-
38
Haizz…. Mấy hôm nay tính viết chap nhưng mà đang ốm…. đau đầu quá…. Quý bạn đọc thông cảm giùm nhé….
Sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, tôi cùng với Tú bắt tay vào công việc làm bánh, nhào bột nào…. Thực ra thì từ trước đến giờ tôi rất ít khi vọc mấy thứ này, tôi chỉ biết ăn thôi, còn làm thì hoàn toàn không. Đã thế Tú còn bảo tôi nhào bột nữa chứ, mà nhào bột là công đoạn khó nhất quyết định đến chất lượng của bánh, làm ngon thì được chứ dở thì ngại cực luôn ý… Nhưng mà thôi kệ… vì gấu và vì sĩ diện của bản thân tôi quyết định đánh cược với số phận. Mà công nhận nhào bột giống bóp…. Cực luôn ý….. nhào bột xong là công đoạn làm nhân, Tú lại phân công cho tôi băm nhỏ thịt và vẫn như cũ, lý do là vì; “ tay anh khoẻ, băm thịt mới nhuyễn được”… tầm 15 phút sau nhân sau, nhân được hoàn thành và chúng tôi bắt đầu gói bánh…. Nói chung là cũng dễ, mình chỉ cần khéo tay một tý là được thôi. Mất gần một tiếng để bọn tôi nặn xong chỗ bánh, công việc xủa tôi lúc này là luộc bánh còn Tú thì chuẩn bị nước sốt. mà cái lúc luộc bánh Tú lại bắt luộc bằng bếp than mới ác chứ tôi hỏi tại sao thì Tú bảo là để cho nhanh chín…. Tôi đang ngồi hì hụi thổi lửa thì Tú bảo:
- Anh để đó em thổi cho…. Thổi như anh tý nữa hun khói cả nhà mất..
- Éc.. ai bảo em bắt anh nấu nếp than làm gì??
- Tý nữa rồi anh biết--- cười và véo má tôi..
- ừ để xem có mưu gì đây…
tôi không nói gì nữa chỉ ngồi lặng lẽ xem Tú thổi lửa. mà công nhận là Tú thổi siêu thật, chỉ cần chu mỏ lại thổi nhẹ cái là lửa cháy lại ngay, chẳng bù cho tôi thổi hì hục đến nỗi khói bay khắp cả nhà. Thổi lửa xong tú kéo cái ghế ngồi cạnh bếp lửa rồi bảo tôi:
- Trời lạnh, anh kéo ghế lại ngồi gần bếp cho ấm.
- ờ ờ..—tôi làm theo như một cỗ máy.
- Đó, anh thấy tác dụng của đôt bếp củi chưa?? Vừa nhanh chín, đỡ tốn gas lại còn được sưởi nữa chứ..
- ờ nhể… thế mà không nghĩ ra… vợ anh vô đối… hehe.
- Đấy đấy… vợ anh hồi nào—nhéo ạ… đau vãi ra..
- Á đau, thì giờ chưa phải nhưng sau này thì phải..
- Sau này là bao giờ..
- Để xem nào?? À khi chúng mình học đại học xong, có nghề nghiệp ổn định, lúc đó anh sẽ đem lợn quay trầu cau đến rước em về…
- Hứ… thật không đấy… mai lại đổi cô khác thì sao??
- Đâu… thề là không đâu nhé… chỉ một tình yêu, chỉ một em thôi…hề hề…
- Tạm tin đấy…’
Hai chúng tôi còn nói với nhau nhiều nhiều nữa… nhưng tôi không thể nhớ chính xác được nên mong quý độc giả thông cảm… nói chuyện tầm 45 phút thì bánh cũng chín, hai đứa múc bánh ra bát, Tú để một nửa cho bố mẹ và em gái tôi và còn lại thì chúng tôi xử hết… coogn nhận Tú làm nước sốt khéo thật, ngọt ngọt mà cay cay…. Đến giờ nghĩ lại vẫn còn thèm… chắc hôm nào Phải bắt Tú làm tiếp mới được hề hề…. ăn xong chúng tôi dọn dẹp rồi lên phòng học bài… Tôi thì đọc mấy cuốn sách nâng cao lịch sử để chuẩn bị cho kì thi học sinh giỏi tỉnh sắp tới, còn Tú thì ngồi giải mấy bài tập trong sách toán của tôi, hai đứa cứ ngồi học như thế Tú thì khoogn ở trong đội tuyển HSG nên Tú cứ học hết môn này sang môn khác, đến môn Sử Tú hỏi tôi:
- Anh ơi, em hỏi cái…
- Gì em??
- Tại sao các nước Đế quốc dân chủ như Mỹ ,Anh, Pháp lại thực hiện chính sách 2 mặt trong chiến tranh thế giới thứ 2 anh nhỉ???
- À, cái này cũng dễ hiểu thôi em ạ. Mỹ, Anh,Pháp đều lo sợ chủ nghĩa Phát xít sẽ nổi dậy và có nguy cơ tiêu diệt mình để độc chiếm thế giới,, mặt khác họ cũng thù ghét chủ nghĩa cộng sản vì họ sợ nhân dân nước họ cũng sẽ nổi dậy như Liên Xô và họ thì muốn để cho Liên Xô và Phát xít đánh nhau đã sa đó nhảy vào thì kiểu gì cũng thắng. em hiểu không??
- À em hiểu rồi.. anh học tiếp đi..
Chúng tôi học đến 4h15 thì nghỉ và ngồi nghịch lap.. Tôi hỏi Tú:
- Nè , em thích bóng đá đúng không??
- Dạ, mà sao anh??
- Anh chỉ cho em trò này nhé.. hay lắm ý.
- Trò gì vậy anh… hóng quá…
Thôi em đang đau đầu quá… hẹn các thím buổi sau nhé….
Sau khi chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, tôi cùng với Tú bắt tay vào công việc làm bánh, nhào bột nào…. Thực ra thì từ trước đến giờ tôi rất ít khi vọc mấy thứ này, tôi chỉ biết ăn thôi, còn làm thì hoàn toàn không. Đã thế Tú còn bảo tôi nhào bột nữa chứ, mà nhào bột là công đoạn khó nhất quyết định đến chất lượng của bánh, làm ngon thì được chứ dở thì ngại cực luôn ý… Nhưng mà thôi kệ… vì gấu và vì sĩ diện của bản thân tôi quyết định đánh cược với số phận. Mà công nhận nhào bột giống bóp…. Cực luôn ý….. nhào bột xong là công đoạn làm nhân, Tú lại phân công cho tôi băm nhỏ thịt và vẫn như cũ, lý do là vì; “ tay anh khoẻ, băm thịt mới nhuyễn được”… tầm 15 phút sau nhân sau, nhân được hoàn thành và chúng tôi bắt đầu gói bánh…. Nói chung là cũng dễ, mình chỉ cần khéo tay một tý là được thôi. Mất gần một tiếng để bọn tôi nặn xong chỗ bánh, công việc xủa tôi lúc này là luộc bánh còn Tú thì chuẩn bị nước sốt. mà cái lúc luộc bánh Tú lại bắt luộc bằng bếp than mới ác chứ tôi hỏi tại sao thì Tú bảo là để cho nhanh chín…. Tôi đang ngồi hì hụi thổi lửa thì Tú bảo:
- Anh để đó em thổi cho…. Thổi như anh tý nữa hun khói cả nhà mất..
- Éc.. ai bảo em bắt anh nấu nếp than làm gì??
- Tý nữa rồi anh biết--- cười và véo má tôi..
- ừ để xem có mưu gì đây…
tôi không nói gì nữa chỉ ngồi lặng lẽ xem Tú thổi lửa. mà công nhận là Tú thổi siêu thật, chỉ cần chu mỏ lại thổi nhẹ cái là lửa cháy lại ngay, chẳng bù cho tôi thổi hì hục đến nỗi khói bay khắp cả nhà. Thổi lửa xong tú kéo cái ghế ngồi cạnh bếp lửa rồi bảo tôi:
- Trời lạnh, anh kéo ghế lại ngồi gần bếp cho ấm.
- ờ ờ..—tôi làm theo như một cỗ máy.
- Đó, anh thấy tác dụng của đôt bếp củi chưa?? Vừa nhanh chín, đỡ tốn gas lại còn được sưởi nữa chứ..
- ờ nhể… thế mà không nghĩ ra… vợ anh vô đối… hehe.
- Đấy đấy… vợ anh hồi nào—nhéo ạ… đau vãi ra..
- Á đau, thì giờ chưa phải nhưng sau này thì phải..
- Sau này là bao giờ..
- Để xem nào?? À khi chúng mình học đại học xong, có nghề nghiệp ổn định, lúc đó anh sẽ đem lợn quay trầu cau đến rước em về…
- Hứ… thật không đấy… mai lại đổi cô khác thì sao??
- Đâu… thề là không đâu nhé… chỉ một tình yêu, chỉ một em thôi…hề hề…
- Tạm tin đấy…’
Hai chúng tôi còn nói với nhau nhiều nhiều nữa… nhưng tôi không thể nhớ chính xác được nên mong quý độc giả thông cảm… nói chuyện tầm 45 phút thì bánh cũng chín, hai đứa múc bánh ra bát, Tú để một nửa cho bố mẹ và em gái tôi và còn lại thì chúng tôi xử hết… coogn nhận Tú làm nước sốt khéo thật, ngọt ngọt mà cay cay…. Đến giờ nghĩ lại vẫn còn thèm… chắc hôm nào Phải bắt Tú làm tiếp mới được hề hề…. ăn xong chúng tôi dọn dẹp rồi lên phòng học bài… Tôi thì đọc mấy cuốn sách nâng cao lịch sử để chuẩn bị cho kì thi học sinh giỏi tỉnh sắp tới, còn Tú thì ngồi giải mấy bài tập trong sách toán của tôi, hai đứa cứ ngồi học như thế Tú thì khoogn ở trong đội tuyển HSG nên Tú cứ học hết môn này sang môn khác, đến môn Sử Tú hỏi tôi:
- Anh ơi, em hỏi cái…
- Gì em??
- Tại sao các nước Đế quốc dân chủ như Mỹ ,Anh, Pháp lại thực hiện chính sách 2 mặt trong chiến tranh thế giới thứ 2 anh nhỉ???
- À, cái này cũng dễ hiểu thôi em ạ. Mỹ, Anh,Pháp đều lo sợ chủ nghĩa Phát xít sẽ nổi dậy và có nguy cơ tiêu diệt mình để độc chiếm thế giới,, mặt khác họ cũng thù ghét chủ nghĩa cộng sản vì họ sợ nhân dân nước họ cũng sẽ nổi dậy như Liên Xô và họ thì muốn để cho Liên Xô và Phát xít đánh nhau đã sa đó nhảy vào thì kiểu gì cũng thắng. em hiểu không??
- À em hiểu rồi.. anh học tiếp đi..
Chúng tôi học đến 4h15 thì nghỉ và ngồi nghịch lap.. Tôi hỏi Tú:
- Nè , em thích bóng đá đúng không??
- Dạ, mà sao anh??
- Anh chỉ cho em trò này nhé.. hay lắm ý.
- Trò gì vậy anh… hóng quá…
Thôi em đang đau đầu quá… hẹn các thím buổi sau nhé….
Bình luận facebook