• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Săn tình- tân ái phương (108 Viewers)

  • Chap-105

Chương 105: Tôi muốn mạnh hơn anh!






**********












Còn chưa tới cửa tôi đã bị người ngăn lại, Kinh Đình đúng lúc này đứng sau lưng ôm lấy vai tôi.






Hộp đêm này là của Tiết Ninh, Hắc Vũ đã thông báo cho phục vụ rồi nên thấy Kinh Đình tới liền hỏi: "Anh là cậu ba?"



Kinh Đình không nói gì chỉ gật đầu, người phục vụ kia ngay lập tức làm tư thế mới, tỏ ý mời chúng tôi vào.






Tôi nắm chặt vạt áo anh cùng đi theo người phục vụ kia vào gian phòng riêng của hộp đêm.



Dọc đường đi, tim thôi cứ thình thịch liên hồi, Kinh Đình yên lặng vỗ vỗ sau lưng tôi như đang vỗ về vậy.






Vừa vào phòng tôi thấy Gia Kiệt đang ngồi trên ghế salon cúi đầu, trên người cậu ta vẫn là quần áo ngày hôm đó, bẩn thỉu, Một người cứ ngồi đó không nói lời nào, có người tới cũng không thấy cậu ta ngắng đầu lên.



Mới tôi bằng thấy xót vô cùng, nhanh chân chạy về phía cậu ta, kéo tay gọi tên cầu: “Tân Gia Kiệt " Câu ta không ngắng đầu cũng không đáp lời tôi, ánh mắt đờ đẫn nhìn xuống đất coi tôi như là không khí vậy.






Tôi cau mày, lau nước mắt sắp rơi xuống lại đẩy tay cậu ta "Gia Kiệt, sao em lại không nói chuyện? Chị đây, Ái Phương đây, chị của em đây, mấy ngày nay em đi nơi nào vậy hả, có biết là cả nhà lo lắng cho em nhiều như nào không?"



Gia Kiệt không nói lời nào, kể cả lúc tôi đẩy vai cậu ta thì cậu ta không hề động đậy chút nào, tinh thần nặng nề tăm tối như là gặp phải chuyện gì bị kích thích tinh thần quá đà vậy. Cậu ta chỉ ngồi ở chỗ đó, trả lời tôi chỉ có sự yên lặng vô tận mà thôi.






Tôi ngẩng đầu, cố gắng kìm nén những giọt nước mắt nhìn Kinh Đình, không biết phải làm sao, Gia Kiệt là người không giỏi giao tiếp nhưng cũng không phải là loại người không nói gì chỉ biết im lặng như thế này.



Kính Đình quay đầu nhìn Hắc Vũ, cau mày hỏi: "Tìm thấy Tân Gia Kiệt ở đâu vậy?" "Có một đàn em tìm thấy cậu ta ngồi ở cửa một cửa hàng ở Vượng Giác, chúng tôi so hình với cậu ta thấy giống quá cũng không biết là người thật hay giả đành mang về đây luôn " "Đưa tới đây rồi sao? Bộ dạng cậu ta như này là có chuyện gì?" Kinh Đình hỏi, "Chúng tôi cũng không rõ lúc thấy cậu ta cũng như thế này, không nói chuyện lúc chúng tôi dân đi cũng không có bất kỳ phản ứng nào cả, chỉ đờ đẫn đi theo chúng tôi, lúc tới đây chỉ chăm chăm cúi đầu không nói câu nào." Hắc Vũ lắc đầu, bắt đắc đi nói.






Tôi nghe hết lời Hắc Vũ nói thì càng luống cuống, tôi không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng mà chắc chắn chuyện đó gây ra kích thích mạnh mẽ lắm mới khiến cho cậu ta như vậy. Tôi sợ trong lòng cậu ta sẽ nghĩ luần quần vội vàng tới trước mặt liên tục gọi cậu ta. Thế nhưng mà cậu ta vẫn không quan tâm, tôi ngồi xổm xuống đối diện với tầm mắt cậu ta, nắm cánh tay cậu ta vừa lắc vừa kêu: "Tân Gia Kiệt, nhìn chị. Tinh tạo lại đi, nhìn chị đi! Chị là chị em đây!"



Có vẻ là do tôi làm cho cậu ta đau nên mới có phản ứng nhẹ, ánh mắt đờ đẫn đó nhìn về phía tôi.






Trong lòng tôi mừng rỡ, dù gì cậu ta cũng biết tôi là ai còn có thể phản ứng lại với tôi. "Em sao vậy?" Tôi nhìn ánh mắt đờ đẫn của cậu ta chỉ có thể không ngừng mà lắc cánh tay.



Tân Gia Kiệt há miệng mấp máy một lúc lâu, vết hầu lần lên lớn xuống nhiều lần nhưng vẫn không phát ra âm thanh gi Tôi lại thấy sốt ruột lắc cậu ta: "Em mau mở miệng ra nói chuyện với chị đi, những ngày qua ern đã đi đâu hà? Em có biết chi đã đi tìm em khắp nơi không Em đã di đầu






Tân Gia Kiệt hé miệng giật giật nhìn ra sau lưng tôi rồi lại nhìn tôi, chúng tôi cứ vậy bốn mắt nhìn nhau, thế nhưng cậu ta chỉ há miệng rồi lại cau mày sau đó tiếp tục củi đấu im lặng. "Cuối cùng là làm sao? Em có chuyện gì thì nói với chị đi." Tôi nhìn bộ dạng này của cậu ta thì không còn sốt ruột nữa mà nâng mặt cậu ta lên khẩn trương hỏi. Ảnh mắt rời rạc dần dần tụ lại, bằng trên mặt cậu ta xuất hiện sự kinh hoảng sợ hãi, con người co lại, cơ thể cũng run rẩy kịch liệt. "Cuối cùng thì chuyện gì đã xảy ra? em từ từ nói, mọi chuyện ổn rồi, tất cả đã ổn rồi." Tôi nhìn biểu hiện cảm xúc của cậu ta không được ổn lắm, chỉ có thể nhẹ giọng từ từ dẫn dắt cậu ta nói.



Tân Gia Kiệt nghe lời tôi cuối cùng cũng chịu lên tiếng, tiếng nói run rẩy phát ra: "Chị, Trình Diễm chết rồi, cô ấy chết mất rồi."






Trình Diem là mối tình đầu của Gia Kiệt, cũng không biết dùng cách gì mà khiến cho cậu ta mề đào thần hồn, chuyện gì cũng làm được, vì cô ta mà đi đánh bạc thiếu tí nữa khiến cho cửa nát nhà tang



Lần trước Kính Đình cho người lần theo đầu mối thì tìm được thi thể của Trình Diễm, cách chết cực kỳ khó nhìn, hình ảnh đó vừa nghĩ tới cũng đã khiến cho tôi tê hết cả người. Tôi không nghĩ cậu ta bị kích thích mạnh như thế là vì cái chết của Trình Diễm, cô ta lừa bao nhiêu tiền của cậu ra đi rồi chạy theo người khác, tôi cho là chuyện lần đó đã khiến cho cậu ta thất vọng về cô ta rồi chứ.






Tôi đứng lên, lạnh lùng nhìn xuống nói: "Chị phải nói em như nào mới được đây? Cô ta hai em chưa đủ tế à? Tại sao lại phải trà nợ? Tại sao bị đòi nợ đến mất cả nhà, bố mẹ không có nhà để về phải lưu lạc khắp nơi, giờ lại phải thuê nhà ở bên ngoài?"



Gia Kiệt không trả lời vấn đề, nói đúng hơn là lời tôi vừa nói cậu ta không nghe được chữ nào cả. "Chi... Trình Diễm chết thật rồi, chết ngay trước mặt em." Gia Kiệt nói, run rẩy liên tục lặp lại lời mình vừa nói. "Gia Kiệt, em tỉnh táo lại đi Em bỏ ra nhiều thứ như vậy mà cô ta vẫn đi theo một lão già xấu xí đó thôi, người đàn bà đó không đáng để em nhớt. Tôi tồn thêm sức lực mà lắc cậu ta thật mạnh, muốn để cho cầu ta đừng có chìm âm trong cái suy nghĩ ngu ngốc. của cậu ta








Nhưng mà tình hình này không ổn cho lắm, cậu ta không nghe được bất kỳ câu nào, mắt đỏ bừng, trán nổi gân xanh, miệng lẩm bẩm liên tục lặp lại câu Trinh Diễm chết rồi kia.



Tôi cúi đầu nhìn thấy cậu ta bụm mặt, trong kế tay chảy ra từng dòng chất lỏng rơi xuống mặt đất, đàn ông không dễ dàng rơi nước mắt, nếu có khóc thì có lẽ cũng đã không còn chịu nổi nữa rồi. Cậu ta không giao thét khóc lớn mà chỉ rấm rứt lẩm bẩm càng khiến tôi đau lòng.






Tôi không thể để cho cậu ta chìm đắm vào trong chuyện này không thể dứt ra được nên cùng nói chuyện với cậu ta mười mấy phút liền, vậy mà trạng thái cậu ta không thay đổi một chút nào chỉ đắm chìm trong thế giới của chính mình. Tôi thấy nói mãi mà cậu ta vẫn không thông đánh nghiến răng nghiến lợi tất một phát lên mặt cậu ta. m thanh vang vọng, tôi chưa từng đánh cậu ta, đây là lần đầu tiên, cậu ta cũng đứng hình quên luôn cả việc cậu ta đang làm. "Em tỉnh táo lại đi" Tôi nhịn không được mà gào lên: "Đầu em bị kẹp cửa hà? Tân Gia Kiệt, em mất tích nhiều ngày như thế chỉ cô Em biết rằng bố mẹ đã lo lắng tới thế nào không? Em nghĩ xem chi là lầng cho em như nào hả? Có biết rằng vì tìm em mà chi và kính Đình tìm bao lâu không? Em còn nhỏ nên không hiểu chuyện! Hay là vì một người phụ nữ mà em không ngại hủy hoại cả gia đình mới vừa lòng!?"



Tôi không nhịn được mà quát thẳng vào mặt cậu ta.






Kinh Đình thấy tôi ra tay lại nhìn qua Gia Kiệt, đây là chuyện nhà của cô nên nói gì cũng không được đành tới kéo vai tôi, nói rằng anh sẽ ra ngoài chờ.



Tôi không nói gì, mắt chỉ chăm chăm nhìn vào Gia Kiệt không hề nhìn đi chỗ khác.






Tôi nói nhiều lắm Gia Kiệt mới dần dần ổn định lại, ánh mắt đờ đẫn dẫn sáng sủa hơn, bắt đầu trở nên bình thường.



Tôi nhìn thấy cậu ta an ổn trở lại mới hỏi: "Những ngày qua em đã trải qua việc gì vậy?"






Gia Kiệt há miệng mấp máy nhìn tôi một lúc rồi mới nói. "Ngày đó em nhận được điện thoại của Trình Diễm... cô ấy khóc lóc muốn em cứu mạng cô ấy, có mấy người có ý để làm nhục, muốn... hiếp dâm tập thể cô ấy, lúc đó cô ấy khóc đáng sợ lắm, em cũng sốt ruột nên nhanh chóng tìm tới nhà tro của cô ấy" Gia Kiệt dừng lại nuốt nước bọt. “Rồi ra sao? Bọn họ bên đó có nhiều người như thế mà em chi đi một mình"



Gia Kiệt ngạc nhiên gật đầu: "Em với quá nên chỉ đi có một mình thôi, không biết sao vừa lên tầng thì bị một đám người bắt, chị biết không, đám người đó đúng là đám súc vật! Bọn họ trói em lại cũng không đánh ngất em mà mạng Trình Diễm tới trước mặt em." website cập nhật truyện nhanh nhất






Chuyện này, trong giới này tôi đã gặp nhiều rồi nhưng mà với Gia Kiệt thì lại không như thế, tôi mấp máy môi cũng không biết phải an ủi cậu ta như nào. Cậu ta vùi mặt vào bả vai tôi: "Chị, chị có hiểu được không? Em chỉ có thể trở mắt mà nhìn người phụ nữ em yêu bị một đám súc vật kia chơi, đằng trước phía sau, mấy người luân phiên làm cô ấy, bọn chúng còn đâm kim vào ngực cô ấy còn dùng bình rượu đâm vào phía dưới của cô ấy nữa cơ! Chị biết không, phía dưới của cô ấy chỉ toàn máu là máu, tất cả đều là máu! Em chỉ hận không thể giết chết mấy tên súc vật đó!"



Tôi cứng đờ ngồi im cho cậu ta vừa nói vừa tựa lên vai tôi, trên vai nong nóng toàn là nước mắt của cậu ta. Chở khi Gia Kiệt khóc xong thì tôi đưa khăn giấy và lý nước rồi để cậu ta ngồi trên ghế salon ổn định tình tháng Gia Kiệt lắc đầu, đẩy bàn tay tôi đang nắm lấy tay câu ta, tôi hỏi cậu ta có biết người bắt mình là ai không thì nghe cậu ta khản giọng nói: "Em ở đó ngần ngư mấy ngày rồi, trong đầu chỉ toàn hình ảnh lúc Trình Diễm chết mà thôi, sau đó bọn họ lại tới lần nữa, em với bọn chúng đánh nhau thì lại bị đánh ngất. Lúc tỉnh lại thì đã ở Vương Giác rồi."






Tôi không nhịn nổi mà rơi nước mắt, sở đầu cậu ta giống như ngày bé vậy: "Không sao rồi, mọi chuyện đã ổn rồi, có thể an toàn trở về là tốt rồi..."



Gia Kiệt khóc một lúc lại ôm lấy tôi, bà vai không ngừng run rẩy khóc lóc nói: "Chị, em hối hận lắm, nhìn người mình thích nhất bị bọn chúng hiếp tới chết mà em không làm được gì cả." "Được rồi." Từ nhỏ Gia Kiệt là một người cực kì kiến cường, dù có tủi thân tới mấy cũng sẽ không khóc, không ngờ hôm nay lại khóc nhiều như thể có câu nước mắt đàn ông không dễ rơi, cậu ta khóc như thể thì có lẽ cõi lòng đã tan nát rồi.






Trong lòng bỗng cảm thấy hoang mang lo sợ, tôi đột nhiên cảm thấy tương lai mờ mịt, một thời gian ngắn ngủi Giai Kiệt theo tôi mà lại có nhiều chuyện xảy ra như thế. Tôi cho rằng cứ theo người có quyền có thể là có thể bảo vệ được người nhà, nhưng mà ông trời hết lần này tới lần khán Thôm hồ pha tài tại nguyên



Tôi bằng cảm thấy những năm tháng này thật về ích, mỗi ngày chìm đắm trong sự dịu dàng chăm sóc của đàn ông, tôi chưa từng nghĩ tới thực tế trước mắt tôi lại không thể làm được chuyện gì như này. "Chị, em muốn trở nên thật mạnh mẽ, không muốn để cho những người thân xung quanh em bị tổn thương nữa." Gia Kiệt hai mắt sưng đỏ nói: "Chị giúp em một tay, em muốn trả thù."






Tôi ngạc nhiên, tôi hiểm khi thấy cậu ta nghiêm túc như thế, biết khuyên cũng không được nên dứt khoát đồng ý với cậu ta. Con đường là do chính bản thận mình lựa chọn, dù có ra sao đi chăng nữa thì cũng là do bản thân mình muốn, kết quả ra sao người khác nói như nào thì mọi thành công hay thất bại cũng do chính bản thân phải chịu.



Đợi khi cậu ta bình tĩnh lại rồi thì chúng tôi cùng nhau tới căn phòng bên cạnh, Kính Đình và Hắc Tử đang ngồi nói chuyện với nhau ở bên đó, chúng tôi đứng chờ cạnh của một lúc, anh thấy tôi thì dừng cuộc trao đổi với Hắc Tử lại đi tới cạnh tôi. “ăn hết rồi chứ?"






Tôi gật đầu, Gia Kiệt đi lên phía trước tôi đối diện với Kính Đình: "Anh rõ, em muốn được giống như anh, muốn được trường thành, không muốn sau này người nhà mình em cũng không thể bảo vệ nói "



Kinh Đinh liếc nhìn cậu tạ một lúc rồi không nói gì. Gia Kiệt siết chặt nam tay nói: "Tôi muốn trở nên mạnh hơn anh






Lúc này Kính Đình mới nhìn vào mắt Gia Kiệt, trong mắt anh tràn đầy sự hoài nghi chăm chăm nhìn: "Không có ai làm chuyện gì cũng dễ dàng, mỗi một người có địa vị như ngày hôm nay đều đã trải qua mưa tanh gió máu, cậu nghĩ mình có thể làm được chứ?"



Gia Kiệt không chút do dự gật đầu, nhìn Kính Đình ảnh mắt sáng quắc. "Em chắc chắn "
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Thế giới săn thú
  • Đang cập nhật..
Chương 6-10
Hồ Ly Và Thợ Săn
  • Mộng Tiêu Nhị
Chương 50...
Trò Chơi Thợ Săn Quái Vật
  • Thiên Chi Mạch Nhất
Người Săn Hồn
  • Đang cập nhật..
HỒ LY VÀ THỢ SĂN
  • Mộng Tiêu Nhị
Chương 50...

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom