Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-77
Chương 77: Tình tiết này hình như không đúng?!
Translator: Nguyetmai
"Đũa phép là mối dắt pháp thuật quan trọng nhất của tất cả phù thủy, nó chính là một cái tôi khác của mỗi phù thủy. Phần gỗ bên ngoài đại diện cho da thịt của các cậu, còn phần ruột đũa thì tương đương với linh hồn của các cậu."
"Việc này không chỉ nâng cao độ hòa hợp giữa các cậu và đũa phép, mà còn có thể rèn luyện tinh khí thần của các cậu (tinh thần khí là tam bảo trong nội đan, khí công và thái cực của Trung Quốc), thu lại và chứa đựng sức mạnh của toàn bộ linh hồn trong cơ thể của các cậu... Chân đá thẳng!"
Alina chắp tay sau lưng, vừa lớn tiếng giải thích, vừa đi qua đi lại trong hàng ngũ phù thủy nhỏ năm nhất một cách hài lòng, thỉnh thoảng lại điều chỉnh một vài tư thế đứng không đạt tiêu chuẩn, cảm nhận niềm vui sướng của các sĩ quan huấn luyện năm xưa.
"Rất tốt, bây giờ tất cả duy trì 'Tư thế pháp thuật' trong thời gian một giờ đồng hồ! Thời gian giữ vững càng dài thì sự tiến bộ mà các cậu đạt được sẽ càng rõ rệt hơn."
Đi tới đi lui, đột nhiên Alina cảm thấy trước mắt tối sầm lại, cô ngẩng đầu lên, hóa ra không biết từ lúc nào, cô lại quay trở về trước mặt Hagrid.
Người đàn ông khổng lồ nhìn một vòng những phù thủy nhỏ xung quanh đang bày ra vẻ mặt kiên nghị, nghiêm túc, trên mặt nở nụ cười hiền từ và cảm kích.
"Vất vả cho cháu rồi, nếu không có cháu giúp đỡ thì ta không biết còn cần bao lâu mới có thể nói rõ ràng những thứ này nữa."
"Không có gì, cháu chỉ làm những chuyện mà một trợ giảng nên làm mà thôi. Bác xem này, thực ra không phức tạp chút nào."
Advertisement / Quảng cáo
Alina khoát tay, cười nói với vẻ khiêm nhường, người chưa từng đích thân trải qua huấn luyện quân sự vĩnh viễn không thể nào hiểu được sự sung sướng này.
Nếu như cô nhớ không lầm, trong va li hành lí đã được chuyển tới ký túc nhà Hufflepuff còn mấy chai coca chưa mở, có thể cân nhắc tới việc sai đám gia tinh mang coca ướp lạnh tới bãi tập không?
Chính vào lúc Alina bắt đầu suy nghĩ cao xa, tưởng tượng ra cảnh tượng bản thân ôm coca, vui sướng tản bộ trong lâu đài thì bên tai vang lên tiếng bất chợt hiểu ra của Hagrid.
"Ừm, ta đã hiểu được đại khái hạng mục này rồi, thật sự cảm ơn cháu rất nhiều! Bây giờ, cháu mau trở về hàng ngũ đi, ta không thể làm lỡ việc rèn luyện của cháu thêm nữa!"
"Cháu đã nói không cần cảm ơn... Ấy?!"
Cô bé tóc bạch kim vô thức khoát tay, còn chưa dứt lời thì đã cắn vào lưỡi, nghiêng đầu nhìn Hagrid với vẻ mặt khiếp sợ.
Khoan đã!
Hình như cô đã nghe thấy chuyện gì đó cực kì tồi tệ?! Tình tiết này chắc chắn không đúng chỗ nào rồi!!!
Nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt cô bé bắt đầu từ từ biến mất, một dự cảm không lành vô cùng mãnh liệt nhanh chóng lan rộng.
"Giáo sư Dumbledore đã đặc biệt căn dặn, nhất định không được làm lỡ dở việc luyện tập bình thường của cháu. Hơn nữa, hơn nữa..."
Hagrid mới nói được một nửa, lại ngừng lại như thở mạnh một hơi, đôi mắt đen láy như bọ cánh cứng đen chớp chớp nghi ngờ, gương mặt ngăm đen bị chòm râu che lấp hơi ửng hồng.
Người đàn ông khổng lồ sờ gáy một cách ngây ngô, liếc nhìn Alina với vẻ rất áy náy, lấy từ trong ngực ra tấm giấy da mà cụ Dumbledore đã giao cho ông ta, mở ra rồi xem cẩn thận, sau đó bổ sung một câu với vẻ mặt khen ngợi.
"... Hơn nữa, Giáo sư Dumbledore đã nói, tiểu thư Alina là trợ giảng nên phải lấy mình làm gương. Thời gian luyện tập sẽ tăng lên gấp rưỡi so với những phù thủy cùng khóa."
!!!
Alina cảm thấy trước mắt tối sầm trong chớp mắt, ánh mắt đầy ý tứ sâu xa của cụ Dumbledore ban sáng khi cô rời khỏi hội trường lại lướt qua trong đầu cô một lần nữa. Rõ ràng là kịch bản do cô tự tay viết, tại sao lại xuất hiện tình huống đáng sợ như thế này!
"Cháu nghĩ, bác Hagrid, về điểm này có thể..."
Alina cười khan, đang định thử tự cứu lấy mình.
Nhưng mà, không đợi cô nói hết thì tiếng bàn luận xôn xao của những phù thủy năm nhất đứng sau lưng cô đã truyền tới.
"Oa ôi, không hổ là chị đại!"
"Chủ động tăng thêm một nửa thời gian, chị Alina thật lợi hại!"
"Lẽ nào... lúc trước mình đã đoán sai hoàn toàn sao?"
"Hừ, mình đã biết từ trước chị Alina chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội rèn luyện quý báu này đâu."
"Mình... mình cũng muốn luyện tập thời gian dài giống như chị đại!"
"..."
Advertisement / Quảng cáo
Rắc, rắc, rắc.
Cô bé tóc bạch kim quay đầu lại với các cổ cứng ngắc, xương cổ dường như phát ra những tiếng rắc rắc.
Ồ đúng vậy, không chỉ là lão củ cải già độc ác nham hiểm Dumbledore kia, còn có đám nhóc vô lương tâm này nữa, uổng công cô đã phí hết tâm tư chuẩn bị cho mọi người cả một màn "Huấn luyện quân sự bản pháp thuật" vô cùng thú vị.
"Tất cả yên lặng! Giữ nguyên tư thế đứng! Mình đã nói hết thời gian sao?!"
Alina tức đến mức thở phì phò, quét mắt nhìn đám phù thủy nhỏ sau lưng một lượt, mắng bằng giọng hung dữ.
"Được rồi, ta sẽ giúp cháu giám sát mọi người."
Hagrid nở nụ cười tươi rói, vỗ vai Alina, móc từ trong ngực ra một chiếc đồng hồ quả quýt cũ nát rồi lắc lắc: "Không sao đâu, cháu cũng bắt đầu đi. Cháu xem, ta đã giúp các cháu ghi nhớ thời gian rồi."
"..."
Alina ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt thật thà chất phác của người khổng lồ trước mặt, ra sức kiềm chế ý muốn nhảy lên rồi đấm thật mạnh lên gương mặt to tướng kia. Cô nghiến răng căm hận, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
"Vậy thì thật, cảm, ơn, các, cậu."
Nói xong, Alina sa sầm mặt, rút chiếc đũa phép bằng gỗ óc chó của mình từ trong ngực ra rồi ôm vào lòng, đứng thắng tắp ở đầu hàng giống như là một bia mộ không có tình cảm, không còn gì đáng để lưu luyến trên đời.
...
Một tiếng sau.
"Được rồi, các cháu, hết giờ rồi. Có thể nghỉ ngơi một lát rồi."
Hagrid đóng nắp đồng hồ lại, vỗ tay thật kêu, nhìn Alina trông vẫn rất kiên trì, cứng cỏi (thực ra là như chẳng còn gì đáng để lưu luyến trên đời) bằng ánh mắt tán thưởng. Không thể không thừa nhận, sức mạnh của tấm gương tốt quả thực vô cùng rõ rệt.
Từ sau khi có Alina chủ động đứng ở đầu hàng làm mẫu động tác, phần lớn các phù thủy nhỏ đều giống như được tiếp thêm sức lực, kiên trì đứng yên, không hề động đậy trong suốt một tiếng đồng hồ.
Hagrid vốn tưởng rằng sẽ nghe thấy rất nhiều lời than vãn, oán trách, vì thế nên trước đó còn cố ý tìm Giáo sư McGonagall để xin chỉ dẫn để đối phó với những phù thủy nhỏ không nghe lời, vậy mà hiện tại ông đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Nhưng mà, điều khiến cho Hagrid cảm thấy càng bất ngờ hơn, đó là ngay khi ông tuyên bố thời gian huấn luyện đã kết thúc thì chỉ có một nửa số học sinh dừng động tác "Tư thế pháp thuật", bắt đầu hoạt động thân thể.
Số còn lại giống như là không nghe thấy lời của ông mà cắn răng tiếp tục cố gắng kiên trì, giống như những cây non cắm rễ sâu dưới đất vậy, đứng trong hàng ngũ không hề nhúc nhích.
"Hê, mọi người, có thể nghỉ ngơi rồi!"
Hagrid nhíu mày, nâng cao giọng hô to một lần nữa với vẻ lo lắng.
"Không, nếu Alina còn tiếp tục kiên trì thì cháu cảm thấy cháu cũng làm được." Hermione lắc đầu, trong đôi mắt màu nâu lóe lên vẻ quật cường, cô bé cắn môi nhìn về phía bóng người tóc bạch kim đứng phía trước mình.
"Không mệt chút nào, ít nhất cháu còn có thể đứng thêm nửa tiếng nữa." Cơ thể Draco Malfoy lung lay, cậu cắn răng nói.
"Cháu cũng vậy..."
Advertisement / Quảng cáo
"Đừng nói chuyện, hình như cháu nghe thấy tiếng của đũa phép rồi."
"Đất mẹ! Cháu cảm nhận được sức mạnh từ đất mẹ truyền tới rồi..."
Những đứa trẻ vốn đã bắt đầu nghỉ ngơi lại đưa mắt nhìn nhau, chúng do dự một hồi, sau đó cũng lũ lượt quay trở về hàng ngũ.
Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của Hagrid, các phù thủy nhỏ người nào người nấy khép hai chân lại, đứng nghiêm thẳng tắp, rút đũa phép ra đặt thẳng đứng trước ngực, bắt đầu nhỏ giọng niệm thầm...
"Tôi là một cây hòe..."
"Tôi là một cây sồi..."
"Tôi là một cây dương liễu..."
Ôi chao, quả là một đám trẻ ngoan ngoãn! Hagrid dụi mắt xúc động, so với ông khi còn đi học thì nghe lời và chịu khó hơn nhiều.
Translator: Nguyetmai
"Đũa phép là mối dắt pháp thuật quan trọng nhất của tất cả phù thủy, nó chính là một cái tôi khác của mỗi phù thủy. Phần gỗ bên ngoài đại diện cho da thịt của các cậu, còn phần ruột đũa thì tương đương với linh hồn của các cậu."
"Việc này không chỉ nâng cao độ hòa hợp giữa các cậu và đũa phép, mà còn có thể rèn luyện tinh khí thần của các cậu (tinh thần khí là tam bảo trong nội đan, khí công và thái cực của Trung Quốc), thu lại và chứa đựng sức mạnh của toàn bộ linh hồn trong cơ thể của các cậu... Chân đá thẳng!"
Alina chắp tay sau lưng, vừa lớn tiếng giải thích, vừa đi qua đi lại trong hàng ngũ phù thủy nhỏ năm nhất một cách hài lòng, thỉnh thoảng lại điều chỉnh một vài tư thế đứng không đạt tiêu chuẩn, cảm nhận niềm vui sướng của các sĩ quan huấn luyện năm xưa.
"Rất tốt, bây giờ tất cả duy trì 'Tư thế pháp thuật' trong thời gian một giờ đồng hồ! Thời gian giữ vững càng dài thì sự tiến bộ mà các cậu đạt được sẽ càng rõ rệt hơn."
Đi tới đi lui, đột nhiên Alina cảm thấy trước mắt tối sầm lại, cô ngẩng đầu lên, hóa ra không biết từ lúc nào, cô lại quay trở về trước mặt Hagrid.
Người đàn ông khổng lồ nhìn một vòng những phù thủy nhỏ xung quanh đang bày ra vẻ mặt kiên nghị, nghiêm túc, trên mặt nở nụ cười hiền từ và cảm kích.
"Vất vả cho cháu rồi, nếu không có cháu giúp đỡ thì ta không biết còn cần bao lâu mới có thể nói rõ ràng những thứ này nữa."
"Không có gì, cháu chỉ làm những chuyện mà một trợ giảng nên làm mà thôi. Bác xem này, thực ra không phức tạp chút nào."
Advertisement / Quảng cáo
Alina khoát tay, cười nói với vẻ khiêm nhường, người chưa từng đích thân trải qua huấn luyện quân sự vĩnh viễn không thể nào hiểu được sự sung sướng này.
Nếu như cô nhớ không lầm, trong va li hành lí đã được chuyển tới ký túc nhà Hufflepuff còn mấy chai coca chưa mở, có thể cân nhắc tới việc sai đám gia tinh mang coca ướp lạnh tới bãi tập không?
Chính vào lúc Alina bắt đầu suy nghĩ cao xa, tưởng tượng ra cảnh tượng bản thân ôm coca, vui sướng tản bộ trong lâu đài thì bên tai vang lên tiếng bất chợt hiểu ra của Hagrid.
"Ừm, ta đã hiểu được đại khái hạng mục này rồi, thật sự cảm ơn cháu rất nhiều! Bây giờ, cháu mau trở về hàng ngũ đi, ta không thể làm lỡ việc rèn luyện của cháu thêm nữa!"
"Cháu đã nói không cần cảm ơn... Ấy?!"
Cô bé tóc bạch kim vô thức khoát tay, còn chưa dứt lời thì đã cắn vào lưỡi, nghiêng đầu nhìn Hagrid với vẻ mặt khiếp sợ.
Khoan đã!
Hình như cô đã nghe thấy chuyện gì đó cực kì tồi tệ?! Tình tiết này chắc chắn không đúng chỗ nào rồi!!!
Nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt cô bé bắt đầu từ từ biến mất, một dự cảm không lành vô cùng mãnh liệt nhanh chóng lan rộng.
"Giáo sư Dumbledore đã đặc biệt căn dặn, nhất định không được làm lỡ dở việc luyện tập bình thường của cháu. Hơn nữa, hơn nữa..."
Hagrid mới nói được một nửa, lại ngừng lại như thở mạnh một hơi, đôi mắt đen láy như bọ cánh cứng đen chớp chớp nghi ngờ, gương mặt ngăm đen bị chòm râu che lấp hơi ửng hồng.
Người đàn ông khổng lồ sờ gáy một cách ngây ngô, liếc nhìn Alina với vẻ rất áy náy, lấy từ trong ngực ra tấm giấy da mà cụ Dumbledore đã giao cho ông ta, mở ra rồi xem cẩn thận, sau đó bổ sung một câu với vẻ mặt khen ngợi.
"... Hơn nữa, Giáo sư Dumbledore đã nói, tiểu thư Alina là trợ giảng nên phải lấy mình làm gương. Thời gian luyện tập sẽ tăng lên gấp rưỡi so với những phù thủy cùng khóa."
!!!
Alina cảm thấy trước mắt tối sầm trong chớp mắt, ánh mắt đầy ý tứ sâu xa của cụ Dumbledore ban sáng khi cô rời khỏi hội trường lại lướt qua trong đầu cô một lần nữa. Rõ ràng là kịch bản do cô tự tay viết, tại sao lại xuất hiện tình huống đáng sợ như thế này!
"Cháu nghĩ, bác Hagrid, về điểm này có thể..."
Alina cười khan, đang định thử tự cứu lấy mình.
Nhưng mà, không đợi cô nói hết thì tiếng bàn luận xôn xao của những phù thủy năm nhất đứng sau lưng cô đã truyền tới.
"Oa ôi, không hổ là chị đại!"
"Chủ động tăng thêm một nửa thời gian, chị Alina thật lợi hại!"
"Lẽ nào... lúc trước mình đã đoán sai hoàn toàn sao?"
"Hừ, mình đã biết từ trước chị Alina chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội rèn luyện quý báu này đâu."
"Mình... mình cũng muốn luyện tập thời gian dài giống như chị đại!"
"..."
Advertisement / Quảng cáo
Rắc, rắc, rắc.
Cô bé tóc bạch kim quay đầu lại với các cổ cứng ngắc, xương cổ dường như phát ra những tiếng rắc rắc.
Ồ đúng vậy, không chỉ là lão củ cải già độc ác nham hiểm Dumbledore kia, còn có đám nhóc vô lương tâm này nữa, uổng công cô đã phí hết tâm tư chuẩn bị cho mọi người cả một màn "Huấn luyện quân sự bản pháp thuật" vô cùng thú vị.
"Tất cả yên lặng! Giữ nguyên tư thế đứng! Mình đã nói hết thời gian sao?!"
Alina tức đến mức thở phì phò, quét mắt nhìn đám phù thủy nhỏ sau lưng một lượt, mắng bằng giọng hung dữ.
"Được rồi, ta sẽ giúp cháu giám sát mọi người."
Hagrid nở nụ cười tươi rói, vỗ vai Alina, móc từ trong ngực ra một chiếc đồng hồ quả quýt cũ nát rồi lắc lắc: "Không sao đâu, cháu cũng bắt đầu đi. Cháu xem, ta đã giúp các cháu ghi nhớ thời gian rồi."
"..."
Alina ngẩng đầu lên, nhìn gương mặt thật thà chất phác của người khổng lồ trước mặt, ra sức kiềm chế ý muốn nhảy lên rồi đấm thật mạnh lên gương mặt to tướng kia. Cô nghiến răng căm hận, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
"Vậy thì thật, cảm, ơn, các, cậu."
Nói xong, Alina sa sầm mặt, rút chiếc đũa phép bằng gỗ óc chó của mình từ trong ngực ra rồi ôm vào lòng, đứng thắng tắp ở đầu hàng giống như là một bia mộ không có tình cảm, không còn gì đáng để lưu luyến trên đời.
...
Một tiếng sau.
"Được rồi, các cháu, hết giờ rồi. Có thể nghỉ ngơi một lát rồi."
Hagrid đóng nắp đồng hồ lại, vỗ tay thật kêu, nhìn Alina trông vẫn rất kiên trì, cứng cỏi (thực ra là như chẳng còn gì đáng để lưu luyến trên đời) bằng ánh mắt tán thưởng. Không thể không thừa nhận, sức mạnh của tấm gương tốt quả thực vô cùng rõ rệt.
Từ sau khi có Alina chủ động đứng ở đầu hàng làm mẫu động tác, phần lớn các phù thủy nhỏ đều giống như được tiếp thêm sức lực, kiên trì đứng yên, không hề động đậy trong suốt một tiếng đồng hồ.
Hagrid vốn tưởng rằng sẽ nghe thấy rất nhiều lời than vãn, oán trách, vì thế nên trước đó còn cố ý tìm Giáo sư McGonagall để xin chỉ dẫn để đối phó với những phù thủy nhỏ không nghe lời, vậy mà hiện tại ông đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Nhưng mà, điều khiến cho Hagrid cảm thấy càng bất ngờ hơn, đó là ngay khi ông tuyên bố thời gian huấn luyện đã kết thúc thì chỉ có một nửa số học sinh dừng động tác "Tư thế pháp thuật", bắt đầu hoạt động thân thể.
Số còn lại giống như là không nghe thấy lời của ông mà cắn răng tiếp tục cố gắng kiên trì, giống như những cây non cắm rễ sâu dưới đất vậy, đứng trong hàng ngũ không hề nhúc nhích.
"Hê, mọi người, có thể nghỉ ngơi rồi!"
Hagrid nhíu mày, nâng cao giọng hô to một lần nữa với vẻ lo lắng.
"Không, nếu Alina còn tiếp tục kiên trì thì cháu cảm thấy cháu cũng làm được." Hermione lắc đầu, trong đôi mắt màu nâu lóe lên vẻ quật cường, cô bé cắn môi nhìn về phía bóng người tóc bạch kim đứng phía trước mình.
"Không mệt chút nào, ít nhất cháu còn có thể đứng thêm nửa tiếng nữa." Cơ thể Draco Malfoy lung lay, cậu cắn răng nói.
"Cháu cũng vậy..."
Advertisement / Quảng cáo
"Đừng nói chuyện, hình như cháu nghe thấy tiếng của đũa phép rồi."
"Đất mẹ! Cháu cảm nhận được sức mạnh từ đất mẹ truyền tới rồi..."
Những đứa trẻ vốn đã bắt đầu nghỉ ngơi lại đưa mắt nhìn nhau, chúng do dự một hồi, sau đó cũng lũ lượt quay trở về hàng ngũ.
Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của Hagrid, các phù thủy nhỏ người nào người nấy khép hai chân lại, đứng nghiêm thẳng tắp, rút đũa phép ra đặt thẳng đứng trước ngực, bắt đầu nhỏ giọng niệm thầm...
"Tôi là một cây hòe..."
"Tôi là một cây sồi..."
"Tôi là một cây dương liễu..."
Ôi chao, quả là một đám trẻ ngoan ngoãn! Hagrid dụi mắt xúc động, so với ông khi còn đi học thì nghe lời và chịu khó hơn nhiều.