23402.
Cố Vi Hằng nghe thấy lời tỏ tình này của Miêu Doanh Cửu, trong lòng bình tĩnh như nước, anh không phát lời, chỉ là ngồi trên ghế sofa, đầu chuyển về phía bên cạnh, có chút lạnh lùng.
“ Toàn gia đình chúng tôi rất có ý với cô Miêu, mẹ tôi, em gái tôi đều rất thích cô Miêu, thích vô cùng! Cố Hành Cương thay Cố Vi Hằng điều đình.
Miêu Doanh Cửu nhìn thấy đối diện với lời tỏ tình của mình, anh có dáng vẻ không chút động lòng thờ ơ làm thing, liền biết được trong trái tim anh không có cô, vô cùng chán nản, cảm thấy bản thân mình có điểm nào không bằng Tô Khả Nhi?
Là cô là một người phụ nữ nhưng không đủ yếu mềm uyển chuyển sao?
Cho nên lúc ăn cơm ánh mắt cô nhìn Cố Vi Hằng liền có chút bối rối, anh được xong nửa chừng liền đi mất.
Thẩm Khoa bảo là có việc quan trọng rồi, sau khi dọn dẹp xong nhà cửa cũng đi luôn.
Trong nhà chỉ còn lại nhà Cố Hành Cương ba người, còn có Cố Vi Hằng.
Đỗ Nhược biết Cố Hành Cương có lời muốn nói với Cố Vi Hằng, bèn đi lên gác chăm con.
“ Lão Nhị em cùng với người phụ nữ họ Tô đó rốt cuộc là có quan hệ gì?”
“ Không có quan hệ gì.”
“ Lão Nhị, Anh biết là em áp lực lớn, cũng đừng dày vò bản thân như thế, tìm một cô gái tốt, yêu đương, kết hôn!”
“ Anh” Cố Vi Hằng đứng bên cửa sổ, gọi Cố Hành Cương ngồi trong phòng, câu nói này là lời nói từ trong lòng phát ra, âm đuôi kéo rất dài.
“ Phụ nữ đối với em như mây trôi, em gặp bất cứ người phụ nữ nào đều không có cảm giác gì, đời này em có thể không kết hôn” giọng nói của Cố Vi Hằng từ từ truyền đến.
“ Đừng nói bậy, trở về anh gọi điện thoại cho cha, không để cho cha khiến em có nhiều áp lực như vậy.”
“ Chuyện này không liên quan đến cha, áp lực này là do bản thân em tự đặt ra cho mình, khi anh làm đến một trình độ nhất định nào đấy, chính là coi thường rất nhiều vấn đề, em bây giờ chính là coi thường rất nhiều thứ, ví dụ như tình yêu.”
Cố Vi Hằng không nói chuyện.
Bữa tiệc mừng hai tháng của Cố Thế Huân qua đi Cố Vi Hằng lái xe về Hải Thành.
Nói đến Tô Khả Nhi, bởi vì lần trước Cố Vi Hằng kéo tay Miêu Doanh Cửu đi , cô ta rất tức giận, Cố Vi Hằng vẫn là chưa nói ra mối quan hệ với cô ta, diều này làm cho cô ta vô cùng bực tức ở trong lòng.
Cô ta tìm một phóng viên, nhét tiền cho , để cô ta viết chuyện Cố Vi Hằng đến phim trường thăm cô ta, tốt nhất là sự việc này có thể sao chép đồn đại càng to càng tốt, còn có nói đến xe và căn hộ của mình đều là Cố Vi Hằng tặng.
Phóng viên thật sự viết như vậy, dù sao việc này phóng viên lấy được tin thức hàng đầu, hơn nữa Cố Vi Hằng cũng không cho bọn họ chi phí bịt miệng.
Miêu Doanh Cửu nhìn ra được trong lòng rất buồn bực.
Cố Minh Thành cũng nhìn ra, ông ngày đó gọi Cố Vi Hằng từ công ty quay lại.
“ pặc” tát cho Cố Vi Hằng một cái bạt tai.
Cố Vi Hằng đứng ở đó, một tiếng không kêu.
“ Chơi phụ nữ chơi đến mức tặng nhà, tặng xe sao? Bước tiếp theo cô ta có phải cần tiếp nữa không , còn có gần đây báo cáo gửi đến đây cha đều xem rồi, thành tích của công ty trượt dốc, vì sao? Ánh mát Cố Minh Thành nhìn trằm trằm Cố Vi Hằng.
Khương Thục Đồng trên gác nhìn thấy, đặc biệt sốt ruột.
Cố Minh Thành đối với con đầu không có yêu cầu gì nhiều, có thể do lĩnh vực khác nhau, đối với Tam Nhi Cũng rất chiều.
Đối với lão Nhị, thì vô cùng nghiêm khắc, nghiêm khắc tới mức có chút biến thái.
Lão Nhị cũng biết tấm lòng người làm cha, cho nên từ trước đến nay không hề phản bác, chỉ là đứng ở đó.
“ Co quản lý không tốt”
“ Tìm cớ! Tam Nhi kết hôn, anh cả sinh con, những việc này , con cho dù không có mặt cũng hoàn toàn không có ảnh hưởng gì! Vì một người phụ nữ? Người phụ nữa này khiến con bị phân tâm sao? Nếu con thích cho dù cha có không thích nữ minh tinh đi nữa, con cũng hoàn toàn có thể cưới cô ấy vào nhà, sống những ngày tháng của mình. Trước mắt là nói đến chuyện người phụ nữ này không có tâm cơ gì, hiện tại nhìn ra được, cô ta muốn vào cửa nhà Cố gia, đến cửa cũng không có đâu!” Cố Minh Thành ngồi trên ghế sofa hỏi anh.
Sau Khi tát Cố Vi Hằn một bạt tai, tức giận của Cố Minh Thành đã giảm đi rất nhiều.
“ Con từ trước đến nay không nghĩ đến việc lấy cô ta, chỉ là giải quyết nhu cầu sinh lý thôi!”
Cố Minh Thành nhíu chặt lông mày nhìn Cố Vi Hằng, ông dường như không hiểu được, mặc dù có người vì nhu cầu sinh lý mà tìm phụ nữ, ông cảm thấy đứa con này thực chất do tự mình dạy sao.
Ngoài cửa sấm chớp đùng đoàng, kéo theo một trận mưa lớn.
“ Đi ra ngoài đứng, không cho con vào cửa không được phép vào!” Cố Minh Thành lần này thật sự tức giận.
Ba đứa con, bây giờ ở bên cạnh ông chỉ có Cố Vi Hằng.
Tình cảm của ông đối với Cố Vi Hằng là phức tạp nhất.
Bao gồm cả yêu và hận sâu sắc.
Cố Hành Cương ở Ninh Thành, Tam Nhi sớm muộn cũng là người của Nam Lịch Viễn, bây giờ cũng đã là như vậy rồi!
Việc kinh doanh máy móc ngành y học của Cố Hành Cương tương đối tốt, ông từ trước đến nay không để ý đến.
Đối với Tam Nhi, ông đối với sự nghiệp của cô căn bản không có yêu cầu gì, có điều dường như Tam Nhi phát triển cũng rất tốt, có một loại may mắn khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, tóm lại sau một hồi vòng vèo lập tức tiến lên.
Ông duy nhất yêu càu là Cố Vi Hằng, dù sao Tạp đoàn Minh Thành là một tay Cố Minh Thành sáng tạo ra.
Ông không hi vọng “ Giàu không quá ba đời” Câu nói này ứng nghiệm trên con người ông.
Dáng vẻ đứng giống quân nhân đó của Cố Vi Hằng, cho dù mưa gió quật đánh trên người của anh.
Nhìn bộ dạng này của Cố Vi Hằng, Cố Minh Thành nhịn không được nhớ lạ bản thân mình năm đó.
Vận mệnh giống nhau như vậy.
Sưh tình gioongs như nhau đều đang xảy ra với hai cha con.
Cũng đứng trong làn mưa, một tiếng cũng không rên.
Tấm lòng lo lắng sốt ruột vì Cố Vi Hằng.
Khương Thục Đồng xuống nhà, sốt ruột nói với Cố Minh Thành nói: “ Nó là con trai của anh, cho dù anh không đau lòng, nhưng mưa sẽ làm nói ướt ốm mất, cond có…” Khương Thục Đồng gào ra bên ngoài, “ Lão nhị, con không giả thích sao?
Cố Vi Hằng đứng ở bên ngoài, vẫn một tiếng không rên.
Ngược lại cùng với Cố Minh Thành năm đó càng ngày càng giống.
Ông ở trên người Cố Vi Hằng, nhìn thấy mình lúc còn trẻ.
Có điều phương diện đối đãi với phụ nữ, Cố Vi Hằng với ông lại là ngược lại.
Cố Vi Hằng ở bên ngoài ngấm nước mưa cả tiếng đồng hồ, mưa càng ngày càng lớn, quanh người cũng dần lạnh lên.
Có điều, trạng thái của anh không giống vừa nãy, không cử động.
Newyork, Nhà của Nam Lịch Viễn và Cố Niệm Đồng.
Cố Niệm Đồng hôm nay đi bệnh viện làm siêu âm, cô là có mang sinh đôi.
Vui vẻ nhất vì có con với Nam Lịch Viễn, lần trước mất một đứa con, lần này ông trời coi như bồi thường cho anh đi.
Cố Tam Nhi rất thấp thỏm, sợ trong thời kỳ mang thai có vấn đề, con sẽ gặp vấn đề, cô liền có lỗi với Cố Minh Viễn.
Đã có lỗi với anh một lần rồi.
Cô vừa tắm xong, ngồi trên ghế sofa, Nam Lịch Viễn sấy tóc cho cô.
“ Em rất lo lắng, em phải đi học, sợ có vấn đề gì, có điều nước Mỹ vấn đề này tương đối tốt, con có thể cùng đi học với em, oh, đúng rồi, thời gian trước , mẹ em gửi đi xin được một miếng ngọc phật, em vốn dĩ không tin, nhưng bây giwof em bảo mẹ gửi sang cho, bảo vệ mẹ con chúng em ba người được không?
Cố hai tay ôm lấy cổ Nam Lịch Viễn.
“ Bây giờ có con rồi, cũng bắt đầu mê tín rồi?” Nam Lịch Viễn hỏi cô.
“ ừm, đúng vậy, có thờ có thiêng có kiêng có lành mà phải không các con của mẹ?” Bàn tay Cố Tam Nhi xoa bụng mình, dừng một chút nghĩ đến hai đứa con, nên là các cục cưng.
Cô gọi wechat hình ảnh cho mẹ , nói với mẹ bản thân mình là thai đôi.
“ Trời ơi” Khương Thục Đồng kinh ngạc một lát, nghe nói thai đôi rất vất vả, người Tam Nhi có chút gầy, hậu kỳ phải làm như thế nào? Hơn nữa hôm nay Tâm trạng Khương Thục Đồng như đi xe qua núi, lòng cô đang rất buồn bực, nói “ Hải Thành đang mưa, anh hai con vẫn đang đứng ở bên ngoài!”
Cố Tam Nhi hỏi làm sao, Khương Thục Đồng nguyên bản kể lại một lượt, Cố Tam Nhi cũng đau lòng cho anh hai, từ lúc anh hai tiến vào tập đoàn Minh Thành, cô và anh cả vẫn luôn thương anh hai, Cố Tam Nhi cảm thấy, nhiệm vụ của anh hai, căn bản không phải người có thể làm.
Cha cũng là không hiểu lòng người, cô phải gọi điện cho cha.
Cố Tam Nhi bảo mẹ tìm miếng ngọc xin được lần trước, hôm khác bảo tiểu Cửu gửi qua Mỹ cho cô.
Khương Thục Đồng đồng ý.
Sở dĩ để tiểu Cửu gửi đến bởi vì cô muốn tăng thêm cơ hội cho tiểu Cửu gặp anh hai.
Bây giờ, nghĩ chắc anh hai trong lòng cũng đang đau lòng, càng cần trái tim mạnh mẽ của tiểu Cửu an ủi.
Cố Tam Nhi gọi điện thoại cho Tiểu Cửu , nói ngày mai cô đi Cố gia lấy miếng ngọc phật đóm gửi qua nước Mỹ cho Cố Tam Nhi, còn nói anh hai tối nay bị phạt rồi, ngấm nước mưa cả một đêm.
Kỳ thực, Cố Vi Hằng hôm qua đứng ba tiếng, liền được Cố Minh Thành cho thẻ thông hành, vào nhà tắm rửa đi ngủ.
Tay Miêu Doanh Cửu nắm chặt lại, đau lòng không chịu nổi.
Một Cố Vi Hằng ở trên cao, sau lưng cũng có chỗ khó khăn không phải ai cũng biết được.
Ngày hôm sau lúc cô đi đến biệt thự Bán Sơn, không nhìn thấy Cố Vi Hằng, chắc là đi làm rồi.
Xe của Miêu Doanh Cửu vẫn đang lái, ở cửa một quán cà phê, cô từ cửa kính nhìn thấy phía trong có một người.
Mặc quần áo màu đen, trên tay một chồng lớn một chồng lớn tài liệu, anh đang viết bằng tay.
Cố Vi Hằng của ngày hôm nay, so với những ngày trước đây không giống nhau.
Miêu Doanh Cửu xuống xe, đi vào quán.
Đi đến trước bàn cà phê của anh, anh cũng không chú ý đến Miêu Doanh Cửu ở bên cạnh.
Miêu Doanh Cửu nhìn tài liệu trên tay anh, tài liệu tổn thất đầu tư quý một, tất cả các hợp đồng đã ký kết, hợp đồng đang đợi thực hiện, hợ đồng ký kết chưa thanh toán, hợp đồng chưa ký kết.
Nghĩ chắc rằng đây là thu nập của quý một đang kiểm kê lại.
“ profitandlossaccount” Miêu Doanh Cửu đọc ra từ đơn tiếng anh này, cúi xuống lại nhìn thấy trước mắt đều là tài liệu tiếng anh, “ Bảng phụ trách tài sản của tập đoàn Minh Thành”. Nhiều hợp đồng như vậy, nhưng nhìn thấy Nhị công tử Cố gia lại đau lòng.”
Cố Vi Hằng ngẩng đầu nhìn cô một lát “ Hiểu sao? Ngồi xuống giúp tôi tính.”
Miêu Doanh Cửu ngồi xuống đối diện anh, nhìn thấy trước mặt anh đặt một cốc cà phê đen lớn.
Một cốc cà phê đen lớn như vậy thì được bao nhiêu tinh thần?
Có thể hôm qua cả đêm không ngủ.
Nắm tay Cố Vi Hằng không ngừng nhấc lên, đặt ở trên mũi của mình, chắc là rất khó chịu , cảm cúm rồi.
Cũng đúng, ngấm mưa cả một đêm.
“ oh, đúng vậy , cái này..” Miêu Doanh Cửu lấy ra một hộp thuốc đông y cảm cúm từ trong túi.
Cô dự đoán anh có thể sẽ bị cúm, cũng dự đoán người đàn ông này sẽ không tự mình uống thuốc.
Cho nên, cô mang thuốc đến.
“ Cho tôi sao?” Cố Vi Hằng hỏi
“ Nếu không thì cho ai?”
Cố Vi Hằng lại cười nhẹ, nụ cười này mang đến cảm giác không thể là nhất thế, so với nụ cười lúc lấy khóa vàng hoàn toàn là hai kiểu cười.
Miêu Doanh Cửu cẩn thận xem hợp đồng, nội dung vô cùng rõ ràng, “ Cái này cho ai xem?”
“ Cố tổng, chiều nay!”
“ Xem ra, anh rất sợ cha anh” Miêu Doanh Cửu nói.
Cố Vi Hằng đương nhiên không vì giới hạn cuối cùng của mình bị người khác vạch rõ mà không chút tự tại, anh cười, “ Cho nên bị em bắt được nhược điểm rồi sao?”.
Bình luận facebook