-
23
NGÀY KIA (25-11) LÀ SINH NHẬT CÔ BẠN CỦA TÔI, BẠN HOÀNG PHƯƠNG QUỲNH. VẬY TÔI XIN DÀNH RIÊNG CHƯƠNG NÀY TẶNG CHO BẠN, COI NHƯ LÀ MỘT MÓN QUÀ TINH THẦN MÀ TÔI DÀNH CHO BẠN, CHÚC BẠN CÓ MỘT NGÀY SINH NHẬT ĐẦY Ý NGHĨA……
Kể từ đầu truyện đến nay, đã có một nhân vật thỉnh thoảng vẫn xuất hiện trong các chap, đó là nhân vật Quỳnh. Đã có rất nhiều độc giả thắc mắc với tôi thực ra Quỳnh là ai? Và nhân vật này có quan hệ như thế nào đối với tôi. cũng có nhiều độc giả inbox riêng cho tôi yêu cầu tôi kể thật chi tiết về Quỳnh. Thực ra thì ý nghĩ viết riêng một chap kể về quỳnh đã hình thành trong tư tưởng của tôi rất lâu rồi, tuy nhiên tôi muốn tung chap này ra vào đúng dịp sinh nhật Quỳnh vì nó sẽ có ý nghĩa hơn rất nhiều. Mặc dù ngày tháng còn dài nhưng tôi muốn đăng chap sớm một chút vì thời gian rảnh của tôi lúc này ko hề nhiều, vậy bạn HOÀNG PHƯƠNG QUỲNH thông cảm nhé. Thôi, chúng ta bắt đầu nào……
Phải bắt đầu từ đâu đây nhỉ???? À có lẽ tôi nên nói qua về con người Quỳnh cho bạn đọc hiểu đã nhé. Đối với tôi Quỳnh là một cô bé ngây thơ, hồn nhiên và rất trẻ con( cái này hầu hết những người xung quanh Quỳnh đều nhận xét như thế). Đối với riêng tôi, tôi thấy Quỳnh là một người con gái nhẹ nhàng hay cười nói và cũng ko kém phần năng động hay là cá tính. Cái “năng động” của Quỳnh ko pahir là cái năng động theo kiểu quậy phá, nghịch ngơm mà là một kiểu năng động rất khác lạ. đại khái như Quỳnh thường xuyên nói rằng cô bạn rất muốn đi du lịch thật xa, chụp thật nhiều ảnh để làm kỉ niệm. Một điểm đáng chú ý nữa là Quỳnh rất thích Hàn Quốc, hầu như cái gì của Quỳnh cũng đều liên quan đến Hàn Quốc thì phải. Ngay cả tình Facebook của Quỳnh cũng để nơi ở là Hàn Quốc. về ngoại hình của Quỳnh thì cô bạn này có một dáng người cân đối, khuôn mặt trái xoan, và cao tầm 1m57. Theo quan sát của tôi thì Quỳnh luôn để tóc chấm ngang vai, chắc là cả kiểu tóc cũng cuồng theo mấy cô diễn viên Hàn Quốc.
Cùng trở về mùa hè năm 2012, lúc đó tôi mới học lớp 7, hồi đó môn tiếng anh của tôi rất kém nên tôi phải xin bố tôi cho tôi đi học thêm môn tiếng anh. Phụ huynh thấy tôi từ một đứa chuyên mê chơi bi, chơi game chuyển thành một đứa chăm học thì tất nhiên là đồng ý rồi. Qua một cô giáo dạy tôi hòi cấp một, tôi được vào lớp học thêm Anh Văn của một người quen cô giáo này mở. Và cũng từ đây, tôi đã gặp Quỳnh, bắt đầu cho một tình bạn mới.
Ngày đầu tiên đi học, tôi làm quen với thằng con trai duy nhất của lớp, nó là con trai nhưng lại tên là Linh, cái tên chỉ dành cho con gái và tôi thường gọi nó với cái tên Linh Cute( cái này tôi dựa theo một nhân vật phim Bước Nhảy Xì Tin). Hồi đó tôi là một cậu bé sống hoàn toàn nội tâm chứ ko pahir là một con người nhiệt tình và sôi nổi như bây giờ. Chính Quỳnh là một trong những người thay đổi tính cách của tôi( gồm Quỳnh, bà chị họ và mấy thằng bạn thân). Hồi đó đến lớp học thêm, tôi ko nói chuyện với bất kì ai, suốt buổi học tôi chỉ có hỏi thầy đôi ba câu và nói chuyện xã giao với thằng Linh mặc dù không khí học tập của lớp rất náo nhiệt. riết như thế vài ba buổi thì tôi cũng nói chuyện với những người xung quanh nhưng số lần tôi hé răng chỉ là đếm trên đầu ngón tay. Thế rồi con người tôi ko thể qua nổi con người tinh nghịch của Quỳnh, cô bạn luôn tì cách để trêu chọc tôi, luôn tìm cách để tôi nhập hội chơi với đám bạn này. Dần dần, tôi từ một con người sống nội tâm chuyển thành một con người sôi nổi. bởi vì sao ư?? Thưa rằng lúc đó quỳnh đã cho tôi thấy rằng, con người khi chung sống với nhau cần phải có sự hoà đồng và đoàn kết, ko nên tự kỉ một mình vì như vậy sẽ ko tìm ra được giá trị đích thực của cuộc sống. Một ngày kia, Quỳnh bỗng nhiên nghỉ học ko lý gio, tôi lúc này thấy trống trải vô cùng. Mấy đứa kia thông báo rằng Quỳnh sẽ nghỉ học thêm môn anh văn, tin nay như sét đánh bên tai đối với tôi. Tôi cảm thấy như vừa mất đi một cái gì đó rất quan trọng.
Kể từ đó, tôi ko còn gặp quỳnh nữa cho đến một hôm……..
Tôi nhớ rất rõ đó là một buổi trưa giữa mùa xuân, thời tiết vẫn se lạnh mặc dù trời đã có nắng. lúc đó tôi đang đứng ở nhà xe lớp tôi chờ cho cổng trường bớt đông đúc. Cổng trường lúc nào cũng vậy, đông đúc và ồn ào, tôi ko thích bon chen nên hôm nào cũng đứng ở nhà xe chờ cho học sinh vè hết thì tôi mới về. đang đứng nhìn dòng người tấp nập thì tôi có cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình vâng chỉ là cảm giác thôi nhé, tôi ngoảnh sang nhà xe thì thấy một đứa con gái đnag nhìn mình, mắt đeo cặp kính cận. Tôi bắt gặp ánh mắt ấy thì bối rối quay mặt đi chỗ khác và thầm nghĩ: “ con gái bây giờ bạo thật ko biết ngượng là gì, hay là tại mình manly quá nhỉ”. Tôi đang thích thú với ý nghĩ của mình đứa con gái đó bắt đầu cất tiếng nói:
( còn nữa)
Kể từ đầu truyện đến nay, đã có một nhân vật thỉnh thoảng vẫn xuất hiện trong các chap, đó là nhân vật Quỳnh. Đã có rất nhiều độc giả thắc mắc với tôi thực ra Quỳnh là ai? Và nhân vật này có quan hệ như thế nào đối với tôi. cũng có nhiều độc giả inbox riêng cho tôi yêu cầu tôi kể thật chi tiết về Quỳnh. Thực ra thì ý nghĩ viết riêng một chap kể về quỳnh đã hình thành trong tư tưởng của tôi rất lâu rồi, tuy nhiên tôi muốn tung chap này ra vào đúng dịp sinh nhật Quỳnh vì nó sẽ có ý nghĩa hơn rất nhiều. Mặc dù ngày tháng còn dài nhưng tôi muốn đăng chap sớm một chút vì thời gian rảnh của tôi lúc này ko hề nhiều, vậy bạn HOÀNG PHƯƠNG QUỲNH thông cảm nhé. Thôi, chúng ta bắt đầu nào……
Phải bắt đầu từ đâu đây nhỉ???? À có lẽ tôi nên nói qua về con người Quỳnh cho bạn đọc hiểu đã nhé. Đối với tôi Quỳnh là một cô bé ngây thơ, hồn nhiên và rất trẻ con( cái này hầu hết những người xung quanh Quỳnh đều nhận xét như thế). Đối với riêng tôi, tôi thấy Quỳnh là một người con gái nhẹ nhàng hay cười nói và cũng ko kém phần năng động hay là cá tính. Cái “năng động” của Quỳnh ko pahir là cái năng động theo kiểu quậy phá, nghịch ngơm mà là một kiểu năng động rất khác lạ. đại khái như Quỳnh thường xuyên nói rằng cô bạn rất muốn đi du lịch thật xa, chụp thật nhiều ảnh để làm kỉ niệm. Một điểm đáng chú ý nữa là Quỳnh rất thích Hàn Quốc, hầu như cái gì của Quỳnh cũng đều liên quan đến Hàn Quốc thì phải. Ngay cả tình Facebook của Quỳnh cũng để nơi ở là Hàn Quốc. về ngoại hình của Quỳnh thì cô bạn này có một dáng người cân đối, khuôn mặt trái xoan, và cao tầm 1m57. Theo quan sát của tôi thì Quỳnh luôn để tóc chấm ngang vai, chắc là cả kiểu tóc cũng cuồng theo mấy cô diễn viên Hàn Quốc.
Cùng trở về mùa hè năm 2012, lúc đó tôi mới học lớp 7, hồi đó môn tiếng anh của tôi rất kém nên tôi phải xin bố tôi cho tôi đi học thêm môn tiếng anh. Phụ huynh thấy tôi từ một đứa chuyên mê chơi bi, chơi game chuyển thành một đứa chăm học thì tất nhiên là đồng ý rồi. Qua một cô giáo dạy tôi hòi cấp một, tôi được vào lớp học thêm Anh Văn của một người quen cô giáo này mở. Và cũng từ đây, tôi đã gặp Quỳnh, bắt đầu cho một tình bạn mới.
Ngày đầu tiên đi học, tôi làm quen với thằng con trai duy nhất của lớp, nó là con trai nhưng lại tên là Linh, cái tên chỉ dành cho con gái và tôi thường gọi nó với cái tên Linh Cute( cái này tôi dựa theo một nhân vật phim Bước Nhảy Xì Tin). Hồi đó tôi là một cậu bé sống hoàn toàn nội tâm chứ ko pahir là một con người nhiệt tình và sôi nổi như bây giờ. Chính Quỳnh là một trong những người thay đổi tính cách của tôi( gồm Quỳnh, bà chị họ và mấy thằng bạn thân). Hồi đó đến lớp học thêm, tôi ko nói chuyện với bất kì ai, suốt buổi học tôi chỉ có hỏi thầy đôi ba câu và nói chuyện xã giao với thằng Linh mặc dù không khí học tập của lớp rất náo nhiệt. riết như thế vài ba buổi thì tôi cũng nói chuyện với những người xung quanh nhưng số lần tôi hé răng chỉ là đếm trên đầu ngón tay. Thế rồi con người tôi ko thể qua nổi con người tinh nghịch của Quỳnh, cô bạn luôn tì cách để trêu chọc tôi, luôn tìm cách để tôi nhập hội chơi với đám bạn này. Dần dần, tôi từ một con người sống nội tâm chuyển thành một con người sôi nổi. bởi vì sao ư?? Thưa rằng lúc đó quỳnh đã cho tôi thấy rằng, con người khi chung sống với nhau cần phải có sự hoà đồng và đoàn kết, ko nên tự kỉ một mình vì như vậy sẽ ko tìm ra được giá trị đích thực của cuộc sống. Một ngày kia, Quỳnh bỗng nhiên nghỉ học ko lý gio, tôi lúc này thấy trống trải vô cùng. Mấy đứa kia thông báo rằng Quỳnh sẽ nghỉ học thêm môn anh văn, tin nay như sét đánh bên tai đối với tôi. Tôi cảm thấy như vừa mất đi một cái gì đó rất quan trọng.
Kể từ đó, tôi ko còn gặp quỳnh nữa cho đến một hôm……..
Tôi nhớ rất rõ đó là một buổi trưa giữa mùa xuân, thời tiết vẫn se lạnh mặc dù trời đã có nắng. lúc đó tôi đang đứng ở nhà xe lớp tôi chờ cho cổng trường bớt đông đúc. Cổng trường lúc nào cũng vậy, đông đúc và ồn ào, tôi ko thích bon chen nên hôm nào cũng đứng ở nhà xe chờ cho học sinh vè hết thì tôi mới về. đang đứng nhìn dòng người tấp nập thì tôi có cảm giác như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình vâng chỉ là cảm giác thôi nhé, tôi ngoảnh sang nhà xe thì thấy một đứa con gái đnag nhìn mình, mắt đeo cặp kính cận. Tôi bắt gặp ánh mắt ấy thì bối rối quay mặt đi chỗ khác và thầm nghĩ: “ con gái bây giờ bạo thật ko biết ngượng là gì, hay là tại mình manly quá nhỉ”. Tôi đang thích thú với ý nghĩ của mình đứa con gái đó bắt đầu cất tiếng nói:
- Này, ung ngày xưa có học ah văn thầy H ko nhỉ???
- Ơ có, mà sao ko ung??
- À ung tên Nam phải ko?? Mềnh nè??
- Ukm, mềnh Nam nè, ung là ai, mềnh ko nhớ nữa? ---- bối rối trả lời.
- Mềnh là Quỳnh nè, cái đứa mà hồi đó hay trêu ung á.
- À nhớ rồi, nhớ ra rồi--- tôi reo lên.
- Chúc mừng bạn Nam.
( còn nữa)