• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full SÁT THẦN (1 Viewer)

  • Chương 127: Nơi chôn thi

"Thi nô?" Khuôn mặt Thạch Nham bình tĩnh,
"Thi nô là của Thi Thần Giáo sao?"




"Thi Thần Giáo và Âm Dương Động Thiên rất gần nhau, đều là thế lực Võ Giả ở Đồ Tháp hải vực, mỗi một giáo đồ của tông giáo Thi Thần Giáo này đều sẽ khống thi, cũng đều am hiểu luyện thi, võ kỹ bọn họ tu luyện đa số cũng có liên quan tới khống thi."
Hạ Tâm Nghiên cau mày, trong mắt đầy vẻ chán ghét,
"Những đệ tử tông phái này tu vi càng cao thâm, có thể khống chế thi thể càng nhiều, một thi thể cảnh giới Bách Kiếp qua Thi Thần Giáo luyện hóa, thậm chí còn đáng sợ hơn lúc sống."




"Những thi thể này đều là thi nô của Thi Thần Giáo sao?"




"ỪM, đây là thi nô chưa luyện hóa, chỉ dùng phương pháp đơn giản nhất bảo giữ thi thể không hư thối. Nhưng mà một khi Thi Thần Giáo luyện hóa, những thi thể đó sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ, có số thi thể sau khi trải qua trăm ngàn năm luyện hóa, uy lực kinh người, đao thương bất nhập, thậm chí có thể vận dụng Ngũ Hành lực, chính là thần binh lợi khí trong tay giáo đồ Thi Thần Giáo."



Trong lòng Thạch Nham rét lạnh, sắc mặt càng khó coi.




"Âm Dương Động Thiên này lúc thu thập dược liệu, cũng thuận tiện thu thập những thi thể này. Chắc là lần này Âm Dương Động Thiên đưa những thi thể này đến nơi chôn thi của Thi Thần Giáo, xem ra chúng ta phải đi qua nơi chơi thi của Thi Thần Giáo, xem ra biến số hành trình lần này lại tăng lên."




"Nơi chôn thi?"




"Nơi chôn thi chính là chỗ Thi Thần Giáo luyện thi, ở Vô Tận hải, Thi Thần Giáo co hơn trăm chỗ chôn thi, bên trong mỗi một chỗ chôn thi đều chôn dấu rất nhiều thi nô. Đệ tử của Thi Thần Giáo lúc giao chiến với người bên ngoài, nếu thi thể bị hủy sẽ tới chỗ chôn thi chọn thi thể để bổ sung sức chiến đấu, một ít đệ tử trung tâm có thể có được thi nô cực kỳ lợi hại. Thi thể ở chỗ chôn thi trăm năm trở lên, sức chiến đấu cực kỳ hung hãn."




"Đệ tử của Thi Thần Giáo, có thể khống chế bao nhiêu thi nô?"



"Phải coi cảnh giới tu vi, còn phải xem cấp bậc thi nô. Thi nô trăm năm trở xuống, được Thi Thần Giáo xưng là Nhân thi, thi thể trăm năm trở lên xưng là Địa thi, thi thể ngàn năm được xưng là Thiên thi, thi thể vạn năm thì lại được xưng là Thi vương. Nhân thi coi xem là bình thường, chỉ có thể phát huy ba thành lực lượng của thi thể lúc sống, Địa thi trăm năm là có thể phát huy ra mười thành lực lượng của thi thể, Thiên thi ngàn năm có thể phát huy ra mười hai thành lực lượng của thi thể lúc sống, lượng Thi vương vạn năm đáng sợ nhất, nghe nói có thể phát huy ra gấp đôi lực lượng thi thể lúc sống, còn am hiểu vận dụng Ngũ Hành lực, Thi vương biết vận dụng Ngũ Hành lực tương đương với có được năm loại Võ Hồn."




"Nhân thi, Địa thi, Thiên thi, Thi vương." Thạch Nham biến sắc,
"Ở Thi Thần Giáo, có bao nhiêu Thi vương?"



"Không biết, nghe nói chỉ có một hai bộ, hai bộ Thi vương kia lúc trước đều là Thiên Vị cường giả. Ta nghe nói giáo chủ của Thi Thần Giáo có một giao chiến với một tên cường giả Thần cảnh, chỉ cần dùng bộ Thi vương kia, khiến cho cường giả Thần cảnh khổ không chịu nổi, thực lực Thi vương do thi thể Thiên Vị cường giả luyện chế thành có thể so với cường giả Thần cảnh cực kỳ đáng sợ."




"Lợi hại." Vẻ mặt Thạch Nham hoảng sợ.




"Đích thực rất lợi hại." Vẻ mặt Hạ Tâm Nghiên ngưng trọng, "Thi Thần Giáo có thể trở thành một trong mười lăm thế lực lớn của Vô Tận hải, thi nô cũng không chỉ công, giáo đồ của Thi Thần Giáo mang theo thi nô, tương đương với thêm mấy cái mạng. Lúc giao chiến với ngươi, chỉ cần trốn ở một bên khống chế thi nô là được, chỉ dùng thi nô là có thể giày vò ngươi đến chết."




"... Chỗ chôn thi, hy vọng con thuyền này của Âm Dương Động Thiên, sẽ không dừng lại chỗ chôn thi trước tiên. Địa phương âm trầm này, vẫn không đi là tốt nhất." Thạch Nham cười khổ nói.




"Không phải do ngươi và ta." Hạ Tâm Nghiên khẽ thở dài,
"Chúng ta để ý một chút, mấy ngày nay nếu thấy được con thuyền khác, chúng ta lập tức rời đi. Chỗ quỷ quái này, dù một giây ta cũng không muốn ở lại."




"Ta đóng kín thùng này lại."
Thạch Nham gật đầu, lại thi triển Chỉ Thương Quyết, đóng đinh thép xuống.



Trong chốc lát sau, hai người Thạch Nham và Hạ Tâm Nghiên, một lần nữa vào trong sương phòng ngồi xuống.



Sau khi hai người ở biết ở một tầng này đặt đầy, sắc mặt có chút khó coi, nhất là Hạ Tâm Nghiên, toàn thân đều thấy khó chịu, qua hồi lâu mới hô hấp đều đều, tiến vào trạng thái tu luyện.



Thạch Nham cau mày, hít sâu một hơi, lại nhắm mắt khổ tu.



Một đêm không nói chuyện.



Ngày hôm sau, Thạch Nham tiếp tục khuân chậu hoa lên boong tàu, Hạ Tâm Nghiên vẫn đi theo hắn, không muốn một mình ở dưới tầng dưới.



Trên boong tau, Lý Uy và một đám đệ tử Âm Dương Động Thiên, ánh mắt âm độc nhìn hai người, khóe miệng ẩn nụ cười lạnh, không biết suy nghĩ cái gì.



Thạch Nham giả bộ không nhìn thấy, bận rộn làm việc, âm thầm đề phòng.



Ngoài dự kiến của hắn, đám người Lý Uy này cũng không có tiến đến khiêu khích, chỉ ở đằng xa lạnh lùng nhìn bọn họ, hình như có đối sách gì đó.



Thạch Nham trầm mặc, lặng lẽ chú ý đám người Lý Uy, ở trên boong tàu trông về phía xa, tìm thời cơ rời đi.



Trước khi mặt trời lặn xuống, hắn lại khuân chậu hoa về tầng dưới, Tiểu Phượng đúng hạn đến đây, đưa thức ăn và nước ngọt cho hai người.




"Không biết điều", sau khi đặt thức ăn xuống Tiểu Phượng thấp giọng nói thầm một câu, vẻ mặt khó chịu rời đi.



Thức ăn lần này không còn phong phú, vẫn là cá mặn và bánh bao, nước ngọt cũng chỉ đủ uống hằng ngày.



Thạch Nham sớm đoán được sẽ có kết quả này, không thèm để ý, không có quan tâm tới Tiểu Phượng.



Thời gian vội vàng. Mặt trời mọc rồi mặt trời lại lặn.



Sáng sớm mỗi ngày Thạch Nham thức dậy, khuân chậu hoa lên boong tàu, sau đó trợ giúp Hạ Tâm dọn dẹp đồ vật sạch sẽ.



Trược khi mặt trời lặn, hắn lại đưa chậu hoa thả lại chỗ cũ, lãnh cá mẵn và bánh bao, ban đêm thảo luận với Hạ Tâm Nghiên một ít chuyện của Vô Tận hải, sau đó nhắm mắt khổ tu.



Trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua.



Hạ Tâm Nghiên thực lực khôi phục không ít, Tinh Nguyên trong cơ thể đã hùng hậu cỡ Võ Giả cảnh giới Nhân Vị bình thường, tuy rằng không thể vận dụng Luân Hồi Võ Hồn, nhưng mà không còn là người không có năng lực bảo vệ mình.



Thạch Nham cũng không có nhàn rỗi.



Một tháng này, tuy rằng hắn không có tu luyện Bạo Tẩu nhị trùng thiên, nhưng vẫn ở nghiền ngẫm tính khả thi tu luyện Bạo Tẩu nhị trùng thiên, tìm được phương pháp dung nhập lực lượng tiêu cực vào máu, hơn nữa còn có chút tâm đắc.



Nhưng mà hắn cũng không có ở trên thuyền tu luyện, tu luyện võ kỹ Bạo Tẩu, cần thôi phát lực lượng tiêu cực, mỗi một lần tu luyện xong, thân thể đều sẽ bị thương.



Trên thuyền, có rất nhiều hung hiểm không thể đoán trước, tuy rằng Lý Uy kia không hề động thủ, nhưng Thạch Nham cũng không dám thả lỏng, vẫn bảo trì cảnh giác tối đa, sẵn sáng chuẩn bị phá thuyền rời đi.



Đêm khuya.



Hai người Thạch Nham, Hạ Tâm Nghiên, ở trong sương phòng chật hẹp kia nhắm mắt dưỡng thần.



Đột nhiên, tốc độ thuyền sắt thả chậm, có chiều hướng chậm rãi dừng lại.



Thạch Nham bỗng nhiên mở mắt ra, quát:
"Xem đi tới chỗ nào, chúng ta phải cẩn thận một chút."



Lông mày dài của Hạ Tâm Nghiên giật giật, đôi mắt sáng mở ra, lạnh nhạt nói:
"Ngươi vận dụng Huyền Âm Quyết cảm ứng một chút gần đây có âm khí nồng đậm hay không. Nhớ kỹ, ngàn vạn không được thôi phát toàn bỗ Huyền Âm Quyết, tránh gây ra biến cố, đến lúc đó một khi ngươi và ta gây ra chú ý, chắc chắn phải chết."




"Ừm."
Thạch Nham gật đầu.



Trong khoảng thời gian này, từ trong miệng Hạ Tâm Nghiên, Thạch Nham đã biết rất nhiều bí ẩn của Vô Tận hải, cũng biết Huyền Âm Quyết kỳ dị. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL



Huyền Âm Quyết chính là tẩm bổ Ngân Nguyệt Võ Hồn, Tinh Thần Võ Hồn là một loại Võ Hồn đặc biệt của của Tam Thần Giáo, giống với Huyền Dương Quyết, đều là thần thông bất truyền của Tam Thần Giáo. Huyền Dương Quyết và Huyền Âm Quyết có hiệu quả kỳ diệu như nhau, cần thu thập dương khí dày đặc tu luyện, có thể tẩm bổ Viêm Nhật Võ Hồn.



Bất luận là Huyền Âm Quyết hay là Huyền Dương Quyết, ở Tam Thần Giáo đều cực kỳ trân quý, ngay cả đệ tử trung tâm bình thường, đều không có tư cách tham ngộ nghiên cứu.



Chỉ có Tam thần, trưởng lão, thần tử của Tam Thần Giáo mới có tư cách biết kỳ diệu của Huyền Dương Quyết, Huyền Âm Quyết, nghe nói có Huyền Âm Quyết, Huyền Dương Quyết phụ trợ, ba loại Võ Hồn của Tam Thần Giáo có thể đạt được mức độ tăng trưởng khác nhau.



Huyền Âm Quyết tuy chỉ là võ kỹ Phàm cấp, nhưng nếu hấp thu đủ thiên địa âm khí, có thể đạt tới cấp bậc võ kỹ Huyền cấp, Linh cấp.



Nếu lợi dụng Huyền Âm Quyết hấp thu vô tận thiên địa âm khí, thậm chí có thể đạt tới cấp bậc võ kỹ Thánh cấp.



Dựa theo lời Hạ Tâm Nghiên, Huyền Âm Quyết chính là số ít vài loại võ kỹ có thể tiến hóa, có được khả năng vô hạn.



Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có đủ thiên địa âm khí hấp thu, điều kiện này nhìn như đơn giản nhưng lại cực kỳ hà khắc.



Thiên địa âm khí không phải chỗ nào cũng có, kỳ địa ở Vô Tận hải có thiên địa âm khí cũng đã sớm bị người Tam Thần Giáo thu thập sạch sẽ, cho nên Huyền Âm Quyết nhìn như lợi hại, muốn tiến hóa lại cực kỳ khó khăn.



Chỗ chôn thi của Thi Thần Giáo, là khu vực tử khí và thi khí hỗn tạp, trong tử khí và thi khí thường sẽ kèm một chút âm khí, những âm khí đến từ chỗ sâu trong trong lòng đất, là trên người thi nô tràn ra, rất ít những cũng đủ để Thạch Nham nhận ra.



Hạ Tâm Nghiên bảo hắn vận chuyển Huyền Âm Quyết điều tra, chính là muốn biết địa phương còn thuyền sắt dừng lại, có phải chỗ chôn thi của Thi Thần Giáo hay không.




"Có âm khí." Thạch Nham biến sắc,
"Âm khí chia làm từng đợt từng đợt, trải rộng khắp ngõ ngách trên hòn đảo. Có thể khẳng định, địa phương con thuyền dừng lại, đúng là chỗ chôn thi của Thi Thần Giáo, thật sự là sợ cái gì cái đó sẽ đến."




"Bình tĩnh xem kỳ biến đi, thật sự là gặp phải nguy hiểm, chúng ta nhảy xuống biển chạy trốn."
Hạ Tâm Nghiên nhẹ nhàng thở dài,
"Hy vọng trên chỗ chôn thi này không có Thiên Vị cường giả của Thi Thần Giáo, cũng hy vọng không có thủy thi, bằng không chúng ta ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có."



Thủy thi chính là thi nô do Thi Thần Giáo lợi dụng phương pháp đặc thù luyện chế, chìm xuống đáy biển, dùng lốc xoáy dưới đáy biển tụ tập thi khí, sau thiên chuy bách luyện, thủy thi giống như người cá, có thể ở bơi lội đáy biển, tuy rằng không bằng Thi vương có thể tùy tâm sở dục khống chế dòng nước, nhưng cũng có chút kỳ dị.



Nhưng mà loại thi nô này, đều có nhược điểm trí mạng, tuy rằng thủy thi ở trong nước lợi hại, chỉ khi nào đụng phải hỏa viêm, uy lực sẽ suy giảm mạnh.



Mỗi loại thi nô, mặc dù có cách sử dụng đặc biệt, nhưng cũng có nhược điểm rất rõ.



Bởi vậy, Thi Thần Giáo sẽ không hao phí nhiều tinh lực luyện chế loại thi nô này, loại thi nô có cách sử dụng đặc biệt này, chỉ có rất ít một bộ phần, đều là Thi Thần Giáo dùng dùng để khai thác quặng dược liệu ở khu vực đặc thì mới đặc biệt luyện chế.




"Ầm."



Tiếng mỏ neo sắt rơi xuống nước, đột nhiên từ bên ngoài truyền đến.



Không bao lâu, Tiểu Phượng kia xuất hiện cửa cầu thang, vẻ mặt lãnh đạm nói:
"Hai người các ngươi có thể xuống dưới, chúng ta đã đến nơi."



Trong ánh mắt lãnh đạm của Tiểu Phượng, còn có chút đáng thương.



Hạ Tâm Nghiên thận trọng, chỉ nhìn thoáng qua Tiểu Phượng, tim lập tức đập chậm lại, cảm thấy không ổn.




"Ha ha, các ngươi xuất hiện đi, cho các ngươi thêm kiến thức." Cửa thang lầu, cũng lộ ra đầu Lý Uy, cười lạnh nói:
"Chỗ chôn thi ở Vô Tận hải cực kỳ nổi tiếng, nhưng người bình thường lại vĩnh viễn không có cơ hội bước vào, vận khí các ngươi không tệ, có thể kiến thức được chỗ chôn thi của Thi Thần Giáo, ha ha."
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom