Edit: Ring.
Ngày xưa có một ngọn Tuyết Sơn, trên núi có một tòa Ma Cung, trong Ma Cung có bốn đại yêu quái, bốn đại yêu quái rảnh rỗi không có chuyện gì làm liền mở một bàn mạt chược.
Ở bên kia còn có một ngọn núi khác, tên là Hổ Đầu Sơn. Trên núi có một cái Ma Động, trong động cũng có bốn quái vật, rảnh rỗi nên họ cũng thích chơi mạt chược.
Một ngày nọ, các quái vật ở hai nơi đều cảm thấy những người bạn chơi đã quá quen thuộc rồi, cần phải thay đổi một chút. Cho nên nhị ma Doãn Hồng của Ma Cung liền quen biết Đường Thập Tứ của Hổ Đầu Sơn. Các tay chơi mạt chược hai bên đều vui vui vẻ vẻ tổ chức hôn lễ cho hai người.
Mãi đến một ngày, khi đang đánh mạt chược, lão đại Hổ Đầu Sơn là Đà Loa Lão Tổ phát hiện Doãn Hồng dám gian lận nên trong lúc tức giận đã vung pháp trượng đập đầu nàng một cái. Vì thế, một kích vỡ đầu, Doãn Hồng chết tại chỗ.
Đường Thập Tứ đặt thi thể Doãn Hồng vào quan tài băng, ngày đêm chờ đợi. Tuy vẫn trung tâm với Đà Loa Lão Tổ nhưng hắn không bao giờ chơi mạt chược với lão nữa. Từ đó về sau, bàn mạt chược trên Tuyết Sơn ba thiếu một, bàn mạt chược bên Hổ Đầu Sơn cũng ba thiếu một.
Đây đúng là một câu chuyện bi thương.
Hùng Phong Vĩ Nghiệp than thở khóc lóc, cuối cùng cũng kể xong câu chuyện vui buồn lẫn lộn tên ‘Bạn chơi báo thù’ này.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ông là biên kịch hả?
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Không. Bà xã nhà tôi là tác giả viết fiction.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Này thật sự là… vô cùng tốt.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đúng là một câu chuyện bi kịch, hận thù đan xen hài hước, nhẹ nhàng thoải mái. Có điều chuyện này thật sự là do vợ ông viết sao?
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi đây không phải mưa dầm thấm đất sao? Cho nên đã tự viết một truyện.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: ……
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Đại Hùng, tôi là fan cuồng của ông!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi có thể cho cô chữ ký!
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Tui cảm thấy có một sinh vật kỳ quái đã trà trộn vào chúng ta!
……
Năm người vui vui vẻ vẻ đánh Đường Thập Tứ. Thi thể trong quan tài băng cũng u oán nhìn bọn họ chằm chằm. Ôn Tiễu cảm thấy nếu trong tay thi thể có cầm một quân Hồng Trung (một quân mạt chược) và vũ khí của Đường Thập Tứ là ám khí mạt chược thì câu chuyện này sẽ càng hoàn mỹ hơn!
Sự thật chứng minh, đây là một cái game toàn người thần kinh không bình thường. Khi đánh đến Đường Thập Tứ còn một nửa máu, trong bang đột nhiên náo nhiệt hẳn lên.
Vừa rồi Thỏ Bảo Bối làm nhiệm vụ hộ tống ở Tuyết Sơn bị bang Hào Môn phe đối địch tập kích. Nhiệm vụ hộ tống mấy lần thất bại, Thỏ Bảo Bối đang khóc lóc trong bang.
Những lúc thế này, các thành viên không đang làm nhiệm vụ sẽ lập tức tập kết đến Tuyết Sơn báo thù. Em gái trong bang bị giết, chuyện này mà nhịn được thì còn gì không nhịn được nữa? Chú có thể nhịn nhưng thím thì không!
“Mọi người không đang đi phó bản toàn bộ tập họp ở Tuyết Sơn Thôn!” Trên YY, Thông Hoa Đại Toán đã khôi phục bình thường đang biểu hiện sức quyến rũ bang chủ của bản thân, “Công Tước, Ngư, mọi người còn trong 65 hả? Mau ra!”
“Trong đội có bang trung lập, không thể ra ngay. Đánh xong đến liền.” Ngư trả lời.
“Những người khác đâu? Cưỡi Heo! Độc Túy! Chớ Có Hỏi! Huyết Sắc! Tả Biên!….. Ai rảnh ra hết, đối phương đã kéo viện binh đến rồi!”
“Nếu thiếu người thì anh gọi liên minh đi.” Mân Côi nói.
“Bang mình đánh được thì không gọi liên minh. Quân Lâm chúng ta nếu ngay cả một bang như Hào Môn cũng đánh không lại thì dứt khoát giải tán luôn đi!” Thông Hoa Đại Toán hít sâu một hơi, “Không có đội thì tìm đội. Mọi người gom lại, đừng đi lẻ!”
“Huyên tỷ, chị ở đâu……” Thỏ Bảo Bối nhỏ giọng gọi Mạt Nhã Huyên.
“Ặc, đang đi 65 cùng Công Tước, sắp xong rồi……”
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Huyên, Thỏ Thỏ hình như đặc biệt thích dính bà.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Con nít mà.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Loli yêu ngự tỷ sao?
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Biến!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Có phải lại đánh nhau nữa rồi không?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tin tức của Đại Hùng cũng thật nhanh nhạy a!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Này cần gì nhanh nhạy? Cô nhìn [Truyền âm] và [Thế giới] đi.
Bình thường khi đi phó bản, Ôn Tiễu chỉ mở kênh [Đội ngũ] hoặc [Bang hội] mà ẩn kênh [Thế giới]. Nhưng vì [Truyền âm] là phải bỏ tiền ra mới lên được cho nên căn bản không thể ẩn, luôn hiện phía trên tất cả các kênh còn lại.
Hùng Phong Vĩ Nghiệp vừa nói vậy, Ôn Tiễu liền mở kênh [Thế giới] lên.
Chỉ một từ: náo nhiệt.
Muốn im lặng mà đánh nhau khí thế hả? Không thể nào.
Cho nên bây giờ kênh [Thế giới] rất ồn ào. Bang dù nhiều đại thần đến thế nào đi nữa thì cũng có những người chơi bình thường. Người chơi bình thường không hay bỏ tiền lên [Truyền âm], cho nên chỉ có thể nói trên [Thế giới] hai phút một câu cho đỡ ghiền.
Bình thường người khởi xướng một lần đánh nhau đều sẽ bị mang lên đâm chọc một phen. Cho nên Thỏ Bảo Bối cũng khó tránh khỏi việc bị nói xấu trên [Thế giới]
Hào Môn tuy thuộc liên minh Lâm Uyên Các nhưng cũng không phải bang lớn. Có điều đã vào bang đánh nhau rồi thì mọi người đều có tự giác giết địch. Nếu gặp phe đối địch đang làm nhiệm vụ thì liền tiến lên giết, mà gặp phải người đang làm nhiệm vụ hộ tống thì lại càng tốt hơn, bởi vì một khi người nhận nhiệm vụ chết, cho dù NPC cần hộ tống có đến được mục tiêu thì nhiệm vụ cũng không thể hoàn thành.
Tính tình Thỏ Bảo Bối thì cũng chỉ có nũng nịu và hay đi theo sau Mạt Nhã Huyên như tiểu người hầu. Mạt Nhã Huyên bình thường tuy không thích đánh nhau nhưng nếu bị ăn hiếp, cô cũng sẽ lập tức đứng lên, bày ra khí phách và thực lực của mình, đồng thời phát huy ưu thế quen biết rộng. Thỏ Bảo Bối thì tương đối yếu thế hơn, ngoại trừ báo mình bị giết với bang thì bình thường cũng sẽ không đáp lại những lời mắng mình trên [Thế giới].
Không phải không tức giận, mà là đã tức giận đến mức tay chân run rẩy.
Bởi vì còn nhỏ tuổi nên đa số người chơi trong bang đều xem cô như em gái.
Không lâu sau, tại Tuyết Sơn Thôn đã tập hợp rất đông những người chơi đang online của Quân Lâm Thiên Hạ, rất có khí thế như sắp đánh bang chiến.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Đánh tốc độ!
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Đi cứu em gái của bà.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Xem ra hôm nay không đi 70 được rồi.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Nếu Lâm Uyên Các không phái người đến giúp thì trận này sẽ nhanh thôi. Nếu Lâm Uyên Các phái người đến, chuyện đi 70 của chúng ta chắc sẽ phải dời sang mai. Thật ngại quá, Đại Hùng.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Không sao. Tôi cũng chỉ là rảnh rỗi thôi. Không đi thì sẽ xuống mạng bồi vợ.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Ông cũng có thể bồi dưỡng vợ ông chơi game a, có thể cung cấp tư liệu cho việc sáng tác của cô ấy. Nguồn gốc của máu chó vốn chính là đời thật, tin chắc cô ấy có thể nhanh chóng chuyển từ người viết fiction sang tác giả chuyên nghiệp.
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Tôi có thể đi quan sát mọi người đánh nhau để thu thập tư liệu cho cô ấy a.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nói vậy, tôi cảm thấy ông có thể trở thành phóng viên trực tiếp tại hiện trường của Tuyệt Thế Chi Đỉnh, hơn nữa còn có thể đồng sáng tác với vợ ông.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Mau đánh!
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Ù, Công Tước cuối cùng cũng chịu đánh chữ rồi. Hết giận cũng nhanh quá.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Chỉ cần nghe tới đánh nhau là Công Tước liền quên mất lí do tại sao mình giận.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: …..
Mọi người đồng loạt ra sức công kích, máu của Đường Thập Tứ cũng càng lúc càng ít, cuối cùng ngã xuống nằm chung với Doãn Hồng trong quan tài.
Lên ngựa, hướng đến đại Boss cuối cùng, Đà Loa Lão Tổ!
Ai cũng biết đánh Đà Loa Lão Tổ không phải chuyện có thể giải quyết nhanh. Đà Loa Lão Tổ có ba dây máu, mà trước khi giết hắn còn phải giải quyết hết năm Hộ pháp bên cạnh nữa.
Năm Hộ pháp là mô phỏng của năm chức nghiệp khác nhau, có kỹ năng như người chơi.
Tức là ngay cả Hoa Sinh Mê, người có trang bị kém nhất đội cũng phải đấu tay đôi với một tên.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Tôi đánh Hỏa Pháp cho. Hộ pháp cũng tương đương với đồ +8, hơi tốn thời gian một chút.
Bình thường, không ai sẽ tin một Vạn Hoa nửa +7 nửa +8, chưa đủ bảo thạch có thể giết được một Hỏa Pháp toàn bộ +8. Nhưng đó là một NPC cả công kích lẫn phòng ngự đều bị hạn chế, hơn nữa đối phương là Hoa Sinh Mê, tất cả đều có khả năng, nhất là khi cô vừa mới thay Thiên Hương Chiến Giáp.
Cả năm người đều tự đi tìm NPC truyền tống.
Giữa phòng, một nam Hỏa Pháp mặc nguyên bộ Liệt Diệm, mang Kim Đà Hỏa Tiễn đang đứng thẳng.
Hộ pháp cấp 70, bất luận là chức nghiệp, trang bị hay cấp bậc, Ôn Tiễu đều không có chút ưu thế nào. Thuận lợi duy nhất chính là cô có thể công kích trước!
Trước khi Hộ pháp tỉnh lại, kỹ năng của cô đã xong thời gian thi triển.
3 giây! Huyền Quang Trảm!
Điện luân ngưng tụ lại thành một vầng trắng sáng lóa bay về phía Hộ pháp. Đây là kỹ năng có thời gian thi triển dài nhất, lực công kích cũng lớn nhất của Vạn Hoa.
Huyền Quang Trảm vừa đánh vào người, Hộ pháp liền tỉnh lại.
Nộ Lôi Oanh!
Trước khi Hộ pháp kịp sử dụng kỹ năng, Hoa Sinh Mê đã đánh choáng hắn.
Chỗ khác nhau giữa NPC và người chơi chính là người chơi có thể tự do sử dụng kỹ năng của mình, còn NPC thì đã được lập trình sẵn, cho nên rất nhiều kỹ năng sẽ không được sử dụng một cách hiệu quả. Không hiệu quả chính là nói những kỹ năng cận chiến của nó không thể chạm đến Hoa Sinh Mê đứng xa. Nó là máy móc, là bị động, cho nên hiệu suất của trang bị cũng bị kéo xuống.
Lại Huyền Quang Trảm!
Trong 5 giây choáng, chỉ cần bị công kích là sẽ lập tức tỉnh lại. Ôn Tiễu lựa chọn tiếp tục sử dụng Huyền Quang Trảm thi triển lâu nhưng lại có thương tổn lớn nhất.
Huyền Quang Trảm vừa phát ra, cô liền lui về sau mấy bước. Vì những kỹ năng này đều là đánh xa phạm vi 300 mét, một khi lui về phía sau, đối phương không thể trực tiếp công kích, phải chạy lên để giữ khoảng cách dưới 300 mét.
Đúng vào lúc này! Tử Vân Thương!
Skill hôn mê 3 giây! Hộ pháp lại bị đánh choáng!
Tử Kính Lôi!
Tử Kính Lôi là skill liên tục tổn thương tính độc. Thời gian thi triển 2 giây, liên tục mất máu 8 giây.
Lúc này, Nộ Lôi Oanh vẫn chưa kịp phục hồi, Hoa Sinh Mê đột nhiên chạy về phía Hộ pháp, khoảng cách 220 mét! Kích Điện Triền!
Kích Điện Triền không cần thời gian thi triển, trong thời gian 3 giây liên tục giật mục tiêu sáu lần, thương tổn mỗi lần rất thấp, nhưng lại có tác dụng làm giảm 20% tốc độ di chuyển của mục tiêu.
Nhưng vào lúc này, kỹ năng Xích Hoả Diễm Trảm của Hộ pháp đã thi triển xong.
“Ầm!” Hoa Sinh Mê bị rớt mất 3500 máu.
Cô lập tức quay đầu, trong khi đối phương còn thong thả di chuyển thì cô đã tự cho mình một chiêu Hoàn Thân Thuẫn hấp thu thương tổn. Lúc này, Nộ Lôi Oanh đã phục hồi xong.
Lần này Nộ Lôi Oanh chỉ có thể đánh choáng đối phương 3 giây, nhưng lại được Bạo kích!
Cấp Lực!
Skill nhỏ Bán Nguyệt Trảm có thời gian thi triển 1 giây!
Kích Điện Triền nối tiếp!
NPC Hộ pháp bị cách đánh có tiến có lùi của Hoa Sinh Mê khiến cho điên đảo! Nhưng không còn cách nào, NPC hệ thống thiết kế căn bản không biết tự điều tiết kỹ năng, chỉ có thể sử dụng Hỏa Diễm Trảm tuần hoàn một cách ngu ngốc!
Bên đây, bốn người đã sớm đánh xong. Vì Mạt Nhã Huyên đối phó với Hộ pháp Vạn Hoa cùng chức nghiệp, thương tổn thấp, hơn nữa trang bị và vũ khí của cô lại rất tốt nên tất cả đều dễ dàng.
Bốn người nhàm chán ngồi ngay giữa tẩm cung của Đà Loa Lão Tổ chờ Hoa Sinh Mê. Vì còn một Hộ pháp chưa đánh chết nên Đà Loa Lão Tổ vẫn ở trong trạng thái không thể công kích.
Nhưng lúc này, tình hình chiến đấu ở Tuyết Sơn dường như đột nhiên mất khống chế.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Người Lâm Uyên Các hình như đã đến Tuyết Sơn giúp Hào Môn rồi.
[Đội ngũ] Chinh Chiến Công Tước: Ừ.
[Đội ngũ] Mạt Nhã Huyên: Bang chúng ta giờ có hơn phân nửa đang trong phó bản. Mấy đội người của Tỏi làm không lại hai bang đối phương.
[Đội ngũ] Khiêu Hải Tự Sát Ngư: Tỏi đánh nhau cũng tục lắm, sẽ không đứng yên để cho đối phương giết đâu.
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Aiz, lại liên lụy cả đội nữa rồi.
Hoa Sinh Mê xuất hiện ở chỗ NPC truyền tống.
Hai phút, tuy nếu giao cho Chinh Chiến Công Tước thì chỉ 20 giây nhưng Ôn Tiễu trang bị không đủ mà vẫn có thể đánh chết được cũng là giỏi lắm rồi!
[Đội ngũ] Hùng Phong Vĩ Nghiệp: Không tệ a. Đánh với chức nghiệp Hỏa Pháp trước kia chơi có phải rất thuận tay hay không?
[Đội ngũ] Hoa Sinh Mê: Nếu là người chơi thì hay rồi, NPC có hơi thiểu năng.
Vừa nói chuyện, năm người cũng đã đứng vào vị trí, bắt đầu đánh Đà Loa Lão Tổ.
Mà trên [Truyền âm], Giả Trang Bất Khả Tư Nghị, người được xưng là Vua nước miếng, lại xuất hiện……
~
Aiz tự nhiên hnay muốn kể chuyện thanh mai trúc mã của tui.
Hồi đó tui ngây thơ lắm, nếu so với mấy đứa chung lớp. Mà hồi đó là lớp 2 á. Bữa tự nhiên mấy đứa hỏi tui chứ trong lớp tui thích đứa nào nhứt. Mình cũng thành thật trả lời thích thằng XX nhứt, kiểu nghĩ như nếu bắt buộc chọn ra một đứa trong lớp thì sẽ chọn nó, tại tui với nó nói chuyện nhiều nhứt. Trả lời xong bỏ đi ăn hàng. Ai ngờ tới chừng ra vìa nó đồn nguyên trường biết. Tại hồi đó tui cũng nổi tiếng lắm, bị ra chơi là lên loa đếm cho thiên hạ tập thể dục đó. Tới má tui còn biết. Mà bình thường cũng hay kể với má chuyện nó, kiểu như ‘con với nó nhiều chỗ giống lắm, cùng cước tuổi nè, cùng sinh nhựt nè, blah blah blah’. Xong cái tình yêu bị cấm đoán các kiểu. Vậy là hết tình đầu lớp 2. Nói chứ còn học chung tới lớp 5, cũng thân lắm, qua lớp 6 tách ra, tới giờ nghỉ nói chuyện. Hết. Mối tình đầu bị bóp chết ngắc khi còn chưa bắt đầu.
Bình luận facebook