2358.
Tiết Lan nói,“ Khoan đừng nói nữa,Chủ tịch đang nhìn chúng ta kìa。”
Khương Thục Đồng xác nhận nhiều người như thế này,Cố Minh Thành chỉ nhìn vào họ,dù sao,phương hướng bên này cũng rất nhiều người mà,cô ta ngẫng cao đầu nhìn xung quanh một vòng,mọi người cũng đều đang chú ý lắng nghe,chỉ có một mình cô ta đang nói chuyện,giống như người đang nói đúng thật là cô ta。
Cố Minh Thành sử dụng trang trình bày để diễn thuyết những điểm quan trọng trong kinh doanh,trước đó phải xác nhận sở thích của mỗi người,gia đình,tính cách của mỗi người khác nhau đều phải đối tiếp khác nhau。
Quả nhiên anh ta là một cao thủ trong kinh doanh。
Nhưng mà theo như lý giải của Khương Thục Đồng đối với anh ta,cô ta cảm thấy người như Cố Minh Thành,là không đáng để cho anh ta đi làm nghề phục vụ kinh doanh như vậy,vì phải làm theo sắc mặt của người ta,không hợp với tính cách của anh ta。
Anh ta vốn dĩ như một chủ tịch cao cao tại thượng mà。
Đã nói hết một buổi chiều,sau khi tan sở,Khương Thục Đồng và Tiết Lan cùng nhau đi ăn,chuẩn bị về nhà。
Nhưng lại gặp được xe của Cố Minh Thành khi cô ta đang đợi xe buýt,anh ta giống như vừa từ công ty ra。
Lần này chỉ là tình cờ thôi。
“ Lên xe。” Cố Minh Thành mệnh lệnh,khẩu khí không khác với khẩu khí chiều nay。
Khương Thục Đồng biết tâm trạng hai hôm nay của anh ta không tốt,không muốn làm anh ta giận nữa,liền ngoan ngoãn lên xe。
Chiếc xe của Cố Minh Thành từ từ lái đi,anh ta không nói chuyện,tâm trạng thực sự không tốt cho lắm,hơn nữa,con đường này là con đường đưa Khương Thục Đồng về nhà,cuối cùng Khương Thục Đồng cũng thở phào một hơi,cũng may anh ta cũng không có tâm trạng để làm chuyện không an phận đó。
Đã đến dưới nhà của Khương Thục Đồng,xe Cố Minh Thành đã dừng lại。
Trong lòng Khương Thục Đồng đột nhiên có một vấn đề đang xoay chuyển,với tốc độ rất nhanh như muốn lập tức từ trong lòng cô ta nhảy ra vậy,không hỏi không được,cô ta đã liếm môi một cái,cuối cùng cũng nói ra:“ Cố Tổng,tôi ở trong lòng anh là một người như thế nào ? ”
Đây là điều hôm nay cô ta học tập tổng kết ra đó,anh ta không phải nói là phải nhắm vào mỗi người khác nhau,phải chi ra tình trạng để đối đãi,phải có mục đích sao,vậy Khương Thục Đồng đương nhiên muốn biết trong mắt của anh ta,bản thân rốt cuộc là người như thế nào ? Anh ta lại dùng kế sách gì để đối đãi bản thân chứ!
Rất kỳ lại,sau khi nghe được câu nói của Khương Thục Đồng,mặt đang căng lại của Cố Minh Thành đột nhiên thư giãn ra,giống như rất có hứng thú với câu hỏi này của Khương Thục Đồng。
Anh ta hết giận rồi。
Khương Thục Đồng lại bắt đầu hoảng sợ,Khương Thục Đồng tưởng rằng anh ta sẽ quay đầu đi về,xem ra là phải ở lại rất lâu。
Thân thể của Cố Minh Thành từ từ sát gần đến Khương Thục Đồng, cuí người xuống ép Khương Thục Đồng đến gần cửa xe,khương Thục Đồng mê mang nhìn anh ta,“ Sao-sao vậy ? Cố Tổng。”
Giọng nói chậm mà quyết liệt của Cố Minh Thành truyền đến,“ Không phải hỏi trong trái tim tôi có ấn tượng với cô như thế nào sao,hiện nay tôi sẽ nói cho cô biết,cô đã khiến tôi nhớ đến điều gì rồi。”
Khương Thục Đồng sợ hãi gật đầu。
Cố Minh Thành càng nhích gần đến Khương Thục Đồng,dựa bên tai cô ta,nhẹ nhàng ngậm dái tai của cô ta,trong thấp thoáng khiến Khương Thục Đông cảm thấy cả con người như bị thiêu cháy vậy。
“ Phụ nữ trong những phụ nữ,khát vọng tình dục,muốn đè cô xuống cố hết sức lực để -- còn có -- ”
Giọng nói như có mà lực vậy,mang theo chút gợi cảm của người đàn ông,truyền cảm,đã mê hoặc vào đến bên trong tai của Khương Thục Đồng,khiến cho cô ta tim đập mặt đỏ,không thể kiềm chế bản thân,lưỡi của Cố Minh Thành đã nhẹ nhàng xoay chuyển phía ngoài lỗ tai của cô ta,khiến cho Khương Thục Đồng cảm thấy toàn thân ê ẩm 。
“ Còn có gì nữa ? ” Giọng nói của Khương Thục Đồng đang rung 。
“ Cùng cô mãi mãi bên nhau ! ”
Chính vì sáu chữ này,đã khiến cho trái tim của Khương Thục Đồng đập rất nhanh。
Từ trước đến nay,cô ta đối với địa vị của mình không rõ ràng cho lắm,câu nói đầu tiên của Cố Minh Thành,tuy rằng trắng trợn rõ ràng,đầy sự trêu chọc,nhưng đây không phải là cảm giác người đàn ông bình thường đối với cô ta,câu cuối cùng,mang theo sự tươi sáng của hương cỏ mùa xuân,khiến cho tâm thần của Khương Thục Đồng trở nên dập dờn。
Trái tim của Khương Thục Đồng đập rất nhanh,nhưng mà vừa nghĩ đến đây đang là khu trong biệt thự của nhà cô ta,sợ hàng xóm nhìn thấy cô ta có ám muội với người đàn ông khác ngoài Lục Chí Khiêm,cho nên,cô ta đã nhanh chóng mở cửa xe ra,liền bỏ chạy。
Cố Minh Thành nhìn vào hình dáng quay đi của Khương Thục Đồng,anh ta quả nhiên cúi đầu cười。
Khó mà có được,hôm nay anh ta giận như thế này,anh ta còn có thể cười ra được。
Nhưng mà khi Khương Thục Đồng bước vào nhà,lại gặp ngay mẹ chồng mình,mẹ chồng đang quan sát xung quanh nhà cô ta。
Khương Thục Đồng luôn đứng đó,giật mình đến nổi linh hồn muốn bay đi luôn,lần trước khi cô ta ở chung với Cố Minh Thành,là do Từ Mậu Thận đã giải cứu cô ta,nhưng lần này,Cố Minh Thành nhất định cũng không đoán ra được mẹ chồng sẽ đến đây。
Mẹ chồng dùng ngôn ngữ lạnh như băng nói ,“ Nếu như cô đã cùng người đàn ông khác lên giường rồi,vậy thì đừng trách tôi không nể mặt ! ”
Khương Thục Đồng giật cả mình,cô ta muốn hỏi sao mẹ chồng lại biết được,nhưng nếu như hỏi như thế này,không phải là chưa đánh đã khai sao ,xem như đã thừa nhận chuyện cô ta và Cố Minh Thành lên giường。
“ Trên giường của cô ,có hai cái gối,cái gối của anh ta,còn có dấu ở đó,chứng cứ rõ ràng,đừng nói cô và Cố Minh Thành chỉ là lời đồn,lúc nãy hai người dưới lầu,tôi cũng nhìn thấy rồi,con dâu như thế này tôi sẽ không nhận đâu,nhưng mà,trước khi Lục Chí Khiêm quay về,cô không thể ly hôn,tôi không thể nói con trai tôi bị con dâu bỏ ! Bậy giờ tôi sẽ đến Niếp gia。” Nói xong,mẹ chồng liền quay về。
Lòng bàn tay của Khương Thục Đồng đang đỗ mồ hôi,không biết mẹ chồng đến Niếp gia làm gì nữa,nhưng mà,chuyện cô ta và Cố Minh Thành,Niếp Doanh Doanh sớm đã biết được rồi,hơn nữa,cô ta cũng biết Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành đã ngủ chung với nhau 。
Khương Thục Đồng nắm chặt lại lòng bàn tay,không biết những tin đồn này một khi đã đồn ra ngoài,bản thân sẽ biến thành gì nữa。
Nhưng mà rất nhanh,mẹ chồng đã nói cho cô ta biết rồi。
Vì khi mẹ chồng vừa bước đến cửa,quay đầu qua nhìn Khương Thục Đồng nói, “ Cô,chẳng qua chỉ là một đãng phụ không biết liêm sỉ mà thôi。”
Trên mặt của Khương Thục Đồng trong thấp thoáng đã nóng bõng lên。
Không sai,cô ta là như vây。
Một đêm nay,Khương Thục Đồng nằm trên giường của mình,nhìn lên trần nhà,trong đầu luôn xuất hiện vẻ mặt không ưa thích của mẹ chồng,còn có mặt của Niếp Doanh Doanh,cô ta không biết ngày mai sẽ xảy ra một trận gió bão như thế nào nữa,cô ta sợ ngày mai sẽ đến,nhưng mà cũng hy vọng ngày mai sẽ đến 。
Sáng mai đi làm ,buổi sáng rất bình yên,khi buổi trưa thì có người gọi cho cô ta,là một số lạ -- Niếp Doanh Doanh。
Cô ta nhờ Khương Thục Đồng ra ngoài một chuyến,đến quán cafe đối diện công ty。
Khí thế nhỏ hơn sự tưởng tượng của Khương Thục Đồng,cô ta cứ nghĩ Niếp Doanh Doanh sẽ đến công ty,tát vào mặt cô ta,nhưng mà không có。
Niếp Doanh Doanh ngồi bên trong quán cafe,đối mặt với Khương Thục Đồng,rất có khí thế nói, “ Tôi không muốn nói những chuyện nhờ cô rời khỏi anh ta,tôi chỉ muốn cho cô xem lại địa vị của bản thân cô,một phụ nữ đã kết hôn,nhân viên bình thường,gia cảnh cũng không tốt lắm。Tôi là một bác sĩ chuyên khoa từ Mỹ về,gia tài trăm tỷ,có hôn ước với anh ta,nếu như cô là đàn ông,cô sẽ chọn ai ? ”
Niếp Doanh Doanh thật sự rất có khí chất,khẩu khí cũng không nóng không vội,lại khiến Khương Thục Đồng cảm thấy có một áp lực không nhỏ 。
“ Tôi biết cô và anh ta đã ngủ chung với nhau,nhưng,đàn ông mà,có ngủ qua với phụ nữ cũng không sao。Tôi có thể nhẫn nhịn,chỉ cần đến khi đó,anh ta có thể theo đúng hôn ước tham gia hôn lễ với tôi là được rồi,chỉ là cô,đừng làm quá đáng quá,dựa vào bản thân có chút nhan sắc,thì đến làm chuyện quyến rũ người khác,chuyện ngoại tình như thế này,cô cũng nên làm ít thôi。” Niếp Doanh Doanh đã vứt qua nhiều lần mái tóc dài của cô ta,giống như Khương Thục Đồng là một trong những tiểu tam trong một loạt tiểu tam vây,cô ta hoàn toàn không xem Khương Thục Đồng ra gì 。
Khương Thục Đồng luôn cúi đầu,nhìn vào trong lòng bàn tay của bản thân。
Niếp Doanh Doanh đứng dậy chuẩn bị quay về,Khương Thục Đồng nhẹ nhàng nói。 “ Xin lỗi,Niếp tiểu thư ,trước đây tôi không biết anh ta đã có bạn gái,tôi luôn muốn thoát khỏi ,nhưng tôi không thoát được anh ta。”
“ Thoát không khỏi ? ” Niếp Doanh Doanh đem theo chút mùi vị nói đùa lập lại ba chữ đó,“ Không thể thoát khỏi anh ta trên giường sao ? ”
Khương Thục Đồng không lên tiếng,rõ ràng là thoát không khỏi anh ta,nhưng mà đúng như Cố Minh Thành từng nói ,cô ta trên giường cũng rất chủ động,cho nên thoát không khỏi,chỉ là một cái cớ mà thôi。
Cô ta bắt đầu điều chỉnh lại cảm xúc của mình,cuối cùng cũng nói, “ Tôi muốn anh ta。”
“ Cô nói cái gì ? ” Niếp Doanh Doanh y như không nghe rõ,lại y như không dám tin vậy。
“ Tôi nói,tôi muốn anh ta。Tôi biết phụ nữ đã kết hôn nói những chuyện này,hoàn toàn không thể tin được,nhưng hôn nhân giữa tôi và Lục Chí Khiêm,cô không hiểu rõ,cái duyên khởi điểm giữa tôi và Cố Tổng cô cũng không thể hiểu。” Khương Thục Đồng ngớ ngớ nhìn phía trước 。
Nếu như có thể chọn lựa,cô ta cũng hy vọng bản thân sẽ không gặp lại Cố Minh Thành,dù cho hôn nhân giữa cô ta và Lục Chí Khiêm đã vô cùng mệt mõi,cô ta cũng chấp nhận,chỉ cần có lòng kiên nhẫn,trái tim của họ hoàn toàn có thể thuộc về nhau,nhưng nào ngờ,đúng ngay hôm Lục Chí Khiêm đang muốn cô ta ,Lục Chí Khiêm đã phát hiện cô ta đã có con của Cố Minh Thành,mọi chuyện dường như đàng xuống dốc。
Nói qua nói lại,toàn bộ đều là nghiệp duyên。
Niếp Doanh Doanh lạnh lùng hanh một tiếng,rồi quay đi。
Khương Thục Đồng cảm thấy,bản thân thật sự không có đạo đức,quả nhiên lại nói những chuyện này với bản gái chính gốc của người đó。
Tay cô ta úp lên mặt,cô ta vốn dĩ muốn bình yên sống hết cuộc đời này,tìm một người đàn ông tốt,chăm sóc cho chồng con,những mọi chuyện đã xảy ra,đều ngoài dự đoán cảu cô ta。
Cố Minh Thành,anh ta cuối cùng muốn như thế nào !
Cả một buổi chiều,Khương Thục Đồng cũng không có tâm trí làm việc,cứ ngớ ngớ nhìn vào tấm lịch treo trong phòng làm việc đã xem hơn nữa buổi。
Sắp đến giờ tan sỡ,điện thoại của Khương Thục Đồng reo lên,là âm thanh của wechat。
Quả nhiên là Cố Minh Thành nhắn cho cô ta : Đến phòng làm việc của tôi một lát。
Khương Thục Đồng đã suy nghĩ một lát,cô ta cảm thấy Niếp Doanh Doanh chắc sẽ không đem chuyện đàm phán với cô ta nói cho Cố Minh Thành biết chứ,có thể là chuyện trên công việc,liền bước đi 。
Gõ cửa。
Một tiếng vào đi,Khương Thục Đồng đã bước vào。
Cố Minh Thành đang viết chữ,bộ dạng rất nghiêm túc。
Anh ta đang mặc áo vest,nghiêm túc,đòi hỏi,với bộ dạng trên giường hoàn toàn khác nhau,khi trên giường,anh ta là một con mãnh thú,nhưng mà khi khoác trên người cái áo,lại có bộ dạng rất đàng hoàng。
Khương Thục Đồng nhìn anh ta,có chút phân tâm。
Cố Minh Thành ngẩng đầu lên,nhìn Khương Thục Đồng,“ Đang phân tâm gì đó ? ”。
“ Không có gì。” Khương Thục Đồng có chút không tập trung。
“ Tôi nghe nói có người muốn lấy tôi,tôi muốn hỏi người đó,cô ta muốn gì ? ” Tay của Cố Minh Thành từ từ để vào phía sau đầu,dựa vào ghế,một bộ dạng rất nhàn nhã,đang nhìn vào đôi mắt của Khương Thục Đồng,anh ta chậm chạp từ từ nói。
Khương Thục Đồng sửng sờ,cẩu hỏi này,cô ta phải trả lời như thế nào đây ?
Cô ta cứ tưởng Cố Minh Thành,tìm cô ta đến là để bàn chuyện công việc,cô ta không ngờ là Niếp Doanh Doanh đã đem toàn bộ chuyện nói với Cố Minh Thành。
Khẩu khí của cô ta là gi,trách vấn ? Tức giận ? Hỏi thăm tình hình tiểu tam của người chồng ?
Khương Thục Đồng cảm thấy mặt cô ta đặc biệt đỏ,lần đầu tiên trong đời,lại bị một người đàn ông làm đến sặc như vậy。
Không sai,nữa ngày trước,là cô ta nói “ Muốn có anh ta。”
Nhưng vì sao trước mặt Niếp Doanh Doanh lại dám lớn tiếng nói khí thế như vậy,trước mặt đương sự sao lại muốn trốn tranh như vậy。
Bình luận facebook