Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-246
Chương 246: Không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình...
Editor: Nguyetmai
Có lẽ nướng BBQ là một trong những cách nấu nướng cổ xưa nhất và nguyên thủy nhất của con người.
Hơn một triệu năm trước, tổ tiên của loài người phát hiện trong đống hài cốt ở rừng rậm có các động vật bị thiêu chết sau khi sét đánh. Khi bọn họ vô cùng cẩn thận xé thịt động vật đã nướng chín rồi bỏ vào trong miệng, giây phút đó, cánh cửa lớn bước vào thế giới mới đã hoàn toàn được mở ra.
Bắt đầu từ lúc đó, cho dù là thịt con gì, rau dưa, hải sản, các loại nấm, côn trùng; cho dù bay trên trời, chạy dưới đất, bơi trong biển, cho dù biết động đậy hay không động đậy, dễ tiêu hóa hay không dễ tiêu hóa... Bất kì thứ gì có thể định nghĩa là thức ăn, toàn bộ đều có thể dùng cách này để tiến hành xử lí.
Sự ưa chuộng mãnh liệt dành cho nghệ thuật đốt lửa nguyên thủy này có thể nói đã in một dấu ấn đậm sâu trong gen của mỗi một con người.
Bởi vậy, sau khi hoàn thành xong bài tập trên lớp mà Giáo sư Snape cho một cách thành thạo, xếp tất cả ốc sên nướng phô mai vào trong khay, nhìn ánh lửa chập chờn, Alina không còn việc gì nữa nên liếc mắt nhìn Giáo sư Snape vẫn còn đang bận rộn, một ý nghĩ to gan chợt xuất hiện trong đầu Alina... Có lẽ cô có thể thử một số cách làm khác?
So với lịch sử cách ăn ốc sên dài lâu kia của châu Âu, ở quốc gia ẩm thực mà Alina sống ở kiếp trước thì thời gian quốc gia đó chính thức đưa ốc sên vào thực đơn phải muộn hơn một chút, phương thức nấu nướng cũng không chú trọng như vậy.
Đây cũng không phải là vì phương Đông thần bí có suy nghĩ phiến diện hoặc sợ hãi ốc sên, chủ yếu là vì ốc sên bản địa ở phương Đông thường rất nhỏ, không đủ nhét vào kẽ răng. Mà ốc sên hoa – loại có năng lực sinh sản mạnh mẽ, có tính phá hoại mạnh với hệ sinh thái, xuất phát từ phía đông châu Phi thì lại "xâm lấn" sang phương Đông khá muộn, thế nên mọi người vẫn chưa nghiên cứu ra được nhiều cách làm cho lắm.
Vì vậy địa phương có tần suất xuất hiện ốc sên hoa nhiều nhất lại là quầy và quán nướng.
Trong mắt Alina, những con ốc sên nhỏ đáng yêu có vòi ngọ nguậy kia, cho dù là chiên dầu hay nướng thì đều hợp với khẩu vị của cô hơn là ốc sên nướng phô mai ngọt ngán không có chút sức tưởng tượng nào. Giữa giá trị dinh dưỡng và mùi vị, đương nhiên ăn ngon sẽ quan trọng hơn.
Dù sao nồi nấu cũng không phải là chảo, rõ ràng phương thức chiên dầu và chiên xào không thực tế cho lắm.
Thế nhưng nếu đơn giản chế biến một vài que nướng thì vẫn rất đơn giản, còn que dùng để cắm ốc sên vào sao?
Alina đăm chiêu liếc mắt nhìn một loạt ngăn tủ độc dược bên phải phòng học độc dược. Nếu cô nhớ không lầm, trong đó còn sót lại một đống gai nhím nhỏ tạm thời chưa dùng đến, dùng nó làm que nướng thật đúng là không thể thích hợp hơn nữa.
Cẩn thận nghiên cứu tiêu chuẩn trừ điểm của Giáo sư Snape một lúc, Alina xác nhận hành vi của mình lần nữa, sau khi chắc hẳn không vi phạm bất kì một lệnh cấm nào cả... Không nói chuyện riêng, không làm ra thao tác trái quy định, hoàn thành mục tiêu học tập từ sớm.
Nhân lúc Giáo sư Snape bận rộn xử lí và trông chừng đám học sinh năm nhất còn lại, Alina căn cứ vào tinh thần "không lãng phí tài nguyên", không chút do dự mà rửa sạch thịt ốc sên, hành tây băm, tỏi và nấm mà cô lén lút hái trong Rừng Cấm, xiên vào que, rắc muối thô lên, lén lút đặt lên lửa mà quay nướng.
"Không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình..."
Alina quay lưng với phòng học ở phía sau, dùng thân thể của mình che đậy ánh lửa và tầm mắt của Snape. Cô vừa nhỏ giọng lầm bầm vừa dùng bàn chải nhỏ quét dầu và muối lên que nướng, sau đó lăn qua lộn lại. Đôi mắt của cô sáng lên nhìn từng luồng khói thơm bay ra từ đồ ăn.
Mãi đến khi...
"Alina Kaslana, trò đang làm gì?"
Đột nhiên bất ngờ nghe thấy tiếng quát lớn của Snape, hai tay của cục bông trắng đang tập trung nướng BBQ vô thức run rẩy một lát, suýt chút nữa không cầm chắc đống "que nướng tự chế" trong tay, rơi vào trong ngọn lửa lẽ ra phải dùng để đun nóng nồi nấu quặng.
Nguy rồi, cuối cùng vẫn bị phát hiện!
Ừm, không được hốt hoảng, không có vấn đề gì lớn cả... Chỉ nướng BBQ trong lúc rảnh rỗi, nghiêm khắc mà nói thì cô không hề làm trái với kỷ luật của lớp.
"Giáo sư Snape, em đã hoàn thành tất cả các bước chuẩn bị ốc sên nướng phô mai, chỉ chờ bước cuối cùng là đặt vào lò nướng."
Alina chớp mắt, ngại ngùng mỉm cười. Cô tỉnh bơ đưa tay lén lút di chuyển que nướng vừa mới nướng được một nửa, tỏa ra mùi hương ngon lành, đang phát ra tiếng xì xèo ra sau người, sau đó chắp tay sau lưng, ngoan ngoãn hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Giống như bếp trưởng lãng mạn kiểu Pháp chưa chắc hiểu được sức quyến rũ của món ăn cay nóng đầy dầu, trong mắt của Alina, mức độ tiếp thu của Snape - người tiến hành điều chế độc dược quanh năm suốt tháng đối với đồ ăn hầm và canh tất nhiên sẽ cao hơn rau xào và đồ nướng.
Điều mấu chốt nhất chính là bây giờ tạm thời cô còn chưa tìm được điểm chung đủ mạnh để kết hợp nghi thức nướng thức ăn cổ xưa và độc dược học một cách chặt chẽ và hữu hiệu... Nếu không phải là vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ gia vị và nguyên liệu nấu ăn, thật ra cô vốn đang muốn thử món lẩu xiên que.
"Tiểu thư Kaslana, trò cho rằng ta là người mù sao? Ngay cả mấy con ốc sên trên bàn làm việc của trò mà ta cũng không thấy được?"
Snape nhìn lướt qua bàn làm việc của Alina, tầm mắt nhanh chóng lướt qua đám ốc sên phô mai nằm trong khay đang chuẩn bị được đưa vào lò nướng, một đống vỏ ốc sên và những thứ còn sót lại giống như là nấm. Ông ta nheo mắt lại, dùng ánh mắt cực kì nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Alina, nói bằng giọng điệu cay nghiệt.
"Chỉ là một số thao tác đơn giản, quen tay hay việc đã bắt đầu khiến trò cảm thấy thỏa mãn kiêu ngạo. Hoặc là do đã xử lí được một phần nguyên liệu đơn giản, trò tự cho rằng kiến thức của mình đã vượt qua các giáo sư, vì vậy không cần tiếp tục học tập nữa?"
Phù thủy nhỏ có thiên phú trác tuyệt thật, thông thường sẽ không hoàn toàn dựa theo tiến trình giảng dạy của các giáo sư để học tập. Không phải là bọn họ có sự phản nghịch, mà là vì so sánh với đa số bạn học, đám "thiên tài" có tài năng hơn người này luôn dễ dàng nằm trong trạng thái hoàn thành nhiệm vụ và không còn việc gì để làm nữa.
Không có việc gì, hơn nữa tinh lực còn dồi dào, lại phối hợp với lòng hiếu kỳ không sợ hãi điều gì, đó là một phương pháp điều chế đáng sợ hơn bất kì một loại độc dược nào. Bởi vì mọi người không bao giờ biết được những đứa bé này sẽ làm ra những chuyện gì để lấp đầy thời gian rảnh rỗi này.
Từ khi nhìn thấy Alina dùng dao cắt nhát đầu tiên, Snape đã biết rõ điều này. Đây lại là một "thiên tài" khiến người ta đau đầu.
"A... Cái này sao, giống như thầy nhìn thấy, em đang nướng BBQ."
Alina ngẩng đầu lên, đôi mắt không hề sợ hãi nhìn thẳng vào giáo sư dạy môn Độc dược đang mang khuôn mặt lạnh lẽo, như thể chẳng hề nghe thấy sự khắt khe trong giọng nói của Snape, cô thoải mái thừa nhận. Hơi dừng lại một chút, Alina mới nói tiếp:
"Theo em biết, trước đó, khi giáo sư nói những nội quy trong lớp học, thầy không cấm bọn em dùng lửa để làm nóng nguyên liệu."
Không bị cấm = lần này sẽ không bị trừ điểm = có thể thực hiện.
Đây là một logic quá rõ ràng.
Rất tốt... Ưu thế rất lớn! Cho nên mới nói, chỉ cần Giáo sư Snape lập ra các quy định thì sẽ trở nên đáng yêu và hiền lành.
Liếc mắt nhìn Snape mang vẻ mặt cứng đờ, lọn tóc dựng đứng trên đầu Alina đắc ý vung vẩy. Cô dứt khoát thoải mái lấy đống que nướng sau lưng ra, bước đến trước mặt Snape rồi quơ quơ, mùi hương mê người nhanh chóng bay đầy vào lỗ mũi của Snape.
"À, giáo sư, thầy có đói bụng không? Thầy có muốn sau khi em nướng kĩ lại rồi cho thầy mấy que nấm và ốc sên không?"
Dù sao nhận sai cũng là chết, tìm đường chết cũng là chết.
Khi bầu không khí vô cùng nghiêm túc, chi bằng to gan mặt dày, như vậy ít nhất có thể mang đến sự vui sướng cho bản thân mình.
Editor: Nguyetmai
Có lẽ nướng BBQ là một trong những cách nấu nướng cổ xưa nhất và nguyên thủy nhất của con người.
Hơn một triệu năm trước, tổ tiên của loài người phát hiện trong đống hài cốt ở rừng rậm có các động vật bị thiêu chết sau khi sét đánh. Khi bọn họ vô cùng cẩn thận xé thịt động vật đã nướng chín rồi bỏ vào trong miệng, giây phút đó, cánh cửa lớn bước vào thế giới mới đã hoàn toàn được mở ra.
Bắt đầu từ lúc đó, cho dù là thịt con gì, rau dưa, hải sản, các loại nấm, côn trùng; cho dù bay trên trời, chạy dưới đất, bơi trong biển, cho dù biết động đậy hay không động đậy, dễ tiêu hóa hay không dễ tiêu hóa... Bất kì thứ gì có thể định nghĩa là thức ăn, toàn bộ đều có thể dùng cách này để tiến hành xử lí.
Sự ưa chuộng mãnh liệt dành cho nghệ thuật đốt lửa nguyên thủy này có thể nói đã in một dấu ấn đậm sâu trong gen của mỗi một con người.
Bởi vậy, sau khi hoàn thành xong bài tập trên lớp mà Giáo sư Snape cho một cách thành thạo, xếp tất cả ốc sên nướng phô mai vào trong khay, nhìn ánh lửa chập chờn, Alina không còn việc gì nữa nên liếc mắt nhìn Giáo sư Snape vẫn còn đang bận rộn, một ý nghĩ to gan chợt xuất hiện trong đầu Alina... Có lẽ cô có thể thử một số cách làm khác?
So với lịch sử cách ăn ốc sên dài lâu kia của châu Âu, ở quốc gia ẩm thực mà Alina sống ở kiếp trước thì thời gian quốc gia đó chính thức đưa ốc sên vào thực đơn phải muộn hơn một chút, phương thức nấu nướng cũng không chú trọng như vậy.
Đây cũng không phải là vì phương Đông thần bí có suy nghĩ phiến diện hoặc sợ hãi ốc sên, chủ yếu là vì ốc sên bản địa ở phương Đông thường rất nhỏ, không đủ nhét vào kẽ răng. Mà ốc sên hoa – loại có năng lực sinh sản mạnh mẽ, có tính phá hoại mạnh với hệ sinh thái, xuất phát từ phía đông châu Phi thì lại "xâm lấn" sang phương Đông khá muộn, thế nên mọi người vẫn chưa nghiên cứu ra được nhiều cách làm cho lắm.
Vì vậy địa phương có tần suất xuất hiện ốc sên hoa nhiều nhất lại là quầy và quán nướng.
Trong mắt Alina, những con ốc sên nhỏ đáng yêu có vòi ngọ nguậy kia, cho dù là chiên dầu hay nướng thì đều hợp với khẩu vị của cô hơn là ốc sên nướng phô mai ngọt ngán không có chút sức tưởng tượng nào. Giữa giá trị dinh dưỡng và mùi vị, đương nhiên ăn ngon sẽ quan trọng hơn.
Dù sao nồi nấu cũng không phải là chảo, rõ ràng phương thức chiên dầu và chiên xào không thực tế cho lắm.
Thế nhưng nếu đơn giản chế biến một vài que nướng thì vẫn rất đơn giản, còn que dùng để cắm ốc sên vào sao?
Alina đăm chiêu liếc mắt nhìn một loạt ngăn tủ độc dược bên phải phòng học độc dược. Nếu cô nhớ không lầm, trong đó còn sót lại một đống gai nhím nhỏ tạm thời chưa dùng đến, dùng nó làm que nướng thật đúng là không thể thích hợp hơn nữa.
Cẩn thận nghiên cứu tiêu chuẩn trừ điểm của Giáo sư Snape một lúc, Alina xác nhận hành vi của mình lần nữa, sau khi chắc hẳn không vi phạm bất kì một lệnh cấm nào cả... Không nói chuyện riêng, không làm ra thao tác trái quy định, hoàn thành mục tiêu học tập từ sớm.
Nhân lúc Giáo sư Snape bận rộn xử lí và trông chừng đám học sinh năm nhất còn lại, Alina căn cứ vào tinh thần "không lãng phí tài nguyên", không chút do dự mà rửa sạch thịt ốc sên, hành tây băm, tỏi và nấm mà cô lén lút hái trong Rừng Cấm, xiên vào que, rắc muối thô lên, lén lút đặt lên lửa mà quay nướng.
"Không nhìn thấy mình, không nhìn thấy mình..."
Alina quay lưng với phòng học ở phía sau, dùng thân thể của mình che đậy ánh lửa và tầm mắt của Snape. Cô vừa nhỏ giọng lầm bầm vừa dùng bàn chải nhỏ quét dầu và muối lên que nướng, sau đó lăn qua lộn lại. Đôi mắt của cô sáng lên nhìn từng luồng khói thơm bay ra từ đồ ăn.
Mãi đến khi...
"Alina Kaslana, trò đang làm gì?"
Đột nhiên bất ngờ nghe thấy tiếng quát lớn của Snape, hai tay của cục bông trắng đang tập trung nướng BBQ vô thức run rẩy một lát, suýt chút nữa không cầm chắc đống "que nướng tự chế" trong tay, rơi vào trong ngọn lửa lẽ ra phải dùng để đun nóng nồi nấu quặng.
Nguy rồi, cuối cùng vẫn bị phát hiện!
Ừm, không được hốt hoảng, không có vấn đề gì lớn cả... Chỉ nướng BBQ trong lúc rảnh rỗi, nghiêm khắc mà nói thì cô không hề làm trái với kỷ luật của lớp.
"Giáo sư Snape, em đã hoàn thành tất cả các bước chuẩn bị ốc sên nướng phô mai, chỉ chờ bước cuối cùng là đặt vào lò nướng."
Alina chớp mắt, ngại ngùng mỉm cười. Cô tỉnh bơ đưa tay lén lút di chuyển que nướng vừa mới nướng được một nửa, tỏa ra mùi hương ngon lành, đang phát ra tiếng xì xèo ra sau người, sau đó chắp tay sau lưng, ngoan ngoãn hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Giống như bếp trưởng lãng mạn kiểu Pháp chưa chắc hiểu được sức quyến rũ của món ăn cay nóng đầy dầu, trong mắt của Alina, mức độ tiếp thu của Snape - người tiến hành điều chế độc dược quanh năm suốt tháng đối với đồ ăn hầm và canh tất nhiên sẽ cao hơn rau xào và đồ nướng.
Điều mấu chốt nhất chính là bây giờ tạm thời cô còn chưa tìm được điểm chung đủ mạnh để kết hợp nghi thức nướng thức ăn cổ xưa và độc dược học một cách chặt chẽ và hữu hiệu... Nếu không phải là vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ gia vị và nguyên liệu nấu ăn, thật ra cô vốn đang muốn thử món lẩu xiên que.
"Tiểu thư Kaslana, trò cho rằng ta là người mù sao? Ngay cả mấy con ốc sên trên bàn làm việc của trò mà ta cũng không thấy được?"
Snape nhìn lướt qua bàn làm việc của Alina, tầm mắt nhanh chóng lướt qua đám ốc sên phô mai nằm trong khay đang chuẩn bị được đưa vào lò nướng, một đống vỏ ốc sên và những thứ còn sót lại giống như là nấm. Ông ta nheo mắt lại, dùng ánh mắt cực kì nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Alina, nói bằng giọng điệu cay nghiệt.
"Chỉ là một số thao tác đơn giản, quen tay hay việc đã bắt đầu khiến trò cảm thấy thỏa mãn kiêu ngạo. Hoặc là do đã xử lí được một phần nguyên liệu đơn giản, trò tự cho rằng kiến thức của mình đã vượt qua các giáo sư, vì vậy không cần tiếp tục học tập nữa?"
Phù thủy nhỏ có thiên phú trác tuyệt thật, thông thường sẽ không hoàn toàn dựa theo tiến trình giảng dạy của các giáo sư để học tập. Không phải là bọn họ có sự phản nghịch, mà là vì so sánh với đa số bạn học, đám "thiên tài" có tài năng hơn người này luôn dễ dàng nằm trong trạng thái hoàn thành nhiệm vụ và không còn việc gì để làm nữa.
Không có việc gì, hơn nữa tinh lực còn dồi dào, lại phối hợp với lòng hiếu kỳ không sợ hãi điều gì, đó là một phương pháp điều chế đáng sợ hơn bất kì một loại độc dược nào. Bởi vì mọi người không bao giờ biết được những đứa bé này sẽ làm ra những chuyện gì để lấp đầy thời gian rảnh rỗi này.
Từ khi nhìn thấy Alina dùng dao cắt nhát đầu tiên, Snape đã biết rõ điều này. Đây lại là một "thiên tài" khiến người ta đau đầu.
"A... Cái này sao, giống như thầy nhìn thấy, em đang nướng BBQ."
Alina ngẩng đầu lên, đôi mắt không hề sợ hãi nhìn thẳng vào giáo sư dạy môn Độc dược đang mang khuôn mặt lạnh lẽo, như thể chẳng hề nghe thấy sự khắt khe trong giọng nói của Snape, cô thoải mái thừa nhận. Hơi dừng lại một chút, Alina mới nói tiếp:
"Theo em biết, trước đó, khi giáo sư nói những nội quy trong lớp học, thầy không cấm bọn em dùng lửa để làm nóng nguyên liệu."
Không bị cấm = lần này sẽ không bị trừ điểm = có thể thực hiện.
Đây là một logic quá rõ ràng.
Rất tốt... Ưu thế rất lớn! Cho nên mới nói, chỉ cần Giáo sư Snape lập ra các quy định thì sẽ trở nên đáng yêu và hiền lành.
Liếc mắt nhìn Snape mang vẻ mặt cứng đờ, lọn tóc dựng đứng trên đầu Alina đắc ý vung vẩy. Cô dứt khoát thoải mái lấy đống que nướng sau lưng ra, bước đến trước mặt Snape rồi quơ quơ, mùi hương mê người nhanh chóng bay đầy vào lỗ mũi của Snape.
"À, giáo sư, thầy có đói bụng không? Thầy có muốn sau khi em nướng kĩ lại rồi cho thầy mấy que nấm và ốc sên không?"
Dù sao nhận sai cũng là chết, tìm đường chết cũng là chết.
Khi bầu không khí vô cùng nghiêm túc, chi bằng to gan mặt dày, như vậy ít nhất có thể mang đến sự vui sướng cho bản thân mình.