Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 49
“Nực cười! Chúng ta cũng không hài lòng hôn ước này, pháp quy của Hạ Quốc quy định, nếu hai bên không hài lòng, vậy thì một tháng sau gặp nhau trên lôi đài để giải trừ hôn ước! Bên nào thắng, thì có thể chủ động viết giải hôn thư! Đại tiểu thư nếu có dũng khí, vậy một tháng sau, Nguyên Nhi và ngươi gặp nhau trên lôi đài!”.
Thượng Quan Tĩnh cả giận xanh mặt nói!
Hắn đường đường là nam nhân, sao lại để nhi tử chịu loại vũ nhục bị người khác từ hôn này?
Khóe môi Phượng Thiên Tuyết vểnh lên, “Được, một lời đã định, một tháng sau buổi trưa ngày mười sáu tháng bảy, Thượng Quan Nguyên, gặp ngươi trên lôi đài!”.
Phượng Tử Bách phục hồi tinh thần, sắc mặt đại biến, “Không được! Thiên Tuyết, ngươi không tu huyền thuật, bất kể thế nào cũng sẽ thua thôi!”.
Thượng Quan Nguyên và Thượng Quan Tĩnh vừa nghe, khóe môi nở một nụ cười lạnh.
Phượng Thiên Tuyết có chút buồn cười, người gọi là phụ thân này thật dối trá, không phải là đang vô cùng nôn nóng muốn nàng và Thượng Quan gia giải trừ hôn ước để gả nàng vào hoàng tộc hay sao?
Chút tâm tư này của Phượng Tử Bách sao Phượng Thiên Tuyết sao có thể không rõ đây?
Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên sau khi nghe xong, đều không khỏi càng thêm khiếp sợ, thứ vô dụng này, sao bỗng nhiên lại … Trở nên dũng cảm như vậy?
Phượng Hàm Yên nghĩ nghĩ, từ sau khi Phượng Thiên Tuyết hồi phủ, dường như đã thay đổi thành một người khác.
“Việc này cứ quyết định như vậy đi!”. Ta không muốn Nguyên Nhi phải chịu thiệt! Còn nữa, Phượng huynh, độc của nhị tiểu thư, tuyệt đối không phải do Nguyên Nhi hạ! Bởi vì hắn luôn luôn ái mộ nhị tiểu thư, nếu Phượng huynh không tin, có thể lập tức theo chúng ta trở về Thượng Quan phủ!”.
Thượng Quan Tĩnh cười lạnh, “Bởi vì trong phòng Nguyên Nhi treo đầy những bức họa của nhị tiểu thư!”.
Phượng Hàm Yên vừa nghe, mặt lập tức nóng lên, không nghĩ tới Thượng Quan Nguyên lại yêu thích nàng như vậy.
Tuy rằng thế lực của Thượng Quan gia tộc không bằng hoàng tộc, nhưng mà Thượng Quan gia tộc là một trong tứ đại gia tộc, Thượng Quan Nguyên tốt xấu gì cũng là một luyện dược sư thiên tài, là một Huyền thuật sư cấp năm!
Phượng Tử Bách trở nên âm trầm, “Nếu các ngươi mời đại phu đến chữa khỏi mặt cho Yên Nhi, ta lập tức tin tưởng các ngươi, hơn nữa một tháng sau ở lôi đài…”.
“Được! Một lời đã định!”. Thượng Quan Tĩnh lập tức đáp!
Phượng Tử Bách làm bộ lo lắng nhìn thoáng qua Phượng Thiên Tuyết, “Thiên Tuyết…”.
“Phụ thân, người cần phải tin tưởng Thiên Tuyết, Thiên Tuyết sẽ nghĩ cách đánh thắng Thượng Quan Nguyên.”. Phượng Thiên Tuyết lười biếng mà nhướn mày, “Thượng Quan Nguyên, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, đừng để ngày đó quỳ khóc cầu xin ta là được!”.
Phượng Thiên Tuyết hừ lạnh một tiếng, mang theo U Trúc đường hoàng rời khỏi!
Đám người Phượng Tử Bách khiếp sợ vô cùng, Phượng Thiên Tuyết thật ngông cuồng!
“Ha, một đứa phế vật xấu xí, cũng dám khiêu chiến với con ta! Phượng huynh, ngươi đúng là dưỡng thành một nữ nhi tốt!”. Thượng Quan Tĩnh kiềm chế phẫn nộ, hắn không nghĩ sẽ động thủ với Phượng Tử Bách ở chỗ này.
Dù sao Phượng phủ cũng có một Huyền thuật sư thiên tài Phượng Hàm Yên, hoàng đế có phần coi trọng Phượng phủ.
Nếu đắc tội Phượng phủ, mất nhiều hơn được.
Mà Phượng Thiên Tuyếtdám viết hưu thư cho Thượng Quan Nguyên, làm hắn vô cùng giận dữ, cho nên cuộc chiến trên lôi đài, không thể không ước định!
“Hừ, thứ phế vật ngông cuồng, càng không xứng với bản công tử. Nhị tiểu thư, mong ngươi kiên nhẫn chờ đợi, một khi hôn ước được giải trừ, ta nhất định sẽ cầu hôn với Phượng phủ!”. Thượng Quan Nguyên nhẹ giọng nói.
Thượng Quan Nguyên thật là mặt dày không biết xấu hổ!
Hắn và Phượng Thiên Tuyết cùng làm loạn tới nông nỗi này thế mà còn nghĩ tới việc cưới Phượng Hàm Yên.
Sắc mặt Phượng Hàm Yên trầm xuống, “Cảm ơn Thượng Quan công tử ưu ái, chỉ sợ Yên Nhi nhận không nổi!”.
Phượng Hàm Yên dã tâm vô cùng lớn, nàng sao có thể coi trọng Thượng Quan Nguyên được?
“Phượng huynh, hy vọng huynh không vì chuyện của đại tiểu thư mà khiến giao tình của chúng ra rạn nứt, suy cho cùng đây cũng là chuyện của người trẻ tuổi!”. Thượng Quan Tĩnh chắp tay nói, hắn không hy vọng chỉ vì một phế vật mà làm hỏng quan hệ giữa hai nhà.
Phượng Tử Bách ngoài cười nhưng trong không cười, “Đúng vậy, mặc kệ ai thua ai thắng, hy vọng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà!”.
Phượng Tử Bách vô cùng tin tưởng Phượng Thiên Tuyết thiên tài như vậy, nhất định một tháng sau sẽ lên tới cấp sáu!
Đến lúc đó đánh bại được Thượng Quan Nguyên, thanh danh Phượng Thiên Tuyết liền truyền xa!
Thượng Quan Tĩnh mang Thượng Quan Nguyên rời đi, Phượng Tử Bách phiền lòng đến cực điểm, quay đầu lại nhìn thoáng qua trán đã hạ thấp của Phượng Hàm Yên, than nhẹ một tiếng, “Hy vọng Thượng Quan gia có thể tìm cho ngươi một thần y!”.
“Vâng, cảm ơn phụ thân quan tâm, Yên Nhi về phòng nghỉ ngơi trước.”.
Phượng Tử Bách gật đầu, Lâm thị sầu lo dìu Phượng Hàm Yên rời khỏi.
Thượng Quan Tĩnh cả giận xanh mặt nói!
Hắn đường đường là nam nhân, sao lại để nhi tử chịu loại vũ nhục bị người khác từ hôn này?
Khóe môi Phượng Thiên Tuyết vểnh lên, “Được, một lời đã định, một tháng sau buổi trưa ngày mười sáu tháng bảy, Thượng Quan Nguyên, gặp ngươi trên lôi đài!”.
Phượng Tử Bách phục hồi tinh thần, sắc mặt đại biến, “Không được! Thiên Tuyết, ngươi không tu huyền thuật, bất kể thế nào cũng sẽ thua thôi!”.
Thượng Quan Nguyên và Thượng Quan Tĩnh vừa nghe, khóe môi nở một nụ cười lạnh.
Phượng Thiên Tuyết có chút buồn cười, người gọi là phụ thân này thật dối trá, không phải là đang vô cùng nôn nóng muốn nàng và Thượng Quan gia giải trừ hôn ước để gả nàng vào hoàng tộc hay sao?
Chút tâm tư này của Phượng Tử Bách sao Phượng Thiên Tuyết sao có thể không rõ đây?
Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên sau khi nghe xong, đều không khỏi càng thêm khiếp sợ, thứ vô dụng này, sao bỗng nhiên lại … Trở nên dũng cảm như vậy?
Phượng Hàm Yên nghĩ nghĩ, từ sau khi Phượng Thiên Tuyết hồi phủ, dường như đã thay đổi thành một người khác.
“Việc này cứ quyết định như vậy đi!”. Ta không muốn Nguyên Nhi phải chịu thiệt! Còn nữa, Phượng huynh, độc của nhị tiểu thư, tuyệt đối không phải do Nguyên Nhi hạ! Bởi vì hắn luôn luôn ái mộ nhị tiểu thư, nếu Phượng huynh không tin, có thể lập tức theo chúng ta trở về Thượng Quan phủ!”.
Thượng Quan Tĩnh cười lạnh, “Bởi vì trong phòng Nguyên Nhi treo đầy những bức họa của nhị tiểu thư!”.
Phượng Hàm Yên vừa nghe, mặt lập tức nóng lên, không nghĩ tới Thượng Quan Nguyên lại yêu thích nàng như vậy.
Tuy rằng thế lực của Thượng Quan gia tộc không bằng hoàng tộc, nhưng mà Thượng Quan gia tộc là một trong tứ đại gia tộc, Thượng Quan Nguyên tốt xấu gì cũng là một luyện dược sư thiên tài, là một Huyền thuật sư cấp năm!
Phượng Tử Bách trở nên âm trầm, “Nếu các ngươi mời đại phu đến chữa khỏi mặt cho Yên Nhi, ta lập tức tin tưởng các ngươi, hơn nữa một tháng sau ở lôi đài…”.
“Được! Một lời đã định!”. Thượng Quan Tĩnh lập tức đáp!
Phượng Tử Bách làm bộ lo lắng nhìn thoáng qua Phượng Thiên Tuyết, “Thiên Tuyết…”.
“Phụ thân, người cần phải tin tưởng Thiên Tuyết, Thiên Tuyết sẽ nghĩ cách đánh thắng Thượng Quan Nguyên.”. Phượng Thiên Tuyết lười biếng mà nhướn mày, “Thượng Quan Nguyên, ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, đừng để ngày đó quỳ khóc cầu xin ta là được!”.
Phượng Thiên Tuyết hừ lạnh một tiếng, mang theo U Trúc đường hoàng rời khỏi!
Đám người Phượng Tử Bách khiếp sợ vô cùng, Phượng Thiên Tuyết thật ngông cuồng!
“Ha, một đứa phế vật xấu xí, cũng dám khiêu chiến với con ta! Phượng huynh, ngươi đúng là dưỡng thành một nữ nhi tốt!”. Thượng Quan Tĩnh kiềm chế phẫn nộ, hắn không nghĩ sẽ động thủ với Phượng Tử Bách ở chỗ này.
Dù sao Phượng phủ cũng có một Huyền thuật sư thiên tài Phượng Hàm Yên, hoàng đế có phần coi trọng Phượng phủ.
Nếu đắc tội Phượng phủ, mất nhiều hơn được.
Mà Phượng Thiên Tuyếtdám viết hưu thư cho Thượng Quan Nguyên, làm hắn vô cùng giận dữ, cho nên cuộc chiến trên lôi đài, không thể không ước định!
“Hừ, thứ phế vật ngông cuồng, càng không xứng với bản công tử. Nhị tiểu thư, mong ngươi kiên nhẫn chờ đợi, một khi hôn ước được giải trừ, ta nhất định sẽ cầu hôn với Phượng phủ!”. Thượng Quan Nguyên nhẹ giọng nói.
Thượng Quan Nguyên thật là mặt dày không biết xấu hổ!
Hắn và Phượng Thiên Tuyết cùng làm loạn tới nông nỗi này thế mà còn nghĩ tới việc cưới Phượng Hàm Yên.
Sắc mặt Phượng Hàm Yên trầm xuống, “Cảm ơn Thượng Quan công tử ưu ái, chỉ sợ Yên Nhi nhận không nổi!”.
Phượng Hàm Yên dã tâm vô cùng lớn, nàng sao có thể coi trọng Thượng Quan Nguyên được?
“Phượng huynh, hy vọng huynh không vì chuyện của đại tiểu thư mà khiến giao tình của chúng ra rạn nứt, suy cho cùng đây cũng là chuyện của người trẻ tuổi!”. Thượng Quan Tĩnh chắp tay nói, hắn không hy vọng chỉ vì một phế vật mà làm hỏng quan hệ giữa hai nhà.
Phượng Tử Bách ngoài cười nhưng trong không cười, “Đúng vậy, mặc kệ ai thua ai thắng, hy vọng sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ của hai nhà!”.
Phượng Tử Bách vô cùng tin tưởng Phượng Thiên Tuyết thiên tài như vậy, nhất định một tháng sau sẽ lên tới cấp sáu!
Đến lúc đó đánh bại được Thượng Quan Nguyên, thanh danh Phượng Thiên Tuyết liền truyền xa!
Thượng Quan Tĩnh mang Thượng Quan Nguyên rời đi, Phượng Tử Bách phiền lòng đến cực điểm, quay đầu lại nhìn thoáng qua trán đã hạ thấp của Phượng Hàm Yên, than nhẹ một tiếng, “Hy vọng Thượng Quan gia có thể tìm cho ngươi một thần y!”.
“Vâng, cảm ơn phụ thân quan tâm, Yên Nhi về phòng nghỉ ngơi trước.”.
Phượng Tử Bách gật đầu, Lâm thị sầu lo dìu Phượng Hàm Yên rời khỏi.
Bình luận facebook