Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 82
Nhưng Mộ Dung gia mở sòng mấy trăm năm, đã sớm giàu đến chảy mỡ, mấy trăm vạn kim tiền này, còn không tính là gì. Kỳ thật Phượng Thiên Tuyết có thể đánh cuộc lớn hơn một chút, nhưng mà nếu nàng thật sự đem tất cả kim tiền ra đánh cuộc, nhất định sẽ khiến cho một ít lão quái chú ý.
Lúc nàng còn chưa có nắm chắc thoát truy kích, sẽ không làm chuyện mạo hiểm.
Mị Thủy cầm phiếu tím đổi, cười cười với Phượng Thiên Tuyết, “Phượng đại tiểu thư, ngươi thật làm cho ta phải thay đổi cách nhìn đối với ngươi! Hoá ra nhìn đại tiểu thư bình thường, kỳ thật thâm tàng bất lộ, khó trách chủ nhân ta thích ngươi!”.
Mị Thủy dứt lời, lắc thân hình như rắn nước rời đi.
Bởi vì Mị Thủy che mặt, cho nên người ngoài đều nhìn không ra nàng là ai, cảm ứng không ra cấp bậc huyền thuật của nàng, chỉ cảm thấy nữ tử này thần bí khó lường!
Phượng Thiên Tuyết hơi hơi mỉm cười, xem bộ dáng nhà cái, Hiên Viên Nguyệt Triệt nhất định kiếm lớn đi? Nhưng thật ra không ngốc!
Mộ Dung Cao Minh cũng chưa nói gì, nhìn chằm chằm khuôn mặt Phượng Thiên Tuyết tuyệt sắc, trong mắt hiện ra ý tham lam.
Mỹ nhân như vậy, một khi áp chế … Sẽ là cảm giác tốt đẹp cỡ nào …
Sau khi rời khỏi lôi đài, Phượng Thiên Tuyết nhìn Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên, Phượng Hiểu Vũ chờ ở bên ngoài.
“Tuyết Nhi thắng trên lôi đài, cha ngươi nhất định sẽ thật cao hứng, chúng ta cùng nhau đi thôi.”. Lâm thị dịu dàng cười nói.
Phượng Thiên Tuyết lắc đầu, “Di nương, ta và vài vị bằng hữu còn có việc, các ngươi đi trước đi!”.
Sắc mặt Lâm thị hơi thay đổi, nhưng thật ra chưa nói gì, ôn nhu dặn dò Phượng Thiên Tuyết vài câu, lộ vẻ từ mẫu nhẹ nhàng như làn gió, liền cùng hai nữ nhi đi rồi.
“Tỷ, hiện tại chúng ta đi nơi nào?”. Tâm tình Phượng Thiên Trạch cực tốt, lúc trước hắn còn chưa đi dạo kinh thành, hiện giờ thật muốn đi khắp nơi xem một chút.
“Ta đói bụng, đi ăn cơm trước đi, Trần thiếu, Băng Vũ, muốn cùng đi hay không? Ta mời?”. Phượng Thiên Tuyết khẽ cười nói, khó quen biết được huynh muội chính nghĩa giống Trần Tĩnh Hiên như vậy, cho nên nàng cũng sẽ thân thiết đối đãi.
“Được rồi, đi Vọng Nguyệt Lâu đi, đồ ăn nơi đó so với tửu quán nhà chúng ta quý hơn vài lần, mọi thứ đều là cực phẩm!”. Trần Băng Vũ tưởng tượng đến Vọng Nguyệt Lâu trong truyền thuyết, tức khắc hai mắt sáng lên.
Trần gia cũng thực hành chế độ tiết kiệm, trừ bỏ cung cấp dược đan cho con cái, ở những mặt khác, đều muốn dựa vào người trẻ tuổi bọn họ đi kiếm lấy.
“Tốt lắm, chúng ta liền đi Vọng Nguyệt Lâu ăn uống thỏa thích!”. Phượng Thiên Tuyết cười khẽ nói, lúc này có đoàn người vội vàng mà đến, cầm đầu, đúng là dược sư Trần lão của Vĩnh Xuân Đường.
“Oa, gia gia tới!”. Trần Băng Vũ hưng phấn vẫy vẫy tay, Phượng Thiên Tuyết chớp chớp mắt, “Gia gia của ta chính là thủ lĩnh luyện dược sư Vĩnh Xuân Đường, xem ra ngươi vừa mới thi đấu lôi đài một hồi đã khiến gia gia chú ý!”.
Phượng Thiên Tuyết mê hoặc không thôi, lúc trước nàng đi Vĩnh Xuân Đường, cố tình đè thấp giọng, người bình thường hẳn là nghe không ra tiếng của nàng đi?
Nhưng Trần lão này … Rõ ràng không phải người bình thường.
Đám người Trần lão vội vàng tới, thấy Phượng Thiên Tuyết, khách khí cười nói: “Phượng đại tiểu thư xin dừng bước, Phượng đại tiểu thư vừa mới thi đấu một trận, quả thực là bỗng nhiên nổi tiếng, tài hoa kinh người, làm lão phu bội phục! Vũ nhi, Tĩnh Hiên, ngươi cần phải chiêu đãi Phượng đại tiểu thư cho tốt, có rảnh thì thỉnh Phượng đại tiểu thư đến Trần phủ chúng ta làm khách!”.
Trần lão nói một phen, rõ ràng có ý mời chào, Trần Băng Vũ hưng phấn gật đầu, “Gia gia yên tâm, ta nhất định sẽ chiêu đãi Phượng đại tiểu thư thật tốt!”.
Phượng Thiên Tuyết thi lễ, “Cảm ơn Trần lão coi trọng, ta cùng với Băng Vũ là bạn tốt, có thời gian nhất định sẽ tới Trần phủ làm khách!”.
Sau khi Trần lão nghe xong, tức khắc cười ha ha, “Được, được! Được rồi! Không quấy rầy Phượng đại tiểu thư, Vũ Nhi phải bồi Phượng đại tiểu thư thật tốt, gia gia có việc đi trước một bước!”.
Lúc nàng còn chưa có nắm chắc thoát truy kích, sẽ không làm chuyện mạo hiểm.
Mị Thủy cầm phiếu tím đổi, cười cười với Phượng Thiên Tuyết, “Phượng đại tiểu thư, ngươi thật làm cho ta phải thay đổi cách nhìn đối với ngươi! Hoá ra nhìn đại tiểu thư bình thường, kỳ thật thâm tàng bất lộ, khó trách chủ nhân ta thích ngươi!”.
Mị Thủy dứt lời, lắc thân hình như rắn nước rời đi.
Bởi vì Mị Thủy che mặt, cho nên người ngoài đều nhìn không ra nàng là ai, cảm ứng không ra cấp bậc huyền thuật của nàng, chỉ cảm thấy nữ tử này thần bí khó lường!
Phượng Thiên Tuyết hơi hơi mỉm cười, xem bộ dáng nhà cái, Hiên Viên Nguyệt Triệt nhất định kiếm lớn đi? Nhưng thật ra không ngốc!
Mộ Dung Cao Minh cũng chưa nói gì, nhìn chằm chằm khuôn mặt Phượng Thiên Tuyết tuyệt sắc, trong mắt hiện ra ý tham lam.
Mỹ nhân như vậy, một khi áp chế … Sẽ là cảm giác tốt đẹp cỡ nào …
Sau khi rời khỏi lôi đài, Phượng Thiên Tuyết nhìn Lâm thị cùng Phượng Hàm Yên, Phượng Hiểu Vũ chờ ở bên ngoài.
“Tuyết Nhi thắng trên lôi đài, cha ngươi nhất định sẽ thật cao hứng, chúng ta cùng nhau đi thôi.”. Lâm thị dịu dàng cười nói.
Phượng Thiên Tuyết lắc đầu, “Di nương, ta và vài vị bằng hữu còn có việc, các ngươi đi trước đi!”.
Sắc mặt Lâm thị hơi thay đổi, nhưng thật ra chưa nói gì, ôn nhu dặn dò Phượng Thiên Tuyết vài câu, lộ vẻ từ mẫu nhẹ nhàng như làn gió, liền cùng hai nữ nhi đi rồi.
“Tỷ, hiện tại chúng ta đi nơi nào?”. Tâm tình Phượng Thiên Trạch cực tốt, lúc trước hắn còn chưa đi dạo kinh thành, hiện giờ thật muốn đi khắp nơi xem một chút.
“Ta đói bụng, đi ăn cơm trước đi, Trần thiếu, Băng Vũ, muốn cùng đi hay không? Ta mời?”. Phượng Thiên Tuyết khẽ cười nói, khó quen biết được huynh muội chính nghĩa giống Trần Tĩnh Hiên như vậy, cho nên nàng cũng sẽ thân thiết đối đãi.
“Được rồi, đi Vọng Nguyệt Lâu đi, đồ ăn nơi đó so với tửu quán nhà chúng ta quý hơn vài lần, mọi thứ đều là cực phẩm!”. Trần Băng Vũ tưởng tượng đến Vọng Nguyệt Lâu trong truyền thuyết, tức khắc hai mắt sáng lên.
Trần gia cũng thực hành chế độ tiết kiệm, trừ bỏ cung cấp dược đan cho con cái, ở những mặt khác, đều muốn dựa vào người trẻ tuổi bọn họ đi kiếm lấy.
“Tốt lắm, chúng ta liền đi Vọng Nguyệt Lâu ăn uống thỏa thích!”. Phượng Thiên Tuyết cười khẽ nói, lúc này có đoàn người vội vàng mà đến, cầm đầu, đúng là dược sư Trần lão của Vĩnh Xuân Đường.
“Oa, gia gia tới!”. Trần Băng Vũ hưng phấn vẫy vẫy tay, Phượng Thiên Tuyết chớp chớp mắt, “Gia gia của ta chính là thủ lĩnh luyện dược sư Vĩnh Xuân Đường, xem ra ngươi vừa mới thi đấu lôi đài một hồi đã khiến gia gia chú ý!”.
Phượng Thiên Tuyết mê hoặc không thôi, lúc trước nàng đi Vĩnh Xuân Đường, cố tình đè thấp giọng, người bình thường hẳn là nghe không ra tiếng của nàng đi?
Nhưng Trần lão này … Rõ ràng không phải người bình thường.
Đám người Trần lão vội vàng tới, thấy Phượng Thiên Tuyết, khách khí cười nói: “Phượng đại tiểu thư xin dừng bước, Phượng đại tiểu thư vừa mới thi đấu một trận, quả thực là bỗng nhiên nổi tiếng, tài hoa kinh người, làm lão phu bội phục! Vũ nhi, Tĩnh Hiên, ngươi cần phải chiêu đãi Phượng đại tiểu thư cho tốt, có rảnh thì thỉnh Phượng đại tiểu thư đến Trần phủ chúng ta làm khách!”.
Trần lão nói một phen, rõ ràng có ý mời chào, Trần Băng Vũ hưng phấn gật đầu, “Gia gia yên tâm, ta nhất định sẽ chiêu đãi Phượng đại tiểu thư thật tốt!”.
Phượng Thiên Tuyết thi lễ, “Cảm ơn Trần lão coi trọng, ta cùng với Băng Vũ là bạn tốt, có thời gian nhất định sẽ tới Trần phủ làm khách!”.
Sau khi Trần lão nghe xong, tức khắc cười ha ha, “Được, được! Được rồi! Không quấy rầy Phượng đại tiểu thư, Vũ Nhi phải bồi Phượng đại tiểu thư thật tốt, gia gia có việc đi trước một bước!”.
Bình luận facebook