Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-63
Chương 63: Quay trở lại quỹ đạo... Có lẽ vậy?
Translator: Nguyetmai
Đi kèm với tiếng hô lớn đột ngột này, tất cả mọi người trong hội trường đều giật mình, ngay sau đó rối rít quay người lại, hiếu kỳ nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ở đó, một cô bé phù thủy với mái tóc màu bạch kim đứng đực mặt tại chỗ, toàn thân cứng đờ. Nhìn dáng vẻ thì hình như cô đang muốn quay trở về hàng ngũ của học sinh mới năm nhất ở phía sau, tay phải cô đang nắm chặt một chiếc mũ phù thủy chóp nhọn bẩn thỉu và nhăn nhúm.
"Ấy, ấy?!"
Alina chớp mắt hoang mang, nhíu mày nhìn chiếc mũ đang lắc lư trong tay mình.
Phải biết rằng, vừa nãy cô chẳng làm gì cả, cô chỉ muốn lén lút lấy chiếc mũ phân loại rồi quay trở về hàng ngũ đội lên cho phù thủy nhỏ khác thử xem sao mà thôi.
Chiếc mũ phân loại này lại cố ý lên tiếng vào thời khắc mấu chốt này, nếu nói nó không cố ý thì Alina có thể ăn sống nó luôn được. Cô bé liều mạng vò chiếc mũ lại đang bắt đầu giả chết trong tay, thù này cô nhớ kĩ rồi đó.
Advertisement / Quảng cáo
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người đang tập trung trên lưng mình, cô bé tóc bạch kim hít sâu một hơi, quay người lại.
Mặc dù từ trước đến nay cô không hề quan tâm tới cảm giác muôn ánh mắt đổ dồn vào mình như thế này, nhưng mà bây giờ là thời điểm cực kỳ tồi tệ, nhất là nếu cùng bị Bộ Pháp thuật và Hội đồng quản trị trường liệt vào danh sách theo dõi thì nhất định Alina phải nghĩ cách lừa bịp cho qua một cách khiêm tốn mới được.
Cũng may, bao nhiêu năm qua, trải nghiệm cuộc sống tàn khốc đã khiến Alina có được kinh nghiệm vô cùng thành thạo trên phương diện làm sao lợi dụng ưu thế bẩm sinh của bản thân - Kĩ năng "tỏ vẻ đáng yêu để qua cửa". Khởi động!
"Ngài Bộ trưởng, xin lỗi. Cháu... cháu hơi đói. Bọn họ nói rằng chia nhà xong là có thể ăn cơm, cho nên..."
Dưới ánh nhìn chăm chú của đám người Cornelius Fudge và Dumbledore, cơ thể cô bé tóc bạch kim kia lảo đảo. Cô bé vừa nói vừa luống cuống vò chiếc mũ trong tay, giậm chân trên nền nhà với vẻ lo lắng, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp cau lại trông vô cùng đáng thương, khiến người ta muốn vươn tay ra vuốt phẳng giúp cô bé.
"..."
Toàn bộ giáo viên và học sinh trường Hogwarts đột nhiên rơi vào một bầu không khí trầm mặc kỳ quái. Bọn họ liếc mắt với người bên cạnh, nghi ngờ có phải bản thân gặp ảo giác hay không. Cảnh tượng này dường như không giống với cảnh tượng bọn họ đã thấy lúc trước. Khí thế cầm đũa phép uy hiếp mũ phân loại của Alina đã để lại ấn tượng quá sâu sắc, cho nên khi tất cả mọi người nhìn thấy cô bé tóc bạch kim bày ra bộ dạng của một bé gái thì đều cảm thấy vô cùng bối rối.
"Ôi!"
Cụ Dumbledore bất giác khẽ than một tiếng, nhức đầu day trán, cụ đã quá quen với điều này rồi. Gần như mỗi lần sau khi gây chuyện xong thì cô bé đều sẽ bày ra dáng vẻ này.
Có điều, người chưa từng thấy bộ dạng lúc trước của Alina như Fudge hiển nhiên đã trúng chiêu.
"Khụ khụ, cháu yêu, người nên nói xin lỗi là chúng ta mới đúng."
Fudge hắng giọng, nhìn khắp các học sinh trường Hogwarts đang yên tĩnh một lượt, đặc biệt là đám học sinh mới đang đứng một bên chờ chia nhà, trên mặt ông ta hiện lên vẻ áy náy. Hiện giờ xem ra khả năng lớn nhất chính là chuyện mờ ám do bè đảng còn sót lại của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai gây ra đã liên lụy tới Hogwarts, chuyến viếng thăm của Bộ Pháp thuật ngày hôm nay chẳng được trò trống gì cả.
Lão phù thủy lùn tịt đi tới trước mặt Alina, chậm rãi ngồi xổm xuống, xoa mái tóc màu bạch kim của cô bé rồi trả lời với vẻ mặt hòa nhã:
"Yên tâm đi, các cháu sẽ được ăn bữa tối nhanh thôi. Hogwarts có rất nhiều món ngon, ta đã từng học ở đây bảy năm mà vẫn không dám nói đã ăn hết tất cả các món."
Tổng số phù thủy trên toàn nước Anh không nhiều, cho dù tính gộp cả Squib và một vài thành viên Muggle trong gia đình phù thủy thì nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt đến con số một trăm ngàn người. Khác với đa số các chính khách của thế giới Muggle, Bộ Pháp thuật thực ra vẫn có cơ cấu tổ chức tương đối mở và rời rạc.
Lại cộng thêm mối quan hệ giữa các phù thủy thông thường không chỉ hạn chế ở chức vị xã hội cao thấp đơn thuần, vì vậy thân là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, Cornelius Fudge vẫn luôn vô cùng thân thiện đối với những phù thủy nhỏ tuổi. Dù sao thì trên ý nghĩa nào đó, Hogwarts chính là Bộ Pháp thuật tương lai mà.
"Vậy Hogwarts sẽ bị bán đi sao, năm sau cháu còn có thể học ở đây không?"
Alina ôm chặt lấy chiếc mũ phân loại, khẽ thở phào một tiếng rồi ngẩng đầu lên hỏi nhỏ, trong đôi mắt màu xanh lam sáng như sao lóe lên những gợn sáng. Đối diện với gương mặt non nớt của cô bé, trái tim Fudge bỗng chốc cảm thấy ấm áp, thêm mấy năm nữa con gái của ông cũng đến tuổi đi học rồi.
"Đương nhiên là không rồi, Hogwarts thuộc về phù thủy! Hãy tin ta, không ai có thể đuổi các cháu ra khỏi ngôi trường này cả!"
Cornelius Fudge nghiêm mặt lại, nghiêm túc trả lời. Ngay sau đó ông ta nhanh chóng đứng lên, chỉnh lại chiếc áo gió rồi nhìn khắp một lượt những nhân viên của Bộ Pháp thuật và các thành viên Hội đồng quản trị sau lưng mình.
Advertisement / Quảng cáo
"Hỡi các quý ông, hãy nhìn những gương mặt trẻ này đi, chúng ta nhất định không thể khiến chúng thất vọng. Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta bắt đầu hành động thôi!"
"Không thành vấn đề, tôi sẽ lệnh cho tất cả gia tộc bắt đầu để ý tới đồng tiền tên gọi là Rúp kia."
"Gia tộc Malfoy sẽ hết sức ủng hộ quyết định của Hội đồng quản trị."
"Thưa ngài Bộ trưởng, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ thân thế của kẻ đó một cách nhanh nhất!"
Lần này, tất cả mọi người bao gồm cả Greengrass và Lucius Malfoy đều nhao nhao gật đầu, không còn bất cứ nghi ngờ gì cả. Bọn họ không thèm để ý tới đám yêu tinh của ngân hàng Gringotts nữa mà rảo bước nhanh chóng ra khỏi phòng khách hội trường.
Rất rõ ràng, từ đây về sau giới pháp thuật sẽ khỏa lấp những thiếu sót một cách tốt đẹp, ít nhất là ở phương diện trật tự trị an và trong lĩnh vực kinh tế.
"Đã nhìn thấy chưa, đây chính là loài người."
Layos nhìn chằm chằm vào cụ Dumbledore và cô bé tóc bạch kim mang vẻ mặt vô tội đáng yêu, khẽ nói với Gallywix bên cạnh mình với giọng đầy ý tứ sâu xa: "Tuyệt đối đừng đánh giá thấp sự khôn khéo của họ, nhưng cũng đừng đánh giá họ quá cao."
"Được rồi, chúng ta về thôi, tôi bắt đầu thấy nhớ những bảo bối leng keng trong kho bạc của tôi rồi. Thời tiết trên cao nguyên Scotland này quả thật quá lạnh lẽo."
Ken két...
Bụp!
Rất nhanh, ngay khi gã yêu tinh cuối cùng rời khỏi phòng khách lâu đài Hogwarts, người gác cổng Filch không thể đợi được mà đóng cửa lại một cách nặng nề, ngăn cách Hogwarts với tất cả những tiếng huyên náo một lần nữa.
Trong phòng khách, những học sinh kìm nén đã lâu cuối cùng cũng thở phào một hơi, chúng liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu nhỏ giọng thảo luận. Dù sao thì tất cả những chuyện vừa mới trải qua khi nãy đúng là quá mức kích thích và đặc sắc đối với bọn chúng.
"Ôi, tốt quá. Ông trời ơi, cuối cùng tất cả đã quay trở về quỹ đạo rồi."
Giáo sư McGonagall xoa mạnh đôi bàn tay, thở dài một hơi, liếc mắt trao đổi với cụ Dumbledore, ánh mắt đảo qua đám học sinh đang thảo luận ầm ĩ, rồi bà nhanh chóng đi về phía chiếc ghế đẩu đặt mũ phân loại lúc trước.
"Được rồi, tiểu thư Kaslana, cảm ơn sự giúp đỡ của trò. Hiện giờ trò có thể đặt mũ phân loại đáng thương xuống rồi đi tới nhà Hufflepuff đi..."
Không đợi Giáo sư McGonagall nói hết thì Alina đã chủ động đặt chiếc mũ phù thủy trở lại chiếc ghế rồi ra dấu OK với bà. Khóe miệng cô bé cong lên để lộ chiếc răng khểnh nhỏ đáng yêu. Sau đó cô bé lùi về sau, vẫy tay với đám học sinh mới năm nhất ở bên cạnh.
"Ha ha, các cậu còn đợi gì nữa! Lẽ nào các cậu không muốn chia xong nhà sớm để ngồi xuống ăn cơm sao?"
Dưới hàng ngũ ngay ngắn, các học sinh mới mặc áo chùng đen dài chấm đất nghe vậy liền đưa mắt nhìn nhau. Sau đó không biết là ai dẫn đầu, cả bọn xông lên như ong vỡ tổ, nhìn Alina đang đứng ở vị trí của Giáo sư McGonagall lúc trước với vẻ mặt kích động.
"Nhìn mình làm gì, lẽ nào còn cần mình dạy các cậu sao?"
Advertisement / Quảng cáo
Alina nhíu mày, dịu dàng vuốt phẳng chiếc mũ phân loại rồi nở một nụ cười khích lệ.
Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của toàn thể giáo viên và học sinh trong trường, đám học sinh mới đồng loạt rút đũa phép từ trong ngực ra, quây lại thành một vòng, chỉ vào chiếc mũ phân loại với vẻ mặt tràn đầy kích động, căng thẳng đến nỗi run rẩy toàn thân, đọc lớn:
"Draco Malfoy, Slytherin!"
"Harry Potter, Gryffindor!"
"Terry Boot, Ravenclaw!"
"Hannah Abbott, Hufflepuff!"
"..."
Translator: Nguyetmai
Đi kèm với tiếng hô lớn đột ngột này, tất cả mọi người trong hội trường đều giật mình, ngay sau đó rối rít quay người lại, hiếu kỳ nhìn về phía phát ra âm thanh.
Ở đó, một cô bé phù thủy với mái tóc màu bạch kim đứng đực mặt tại chỗ, toàn thân cứng đờ. Nhìn dáng vẻ thì hình như cô đang muốn quay trở về hàng ngũ của học sinh mới năm nhất ở phía sau, tay phải cô đang nắm chặt một chiếc mũ phù thủy chóp nhọn bẩn thỉu và nhăn nhúm.
"Ấy, ấy?!"
Alina chớp mắt hoang mang, nhíu mày nhìn chiếc mũ đang lắc lư trong tay mình.
Phải biết rằng, vừa nãy cô chẳng làm gì cả, cô chỉ muốn lén lút lấy chiếc mũ phân loại rồi quay trở về hàng ngũ đội lên cho phù thủy nhỏ khác thử xem sao mà thôi.
Chiếc mũ phân loại này lại cố ý lên tiếng vào thời khắc mấu chốt này, nếu nói nó không cố ý thì Alina có thể ăn sống nó luôn được. Cô bé liều mạng vò chiếc mũ lại đang bắt đầu giả chết trong tay, thù này cô nhớ kĩ rồi đó.
Advertisement / Quảng cáo
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người đang tập trung trên lưng mình, cô bé tóc bạch kim hít sâu một hơi, quay người lại.
Mặc dù từ trước đến nay cô không hề quan tâm tới cảm giác muôn ánh mắt đổ dồn vào mình như thế này, nhưng mà bây giờ là thời điểm cực kỳ tồi tệ, nhất là nếu cùng bị Bộ Pháp thuật và Hội đồng quản trị trường liệt vào danh sách theo dõi thì nhất định Alina phải nghĩ cách lừa bịp cho qua một cách khiêm tốn mới được.
Cũng may, bao nhiêu năm qua, trải nghiệm cuộc sống tàn khốc đã khiến Alina có được kinh nghiệm vô cùng thành thạo trên phương diện làm sao lợi dụng ưu thế bẩm sinh của bản thân - Kĩ năng "tỏ vẻ đáng yêu để qua cửa". Khởi động!
"Ngài Bộ trưởng, xin lỗi. Cháu... cháu hơi đói. Bọn họ nói rằng chia nhà xong là có thể ăn cơm, cho nên..."
Dưới ánh nhìn chăm chú của đám người Cornelius Fudge và Dumbledore, cơ thể cô bé tóc bạch kim kia lảo đảo. Cô bé vừa nói vừa luống cuống vò chiếc mũ trong tay, giậm chân trên nền nhà với vẻ lo lắng, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp cau lại trông vô cùng đáng thương, khiến người ta muốn vươn tay ra vuốt phẳng giúp cô bé.
"..."
Toàn bộ giáo viên và học sinh trường Hogwarts đột nhiên rơi vào một bầu không khí trầm mặc kỳ quái. Bọn họ liếc mắt với người bên cạnh, nghi ngờ có phải bản thân gặp ảo giác hay không. Cảnh tượng này dường như không giống với cảnh tượng bọn họ đã thấy lúc trước. Khí thế cầm đũa phép uy hiếp mũ phân loại của Alina đã để lại ấn tượng quá sâu sắc, cho nên khi tất cả mọi người nhìn thấy cô bé tóc bạch kim bày ra bộ dạng của một bé gái thì đều cảm thấy vô cùng bối rối.
"Ôi!"
Cụ Dumbledore bất giác khẽ than một tiếng, nhức đầu day trán, cụ đã quá quen với điều này rồi. Gần như mỗi lần sau khi gây chuyện xong thì cô bé đều sẽ bày ra dáng vẻ này.
Có điều, người chưa từng thấy bộ dạng lúc trước của Alina như Fudge hiển nhiên đã trúng chiêu.
"Khụ khụ, cháu yêu, người nên nói xin lỗi là chúng ta mới đúng."
Fudge hắng giọng, nhìn khắp các học sinh trường Hogwarts đang yên tĩnh một lượt, đặc biệt là đám học sinh mới đang đứng một bên chờ chia nhà, trên mặt ông ta hiện lên vẻ áy náy. Hiện giờ xem ra khả năng lớn nhất chính là chuyện mờ ám do bè đảng còn sót lại của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai gây ra đã liên lụy tới Hogwarts, chuyến viếng thăm của Bộ Pháp thuật ngày hôm nay chẳng được trò trống gì cả.
Lão phù thủy lùn tịt đi tới trước mặt Alina, chậm rãi ngồi xổm xuống, xoa mái tóc màu bạch kim của cô bé rồi trả lời với vẻ mặt hòa nhã:
"Yên tâm đi, các cháu sẽ được ăn bữa tối nhanh thôi. Hogwarts có rất nhiều món ngon, ta đã từng học ở đây bảy năm mà vẫn không dám nói đã ăn hết tất cả các món."
Tổng số phù thủy trên toàn nước Anh không nhiều, cho dù tính gộp cả Squib và một vài thành viên Muggle trong gia đình phù thủy thì nhiều nhất cũng chỉ có thể đạt đến con số một trăm ngàn người. Khác với đa số các chính khách của thế giới Muggle, Bộ Pháp thuật thực ra vẫn có cơ cấu tổ chức tương đối mở và rời rạc.
Lại cộng thêm mối quan hệ giữa các phù thủy thông thường không chỉ hạn chế ở chức vị xã hội cao thấp đơn thuần, vì vậy thân là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, Cornelius Fudge vẫn luôn vô cùng thân thiện đối với những phù thủy nhỏ tuổi. Dù sao thì trên ý nghĩa nào đó, Hogwarts chính là Bộ Pháp thuật tương lai mà.
"Vậy Hogwarts sẽ bị bán đi sao, năm sau cháu còn có thể học ở đây không?"
Alina ôm chặt lấy chiếc mũ phân loại, khẽ thở phào một tiếng rồi ngẩng đầu lên hỏi nhỏ, trong đôi mắt màu xanh lam sáng như sao lóe lên những gợn sáng. Đối diện với gương mặt non nớt của cô bé, trái tim Fudge bỗng chốc cảm thấy ấm áp, thêm mấy năm nữa con gái của ông cũng đến tuổi đi học rồi.
"Đương nhiên là không rồi, Hogwarts thuộc về phù thủy! Hãy tin ta, không ai có thể đuổi các cháu ra khỏi ngôi trường này cả!"
Cornelius Fudge nghiêm mặt lại, nghiêm túc trả lời. Ngay sau đó ông ta nhanh chóng đứng lên, chỉnh lại chiếc áo gió rồi nhìn khắp một lượt những nhân viên của Bộ Pháp thuật và các thành viên Hội đồng quản trị sau lưng mình.
Advertisement / Quảng cáo
"Hỡi các quý ông, hãy nhìn những gương mặt trẻ này đi, chúng ta nhất định không thể khiến chúng thất vọng. Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta bắt đầu hành động thôi!"
"Không thành vấn đề, tôi sẽ lệnh cho tất cả gia tộc bắt đầu để ý tới đồng tiền tên gọi là Rúp kia."
"Gia tộc Malfoy sẽ hết sức ủng hộ quyết định của Hội đồng quản trị."
"Thưa ngài Bộ trưởng, chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ thân thế của kẻ đó một cách nhanh nhất!"
Lần này, tất cả mọi người bao gồm cả Greengrass và Lucius Malfoy đều nhao nhao gật đầu, không còn bất cứ nghi ngờ gì cả. Bọn họ không thèm để ý tới đám yêu tinh của ngân hàng Gringotts nữa mà rảo bước nhanh chóng ra khỏi phòng khách hội trường.
Rất rõ ràng, từ đây về sau giới pháp thuật sẽ khỏa lấp những thiếu sót một cách tốt đẹp, ít nhất là ở phương diện trật tự trị an và trong lĩnh vực kinh tế.
"Đã nhìn thấy chưa, đây chính là loài người."
Layos nhìn chằm chằm vào cụ Dumbledore và cô bé tóc bạch kim mang vẻ mặt vô tội đáng yêu, khẽ nói với Gallywix bên cạnh mình với giọng đầy ý tứ sâu xa: "Tuyệt đối đừng đánh giá thấp sự khôn khéo của họ, nhưng cũng đừng đánh giá họ quá cao."
"Được rồi, chúng ta về thôi, tôi bắt đầu thấy nhớ những bảo bối leng keng trong kho bạc của tôi rồi. Thời tiết trên cao nguyên Scotland này quả thật quá lạnh lẽo."
Ken két...
Bụp!
Rất nhanh, ngay khi gã yêu tinh cuối cùng rời khỏi phòng khách lâu đài Hogwarts, người gác cổng Filch không thể đợi được mà đóng cửa lại một cách nặng nề, ngăn cách Hogwarts với tất cả những tiếng huyên náo một lần nữa.
Trong phòng khách, những học sinh kìm nén đã lâu cuối cùng cũng thở phào một hơi, chúng liếc mắt nhìn nhau, bắt đầu nhỏ giọng thảo luận. Dù sao thì tất cả những chuyện vừa mới trải qua khi nãy đúng là quá mức kích thích và đặc sắc đối với bọn chúng.
"Ôi, tốt quá. Ông trời ơi, cuối cùng tất cả đã quay trở về quỹ đạo rồi."
Giáo sư McGonagall xoa mạnh đôi bàn tay, thở dài một hơi, liếc mắt trao đổi với cụ Dumbledore, ánh mắt đảo qua đám học sinh đang thảo luận ầm ĩ, rồi bà nhanh chóng đi về phía chiếc ghế đẩu đặt mũ phân loại lúc trước.
"Được rồi, tiểu thư Kaslana, cảm ơn sự giúp đỡ của trò. Hiện giờ trò có thể đặt mũ phân loại đáng thương xuống rồi đi tới nhà Hufflepuff đi..."
Không đợi Giáo sư McGonagall nói hết thì Alina đã chủ động đặt chiếc mũ phù thủy trở lại chiếc ghế rồi ra dấu OK với bà. Khóe miệng cô bé cong lên để lộ chiếc răng khểnh nhỏ đáng yêu. Sau đó cô bé lùi về sau, vẫy tay với đám học sinh mới năm nhất ở bên cạnh.
"Ha ha, các cậu còn đợi gì nữa! Lẽ nào các cậu không muốn chia xong nhà sớm để ngồi xuống ăn cơm sao?"
Dưới hàng ngũ ngay ngắn, các học sinh mới mặc áo chùng đen dài chấm đất nghe vậy liền đưa mắt nhìn nhau. Sau đó không biết là ai dẫn đầu, cả bọn xông lên như ong vỡ tổ, nhìn Alina đang đứng ở vị trí của Giáo sư McGonagall lúc trước với vẻ mặt kích động.
"Nhìn mình làm gì, lẽ nào còn cần mình dạy các cậu sao?"
Advertisement / Quảng cáo
Alina nhíu mày, dịu dàng vuốt phẳng chiếc mũ phân loại rồi nở một nụ cười khích lệ.
Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của toàn thể giáo viên và học sinh trong trường, đám học sinh mới đồng loạt rút đũa phép từ trong ngực ra, quây lại thành một vòng, chỉ vào chiếc mũ phân loại với vẻ mặt tràn đầy kích động, căng thẳng đến nỗi run rẩy toàn thân, đọc lớn:
"Draco Malfoy, Slytherin!"
"Harry Potter, Gryffindor!"
"Terry Boot, Ravenclaw!"
"Hannah Abbott, Hufflepuff!"
"..."