Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-241
Chương 241: Giáo sư, chúng ta đi bắt… Đi!
Editor: Nguyetmai
"Tiểu thư Kaslana, trò không phải người đầu tiên nghĩ đến cách dùng nguyên liệu giá rẻ để mô phỏng quá trình chế biến độc dược. Trước đó, một số phù thủy nghèo cũng áp dụng cách này. Tuy rằng làm như vậy có thể giảm bớt chi phí rất nhiều, nhưng lại tồn tại một vấn đề khó giải quyết. So với độc dược có kết quả rõ ràng, cách thức thay thế này thiếu một tiêu chuẩn đánh giá chính xác."
Khựng lại mấy giây, Snape liếc nhìn Alina, nói như đang kiểm tra:
"Nói cách khác, nếu không có người đứng bên cạnh chỉ đạo và đưa ra ý kiến, người mới học rất khó dùng cách này để đạt được một kết quả cố định, phán đoán xem bản thân đã đạt được mục đích luyện tập và học tập chưa. Dù sao thì một món thập cẩm chắp vá từ những thứ khác nhau cũng chỉ là rác rưởi không thể sử dụng được mà thôi."
Đương nhiên, với Severus Snape có kinh nghiệm phong phú, cho dù thay tất cả nguyên liệu độc dược thành khoai tây, ông ta cũng miễn cưỡng có thể chỉ đạo nhóm phù thủy nhỏ tiến hành luyện tập những thao tác cơ bản.
Nhưng nếu như thế thì lượng công việc mà ông ta phải làm sẽ không chỉ đơn giản là đi lại kiểm tra và kiểm nghiệm thành phẩm cuối cùng, ông ta không thể hao phí thời gian quá dài để chú ý thao tác cụ thể trong quá trình của từng người được.
"Sao lại là rác rưởi được? Những thứ đó đều là nguyên liệu nấu ăn mà."
Alina nghiêng đầu như thấy khó hiểu, cô nghiêm túc giơ một ngón tay lên, phản bác với vẻ mặt đáng yêu:
"Như việc các tổ hợp độc dược khác nhau sẽ sinh ra phản ứng khác nhau vậy. Chúng ta chỉ cần tiến hành tổ hợp những nguyên liệu nấu ăn này theo một quy luật nhất định thì cũng sẽ cho ra món ăn như mong muốn. Nói cách khác, chỉ cần có thể đưa ra thực đơn thì chẳng phải có thể giải quyết vấn đề này rất dễ dàng sao?"
"Thực đơn? Xin lỗi, tiểu thư Kaslana, có lẽ trò chưa hiểu được sự bao la của độc dược học. Những món ăn thường ngày chỉ có thể thay thế được một phần rất nhỏ những phần luyện tập cơ bản trong số đó, hầu hết nguyên liệu độc dược đều là độc nhất vô nhị."
Snape nhíu mày, tuy rằng có mong đợi nhưng ông ta vẫn thấy hơi thất vọng. Tóm lại vẫn chỉ là một đứa bé mười tuổi, một số ý nghĩ vẫn quá ngây thơ.
"Lấy một ví dụ đơn giản, theo ta được biết, trong phòng bếp của Hogwarts không có nguyên liệu nấu ăn có thể thay thế sên trần. Huống hồ ta cũng không cho rằng có món ăn dùng sên làm nguyên liệu…"
"Có mà."
Không đợi Snape nói hết, Alina đột nhiên ngắt lời.
"Ừm?"
Snape nhíu mày.
Lọn tóc trên đầu Alina đắc ý đung đưa, cô nhẹ nhàng lắc ngón tay, giới thiệu như nằm lòng:
"Trong thế giới phi pháp thuật, sên trần có một cái tên khoa học gọi là Agriolimax agrestis, xét về giá trị dinh dưỡng thì trên cơ bản là giống ốc sên, hơn nữa chất thịt tươi mềm và giàu dinh dưỡng hơn. Chỉ cần xử lí tốt khâu đun nấu diệt khuẩn, cộng thêm sự phối hợp và kỹ xảo nấu nướng, dù là hấp, nướng, nấu, xào thì đều là một món ăn ngon có giá trị ăn uống và giá trị sức khỏe."
Đợi đã… Những con sên gớm ghiếc đó ăn được thật sao?
Không đúng, không đúng, chắc không phải cục bông trắng này định ăn sên thật đấy chứ?
Nghe thấy những gì Alina nói, Hannah Abbott đứng bên cạnh Alina tái xanh mặt đi, cô bỗng sinh ra một dự cảm chẳng lành. Rất hiển nhiên, nếu phỏng đoán theo ánh mắt kích động của Alina, vận mệnh của đám sên giấu dưới giường hai người đã được sắp đặt xong xuôi rồi.
Cùng lúc đó, sắc mặt của những phù thủy nhỏ vây quanh Alina và Snape cũng không khá hơn chút nào. Bọn họ nhìn Alina đang đứng trước mặt Snape bằng ánh mắt không thể tin nổi, xì xào bàn tán nhỏ với vẻ mặt ghét bỏ và ghê tởm:
"Ôi, trời ạ, tuyệt đối mình không ăn những thứ buồn nôn đó đâu!"
"Vậy mà lại ăn sên, những Muggle đó thật là dã man và nguyên thủy!"
"Đừng nói linh tinh, mình sống bao nhiêu năm ở thế giới phi pháp thuật mà đã ăn sên gì đó đâu."
"Dù có chết đói thì mình cũng không ăn cái thứ kỳ quái ấy!"
Chế biến độc dược là một chuyện, còn trực tiếp ăn như món ăn thì lại là một chuyện khác.
Đối với những đứa trẻ chất phác lớn lên ở khu vực nước Anh, hiển nhiên phạm vi thực đơn của Alina hơi vượt khỏi mức bình thường. Trong suy nghĩ của bọn họ, chủng loại như côn trùng này căn bản không phải thứ thuộc về nguyên liệu nấu ăn.
Không để ý đến những phù thủy nhỏ tỏ vẻ ghê tởm ở xung quanh, Alina thừa hiểu ba bản chất lớn nhất của con người là gì. Đợi đến khi cô bưng món ăn ngon miệng tới trước mặt bọn họ, những tên nhóc không có ý chí kiên định này sẽ nghe theo bản năng hết thôi.
Người thực sự cần hoàn thành việc thay đổi tư duy quan trong trong căn phòng này chỉ có một.
"Giáo sư Snape, xin hỏi thầy đã từng tới Pháp chưa? Trong thế giới phi pháp thuật ở Pháp có một món ăn kinh điển, tên là ốc sên nướng kiểu Pháp. Thông thường, trong những bữa tiệc long trọng của người Pháp, bọn họ đều sẽ gọi một món ốc sên nướng kiểu Pháp để làm món khai vị."
Ốc sên nướng kiểu Pháp (Escargots à la Bourguignonne), gan ngỗng và nấm cục là ba loại đồ ăn cấp bảo vật quốc gia của Pháp. Tuy rằng là một món ăn kinh điển cấp thế giới, nhưng cách làm trong cuộc sống hằng ngày cũng không phức tạp.
Nguyên liệu chỉ cần một ít ốc sên, tỏi, cần tây, hành tây, bơ, cho thêm một ít gia vị như muối, tiêu đen là được, nếu cần thiết, thậm chí có thể cho thêm các nguyên liệu nấu ăn khác làm nguyên liệu phụ như nấm hương, măng đông, nấm thường, giăm bông để nấu cùng.
Kì thực quá trình chế biến cụ thể rất đơn giản, rửa sạch ốc sên, sau đó tỏi, cần tây và hành tây cắt thành miếng nhỏ, trộn vào với muối, thêm bơ, sau đó nhét vào thịt ốc sên, rồi lại dùng bơ để lấp kín vỏ ốc sên, cho vào lò nướng, nướng đến khi bơ sùi bọt là được.
Vừa nói, khóe miệng Alina vừa chảy nước miếng, cô liếm môi nhẹ một cái, đôi mắt như lóe ra ánh sáng.
"Thật đáng tiếc, tiểu thư Kaslana, hiện tại không có sên trần, cũng không có ốc sên để trò phát huy tài năng, dù là lớp học hay phòng bếp đều không có."
Nhìn phù thủy nhỏ vô cùng nghiêm túc trước mặt, khóe miệng Snape không khỏi giật giật. Cô nhóc này đang rất nghiêm túc, thật sự cô đã từng nghĩ sẽ nấu những con sên trần mềm nhũn, nhây nhớp đó như thế nào.
Có lẽ, sau này phải chú ý một chút, đừng để cô bé coi nguyên liệu môn Độc dược thành nguyên liệu nấu ăn và đánh chén hết.
"Em biết, thế nhưng… đêm qua trời mưa, mãi đến rạng sáng nay, mưa mới ngừng lại."
Alina gật đầu nhẹ, đột nhiên nói một câu không đầu không đuổi.
"Thế nên?"
Snape nhếch lông mày lên.
Alina mỉm cười, đôi mắt lóe lên nét khát khao.
"Khoảng thời gian sau mỗi một cơn mưa mùa hạ là thời điểm ốc sên thường xuyên xuất hiện nhất. Em nghĩ, nhất định bây giờ có không ít các bé ốc sên béo mập, đáng yêu đang đi dạo và hít thở khí trời ở mép Rừng Cấm. Trong thời gian mười lăm phút, nếu giáo sư đồng ý, em nghĩ có lẽ chúng ta sẽ bắt được đủ số lượng ốc sên."
"Về phần sẽ nấu nướng, hơ, ý em là sử dụng thế nào, em có thể cung cấp quá trình xử lí trọn vẹn. Chỉ có điều, làm thế nào để hòa nhập cả quá trình vào kế hoạch dạy độc dược, có thể sẽ cần Giáo sư Snape sửa đổi và quyết định."
Editor: Nguyetmai
"Tiểu thư Kaslana, trò không phải người đầu tiên nghĩ đến cách dùng nguyên liệu giá rẻ để mô phỏng quá trình chế biến độc dược. Trước đó, một số phù thủy nghèo cũng áp dụng cách này. Tuy rằng làm như vậy có thể giảm bớt chi phí rất nhiều, nhưng lại tồn tại một vấn đề khó giải quyết. So với độc dược có kết quả rõ ràng, cách thức thay thế này thiếu một tiêu chuẩn đánh giá chính xác."
Khựng lại mấy giây, Snape liếc nhìn Alina, nói như đang kiểm tra:
"Nói cách khác, nếu không có người đứng bên cạnh chỉ đạo và đưa ra ý kiến, người mới học rất khó dùng cách này để đạt được một kết quả cố định, phán đoán xem bản thân đã đạt được mục đích luyện tập và học tập chưa. Dù sao thì một món thập cẩm chắp vá từ những thứ khác nhau cũng chỉ là rác rưởi không thể sử dụng được mà thôi."
Đương nhiên, với Severus Snape có kinh nghiệm phong phú, cho dù thay tất cả nguyên liệu độc dược thành khoai tây, ông ta cũng miễn cưỡng có thể chỉ đạo nhóm phù thủy nhỏ tiến hành luyện tập những thao tác cơ bản.
Nhưng nếu như thế thì lượng công việc mà ông ta phải làm sẽ không chỉ đơn giản là đi lại kiểm tra và kiểm nghiệm thành phẩm cuối cùng, ông ta không thể hao phí thời gian quá dài để chú ý thao tác cụ thể trong quá trình của từng người được.
"Sao lại là rác rưởi được? Những thứ đó đều là nguyên liệu nấu ăn mà."
Alina nghiêng đầu như thấy khó hiểu, cô nghiêm túc giơ một ngón tay lên, phản bác với vẻ mặt đáng yêu:
"Như việc các tổ hợp độc dược khác nhau sẽ sinh ra phản ứng khác nhau vậy. Chúng ta chỉ cần tiến hành tổ hợp những nguyên liệu nấu ăn này theo một quy luật nhất định thì cũng sẽ cho ra món ăn như mong muốn. Nói cách khác, chỉ cần có thể đưa ra thực đơn thì chẳng phải có thể giải quyết vấn đề này rất dễ dàng sao?"
"Thực đơn? Xin lỗi, tiểu thư Kaslana, có lẽ trò chưa hiểu được sự bao la của độc dược học. Những món ăn thường ngày chỉ có thể thay thế được một phần rất nhỏ những phần luyện tập cơ bản trong số đó, hầu hết nguyên liệu độc dược đều là độc nhất vô nhị."
Snape nhíu mày, tuy rằng có mong đợi nhưng ông ta vẫn thấy hơi thất vọng. Tóm lại vẫn chỉ là một đứa bé mười tuổi, một số ý nghĩ vẫn quá ngây thơ.
"Lấy một ví dụ đơn giản, theo ta được biết, trong phòng bếp của Hogwarts không có nguyên liệu nấu ăn có thể thay thế sên trần. Huống hồ ta cũng không cho rằng có món ăn dùng sên làm nguyên liệu…"
"Có mà."
Không đợi Snape nói hết, Alina đột nhiên ngắt lời.
"Ừm?"
Snape nhíu mày.
Lọn tóc trên đầu Alina đắc ý đung đưa, cô nhẹ nhàng lắc ngón tay, giới thiệu như nằm lòng:
"Trong thế giới phi pháp thuật, sên trần có một cái tên khoa học gọi là Agriolimax agrestis, xét về giá trị dinh dưỡng thì trên cơ bản là giống ốc sên, hơn nữa chất thịt tươi mềm và giàu dinh dưỡng hơn. Chỉ cần xử lí tốt khâu đun nấu diệt khuẩn, cộng thêm sự phối hợp và kỹ xảo nấu nướng, dù là hấp, nướng, nấu, xào thì đều là một món ăn ngon có giá trị ăn uống và giá trị sức khỏe."
Đợi đã… Những con sên gớm ghiếc đó ăn được thật sao?
Không đúng, không đúng, chắc không phải cục bông trắng này định ăn sên thật đấy chứ?
Nghe thấy những gì Alina nói, Hannah Abbott đứng bên cạnh Alina tái xanh mặt đi, cô bỗng sinh ra một dự cảm chẳng lành. Rất hiển nhiên, nếu phỏng đoán theo ánh mắt kích động của Alina, vận mệnh của đám sên giấu dưới giường hai người đã được sắp đặt xong xuôi rồi.
Cùng lúc đó, sắc mặt của những phù thủy nhỏ vây quanh Alina và Snape cũng không khá hơn chút nào. Bọn họ nhìn Alina đang đứng trước mặt Snape bằng ánh mắt không thể tin nổi, xì xào bàn tán nhỏ với vẻ mặt ghét bỏ và ghê tởm:
"Ôi, trời ạ, tuyệt đối mình không ăn những thứ buồn nôn đó đâu!"
"Vậy mà lại ăn sên, những Muggle đó thật là dã man và nguyên thủy!"
"Đừng nói linh tinh, mình sống bao nhiêu năm ở thế giới phi pháp thuật mà đã ăn sên gì đó đâu."
"Dù có chết đói thì mình cũng không ăn cái thứ kỳ quái ấy!"
Chế biến độc dược là một chuyện, còn trực tiếp ăn như món ăn thì lại là một chuyện khác.
Đối với những đứa trẻ chất phác lớn lên ở khu vực nước Anh, hiển nhiên phạm vi thực đơn của Alina hơi vượt khỏi mức bình thường. Trong suy nghĩ của bọn họ, chủng loại như côn trùng này căn bản không phải thứ thuộc về nguyên liệu nấu ăn.
Không để ý đến những phù thủy nhỏ tỏ vẻ ghê tởm ở xung quanh, Alina thừa hiểu ba bản chất lớn nhất của con người là gì. Đợi đến khi cô bưng món ăn ngon miệng tới trước mặt bọn họ, những tên nhóc không có ý chí kiên định này sẽ nghe theo bản năng hết thôi.
Người thực sự cần hoàn thành việc thay đổi tư duy quan trong trong căn phòng này chỉ có một.
"Giáo sư Snape, xin hỏi thầy đã từng tới Pháp chưa? Trong thế giới phi pháp thuật ở Pháp có một món ăn kinh điển, tên là ốc sên nướng kiểu Pháp. Thông thường, trong những bữa tiệc long trọng của người Pháp, bọn họ đều sẽ gọi một món ốc sên nướng kiểu Pháp để làm món khai vị."
Ốc sên nướng kiểu Pháp (Escargots à la Bourguignonne), gan ngỗng và nấm cục là ba loại đồ ăn cấp bảo vật quốc gia của Pháp. Tuy rằng là một món ăn kinh điển cấp thế giới, nhưng cách làm trong cuộc sống hằng ngày cũng không phức tạp.
Nguyên liệu chỉ cần một ít ốc sên, tỏi, cần tây, hành tây, bơ, cho thêm một ít gia vị như muối, tiêu đen là được, nếu cần thiết, thậm chí có thể cho thêm các nguyên liệu nấu ăn khác làm nguyên liệu phụ như nấm hương, măng đông, nấm thường, giăm bông để nấu cùng.
Kì thực quá trình chế biến cụ thể rất đơn giản, rửa sạch ốc sên, sau đó tỏi, cần tây và hành tây cắt thành miếng nhỏ, trộn vào với muối, thêm bơ, sau đó nhét vào thịt ốc sên, rồi lại dùng bơ để lấp kín vỏ ốc sên, cho vào lò nướng, nướng đến khi bơ sùi bọt là được.
Vừa nói, khóe miệng Alina vừa chảy nước miếng, cô liếm môi nhẹ một cái, đôi mắt như lóe ra ánh sáng.
"Thật đáng tiếc, tiểu thư Kaslana, hiện tại không có sên trần, cũng không có ốc sên để trò phát huy tài năng, dù là lớp học hay phòng bếp đều không có."
Nhìn phù thủy nhỏ vô cùng nghiêm túc trước mặt, khóe miệng Snape không khỏi giật giật. Cô nhóc này đang rất nghiêm túc, thật sự cô đã từng nghĩ sẽ nấu những con sên trần mềm nhũn, nhây nhớp đó như thế nào.
Có lẽ, sau này phải chú ý một chút, đừng để cô bé coi nguyên liệu môn Độc dược thành nguyên liệu nấu ăn và đánh chén hết.
"Em biết, thế nhưng… đêm qua trời mưa, mãi đến rạng sáng nay, mưa mới ngừng lại."
Alina gật đầu nhẹ, đột nhiên nói một câu không đầu không đuổi.
"Thế nên?"
Snape nhếch lông mày lên.
Alina mỉm cười, đôi mắt lóe lên nét khát khao.
"Khoảng thời gian sau mỗi một cơn mưa mùa hạ là thời điểm ốc sên thường xuyên xuất hiện nhất. Em nghĩ, nhất định bây giờ có không ít các bé ốc sên béo mập, đáng yêu đang đi dạo và hít thở khí trời ở mép Rừng Cấm. Trong thời gian mười lăm phút, nếu giáo sư đồng ý, em nghĩ có lẽ chúng ta sẽ bắt được đủ số lượng ốc sên."
"Về phần sẽ nấu nướng, hơ, ý em là sử dụng thế nào, em có thể cung cấp quá trình xử lí trọn vẹn. Chỉ có điều, làm thế nào để hòa nhập cả quá trình vào kế hoạch dạy độc dược, có thể sẽ cần Giáo sư Snape sửa đổi và quyết định."