Kỳ thật Trịnh Mỹ Đường rất lo lắng.
Căn bản Phạm Hồng Vũ không muốn gây sự với hắn, chỉ do Chủ tịch thành phố Trịnh suy từ bụng ta ra bụng người mà thôi. Với người như Trịnh Mỹ Đường thì bất luận ai đắc tội với y, chỉ cần có cơ hội Chủ tịch thành phố Trịnh nhất định sẽ trả thù gấp bội, anh ta không sẽ khai tử Phạm Hồng Vũ, hiển nhiên khi Viên Lưu Ngạn đi rồi, thì khó tìm ra điểm yếu của Phạm Hồng Vũ, điều này cho thấy y thật ghê gớm.
Tính cách của Phạm Hồng Vũ cùng Trịnh Mỹ Đường không giống nhau, hắn không phải là người thích gây chuyện với người khác, lòng dạ cũng thoáng hơn Trịnh Mỹ Đường, trước kia, mỗi lần đấu tranh bất đắc dĩ mới ra tay, Phạm Hồng Vũ đã dùng toàn lực để thực hiện công tác, trong hai năm trở lại đây nền kinh tế của huyện Vân Hồ phát triển cũng nhờ hắn thông minh tháo vát dẫn đường nên mới có được ngày hôm nay.
Dù Viên Lưu Ngạn đi cũng vậy mà ở lại cũng vậy, ngay cả Trịnh Mỹ Đường cũng thế, Phạm Hồng Vũ đều không lưu tâm đến chuyện này, hiện tại hắn là Bí thư Huyện ủy, một vị trí vẫn cách xa với y, cho dù Trịnh Mỹ Đường đi rồi thì chức Chủ tịch thành phố cũng không nhất định đến phiên hắn, nên hắn cần chi quan tâm?
Chưa từng có người nào tính toán chi li lại có thể thành công.
Chẳng qua Trịnh Mỹ Đường quá xem trọng vấn đề, chủ động hướng Phạm Hồng Vũ nói trước, Phạm Hồng Vũ từ chối cũng khó.
Công tác ở huyện Vân Hồ có thể có được sự ủng hộ của Chủ tịch thành phố là điều khá tốt.
Nói chuyện với Trịnh Mỹ Đường một lúc, Phạm Hồng Vũ nhanh chóng cáo từ, làm cho Chủ tịch thành phố Trịnh không thể không thực hiện lời hứa của chính mình, đó chính là một thủ đoạn nhỏ thôi.
Bí thư Phạm không vội chạy về huyện Vân Hồ, khi vừa ra khỏi văn phòng Trịnh Mỹ Đường liền nhận được điện thoại của Lục Cửu.
- Bí thư Phạm.
- Phó chủ tịch thành phố Lục.
- Đã nói chuyện xong với Chủ tịch thành phố rồi à? Thế nào, có thể ăn cơm cùng nhau được không? Ha ha, cuỗm mất cậu một chút Chủ nhiệm Cao không trách gì chứ?
Lục Cửu trêu chọc hắn, khi rời khỏi huyện Vân Hồ mối quan hệ của Lục Cửu cùng Phạm Hồng Vũ lại rất thích hợp. Xét cho cùng, hai người không cùng công việc thì là có ít mâu thuẫn, căn bản Phạm Hồng Vũ cùng Lục Cửu lại không có oán thù gì. Với chức vị Phó chủ tịch thành phố Lục Cửu vẫn duy trì công tác của huyện Vân Hồ, người bên ngoài nhìn vào chỉ thấy đặc biệt thôi, vì trước kia hắn đảm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy, đối với mọi người của huyện Vân Hồ có thể hiểu được, còn tình hình thực tế thế nào trong lòng Lục Cửu mới có thể hiểu được.
Với diễn xuất này của Lục Cửu thì dù không nói anh ta và Phạm Hồng Vũ cũng rất hợp ý nhau, Phạm Hồng Vũ chưa bao giờ nghĩ phải nhờ Lục Cửu hỗ trợ điều gì, chỉ cần Lục Cửu vẫn duy trì như trước đối với huyện Vân Hồ như vậy đã đủ rồi.
Theo Phạm Hồng Vũ thì có qua có lại mới toại lòng nhau, đối với thân tín của Lục Cửu ở huyện Vân Hồ hắn chưa từng có ý "gây chiến", nên dùng như thế nào thì hắn sẽ dùng. Lục Cửu vừa rời khỏi huyện Vân Hồ, bọn người Chu Tử Kỳ vô cùng hoảng sợ, sợ Phạm Hồng Vũ nhân cơ hội này "tẩy trừ" bọn y. Thật sự thế lực của Phạm Hồng Vũ ở huyện Vân Hồ cũng khá mạnh, ngay cả khi Lục Cửu ở huyện Vân Hồ cũng chưa chắc có thể ép hắn được, huống chi hiện giờ Phạm Hồng Vũ là Bí thư Huyện ủy, tình huống càng mạnh thêm gấp bội. Thật sự Phạm Hồng Vũ cũng không muốn theo kiểu "vua nào triều thần đó", nên cần chậm rãi cải biến từ từ.
Thời gian hai năm trôi qua, cán bộ huyện Vân Hồ, ngoại trừ Chu Tử Kỳ là thân tín của Lục Cửu, thì đa số ai cũng đều chỉ biết Bí thư Phạm, không biết đến người khác. Lục Cửu, cựu Bí thư Huyện ủy, đơn giản chỉ là cái tên, thật sự không cần thiết khi nhắc đến.
Người dân huyện Vân Hồ thật sự ấn tượng sâu sắc với Phạm Hồng Vũ, muốn cùng hắn mở ra một cánh cửa mới.
- Tất nhiên là được rồi, được anh mời ăn cơm sao tôi có thể chối từ chứ!
Phạm Hồng Vũ cũng đùa lại.
Hắn cũng muốn duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Lục Cửu, Lục Cửu cũng là một người thông minh.
Lục Cửu cười ha hả nói:
- Tốt lắm, chúng ta đến Thanh Trúc Uyển đi, nơi đó thật sự không tệ lắm, đầu bếp nấu ăn khá ngon, có thể ngồi đấy nhâm nhi thưởng thức trà trong nửa ngày, không ai phiền cả.
- Phó Chủ tịch thành phố Lục vừa nói vậy, cách ăn uống của chúng ta không khác nào như những tục nhân học cách làm ẩn sĩ.
- Được, cho là gì cũng được.
Lục Cửu đang cố gắng xây dựng mối quan hệ.
Thực tế, sau khi kết thúc tọa đàm, thành phố sẽ tổ chức một bữa liên hoan. Toàn bộ mọi người đến họp đều tham dự bữa cơm thân mật, qua buổi ăn này là cơ hội để tình cảm tiến triển tốt đẹp hơn.
Hiển nhiên, Lục Cửu không muốn tham gia liên hoan, Phạm Hồng Vũ cũng làm theo ý của anh ta.
Dù sao bữa tiệc nhiều người như vậy thiếu hai người cũng không sao.
Phạm Hồng Vũ tự mình lái xe đi, hắn đoán chừng Lục Cửu cũng không thích có người thứ ba nghe cuộc nói chuyện của bọn họ. Xe Santana của hắn vừa rời đại viện Thành ủy, liền thấy cách đó không xa chiếc xe của Lục Cửu cũng chậm rãi chạy khỏi tòa nhà. Phạm Hồng Vũ cũng không nói gì, chỉ chậm rãi đi phía sau, hai chiếc một trước một sau, hướng nhà hàng Thanh Trúc Uyển ở ngoại ô thành phố mà đến.
"Thanh Trúc Uyển " là nhà hàng được xây dựng cách đây không lâu, tuy rằng ở ngoại ô thành phố, quy mô cũng không nhỏ chút nào, được bao quanh như một rừng trúc, chiếm diện tích ước chừng đến mười mẫu, được xây dựng theo mô hình khu vườn Giang Nam, nó ở ngoại ô chứ trong nội thành nếu mở khách sạn mà với diện tích như vậy tốn khoảng tiền đầu tư khá lớn.
Phải nói đến chính Cao Khiết thu hút nguồn đầu tư, Thanh Trúc Uyển chính là của ông chủ người Hồng Châu, vì nể mặt Cao Khiết mà đến thành phố Tề Hà mở khách sạn. Chủ nhiệm Cao chính là con gái của Bí thư tỉnh ủy Cao, ông chủ Thanh Trúc Uyển đến thành phố Tề Hà mở khách sạn có thể xem là một ủng hộ khá lớn.
Sắp tới mùa rét, rất nhiều lá sẽ rụng rơi tiêu điều, chỉ còn lại thân cây trơ trụi, Thanh Trúc Uyển có những cây trúc cũng khô vàng, nhưng tương đối nó vẫn còn sức sống dồi dào.
Với thời tiết như vậy ngồi bên ngoài uống trà, dùng cơm thật sự không hợp với tình hình thực tế.
Nhân viên phục vụ dẫn Phó chủ tịch thành phố Lục cùng Bí thư Phạm đến ghế ngồi.
Mặc dù vừa rồi nghe Lục Cửu nói với Phạm Hồng Vũ về nhà hàng Thanh Trúc Uyển có vẻ như rất lạ. Kỳ thật, anh ta cùng Phạm Hồng Vũ thật sự rất quen thuộc nơi này. Hiện nay, những khách sạn sa hoa cùng nơi ăn chơi càng thu hút các cấp lãnh đạo, không có khoản chi phí để tiếp đãi có lẽ các nhà ăn sa hoa này tám mươi phần trăm đóng cửa sớm, hoặc cũng sẽ không có nhiều nhà hàng cùng khu vui chơi mọc lên.
Phạm Hồng Vũ cùng Cao Khiết thường đến nơi này dùng cơm, chính vì Cao Khiết thích sự yên tĩnh của nơi này, đa số là các cặp vợ chồng đến nơi này, không mang theo người khác, Bí thư Phạm có tiền nên không cần để ý đến chi phí tiêu dùng.
Nhân viên phục vụ mang trà cho hai người, Lục Cửu đã gọi món, đầu bếp đang chuẩn bị.
Lục Cửu tự mình rót nước cho Phạm Hồng Vũ cười nói:
- Bí thư Phạm, hôm nay được khen ngợi có lẽ tâm trạng rất tốt hả?
Tuy rằng hôm nay hẹn Phạm Hồng Vũ đến nơi này nói chuyện, đề tài cũng thật không thỏa mái chút nào, Lục Cửu đã cố gắng tạo bầu không khí hài hòa để nói chuyện, cố gắng để mối quan hệ của anh ta cũng Phạm Hồng Vũ trở nên thân thiết hơn.
Phạm Hồng Vũ cũng cười nói:
- Được Chủ tịch thành phố Trịnh khen ngợi, thật sự không dễ dàng chút nào.
- Cho dù anh ta không khen ngợi thì huyện Vân Hồ cũng có được thành tích đó, không ai có thể phủ nhận được. Thật lòng mà nói, Bí thư Phạm, tôi thật sự rất bội phục cậu, từ khi cậu đến huyện Vân Hồ chỉ một năm sau huyện Vân Hồ đã có biến chuyển, toàn bộ tổng sản lượng lên cao nhất, chà, trước kia chỉ nghĩ thôi tôi cũng không dám nghĩ đến.
Lục Cửu nói xong, nhẹ nhàng lắc đầu, thật sự rất cảm kích.
Phạm Hồng Vũ liền cười, cầm chén lên, hướng Lục Cửu mời uống ngay một hơi, gật gật đầu nói:
- Trà này rất ngon, hình như là trà Thất Tinh của huyện Vân Hồ chúng ta.
Lục Cửu cười nói:
- Thương hiệu trà Thất Tinh hiện nay đã là một thương hiệu lớn, rất nhiều cán bộ thành phố uống loại trà này... Bí thư Phạm, huyện Vân Hồ có những thay đổi lớn như vậy đã là chuyện quá rõ ràng, ngày hôm qua tôi đến nhà Bí thư Đàm, Bí thư Đàm cũng khen nền kinh tế huyện Vân Hồ tốc độ phát triển vượt bậc, khen không ngớt. Bí thư Đàm cho rằng, lấy huyện Vân Hồ làm tấm gương để các huyện khác noi theo, chính trị đãi ngộ cũng thay đổi bước mới.
Lục Cửu thuận miệng nói xong liền im lặng, tựa hồ như mọi chuyện không có liên quan gì đến anh ta.
Thái độ này của Lục Cửu, đích thực nằm trong dự liệu của Phạm Hồng Vũ.
Vị trí Thành ủy Lục Cửu sẽ không cho anh ta là đối thủ cạnh tranh, nếu đổi lại là người khác Lục Cửu nhất định toàn lực ứng phó, nhưng hiện tại người cạnh tranh cùng anh ta lại là Phạm Hồng Vũ, Lục Cửu cũng tự mình hiểu được, trên cơ bản anh ta không có tư cách cạnh tranh cùng Phạm Hồng Vũ.
Cũng may, đó không phải là cơ hội duy nhất.
Theo Lục Cửu được biết, năm tới chức Phó Chủ tịch thành phố có thể có thay đổi, có tin tức nói rằng, Phó Chủ tịch thành phố Tô có thể được điều đến phía Đông đảm nhiệm chức Chủ tịch Địa Khu, thành phố đứng thứ hai trong tỉnh, cấp lãnh đạo thành phố Tề Hà cũng nghèo khó, cách nhìn của cấp lãnh đạo cũng có phân lượng khác nhau.
Đoán chừng vừa rồi Trịnh Mỹ Đường tìm đến Phạm Hồng Vũ nói chuyện chắc có lẽ cũng nói về chuyện này. Trịnh Mỹ Đường khẳng định sẽ không giúp đỡ Lục Cửu, điều này là tất nhiên, mặc dù Lục Cửu là Phó chủ tịch thành phố, cấp bậc trên Phạm Hồng Vũ nhưng Phạm Hồng Vũ ở thành phố Tề Hà là người có thế lực khá mạnh, Lục Cửu chỉ là một trong các chiến binh, còn Phạm Hồng Vũ là chủ soái.
Lục Cửu có chút buồn nản vì việc này đã được Trịnh Mỹ Đường làm trước rồi, có vẻ Phó chủ tịch thành phố Lục chủ động khiêm nhường chẳng phải quan trọng hơn.
Việc đã đến nước này cũng khó mà nói trước chuyện gì.
Phạm Hồng Vũ mỉm cười, chuyển hướng đề tài cùng Lục Cửu nói về một số tin đồn thú vị.
Thành phố Tề Hà có ba thế lực đứng đầu, Đàm Khải Hoa cùng Trịnh Mỹ Đường đã tỏ thái độ ủng hộ hắn, việc này đã định, không cần nói thêm gì, đỡ làm Lục Cửu thêm buồn bực.
Đêm trước tết âm lịch, ban tổ chức Tỉnh ủy phát hành văn kiện bổ nhiệm Phạm Hồng Vũ Ủy viên thường ủy, vẫn kiêm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy huyện Vân Hồ, từ khi huyện Vân Hồ thành lập cho đến nay đây là lần đầu tiên Ủy viên Thường ủy kiêm nhiệm chức Bí thư Huyện ủy.
Đồng chí Phạm Hồng Vũ năm nay chỉ vừa mới hai mươi bảy tuổi, đã tạo nên một kỳ tích trong giới quan lại cho toàn bộ tỉnh Thanh Sơn.
Có thể năm sau, Phó Chủ tịch thành phố đồng chí Tô Thanh được điều nhiệm đến khu phía Đông làm Chủ tịch Địa Khu, Ủy viên Thường ủy, Bí thư Huyện ủy huyện Vân Hồ đồng chí Phạm Hồng Vũ đến thành phố Tề Hà đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thành phố.
Ngụy Thanh Bình tiếp nhận chức Bí thư Huyện ủy huyện Vân Hồ, Bí thư Đảng ủy Nông trường Triều Dương Hoàng Tử Hiên kiêm nhiệm chức Phó bí thư cùng Chủ tịch huyện.
Giám đốc Nông trường Triều Dương Trần Hòa Bình tiếp nhận chức Bí thư Đảng ủy, Chủ nhiệm văn phòng Đỗ Song Ngư tiếp nhận chức Phó bí thư.
Chủ nhiệm văn phòng huyện Vân Hồ Lôi Minh được bổ nhiệm Huyện ủy thường ủy, vẫn kiêm nhiệm chức chủ nhiệm.
Truyện đang hot:
Tình Nhân Đẳng Cấp Thế Giới
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
Cám ơn các bạn đọc đã ủng hộ
Top truyện hay nhất do độc giả bình chọn trên
Vietwriter.com
Bình luận facebook