• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Hot Rể Nghèo Thành Tỷ Phú (2 Viewers)

  • Chương 621-625

Chương 621: Buộc phải cúi đầu

“Lẽ nào Lâm Hàn mới là ông chủ giấu mặt đó? Mọi chuyện đều vì Lâm Hàn?”, Hạ Minh có chút không dám tin.

Lúc này Hạ Sương đang tổng hợp lại những chuyện đã xảy ra từ trước đến giờ, dần dần có chút trầm tư.

“Ngay từ đầu Lâm Hàn đã không giống người bình thường, định bỏ ra 10 tỷ tệ một lần để mua lại toàn bộ Giải trí Tinh Quang chúng ta. Nhìn từ những hành động sau này, có vẻ anh ta mua lại Giải trí Tinh Quang đều vì sự phát triển của Tần Liên, vì một nữ nghệ sĩ mà sẵn sàng bỏ ra 10 tỷ, mọi người nghĩ anh ta có phải người bình thường không?”, Hạ Sương nói.

Hạ Đạt và Hạ Minh đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều thấy sửng sốt.

Ban đầu họ hoàn toàn không để ý đến những chuyện này, chỉ nghĩ Lâm Hàn như tên ngốc đến đầu tư số tiền lớn, với nhà họ Hạ bọn họ là chuyện tốt.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, hiển nhiên Lâm Hàn không đơn giản như họ tưởng.

Dựa trên điều tra của họ, trong tay Lâm Hàn chỉ có ba công ty mà thôi, tuy ba công ty này không nhỏ, cũng có thể góp được 10 tỷ tệ.

Nhưng nếu đúng như vậy, Lâm Hàn sẽ không thể bỏ 10 tỷ ra một cách dễ dàng như thế.

Bây giờ xem ra ngay từ đầu họ đã đánh giá thấp Lâm Hàn.

Mà trước khi Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương được tổ chức, Lâm Hàn đã gọi điện cho họ, nói là có thể cho họ tham dự với tư cách thành viên chính.

Sau này lại thấy dường như Dương Lệ không hề biết những chuyện này, nói cách khác hoàn toàn là do Lâm Hàn dựa vào mối quan hệ của mình để sắp xếp.

Mà người có quyền thoải mái sắp xếp thành viên tham dự hội nghị thượng đỉnh với tư cách thành viên chính, dường như chỉ Tôn Minh.

“Lâm Hàn này ít nhất cũng phải có quan hệ ngang hàng với Tôn Minh, thậm chí có thể địa vị còn cao hơn Tôn Minh, nếu không Tôn Minh không thể nào nghe lời Lâm Hàn như thế”, lúc này Hạ Sương lại phân tích.

Hạ Đạt và Hạ Minh lại ngẩn người, địa vị còn cao hơn Tôn Minh?

Quỹ đầu tư Nhân Phàm là một công ty lớn, Tôn Minh là tổng giám đốc, mà địa vị của Lâm Hàn còn cao hơn Tôn Minh? Hạ Đạt và Hạ Minh có chút không dám nghĩ.

“Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ? Chúng ta đã làm những chuyện này rồi”, Hạ Minh lẩm bẩm, trong lòng có chút hối hận. Nếu biết trước anh ta đã trả tiền cho Lâm Hàn, để Lâm Hàn có thể rút vốn bình thường, như vậy thì đâu có nhiều chuyện xảy ra như vậy? Thậm chí Giải trí Tinh Quang còn phải đối mặt với nguy cơ phá sản.

Đúng lúc này trợ lý lại gọi điện tới, Hạ Minh nghe máy.

Nghe một hồi, sắc mặt Hạ Minh càng khó coi hơn, sau đó ngơ ngơ ngác ngác cúp điện thoại.

“Sao vậy? Lại xảy ra chuyện gì?”, Hạ Đạt lo lắng hỏi, trong lòng có dự cảm không lành.

Hạ Minh như người mất hồn: “Người ở viện kiểm sát vừa thông báo ngày mai sẽ đến kiểm tra toàn diện công ty chúng ta, bây giờ chúng ta đang đối mặt với tình hình này, kiểm tra toàn diện chẳng phải sẽ phải đóng cửa công ty sao?”

Hạ Đạt nghe xong lập tức ngã ngồi xuống ghế, Giải trí Tinh Quang chiếm hơn nửa sản nghiệp nhà họ Hạ, cũng là thành quả của sự nỗ lực hơn nửa đời Hạ Đạt, bây giờ nói phá sản là phá sản?

Hạ Sương nhìn hai người họ nhưng không cảm thấy đáng thương, ngược lại còn cảm thấy đó là điều đương nhiên, do họ gieo gió gặt bão.

“Bây giờ nếu muốn giữ được Giải trí Tinh Quang thì chỉ có thể cúi đầu trước Lâm Hàn, ngoan ngoãn phối hợp để anh ta rút vốn, sau đó xin lỗi anh ta. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể giữ lại được Giải trí Tinh Quang, con không nghĩ ra được cách nào khác nữa đâu”, Hạ Sương nói một cách lạnh lùng.

“Tại sao chúng ta phải xin lỗi cậu ta? Chúng ta đâu có làm gì, chỉ kéo dài thời gian không cho cậu ta rút vốn, phái người đến doạ người của cậu ta thôi, thế nhưng cũng đã bị người của cậu ta cho một bài học rồi. Tám người của chúng ta đều bị đánh gãy chân, còn người của cậu ta không hề hấn gì, bây giờ còn bắt chúng ta đến xin lỗi cậu ta?”, Hạ Minh cảm thấy khó chịu.

Hạ Sương lại cảm thấy đó là điều đương nhiên; “Vậy chuyện trước đây chúng ta đến quấy rầy vợ người ta thì sao? Còn chuyện này nữa, vốn chỉ là rút vốn bình thường nhưng chúng ta lại ngăn chặn, thậm chí còn muốn đánh người, em mà là Lâm Hàn thì em cũng sẽ trả thù. Hơn nữa trên đời này chẳng phải kẻ mạnh mới có quyền lên tiếng sao?”

Hạ Đạt và Hạ Minh cứng họng, cho dù không muốn đối mặt nhưng họ không thể không thừa nhận tình hình hiện giờ chính là như vậy. Họ nhất định phải cúi đầu xin lỗi Lâm Hàn, nếu không Giải trí Tinh Quang sẽ phá sản.

Dù vậy thì 2,5 tỷ tệ của Lâm Hàn cũng đã không còn, mà nhà họ Hạ chúng ta còn thiệt hại nặng nề hơn.

Hơn nữa bây giờ xem ra 2,5 tỷ này với Lâm Hàn mà nói có lẽ không phải số tiền lớn, Lâm Hàn cũng chẳng quan tâm lắm.

“Thôi bỏ đi, đại trượng phu co được duỗi được, cúi đầu xin lỗi Lâm Hàn đi”, Hạ Đạt thở dài một hơi.

Hạ Minh bất lực gật đầu, sau đó gọi điện cho Lâm Hàn nhưng lại nhận được thông báo Lâm Hàn đang trong cuộc gọi khác, hiển nhiên là Lâm Hàn đã chặn họ.

“Hình như Lâm Hàn chặn con rồi”, Hạ Minh nói.

“Thử gọi máy bố đi”.

Sau đó Hạ Đạt và Hạ Sương đều thử, nhưng cũng không có ngoại lệ, họ đều bị Lâm Hàn chặn.

“Chúng ta phải làm sao đây? Lâm Hàn chặn chúng ta rồi, nếu cậu ta không chấp nhận lời xin lỗi của chúng ta thì chẳng phải là muốn Giải trí Tinh Quang của chúng ta phá sản, muốn nhà họ Hạ chúng ta chết sao?”, Hạ Minh có chút tuyệt vọng.

Hạ Đạt cũng hơi tuyệt vọng, ông ta chừa bao giờ tuyệt vọng như vậy.

“Không phải có thể tìm được số điện thoại của thuộc hạ Lâm Hàn sao? Liên lạc với họ rồi mau chóng phối hợp rút vốn, sau đó chúng ta tới tận nơi xin lỗi, chỉ có thể làm vậy thôi”, Hạ Sương nói.

Hạ Đạt và Hạ Minh nghe vậy thì cảm thấy hơi khó chịu, nhưng dường như cũng chỉ có thể như vậy.

“Mau cho người đi tìm cách liên lạc với người phụ nữ giúp Lâm Hàn rút vốn đi, nhanh chóng liên hệ với họ, phối hợp rút tiền càng sớm càng tốt”, Hạ Đạt ra lệnh.

Hạ Minh gật đầu rồi nhanh tay liên lạc với thuộc hạ, lệnh cho họ tìm cách liên lạc với Dương Khiết.

Lúc này Dương Khiết đang nhàn nhã xem phim ở nhà.

Mặc dù đến giờ cô vẫn không hiểu cụ thể Lâm Hàn đang làm gì, nhưng sau những chuyện hôm nay, ít nhất Dương Khiết có thể khẳng định Lâm Hàn lợi hại hơn mình tưởng tượng rất nhiều.

Như vậy vấn đề tương lai mà Dương Khiết lo lắng bấy lâu nay cuối cùng cũng được giải quyết. Chỉ cần đi theo làm việc cho Lâm Hàn, Dương Khiết tin mình nhất định sẽ có một tương lai tốt đẹp.

Mà Lâm Hàn là anh rể cô nên cũng sẽ không hại cô, cô càng không cần lo lắng.

Hơn nữa Lâm Hàn làm việc tinh tế tỉ mỉ, điều này càng khiến Dương Khiết yên tâm hơn.

Giống như bây giờ, tuy rằng ban ngày bị tám người của nhà họ Hạ uy hiếp hơi đáng sợ, nhưng cuối cùng cũng không có nguy hiểm gì. Bây giờ dưới lầu có ba người Nhan Thành bảo vệ, Dương Khiết cũng không lo lắng gì cho sự an toàn của mình.

Khi Dương Khiết đang vui vẻ xem phim thì diện thoại đổ chuông.

Dương Khiết liếc nhìn thấy là một dãy số lạ, cô quyết định không nghe.

Nhưng ngay lập tức, số lạ đó lại liên tục gọi tới khiến Dương Khiết hơi bực bội, cuối cùng chỉ đành nghe máy.

Điện thoại vừa kết nối, bên kia lập tức có giọng nói vang lên.

“Cô có phải là cô Dương Khiết không? Tôi là người nhà họ Hạ, muốn bàn với cô chuyện rút vốn”.
Chương 622: Nhà họ Hạ ngoan ngoãn phối hợp

Sau khi nghe máy, Dương Khiết biết là người nhà họ Hạ gọi tới thì hơi ngạc nhiên.

“Các anh muốn làm gì?”, Dương Khiết vô thức cảnh giác hỏi.

Lúc này Hạ Minh ở đầu dây bên kia nói với giọng điệu cực kỳ tôn trọng: “Cô Dương Khiết, đừng hiểu lầm. Tôi rất xin lỗi vì chuyện hôm nay, tôi gọi tới để xin lỗi cô. Không phải lúc trước cô muốn giúp Lâm Hàn rút vốn sao? Bây giờ chúng tôi muốn giúp cô rút vốn càng sớm càng tốt, cô xem sáng mai chúng tôi sẽ giải quyết xong việc rút vốn cho cô có được không? Như vậy với mọi người đều tốt”.

Dương Khiết nghe vậy sắc mặt đột nhiên trở nên hơi kỳ lạ.

Hôm nay cô muốn rút vốn nhưng người nhà họ Hạ lại tìm đủ cách để kéo dài, thậm chí còn phái người đến uy hiếp cô, bây giờ lại chủ động tìm cô rút vốn, chuyện gì thế này?

“Bây giờ các anh thật sự muốn rút vốn?”, Dương Khiết nghi ngờ hỏi, những việc nhà họ Hạ làm trước đây khiến cô thật sự không dám tin.

“Đương nhiên, bây giờ chúng tôi thật lòng muốn thoái vốn, sáng mai chúng tôi sẽ chuyển toàn bộ tiền vốn cho cô, cô thấy thế nào?”, Hạ Minh lại cung kính nói.

Dương Khiết khẽ cau mày, trong lòng vẫn có chút hoài nghi, nhưng đối phương đã xác nhận muốn rút vốn thì cô sẽ qua xem thử. Đến lúc đó chỉ cần chú ý dẫn theo mấy người Nhan Thành đi thì sẽ không có nguy hiểm gì. Còn đối phương có âm mưu gì, Dương Khiết không ngốc, cô ra nước ngoài du học cũng là học kiến thức liên quan đến phương diện này, đương nhiên có thể phân biệt được.

“Được, ngày mai tôi sẽ đến tìm các anh”, Dương Khiết đồng ý.

Hạ Minh nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, anh ta sợ chuyện hôm nay doạ Dương Khiết sợ rồi cô không dám tới. Nếu không thể lập tức giải quyết xong chuyện thoái vốn thì lần này nhà họ Hạ sẽ toi mất.

Chỉ cần có thể rút vốn bình thường sau đó đi xin lỗi Lâm Hàn, Hạ Minh cảm thấy vẫn có thể xoay chuyển được.

“Cảm ơn cô Dương Khiết hiểu cho. Chúng tôi sẽ chuẩn bị trước chờ cô đến. Vậy nhé, tôi không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa”, Hạ Minh cung kính nói xong thì cúp máy.

Sau khi Dương Khiết cúp máy vẫn không ngừng suy nghĩ về nội dung cuộc gọi vừa rồi.

Nghĩ tới nghĩ lui, Dương Khiết vẫn không nghĩ ra đối phương có thể có âm mưu gì. Đã không hiểu nên Dương Khiết chỉ có thể đợi ngày mai đến xem thế nào, nếu có âm mưu thì ngày mai cô cũng phát hiện ra, không có gì phải sợ.

Cùng lúc này, ở nhà tổ họ Hạ.

“Thế nào rồi?”, Hạ Đạt thấy Hạ Minh cúp máy thì hỏi.

Hạ Minh gật đầu, thở phào một hơi đáp: “May mà Dương Khiết đồng ý rồi, chắc có thể rút vốn thành công”.

“Vậy thì tốt”, Hạ Đạt nghe xong khẽ gật đầu, sau đó nói: “Tối nay nhanh chóng chuẩn bị cho xong mọi thứ, ngày mai nhất định phải để Dương Khiết vừa đến là có thể lập tức rút vốn, sau đó chúng ta lập tức đến biệt thự núi Vân Mộng xin lỗi Lâm Hàn, nếu kéo dài thời gian thì Giải trí Tinh Quang của chúng ta cũng sẽ phá sản”.

Hạ Minh gật đầu, anh ta cũng đã ý thức được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Dù sao ngày mai viện kiểm sát cũng đến, họ không thể nhận được sự tha thứ của Lâm Hàn trước đó. Người của viện kiểm sát điều tra thì Giải trí Tinh Quang của họ chắc chắn sẽ phá sản, đến lúc đó không thể cứu vãn được nữa.

Sau đó người nhà họ Hạ bận rộn xuyên đêm.

Sáng sớm hôm sau, Dương Khiết còn chưa tỉnh đã nhận được điện thoại của Hạ Minh.

Giọng điệu Hạ Minh vô cùng tôn trọng, nói rằng họ đã chuẩn bị xong mọi thứ, chỉ cần Dương Khiết đến gặp họ, kiểm tra giấy tờ là có thể rút tiền ngay lập tức, hoàn tất việc thoái vốn.

Dương Khiết nghe thế đồng ý ngay, cô rời giường rồi dẫn Nhan Thành đến gặp mấy người Hạ Minh.

“Chào cô Dương, mời ngồi. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ rồi, cô xem nếu không có vấn đề gì thì có thể ký tên, hoàn thành việc rút tiền”, Hạ Minh cung kính nói.

Dương Khiết nhìn họ với vẻ mặt hơi kỳ lạ, từ khi nhận được cuộc điện thoại của họ ngày hôm qua, cô cảm thấy dường như người nhà họ Hạ cực kỳ sợ mình, sợ đắc tội với cô đồng thời cũng cầu xin cô đến rút vốn.

Phải biết ngày hôm qua khi Dương Khiết chủ động đến tìm họ muốn thoái vốn, người nhà họ Hạ không nói lời hay ý đẹp gì còn tìm mọi cách để kéo dài thời gian, sau đó còn phái người đến doạ nạt cô.

Thái độ của họ thay đổi quá nhiều khiến Dương Khiết cực kỳ ngạc nhiên.

Nhưng may mà cô đã dẫn theo ba người Nhan Thành tới nên cũng chẳng lo lắng gì, cứ thế ngồi xuống kiểm tra.

Bởi vì người nhà họ Hạ hơi kỳ lạ nên Dương Khiết kiểm tra tài liệu cực kỳ cẩn thận, nhưng sau khi kiểm tra, Dương Khiết phát hiện những tài liệu này không có vấn đề gì cả, hoàn toàn có hiệu lực pháp lý.

“Thế nào, không có vấn đề gì chứ? Cô xem nếu không có vấn đề gì, có thể nhanh chóng ký tên được không?”, Hạ Minh lịch sự nói nhưng trong lòng lại vô cùng sốt ruột, dù sao thời gian dành cho nhà họ Hạ của họ đã không còn nhiều.

Tuy nhiên dù trong lòng rất nóng vội, nhưng Hạ Minh cũng không dám thể hiện ra ngoài quá nhiều vì sợ Dương Khiết không hài lòng, như vậy thời gian còn lại của họ sẽ không còn đủ nữa, đến lúc đó Giải trí Tinh Quang không còn, tổn thất của nhà họ Hạ khó mà tưởng tượng.

Dương Khiết ngờ vực nhìn Hạ Minh, mặc dù nghi ngờ nhưng cô vẫn tin tưởng vào năng lực chuyên môn của mình, tài liệu này không có vấn đề gì.

“Không có vấn đề gì, bây giờ có thể ký luôn”, Dương Khiết gật đầu.

Hạ Minh nghe vậy thì vui mừng khôn xiết.

Hai bên ký hợp đồng xong, vừa ký xong Hạ Minh đã xuất quỹ.

Dương Khiết cũng quan sát kỹ lưỡng toàn bộ quá trình, nhưng không thấy họ giở trò gì, tất cả tiền đều chuyển đến tài khoản ngân hàng của Lâm Hàn và của cô.

Sau khi xong việc, Dương Khiết còn tự kiểm tra lại. Trong tài khoản ngân hàng có đủ 2,5 tỷ không thiếu một đồng.

“Không có vấn đề gì chứ?”, Hạ Minh niềm nở hỏi.

“Ừm, không có vấn đề gì”, Dương Khiết nhìn Hạ Minh bằng ánh mắt kỳ quái rồi khẽ gật đầu.

Hạ Minh cười đáp: “Vậy, vậy cô Dương Khiết này, cô xem bây giờ việc thoái vốn đã hoàn tất rồi, có thể phiền cô thông báo cho Lâm Hàn biết nhà họ Hạ chúng tôi đã ngoan ngoãn phối hợp thoái vốn rồi không?”

“Ừm… không thành vấn đề”, Dương Khiết vô thức gật đầu, mà lúc này cô cũng đột nhiên nghĩ tới điều gì.

Dương Khiết không ngốc, ngược lại còn khá thông minh, trước đây đúng là cô không hiểu, nhưng bây giờ Hạ Minh mong chờ cô thông báo cho Lâm Hàn như thế, Dương Khiết lập tức đoán được.

Thì ra người nhà họ Hạ đã thật sự thoả hiệp, ngoan ngoãn phối hợp thoái vốn và không giở trò gì. Nguyên nhân cuối cùng hình như là họ cực kỳ sợ Lâm Hàn?

Dương Khiết đột nhiên không hiểu, tối qua sau khi Lâm Hàn nói chuyện điện thoại với cô xong, người nhà họ Hạ đã gọi điện cho cô chỉ trong vài giờ đồng hồ.

Nói cách khác, vấn đề vô cùng rắc rối với Dương Khiết, Lâm Hàn chỉ mất vài giờ để giải quyết triệt để.

Nghĩ đến đây, trong lòng Dương Khiết lại kinh ngạc tột độ, dường như cô vẫn đánh giá thấp Lâm Hàn, mọi thứ nhìn thấy trước đây dường như chỉ là phần nổi của tảng băng so với thực lực của Lâm Hàn.
Chương 623: Khom lưng uốn gối

"Được, tôi sẽ báo lại ngay với Lâm Hàn".

Vẻ mặt Dương Khiết nhìn Hạ Minh có chút kỳ lạ.

Ngay sau đó, Dương Khiết liền ấn số gọi cho Lâm Hàn.

Lúc này, Lâm Hàn cũng mới vừa thức.

"Anh rể hai, chuyện là thế này, tối ngày hôm qua..."

Lúc này, Dương Khiết mới kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra từ tối hôm qua cho Lâm Hàn nghe.

Lâm Hàn nghe xong thì hờ hững, dù sao anh cũng đoán trước được người nhà họ Hạ sẽ làm như vậy.

"Ừ, làm xong hết chưa? Chuyện này như vậy được rồi, em cứ làm việc của mình đi nhé, đợi có gì anh sẽ báo với em sau", Lâm Hàn thản nhiên nói.

"À, dạ".

Dương Khiết đáp lời, nói thêm vài câu thì cũng cúp máy.

Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện điện thoại với Lâm Hàn, Dương Khiết lại càng chắc chắn hơn, thái độ người nhà họ Hạ đột nhiên thay đổi như vậy cũng là bởi vì Lâm Hàn. Nếu không tại sao anh lại bình tĩnh như vậy, chắc hẳn anh đã sớm đoán được rồi.

Bỗng dưng, trong lòng Dương Khiết dấy lên chút tò mò, rốt cuộc Lâm Hàn đã làm những gì mà lại khiến thái độ nhà họ Hạ quay ngoắt 180 độ như vậy.

Mà sau khi Hạ Minh biết Lâm Hàn đã biết chuyện cũng nhất thời thở phào nhẹ nhõm, bằng cách này, bọn họ có thể đến tận nhà để xin lỗi rồi.

"À cô Dương Khiết ơi, chuyện này đến đây là xong nhé, chúng tôi còn việc bận, không có nhiều thời gian tiếp đãi, xin tạm biệt".

Hạ Minh vừa nói xong liền nhanh chóng rời đi.

Bên ngoài, Hạ Đạt và Hạ Sương đang ngồi trên xe đợi đi cùng Hạ Minh đến biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn.

Đến khi đám người Hạ Minh rời đi, Dương Khiết mới chợt nhớ cô ấy vẫn đang giữ 2,5 tỷ tiền vốn vừa lấy về, vừa rồi Lâm Hàn cũng chưa bảo cô ấy mang tiền đi đâu mà.

2,5 tỷ lận đó, một con số khổng lồ cỡ nào chứ, Dương Khiết cũng không dám đùa giỡn, ngẫm nghĩ hay đến nhà Lâm Hàn tự tay giao cho anh là tốt nhất.

Sau đó, Dương Khiết và mấy người Nhan Thành ngồi trên hai chiếc xe đi thẳng đến biệt thự núi Vân Mộng nhà của Lâm Hàn.

Ngay lúc sắp đến trước biệt thự, thì nhìn thấy phía trước đã có xe chặn ở đó, Dương Khiết liền cho xe dừng lại, cô ấy nhìn chiếc xe trước mặt với vẻ khó hiểu, chiếc xe này hình như của người nhà họ Hạ mà? Thì ra khi nãy bọn họ vội vã bỏ đi là để chạy đến nhà Lâm Hàn.

Dương Khiết không biết mấy người nhà họ Hạ muốn làm gì, bèn ngồi yên trên xe im lặng quan sát.

Lúc này, ba người nhà họ Hạ cùng xuống xe, đi đến trước cổng biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn, nhưng họ không nhấn chuông ngay mà vẫn đang do dự điều gì đó.

Bên trong, Lâm Hàn và Dương Lệ cũng vừa ăn sáng xong, đang định ra ngoài tản bộ xem như tập thể dục buổi sáng và hít thở không khí trong lành.

Hai người vừa bước ra sân nhà liền thấy trước cổng có mấy người nhà họ Hạ đứng đó.

"Mấy người này lại muốn đến làm phiền chúng ta à? Đúng là cứng đầu cứng cổ mà", Dương Lệ cảm thấy bực bội nói.

Nhưng, Lâm Hàn thì lại bật cười, anh nói: "Lần này, bọn họ hẳn không đến ép chúng ta lạm dụng chức quyền để giúp họ nữa đâu, mà có chuyện khác đó".

"Chuyện khác ư?"

Dương Lệ khẽ cau mày, theo sau Lâm Hàn ra mở cổng.

Ba người nhà họ Hạ vừa thấy Lâm Hàn thì bèn hơi kích động.

Lâm Hàn mới mở cổng ra, Hạ Đạt liền đi thẳng đến trước anh, hơi cúi đầu nói: "Lâm Hàn, lỗi lầm khi trước là của chúng tôi, thành thật xin lỗi cậu, tôi hy vọng cậu có thể nể tình chúng ta từng điều hành cùng một công ty mà bỏ qua cho chúng tôi lần này".

"Lâm Hàn, thật sự xin lỗi, chúng tôi đã sai rồi, xin cậu tha thứ cho chúng tôi", Hạ Minh cũng bước lên nói, dáng vẻ rất rụt rè.

Dương Lệ thấy vậy thì hơi bất ngờ, mới mấy ngày trước, người của nhà họ Hạ đã đến đe dọa cô phải cậy quyền để giúp họ, dáng vẻ lúc nào cũng coi trời bằng vung, giờ đây sao tự dưng lại nhỏ nhẹ thế này?

Không cần nghĩ nhiều, chắc chắn là bởi vì Lâm Hàn, Dương Lệ khó hiểu quay sang nhìn anh.

Lâm Hàn nhìn người của nhà họ Hạ lại thở dài, khẽ lắc đầu nói: "Vốn dĩ tôi không muốn nhằm vào mấy người, thậm chí hồi trước còn có ý định muốn giúp mấy người vì nể có Tần Liên ở đấy, nhưng hết lần này tới lần khác mấy người đều động đến giới hạn của tôi".

Lúc này, Dương Khiết ở phía sau đã quá đỗi ngạc nhiên khi chứng kiến cảnh tượng này.

Người của nhà họ Hạ gấp rút làm cho xong thủ tục rút vốn rồi chạy đi mất, chính là bởi vì vội tới chỗ Lâm Hàn hạ mình nói xin lỗi anh ấy?

Dương Khiết biết rõ, người của nhà họ Hạ không phải ngốc, nếu đã đến bước này thì ắt hẳn là có nguyên nhân, mà khỏi phải nói chắc chắn là có liên quan đến Lâm Hàn.

Bỗng chốc, Dương Khiết chợt kinh ngạc không thôi nhìn về phía Lâm Hàn đang đứng đằng xa, hóa ra anh rể mình lợi hại như vậy, trước kia không biết luôn á!

Giờ ngẫm lại cảnh Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt luôn kiếm chuyện với Lâm Hàn, Dương Khiết bèn cảm thấy hết sức buồn cười. Vốn dĩ Lâm Hàn không phải là kẻ vô tích sự, cũng không phải do anh sợ bọn họ, mà là do Lâm Hàn nể mặt mũi Dương Lệ nên chẳng thèm đối đầu gay gắt với bọn họ mà thôi.

Tự nhiên cô ấy lại cảm thấy hâm mộ Dương Lệ, có thể tìm được một người chồng vừa tài giỏi vừa biết yêu thương vợ như vậy, một ông chồng như Lâm Hàn, e rằng khó tìm ra được người thứ hai.

Bên kia, người của nhà họ Hạ vừa nghe lời Lâm Hàn nói thì có chút bối rối.

"Cậu Lâm, tại tôi có mắt không tròng, có câu đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, cầu xin cậu bỏ qua cho nhà họ Hạ chúng tôi lần này đi, về sau chúng tôi nhất định sẽ không tái phạm nữa!", Hạ Đạt khẩn thiết cầu xin, giọng điệu hèn mọn không thôi, chỉ còn thiếu quỳ xuống trước Lâm Hàn.

Hạ Minh cũng gật gật hùa theo, nói: "Lâm Hàn, chỉ cần cậu bỏ qua cho chúng tôi lần này, sau này cậu muốn chúng tôi làm gì chúng tôi cũng sẽ làm theo cậu hết".

Hạ Sương vốn không muốn quan tâm, dù sao chuyện này cô ta đã phản đối ngay từ đầu, đều do hai người Hạ Minh và Hạ Đạt tự làm tự chịu. Nhưng, dù sao công ty giải trí Tinh Quang cũng có tâm huyết của cô ta trong đấy, Hạ Sương không nỡ đứng nhìn công ty giải trí Tinh Quang cứ thế mà sụp đổ.

Nghĩ tới đây, Hạ Sương cũng tiến lên, vội nói: "Lâm Hàn, chuyện này quả thật do nhà họ Hạ chúng tôi không đúng, mong anh cho chúng tôi thêm một cơ hội".

Lâm Hàn liếc nhìn Hạ Sương, Dương Lệ cũng từng kể với anh, chuyện này không liên quan mấy đến Hạ Sương, đa phần đều do bị ép đi theo thôi.

Hơn nữa, vốn dĩ Lâm Hàn cũng không coi nhà họ Hạ ra gì, bởi vì cũng chẳng xứng để là đối thủ của anh.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, nói: "Thật sự tôi cũng không muốn chĩa mũi dùi vào mấy người, chuyện này xem như tôi nể mặt Hạ Sương. Sau này, nước giếng không phạm nước sông, người của nhà họ Hạ mấy người đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa, nếu còn dám đến kiếm chuyện với tôi, tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng như lần này đâu".

Lâm Hàn nói xong liền gửi cho Tôn Minh một tin nhắn, để ông ta tha cho nhà họ Hạ con đường sống.

"Cậu Lâm, thật sự cảm ơn cậu!"

"Cảm ơn cậu không tính toán!"

"Lâm Hàn, anh yên tâm, sau này chúng tôi nhất định sẽ không đụng chạm đến anh nữa".

Ba người nhà họ Hạ đều thở phào nhẹ nhõm, không ngớt lời cảm ơn Lâm Hàn.

"Được rồi, cứ như vậy đi, đừng cản trở tôi và bà xã tản bộ", Lâm Hàn nhàn nhạt nói, liền dẫn Dương Lệ rời đi tản bộ, chẳng thèm để ý đến phản ứng của mấy người nhà họ Hạ.
Chương 624: Quyết định của Hạ Sương

“Vâng vâng vâng, cậu Lâm, chúng tôi sẽ biến mất trong tầm mắt của cậu”.

Hạ Minh cung kính nói với Lâm Hàn.

Ngay sau đó ba người nhà họ Hạ lập tức nhường đường.

Lâm Hàn còn chẳng thèm nhìn mấy người đó, anh rời đi cùng Dương Lệ.

Ngược lại là Dương Lệ, cô âm thầm liếc nhìn người nhà họ Hạ, trong lòng cực kỳ nghi hoặc rốt cuộc tại sao Lâm Hàn có thể khiến thái độ của người nhà họ Hạ thay đổi đến vậy?

Lâm Hàn và Dương Lệ chưa đi được mấy bước đã thấy chiếc xe Hummer phía sau.

Dương Lệ biết Lâm Hàn đã tặng Dương Khiết chiếc xe Hummer này, lúc này cô có chút nghi hoặc.

“Tiểu Khiết, sao mới sáng sớm em đã đến đây thế?”, Dương Lệ ngờ vực hỏi.

Dương Khiết xuống xe, có chút gượng gạo nhìn Dương Lệ rồi lại lúng túng nhìn Lâm Hàn, chủ yếu là Lâm Hàn dặn cô không được nói chuyện của mình, bây giờ cô cũng không biết phải nói gì.

Lâm Hàn thấy thế thì giải thích giúp Dương Khiết: “Tiểu Lệ, có việc này anh vẫn chưa kịp nói với em, anh thấy Dương Khiết khá có năng lực nên đã để em ấy làm việc cho anh. Nhưng cụ thể là chuyện gì thì em đừng hỏi, biết nhiều quá với em cũng không tốt”.

Dương Lệ nghe xong khẽ gật đầu, lúc này mới hiểu ra, chẳng trách mới sáng sớm Dương Khiết đã tới đây.

“Vậy chuyện Dương Khiết làm cho anh có nguy hiểm không?”, Dương Lệ hơi lo lắng. Cô không biết Lâm Hàn làm chuyện gì, nhưng dù sao chuyện của gia tộc lớn chắc chắn sẽ có nguy hiểm.

“Sẽ có chút nguy hiểm, nhưng anh cũng cho người đến bảo vệ em ấy rồi, anh cũng sẽ để ý”, Lâm Hàn nói thẳng.

Dương Lệ gật nhẹ đầu, cô vẫn rất tin tưởng Lâm Hàn nên cũng không hỏi thêm nữa.

Sau đó Lâm Hàn, Dương Lệ và Dương Khiết cùng đi bộ một lúc rồi trở về biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn.

Hai ngày trước, Dương Lệ sống cuộc sống hai người với Lâm Hàn nên không quan tâm nhiều đến công việc, sau khi về nhà thì không yên lòng nên vội vàng đi làm việc của mình.

Như thế, chỉ còn lại Dương Khiết và Lâm Hàn.

“Có chuyện gì sao? Chẳng phải chuyện này đã kết thúc, anh bảo em chờ thông báo là được sao?”, Lâm Hàn ngờ vực hỏi.

“Ồ, đây, đây là tiền thoái vốn”, Dương Khiết cẩn thận lấy thẻ ngân hàng ra rồi lại thận trọng đưa cho Lâm Hàn sợ làm hỏng, dù sao cũng có 2,5 tỷ tệ trong đó.

“Ồ, là cái này à”.

Lúc này Lâm Hàn mới biết mục đích Dương Khiết tới đây. Anh không quan tâm số tiền này chút nào, dù sao cũng chỉ là một số tiền nhỏ, đối với Lâm Hàn chỉ là số tiền nhỏ nhưng với Dương Khiết lại là một số tiền rất lớn, đương nhiên cô rất thận trọng.

“Em cầm lấy số tiền này đi, lúc nào cũng phải mang theo trên người một ít tiền, sau này làm việc cho anh cũng tiện”, Lâm Hàn nói.

“Hả? Em cầm?”

Dương Khiết sửng sốt, mặc dù Lâm Hàn là anh rể cô, là họ hàng của cô nhưng số tiền lớn thế này mà Lâm Hàn lại yên tâm để cô cầm như vậy?

“Ừm, em cầm đi, không còn chuyện gì nữa thì anh phải đi đây”.

Lâm Hàn nói xong thì lái chiếc Mercedes rời đi. Hôm nay anh định kiểm tra ba công ty livestream Sa Ngư để xem tình hình gần đây của ba công ty.

Nhìn Lâm Hàn rời đi, Dương Khiết ngơ ngác nhìn tấm thẻ ngân hàng trên tay.

2,5 tỷ tệ là số tiền lớn thế nào chứ? Dương Khiết chưa bao giờ nghĩ trong tay mình lại có nhiều tiền như vậy.

Đừng nói 2,5 tỷ, dù là 250 ngàn, đối với Dương Khiết trước đây cũng là một số tiền lớn.

Dương Khiết cẩn thận cất thẻ ngân hàng đi, trong lòng hơi ngạc nhiên. Lâm Hàn làm vậy chỉ có hai lý do, một là anh tin tưởng cô, hai là 2 tỷ rưỡi này với Lâm Hàn không phải là số tiền lớn.

Dương Khiết lắc đầu, không muốn nghĩ thêm nữa. Mặc dù hôm nay cô mới biết một chút thực lực của Lâm Hàn, nhưng cũng đủ khiến Dương Khiết kinh ngạc.

Cùng lúc đó, trên xe nhà họ Hạ.

Giờ phút này họ vừa ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng chưa bao lâu, điện thoại Hạ Minh đã đổ chuông.

Hạ Minh nghe máy, sắc mặt khá lên rất nhiều, canh ta cúp điện thoại rồi nhìn Hạ Đạt: “Là trợ lý gọi tới, Tôn Minh bảo có sự nhầm lẫn ở đây nên không nhằm vào Giải trí Tinh Quang của chúng ta nữa, mọi thứ đã trở lại bình thường”.

“Nhanh vậy à? Lâm Hàn này thật sự là ông trùm lớn”, Hạ Đạt khẽ thở dài.

“Đúng thế, không ngờ Lâm Hàn lại lợi hại đến thế, Tôn Minh cũng phải nghe lời anh ta, thì ra Lâm Hàn mới là ông chủ thực sự, là người mà chúng ta không thể động tới”, Hạ Minh cũng có chút ủ rũ.

Lúc này cả Hạ Đạt và Hạ Minh đều vô cùng hối hận, ban đầu Lâm Hàn đầu tư vào Giải trí Tinh Quang của họ vì Tần Liên, nói thế nào cũng có chút quan hệ với họ.

Thậm chí Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần trước, Lâm Hàn còn mời họ tham dự với tư cách thành viên chính.

Thế nhưng nhà họ Hạ bọn họ lại coi thường Lâm Hàn, không tin anh nên mới bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.

Bây giờ nghĩ lại, Hạ Đạt và Hạ Minh đều muốn tự tát cho mình vài cái, nếu lúc đó họ tin tưởng Lâm Hàn thì bây giờ nhà họ Hạ không biết đã lớn mạnh hơn bao nhiêu lần rồi.

Mọi chuyện đều do họ tự chuốc lấy.

Mà lúc này, Hạ Sương đang dựa vào cửa sổ xe không nói gì. Bên phía Tôn Minh xử lý nhanh như vậy, hiển nhiên địa vị của Tôn Minh thấp hơn Lâm Hàn và phải nghe lời anh.

Mà Tôn Minh lại là người đứng đầu quỹ đầu tư Nhân Phàm, công ty này là một công ty lớn thật sự.

Lúc này Hạ Sương đã ý thức được thân phận thật sự của Lâm Hàn có lẽ còn đáng sợ hơn họ tưởng tượng.

Ban đầu vì Tần Liên, đây là cơ hội tuyệt vời cho nhà họ Hạ, nhưng cuối cùng chính người nhà họ Hạ lại không quý trọng còn thích làm màu nên mới xảy ra tình hình hiện này, khiến nhà họ Hạ suýt nữa diệt vong.

Nghĩ đến đây, lòng Hạ Sương có chút nguội lạnh, trước kia cô đã muốn rời khỏi nhà họ Hạ, chỉ là không yên tâm Giải trí Tinh Quang tâm huyết của mình nên mới chịu đựng, không rời đi nữa.

Mà bây giờ Giải trí Tinh Quang đã thành công vượt qua cơn nguy hiểm lần này, Hạ Sương đã dần không còn coi trọng tài nguyên và mối quan hệ của nhà họ Hạ nữa.

Có lẽ bây giờ chính là cơ hội để rời khỏi nhà họ Hạ.

Sau khi rời khỏi nhà họ Hạ thì sao? Điều đầu tiên Hạ Sương nghĩ đến chính là Lâm Hàn, cô cảm nhận thấy nếu làm việc cho Lâm Hàn chắc chắn sẽ có tương lai tốt đẹp, có sự nghiệp vĩ đại.

Nhưng vì chuyện của nhà họ Hạ, Hạ Sương lại cảm thấy rất có thể Lâm Hàn sẽ không đồng ý để mình làm việc cho anh.

Hạ Sương đang do dự thì Hạ Đạt tức giận quay sang nhìn cô: “Giả chết ở đây làm gì? Còn không mau theo Hạ Minh đến công ty, xử lý tình hình, ổn định lòng dân đi?”

Hạ Sương nghe vậy thì khó chịu nhìn Hạ Đạt, trong lòng đã có quyết định, cô nói: “Con từ bỏ toàn bộ cổ phần của mình ở Giải trí Tinh Quang, giao tất cả cho mọi người. Sau này con sẽ không tham gia vào Giải trí Tinh Quang nữa, cũng không tham gia vào bất cứ sản nghiệp nào của nhà họ Hạ, sau này con sẽ ra ngoài làm việc một mình. Dừng xe lại đi, con muốn xuống xe!”
Chương 625: Chuẩn bị ổn thoả, sẵn sàng lên sàn bất cứ lúc nào

Hạ Đạt và Hạ Minh nghe thấy lời này của Hạ Sương đều sững sờ.

Mặc dù Hạ Sương sở hữu ít cổ phẩn nhất trong ba người họ ở tất cả các ngành công nghiệp của nhà họ Hạ, nhưng đó cũng là một số tiền khổng lồ, không ngờ Hạ Sương lại muốn từ bỏ?

“Em điên rồi à?”, Hạ Minh nhìn Hạ Sương với vẻ không dám tin.

Hạ Đạt cũng không vui bảo: “Coi thường nhà họ Hạ chúng tôi đúng không? Để tôi xem sau khi rời khỏi nhà họ Hạ, cô có thể làm được gì!”

Lúc này Hạ Sương đã nghĩ thông suốt, tiếp tục ở lại nhà họ Hạ quả thực có thể sống không phải lo lắng gì, nhưng đây không phải cuộc sống mà cô mong muốn.

Rời khỏi nhà họ Hạ, cô có thể đi tìm Lâm Hàn trước. Nếu Lâm Hàn đồng ý nhận cô đương nhiên là chuyện tốt, Hạ Sương tin mình đi theo Lâm Hàn có thể tạo dựng sự nghiệp, thực hiện hoài bão, sống cuộc sống mà mình mong muốn.

Nếu Lâm Hàn không đồng ý nhận cô thì Hạ Sương cũng hiểu được, dù sao lúc trước nhà họ Hạ cũng đối xử với Lâm Hàn như vậy. Nếu thế, Hạ Sương quyết định tự gây dựng sự nghiệp một mình, mặc dù đi lên từ hai bàn tay trắng rất khó, có thể cô cố gắng cả đời cũng không thể vượt qua thành tựu hiện tại của nhà họ Hạ.

Nhưng cuộc sống như vậy mới là điều Hạ Sương khao khát, nó thú vị hơn nhiều so với việc tiếp tục ở lại nhà họ Hạ.

“Con quyết định rồi, bây giờ để con xuống xe”, Hạ Sương hờ hững lên tiếng.

Hạ Minh nhìn Hạ Sương với vẻ khó hiểu, anh ta không hiểu được suy nghĩ của cô. Mặc dù gần đây nhà họ Hạ không thuận lợi, nhưng dù gì cũng là thế gia, Hạ Sương có cổ phần ít hơn nữa cũng vẫn là tỷ phú.

Sau khi rời khỏi nhà họ Hạ, Hạ Sương không là gì cả, nếu tay trắng làm lại từ đầu thì cố gắng cả đời cũng không kiếm được 100 triệu.

Thế giới này vốn là như vậy, người bình thường vất vả cố gắng cả đời cũng không kiếm được 100 triệu tệ, mà những người giàu có bọn họ mở bừa một công ty cũng dễ dàng kiếm được tiền.

Khoảng cách giai cấp quá lớn nên hầu như không mấy ai có thể dựa vào sự cố gắng của bản thân để thu hẹp khoảng cách này.

Hạ Đạt trải qua những chuyện trước đó, tâm trạng vốn cũng không tốt lắm, đừng thấy người nhà họ Hạ ai cũng cúi đầu quỳ gối trước Lâm Hàn, nhưng trong lòng họ không muốn chút nào, chẳng qua vì tình hình đã như vậy nên bắt buộc phải làm thế.

“Được rồi, được rồi, dừng xe cho nó xuống, rời khỏi nhà họ Hạ rồi sau này đừng về nữa!”, Hạ Đạt tức giận nói.

Hạ Minh hơi do dự nhưng vẫn dừng xe.

Mặc dù không hiểu nổi Hạ Sương nghĩ gì, nhưng đối với Hạ Minh lại là chuyện tốt, Hạ Sương giao hết cổ phần trong tay, chắc chắn khoảng một nửa số đó sẽ vào tay anh ta, đột nhiên có mấy trăm triệu tệ ai mà không thích?

Xe dừng lại, Hạ Sương không nói câu nào, đi thẳng xuống xe.

“Đi đi, không hiểu nổi con nhóc điên đó nghĩ gì”, Hạ Đạt rất tức giận.

“Vâng”.

Hạ Minh khởi động xe rời đi, bỏ Hạ Sương lại đó.

Hạ Sương nhìn đường phố người qua người lại, một mình nhưng không hề cảm thấy cô đơn, ngược lại còn thấy dễ chịu hơn.

Giờ phút này, Hạ Sương có sự thả lỏng chưa từng có, trước đây ở nhà họ Hạ, cô phải quản lý đủ loại sản nghiệp của nhà họ Hạ, còn phải khiến Hạ Đạt và Hạ Minh tin tưởng quyết định của mình, có thể nói là cả hai việc đều có áp lực rất lớn khiến cô gần như không thở nổi.

Nhưng bây giờ mất đi tất cả, dường như cô lại nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Cô đi men theo con đường một lúc, thư giãn rồi ổn định lại cảm xúc, chuẩn bị lên đường lần nữa.

Bắt đầu lại từ đầu chưa chắc đã là chuyện xấu.

Sau khi bắt một chiếc taxi, Hạ Sương đi về biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn.

Sự lựa chọn tốt nhất trước mặt Hạ Sương bây giờ, không nghi ngờ gì là về làm cho Lâm Hàn.

Mặc dù đến giờ Hạ Sương vẫn chưa biết thân phận cụ thể của Lâm Hàn, nhưng chắc chắn vô cùng lớn mạnh.

Hơn nữa từ lần trước tiếp xúc với Lâm Hàn, Hạ Sương cũng cảm thấy anh là người có thể tin tưởng được.

Lâm Hàn có thể bỏ ra bao nhiêu tiền cho một nghệ sĩ Tần Liên như thế mà không đòi lại gì khiến Hạ Sương phải nhìn anh bằng con mắt khác.

Không lâu sau, Hạ Sương đã đến biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn.

Dì Hà đang cắt tỉa hoa trong sân, nhìn thấy Hạ Sương thì thấy hơi lạ.

Dì Hà cũng đã biết người nhà họ Hạ, dù sao sáng nay mới sáng sớm họ đã tới chặn cửa, quấy rối Dương Lệ.

“Sao cô còn đến đây? Lúc sáng đến quấy rối, bây giờ lại đến quấy rối tiếp à?”, dì Hà hơi bất đắc dĩ.

“Dì à, lần này tôi tới không phải để quấy rối”, Hạ Sương vội xua tay: “Lần này tôi tới để gặp Lâm Hàn bàn chuyện quan trọng”.

Dì Hà không tin lắm, bà nói thẳng: “Cậu Lâm ra ngoài rồi, không biết bao giờ mới về, cô có việc gì thì lần sau tới”.

“Không sao, tôi chờ ở cửa là được rồi, tôi sẽ không làm phiền mọi người đâu, mọi người làm gì thì cứ làm đi”, Hạ Sương nói rồi đứng ở bên cửa đợi, cô chỉ đứng đó không chặn đường mọi người ra vào.

Thấy vậy dì Hà không hiểu lắm, bà lắc đầu không nghĩ nữa, tiếp tục làm việc của mình.

Lúc này Lâm Hàn đã đến trụ sở chính của công ty livestream Sa Ngư.

Đến khi tới bãi đỗ xe dưới trụ sở công ty, Lâm Hàn mới liên lạc với Lý Minh.

“Tôi đang ở bãi đỗ xe dưới công ty anh, xuống đón tôi đi, tôi đến kiểm tra tình hình hiện nay của công ty”, Lâm Hàn nói với Lý Minh qua điện thoại.

Lúc này Lý Minh đang bận rộn việc của công ty, biết tin Lâm Hàn đến cũng hơi bất ngờ.

Kể ra cũng đã rất lâu rồi Lâm Hàn không đến trụ sở chính của Sa Ngư.

Lý Minh nhanh chóng gác công việc trong tay lại, đích thân xuống đón anh.

Lý Minh không nói với các nhân viên khác, một là sẽ ảnh hưởng đến công việc của họ, hai là Lâm Hàn cũng tiện kiểm tra, xem tình hình thực tế của công ty.

Chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã đến toà nhà văn phòng dưới sự dẫn đường của Lý Minh.

“Hiện giờ công ty thế nào rồi?”, Lâm Hàn hỏi thẳng.

“Mọi việc diễn ra rất thuận lợi”, sắc mặt Lý Minh cũng khá hơn chút: “Kể từ lần trước đột nhiên bị nhắm đến, mọi việc vẫn luôn rất thuận lợi, chúng ta lại nhận được sự đầu tư và giúp đỡ từ quỹ đầu tư Nhân Phàm. Dù sao công ty lớn đầu tư vào công ty nhỏ, sự giúp đỡ về mọi mặt thực sự là rất lớn đối với chúng ta. Những sự giúp đỡ đó không thể mua được bằng tiền. Bây giờ, cả quy mô của công ty hay chất lượng phòng livestream đều không ngừng được nâng cao. Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần cậu ra lệnh là có thể lên sàn bất cứ lúc nào”.

“Tốt lắm, tôi sẽ xem xét, nếu gần được rồi thì chuẩn bị lên sàn, cũng đã kéo dài khá lâu rồi”, Lâm Hàn khẽ gật đầu, hài lòng nói.

“Tôi nhận được điện thoại của cậu xong không nói với nhân viên khác, như vậy tiện cho cậu nhìn thấy tình hình thực tế nhất”, lúc này Lý Minh lại nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, sau đó dưới sự dẫn đường của Lý Minh, anh bắt đầu kiểm tra từng chút một.

Bởi vì quy mô mở rộng, Lâm Hàn lại ít khi xuất hiện ở công ty nên chỉ những giám đốc thực sự mới biết anh. Vậy nên khi anh kiểm tra, những nhân viên khác đều đang làm việc của mình, không biết ông chủ thực sự của livestream Sa Ngư đang tới kiểm tra.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 141-145
Rể sang đến nhà
  • Cố Tiểu Tam
Chương 1-5
Chàng rể bất đắc dĩ của nữ thần
Chàng Rể Đỉnh Cấp
  • KK Cố Hương

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom