Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 13: Anh ta chết rồi sao
"Tôi... tôi không có chạy!" Cảm giác lồng ngực lạnh giá phía sau, Tô Du Du chỉ cảm thấy cả lỗ tai mình cũng nhiễm lạnh, giọng nói không nhịn được có chút run rẩy: "Anh đừng đụng vào tôi!"
Tô Du Du liều mạng muốn giãy dụa, cũng không phải Trì Tư Tước mắt điếc tai ngơ, chỉ là cô giống như con mèo nhỏ, không cần tốn nhiêu sức đã giam được cô lại.
"Không thể đụng vào?" Giọng nói của Trì Tư Tước ngày càng khàn, khẽ vuốt cằm, tròng mắt đen thu hết gương mặt đỏ ửng của cô gái nhỏ vào mắt, môi mỏng không nhịn được mà nhếch lên đầy ma mạ: " Giờ em là vợ của tôi, cả người em, chỗ nào tôi không thể đụng?"
Cả người Tô Du Du cứng đờ lại.
Cô thiếu chút nữa đã quên, người đàn ông trước mắt bây giờ chính là người chồng hợp pháp của mình, cho dù phát sinh chuyện này cũng là chuyện đương nhiên, ngược lại vẽ giãy dụa của cô lại có vẻ già mồm.
Nhưng mà...
Vừa nghĩ đến tối hôm qua, đáy mắt của cô không khỏi hiện lên chút sợ hãi, thân hình nhỏ bé cũng run rẩy.
Tô Du Du sợ hãi như vậy, Trì Tư Tước đương nhiên nhìn ra được.
Hắn cũng biết, là mình tối qua quá độc ác, hiện tại sợ hắn, cũng là bình thường.
Quên đi, dù sao cũng là người của hắn, còn nhiều thời gian, không vội đến mức hôm nay phải làm gì với cô ấy.
Nghĩ vậy, Trì Tư Tước nhịn xao động trong lòng xuống, buông cô gái như nai con trong lòng ra, đi ra khỏi phòng tắm, mặt không chút thay đổi nói: "Em tắm đi!"
Tô Du Du ngây ngẩn cả người.
Người đàn ông này, cứ như vậy mà buông tha cho cô?
Trì Tư Tước thấy cô không động đậy, quay đầu lại, nhíu mày: "Sao vậy? Còn muốn tôi giúp em tắm?"
Tô Du Du sợ đến mức run một cái, vội vàng đóng cửa, khóa chốt kỹ lại, bảo đảm người đàn ông bên ngoài không có động tĩnh gì, mới bắt đầu tắm.
Phòng tắm của Trì Tư Tước thật sự quá lớn, quá xa hoa, so với phòng khách của Tô Gia còn lớn hơn, cô mở vòi hoa sen ra.
Lạnh quá!
Làm cho cô khiếp sợ là vòi lại chảy ra nước lạnh.
Cô luống cuống tay chân chỉnh lại vòi hoa sen, chỉnh thành nước nóng, nhưng cô không khỏi nghi hoặc, lẽ nào Trì Tư Tước vừa rồi là tắm nước lạnh?
Tô Du Du tắm rất chậm, căn bản là muốn kéo dài thời gian phải đối mặt với Trì Tư Tước. Cô ước chừng ở phòng tắm tầm 1 tiếng, mới tắt nước, đi ra ngoài.
Đi ra khỏi phòng tắm, cô mới phát hiện, Trì Tư Tước đã nằm một bên giường, vẫn còn bật đèn ngủ.
Xem ra, Trì Tư Tước đã ngủ rồi.
Nương theo ánh sáng của đèn, Tô Du Du rón rén lên giường, kéo chăn, nằm ở nơi xa Trì Tư Tước nhất.
May mắn là cái giường này khá lớn, cô nằm xuống xong ước chừng cách một đoạn dài, thêm mấy người nằm cũng vừa.
Nhưng cô vẫn không yên lòng, nhìn thoáng qua người của Trì Tư Tước.
Chỉ thấy Trì Tư Tước ngủ rất sâu, vẫn không nhúc nhích, lông mi dài rủ xuống tạo thành cái bóng trên khuôn mặt tuấn tú.
Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Người này đã ngủ rồi, xem ra hôm nay chắc sẽ không làm gì cô.
Nhưng mà... Anh ta ngủ có phải cũng quá nhanh rồi không?
Lông mi Tô Du Du khẽ nhếch lên, nhìn Trì Tư Tước, phát hiện cả người của hắn, ngay cả thở phập phồng cũng không có.
Ban đêm yên tĩnh, cô không khỏi có vài phần hoảng hốt.
Do dự một lúc, tay cô run run, đưa lên sóng mũi.
Không có hơi thở!
Trì Tư Tước đây là... chết rồi sao?
Sắc mặt Tô Du Du bỗng dưng trắng bệch, đầu óc trống rỗng, còn chưa kịp phản ứng, Trì Tư Tước đột nhiên mở mắt.
Đôi mắt đen như mực, trong bóng đêm như chấm nhỏ cực kì rực rỡ, tà mị.
Tô Du Du liều mạng muốn giãy dụa, cũng không phải Trì Tư Tước mắt điếc tai ngơ, chỉ là cô giống như con mèo nhỏ, không cần tốn nhiêu sức đã giam được cô lại.
"Không thể đụng vào?" Giọng nói của Trì Tư Tước ngày càng khàn, khẽ vuốt cằm, tròng mắt đen thu hết gương mặt đỏ ửng của cô gái nhỏ vào mắt, môi mỏng không nhịn được mà nhếch lên đầy ma mạ: " Giờ em là vợ của tôi, cả người em, chỗ nào tôi không thể đụng?"
Cả người Tô Du Du cứng đờ lại.
Cô thiếu chút nữa đã quên, người đàn ông trước mắt bây giờ chính là người chồng hợp pháp của mình, cho dù phát sinh chuyện này cũng là chuyện đương nhiên, ngược lại vẽ giãy dụa của cô lại có vẻ già mồm.
Nhưng mà...
Vừa nghĩ đến tối hôm qua, đáy mắt của cô không khỏi hiện lên chút sợ hãi, thân hình nhỏ bé cũng run rẩy.
Tô Du Du sợ hãi như vậy, Trì Tư Tước đương nhiên nhìn ra được.
Hắn cũng biết, là mình tối qua quá độc ác, hiện tại sợ hắn, cũng là bình thường.
Quên đi, dù sao cũng là người của hắn, còn nhiều thời gian, không vội đến mức hôm nay phải làm gì với cô ấy.
Nghĩ vậy, Trì Tư Tước nhịn xao động trong lòng xuống, buông cô gái như nai con trong lòng ra, đi ra khỏi phòng tắm, mặt không chút thay đổi nói: "Em tắm đi!"
Tô Du Du ngây ngẩn cả người.
Người đàn ông này, cứ như vậy mà buông tha cho cô?
Trì Tư Tước thấy cô không động đậy, quay đầu lại, nhíu mày: "Sao vậy? Còn muốn tôi giúp em tắm?"
Tô Du Du sợ đến mức run một cái, vội vàng đóng cửa, khóa chốt kỹ lại, bảo đảm người đàn ông bên ngoài không có động tĩnh gì, mới bắt đầu tắm.
Phòng tắm của Trì Tư Tước thật sự quá lớn, quá xa hoa, so với phòng khách của Tô Gia còn lớn hơn, cô mở vòi hoa sen ra.
Lạnh quá!
Làm cho cô khiếp sợ là vòi lại chảy ra nước lạnh.
Cô luống cuống tay chân chỉnh lại vòi hoa sen, chỉnh thành nước nóng, nhưng cô không khỏi nghi hoặc, lẽ nào Trì Tư Tước vừa rồi là tắm nước lạnh?
Tô Du Du tắm rất chậm, căn bản là muốn kéo dài thời gian phải đối mặt với Trì Tư Tước. Cô ước chừng ở phòng tắm tầm 1 tiếng, mới tắt nước, đi ra ngoài.
Đi ra khỏi phòng tắm, cô mới phát hiện, Trì Tư Tước đã nằm một bên giường, vẫn còn bật đèn ngủ.
Xem ra, Trì Tư Tước đã ngủ rồi.
Nương theo ánh sáng của đèn, Tô Du Du rón rén lên giường, kéo chăn, nằm ở nơi xa Trì Tư Tước nhất.
May mắn là cái giường này khá lớn, cô nằm xuống xong ước chừng cách một đoạn dài, thêm mấy người nằm cũng vừa.
Nhưng cô vẫn không yên lòng, nhìn thoáng qua người của Trì Tư Tước.
Chỉ thấy Trì Tư Tước ngủ rất sâu, vẫn không nhúc nhích, lông mi dài rủ xuống tạo thành cái bóng trên khuôn mặt tuấn tú.
Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Người này đã ngủ rồi, xem ra hôm nay chắc sẽ không làm gì cô.
Nhưng mà... Anh ta ngủ có phải cũng quá nhanh rồi không?
Lông mi Tô Du Du khẽ nhếch lên, nhìn Trì Tư Tước, phát hiện cả người của hắn, ngay cả thở phập phồng cũng không có.
Ban đêm yên tĩnh, cô không khỏi có vài phần hoảng hốt.
Do dự một lúc, tay cô run run, đưa lên sóng mũi.
Không có hơi thở!
Trì Tư Tước đây là... chết rồi sao?
Sắc mặt Tô Du Du bỗng dưng trắng bệch, đầu óc trống rỗng, còn chưa kịp phản ứng, Trì Tư Tước đột nhiên mở mắt.
Đôi mắt đen như mực, trong bóng đêm như chấm nhỏ cực kì rực rỡ, tà mị.
Bình luận facebook