Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-231
Chương 231: Ta không thể giải thích vấn đề này cho ông được
Editor: Nguyetmai
Nếu có lí do thuyết phục bản thân thì thực sự là con người ta sa đọa rất nhanh.
Đây là câu nói mà tác giả văn học mạng mà Alina vô cùng yêu thích trong kiếp trước – Quả Chuối Phẫn Nộ từng viết trong "Ẩn sát".
Đối mặt với lời thì thầm ấm áp gần như tỏ tình của Alina và những lời ngon tiếng ngọt (dăm ba câu lừa đảo) trước giờ chưa từng được gặp, cô bé Hannah không hề có sức kháng cự gì cả, gần như đắm chìm ngay chỉ trong chớp mắt.
"Alina, hay là… chúng ta nghĩ cách dọn sạch cả ngăn tủ luôn đi?"
Vẫn là giọng nói mềm mại, không có chút lực sát thương nào khiến người ta không nhịn được muốn ôm vào lòng, nhưng nét hưng phấn và sự kích động chợt lóe lên trong mắt Hannah khiến Alina cảm tưởng như mình gặp ảo giác.
Sự thật chứng minh, so với Alina đã có kế hoạch từ trước, sau khi gỡ bỏ được sự lo lắng, là một phù thủy nhỏ Hufflepuff bị kích phát ra bản tính của chồn, Hannah mười một tuổi thể hiện ra lòng dũng cảm và khả năng hành động vượt khỏi sức tưởng tượng của Alina.
Có lẽ đây cũng là lí do vì sao hai anh em sinh đôi Weasley, nhóm bốn người động vật James Potter, tam giác sắt cứu thế giới luôn không thách thức nội quy trường học mà không biết mệt. Không có gì để nghi ngờ, sự kích thích khi làm trái với nội quy trường học quả thực có thể mang đến niềm vui gần như gây nghiện với các phù thủy nhỏ đang ở độ tuổi nghịch ngợm.
"… Dọn hết đi thì có lẽ không hợp lí lắm."
Tưởng tượng cảnh Giáo sư Snape ăn sáng xong và trở lại văn phòng – cửa vỡ nát, trong tủ chẳng còn gì, hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, mà trong lớp học của môn Độc dược còn có một lũ nhóc năm nhất đang chờ mình giảng dạy, điều quan trọng là bọn họ không biết trong phòng học cũng bị trộm…
Tuy rằng Giáo sư Severus Snape là gián điệp hai mặt kiên cường, sức chịu đựng tâm lí cực kì mạnh mẽ, nhưng hành trình giảng dạy ngày đầu tiên đã phong phú thế rồi thì đúng là vẫn mang lại sự kích thích quá đà.
Alina ngẫm nghĩ rồi khuyên can khéo léo.
"Ngoại trừ nguyên liệu độc dược, nguyên liệu nấu ăn còn lại… Khụ, ý mình là nguyên liệu độc dược, chúng ta cứ cố gắng ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu để khỏi lãng phí."
Dù sao Giáo sư Snape cũng không còn trẻ nữa, cho dù thay đổi tư duy thì cũng cần tiến hành từng bước một.
Alina tự nhận rằng chung quy lại cô là một đứa trẻ lương thiện, với cách làm một lần rồi thôi này, cô vẫn không vượt qua được ranh giới trong lòng – dù sao cũng phải để lại chút hi vọng cho Giáo sư Snape có số phận lắm thăng trầm ấy chứ.
"Được, nghe lời cậu hết."
Hannah ngoan ngoãn gật đầu, cô khẽ trả lời, không còn lưỡng lự nữa mà sải bước về phía văn phòng Giáo sư Snape.
Thế nhưng, không đợi Hannah bước tới cửa, Alina đã vươn tay kéo cô lại.
"Chờ một chút, chúng ta đứng ở đây, đừng vào."
Giọng nói của Alina vọng tới từ bên cạnh.
"Hứ? Nhưng mà…"
Hannah chớp mắt một cách khó hiểu, nhìn về phía văn phòng giáo sư môn Độc dược ở đằng trước.
Khoảng cách từ cửa đến cái tủ dán đầy tên nguyên liệu độc dược kia ít nhất còn hai, ba mét nữa.
"Thức Ăn Dự Trữ, có nhìn thấy cái tủ kia không? Kéo hết các ngăn kéo ra cửa cho tao."
Alina nhặt con cú mèo mập mạp trên sàn nhà nơi lối đi nhỏ lên (vừa rồi, để ôm Hannah, con gà béo vướng víu này đã bị cô chủ nhỏ lạnh lùng tiện tay nhét sang bên cạnh). Nhìn cái mặt tròn còn đang buồn ngủ đó, cô nói dịu dàng:
"Trong thời gian một tuần này, xem ra mày sống tốt đấy nhỉ? Có thể bây giờ mày cần chứng minh những cục thịt mọc thêm ra là cơ bắp có thể cung cấp lực lượng, mà không phải thịt thừa phải ăn bớt đi. Nếu không…"
Quạc! ⊙▽⊙!
Dù cách xa nhau một tuần ngắn ngủi nhưng sự ăn ý kỳ diệu giữa Thức Ăn Dự Trữ và Alina vẫn còn tồn tại.
Không đợi Alina nói hết, con cú mèo vốn còn đang ngủ mơ màng lập tức rùng mình, cơ thể béo mập lông lá lắc một cái, tỉnh táo lại ngay sau đó, đôi mắt nó lóe ra sự quyết đoán và hung mãnh.
Làm cú mèo đưa thư của phù thủy trong thế giới pháp thuật, thực ra nó vẫn khác cú mèo bình thường khá nhiều, sự khác biệt này không chỉ được thể hiện trên phương diện phân biệt địa chỉ và độ ngon của thịt, đồng thời còn được thể hiện ở khả năng bay liên tục và năng lực mang vác nặng vượt qua phạm vi bình thường. Trên thực tế, không ít nhà sinh vật huyền bí cho rằng, dù là sinh vật pháp thuật thông thường thì khi làm bạn bên cạnh phù thủy lâu ngày thì cũng dần dần bị ma lực ảnh hưởng, sinh ra một số tình huống tiến hóa kỳ diệu.
Trước khi vào trường học pháp thuật Hogwarts, Alina đã thử nghiệm riêng rồi, so với thể chất của gà béo mặt tròn Scotland, con "cú cười cuối cùng" mà Dumbledore tặng cho cô thậm chí có thiên hướng nửa sinh vật huyền bí.
Từ khả năng mang vác, sức bộc phát đến năng lực bay liên tục, thay vì nói là người đưa thư tí hon, Thức Ăn Dự Trữ có thể tham dự vào cuộc săn bắt cá ở hồ Lomond. Có thể nói nó là một con chim cắt trưởng thành bị thu nhỏ cơ thể nhưng sức lực lại không thay đổi.
Ngay từ đầu, Alina đã không định bước vào văn phòng Giáo sư Snape.
Dù sao so với lối đi nhỏ người đến người đi, số học sinh bình quân vào văn phòng giáo sư môn Độc dược hằng năm rất có thể thấp hơn đến một nửa.
Cho dù Giáo sư Snape chỉ biết một số pháp thuật tìm tung tích đơn giản nhất thì cũng có thể dễ dàng nhắm mục tiêu vào Alina. Tuy rằng trong nguyên tác, Giáo sư Snape bị mất trộm liên tục mà không tìm ra được thủ phạm, nhưng điều đó không có nghĩa là Alina có thể yên tâm tiến hành việc vào phòng lấy trộm một cách to gan như thế.
Phải biết rằng, lúc trước vào văn phòng Giáo sư Snape, kể cả Barty Crouch hung tàn nhất cũng không lựa chọn Bùa mở khóa cao cấp như Alina là trực tiếp làm nổ tung cánh cửa, vì ai biết được giáo sư có thể làm ra một số hành động quá khích gì không?
Thế nhưng, nếu kẻ trộm chỉ là một con cú mèo thì hoàn toàn chẳng có vấn đề gì cả.
Trừ khi là bậc thầy sinh vật huyền bí có "thiên phú thợ săn" nhất trong thế giới phù thủy, người được xưng là có thể tìm ra bất cứ một sinh vật huyền bí nào, đồng thời có thể làm hầu hết các sinh vật huyền bí nguy hiểm thả lỏng cảnh giác, đích thân tới tận Hogwarts.
Nếu không, dù là chủ nhiệm nhà Ravenclaw dạy môn Bùa chú - Giáo sư Filius Flitwick, có thể cũng không thể định vị được ví trí của "thủ phạm".
Hơn nữa, có sự trợ giúp của Thức Ăn Dự Trữ, dù phải đối mặt với sự chất vấn của Giáo sư Dumbledore thì Alina cũng có thể nói đầy lí lẽ - sai lầm lớn nhất của cô là bất cẩn làm nổ tung một cánh cửa gỗ, còn chuyện vào phong ăn trộm gì đó, ngay cả mép cửa văn phòng Giáo sư Snape cô còn chưa bước qua.
"Trứng Hỏa Xà? Đây là hàng xịn hiếm có đấy, tuy rằng đều được bảo tồn bằng Bùa đóng băng, không thể luyện chế Phúc Lạc Dược (để luyện chế Phúc Lạc Dược nhất định phải dùng Trứng Hỏa Xà tươi), nhưng khi chế biến các loại độc dược tình yêu thì vẫn sẽ dùng đến nó. Kể ra thì, tuy rằng nấu nướng Hỏa Xà khá phiền toái và khó khăn, nhưng độ khó khi nấu Trứng Hỏa Xà lại thấp hơn nhiều, dù là ăn sống thì cũng là một lựa chọn không tồi."
"Cỏ Vũ Y, đương nhiên, thứ này lấy hết cũng không sao. Một nam phù thủy độc thân như Giáo sư Snape cần gì luyện chế thuốc xinh đẹp gì, dược liệu quý giá này nên dùng để mang lại hạnh phúc cho những nữ phù thủy nhỏ thích đẹp như chúng ta thì hơn. Là loại thuốc làm đẹp duy nhất, giá cả của thuốc xinh đẹp trên thị trường thật sự quá đắt, 1030 đồng vàng Galleon một lọ mà còn không đủ bán, quả thực là còn nhanh hơn cả cướp Gringotts."
"Da rắn ráo châu Phi… Đây vốn là một trong những mục tiêu chủ yếu của lần này, lấy hết đi, dù sao nếu Giáo sư Snape giàu có mà cần thì hẳn là sau này sẽ còn lấy thêm hàng, không lấy mà để lại đây thì cũng lãng phí."
"Đương nhiên, đương nhiên… Dược liệu hiếm gặp trong cả thế giới pháp thuật như Cỏ Mang Cá thì có lẽ chỉ có thể tìm được ở đây, nếu để lại cho một con vịt không biết bơi nào đó thì quá lãng phí rồi, lấy đi! Cùng lắm thì sau này dành thời gian dạy Harry bơi là được rồi… Nếu kế hoạch thuận lợi, đến lúc đó, hẳn là Giáo sư Snape sẽ đồng ý giúp chế tạo thuốc thở."
"Bột Móng Rồng, dùng trực tiếp là có thể nâng cao tinh thần, tăng trí nhớ và khả năng phản ứng. Ừm, thứ này chuẩn bị cho cô bé Hermione, cứ lấy đi đã. Như vậy thì lần sau có làm cậu ấy tức giận thì cũng có quà để xin lỗi."
"Ái chà, không ngờ còn có cả Đậu Ngủ Gật, chỉ cần trộn vào dầu, sau đó rắc muối lên là thành một món ăn vặt an thần và giải tỏa cơn thèm. Lần này, dù là Giáo sư Dumbledore thì cũng không thể ngăn cản kế hoạch ăn uống vĩ đại của mình được…"
Trong ánh mắt thán phục của Hannah, Alina vừa thuần thục giới thiệu tri thức về các loại độc dược vừa chọn dược liệu ra khỏi những chiếc ngăn kéo đã được đưa tới cạnh cửa. Chưa đến mười phút, cô đã quét sạch hầu hết những dược liệu quý giá có thể sẽ dùng đến và những loại có thể ăn được.
Sau khi bổ sung thêm một Bùa nổ khá tiêu chuẩn vào vị trí mà hai người đứng, Alina kéo cô bé Hannah nhanh chóng thoát khỏi hiện trường, để lại văn phòng môn Độc dược ở lại đằng sau.
…
Sau nửa tiếng, đối mặt với cánh cửa đã vỡ thành mảnh nhỏ và văn phòng môn Độc dược bừa bộn, cả Albus Dumbledore, Filius Flitwick, Minerva McGonagall, và Otto Paracelsus vừa gia nhập vào trường học… Tất cả những nhân viên am hiểu bùa chú đều có biểu cảm rất kỳ lạ - tuy rằng nguyên nhân có thể hơi khác nhau một chút.
"Xin lỗi, Severus kính mến, ta đã cố gắng rồi, nhưng kết luận của ta giống với Giáo sư Dumbledore."
Giáo sư Flitwick nhún vai một cách bất đắc dĩ, nói nhẹ nhàng với Giáo sư Snape – người đang run rẩy hết cả người, sắc mặt xanh xám.
"Thực sự ta không thể giải thích chuyện này với ông được, dù sao kẻ đã lẻn vào văn phòng của ông và ăn trộm độc dược chỉ là một con cú mèo thôi."
Editor: Nguyetmai
Nếu có lí do thuyết phục bản thân thì thực sự là con người ta sa đọa rất nhanh.
Đây là câu nói mà tác giả văn học mạng mà Alina vô cùng yêu thích trong kiếp trước – Quả Chuối Phẫn Nộ từng viết trong "Ẩn sát".
Đối mặt với lời thì thầm ấm áp gần như tỏ tình của Alina và những lời ngon tiếng ngọt (dăm ba câu lừa đảo) trước giờ chưa từng được gặp, cô bé Hannah không hề có sức kháng cự gì cả, gần như đắm chìm ngay chỉ trong chớp mắt.
"Alina, hay là… chúng ta nghĩ cách dọn sạch cả ngăn tủ luôn đi?"
Vẫn là giọng nói mềm mại, không có chút lực sát thương nào khiến người ta không nhịn được muốn ôm vào lòng, nhưng nét hưng phấn và sự kích động chợt lóe lên trong mắt Hannah khiến Alina cảm tưởng như mình gặp ảo giác.
Sự thật chứng minh, so với Alina đã có kế hoạch từ trước, sau khi gỡ bỏ được sự lo lắng, là một phù thủy nhỏ Hufflepuff bị kích phát ra bản tính của chồn, Hannah mười một tuổi thể hiện ra lòng dũng cảm và khả năng hành động vượt khỏi sức tưởng tượng của Alina.
Có lẽ đây cũng là lí do vì sao hai anh em sinh đôi Weasley, nhóm bốn người động vật James Potter, tam giác sắt cứu thế giới luôn không thách thức nội quy trường học mà không biết mệt. Không có gì để nghi ngờ, sự kích thích khi làm trái với nội quy trường học quả thực có thể mang đến niềm vui gần như gây nghiện với các phù thủy nhỏ đang ở độ tuổi nghịch ngợm.
"… Dọn hết đi thì có lẽ không hợp lí lắm."
Tưởng tượng cảnh Giáo sư Snape ăn sáng xong và trở lại văn phòng – cửa vỡ nát, trong tủ chẳng còn gì, hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, mà trong lớp học của môn Độc dược còn có một lũ nhóc năm nhất đang chờ mình giảng dạy, điều quan trọng là bọn họ không biết trong phòng học cũng bị trộm…
Tuy rằng Giáo sư Severus Snape là gián điệp hai mặt kiên cường, sức chịu đựng tâm lí cực kì mạnh mẽ, nhưng hành trình giảng dạy ngày đầu tiên đã phong phú thế rồi thì đúng là vẫn mang lại sự kích thích quá đà.
Alina ngẫm nghĩ rồi khuyên can khéo léo.
"Ngoại trừ nguyên liệu độc dược, nguyên liệu nấu ăn còn lại… Khụ, ý mình là nguyên liệu độc dược, chúng ta cứ cố gắng ăn bao nhiêu lấy bấy nhiêu để khỏi lãng phí."
Dù sao Giáo sư Snape cũng không còn trẻ nữa, cho dù thay đổi tư duy thì cũng cần tiến hành từng bước một.
Alina tự nhận rằng chung quy lại cô là một đứa trẻ lương thiện, với cách làm một lần rồi thôi này, cô vẫn không vượt qua được ranh giới trong lòng – dù sao cũng phải để lại chút hi vọng cho Giáo sư Snape có số phận lắm thăng trầm ấy chứ.
"Được, nghe lời cậu hết."
Hannah ngoan ngoãn gật đầu, cô khẽ trả lời, không còn lưỡng lự nữa mà sải bước về phía văn phòng Giáo sư Snape.
Thế nhưng, không đợi Hannah bước tới cửa, Alina đã vươn tay kéo cô lại.
"Chờ một chút, chúng ta đứng ở đây, đừng vào."
Giọng nói của Alina vọng tới từ bên cạnh.
"Hứ? Nhưng mà…"
Hannah chớp mắt một cách khó hiểu, nhìn về phía văn phòng giáo sư môn Độc dược ở đằng trước.
Khoảng cách từ cửa đến cái tủ dán đầy tên nguyên liệu độc dược kia ít nhất còn hai, ba mét nữa.
"Thức Ăn Dự Trữ, có nhìn thấy cái tủ kia không? Kéo hết các ngăn kéo ra cửa cho tao."
Alina nhặt con cú mèo mập mạp trên sàn nhà nơi lối đi nhỏ lên (vừa rồi, để ôm Hannah, con gà béo vướng víu này đã bị cô chủ nhỏ lạnh lùng tiện tay nhét sang bên cạnh). Nhìn cái mặt tròn còn đang buồn ngủ đó, cô nói dịu dàng:
"Trong thời gian một tuần này, xem ra mày sống tốt đấy nhỉ? Có thể bây giờ mày cần chứng minh những cục thịt mọc thêm ra là cơ bắp có thể cung cấp lực lượng, mà không phải thịt thừa phải ăn bớt đi. Nếu không…"
Quạc! ⊙▽⊙!
Dù cách xa nhau một tuần ngắn ngủi nhưng sự ăn ý kỳ diệu giữa Thức Ăn Dự Trữ và Alina vẫn còn tồn tại.
Không đợi Alina nói hết, con cú mèo vốn còn đang ngủ mơ màng lập tức rùng mình, cơ thể béo mập lông lá lắc một cái, tỉnh táo lại ngay sau đó, đôi mắt nó lóe ra sự quyết đoán và hung mãnh.
Làm cú mèo đưa thư của phù thủy trong thế giới pháp thuật, thực ra nó vẫn khác cú mèo bình thường khá nhiều, sự khác biệt này không chỉ được thể hiện trên phương diện phân biệt địa chỉ và độ ngon của thịt, đồng thời còn được thể hiện ở khả năng bay liên tục và năng lực mang vác nặng vượt qua phạm vi bình thường. Trên thực tế, không ít nhà sinh vật huyền bí cho rằng, dù là sinh vật pháp thuật thông thường thì khi làm bạn bên cạnh phù thủy lâu ngày thì cũng dần dần bị ma lực ảnh hưởng, sinh ra một số tình huống tiến hóa kỳ diệu.
Trước khi vào trường học pháp thuật Hogwarts, Alina đã thử nghiệm riêng rồi, so với thể chất của gà béo mặt tròn Scotland, con "cú cười cuối cùng" mà Dumbledore tặng cho cô thậm chí có thiên hướng nửa sinh vật huyền bí.
Từ khả năng mang vác, sức bộc phát đến năng lực bay liên tục, thay vì nói là người đưa thư tí hon, Thức Ăn Dự Trữ có thể tham dự vào cuộc săn bắt cá ở hồ Lomond. Có thể nói nó là một con chim cắt trưởng thành bị thu nhỏ cơ thể nhưng sức lực lại không thay đổi.
Ngay từ đầu, Alina đã không định bước vào văn phòng Giáo sư Snape.
Dù sao so với lối đi nhỏ người đến người đi, số học sinh bình quân vào văn phòng giáo sư môn Độc dược hằng năm rất có thể thấp hơn đến một nửa.
Cho dù Giáo sư Snape chỉ biết một số pháp thuật tìm tung tích đơn giản nhất thì cũng có thể dễ dàng nhắm mục tiêu vào Alina. Tuy rằng trong nguyên tác, Giáo sư Snape bị mất trộm liên tục mà không tìm ra được thủ phạm, nhưng điều đó không có nghĩa là Alina có thể yên tâm tiến hành việc vào phòng lấy trộm một cách to gan như thế.
Phải biết rằng, lúc trước vào văn phòng Giáo sư Snape, kể cả Barty Crouch hung tàn nhất cũng không lựa chọn Bùa mở khóa cao cấp như Alina là trực tiếp làm nổ tung cánh cửa, vì ai biết được giáo sư có thể làm ra một số hành động quá khích gì không?
Thế nhưng, nếu kẻ trộm chỉ là một con cú mèo thì hoàn toàn chẳng có vấn đề gì cả.
Trừ khi là bậc thầy sinh vật huyền bí có "thiên phú thợ săn" nhất trong thế giới phù thủy, người được xưng là có thể tìm ra bất cứ một sinh vật huyền bí nào, đồng thời có thể làm hầu hết các sinh vật huyền bí nguy hiểm thả lỏng cảnh giác, đích thân tới tận Hogwarts.
Nếu không, dù là chủ nhiệm nhà Ravenclaw dạy môn Bùa chú - Giáo sư Filius Flitwick, có thể cũng không thể định vị được ví trí của "thủ phạm".
Hơn nữa, có sự trợ giúp của Thức Ăn Dự Trữ, dù phải đối mặt với sự chất vấn của Giáo sư Dumbledore thì Alina cũng có thể nói đầy lí lẽ - sai lầm lớn nhất của cô là bất cẩn làm nổ tung một cánh cửa gỗ, còn chuyện vào phong ăn trộm gì đó, ngay cả mép cửa văn phòng Giáo sư Snape cô còn chưa bước qua.
"Trứng Hỏa Xà? Đây là hàng xịn hiếm có đấy, tuy rằng đều được bảo tồn bằng Bùa đóng băng, không thể luyện chế Phúc Lạc Dược (để luyện chế Phúc Lạc Dược nhất định phải dùng Trứng Hỏa Xà tươi), nhưng khi chế biến các loại độc dược tình yêu thì vẫn sẽ dùng đến nó. Kể ra thì, tuy rằng nấu nướng Hỏa Xà khá phiền toái và khó khăn, nhưng độ khó khi nấu Trứng Hỏa Xà lại thấp hơn nhiều, dù là ăn sống thì cũng là một lựa chọn không tồi."
"Cỏ Vũ Y, đương nhiên, thứ này lấy hết cũng không sao. Một nam phù thủy độc thân như Giáo sư Snape cần gì luyện chế thuốc xinh đẹp gì, dược liệu quý giá này nên dùng để mang lại hạnh phúc cho những nữ phù thủy nhỏ thích đẹp như chúng ta thì hơn. Là loại thuốc làm đẹp duy nhất, giá cả của thuốc xinh đẹp trên thị trường thật sự quá đắt, 1030 đồng vàng Galleon một lọ mà còn không đủ bán, quả thực là còn nhanh hơn cả cướp Gringotts."
"Da rắn ráo châu Phi… Đây vốn là một trong những mục tiêu chủ yếu của lần này, lấy hết đi, dù sao nếu Giáo sư Snape giàu có mà cần thì hẳn là sau này sẽ còn lấy thêm hàng, không lấy mà để lại đây thì cũng lãng phí."
"Đương nhiên, đương nhiên… Dược liệu hiếm gặp trong cả thế giới pháp thuật như Cỏ Mang Cá thì có lẽ chỉ có thể tìm được ở đây, nếu để lại cho một con vịt không biết bơi nào đó thì quá lãng phí rồi, lấy đi! Cùng lắm thì sau này dành thời gian dạy Harry bơi là được rồi… Nếu kế hoạch thuận lợi, đến lúc đó, hẳn là Giáo sư Snape sẽ đồng ý giúp chế tạo thuốc thở."
"Bột Móng Rồng, dùng trực tiếp là có thể nâng cao tinh thần, tăng trí nhớ và khả năng phản ứng. Ừm, thứ này chuẩn bị cho cô bé Hermione, cứ lấy đi đã. Như vậy thì lần sau có làm cậu ấy tức giận thì cũng có quà để xin lỗi."
"Ái chà, không ngờ còn có cả Đậu Ngủ Gật, chỉ cần trộn vào dầu, sau đó rắc muối lên là thành một món ăn vặt an thần và giải tỏa cơn thèm. Lần này, dù là Giáo sư Dumbledore thì cũng không thể ngăn cản kế hoạch ăn uống vĩ đại của mình được…"
Trong ánh mắt thán phục của Hannah, Alina vừa thuần thục giới thiệu tri thức về các loại độc dược vừa chọn dược liệu ra khỏi những chiếc ngăn kéo đã được đưa tới cạnh cửa. Chưa đến mười phút, cô đã quét sạch hầu hết những dược liệu quý giá có thể sẽ dùng đến và những loại có thể ăn được.
Sau khi bổ sung thêm một Bùa nổ khá tiêu chuẩn vào vị trí mà hai người đứng, Alina kéo cô bé Hannah nhanh chóng thoát khỏi hiện trường, để lại văn phòng môn Độc dược ở lại đằng sau.
…
Sau nửa tiếng, đối mặt với cánh cửa đã vỡ thành mảnh nhỏ và văn phòng môn Độc dược bừa bộn, cả Albus Dumbledore, Filius Flitwick, Minerva McGonagall, và Otto Paracelsus vừa gia nhập vào trường học… Tất cả những nhân viên am hiểu bùa chú đều có biểu cảm rất kỳ lạ - tuy rằng nguyên nhân có thể hơi khác nhau một chút.
"Xin lỗi, Severus kính mến, ta đã cố gắng rồi, nhưng kết luận của ta giống với Giáo sư Dumbledore."
Giáo sư Flitwick nhún vai một cách bất đắc dĩ, nói nhẹ nhàng với Giáo sư Snape – người đang run rẩy hết cả người, sắc mặt xanh xám.
"Thực sự ta không thể giải thích chuyện này với ông được, dù sao kẻ đã lẻn vào văn phòng của ông và ăn trộm độc dược chỉ là một con cú mèo thôi."