fudge, tất cả mọi người ở đây đều đưa mắt nhìn về phía Dumbledore, chờ ông lão đưa ra lựa chọn cuối cùng.
"Ta cho rằng sẽ không có quá nhiều tranh luận về vấn đề này, chiến tranh mãi mãi là thứ mà chúng ta cố gắng ngăn chặn..."
Mười ngón tay thon dài của Dumbledore đan lại với nhau, nhẹ nhàng đặt trên bàn gỗ, cụ bình tĩnh nghiêm túc nói.
Ầm!
Đúng lúc này, cửa phòng làm việc đột nhiên bị người ta mạnh bạo dùng thần chú mở ra.
"Các vị, chúng ta đã gặp phiền toái lớn, sự kiện quan trọng cấp một!"
Một phù thủy trung niên trông khá hùng hổ cất đũa phép trong tay đi, sải bước vào trong phòng làm việc.
Ông ta rất giống một con sư tử già, mái tóc màu vàng nâu và lông mày rậm xen lẫn từng sợi màu xám, phía sau cặp kính gọng vàng là một đôi mắt sắc bén, khiến người ta lập tức cảm thấy ông ta là một người nhạy bén và cương quyết.
"Ngài Rufus Scrimgeour! Tôi nhớ mình đã nói trước đó, đây là một cuộc hội nghị vô cùng quan trọng, liên quan đến một cuộc chiến tranh có thể bộc phát! Bởi vậy chỉ cần không phải là thế giới đến hồi tận thế thì không được làm phiền chúng tôi! Bây giờ chúng tôi không có thời gian xử lý chuyện nhỏ như phù thủy hắc ám hại người."
Cornelius Fudge nhìn lướt qua cửa phòng làm việc bị thần chú làm nổ tung, ông ta vừa nhíu chặt lông mày, vừa quay đầu nhìn về phía Amelia Bones (bây giờ là Giám đốc Sở Thi hành Luật Pháp thuật) – người cũng mang sắc mặt khó coi: "Bones, có lẽ cô cần phải tăng cường cách thức quản lý của mình rồi đấy."
Nam phù thủy xông vào văn phòng là Rufus Scrimgeour, là Giám đốc Sở Thần sáng phụ thuộc Sở Thi hành Luật Pháp thuật, một Thần sáng thâm niên có tính tình chính trực nhưng lại vô cùng cương quyết.
"Ngài Rufus, bây giờ không phải là lúc thích hợp để thảo luận công việc của Thần sáng, mời ra ngoài." Amelia Bones nói với vẻ lạnh nhạt: "Điều chúng tôi đang thảo luận sẽ quyết định xem chiến tranh yêu tinh sau đó có bạo phát hay không. Chiến tranh, chạm vào là bùng nổ."
"Xin lỗi, tôi chỉ đang lựa chọn phương thức mà tôi cho rằng chính xác nhất bây giờ. Bởi vì nếu không hành động, có lẽ chiến tranh của giới phù thủy sẽ bạo phát trước đấy."
Rufus Scrimgeour không hề khiếp đảm mà liếc nhìn Cornelius Fudge và Amelia Bones. Ông ta kính cẩn gật đầu, sau đó nhanh chóng quay đầu nhìn về phía cụ Albus Dumbledore ở giữa đám người, giọng điệu vô cùng nghiêm nghị.
"Bộ Pháp thuật nước Áo gửi tin tức cầu viện, Gellert Grindelwald vượt ngục. Không chỉ như vậy, trong thành phố Muggle xuất hiện ký hiệu triệu tập thánh đồ chuẩn bị chiến tranh pháp thuật của lão, đồng thời còn sử dụng pháp thuật phong tỏa toàn bộ Salzburg... Căn cứ vào thống kê lúc này, bao gồm Giám đốc Sở Tai nạn và Thảm họa Pháp thuật nước Áo là bà Pope Rozil, chúng ta đã đánh mất liên hệ với tổng cộng hơn bảy mươi phù thủy."