• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (1 Viewer)

  • Chương 491-495

Chương 491: Từ chức tập thể

"Dạ dạ dạ! Anh Xuyên, tôi sẽ lo liệu ổn thỏa!"

Đạo diễn Lam gật đầu, hồn vía lên mây đáp.

"Ừ".

Ngô Xuyên nói xong cũng quay ngoắt rời đi.

"Anh Xuyên, mời anh..."

Đạo diễn Lam liền gọi theo.

"Không ăn!"

Giọng nói Ngô Xuyên vọng lại.

Thấy Ngô Xuyên rời đi, một vệ sĩ mới bước tới cạnh đạo diễn Lam:

"Đạo diễn Lam, nếu sau này chúng ta tẩy trắng, không làm những chuyện kia nữa, há chẳng phải sẽ thiệt nhiều lắm sao?"

Đạo diễn Lam nghe thấy, tức muốn hộc máu, vả cho tên vệ sĩ đó một cái đau điếng, cả giận nói:

"Cậu có bị ngu không? Không thấy những thế lực khác sau khi theo anh Xuyên dù chỉ kinh doanh nhỏ mà cũng ngồi mát xơi bát vàng à? Với mạng lưới quan hệ dày đặc đó, muốn không kiếm được tiền cũng khó lắm đấy, còn cầm súng làm gì, có anh Hàn ở đây, khắp cái Hoa Đông này còn ai dám đụng đến chúng ta nữa!"

"Dạ vâng, dạ vâng!"

...

Bên kia, sau khi Lâm Hàn xác nhận Tần Liên chỉ bị trật chân nhẹ, không quá đáng lo, anh liền đưa Tần Liên về khách sạn, xong việc thì anh lái xe một mình trở lại biệt thự núi Vân Mộng.

Cùng lúc đó, trong phòng Ngọa Long của nhà hàng Thuý Hồ, khi chứng kiến cảnh tượng đạo diễn Lam bị đập một trận rồi Tần Liên thì được cứu đi, đám người giám đốc Đinh vẫn còn trong cơn hoang mang cực độ thì thấy một vệ sĩ của đạo diễn Lam chạy đến.

"Thật sự rất xin lỗi, chúng tôi không ngờ sẽ có người đến cứu Tần Liên, còn nảy sinh ra chuyện thế này, thật sự không liên quan gì đến chúng tôi cả!"

Giám đốc Đinh luyên thuyên giải thích, vẻ mặt thì cười làm lành, thậm chí đã chuẩn bị co giò bỏ chạy.

Tuy rằng, giám đốc Đinh từng nói biết Lâm Hàn là cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí Tinh Quang, nhưng còn chưa gặp bao giờ, vì vậy vừa rồi anh ta cũng không nhận ra.

Mà lúc này, đối diện với giám đốc Đinh là gã vệ sĩ mặt lạnh như tiền lại nở nụ cười nói:

"Không sao hết, cô Tần đã được người tốt dẫn đi, đạo diễn Lam nói, vai nữ chính của bộ phim này chắc chắn là của cô Tần rồi, cũng không cần cô Tần và quý công ty bỏ ra thêm bất kỳ thứ gì cả".

"Đạo diễn Lam còn nói, cô Tần có thể diễn xuất trong phim này là niềm vinh hạnh cho chúng tôi! Ngoài ra, nếu công ty mấy anh có hứng thú với những vai diễn khác thì có thể sắp xếp cho nghệ sĩ mà không cần thêm điều kiện gì!"

"Hả? Thật sao?"

Cả đám giám đốc Đinh ngây ra nhìn gã vệ sĩ trước mặt, nhao nhao lên cứ tưởng là mình đã nghe lầm.

Mặc dù công ty giải trí Tinh Quang phát triển cũng không tệ, nhưng khi đối diện với kiểu đạo diễn nằm trong top như này thì cũng không có tiếng nói là mấy.

Nhưng bây giờ, đạo diễn Lam lại nể mặt đến mức này, thậm chí có thể nói là đột nhiên quay lại lấy lòng, điều này làm giám đốc Đinh không tài nào ngờ đến.

Đương nhiên người vệ sĩ này không dám nói lung tung về chuyện của vùng xám, nên chỉ có thể giải thích qua loa:

"Là người chống lưng cho cô Tần ra mặt, mấy anh đừng hỏi nhiều, cần gì thì cứ căn dặn là được".

Nói xong, vệ sĩ kia liền rời đi.

Lúc này, đám giám đốc Đinh mới hiểu ra.

"Thì ra là cổ đông lớn thứ hai - Lâm Hàn ra mặt, rốt cuộc thì Lâm Hàn này có lai lịch gì? Sao lại khiến đạo diễn Lam xem trọng như vậy?"

Giám đốc Đinh kinh ngạc, còn có hơi hâm mộ Tần Liên.

Tố chất bản thân đã tốt như vậy rồi, sau lưng lại có ông lớn làm chỗ dựa, con đường nổi tiếng mai sau chắc chắn rất rộng mở.

Mà đương nhiên, nếu Tần Liên nổi tiếng, anh ta đứng sau cũng kiếm được không ít tiền.

...

Trở lại núi Vân Mộng, Lâm Hàn thấy Dương Lệ còn đang bận làm việc, hỏi dì Hà mới biết cô còn chưa ăn cơm.

"Dì Hà, tôi có mang vài món về, dì hâm lại rồi dọn cơm ăn nhé", Lâm Hàn đặt mấy cái túi mang về xuống, những món này đều mua về từ nhà hàng Thuý Hồ.

"Vâng, cậu Lâm".

Dì Hà nhận lấy mang vào nhà bếp.

Lâm Hàn bước đến sau lưng Dương Lệ, mà lúc này, cô đang mải mê làm việc, vốn không để ý đến Lâm Hàn đã về.

Lâm Hàn mỉm cười, đột nhiên bế bổng cơ thể mềm mại của Dương Lệ lên.

"A!"

Dương Lệ hết hồn, giật mình quay lại thấy Lâm Hàn thì mới thở phào nhẹ nhõm.

"Ông xã, anh đừng phá, công việc của em còn nhiều chuyện chưa làm xong lắm!"

Dương Lệ nhăn nhó nói.

"Công việc có thể làm từ từ, nhưng sao lại không ăn cơm được?"

Lâm Hàn bế Dương Lệ đi tới bàn ăn.

Lúc này, dì Hà đã hâm nóng hết những món ăn Lâm Hàn mang về, nhìn thấy cả hai âu yếm, bèn tự giác đi vào trong.

Bị dì Hà nhìn thấy dáng vẻ này, khuôn mặt Dương Lệ liền đỏ bừng, vội bắt Lâm Hàn thả cô xuống.

Hai người họ bắt đầu cùng nhau ăn cơm.

Dương Lệ ăn xong bèn tiếp tục làm việc, lần này Lâm Hàn lại không quấy rầy cô nữa.

...

Sáng hôm sau, bỗng nhiên Lâm Hàn nhận được điện thoại của Lý Minh - livestream Sa Ngư.

"Cậu Lâm, lớn chuyện rồi, sáng sớm hôm nay ban giám đốc điều hành công ty livestream Sa Ngư chúng ta cùng nộp đơn xin thôi việc!"

Giọng nói Lý Minh có hơi hoảng hốt vang lên.

"Sao chứ?"

Lâm Hàn nhướng mày, livestream Sa Ngư đang chuẩn bị lên sàn NASDAQ, lúc này mà một đám quản lý cấp cao xin thôi việc, có thể nói là một đòn đánh phá hủy livestream Sa Ngư!

Những vất vả trước kia chỉ có thể đổ sông đổ biển!

"Từ chức tập thể như này nhất định có nguyên do, anh điều tra chưa?", Lâm Hàn hỏi.

"Thưa có, sau khi điều tra thì tôi biết được rằng là do cậu Khương - người muốn mua lại công ty chúng ta ngày hôm qua gây nên, cậu ta dùng số tiền lớn để lôi kéo toàn bộ ban điều hành công ty livestream Sa Ngư chúng ta, bên đó đưa ra mức lương và đãi ngộ vô cùng hậu hĩnh, tôi không tài nào giữ nổi bọn họ được, cậu Lâm, chuyện này phải giải quyết thế nào bây giờ!"

Giọng điệu Lý Minh trở nên sốt ruột.

"Anh ổn định họ trước đã, bây giờ tôi sẽ lập tức đến công ty ngay".

Lâm Hàn nói xong thì cúp máy.

Không bao lâu, anh đã đến trụ sở chính của livestream Sa Ngư.

"Cậu Lâm!"

Vừa thấy Lâm Hàn, Lý Minh vội vã đi tới, vẻ mặt lo lắng không thôi.

"Anh đừng vội, có chuyện gì nói rõ tôi nghe", Lâm Hàn mở miệng.

Nghe thế, Lý Minh bình tĩnh hơn nhiều, dường như chỉ cần có Lâm Hàn ở đây, trời sập xuống cũng sẽ bình yên vô sự.

Hai người đi vào phòng làm việc.

"Kể lại tỉ mỉ toàn bộ sự việc cho tôi nghe đi", Lâm Hàn ngồi xuống ghế.

Lý Minh gật đầu, đưa đến một đồng đơn từ:

"Sáng nay, hơn nửa số ban lãnh đạo công ty đồng loạt đưa đơn xin từ chức, trong đó bao gồm các quản lý cấp cao, ban điều hành, kế toán và các chức vụ khác trong phòng kinh doanh".

"Trong số này còn có rất nhiều người khá thân với tôi, nhưng bởi vì cậu Khương kia đưa ra con số quá cao, người nào người nấy đều không cưỡng lại được cám dỗ mà thẳng thắn xin nghỉ việc, vốn không định sẽ ở lại".

Lý Minh sắp xếp lại câu chữ rồi nói tiếp:

"Hơn nữa, những lãnh đạo còn lại ở công ty cũng đang nháo nhào lung lay. Theo tin tức tôi thăm dò được, cậu Khương vẫn đang muốn ra giá cao để lôi kéo đám người còn lại".

"Bây giờ, cả công ty đang vô cùng hoang mang, đám quản lý cấp cao đều đã rời đi, livestream Sa Ngư chúng ta sẽ nhanh chóng đình trệ, sau chuyện này cũng cần thời gian dài mới có thể phát triển trở lại. Muốn đưa được lên sàn NASDAQ ít nhất cũng mất thêm mấy năm nữa".

Lâm Hàn chau mày, hiểu rõ tình hình nghiêm trọng rồi thì nói:

"Vậy nếu tuyển dụng bổ sung từ những nơi khác thì sao? Dù sao các streamer kia vẫn còn ở lại, bọn họ không thể dễ dàng bị lôi kéo, vì bỏ nền tảng này, bọn họ sẽ bị mất rất nhiều fan".
Chương 492: Tiễn khách!

Sắc mặt Lý Minh nghiêm trọng lắc đầu:

"Vô ích thôi, livestream chỉ là một ngành mới phát triển mấy năm gần đây, nhân sự quản lý về mảng này cũng không có nhiều, càng hiếm những giám đốc điều hành có kinh nghiệm dày dặn như của livestream Sa Ngư chúng ta, ở những nơi khác thì càng mò kim đáy biển".

"Hơn nữa, dù có tuyển được, trong thời gian ngắn rất khó để nắm được quy trình hoạt động của công ty chúng ta, những việc cần làm cũng sẽ mất rất nhiều thời gian".

Lâm Hàn khẽ gật đầu, nếu thế thì đành bó tay rồi, cách duy nhất là tìm ra cách giữ lại hết ban điều hành này.

Nếu không, lần này livestream Sa Ngư sẽ tổn thất nghiêm trọng, mọi công sức bỏ ra sẽ uổng phí hơn một nửa rồi.

Lúc này, một trợ lý tiến vào với vẻ mặt hốt hoảng nói:

"Cậu Lâm, trưởng phòng Lý, không xong rồi, cậu Khương lúc trước đòi mua livestream Sa Ngư của chúng ta dẫn theo người bên Hồ Nha và Đậu Ngư đến công ty ta, bảo là muốn gặp cậu Lâm!"

"Quá đáng hết mức, vậy mà dám đến thẳng công ty chúng ta sao?"

Sắc mặt Lý Minh rất khó coi, cậu Khương này làm thế thì chẳng đặt livestream Sa Ngư trong mắt mà, lôi kéo người trong ban điều hành, giờ còn dẫn người đến tận cửa, quả thật là muốn sỉ nhục mà!

Trái lại, sắc mặt Lâm Hàn tương đối điềm đạm:

"Tôi biết rồi, chúng ta ra ngoài đi".

Dứt lời, Lâm Hàn đứng dậy đi ra ngoài, anh cũng muốn xem xem rốt cuộc thì cậu Khương này muốn làm trò gì.

Khi Lâm Hàn dẫn mấy người Lý Minh đi đến quầy lễ tân, cậu Khương đã đứng đây với một đám người.

Những người đứng sau cậu Khương đều mặc quần áo sang trọng, vừa nhìn là biết không phải loại tầm thường.

Khi thấy những người này, Lý Minh liền nheo mắt, anh ta là người làm trong ngành livestream đương nhiên biết họ là ai.

Đứng sau lưng cậu Khương kia đều là ban điều hành của hai nhà livestream lớn là Đậu Ngư và Hồ Nha.

Vừa thấy Lâm Hàn ra, trong mắt cậu Khương đầy đắc ý và khinh thường, liếc Lâm Hàn:

"Sao hả? Cậu có hài lòng về cục diện ngày hôm nay không? Đây là hậu quả mà cậu dám từ chối tôi hôm qua đấy! Bây giờ tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, bán Sa Ngư cho tôi, nếu không chỉ trong vòng ba ngày tới, tôi sẽ lôi kéo hết đám giám đốc điều hành của livestream Sa Ngư, dù gì thì tôi cũng đầy tiền!"

"Đến khi đó, Sa Ngư của cậu sẽ lập tức bị xóa sổ khỏi giới livestream!"

Quản lý Hồ Nha là Hứa Hải đang đứng cạnh, khoanh tay trưng ra vẻ mặt cười cợt:

"Không phải livestream Sa Ngư mấy người oách lắm mà? Sao hôm nay có hơn một nửa streamer không livestream vậy, chắc tại đám nhân sự quản lý cuốn gói ra đi hết rồi nên máy chủ cũng bị tê liệt à?"

"Haha, cậu Khương của chúng tôi vừa vung có 200 trăm triệu thôi mà đã lôi kéo hơn một nửa ban điều hành của Sa Ngư mấy người rồi. Tôi xem không cần đến ba ngày nữa, chỉ một ngày nữa thôi là đã có thể lôi kéo hết toàn bộ đám quản lý của livestream Sa Ngư, mà nền tảng livestream của mấy người cũng toang luôn! Đối với cậu Khương mà nói, 200 triệu này chẳng đáng là bao!"

La Vi - quản lý Đậu Ngư cũng chêm vào.

Lý Minh thấy vẻ mặt phách lối của hai người Hứa Hải và La Vi thì tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Mặc dù Sa Ngư, Hồ Nha và Đậu Ngư đứng top 3 nền tảng livestream trong nước, nhưng theo phát triển gần đây, Sa Ngư dường như đã leo lên vị trí dẫn đầu. Trước đó, hai người này vốn còn chẳng dám nhảy nhót trước mặt Lý Minh mà giờ đã kênh kiệu thế này đây.

Ánh mắt Lâm Hàn lập lòe, Hứa Hải và La Vi đều đảm nhiệm chức vụ cao của hai nhà livestream lớn kia, trong tay còn nắm cả cổ phần, mức lương mỗi năm đương nhiên đều lên đến hàng chục triệu tệ.

Kiểu người này có thể nói là đang đứng trên đỉnh vinh quang.

Nhưng mấy ông lớn này còn gọi thanh niên này một tiếng "cậu Khương", vậy lai lịch của người họ Khương này ắt hẳn không đơn giản chút nào!

Cao ngạo như thế, chẳng lẽ sau lưng người nọ là một thế gia sao?

Mà dù có là thế gia, Lâm Hàn cũng chẳng coi ra gì.

Tuy rằng, với thực lực của bản thân hiện nay, muốn chống lại một thế gia cũng khá khó nuốt, nhưng sau lưng Lâm Hàn còn có một nhà họ Lâm!

Lẳng lặng đứng nhìn mấy người đang đắc ý trước mặt, Lâm Hàn mở miệng nhàn nhạt nói:

"Nói xong chưa? Tiễn khách!"

"Cái gì?"

Cậu Khương liền sửng sốt, trong tưởng tượng của bọn họ, lúc này Lâm Hàn đang phải bế tắt lắm, tất nhiên sẽ chịu xuống nước với bọn họ thôi!

Không thỏa hiệp tương đương với livestream Sa Ngư sẽ sụp đổ!

Nhưng không ngờ, Lâm Hàn lại nói thẳng là tiễn khách!

Ngay cả Lý Minh đang đứng cạnh cũng rất khó tin.

Vừa rồi, anh ta còn vừa bàn bạc với Lâm Hàn, theo tình hình hiện tại vốn đã không còn cách nào khác, hoặc là tìm cách giữ chân những giám đốc điều hành này lại để ổn định cục diện. Nhưng đứng trước mấy cái hợp đồng sặc mùi tiền kia, những người nọ làm sao có thể cưỡng lại được.

Hoặc là, chỉ đành thỏa hiệp mà bán công ty Sa Ngư thôi.

Nhưng anh ta không ngờ Lâm Hàn lại nói tiễn khách.

"Không hiểu tôi nói gì à? Nhanh chóng tiễn khách đi!"

Lâm Hàn lạnh lùng liếc nhìn mấy nhân viên đang sửng sốt đứng gần đó.

"Vâng!"

Mấy người nhân viên gật đầu, liền chuẩn bị tiễn khách, cậu Khương chỉ lôi kéo ban giám đốc điều hành, còn những nhân viên bình thường thì không có cửa.

"Xin chào, công ty livestream Sa Ngư xin phép mời những người không có phận sự ra ngoài", một nhân viên thẳng thừng nói, mấy người bảo vệ cũng rối rít chạy về phía bên này.

Sắc mặt cậu Khương rất khó coi, trừng mắt lườm Lâm Hàn một cái sắt lẹm:

"Tôi đã nhấn mạnh với cậu, đây là cơ hội cuối cùng của cậu. Hết hôm nay, tôi sẽ làm cho livestream Sa Ngư của cậu tuột dốc không phanh! Cũng không ngại nói cho cậu biết, 200 triệu kia chỉ là giá khởi điểm để lôi kéo người của cậu mà thôi, sau này còn sẽ vung nhiều hơn nữa đấy!"

Lâm Hàn không thèm đếm xỉa tới, giống như chẳng nghe thấy gì mà xoay người đi thẳng vào trong.

Cậu Khương bị làm lơ trong lòng sớm đã nổi cơn tanh bành, nhưng lúc này lại không thể cứ đứng ở trước cửa livestream Sa Ngư mãi được.

Bên ngoài trụ sở chính của công ty livestream Sa Ngư, mấy người cậu Khương, Hứa Hải và La Vi vừa bị đuổi ra.

"Cậu Khương, Lâm Hàn này chắc cũng chỉ đang mạnh mồm thôi, cậu ta còn cách gì nữa cơ chứ? Cậu đừng giận, tôi đảm bảo với cậu, mấy ngày nữa thôi cậu ta nhất định quỳ gối dưới chân cậu mà thỏa hiệp!", Hứa Hải xoa dịu nói.

Lúc này, La Vi cũng nói: "Đúng thế, người mạnh tay như cậu Khương lần đầu bọn tôi mới gặp đấy, chỉ dùng để lôi kéo ban giám đốc điều hành mà đã chi ra 200 triệu rồi. Sau này còn bộn nữa, có gì mà sợ tên Lâm Hàn kia chứ?"

"Lâm Hàn kia tiễn khách thẳng thừng như vậy chắc là sợ mất mặt với đám cấp dưới thôi. Không bao lâu nữa sẽ ngoan ngoãn gọi đến xin cậu nương tay ấy mà!"

Cậu Khương gật đầu, cảm thấy cũng có lý, Lâm Hàn này có bản lĩnh thì sao, có thể chống lại sức mạnh đồng tiền chắc? Nhà họ Khương của cậu ta là quý tộc đấy, chỉ có tiền là không thiếu!

Cùng lúc đó, trong công ty, sắc mặt Lý Minh kỳ quái đóng cửa phòng làm việc lại, bước đến trước Lâm Hàn.

Lý Minh là một trong những người tiếp xúc với Lâm Hàn khá sớm, anh ta cũng khá hiểu về Lâm Hàn, thế nên lúc này đã ngờ ngợ hỏi anh:

"Cậu Lâm, chẳng lẽ cậu đã có cách giải quyết chuyện này rồi à?"

Lâm Hàn mỉm cười: "Có cách gì đâu, chỉ là muốn giữ lại ban giám đốc điều hành thôi".

Nhất thời Lý Minh nghi hoặc: "Đối phương đã ra giá rất cao, có luyên thuyên tình nghĩa thì cũng chẳng ăn thua gì, vốn không thể giữ được".

"Bọn họ lấy tiền lôi kéo người, vậy thì chúng ta sẽ bỏ ra nhiều hơn để giữ lại! Anh đi thông báo với ban giám đốc điều hành, đối phương ra bao nhiêu thì tôi sẽ cho bọn hơn gấp 10 lần như thế!", Lâm Hàn thẳng thừng nói.
Chương 493: Đành chiều theo vậy

"Hả? Gấp 10 lần?"

Lý Minh hô toáng lên: "Tính đến hiện tại, đối phương đã chi ra 200 triệu rồi, sau cũng có thể lại tăng thêm. Vì lẽ đó, ít nhất chúng ta phải có 2 tỷ tệ thì mới giữ lại được đám giám đốc điều hành kia. Cậu Lâm, chúng ta đào đâu ra nhiều tiền như thế?"

Dù khoảng thời gian này livestream Sa Ngư kinh doanh rất tốt, nhưng vì để chuẩn bị lên sàn chứng khoán mà con số chi tiêu cũng không nhỏ.

Bảo Lý Minh lấy từ công ty ra 2 tỷ thì miễn cường có thể được, nhưng đồng nghĩa công ty cũng sẽ thiệt hại không ít, dù cho giữ lại được ban giám đốc điều hành thì cũng khó mà lên sàn được, vả lại cũng chưa chắc có thể giữ được bọn họ.

Lâm Hàn xua tay bảo: "Anh chỉ cần đi thông báo là được rồi, số tiền này không cần rút từ tài khoản của công ty Sa Ngư, tôi tự chi ra mà, anh nhanh chóng đi thông báo đi".

Lý Minh sửng sốt, mặc dù vẫn luôn cảm thấy túi tiền của Lâm Hàn sâu không lường được.

Tuy nhiên, bất chợt lấy ra 2 tỷ, hơn hết, số tiền này không phải dùng với các mục đích như mua công ty hay tài chính, mà là vì để giữ nhân viên lại! Để phát lương cho nhân viên!

Dù có tiền đi nữa cũng không thể hoang phí như vậy chứ!

"Cậu Lâm...giàu đến mức nào đây!"

Ánh mắt Lý Minh chớp động, chợt gật đầu rồi nhanh chóng đi làm theo, mặc dù số tiền này có vẻ lớn, nhưng anh ta vẫn rất tin tưởng vào Lâm Hàn.

Rất nhanh, tất cả các ban giám đốc điều hành của công ty livestream Sa Ngư đều xôn xao nhận được thông báo, bất kể cậu Khương kia ra giá bao nhiêu để lôi kéo thì ở lại chỗ Lâm Hàn sẽ được gấp 10 lần!

Mỗi người bọn họ đến trụ sở chính của Sa Ngư với vẻ mặt khác nhau.

"Thật á? Phía bên cậu Khương bảo rằng sẽ cho tôi 10 triệu mỗi năm, theo như lời cậu Lâm, vậy nếu ở lại tôi sẽ được 100 triệu mỗi năm sao?"

"Từ trước tới giờ, cậu Lâm nói một là một, nên theo lý thì chắc là thật rồi. Cơ mà mức lương này cũng cao quá rồi! Điều này có nghĩa là cậu Lâm muốn lấy ra một lần 2 tỷ tệ để trả lương cho ban giám đốc điều hành chúng ta sao?"

"Không chỉ 2 tỷ đâu, vừa rồi có vài người nhận được điện thoại lối kéo bên cậu Khương, mức lương đưa ra không hề thấp, bây giờ bên cậu Khương đã tăng lên 300 triệu rồi!"

"..."

Trong nhất thời, ban điều hành của trong công ty livestream Sa Ngư bùng nổ trong khiếp đảm.

Mỗi người họ có chút chưa tin lắm về điều kiện ưu đãi mà Lâm Hàn vừa đưa ra.

Dù sao mức giá gấp 10 lần thì có hơi thái quá rồi, có giàu đến mức nào thì cũng không thể tiêu xài hoang phí thế được!

Lý Minh cũng đã sớm dự tính được những người này sẽ nghi ngờ, với cái giá này, nếu không phải Lý Minh hiểu rõ Lâm Hàn thì cũng chẳng dám tin nữa là.

Lý Minh trực tiếp yêu cầu người trong Phòng pháp chế soạn thảo hợp đồng có hiệu lực pháp lý, sau đó giao cho mấy người ban điều hành này.

"Những hợp đồng này đều có hiệu lực pháp lý, giờ thì mấy người tin lời của cậu Lâm rồi chứ?", Lý Minh nhìn một đám quản lý cấp cao nói thẳng.

Sau khi nhận và giám định hợp đồng xong, chắc chắn mọi điều khoản là thật, thì mấy người họ bèn động lòng.

Những điều này đều là thật, vậy nghĩa là đám bọn họ mỗi người sẽ được tăng ít nhất là 10 triệu tệ tiền lương hàng năm!

Mức lương cậu Khương đưa ra cho bọn họ đã gấp mấy lần thông thường rồi, bên cậu Lâm lại tăng lên tận 10 lần, vậy mức lương hàng năm của mỗi một người quản lý cấp cao lập tức tăng gấp mấy chục lần!

Vả lại, vốn là những người này đều có tình cảm gắn bó với livestream Sa Ngư, nếu không phải cậu Khương kia ra giá quá cao làm họ động lòng thì đa số những người ở đây đều không muốn rời bỏ Sa Ngư. Dù sao thì livestream Sa Ngư này cũng do chính tay bọn họ vun vén từng chút một, cũng giống như là con cái của mình vậy.

Mà tin tức về mức lương gấp 10 lần này cũng đã truyền đến tai cậu Khương ngay lập tức.

"Lâm Hàn này bị ngáo rồi sao? Cậu ta thế mà lại cho đám giám đốc điều hành mức lương gấp 10 lần? Đúng là điên rồ mà!"

Cậu Khương cúp điện thoại thì trừng to hai mắt, vốn chẳng thể tin nổi.

Hứa Hải và La Vi ở cạnh nghe thế sắc mặt cũng tái đi.

"Thật hả? Cậu Khương cũng đã nâng lên 300 triệu rồi, tương đương bây giờ Lâm Hàn kia phải lấy ra 3 tỷ, lợi nhuận mỗi năm của livestream Sa Ngư cũng chỉ từng ấy, này là cậu ta muốn ăn thua đủ với cậu Khương sao!", Hứa Hải kinh ngạc nói.

Sắc mặt cậu Khương không mấy đẹp, nói: "Hẳn là thế, bên kia đã in ấn cả hợp đồng rồi, toàn bộ đều có hiệu lực pháp lý!"

La Vi có hơi nghi ngờ nói: "Sa Ngư này có nhiều tiền thế sao? Theo tôi biết, vì chuẩn bị muốn lên sàn chứng khoán mà Sa Ngư đã bỏ vào không ít vốn, 3 tỷ này e rằng là toàn bộ tài sản rồi, dù cho có thể giữ lại đám điều hành kia thì sau này cũng không thể lên sàn được nữa!"

Cậu Khương nghĩ đến điều gì đó, cười lạnh nói: "Lâm Hàn thích đọ tiền chứ gì? Đi thông báo cho tôi, tôi sẽ bỏ thêm vào 700 triệu, cộng lại là 1 tỷ để lôi kéo hết tất cả ban giám đốc điều hành livestream Sa Ngư!"

"1 tỷ á? Cậu Khương, đây là một số tiền khổng lồ đấy, thế thì Lâm Hàn phải lấy ra tận 10 tỷ sao? Còn dám bảo bất kể giá bao nhiêu cũng sẽ gấp 10 lần nữa chứ, hài hước quá đi mất!", Hứa Hải đắc ý nói.

Rất nhanh, bên cậu Khương thông báo với ban điều hành livestream Sa Ngư sẽ ra giá mới, điều này đã dẫn đến một trận xôn xao.

"Cậu Khương này cố tình làm thế à? Chắc chắn là biết được bên chúng ta ra 2 tỷ nên cố nâng giá lên đấy".

"Dù cho có nâng lên 1 tỷ thì vẫn thua 3 tỷ trước đó của cậu Lâm, dựa vào cái gì còn muốn lôi kéo chúng ta?"

"Đúng rồi, không phải cậu Lâm nói bất kể đối phương ra giá bao nhiêu thì cũng sẽ gấp 10 lần sao? Ý đồ của cậu Khương kia là đang ép cậu Lâm bỏ ra 10 tỷ à?"

"10 tỷ? Bị điên à, cả cái Sa Ngư này mới chỉ đáng giá bao nhiêu đó thôi!"

"Chuyện này cũng không hẳn thế, lời cậu Lâm đã thốt ra khỏi miệng rồi, mấy người cũng quá rõ cậu Lâm mà, từ trước tới giờ đều nói như đinh đóng cột!"

"..."

Mấy người quản lý cấp cao kia không ngừng bàn tán xôn xao.

Bên kia, khi Lý Minh nhận được tin tức bèn vội báo với Lâm Hàn.

"Cậu Lâm, vậy phải làm sao bây giờ? Cậu Khương kia lại tăng lên 1 tỷ rồi, nếu không thì cậu rút lại những lời kia đi, dù sao 3 tỷ cũng đủ giữ lại ban điều hành rồi", Lý Minh nói.

Lâm Hàn lắc đầu, anh nói: "Lời tôi đã nói nào có chuyện rút lại? Nếu cậu Khương kia thích chơi trò tăng giá với tôi thì tôi đành chiều theo vậy!"

"Hả? Chiều theo? 10 tỷ lận đấy!"

Lý Minh ngây ngẩn cả người, anh ta cũng được tính là khá già đời rồi, nhưng chưa bao giờ gặp cảnh tưởng kinh khủng thế này.

"Cứ theo lời tôi mà làm đi, dù sao tôi cũng chi được 10 tỷ mà!", Lâm Hàn thẳng thắn nói.

"Vâng!"

Lý Minh hơi do dự nhưng vẫn gật đầu, liền nhanh chóng đi làm theo lời Lâm Hàn bảo.

"Đợi đã!"

Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, gọi Lý Minh lại đưa cho anh ta một cái thẻ ngân hàng rồi nói:

"Trong thẻ này có 10 tỷ, sau khi ký hợp đồng thì được nhận trước 1 năm tiền lương, để tránh bọn họ nghi ngờ rồi lời ra tiếng vào".

Tiền trong thẻ này là do ông Vân vừa chuyển vào cho anh mấy ngày trước, ông ấy vì lo cho Lâm Hàn thiếu tiền tiêu.

Lý Minh nhận lấy, cảm giác tay mình đang khẽ run, 10 tỷ lận đó trời, cứ vậy mà thanh toán trước một năm tiền lương cho ban điều hành sao?

Nên biết rằng, trước đó cậu Khương ra giá 10 tỷ để mua toàn bộ livestream Sa Ngư, Lý Minh còn cảm thấy cái giá này hoàn toàn đủ rồi là đằng khác!
Chương 494: 20 tỷ!

"Còn ngây ra đó làm gì? Mau đi đi!", Lâm Hàn thấy Lý Minh sững sờ tại chỗ, cười nói.

"Vâng, vâng!"

Lý Minh không ngừng gật đầu, cẩn thận cầm cái thẻ ngân hàng, sợ làm nó hư, rồi vội vàng rời khỏi.

Thấy Lý Minh đi rồi, Lâm Hàn bật cười, anh cũng đoán sơ được chàng trai họ Khương đó đến từ đâu.

Anh suy nghĩ một lát, cả Hoa Hạ không có một thế gia nào họ Khương cả.

Cậu Khương kia chắc chắn đến từ quý tộc họ Khương ở thành phố Thiên Kinh.

"Quý tộc họ Khương đúng không? Tôi đây muốn xem một con em quý tộc như cậu, rốt cuộc có thể lấy ra được bao nhiêu tiền!"

Đối với nhà họ Lâm thì 10 tỷ chẳng đáng là gì. Lâm Hàn cũng không phiền mà chơi đùa với cậu Khương này để cậu ta biết cái gì mới là thật sự nhiều tiền!

Chỉ chốc lát sau, đám quản lý cấp cao của app livestream Sa Ngư đã nhận được thông báo của Lý Minh, ai nấy đều cảm thấy hết sức kinh ngạc.

"Á đù, thật hay giả vậy? Cậu Lâm sẽ bỏ ra 10 tỷ á? Số đấy phải biết bao nhiêu trời, cả đời tôi cũng chưa nhìn thấy nhiều tiền như thế nữa!"

"Công ty chúng ta đào đâu ra nhiều thế nhỉ? Tôi quản lý tài vụ, nên biết rõ về tài chính công ty".

"Còn phải hỏi à, chắc chắn là cậu Lâm bỏ tiền túi ra chứ sao, không ngờ chúng ta đã xem nhẹ cậu ấy rồi. Thì ra cậu Lâm mới thật sự là kẻ có tiền, cậu Khương gì đó quả thật chẳng đáng giá nhắc tới!"

"..."

Lý Minh thấy đa số mọi người đều kinh ngạc, trong lòng anh ta sao lại không như vậy. Anh ta vẫn làm việc giúp Lâm Hàn, nhưng nay cũng là lần đầu thấy Lâm Hàn vung tay mạnh như thế. Hơn nữa, Lý Minh chắc chắn rằng năng lực thật sự của cậu Lâm sẽ không chỉ nhiêu đó, mà vượt xa ra khỏi dự đoán của bọn họ.

Lý Minh lại nói: "Vì tránh để ai trong số mấy người nghi ngờ rồi nói lung tung, cậu Lâm đã đưa tiền cho tôi, chỉ cần mọi người ký hợp đồng, sẽ được ứng trước một năm tiền lương!"

Anh ta nói xong, cả phòng lập tức yên tĩnh, rồi giây lát nổ tung chảo.

"Trời, 10 tỷ kia là con số thiên văn gì vậy?"

"Vừa vung tay đã lấy ra 10 tỷ á? Đây phải giàu cỡ nào cơ chứ!"

"Không ngờ cậu Lâm lại nhiều vốn như thế, trước đây chúng ta quá thiển cận rồi!"

"..."

Tức thì, cả đám quản lý đều kinh ngạc không thôi, còn chuyện đi ăn máng khác gì đó, hoàn toàn bị vứt ra khỏi đầu.

Cậu Khương bên kia lập tức nhận được tin tức bên này, tức đỏ cả mắt, nghiến răng kèn kẹt.

"Tên Lâm Hàn này rốt cuộc là ai? Sao có thể lấy ra 10 tỷ một cách dễ dàng như thế!"

Cậu ta không ngờ, một vùng đất nhỏ bé như Đông Hải lại có một con rồng đang ngủ say, trước đó, có vẻ mình đã khinh thường cậu ta rồi.

Lúc này, trong lòng Hứa Hải và La Vi đứng cạnh cũng hết sức chấn động, đó là 10 tỷ đấy!

Quan trọng là lấy ra chỉ vì trả lương cho nhân viên!

Hai người không thốt nổi nên lời, bởi vì, bọn họ tự cảm thấy dù là ông tổng của app mình cũng không có khả năng ấy.

Cậu Khương siết chặt nắm tay, tức anh ách trong ngực, vốn tưởng rằng là một nhiệm vụ cực kỳ đơn giản, nhưng không ngờ lại đá trúng ván sắt.

Gia tộc chỉ cho cậu ta 10 tỷ để mua lại app livestream Sa Ngư, rồi đi tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á Thái Bình Dương.

Còn chuyện dùng nó để đục khoét nhân viên của người khác thì cậu ta chưa từng suy nghĩ đến.

Nói đùa à, lấy 10 tỷ để đục khoét một đám quản lý cấp cao của app khác về á, bị điên hả?

Cậu Khương nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy vô cùng mất mặt, nếu để những thành viên khác trong nhà họ Khương, hay các quý tộc khác biết chuyện thì sau này cậu ta còn mặt mũi đâu mà lăn lộn nữa?

"Lâm Hàn đúng không? Tôi nhớ cậu rồi đó, cậu làm tôi không mua được app Sa Ngư, vậy cậu cũng đừng mơ sống yên ổn!"

Cậu Khương nói xong, bèn nhìn về phía Hứa Hải và La Vi, nói: "Thông báo xuống, tôi lại nâng giá, tăng thêm 2 tỷ cho tôi!"

Hai người liếc nhìn nhau, trong lòng thầm buồn cười, Lâm Hàn kia đã trực tiếp lấy ra 10 tỷ, thế mà cậu Khương lại còn nâng giá!

Đây là quyết tâm khiến cho Lâm Hàn rớt máu!

Bọn họ đều là quản lý cấp cao trong công ty, có tầm nhìn xa trông rộng, sành sõi sự đời. Lâm Hàn có thể lấy ra 10 tỷ, cho thấy thân phận cậu ta không đơn giản.

Giờ, cậu Khương còn cứng chọi cứng với Lâm Hàn, thì có vẻ hành động theo cảm tính quá. Bọn họ lập tức có chút khinh thường cậu Khương này rồi.

Nhưng bề ngoài, hai người lại không dám nói gì, dứt khoát nghe theo, sau đó đi thông báo.

Chẳng bao lâu sau, chuyện cậu Khương nói tăng giá lên đã truyền đến trong tai đám quản lý cấp cao app Sa Ngư.

Lần này, thái độ của bọn họ đối với cậu Khương kia đã không còn tốt như hồi nãy.

"Cậu Khương kia là tới tấu hài à? Cậu Lâm đã dứt khoát lấy ra 10 tỷ để trả lương hằng năm cho chúng ta, cậu ta còn nâng lên 2 tỷ để làm gì?"

"Còn để làm gì nữa, cay câu kia của cậu Lâm nên mới cố ý gây khó dễ cho cậu ấy thôi, đúng là loại lòng dạ hẹp hòi!"

"Tôi thấy cậu Lâm không cần thiết phải để ý đến mấy loại trẩu tre này, 10 tỷ đã là con số thiên văn mà chúng ta chưa từng được thấy, chẳng nhất thiết phải tăng thêm giá nữa!"

"..."

Mọi người sôi nổi bàn tán, hoàn toàn không coi cái giá cậu Khương vừa đưa ra ra gì.

Bên kia, Lý Minh lập tức báo chuyện này cho Lâm Hàn.

"2 tỷ?"

Lâm Hàn cười khẩy: "Lâm Hàn tôi nói được thì làm được, chúng ta cũng thêm gấp 20 lần, 20 tỷ!"

"20... 20 tỷ?"

Lý Minh lộ ra vẻ mặt khó tin, hít sâu một hơi, nghi mình nghe nhầm.

20 tỷ, một con số khủng bố, rất khó tượng tượng!

20 tỷ, tiền không là tiền đấy!

Ví dụ như một dự án đầu tư bất động sản cũng chỉ mấy tỷ tệ thôi.

Lâm Hàn có số tiền đó, hoàn toàn có thể dùng để đầu tư vào các ngành khác, hay gửi tiết kiệm ở ngân hàng cũng có tiền lời vậy, giờ lại trực tiếp lấy ra trả lương cho đám quản lý cấp cao kia!

Tài lực, sự quyết đoán ấy đã khiến Lý Minh khó thở, trong lòng cũng dậy sóng.

Lúc này, vẻ mặt Lâm Hàn vẫn bình tĩnh như không, giống như không phải anh vừa quăng ra 20 tỷ mà chỉ là 200 tệ mà thôi.

Có điều, ánh mắt anh lại lạnh lẽo như băng: "Nhà họ Khương hử, tiền của Lâm Hàn tôi là tiền chùa hả? Làm tôi tốn 20 tỷ thì về sau tôi sẽ khiến cho các người trả lại gấp mười lần!"

"Nếu đã nói gấp 10 lần thì đương nhiên tôi sẽ làm được, anh mau thông báo rồi ký hợp đồng đi", Lâm Hàn nói.

"Vâng..."

Lý Minh gật đầu, run rẩy đi ra khỏi văn phòng.

Sau khi đi ra, anh ta vẫn có cảm giác như đang mơ, 20 tỷ tệ, con số khổng lồ như thế chỉ là lương của những quản lý cấp cao trong một năm!

Đám quản lý cấp cao đang thảo luận về hành vi nâng giá tấu hài của cậu Khương kia thì thấy Lý Minh đi ra với vẻ mặt kỳ lạ.

"Trưởng phòng Lý, sao thế? Lẽ nào cậu Lâm hối hận với mức tăng lương vừa rồi à?", có một quản lý hỏi.

Mấy quản lý còn lại nghe vậy, ai cũng cảm thấy có khả năng ấy, nghĩ lại cũng đúng, lương một năm 10 tỷ thật sự khá cao, nào có công ty trả lương như vậy, chẳng phải đợi lỗ chết à?

"10 tỷ đã nhiều lắm rồi, chúng ta không thể quá tham lam, chỉ cần đừng thấp hơn cậu Khương nhiều quá thì tôi sẽ đồng ý ở lại!"

"Đúng vậy, tôi cũng đồng ý, dù sao đây cũng là công ty livestream do chính tay chúng ta gây dựng nên mà!"

"..."

Cả đám quản lý đều nói.
Chương 495: Người đã coi tôi như rường cột nước nhà

Nhưng có mấy người không muốn đồng ý cho lắm.

Dù sao, mức lương Lâm Hàn đưa ra trước đó thật sự khiến người ta dao động, ở trước mặt lợi ích to lớn thì mọi thứ khác có vẻ chẳng còn quan trọng nữa.

Lý Minh hít sâu một hơi để bình tĩnh lại, nhìn đám quản lý cấp cao kia cười nói:

"Cậu Lâm là loại người không giữ lời ư? Mấy người đang nói gì đó! Cậu ấy vừa nói chi 20 tỷ để trả lương cả năm cho các người đó!"

Lý Minh vừa nói xong, toàn bộ văn phòng chợt yên tĩnh.

"2... 20 tỷ? Nhiều vậy á?"

"Có phải tôi nghe nhầm rồi không? 20 tỷ kia là lương một năm của chúng ta ư?"

"Nếu chia ra thì chẳng phải thu nhập một năm của tôi cũng trên trăm triệu à?"

"..."

Cả đám quản lý cấp cao đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, khó có thể tin, cảm thấy như đang nằm mơ.

Thu nhập một năm hơn trăm triệu, ai dám mơ tới chứ?

Xã hội ngày nay, lương một năm mấy trăm ngàn tệ đã rất tốt rồi.

Còn lương năm vài trăm triệu tuyệt đối là đại gia.

Một năm thu nhập vài triệu đã là phú ông phú bà.

Mà lương năm hơn mấy trăm triệu thì... chắc chắn là người đứng ở đỉnh trong xã hội!

Lý Minh nói tiếp: "Ban nãy tôi cũng hết sức kinh ngạc, nhưng nếu thật là thế thì ký hợp đồng đi!"

Lý Minh lập tức bảo nhân viên phòng nhân sự soạn một bản hợp đồng lao động mới.

Cả đám nằm trong ban điều hành hoàn hồn, tranh nhau tìm Lý Minh ký hợp đồng.

Nửa tiếng sau.

"Cậu Lâm, tất cả các quản lý cấp cao của công ty đều đã ký hợp đồng, 10 tỷ kia, bên kế toán thống kê xong sẽ phát trong tháng này", Lý Minh đi vào văn phòng nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói: "10 tỷ còn lại, tôi sẽ nhanh chóng cấp hết trong vòng ba ngày. Mặt khác, anh thông báo xuống, sau này nếu có người muốn ra giá lôi kéo người thì bảo công nhân khoan hãy vội vã từ chức, có thể tới hỏi tôi, biết đâu sẽ được mức lương cao hơn".

Lý Minh sửng sốt, còn có mức lương cao hơn á?

Lý Minh không hiểu, lẽ nào tiền của cậu Lâm không phải là tiền à, hay là cậu ấy có nhiều đến nỗi hoàn toàn chẳng thèm mấy chục tỷ kia?

Anh ta nghĩ vậy, trong lòng không khỏi hết sức kinh ngạc.

Lâm Hàn xử lý xong chuyện của công ty livestream Sa Ngư xong, bèn chuẩn bị đi luôn. Còn cậu Khương kia, anh mới lười để ý đến.

Anh muốn tìm, là quý tộc nhà họ Khương.

Mặc dù Lâm Hàn có tiền nhưng không ngu, bởi vì cậu ta mà anh mất 20 tỷ, đến lúc đó, đương nhiên phải tìm quý tộc họ Khương đòi lại rồi.

Còn cậu Khương, Lâm Hàn đoán cậu ta chắc sẽ không lấy ra được nhiều tiền như vậy, nên chỉ có thể tìm nhà họ Khương thôi.

...

Bên trong công ty Sa Ngư, trên mặt đám ban điều hành đều không giấu được niềm vui sướng và nỗi kích động.

Có một người thấy Lâm Hàn đi ngang qua, vội vàng kích động hô:

"Cảm ơn tiền lương của cậu Lâm!"

Mấy người còn lại nghe vậy đều nhìn sang, thấy là Lâm Hàn, cả đám lập tức im lặng, dừng nói chuyện.

"Cảm ơn cậu Lâm!"

"Cảm ơn cậu Lâm!"

"Xin lỗi cậu, trước đó chúng tôi không nên có ý định từ chức!"

"..."

Mọi người không ngừng cảm ơn Lâm Hàn, thậm chí khom lưng, hành động lần này của Lâm Hàn có thể nói đã trực tiếp khiến cấp bậc của họ nhảy vọt.

Sự nhảy vọt ấy là tâm huyết, mồ hôi công sức cố gắng cày của vài thế hệ mới thực hiện được.

Trong số họ, phần lớn đều không làm được.

Nhưng một bản hợp đồng của Lâm Hàn lại khiến họ thực hiện được chuyện như không tưởng ấy.

Trải qua chuyện này, địa vị của Lâm Hàn lại bay lên một mảng lớn trong lòng đám quản lý cấp cao, có thể nói anh là người mà họ phải ngước nhìn.

Đối với những lời cảm ơn ấy, Lâm Hàn chỉ khẽ gật đầu, không nói gì, chắp tay sau lưng rời đi.

Thấy anh cứ thế mà đi, cả đám ban điều hành đều sửng sốt.

"Gia thế của cậu Lâm rốt cuộc kinh khủng tới mức nào trời! Vung 20 tỷ ra ngoài mà không chút biến sắc luôn!"

"Đúng vậy, bỏ 20 tỷ ra mà dáng vẻ lại chẳng chút để bụng, cậu Lâm phải nhiều tiền cỡ nào chứ!"

"Mấy người nói xem, hay cậu ấy là cậu ấm của dòng họ ẩn cư nào đó, nên mới không để bụng 20 tỷ kia?"

"Tôi cảm thấy rất có thể ấy chứ, cậu Khương kia hoàn toàn chẳng là cái đinh gì trước mặt cậu Lâm hết!"

"Haiz, sau này dù ai nói gì tôi cũng sẽ không có cái ý định từ chức đâu. Mặc kệ người ta có ra giá cao đến mấy, tôi vẫn sẽ đi theo cậu Lâm!"

"..."

Lúc này, Lý Minh bước tới, nhìn cả đám nói:

"Cậu Lâm vừa bảo tôi thông báo rằng, sau nếu có ai muốn ra giá cao hơn lôi kéo người đi, thì mấy người không cần phải vội vã từ chức, mà có thể tới hỏi cậu ấy thử, biết đâu sẽ nhận được mức lương tốt hơn!"

Mấy người trong ban điều hành nghe vậy lại kinh ngạc thêm lần nữa, còn có giá cao hơn à? Cậu Lâm này rốt cuộc có bao nhiêu tiền vậy?

Sau khi trải qua chuyện hôm nay, bọn họ đều cảm nhận rõ được thực lực chân chính của Lâm Hàn.

Bọn họ không còn cái ý tưởng từ chức nữa, làm việc cũng nhiệt tình hơn.

"Cậu Lâm nói, trong vòng một năm, app livestream Sa Ngư sẽ được đưa lên sàn NASDAQ!"

"Cậu ấy đã phát lương cao như vậy, còn cất nhắc chúng ta thì chúng ta nhất định phải đền đáp cậu Lâm! Hoàn thành mục tiêu của cậu ấy!"

"Người đã coi tôi như rường cột nước nhà, tôi nhất định sẽ cống hiến như một rường cột thực thụ!"

"Vì mục tiêu của cậu Lâm, tôi sẽ tăng ca bất kể ngày đêm, làm việc hết sức mình!"

...

Lâm Hàn giải quyết xong chuyện ở nền tảng Sa Ngư bèn chuẩn bị lái xe về nhà.

Vừa mới lên xe, anh đã nhận được điện thoại của ông Vân.

"Ông Vân, có chuyện gì không?", Lâm Hàn nhấn nghe.

Giọng nói đầy cung kính của ông Vân truyền đến:

"Cậu Lâm ạ, sau khi gia tộc họp xong, quyết định để cậu đại diện cho nhà họ Lâm tham gia hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á Thái Bình Dương!"

"Tôi đại diện cho nhà họ Lâm?"

Lâm Hàn sửng sốt, hôm qua anh vừa nghe cậu Khương kia nhắc đến hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á Thái Bình Dương, không ngờ hôm nay đã nhận được điện thoại của ông Vân.

"Ông Vân, hội nghị thượng đỉnh kia rốt cuộc là hội nghị gì?", Lâm Hàn tò mò hỏi.

"Ha ha, để tôi giải thích cho cậu Lâm nhé".

Ông Vân cười ha hả đáp: "Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á Thái Bình Dương có tên y như ý nghĩa của nó, những nhà tham gia hội nghị ấy tập trung chủ yếu ở khu vực Châu Á, Thái Bình Dương".

"Mà có thể tham gia và ngồi ở đấy đều là nhưng dòng họ, xí nghiệp, thế lực ảnh hưởng được đến kinh tế Châu Á. Như Hoa Hạ, chỉ có quý tộc mới có tư cách đến, muốn xin thêm thì cần được phê duyệt".

"Đương nhiên, một số nền kinh tế nhỏ cũng có thể tham gia, nhưng chỉ được ngồi bên ngoài nghe thôi, chứ không có quyền lên tiếng".

Ông Vân nói tiếp: "Mỗi một quyết định trong hội nghị đều có thể ảnh hưởng đến hướng phát triển kinh tế của toàn bộ khu vực Châu Á - Thái Bình Dương, nên nó rất quan trọng. Mà phía đứng ra tổ chức lại là Quỹ đầu tư Nhân Phàm - một công ty quy mô thế giới mà nhà họ Lâm đầu tư".

"Thì ra là thế", Lâm Hàn gật đầu.

"Hội nghị lần này cũng có thể nói là một ngưỡng cửa, có thể tham gia nó tượng trưng cho thực lực. Dù chỉ ngồi góp mặt thôi, nhưng sau khi hội nghị kết thúc, thể nào tiếng tăm cũng sẽ được lan xa. Vì vậy, rất nhiều thế lực có tranh nhau bể đầu cũng muốn tham gia nó".

"Tôi hiểu rồi, vậy tại sao lại bảo tôi đi dự?", Lâm Hàn lại hỏi.

Ông Vân cười: "Cậu Lâm, đây cũng là một thử thách mà gia tộc đưa cho cậu, cứ đi rèn luyện đi, cơ hội này rất khó được đến đó. Mẹ cậu là bà Lâm vất vả lắm mới giành được đấy. Đương nhiên, khi hội nghị vừa bắt đầu diễn ra, cậu không cần đứng ra phát biểu, mà chỉ cần đảm bảo nó được tiến hành một cách thuận lợi là được, mặt khác đã có Tôn Minh phụ trách xử lý".
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 151-155
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom