Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-48
Chương 48: Bạn tìm con cóc thì liên quan gì đến ếch socola?
Translator: Nguyetmai
Tên nhà giàu... À không, nói chính xác là bạn học Harry Potter thích giúp người làm niềm vui không để Alina phải đợi quá lâu.
Quay đầu nhìn hai phù thủy nhỏ đang trao đổi đồ ăn, trong ánh mắt lóe lên vẻ nghèo khổ, Harry cảm thấy mấy đồng Galleon trong túi áo mình nóng hổi như đang bốc cháy.
"Cô ơi, xin hỏi chỗ cô có những loại đồ ăn nào ạ?" Harry hỏi.
"Ồ, cháu yêu, vậy thì nhiều lắm, toàn bộ đều ở trong này."
Sau khi liên tục vấp phải trắc trở, thấy cuối cùng cũng thấy được hi vọng ở cậu phù thủy nhỏ cuối cùng, thái độ của bà phù thủy mập rõ ràng đã thân thiện hơn nhiều, vội vàng lấy ra một tờ menu đưa tới tay Harry.
Harry nhận lấy tờ menu đọc lướt qua, dường như toàn bộ đều là những thứ đồ ăn kì lạ cổ quái mà cậu chưa từng nhìn thấy. Cậu suy nghĩ một lát, đưa lại tờ menu trong tay cho bà phù thủy béo, móc một đống vàng Galleon trong túi áo ra rồi nói một cách sảng khoái:
"Xin chào, cháu nghĩ xong rồi, phiền cho cháu tất cả các loại mỗi thứ một ít."
Advertisement / Quảng cáo
Sau đó, trong ánh mắt quỳ lạy nhà giàu của Alina, Ron và nhân viên tàu, Harry ôm một đống lớn đồ ăn trở về gian phòng, đổ toàn bộ đồ ăn lên chỗ trống bên cạnh Alina (ngồi bên cạnh Harry lúc này là Ron), mỉm cười với hai người bạn trong gian phòng, cậu nói với vẻ ngượng ngùng:
"Mọi người cùng nếm thử đi, nhiều thế này một mình mình cũng không ăn hết."
Trước đó, Harry chưa bao giờ chia sẻ thứ gì cho người khác, thực ra cũng không có ai chia sẻ với cậu. Bây giờ có thể có cơ hội ngồi cùng những người bạn cùng tuổi, cùng ăn bánh kẹo, đồ vặt mà mình tự mua, khiến Harry cảm thấy tốt vô cùng.
Ợ...
"Không cần để ý đến mình, tạm thời mình vẫn chưa đói."
Cô bé tóc bạch kim bất đắc dĩ ợ một cái, không tự nhiên mà khoát tay, một lần nữa cầm quyển "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" lên đọc chăm chú.
Để chứng minh sandwich mà bà Weasley làm quả thực rất ngon, Alina không thể không kiên trì ăn bằng sạch tất cả sandwich, cái hố mà cô tự đào, cho dù có khóc ròng cũng phải nhảy xuống.
Không thể không nói, mặc dù chất lượng thì cô không dám khen, nhưng về số lượng, bà Weasley quả thật đã làm với tâm hồn tràn đầy tình yêu. Nhét bốn miếng sandwich lớn xuống bụng, Alina cảm thấy cô ước chừng mình no tới bữa tiệc khai giảng tối nay rồi.
"Được rồi."
Harry gật đầu, cũng không ép nữa, vội vã cầm một miếng bánh bông lan hình cái nồi lên nhét vào trong miệng. Sáng nay cậu chưa ăn chút gì, đã đói đến mờ mắt từ lâu rồi. Còn Ron ở bên cạnh cũng bắt chước theo, cầm một miếng bánh bí ngô lên, ăn cùng với socola Ferrero Rocher.
Không nhìn thấy, không nhìn thấy, không nhìn thấy...
Alina tập trung vào cuốn "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" trong tay, nhỏ giọng lẩm bẩm, cố gắng không quan tâm tới hai đứa trẻ trước mặt tựa như quỷ đói đầu thai, trong miệng đang không ngừng phát ra những tiếng nhóp nhép.
"Đây là gì vậy?"
Lúc này, Harry cầm một chiếc hộp nhỏ hình ngũ giác lên, bên trên viết "Chocolate Frog", cậu hỏi một cách tò mò: "Chúng không phải ếch thật chứ?"
"Chỉ là chúng được ếm bùa thôi."
Ron lắc đầu, lúng búng trả lời với cái miệng nhét đầy nhóc, vừa cố gắng nuốt đồ ăn trong miệng xuống, vừa nói tiếp: "Trên thực tế, đa số mọi người mua nó chỉ để thu thập thẻ mà thôi, trong mỗi gói đều có một thẻ phù thủy nam nữ nổi tiếng, mình đã tích được khoảng năm trăm tấm, bây giờ chỉ còn thiếu mỗi thẻ của Agrippa và Ptolemy nữa thôi."
Socola bị làm phép ư?
Harry hiếu kì lắc chiếc hộp nhỏ trong tay mình, vội vàng xé giấy niêm phong, mở chiếc hộp ra.
Ếch ộp, ộp ộp...
Chiếc hộp bị mở ra, một con ếch socola cũng theo thế mà uốn éo thân mình, không đợi Harry vươn tay ra tóm lấy, hai chân nó đã dùng sức đạp một cái, nhảy ra khỏi chiếc hộp, bay thẳng về phía đối diện.
"Cẩn thận!"
Ron trừng mắt thật to, lớn tiếng nhắc nhở Alina, muốn cô có thể tránh đi kịp thời.
Advertisement / Quảng cáo
Bộp!
Không đợi Ron nói dứt lời, trên không trung vang lên một tiếng va đập giòn giã.
Alina ngẩng đầu lên nhìn cái bóng đen đang bổ nhào về phía mặt mình, bình tĩnh gấp sách lại, tay trái nắm gáy sách đập một cái thật mạnh xuống, con cóc socola trông có vẻ hung hăng khí thế, bộp một tiếng rơi xuống sàn tàu.
"Ôi, thật xui xẻo, mình quên nhắc nhở các bạn sau khi mở ra, con ếch sẽ nhảy nhót kinh khủng lắm, đáng tiếc."
Ron nhìn con ếch socola đang nhúc nhích một cách ngu ngốc dưới sàn tàu, nói với vẻ vô cùng thương tiếc, trông có vẻ không thể ăn được nữa...
Không đợi suy nghĩ trong đầu cậu dịch chuyển, một cánh tay nhỏ trắng nõn tóm lấy cơ thể con cóc socola một cách chuẩn xác rồi nhón lên.
"Không sao, bạn chưa từng nghe nói đến nguyên tắc ba giây sao?"
Alina nhẹ nhàng phủi bụi trên người con cóc socola, nói với vẻ chẳng hề để tâm.
"Nguyên tắc... ba giây, là sao?"
Hàng lông mày của Ron nhíu lại, lặp lại lời của Alina một lần nữa, hỏi với vẻ ngờ vực.
Alina mỉm cười, đang chuẩn bị trả lời.
Lúc này, bên ngoài gian phòng truyền tới tiếng gõ cửa. Một cô bé có mái tóc dày màu nâu đậm đi vào, giống như Alina, cô bé cũng đã thay áo choàng của Hogwarts.
"Các bạn có ai nhìn thấy một con cóc không? Neville làm mất một con cóc." Cô bé nói, mặc dù là đang nhờ giúp đỡ, nhưng dễ dàng nhận thấy giọng nói của cô bé có vẻ tự cao tự đại, không coi ai ra gì.
Không hề nghi ngờ gì nữa, đây chính là nhân vật cuối cùng trong nhóm ba người của nguyên tác, có thể nói là mục lục sách cấm pháp thuật của thế giới Harry Potter - Hermione Granger, cuối cùng đã lên sàn diễn rồi, mặc dù bởi vì chưa trải qua sự kiện Quỷ Khổng Lồ nên lúc này tính cách cô vẫn chưa được ngoan lắm.
Alina nghe tiếng liền ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa với ánh mắt tràn đầy mong đợi, hai mắt không khỏi sáng lên, trong lòng thì lại thở phào một hơi.
Tốt, không phải là người da đen, chỉ xét riêng về vẻ bề ngoài, chí ít cũng giống khoảng hơn 90% so với diễn viên nhí Emma Watson trong phim kiếp trước. Nói một cách chính xác, không biết có phải là ảo giác hay không mà Alina cảm thấy chỉ nói riêng về dung nhan, con hải ly này trông có vẻ còn đáng yêu hơn một chút.
Tuy nhiên, nếu như dựa theo tình tiết trong nguyên tác, lúc này đáng lẽ Ron sẽ biểu diễn thần chú trước mặt Harry, thử biến con chuột Scabbers của cậu ta thành màu vàng. Nhưng mà, bởi vì có sự xuất hiện của Alina nên cho đến tận bây giờ, trông Ron cũng không có vẻ gì là muốn rút cây đũa phép cũ nát của cậu ta ra khỏi va li cả.
Mà nhìn từ góc độ của Alina thì cô càng không có bất cứ ý định chủ động sử dụng pháp thuật, để rồi dính dáng vào cái gã phù thủy bỉ ổi và nguy hiểm đã biến hình thành chuột kia, dù sao thì cô chỉ có gan làm loạn chứ không phải là không có não thích đâm đầu vào chỗ chết.
Peter Pettigrew không giống như Giáo sư McGonagall, hắn ta là một tên xấu xa vì bảo vệ tính mạng mà không màng tất cả. Alina không nghi ngờ gì, một khi xảy ra chuyện gì đó có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn, Peter Pettigrew chắc chắn sẽ biến trở lại nguyên hình, sau đó phát rồ mất trí, điên cuồng phá hoại một phen.
Vì vậy, trước khi chưa hoàn toàn chắc chắn về mọi thứ, Alina không có ý định chủ động đối đầu với Peter Pettigrew.
Bất kể là Ron làm phép có thất bại hay không, hay là Hermione có thể hiện sức mạnh học tập thành công trước Harry Potter và Ron hay không, đối với Alina đều không có gì quan trọng, lúc này cô chỉ muốn lẳng lặng làm một quần chúng đứng ngoài vây xem mà thôi.
Cô bé tóc bạch kim híp mắt lại, cắn con cóc socola trong tay một miếng với tâm trạng vui vẻ.
Advertisement / Quảng cáo
Răng rắc.
Âm thanh giòn vang của socola vang vọng khắp gian phòng nhỏ, ba người vô thức quay đầu lại nhìn Alina.
Trong tay cô bé, một con cóc socola màu nâu không đầu, chân phải vô lực co giật vài cái, từ từ dừng động đậy.
"Bạn!" Đôi mắt của Hermione vô thức trừng lớn, tay phải hoảng sợ che miệng lại, gương mặt lúc xanh lúc trắng.
Alina nhìn ba người, không hiểu gì cả, cô chớp chớp mắt rồi lầu bầu:
"Harry, Ron, người ta đang hỏi các bạn đó, nhìn mình làm gì? Chưa từng thấy ai ăn ếch socola sao?"
Vừa nói, miệng cô vẫn tiếp tục bình tĩnh nhai, nhai, nhai... Thứ Neville mất là con cóc, thì liên quan gì đến Alina ăn ếch socola?
Gian phòng trên toa tàu đột nhiên chìm vào trong bầu không khí yên tĩnh kỳ quái, chỉ còn lại tiếng Alina gặm con cóc socola từng chút một.
Răng rắc, răng rắc.
Translator: Nguyetmai
Tên nhà giàu... À không, nói chính xác là bạn học Harry Potter thích giúp người làm niềm vui không để Alina phải đợi quá lâu.
Quay đầu nhìn hai phù thủy nhỏ đang trao đổi đồ ăn, trong ánh mắt lóe lên vẻ nghèo khổ, Harry cảm thấy mấy đồng Galleon trong túi áo mình nóng hổi như đang bốc cháy.
"Cô ơi, xin hỏi chỗ cô có những loại đồ ăn nào ạ?" Harry hỏi.
"Ồ, cháu yêu, vậy thì nhiều lắm, toàn bộ đều ở trong này."
Sau khi liên tục vấp phải trắc trở, thấy cuối cùng cũng thấy được hi vọng ở cậu phù thủy nhỏ cuối cùng, thái độ của bà phù thủy mập rõ ràng đã thân thiện hơn nhiều, vội vàng lấy ra một tờ menu đưa tới tay Harry.
Harry nhận lấy tờ menu đọc lướt qua, dường như toàn bộ đều là những thứ đồ ăn kì lạ cổ quái mà cậu chưa từng nhìn thấy. Cậu suy nghĩ một lát, đưa lại tờ menu trong tay cho bà phù thủy béo, móc một đống vàng Galleon trong túi áo ra rồi nói một cách sảng khoái:
"Xin chào, cháu nghĩ xong rồi, phiền cho cháu tất cả các loại mỗi thứ một ít."
Advertisement / Quảng cáo
Sau đó, trong ánh mắt quỳ lạy nhà giàu của Alina, Ron và nhân viên tàu, Harry ôm một đống lớn đồ ăn trở về gian phòng, đổ toàn bộ đồ ăn lên chỗ trống bên cạnh Alina (ngồi bên cạnh Harry lúc này là Ron), mỉm cười với hai người bạn trong gian phòng, cậu nói với vẻ ngượng ngùng:
"Mọi người cùng nếm thử đi, nhiều thế này một mình mình cũng không ăn hết."
Trước đó, Harry chưa bao giờ chia sẻ thứ gì cho người khác, thực ra cũng không có ai chia sẻ với cậu. Bây giờ có thể có cơ hội ngồi cùng những người bạn cùng tuổi, cùng ăn bánh kẹo, đồ vặt mà mình tự mua, khiến Harry cảm thấy tốt vô cùng.
Ợ...
"Không cần để ý đến mình, tạm thời mình vẫn chưa đói."
Cô bé tóc bạch kim bất đắc dĩ ợ một cái, không tự nhiên mà khoát tay, một lần nữa cầm quyển "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" lên đọc chăm chú.
Để chứng minh sandwich mà bà Weasley làm quả thực rất ngon, Alina không thể không kiên trì ăn bằng sạch tất cả sandwich, cái hố mà cô tự đào, cho dù có khóc ròng cũng phải nhảy xuống.
Không thể không nói, mặc dù chất lượng thì cô không dám khen, nhưng về số lượng, bà Weasley quả thật đã làm với tâm hồn tràn đầy tình yêu. Nhét bốn miếng sandwich lớn xuống bụng, Alina cảm thấy cô ước chừng mình no tới bữa tiệc khai giảng tối nay rồi.
"Được rồi."
Harry gật đầu, cũng không ép nữa, vội vã cầm một miếng bánh bông lan hình cái nồi lên nhét vào trong miệng. Sáng nay cậu chưa ăn chút gì, đã đói đến mờ mắt từ lâu rồi. Còn Ron ở bên cạnh cũng bắt chước theo, cầm một miếng bánh bí ngô lên, ăn cùng với socola Ferrero Rocher.
Không nhìn thấy, không nhìn thấy, không nhìn thấy...
Alina tập trung vào cuốn "Thần chú tiêu chuẩn, sơ cấp" trong tay, nhỏ giọng lẩm bẩm, cố gắng không quan tâm tới hai đứa trẻ trước mặt tựa như quỷ đói đầu thai, trong miệng đang không ngừng phát ra những tiếng nhóp nhép.
"Đây là gì vậy?"
Lúc này, Harry cầm một chiếc hộp nhỏ hình ngũ giác lên, bên trên viết "Chocolate Frog", cậu hỏi một cách tò mò: "Chúng không phải ếch thật chứ?"
"Chỉ là chúng được ếm bùa thôi."
Ron lắc đầu, lúng búng trả lời với cái miệng nhét đầy nhóc, vừa cố gắng nuốt đồ ăn trong miệng xuống, vừa nói tiếp: "Trên thực tế, đa số mọi người mua nó chỉ để thu thập thẻ mà thôi, trong mỗi gói đều có một thẻ phù thủy nam nữ nổi tiếng, mình đã tích được khoảng năm trăm tấm, bây giờ chỉ còn thiếu mỗi thẻ của Agrippa và Ptolemy nữa thôi."
Socola bị làm phép ư?
Harry hiếu kì lắc chiếc hộp nhỏ trong tay mình, vội vàng xé giấy niêm phong, mở chiếc hộp ra.
Ếch ộp, ộp ộp...
Chiếc hộp bị mở ra, một con ếch socola cũng theo thế mà uốn éo thân mình, không đợi Harry vươn tay ra tóm lấy, hai chân nó đã dùng sức đạp một cái, nhảy ra khỏi chiếc hộp, bay thẳng về phía đối diện.
"Cẩn thận!"
Ron trừng mắt thật to, lớn tiếng nhắc nhở Alina, muốn cô có thể tránh đi kịp thời.
Advertisement / Quảng cáo
Bộp!
Không đợi Ron nói dứt lời, trên không trung vang lên một tiếng va đập giòn giã.
Alina ngẩng đầu lên nhìn cái bóng đen đang bổ nhào về phía mặt mình, bình tĩnh gấp sách lại, tay trái nắm gáy sách đập một cái thật mạnh xuống, con cóc socola trông có vẻ hung hăng khí thế, bộp một tiếng rơi xuống sàn tàu.
"Ôi, thật xui xẻo, mình quên nhắc nhở các bạn sau khi mở ra, con ếch sẽ nhảy nhót kinh khủng lắm, đáng tiếc."
Ron nhìn con ếch socola đang nhúc nhích một cách ngu ngốc dưới sàn tàu, nói với vẻ vô cùng thương tiếc, trông có vẻ không thể ăn được nữa...
Không đợi suy nghĩ trong đầu cậu dịch chuyển, một cánh tay nhỏ trắng nõn tóm lấy cơ thể con cóc socola một cách chuẩn xác rồi nhón lên.
"Không sao, bạn chưa từng nghe nói đến nguyên tắc ba giây sao?"
Alina nhẹ nhàng phủi bụi trên người con cóc socola, nói với vẻ chẳng hề để tâm.
"Nguyên tắc... ba giây, là sao?"
Hàng lông mày của Ron nhíu lại, lặp lại lời của Alina một lần nữa, hỏi với vẻ ngờ vực.
Alina mỉm cười, đang chuẩn bị trả lời.
Lúc này, bên ngoài gian phòng truyền tới tiếng gõ cửa. Một cô bé có mái tóc dày màu nâu đậm đi vào, giống như Alina, cô bé cũng đã thay áo choàng của Hogwarts.
"Các bạn có ai nhìn thấy một con cóc không? Neville làm mất một con cóc." Cô bé nói, mặc dù là đang nhờ giúp đỡ, nhưng dễ dàng nhận thấy giọng nói của cô bé có vẻ tự cao tự đại, không coi ai ra gì.
Không hề nghi ngờ gì nữa, đây chính là nhân vật cuối cùng trong nhóm ba người của nguyên tác, có thể nói là mục lục sách cấm pháp thuật của thế giới Harry Potter - Hermione Granger, cuối cùng đã lên sàn diễn rồi, mặc dù bởi vì chưa trải qua sự kiện Quỷ Khổng Lồ nên lúc này tính cách cô vẫn chưa được ngoan lắm.
Alina nghe tiếng liền ngẩng đầu lên, nhìn về phía cửa với ánh mắt tràn đầy mong đợi, hai mắt không khỏi sáng lên, trong lòng thì lại thở phào một hơi.
Tốt, không phải là người da đen, chỉ xét riêng về vẻ bề ngoài, chí ít cũng giống khoảng hơn 90% so với diễn viên nhí Emma Watson trong phim kiếp trước. Nói một cách chính xác, không biết có phải là ảo giác hay không mà Alina cảm thấy chỉ nói riêng về dung nhan, con hải ly này trông có vẻ còn đáng yêu hơn một chút.
Tuy nhiên, nếu như dựa theo tình tiết trong nguyên tác, lúc này đáng lẽ Ron sẽ biểu diễn thần chú trước mặt Harry, thử biến con chuột Scabbers của cậu ta thành màu vàng. Nhưng mà, bởi vì có sự xuất hiện của Alina nên cho đến tận bây giờ, trông Ron cũng không có vẻ gì là muốn rút cây đũa phép cũ nát của cậu ta ra khỏi va li cả.
Mà nhìn từ góc độ của Alina thì cô càng không có bất cứ ý định chủ động sử dụng pháp thuật, để rồi dính dáng vào cái gã phù thủy bỉ ổi và nguy hiểm đã biến hình thành chuột kia, dù sao thì cô chỉ có gan làm loạn chứ không phải là không có não thích đâm đầu vào chỗ chết.
Peter Pettigrew không giống như Giáo sư McGonagall, hắn ta là một tên xấu xa vì bảo vệ tính mạng mà không màng tất cả. Alina không nghi ngờ gì, một khi xảy ra chuyện gì đó có thể uy hiếp đến tính mạng của hắn, Peter Pettigrew chắc chắn sẽ biến trở lại nguyên hình, sau đó phát rồ mất trí, điên cuồng phá hoại một phen.
Vì vậy, trước khi chưa hoàn toàn chắc chắn về mọi thứ, Alina không có ý định chủ động đối đầu với Peter Pettigrew.
Bất kể là Ron làm phép có thất bại hay không, hay là Hermione có thể hiện sức mạnh học tập thành công trước Harry Potter và Ron hay không, đối với Alina đều không có gì quan trọng, lúc này cô chỉ muốn lẳng lặng làm một quần chúng đứng ngoài vây xem mà thôi.
Cô bé tóc bạch kim híp mắt lại, cắn con cóc socola trong tay một miếng với tâm trạng vui vẻ.
Advertisement / Quảng cáo
Răng rắc.
Âm thanh giòn vang của socola vang vọng khắp gian phòng nhỏ, ba người vô thức quay đầu lại nhìn Alina.
Trong tay cô bé, một con cóc socola màu nâu không đầu, chân phải vô lực co giật vài cái, từ từ dừng động đậy.
"Bạn!" Đôi mắt của Hermione vô thức trừng lớn, tay phải hoảng sợ che miệng lại, gương mặt lúc xanh lúc trắng.
Alina nhìn ba người, không hiểu gì cả, cô chớp chớp mắt rồi lầu bầu:
"Harry, Ron, người ta đang hỏi các bạn đó, nhìn mình làm gì? Chưa từng thấy ai ăn ếch socola sao?"
Vừa nói, miệng cô vẫn tiếp tục bình tĩnh nhai, nhai, nhai... Thứ Neville mất là con cóc, thì liên quan gì đến Alina ăn ếch socola?
Gian phòng trên toa tàu đột nhiên chìm vào trong bầu không khí yên tĩnh kỳ quái, chỉ còn lại tiếng Alina gặm con cóc socola từng chút một.
Răng rắc, răng rắc.