• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full SÁT THẦN (4 Viewers)

  • Chương 200: Huyễn Ma Thất Biến

Ánh nắng gay gắt.



Thạch Nham như tia chớp thoát ra khỏi quặng mỏ, ngẩng đầu nhìn liếc mắt chỗ có ánh sáng mạnh hơn, phân rõ phương hướng rồi nhanh chóng rời khỏi quặng mỏ.



Bên trong quặng mỏ phía sau, đột nhiên truyền đến chấn động mạnh mẽ, cả tòa mỏ đều hơi lay động.



Lực lượng tà ác hung mãnh, ở bên trong quặng mỏ bộc phát ra, nhiều đoàn ma khí hắc ám từ khe đỉnh quặng mỏ bốc lên, khí tức cực kỳ hung lệ.



Mấy tiếng rít gào, đồng thời từ trong sơn động truyền ra, tiếng gào khá vội vã.



Thân hình Thạch Nham đang tiến lên nhanh chóng, hơi dừng lại, nắm Tụ hồn châu âm thầm cảm ứng, biểu tình càng lúc càng ngưng trọng.



Thông qua Tụ hồn châu, hắn cảm nhận được trong sơn động truyền đến lực lượng mạnh mẽ oanh kích vào nhau, rất hiển nhiên, Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên đã đụng phải Ma nhân.



Thạch Nham có thể khẳng định, người giao chiến với Ma nhân cảnh giới Niết Bàn kia, chắc chắn là Lâm Nam.



Đều là cảnh giới Niết Bàn, Thạch Nham không cho rằng Lâm Nam có thể chiến thắng. Dưới công kích của Ma nhân mà Lâm Nam có thể bảo toàn tánh mạng là cực kỳ gian nan, muốn mang ra toàn bộ Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên còn sống, không thể nghi ngờ là chuyển viển vông.



Không dám dừng lại khu vực này quá lâu, chỉ âm thầm cảm ứng một lát, hắn lại bước chân nhanh hơn, nhanh chóng rời đi.




"Rầm rầm ầm?"



Quặng mỏ phía sau, hình như muốn sụp đổ, dưới lực lượng cuồng bạo đối chọi nhau, thạch bích trong mỏ bị dập nát, xuất hiện khe nứt rõ ràng.



Sắc mặt Thạch Nham khẽ biến, tốc độ lại nhanh hơn.



Một giờ sau, Thạch Nham đi tới đỉnh một ngọn núi đêm qua tập kết, đứng trên đỉnh, Thạch Nham chăm chú nhìn về quặng mỏ đằng xa kia.



Một đống điểm đen, đang chật vật lẩn trốn hốt hoảng chạy tứ tung, Thạch Nham đang ở chỗ trên cao, thấy rõ những điểm đen đó đúng là Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên.



Trong lòng thở dài, Thạch Nham biết lần này Thiên Tà Động Thiên sợ là đã chịu đau khổ, không biết có bao nhiêu người chết ở trong quặng mỏ.



Quan sát tỉ mỉ, hắn phát hiện đám Ma nhân Hắc Lân tộc không biết vì nguyên nhân hình, mà hình như vẫn chưa đi ra khỏi quặng mỏ truy kích.



Hơi thả lỏng, Thạch Nham ngồi xuống trên ngọn núi yên lặng này, đưa tinh thần chìm vào Huyết Văn giới, bắt đầu câu thông với Huyền Băng Hàn Diễm.



- Tìm cho ta một loại võ kỹ thân pháp, có thể tăng lên tốc độ và thân ảnh biến hóa quỷ dị.



- Cần giờ sao?



- Ngay bây giờ!



Huyền Băng Hàn Diễm trầm mặc, hình như đang lựa chọn võ kỹ thích hợp với hắn .



Thạch Nham cũng không sốt ruột, cau mày chờ đợi.



Nửa giờ sau, Huyền Băng Hàn Diễm đáp lại.



- Có một thân pháp kêu là 'Huyễn Ma Thất Biến' có bảy loại biến hóa. Một khi tu luyện thành công, có thể khiến tốc độ ngươi tăng lên mấy lần, loại thân pháp này hơi cương mãnh nên yêu cầu với thân thể cực cao còn cần có cảnh giới tương ứng phối hợp. Lấy cường độ thân thể hiện tại và tâm cảnh Bách Kiếp hiện tại của ngươi, nhiều nhất chỉ có thể nắm giữ hai loại biến hóa, ta nói cho ngươi biết hai loại biến hóa căn bảnnày trước?"



Vẻ mặt Thạch Nham chấn động, vui vẻ nói:



- Tốt!



- Hai loại biến hóa là Ảo Ảnh biến, Dật Điện biến. Ảo Ảnh biến có thể khiến ngươi huyễn hóa ra tàn ảnh, cảnh giới ngươi càng cao, lực lượng càng mạnh, có thể huyễn hóa ra càng nhiều tàn ảnh. Với sự hiểu biết sâu sắc của ta về ngươi, ta nghĩ một khi ngươi nắm giữ Ảo Ảnh biến, chắc là có thể huyễn hóa ra hai tàn ảnh nhưng mà tàn ảnh chỉ là tàn ảnh, chỉ lướt qua giây lát, chống lại thần thức tra xét của Võ Giả cảnh giới cao thâm, là có thể biết ngay chân thân của ngươi, điểm này ngươi phải lưu ý. Dật Điện biến, có thể khiến tốc độ theo đường thẳng tắp, gấp khúc của ngươi tăng lên mấy lần, nhanh lẹ như tia chớp, nhưng mà lại cực kỳ hao phí lực lượng, một khi thi triển ra đến, lực lượng sẽ liên tục cuồn cuộn tiêu hao, ngươi phải dùng thật cẩn thận.



Ảo Ảnh biến? Dật Điện biến?



Thạch Nham nghe xong hai loại biến hóa này, ánh mắt bỗng sáng ngời.



Hắn cũng biết, Ảo Ảnh biến chính là một loại thân pháp, tự nhiên không cường đại bằng Ảo Ảnh Võ Hồn của Tả gia.



Ảo Ảnh Võ Hồn của Tả gia, một khi thi triển ra, ảo ảnh có được dao động thần thức như Võ Giả, ngay cả linh hồn đều có thể huyễn hóa ra, cho dù là Võ Giả cảnh giới cực cao có được thức hải, cũng khó phân biệt ra sự khác biệt giữa ảo ảnh và chân thân. Bạn đang đọc truyện tại
TruyệnFULL.vn - http://vietwriter.vn



Ảo Ảnh Võ Hồn của Tả gia, trong lúc chiến đấu sẽ biến hoá thất thường.



Trong khi giao chiến, một khi người Tả gia thi triển ra Ảo Ảnh Võ Hồn, đối thủ vốn không thể phân biệt ra ảo ảnh và chân thân, lúc gặp phải hung hiểm, cũng có thể lợi dụng Ảo Ảnh Võ Hồn nhanh chóng chạy trốn, vô cùng thần kỳ.



Loại biến hóa của Ảo Ảnh biến, không đạt được sự thần diệu như Ảo Ảnh Võ Hồn của Tả gia, chỉ có thể trong thời gian ngắn hình thành tàn ảnh, hơn nữa sẽ nhanh chóng biến mất.



Nhưng mà, trong giao chiến, thắng bại có thể ngay trong một hai giây ngắn ngủn, nếu có thể trong thời gian ngắn mê hoặc đối phương, rồi tìm cơ hội nhất kích tất sát, Ảo Ảnh biến này cũng có thể phát huy ra tác dụng rất mạnh, thậm chí có khả năng quyết định thắng bại của một trận chiến đấu, nhìn từ điểm này thì thấy Ảo Ảnh biến cũng cực kỳ bất phàm.



Dật Điện biến, có thể tăng lên tốc độ đến mức rất cao, khiến cho tốc độ bỗng tăng vọt, nhanh lẹ giống như tia chớp.



Cái giá là lực lượng tiêu hao quá lớn, một khi thúc dục Dật Điện biến, Tinh Nguyên tiêu hao sẽ cực kỳ đáng sợ. Nhưng dùng đúng thì Dật Điện biến vừa thi triển ra, tốc độ đột nhiên nhanh hơn mấy lần, việc này có thể khiến hắn nháy mắt tới gần đối thủ, phối hợp sử dụng với Ảo Ảnh biến, đích thực có thể đạt tới diệu dụng nhất kích tất sát.



Gặp phải địch nhân cường đại, dùng Dật Điện biến để chạy trốn, cũng là một lựa chọn không tệ.



Dưới tình thế biết rõ phải chết, Tinh Nguyên có nhiều hơn cũng không phải đối thủ kẻ địch, lúc này bảo tồn Tinh Nguyên cũng không còn tác dụng, toàn bộ dùng để chạy trốn, nói không chừng có thể nhờ vào Dật Điện biến cầu sinh trong tử cảnh.



Ánh mắt Thạch Nham lóe sáng, lẳng lặng nghe Huyền Băng Hàn Diễm giới thiệu Ảo Ảnh biến và Dật Điện biến, nghe rất nghiệm túc.



- Sau khi trở về, tranh thủ chóng chóng nắm giữ bí quyết hai loại biến hóa này mới được!



- Phương pháp tu luyện, ta đã nói cho ngươi, hai loại biến hóa này chỉ là căn bản, đối với ngươi mà nói chắc là không khó nắm giữ. Chỉ cần hao phí một ít công sức, ngươi có thể nhanh chóng biết làm sao vận dụng hai loại biến hóa này, nhưng mà thân pháp Huyễn Ma Thất Biến này yêu cầu thân thể cực cao, thân thể một đám Võ Giả thời kỳ thượng cổ đều cực kỳ cường hãn, bọn họ cực kỳ coi trọng rèn luyện thân thể. Nếu ngươi thật sự muốn tu luyện tốt Huyễn Ma Thất Biến, nhất định phải kiên trì bền bỉ tiến hành khổ tu thân thể. Ngươi thi triển ra cái loại võ kỹ có thể trong thời gian ngắn thôi phát lực lượng trong huyệt đạo, chắc cũng là bí pháp thời kỳ thượng cổ, cũng cần thân thể ngươi cường hãn. Bằng không lực cắn trả ngươi cũng không chịu đựng nổi, cho nên, võ kỹ Cực Luyện rèn luyện thân thể tàn khốc này, ngươi không thể dùng nhiều, có thời gian câu thông với Địa tâm hỏa, mượn hỏa viêm lực của nó tiếp tục tu luyện.



Huyền Băng Hàn Diễm đưa ý thức của nó, thông qua Huyết Văn giới nhắn cho Thạch Nham.



Từ sau khi đạt thành hiệp nghị với Thạch Nham, này Huyền Băng Hàn Diễm đã bắt đầu tận tâm hết sức trợ giúp Thạch Nham, nó cũng biết gặp được Thạch Nham chủ nhân như thế coi như là may mắn của nó, đổi lại là chủ nhân khác, sợ là nó khó thoát số mệnh bị nô dịch.



Chỉ có Thạch Nham còn sống, hơn nữa sớm ngày đạt tới cảnh giới Niết Bàn, ước định của nó và Thạch Nham mới có thể thuận lợi hoàn thành, nó cũng có thể sớm rời khỏi Huyết Văn giới.



- Ta biết rồi, ừm, ta thu hồi tinh thần đây.



Thạch lung đáp lại một câu, cứ ở chỗ này khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại bắt đầu thể ngộ sự tinh diệu của Ảo Ảnh biến cùng Dật Điện biến.



Ảo Ảnh biến và Dật Điện biến hỗ trợ lẫn nhau, nếu muốn hình thành tàn ảnh, đầu tiên cần thúc dục Dật Điện biến, chỉ có thân ảnh lúc di chuyển nhanh mới có thể dùng bí pháp tạo thành tàn ảnh.



Nói cách khác hắn cần nắm giữ Dật Điện biến trước.



Tu luyện Dật Điện biến, mấu chốt ở mấy cái kinh mạch hai chân, muốn cho lúc Tinh Nguyên di chuyển ở trong kinh mạch, xuất hiện điểm giao nhau rất nhỏ. Tinh Nguyên phân ra vài luồng bắt đầu di chuyển tới lui trong kinh mạch rất nhanh, đánh mạnh vào điểm giao nhau giữa kinh mạch với kinh mạch, làm cho Tinh Nguyên nổ tung, mới có thể tạo thành lực bùng nổ mạnh mẽ.



Một khi Tinh Nguyên nổ tung, nhờ vào lực bùng nổ mạnh mẽ này là có thể thật sự đạt thành Dật Điện biến, nháy mắt tăng tốc độ lên mấy lần, nhanh như sét đánh chớp giật.



Thạch Nham nín thở ngưng thần tĩnh tâm thể ngộ, đã thử dùng tinh thần điều Tinh Nguyên chậm rãi di chuyển ở trong kinh mạch hai chân, thử tìm ra điểm giao nhau có thể hình thành Tinh Nguyên nổ tung.



Thời gian lúc hắn im lặng khổ tu trôi qua rất nhanh.



"Bịch bịch! Thình thịch!"



Tiếng bước chân nặng nề, đột nhiên theo đằng xa truyền đến.



Thạch Nham bỗng nhiên tỉnh dậy, từ tốn mở mắt ra.



- Thạch Nham! Ngươi đáng chết?



Sử Vũ Bạch quát lên chói tai, trong mắt đầy vẻ thù hận thấu xương, toàn thân đầm đìa máu tươi vọt tới chỗ hắn.



Thạch Nham cau mày, đột nhiên đứng lên, trầm giọng nói:



- Có liên quan gì đến ta?



Võ Giả của Thiên Tà Động Thiên tiến vào quặng mỏ kia có mười mấy tên, bây giờ trở vể chỉ có bảy người.



Lâm Nam, Bành Phái không có đến đây, giờ đây hiện thân chỉ có Sử Vũ Bạch, Trầm Nghi Đan, Hà Thanh Mạn, còn có bốn tên Võ Giả cảnh giới Bách Kiếp vẻ mặt bi thống, hai người Ba Đế và Chu Nam cũng ở trong đội ngũ, xem ra vận khí không tệ.



Nhìn chằm chằm đám người Hà Thanh Mạn, Sử Vũ Bạch vài lần, trong lòng Thạch Nham khe khẽ thở dài, hắn biết những người không có trở về, chắc là toàn bộ táng thân ở quặng mỏ.



- Nam tỷ, Nam tỷ vì cứu chúng ta, một mình canh giữ ở cửa quặng mỏ.



Hốc mắt Hà Thanh Mạn ướt át, cứ thế mà khóc thút thít, buồn bã nói:



- Nam tỷ chết chắc rồi, nàng vốn không phải đối thủ Ma nhân kia, vì sao Hắc Thạch đảo này sẽ có Ma nhân lợi hại như thế chứ? Tên kia, chỉ sợ đã là Niết Bàn tam trùng thiên?



- Đều chết hết rồi, Bành Phái cũng đã chết, không có đi ra khỏi quặng mỏ, đều bị giết chết rồi?



Tinh thần Trầm Nghi Đan hoảng hốt, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, rõ ràng bị đả kích trầm trọng



- Đám Ma nhân quá cường đại, Ma nhân cảnh giới ngang nhau lợi hại hơn chúng ta nhiều lắm, bọn Bành Phái chết rất thảm a!



- Bành Phái bị Ma nhân xé xác!



Giọng Hà Thanh Mạn nghẹn ngào.



Trong lòng thở dài một chút, Thạch Nham bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói:



- Ta biết sẽ như vậy, lúc ta rời đi đã từng nhắc nhở các ngươi, không biết vì sao các ngươi lại còn ở bên trong?



- Oa...



Hà Thanh Mạn che mặt khóc rống, ngồi trên mặt đất vai không ngừng run rẩy, khóc rống lên:



- Là ta không tốt, ta nghĩ Nam tỷ đến đây, chúng ta có thể giết chết những Ma nhân ứo, nếu ta lập tức rút lui, cũng sẽ không có kết quả này. Đều do ta, là ta hại chết Nam tỷ, hại chết mọi người!



- Ô ô ô...



Trầm Nghi Đan cũng đột nhiên khóc rống lên, trên khuôn mặt trắng bệch nước mắt như mưa châu, từ gò má nàng chảy xuống



- Chúng ta nên rút khỏi đó chúng ta không nên lưu lại, không phải vì cứu chúng ta, Nam tỷ cũng sẽ không, hức...



- Là ngươi! Đều là ngươi! Nếu ngươi sớm nói rõ tình hình, mọi người cũng sẽ không chết!



Sử Vũ Bạch oán độc trừng mắt Thạch Nham, hét to nói:



- Là ngươi hại chết bọn họ?



- Chính mình cậy mạnh, chẳng trách được ai khác?



Khuôn mặt Thạch Nham bình tĩnh, lạnh lùng nói:



- Ta đã nhắc nhở Hà Thanh Mạn trước, sau lại nói cho Lâm Nam, bảo nàng không nên ở lại, lúc đụng tới các ngươi, ta cũng đã cảnh cáo các ngươi, là các ngươi không tin ta, chuyện này có thể oán trách ai?



- Chính là ngươi?



Sử Vũ Bạch quát lên một tiếng lớn, như phát rồ điên cuồng bay vút đến chỗ Thạch Nham, toàn thân đằng đằng sát khí.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom