Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 31
- Đi gặp hắn ta.
- Không, Mẫn Nhi. Mình xin cậu, mình không muốn mọi chuyện phải rắc rối thêm.
Quý Tiểu Thất nghe cô nói đi gặp Diệu Lam liền hoảng lên, hai tay nắm chặt lấy cô. Nam Cung Mẫn tức giận quát
- Cậu cứ như vậy để người khác chà đạp? Sao cậu lại ngu ngốc như vậy?
- Tớ...
Quý Tiểu Thất nghẹn họng không biết nói gì.
- Không nói nhiều, đi!
Không thể ngăn cản, Quý Tiểu Thất im lặng đi theo cô. Nam Cung Mẫn theo địa chỉ của Quý Tiểu Thất nói mà hướng xe đi đến.
Trong xe
- Cậu hồi nãy làm gì ở tiệm thuốc?
Quý Tiểu Thất cắn môi
- Dạo này mình cảm thấy khó chịu trong người, ngủ nhiều hơn và nôn mửa khi ngửi thấy mùi tanh. Nên tớ mới...
- Không cần nói nữa, cậu có định nói cho hắn biết?
Quý Tiểu Thất lắc đầu, cô cũng không có gì để nói lái xe đến bệnh viện trước khi chở Quý Tiểu Thất về biệt thự của Diệu Lam.
- Đây đâu phải đường về biệt thự?
- Đi bệnh viện kiểm tra cho cậu đã.
- Ừm!
BỆNH VIỆN
Nam Cung Mẫn và Quý Tiểu Thất đến khoa phụ sản, vì trên đường đi cô đã gọi điện hẹn trước nên không cần lấy số mà trực tiếp vào phòng bệnh.
Nửa tiếng sau, kết quả xét nghiệm đã có. Quý Tiểu Thất quả thật mang thai, cái thai cũng đã hai tháng. Đi ra bệnh viện, Quý Tiểu Thất vẻ mặt vẫn thẩn thờ, miệng lẩm bẩm
- Sao...sao có thể? Tớ nhớ mỗi lần làm xong, đều uống thuốc tránh thai.
Nghe qua giọng của Quý Tiểu Thất cơ hồ run rẩy, Nam Cung Mẫn siết chặt tay. Diệu Lam, tôi thề, tôi sẽ làm anh trả giá gấp bội.
***
Biệt thự Diệu gia
Chiếc xe Ferrari màu đỏ của cô dừng trước cánh cửa sắc màu đen sừng sững. Chưa đầy mười giây, cửa sắt đã mở ra. Nam Cung Mẫn lái xe vào trong, đến nơi cô mở cửa xe đi thẳng vào biệt thự, không cần biết Quý Tiểu Thất đã xuống hay chưa.
Quản gia nhìn người phụ nữ lạ mặt trước mắt nghênh ngang đi vào nhà có chút ngỡ ngàng. Ông vôi lên tiếng
- Tiểu thư, cô tại sao lại tùy tiện xông vào?
- Gọi Diệu Lam ra, nói NAM CUNG MẪN muốn gặp hắn.
Cô nhấn mạnh tên của mình, quản gia nghe cũng phải run rẩy
- Ông chủ hiện tại không ở nhà.
Cô nhếch môi
- Vậy tôi sẽ đợi.
Quý Tiểu Thất lúc này mới bước vào, quản gia thấy cô (QTT) liền tiếng lại nói
- Tiểu thư, khi nãy ông chủ điện về hỏi cô.
- Cảm ơn, tôi đã biết!
Quý Tiểu Thất mỉm cười, sau đó lại sofa đối diện ngồi xuống.
Từ trên lầu, một người phụ nữ mặc chiếc đầm đen bước xuống
- Quản gia, nhà có khách sao?
- Vâng, cô ấy muốn gặp ông chủ thưa phu nhân.
Quản gia cung kính trả lời.
Linda Ngọc Huyền gật đầu
- Được rồi, ông xuống dưới đem ít trái cây lên đây.
Nói rồi liền đi đến chỗ cô ngồi xuống mới hỏi
- Cô gặp chồng tôi có việc gì?
-...
Nam Cung Mẫn không trả lời, Quý Tiểu Thất còn tưởng cô không nghe được thì khẽ gọi
- Mẫn Nhi...
Cô ngước lên, trào phúng nói
- Loại người như cô, không xứng đáng nói chuyện với tôi. Gọi Diệu Lam về, nếu không...hậu quả hắn tự nhận lấy.
- Cô...
Linda Ngọc Huyền tức giận
- Tôi là chủ ở nơi này, cô muốn làm gì phải bước qua xác của tôi.
- Phải không... chỉ dựa vào cô mà dám mạnh miệng? Lá gan cũng không nhỏ.
- Cảm ơn đã khen.
Linda Ngọc Huyền cười như không cười nói. Nam Cung Mẫn hừ lạnh
- Đồ tự đại.
- Cô...
- Tốt nhất cô nên im miệng trước khi tôi nổi điên.
Linda Ngọc Huyền nuốt cục tức xuống bụng, ngồi ở ghế sofa đợi Diệu Lam về. Đáng lẽ Diệu Lam đến chiều tối mới về, nhưng hắn nhận được điện thoại của quản gia nói trong nhà xảy ra chuyện nên cấp tốc trở về.
Hai mươi phút sau, Diệu Lam về tới. Trên người hắn là bộ vest đen, mặt vẫn lạnh lùng. Khi thấy cô ở đó, hắn chợt nhíu mày. Mà Nam Cung Mẫn vừa thấy Diệu Lam máu nóng dồn lên đến não, khẽ động một cái cô đã đứng trước mặt hắn và giáng xuống một cú đấm ngay mặt Diệu Lam. Linda Ngọc Huyền kinh hãi, không thể tin được một cô gái nhìn có vẻ mỏng manh nhưng sức lại mạnh như vậy. Cô ta nhanh chóng lại đỡ hắn dậy, tức giận quát
- Cô điên sao?
- Tôi điên là do các người hại, một đôi gian phu dâm phụ.
Cô hắt mạnh Linda ra rồi nắm lấy cổ áo của Diệu Lam, nhếch môi cười
- Anh cảm thấy chơi rất vui đúng không? Thất Thất không phải món đồ chơi của anh, anh có quyền gì không cho cô ấy rời đi? Đừng tưởng anh quen biết với anh trai tôi thì tôi sẽ bỏ qua. Không bao giờ có chuyện đó.
Cô nói một lèo, sau đó kéo tay Quý Tiểu Thất đi. Diệu Lam nhanh chóng phản ứng nắm chặt lấy tay Quý Tiểu Thất
- Cô không có quyền mang cô ấy đi.
Quý Tiểu Thất sắc mặt tái nhợt, cô (QTT) chỉ biết đứng im vì cô sợ động mạnh sẽ ảnh hưởng đến đứa bé.
- Buông tay!
Cô gằn lên, sau đó không nhẫn nại đá mạnh vào người hắn, Diệu Lam buộc phải buông tay Quý Tiểu Thất để né đòn của cô. Nam Cung Mẫn nhân cơ hội dẫn Quý Tiểu Thất đi và nhanh chóng khởi động xe rời đi. Diệu Lam thấy vậy ra lệnh
- Đóng cửa lớn lại!
Xe cô còn cách cánh cửa lớn 100 m, cô đạp mạnh chân ga quay sang nói với Tiểu Thất
- Giữ vững.
Sau đó tăng tốc nhanh chóng vượt qua cánh cổng, cánh cổng vừa đóng lại xe của cô cũng vừa lúc ra khỏi. Diệu Lam muốn đuổi theo thì bị Linda giữ lại
- Đừng quên, em mới là vợ của anh.
- Cút.
Hắn hất tay cô ta ra, sau đó ngồi lên chiếc BMW khởi động xe rời khỏi.
- Quý Tiểu Thất, đừng để tôi bắt được em!
- Không, Mẫn Nhi. Mình xin cậu, mình không muốn mọi chuyện phải rắc rối thêm.
Quý Tiểu Thất nghe cô nói đi gặp Diệu Lam liền hoảng lên, hai tay nắm chặt lấy cô. Nam Cung Mẫn tức giận quát
- Cậu cứ như vậy để người khác chà đạp? Sao cậu lại ngu ngốc như vậy?
- Tớ...
Quý Tiểu Thất nghẹn họng không biết nói gì.
- Không nói nhiều, đi!
Không thể ngăn cản, Quý Tiểu Thất im lặng đi theo cô. Nam Cung Mẫn theo địa chỉ của Quý Tiểu Thất nói mà hướng xe đi đến.
Trong xe
- Cậu hồi nãy làm gì ở tiệm thuốc?
Quý Tiểu Thất cắn môi
- Dạo này mình cảm thấy khó chịu trong người, ngủ nhiều hơn và nôn mửa khi ngửi thấy mùi tanh. Nên tớ mới...
- Không cần nói nữa, cậu có định nói cho hắn biết?
Quý Tiểu Thất lắc đầu, cô cũng không có gì để nói lái xe đến bệnh viện trước khi chở Quý Tiểu Thất về biệt thự của Diệu Lam.
- Đây đâu phải đường về biệt thự?
- Đi bệnh viện kiểm tra cho cậu đã.
- Ừm!
BỆNH VIỆN
Nam Cung Mẫn và Quý Tiểu Thất đến khoa phụ sản, vì trên đường đi cô đã gọi điện hẹn trước nên không cần lấy số mà trực tiếp vào phòng bệnh.
Nửa tiếng sau, kết quả xét nghiệm đã có. Quý Tiểu Thất quả thật mang thai, cái thai cũng đã hai tháng. Đi ra bệnh viện, Quý Tiểu Thất vẻ mặt vẫn thẩn thờ, miệng lẩm bẩm
- Sao...sao có thể? Tớ nhớ mỗi lần làm xong, đều uống thuốc tránh thai.
Nghe qua giọng của Quý Tiểu Thất cơ hồ run rẩy, Nam Cung Mẫn siết chặt tay. Diệu Lam, tôi thề, tôi sẽ làm anh trả giá gấp bội.
***
Biệt thự Diệu gia
Chiếc xe Ferrari màu đỏ của cô dừng trước cánh cửa sắc màu đen sừng sững. Chưa đầy mười giây, cửa sắt đã mở ra. Nam Cung Mẫn lái xe vào trong, đến nơi cô mở cửa xe đi thẳng vào biệt thự, không cần biết Quý Tiểu Thất đã xuống hay chưa.
Quản gia nhìn người phụ nữ lạ mặt trước mắt nghênh ngang đi vào nhà có chút ngỡ ngàng. Ông vôi lên tiếng
- Tiểu thư, cô tại sao lại tùy tiện xông vào?
- Gọi Diệu Lam ra, nói NAM CUNG MẪN muốn gặp hắn.
Cô nhấn mạnh tên của mình, quản gia nghe cũng phải run rẩy
- Ông chủ hiện tại không ở nhà.
Cô nhếch môi
- Vậy tôi sẽ đợi.
Quý Tiểu Thất lúc này mới bước vào, quản gia thấy cô (QTT) liền tiếng lại nói
- Tiểu thư, khi nãy ông chủ điện về hỏi cô.
- Cảm ơn, tôi đã biết!
Quý Tiểu Thất mỉm cười, sau đó lại sofa đối diện ngồi xuống.
Từ trên lầu, một người phụ nữ mặc chiếc đầm đen bước xuống
- Quản gia, nhà có khách sao?
- Vâng, cô ấy muốn gặp ông chủ thưa phu nhân.
Quản gia cung kính trả lời.
Linda Ngọc Huyền gật đầu
- Được rồi, ông xuống dưới đem ít trái cây lên đây.
Nói rồi liền đi đến chỗ cô ngồi xuống mới hỏi
- Cô gặp chồng tôi có việc gì?
-...
Nam Cung Mẫn không trả lời, Quý Tiểu Thất còn tưởng cô không nghe được thì khẽ gọi
- Mẫn Nhi...
Cô ngước lên, trào phúng nói
- Loại người như cô, không xứng đáng nói chuyện với tôi. Gọi Diệu Lam về, nếu không...hậu quả hắn tự nhận lấy.
- Cô...
Linda Ngọc Huyền tức giận
- Tôi là chủ ở nơi này, cô muốn làm gì phải bước qua xác của tôi.
- Phải không... chỉ dựa vào cô mà dám mạnh miệng? Lá gan cũng không nhỏ.
- Cảm ơn đã khen.
Linda Ngọc Huyền cười như không cười nói. Nam Cung Mẫn hừ lạnh
- Đồ tự đại.
- Cô...
- Tốt nhất cô nên im miệng trước khi tôi nổi điên.
Linda Ngọc Huyền nuốt cục tức xuống bụng, ngồi ở ghế sofa đợi Diệu Lam về. Đáng lẽ Diệu Lam đến chiều tối mới về, nhưng hắn nhận được điện thoại của quản gia nói trong nhà xảy ra chuyện nên cấp tốc trở về.
Hai mươi phút sau, Diệu Lam về tới. Trên người hắn là bộ vest đen, mặt vẫn lạnh lùng. Khi thấy cô ở đó, hắn chợt nhíu mày. Mà Nam Cung Mẫn vừa thấy Diệu Lam máu nóng dồn lên đến não, khẽ động một cái cô đã đứng trước mặt hắn và giáng xuống một cú đấm ngay mặt Diệu Lam. Linda Ngọc Huyền kinh hãi, không thể tin được một cô gái nhìn có vẻ mỏng manh nhưng sức lại mạnh như vậy. Cô ta nhanh chóng lại đỡ hắn dậy, tức giận quát
- Cô điên sao?
- Tôi điên là do các người hại, một đôi gian phu dâm phụ.
Cô hắt mạnh Linda ra rồi nắm lấy cổ áo của Diệu Lam, nhếch môi cười
- Anh cảm thấy chơi rất vui đúng không? Thất Thất không phải món đồ chơi của anh, anh có quyền gì không cho cô ấy rời đi? Đừng tưởng anh quen biết với anh trai tôi thì tôi sẽ bỏ qua. Không bao giờ có chuyện đó.
Cô nói một lèo, sau đó kéo tay Quý Tiểu Thất đi. Diệu Lam nhanh chóng phản ứng nắm chặt lấy tay Quý Tiểu Thất
- Cô không có quyền mang cô ấy đi.
Quý Tiểu Thất sắc mặt tái nhợt, cô (QTT) chỉ biết đứng im vì cô sợ động mạnh sẽ ảnh hưởng đến đứa bé.
- Buông tay!
Cô gằn lên, sau đó không nhẫn nại đá mạnh vào người hắn, Diệu Lam buộc phải buông tay Quý Tiểu Thất để né đòn của cô. Nam Cung Mẫn nhân cơ hội dẫn Quý Tiểu Thất đi và nhanh chóng khởi động xe rời đi. Diệu Lam thấy vậy ra lệnh
- Đóng cửa lớn lại!
Xe cô còn cách cánh cửa lớn 100 m, cô đạp mạnh chân ga quay sang nói với Tiểu Thất
- Giữ vững.
Sau đó tăng tốc nhanh chóng vượt qua cánh cổng, cánh cổng vừa đóng lại xe của cô cũng vừa lúc ra khỏi. Diệu Lam muốn đuổi theo thì bị Linda giữ lại
- Đừng quên, em mới là vợ của anh.
- Cút.
Hắn hất tay cô ta ra, sau đó ngồi lên chiếc BMW khởi động xe rời khỏi.
- Quý Tiểu Thất, đừng để tôi bắt được em!
Bình luận facebook