• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Quyền Thiếu Cưng Chiều, Vợ Yêu Khó Nuôi (2 Viewers)

  • Chương 62

Editor: Puck -

“Lâm Hi nhà cô? Thật buồn cười, Hi nhi biến thành người nhà cô từ khi nào hả?” Quyền Hạo mím môi.

“Không phải của nhà tôi, chẳng lẽ của nhà anh!” Hai tay Lý Vân chống nạnh, định cứng rắn một chút, cuối cùng phát hiện tạo hình giống như một người đàn bà chanh chua, cô yên lặng rũ mi mắt xuống, “Gọi Hi nhi cái gì, gọi cô ấy buồn nôn như vậy, anh cho rằng anh có thể thay đổi sự thật anh lừa gạt người chưa thành niên sao?”

“Buồn cười.” Môi mỏng lạnh lùng phun ra hai chữ, trong mắt Quyền Hạo tràn đầy nụ cười nhìn về phía Lâm Hi nói, “Hi nhi, bữa ăn sáng đã chuẩn bị xong, đi ăn điểm tâm thôi.”

Lý Vân cúi đầu nhìn nụ cười trên mặt Lâm Hi, thoáng chốc, cảm thấy cực kỳ chướng mắt, trong lòng thầm mắng, đồ không có lương tâm này, mình ra mặt cho cô ấy, cô ấy tốt rồi, còn cười, không hề tự biết bị thua thiệt, đứa nhỏ không có tâm nhãn, “Lâm Hí, nói đi, anh ta là ai của em? Có phải anh ta đang lừa gạt em không? Đừng sợ, có chị ra mặt cho em.”

“Tôi là bạn trai của cô ấy, cô là gì của cô ấy?” Thấy Hi nhi thật lâu không nói lời nào, Quyền Hạo nói thay cô. die nda nle equ ydo nn

“Tôi là bạn tốt của cô ấy, Lâm Hi cũng không nói anh là bạn trai của cô ấy, anh nói cái gì tôi đều sẽ không tin.” Lý Vân kiên quyết che chở cho Lâm Hi, “Lâm Hi, đừng sợ, nói ra sự thật, chị đây ra mặt cho em.”

Lâm Hi chậm rãi đứng lên, trên mặt hiện nụ cười nhàn nhạt, đảm đương người hòa giải nói: “Hai người cũng đừng náo loạn nữa, ăn điểm tâm thôi.”

“Trước tiên nói anh ta là gì của em, em ngàn vạn lần đừng để cho người ta lừa, đừng tưởng rằng em còn nhỏ tuổi thì có thể.” Ánh mắt sắc bén của Lý Vân nhìn chằm chằm Quyền Hạo, kiêu ngạo mím cái miệng nhỏ nhắn, giống như tuyên chiến với anh, cô không sợ anh. Sự thật gì, trong lòng cô sợ đến muốn chết, động tác hiện giờ chỉ để che giấu sợ hãi trong lòng, ai bảo cô là cô gái yếu đuổi, cô đánh không lại đàn ông.

“Lý Vân, rất cám ơn chị quan tâm em, nhưng anh ấy không phải là người xấu gì, em đã biết anh ấy từ trước đây rồi, chị cũng đừng khẩn trương, chỉ có chuyện em lừa anh ấy, anh ấy không lừa được em.” Lâm Hi cảm giác không giải thích, cô đừng nghĩ tới ăn điểm tâm.

“Nhưng nhìn qua anh ta không giống như người tốt!” Lý Vân kiên trì coi Quyền Hạo là người xấu, cho dù không phải là người xấu cũng không phải là người tốt lành gì, nào có người đàn ông nghiêm chỉnh nào lừa gạt cô gái tuổi vị thành niên lên giường, làm không tốt, dưới túi da xinh đẹp này có dấu lòng dạ hiểm ác. d1en d4nl 3q21y d0n

“Tôi tên Quyền Hạo, năm nay hai mươi bảy tuổi, hiện đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc tập đoàn Lĩnh Lâm, hoan nghênh cô tới kiểm chứng.” Hành động che chở Lâm Hi của Lý Vân, nhìn ở trong mắt anh, nghĩ đến cô ta là bạn rất tốt với Lâm Hi, anh miễn cưỡng đè không vui trong lòng xuống.

“Lâm Hi, em còn nói anh ta không phải người xấu, người đàn ông già lớn hơn em mười tuổi, cũng không biết có kết hôn không, để gạt em cô gái nhỏ, quá ghê tởm.” Công lực tự động che chắn của Lý Vân quá mạnh mẽ, hoàn toàn không nghe thấy nửa câu nói phía sau.

Quyền Hạo vẫn để ý tới chuyện hơn Lâm Hi mười tuổi, nghe được Lý Vân nói như vậy, mày rậm nhíu lại.

“Lý Vân, không ngờ công lực tự động che chắn của chị mạnh như vậy.” Lâm Hi như có điều suy nghĩ sờ cằm, “Anh ấy không phải là người xấu gì, chị cũng không cần như vậy, cùng ăn sáng đi.”

“Không được, em phải thành thật khai báo, em và anh ta biết nhau như thế nào?”

“Chị cũng đừng dùng ấn tượng đầu tiên của chị đi phán đoán một người tốt hay xấu, nói cho chị rất nhiều lần rồi, đây là thói quen xấu. Em đói rồi, ăn điểm tâm thôi.”

“Chị nói, chúng ta không phải là bạn tốt sao?” Lý Vân nghiêm túc sưng mặt lên.

“Ừ.”

“Vậy em nói cho chị biết, Quyền Hạo này là chuyện gì? Một người đàn ông hơn em mười tuổi, em để ý như thế nào?” Không nhìn sắc mặt Quyền Hạo đã đen thui, Lý Vân cả gan một lần nữa nhắc tới sự thật Quyền Hạo lớn hơn Lâm Hi mười tuổi. dinendian.lơqid]on

Lâm Hi vốn không muốn cười, không chịu nổi khi nhìn thấy khuôn mặt không rõ vui buồn của Quyền Hạo, cô mím môi cười, “Lý Vân, nói chuyện cẩn thận một chút, cẩn thận anh ấy tức giận sẽ tiêu diệt chị.” Dừng lại một chút, cô nói tiếp, “Chuyện của em và anh ấy, chút nữa sẽ nói với chị, hiện giờ, ăn điểm tâm quan trọng hơn.”

Lý Vân vụng trộm liếc mắt nhìn sắc mặt Quyền Hạo trước mắt, vì mình mới vừa rồi không biết chết sống mà đổ mồ hôi một trận, Lâm Hi cho bậc thang này, cô tự nhiên cũng theo xuống dưới, “Chị lấy bánh rán cho em.”

“Cám ơn.” Nhận lấy bánh rán Lý Vân mang tới, Lâm Hi liếc nhìn Quyền Hạo, “Ăn điểm tâm thôi.”

Không khí trên bàn ăn rất quỷ dị, Lý Văn ăn gì đó đồng thời len lén quan sát Quyền Hạo.

Một thiếu nữ thanh xuân mười bảy tuổi, một trai đẹp thành thục hai mươi bảy tuổi, thấy thế nào đều cảm thấy không xứng, sao Lâm Hi nhìn trúng Quyền Hạo lạnh lẽo này? Trừ vóc người rất tuấn tú ra, còn có ưu điểm gì sao?

“Lý Vân, ăn gì thì làm phiền chị không cần hết nhìn đông lại ngó tây được không, muốn làm trộm sao?” Ánh mắt quan sát Quyền Hạo quá mức rõ ràng của Lý Vân ở đối diện, Lâm Hi muốn không nhìn thấy cũng khó khăn.

“Ăn em ấy.” Lý Vân buông cái muỗng trong tay xuống, bất mãn nói.

Sau khi ăn xong bữa sáng tản ra không khí quỷ dị, Lý Vân định rời đi, nhưng nghĩ đến chuyện giữa Lâm Hi và Quyền Hạo, cô lại không bỏ đi được. diee ndda fnleeq uysd doon

Thừa dịp Quyền Hạo rửa chén, Lý Vân lôi kéo Lâm Hi tiến vào phòng ngủ, “Lâm Hi, thành thật khai báo nhanh một chút, em và Quyền Hạo là chuyện như thế nào? Sao anh ta đột nhiên xuất hiện?”

“Tóm lại anh ấy không phải là bạn trai của em, chị cũng không cần hoài nghi anh ấy là người xấu.” Chuyện giữa cô và Quyền Hạo sao chỉ trong lúc nhất thời đã nói xong, suy nghĩ một chút, cô vẫn trả lời đơn giản. Trong quan hệ của bọn họ, cô xác định vị trí là người xa lạ trong quen thuộc, về phần chuyện xảy ra tối hôm qua, xin lỗi, cô không phải cực kỳ quan tâm, đây cũng không phải là thời đại phong kiến gì, trinh tiết không quan trọng như vậy.

“Cái gì?” Trong mắt Lý Vân lộ vẻ khiếp sợ nhìn Lâm Hi chằm chằm, “Em điên rồi sao? Không phải là bạn trai em, em và anh ta xảy ra quan hệ là thế nào! Lỡ như mang thai, phải làm sao? Em muốn làm mẹ khi chưa cưới chồng? Hay muốn đi bệnh viện giải quyết?”

“Ôi giời, chuyện như vậy trong lúc nhất thời nói cho chị cũng không rõ ràng được. Em sẽ khiến anh ấy nhanh chóng trở về đế đô, trong thời gian này, chị không cần nói anh ấy giống như mới vừa rồi, chị phải nhớ kỹ một điểm, anh ấy không phải là người chị có thể chọc nổi.” Cô đột nhiên nhớ tới thân thể trước kia, không giống thân phận vị thành niên hiện tại, thật đủ phiền toái.

“Chị thật sự không biết nên nói em thông minh, hay nói em ngu chết rồi, một cô gái, tùy tùy tiện tiện xảy ra quan hệ với người khác.” Lý Vân bắt đầu lảm nhảm dạy dỗ, “Em mưu đồ cái gì của người ta? Lớn lên đẹp trai, còn có gì tốt...”

Nghe một đống lớn các thứ giống như mụ già nói, Lâm Hi cảm thấy phiền chết rồi, “Ok, ok, van chị đừng nói nữa, lỡ như bị anh ấy nghe thấy, chị xác định phải chết.” Cô không phải đe dọa Lý Vân, từ khi ra đời Quyền Hạo chính là con cưng của trời, nào bị người nói như vậy, Lý Vân còn tùy tiện phỏng đoán còn nói ra như vậy trước mặt anh, nếu sau lưng làm chút động tác với anh, đủ để nửa đời sau của Lý Vân sống trong hối hận.

“Anh ta rốt cuộc có thân phận gì?” Lý Vân bị giọng điệu của Lâm Hi hù sợ, yếu ớt hỏi. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

“Con cái cán bộ.”

“Con cái cán bộ như thế nào?” Con cái cán bộ cũng chỉ ba sáu chín cấp.

“Nhà họ Quyền là một thế gia, tồn tại cũng mấy ngàn năm.”

Lý Vân vừa nghe đến thế gia có mấy ngàn năm lịch sử, trong nháy mắt trợn trừng mắt, lộ ra ánh sao, “Mẹ nó, Lâm Hi, làm sao em biết con cái cán bộ như vậy, nếu không giới thiệu cho chị một người.”

“Có thể, chỉ có điều chị phải có thủ đoạn thuần phục những con cái cán bộ kia, gia đình cán bộ không dễ tiến vào như vậy, cho dù chị tiến vào, chị cũng phải có năng lực bảo vệ địa vị của chính chị.”

“Điều này cũng đúng.” Lý Vân tự nhận thủ đoạn không đủ cao minh.

Hai người còn muốn nói chuyện tiếp, vào giờ phút này cửa mở ra, Quyền Hạo tỏ vẻ dịu dàng mỉm cười, “Hi nhi.”

“Có chuyện gì sao?”

“Chúng ta trở về đế đô thôi.”

“Lý Vân, chị đi về trước đi.” Lâm Hi suy nghĩ một chút, vẫn nên để Lý Vân rời đi lúc này thôi.

Liếc mắt nhìn Lâm Hi một cái, lại nhìn Quyền Hạo đứng ngoài cửa, Lý Vân không hiểu ra sao, yên lặng gật đầu một cái, theo đó cất bước chân rời đi.

“Tôi nói rồi, tôi không trở về đế đô, anh đều nghe không hiểu sao? Điếc à?” Cô không trở về đế đô, kiên quyết không trở về. Đế đô không chỉ có Quyền Hạo, còn có Thẩm Cảnh Kỳ bệnh thần kinh này, trở về thì có gì tốt?

Quyền Hạo nắm bàn tay mềm mại ấm áp của cô, “Vậy Hi nhi muốn ở đây bao lâu?”

“Đã nói về vấn đề này rồi, tôi không muốn nói tiếp với anh, tôi không trở về đế đô.”

“Tại sao?”

“Bởi vì tôi thích nơi này, tôi muốn ở chỗ này.” Điều này miễn cưỡng được coi là lý do chứ!

“Chúng ta trở về đế đô kết hôn, rồi chúng ta định cư ở đây, được không?” Quyền Hạo cẩn thận nhìn sắc mặt cô, đưa ra đề nghị này. Cô không thích đế đô cũng không sao, chỉ cần bọn họ kết hôn, liền định cư ở đây.

“Thứ nhất tôi mới mười bảy tuổi, còn chưa tới tuổi theo quy định của pháp luật, huống chi anh cảm thấy chúng ta kết hôn thích hợp sao?” Cô không muốn giả bộ nai tơ, nhưng dưới tình huống như thế này, trừ giả bộ nai tơ ra thì có thể làm gì.

Kết hôn, vừa nghĩ tới kết hôn với anh, cô muốn hôn mê, ở cùng một chỗ đã quá đáng rồi, còn phải nửa đời sau đều ở cùng nhau, không cần sống.

“Không tới tuổi theo pháp luật quy định cũng không sao, có thể tìm quan hệ, chúng ta là trời sinh một đôi, là phối hợp tuyệt nhất.”

“Anh hoặc ở lại đây, không đề cập tới chuyện này, chỉ cần anh dám nói tới chuyện kết hôn, anh liền cút cho tôi. Hoặc bây giờ một mình anh trở về đế đô.”

--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----

Phòng cô thuê là một nơi mặt hướng ra biển, cách lầu dưới không xa có một công viên ven biển.

Ngồi trên xích đu, phơi ánh mặt trời mãnh liệt, ham muốn bị cảm nắng của cô càng tới càng mạnh.

Để cho cô ngất đi, để cho cô ngất đi, xem thế này rời đi như thế nào?

“Lâm Hi, sao em mặt ủ mày ê vậy?” Lý Vân ăn kem, thấy vẻ mặt đau khổ của cô, rất không hiểu hỏi.

“Có thể không mặt ủ mày ê sao, hiện giờ em sắp phiền chết rồi.” Vừa nhắc tới chuyện này, cô cảm giác đầu sắp nổ tung.

“Bởi vì Quyền Hạo sao?” Liếm kem một cái, Lý Vân nhớ tới hôm nay Quyền Hạo không ở sau lưng Lâm Hi, cảm thấy hơi kỳ quái. Quyền Hạo ở đây được mấy ngày rồi, không hề có dấu hiệu rời đi chút nào.

“Đây không phải nói nhảm sao?”

“Chị nói Lâm Hi này, em đủ kỳ quái, em không thích người ta, sao lại xảy ra quan hệ với người ta. Em không muốn cùng với anh ta, cứ để cho anh ta đi là được, có gì phiền não?” Nghe Lâm Hi nói, gia thế và bối cảnh của Quyền Hạo vô cùng tốt, cũng tốt với Lâm Hi, thái độ đối xử với bà xã mười đủ mười, nhìn thấy mà cô thật sự hâm mộ. die,n; da.nlze.qu;ydo/nn

“Làm ơn, nếu quả thật có thể để cho anh ấy rời đi, thì em không phải có nét mặt này rồi.” Quyền Hạo là người bình thường còn dễ làm một chút, nhưng vấn đề không phải.

“Em chính là thái độ như vậy, mới có thể khiến cho anh ta cho rằng em thích anh ta, em thật sự không thích người ta, em cũng đừng xảy ra quan hệ với người ta, em có biết như em vậy, thì đồng nghĩa với cho anh ta hy vọng không, có hy vọng sao có thể dễ dàng rời đi được?”

“Đối mặt với một mỹ nam hấp dẫn, em liền trong lúc nhất thời đầu óc bị chập mạch.” Nếu là như vậy, cô sẽ gặp trở ngại, vấn đề không phải cái này, cô cho rằng chỉ cần thời gian có thể xóa hết cảm tình của Quyền Hạo đối với cô, hiện giờ à, đây không phải là vấn đề có tình cảm hay không rồi, đây là vấn đề kết hôn hay không kết hôn.

“Gia thế của Quyền Hạo rất tốt, dáng dấp cũng đẹp trai, em theo người ta chứ sao.”

“Bình thường yêu tạm được, em có thể vứt bỏ anh ấy. Vấn đề là anh ấy nói với em, anh ấy muốn kết hôn!”

Ánh mắt Lý Vân dừng lại trên bụng Lâm Hi, nghĩ đến mỗi một ngày bọn họ đều ngủ chung trên giường lớn, khó tránh khỏi nghĩ sai, “Nói thật, mấy ngày nay em đều gì kia với Quyền Hạo hả?” di3n~d@n`l3q21y"d0n

“Chị cho em là gì? Dĩ nhiên không rồi.” Quyền Hạo ngược lại muốn, nhưng cô không muốn.

“Vậy không phải đơn giản sao, em để cho anh ta đi là được.”

“Nói tám trăm lần rồi, anh ấy không chịu đi.”

“Vậy em theo người ta chứ sao.” Có tiền, có quyền, dáng dấp lại đẹp trai, đàn ông như vậy tìm được ở đâu. Gặp được còn không nắm cho thật chặt, rối rắm cái gì.

“Nói với chị, thật tức chết em.”

“Tức cái gì mà tức, bây giờ người ta đối xử tốt với em như vậy, em không quý trọng, bỏ qua, về sau em xác định có thể tìm được người đàn ông tốt với em như vậy sao? Em phải quý trọng phúc phận chứ!”

“Chị thật giống Trần Tiêu.” Lâm Hi xuống khỏi xích đu, từ trên cao đưa mắt nhìn xuống Lý Vân.

“Trần Tiêu là ai?”

“Quản gia của Quyền Hạo.”

Lý Vân nhìn thấy Quyền Hạo đi tới đây từ xa, tất cả lời định nói ra đều nuốt vào trong bụng. Thật ra thì cô thật sự không hiểu rõ, người đàn như Quyền Hạo, tại sao Lâm Hi lại không thích?

“Hi nhi, nơi này quá nắng, chúng ta về nhà thôi.” Cô phơi nắng đến đỏ ửng mặt rồi, trong lòng anh xẹt qua đau lòng.

“Tối nay đến nhà chị ăn cơm, chị nhớ làm ngon chút, em đi về trước đây.” Mấy ngày nay Quyền Hạo lắc lư trước mặt cô, nhìn phiền. Trước khi đi, cô cố ý dặn dò Lý Vân. dieendaanleequuydonn

“Biết rồi, em đi về đi.” Nhìn Quyền Hạo mở ô cố hết sức không để cho ánh mặt trời chiếu đến Lâm Hi thì cô cực kỳ hâm mộ. Cô thật sự muốn gõ tỉnh Lâm Hi, người đàn ông tốt như vậy không biết quý trọng, đi đâu tìm chứ?

Về đến nhà, Lâm Hi lười biếng nằm trên giường, chuẩn bị ngủ trưa.

“Hi nhi.” Quyền Hạo mở ngăn tủ treo quần áo, lấy ra một cái hộp nhỏ thật tinh xảo.

“Có lời cứ nói.” Hai mắt nhắm lại, cô cảm thấy chán ghét nói.

“Này, anh có đồ cho em xem.”

“Thứ gì vậy?” Mở mắt ra, cô không hề mong đợi.

“Em tới mở ra.”

“Phiền toái!” Lâm Hi bất đắc dĩ ngồi dậy, nhìn cái hộp nho nhỏ trong tay anh, cô chỉ cảm thấy cảm giác quen thuộc, bình thường chiếc nhẫn đều đặt trong cái hộp như vậy, cô cau mày, “Không phải nhẫn chứ?”

“Hi nhi thật thông minh.” Còn định cho cô một niềm vui bất ngờ, nhưng cô đã nhìn ra, anh hơi thất vọng. die~nd a4nle^q u21ydo^n

“Tôi sẽ không đồng ý kết hôn, anh cũng không cần đưa chiếc nhẫn cho tôi.” Cô phiền não gãi gãi đầu, một năm rưỡi lần đầu tiên gặp mặt dùng thân thể trao đổi trên giường, ngày thứ hai đã nói chuyện kết hôn, thật sự đủ rồi, cho đến nay cô đều vẫn không rõ ràng, rốt cuộc có có sức quyến rũ bao lớn hấp dẫn được Quyền Hạo?

“Anh không nói muốn kết hôn, đây chỉ đưa cho em mà thôi.” Cô từ chối, anh cũng biết kết hôn hơi nóng vội rồi.

“Không cần.’

“Nhìn một chút, em sẽ thích.” Anh mở cái hộp nữ trang ra.

Trong hộp có một cặp nhẫn vàng, làm thủ công rất tinh xảo đẹp đẽ, vừa nhìn kiểu dáng đã biết là kiểu tình nhân. Đưa cô nhẫn vàng, còn không bằng đưa cô tiền.

“Thích không?” Anh tỏ vẻ mong đợi hỏi.

“Không thích.”Cảm thụ chân thật của cô.

“Đưa cái gì hay, đưa nhẫn tình nhân, xấu như vậy!”

Quyền Hạo cũng không thất vọng, anh một lần nữa mở ngăn kéo, lấy một quyển tạp chí ra, “Hi nhi, em xem, em thích kiểu nào?”

Trên tạp chí giới thiệu rất nhiều kiểu nhẫn tình nhân, thoạt nhìn cao cấp đều có, cô tùy ý nhìn mấy lần, “Tất cả đồ trang sức, tôi chỉ thích mang lắc tay thủy tinh, những thứ khác tôi đều không thích.”

Đóng tạp chí lại, sau đó Quyền Hạo lấy ra một quyển tạp chí khác từ trong ngăn kéo, “Chỗ này có rất nhiều kiểu, Hi nhi em xem đi.”

“Tôi phục anh rồi, chỉ có khi tâm tư tốt tôi mới mang lắc tay, thời điểm khác tôi rất ít khi mang, anh cũng không cần bận rộn, không cần lấy đồ gì đó mà tình nhân mang, tôi đều không thích.” Không đồng ý kết hôn, liền mang thứ này tới làm phiền cô, thật phiền, hiện giờ cô muốn một cước đá văng anh. die nda nle equ ydo nn

Cảm xúc của Quyền Hạo rõ ràng đã xuống thấp rồi, “Chúng ta đính hôn có được không?”

“Buồn bực tôi.” Cô bị anh đánh bại, “Cho dù anh thật sự thích tôi, hoặc nói anh rất ưa thích tôi cũng được, khi cầu hôn tối thiểu cũng phải quỳ xuống chứ, xin hỏi, thái độ này của anh là cầu hôn cái gì?” Đời trước, đời này, cô đều chưa từng gặp ai ngu ngốc trong chuyện tình cảm như Quyền Hạo.

Học đi đôi với hành chính là hình dung tốt nhất đối với Quyền Hạo quỳ một chân xuống, anh thâm tình khẩn thiết nhìn chăm chú vào cô, “Hi nhi, xin em gả cho anh.” Nói xong, đôi tay còn dâng chiếc nhẫn lên.

Nếu cô là thiếu nữ thiếu não, nhất định sẽ bị Quyền Hạo cảm động. Nếu cô là gái ế lớn tuổi còn chưa gả chưa nói chuyện yêu, cũng sẽ bị Quyền Hạo cảm động, đáng tiếc, cô hiện giờ rất tỉnh táo.

“Sắp bị tác phong của anh tức chết rồi, có thể đừng nhắc tới chuyện này không, lập tức cút cho tôi.” Không có tức giận như vậy, nhìn thấy dáng vẻ anh quỳ một gối xuống, đầu cô cũng sắp bốc khói.

“Em đừng tức giận, hiện giờ anh lập tức ra ngoài.” Thấy cô tỏ vẻ giận dữ, anh chậm rãi đứng lên.

Lâm Hi một lần nữa nằm trên giường, đắp kín chăn, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ.

Quyền Hạo đi ra ngoài không bao lâu lại một lần nữa tiến vào, cầm điện thoại di động.

Nghe được tiếng bước chân vang lên, Lâm Hi chán ghét gầm nhẹ nói: “Anh có phiền hay không, tôi muốn ngủ, anh đi ra ngoài.” Muốn ngủ giấc ngủ trưa cũng khó khăn như vậy sao, phiền não!

“Hi nhi, mẹ em gọi điện thoại tới.”

Mẹ cô gọi điện thoại tới, Lâm Hi sửng sốt một chút. Nhớ ra, thân thể này còn có ngời thân, chỉ có điều một năm không liên hệ, sao biết được số điện thoại của cô.

Phiền muộn, vén chăn lên, cô ngồi dậy, hoài nghi nhìn Quyền Hạo, nhận lấy điện thoại di động.

“Mẹ, sao đột nhiên gọi điện thoại cho con?”

Mẹ Lâm vừa nghe thấy giọng con gái, đầu tiên hỏi han ân cần một phen, ngay sau đó nói lại lời Quyền Hạo dặn dò, một câu một câu biến thành quan tâm tình cảm của con gái mà nói ra, không ngừng lặp đi lặp lại Quyền Hạo là người đàn ông tốt, xứng đáng để Lâm Hi giao phó cả đời.

Sắc mặt Lâm Hi càng ngày càng khó coi, còn chưa chờ mẹ Lâm nói xong, lửa giận đã bốc lên rồi, dùng sức đập điện thoại di động xuống đất, “Quyền Hạo, anh xong chưa?”
 
Advertisement
Last edited:

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom