• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

New Sau Ly Hôn, Tạ Thiếu Vả Mặt Hàng Ngày (3 Viewers)

  • Sau Ly Hôn, Tạ Thiếu Vả Mặt Hàng Ngày - Chương 62

Chương 62: Fans đại gia


Editor: Shandy – Em gái nhỏ trẹo lưỡi vì cà khịa hộ tác giả


Thật ra Lâm Nhan chỉ là tay mơ trong chuyện nấu nướng, nhưng điều khiến cô bất ngờ là tay nghề của Sở Mộ Trầm rất thành thạo, kỹ năng nấu ăn của anh khiến người ta kinh ngạc.


Cô nhìn người đàn ông xắn ống tay áo sơ mi, rũ mắt xuống nghiêm túc thái đồ ăn, dáng vẻ trong trẻo, lạnh lùng lại sang trọng, bỗng chốc có cảm giác hình ảnh này tăng thêm rất nhiều filter ánh sáng ấm áp, nhu hòa đẹp đẽ quá.


Lâm Nhan mải mê ngắm Sở Mộ Trầm đến nỗi quên việc trong tay mình, cho tới tận khi anh liếc mắt nhìn cô, “Vừa rồi cô nhìn tôi làm gì?”


Mặt Lâm Nhan lập tức ngượng ngùng đỏ lên, tức giận nói, “Anh đẹp trai như vậy mà không cho phép người khác ngắm à?”


Động tác trên tay Sở Mộ Trầm dừng lại, tim nhất thời vì giật mình mà sợ hãi, có phần không dám đối diện với ánh mắt trắng trợn của Lâm Nhan, “Đồ háo sắc, mỗi ngày tự soi gương vẫn còn chưa nhìn đủ ư?”


Cô sững sờ, chớp mắt đã hiểu được cô bị người ta chòng ghẹo rồi.


Người đàn ông như Sở Mộ Trầm sẽ đi chòng ghẹo người khác ư, lại dám trêu ngược khen cô xinh đẹp.


Lâm Nhan bối rối, “Ảnh đế à, anh cũng khéo nói quá, không hổ là nam thần quốc dân, tất cả mọi người đều thích ngắm anh, em có tư liệu sống ngay bên cạnh tất nhiên phải cố gắng ngắm nhiều hơn một chút rồi.”


“Cô chắc là chỉ muốn ngắm thôi à?” Sở Mộ Trầm nhướng mày, giọng điệu trêu chọc.


Đôi mắt xinh đẹp trợn lên, “Ôi! Em bảo này, anh có thể đừng ghét em lộ liễu như vậy được không, chẳng phải là do dáng vẻ anh nấu cơm đẹp mắt quá sao? Em còn tưởng rằng anh không biết nấu cơm cơ!”


“Vì sao?” Sở Mộ Trầm hỏi, cảm thấy hơi hứng thú.


“Lúc vừa tới hôm qua, không phải anh nói mình chỉ mang theo trà và cà phê à? Nên em đoán chắc là anh không phải vương chút khói bếp, chẳng cần đụng vào việc nhà mới đúng, ai dè anh lại toàn năng như vậy, kinh hỉ* quá trời.” Lâm Nhan suy nghĩ một chút rồi nói.


*Kinh hỉ: ngạc nhiên và mừng rỡ.


“Làm gì có chuyện toàn năng, chẳng qua là yêu cầu bắt buộc của công việc thôi. Lúc mới bắt đầu ra mắt, chạy theo đoàn phim không kiếm được bao nhiêu nên làm thêm ở nhà hàng, học theo đầu bếp vài thứ, có điều tôi chỉ sống một mình, không thích tự động tay làm mấy thứ này.” Sở Mộ Trầm tựa như nhớ ra chuyện nào đó, giọng nói đều đều, nhưng tay vẫn thái thịt bò đâu ra đấy.


“Anh đi đóng phim từ sớm lắm ạ?” Lâm Nhan lấy cà chua nhúng trong nước sôi ra để lột vỏ, tò mò hỏi.


Thì ra Ảnh đế cũng từng làm thêm ở nhà hàng, xem ra dù ai leo lên đứng trên đỉnh cao cũng đều không hề dễ dàng chút nào!


Lâm Nhan rất khâm phục một Sở Mộ Trầm như vậy, không chút do dự tiến về phía trước, kiên trì với lý tưởng của mình, hơn nữa còn đứng trên đỉnh cao của lý tưởng, không thể nghi ngờ anh đúng là thành công xuất sắc.


“Ừm, coi như là sớm đi!” Sở Mộ Trầm gật đầu, dường như không muốn nói nhiều về chủ đề này, lại đá ngược vấn đề về phía Lâm Nhan, “Cô thì sao? Vì sao lại đột nhiên làm diễn viên?”


Ánh mắt Lâm Nhan có chút mờ mịt, sửng sốt vài giây rồi mới cười nói, “Em à, không dưới một người bảo em cái gì cũng tệ trừ mỗi cái mặt, em làm diễn viên chỉ vì muốn kiếm tiền nuôi sống bản thân thôi.”


“Cô đúng là rất thẳng thắn, rất tự lập.” Sở Mộ Trần kinh ngạc nhìn cô, không nghĩ cô nói chuyện cởi mở như vậy, thiện cảm trong lòng càng tăng, cười hỏi, “Cô muốn ăn món gì với thịt bò?”


“Súp thịt bò chua. A, món này hình như tương đối phức tạp, vậy thì thịt bò xào khoai tây, anh có thể làm chứ!”


Lâm Nhan cảm giác như đang gọi món nên có phần thẹn thùng, lại vừa sợ khiến anh khó xử.
“Có thể.” Sở Mộ Trầm gật đầu, kéo tủ lạnh ra, lấy khoai tây ở bên trong ra gọt vỏ.


“Vậy em nấu canh trứng cà chua nha!” Lâm Nhan cười một cái, đề nghị nói.


“Được, hơn nữa làm một chút…” Anh nhìn đồ ăn khác trong tủ lạnh, nói ra từng câu từng chữ về dự định của mình.


Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa nấu cơm, hình ảnh ấm áp, hài hòa, đặc biệt là từ trước tới giờ Sở Mộ Trầm chưa từng xuống bếp trong chương trình, cũng không thích nhiều lời, nhưng hôm nay làm chung với Lâm Nhan lại nói chuyện nhiều, xém chút là nhiều nhất trong tất cả các chương trình rồi.


Cẩu lương quả là món ăn tinh thần cho fan CP, mà ngay cả fan hâm mộ của anh cũng không nghe lời, gửi hàng loạt tiếng thét chói tai đến.


“Mẹ nó ơi, xin mời hai vị kết hôn tại chỗ! Đây quả thực là cuộc sống hàng ngày tươi đẹp sau kết hôn mà!”
“Nam thần nhà tui nấu ăn lại hỏi sở thích của Lâm Nhan, nhóm Mộ Quang làm sao không biết anh ấy đang chăm sóc khách mời nữ chứ!”


“Nhìn thấy cả bong bóng hồng phấn giữa hai người rồi kìa!”


“Sở Ảnh đế cũng chiều Lâm Nhan lắm nha! Chụp được cả cẩu lương tung tóe trên mặt rồi!”





Lâm Nhan cũng không biết những điều này, cô chỉ cảm thấy bề ngoài Sở Mộ Trầm nhìn có vẻ lạnh lùng, nhưng bắt đầu làm chung lại rất tốt.


Nói không nhiều lắm, là người làm nhiều, chung đụng người như vậy lại nhẹ nhõm hơn.


Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng giám đốc Tạ thị, bàn phím cuối cùng không thể tránh khỏi số kiếp bị đập vỡ.


Quả thực Tạ Phong Trần bị Lâm Nhan làm cho tức chết, nấu cơm trong chương trình thì coi như bỏ qua, nhưng lại còn liếc mắt đưa tình với người đàn ông khác, thực sự coi ông đây chết rồi sao?
“Cậu đi điều tra xem tên Sở Mộ Trầm này thế nào đi? Rốt cuộc là có chuyện gì? Tổ chương trình làm bừa, người nào cũng mời lên tham gia được sao?”


Trần Sảng vừa bận bịu thảo luận với mấy quản lý cấp cao về đề án thu mua, kết quả ông chủ ra lệnh một tiếng, lại bắt cậu đi điều tra khách mời trong chương trình.


Cậu nhìn hình ảnh đang phát trực tiếp, lại nhìn ông chủ nhà mình cả người u ám tức giận, nhíu mày khuyên bảo, “Tạ tổng, thật ra hầu hết kịch bản trong gameshow đều như vậy. Chương trình lần này của Lâm tiểu thư vốn chính là mô phỏng cuộc sống hàng ngày, chủ yếu là muốn dựa việc khách mời trò chuyện giúp người xem hiểu rõ hơn về đời sống của nghệ sỹ… Hơn nữa, Sở Mộ Trầm là người nắm được nhiều giải thưởng từ lúc còn trẻ, cũng là nhị công tử của nhà họ Sở.”
“Bảo cậu đi thì cứ đi đi, nói mấy lời vô ích làm gì?” Giọng điệu Tạ Phong Trần mạnh mẽ.


“Tạ tổng, Hàn thiếu và cô Lâm Sanh cũng lên chương trình. Nếu ngài thực sự lo lắng cho Lâm Nhan tiểu thư, thực ra thân phận của ngài cũng hoàn toàn có thể tham gia chương trình đó.” Trần Sảng bị rống đến mức giật bắn mình, đưa ra đề nghị từ đáy lòng.


Ông chủ thích ăn giấm chua như vậy, ham muốn chiếm hữu mạnh như vậy, ngày nào cũng ở văn phòng chăm chú nhìn vào chương trình phát sóng trực tiếp, ngoại trừ khiến cho tất cả người trong công ty đều rơi vào nước sôi lửa bỏng thì không có chút tác dụng nào, còn chẳng bằng ngài ấy tự đến tận nơi mà theo dõi luôn đi!


Như thế thì đám nhân viên bị áp bức đến đau khổ như bọn họ mới có thể thở phào một hơi.


“Ai nói tôi lo lắng cho cô ấy?” Tạ Phong Trần bị nói trúng tim đen, không vui trợn mắt nhìn trợ lý.
“Tạ tổng, trước đây không phải ngài đã đi khảo sát ở Tây Thành nói phong cảnh ở đó không tệ mà, có dự định phát triển hạng mục du lịch nghỉ dưỡng không? Hạng mục đó tới nay vẫn còn chưa có kết quả.”


“Gần đây công ty không có việc gì thì đi xem.” Anh trầm ngâm một lát, vẻ mặt dịu lại, như thể cuối cùng cũng tìm được một cái cớ thích hợp.


Khóe mắt Trần Sảng run rẩy, đâu phải công ty không có việc gì, rõ ràng là trái tim ông chủ cậu hoàn toàn đi theo Lâm Nhan rồi, thân tại doanh Tào tâm tại Hán*, căn bản có để ý việc công ty đâu.


*Thân tại doanh Tào tâm tại Hán: chỉ những người ở một nơi nhưng trái tim lại hướng về nơi khác.


“Cũng ổn ạ, đúng rồi Tạ tổng, chương trình của Lâm tiểu thư lúc tám giờ tối nay phát sóng trực tiếp, khách mời sẽ tương tác với người xem, nghe nói phần đánh thưởng* trực tiếp cũng sẽ được quyên tặng ra ngoài đó!”
*Đánh thưởng hay xoát quà tặng: hình thức tặng quà (thường sẽ có các mức quà khác nhau, từ nhỏ đến lớn tương đương với các mức tiền khác nhau) trong các chương trình phát sóng trực tiếp, thường do người xem tự nguyện tặng cho người phát trực tiếp để tỏ lòng yêu thích và ủng hộ, đây cũng là hình thức trả phí tự nguyện khá phổ biến trên các nền tảng mạng xã hội như Weibo, WeChat, Inke….


“Ừm, đặt vé máy bay cho tôi đi Tây Thành.” Sắc mặt anh không đổi dặn dò.


“Vâng.” Trần Sảng nhẹ nhàng thở ra. Đúng là cuối cùng ông chủ cũng không nhịn được mà đặt chân lên con đường theo đuổi vợ dài đằng đẵng, cuối cùng cũng chịu rời khỏi tổng công ty rồi, các nhân viên cũng có thể thở phào một hơi rồi. Có điều là đáng thương thay cho cậu vì là trợ lý riêng của tổng giám đốc, bất cứ lúc nào cũng phải làm người hầu, hơn nữa phải tiếp tục theo sau chân góp chút sức mọn vì tình yêu của ông chủ.
Tám giờ, tất cả mọi người trong khu căn hộ đều cơm nước xong xuôi, đúng giờ online bắt đầu phát sóng trực tiếp.


Tám người, hai người một nhóm, Lâm Sanh – Hàn Hữu Niên, Thầy Khương – Cô


Lưu Vân, Cảnh Tuyết – Trác Tư Hằng, Lâm Nhan và Sở Mộ Trầm được phân chia thành một nhóm.


Cô cũng không biết có phải mình hiểu nhầm hay không mà lại có cảm giác tổ đạo diễn cố ý.


Cố ý chia cô và Sở Mộ Trầm cùng một nhóm.


Chương trình trực tiếp bắt đầu, hai người ngồi trước ống kính, trước tiên chào hỏi với khán giả, sau đó bắt đầu tương tác qua lại.


Tương tác qua lại thực ra chỉ là trả lời một số câu hỏi của fan hâm mộ, thêm nữa là sắp xếp một vài phần thưởng cho các phần tương tác qua lại, vân vân…


Lâm Nhan chưa kịp nhìn rõ câu hỏi, chỉ thấy toàn màn hình đều đang xoát lễ vật.
Cũng nhìn thấy rất nhiều người đang nói Sở Mộ Trầm rất đẹp trai, rất thích anh các kiểu.


“Hoàn toàn không trang điểm gì sao?”


“Filter này thật chân thật, cảm giác như là vẻ đẹp tự nhiên thuần túy vậy!”


“Mịa nó, giá trị nhan sắc của hai người này rất cao có thể cân tất cả! Dưới ống kính không hề có tì vết!”


“Hai người ngồi quá xứng đôi rồi! Ngọt quá trời đất!”


“Phát sóng trực tiếp không mở app làm đẹp có phần không quen, hai người có thể làm việc nghiêm túc hay không nào!”


Lâm Nhan để ý tới bình luận này, không nhịn được hỏi, “Chúng ta không mở app làm đẹp sao? Như vậy có phải không tốt lắm không?”


“Không sao.” Sở Mộ Trầm không quan tâm chút nào.


“Không sao, không sao đâu, tôi có thể, tôi chịu được vẻ đẹp tự nhiên của chị gái!”


“Chị gái không trang điểm nhìn cũng rất đẹp!”
“Vẻ đẹp tự nhiên của anh trai làm tôi ngất trên giàn quất rồi!”





Bình luận hiện lên nhanh như gió, rất nhiều cái Lâm Nhan còn chưa kịp xem.


Cô có thể cảm nhận được rõ ràng là lượt view của Sở Mộ Trầm cao hơn cô nhiều lắm. Lâm Nhan nghĩ đến mình không có nhiều fan hâm mộ, phỏng chừng phát trực tiếp, tương tác qua lại cũng không cần đến cô lắm, dứt khoát dời cái ghế sang bên cạnh một chút, quyết định làm nền.


Sở Mộ Trầm cũng có kinh nghiệm làm livestream, thấy hành động của Lâm Nhan, không một tiếng động híp mắt đưa điện thoại cho cô, “Tôi bị cận nhẹ, buổi tối nhìn không rõ lắm, làm phiền cô đọc giúp tôi câu hỏi của fan hâm mộ một chút.”


Lâm Nhan ngẩn người cầm điện thoại, cô không ngờ anh ta lại cận thị, hoàn toàn không nhận ra.


Có điều lúc này vẫn còn phải phát huy tình thương mến thương của đồng nghiệp.
Lâm Nhan nghiêm túc chọn đúng những câu hỏi quy củ, “Tại sao anh lại chọn tham gia gameshow “Cuộc sống tươi đẹp” này?”


Sở Mộ Trầm: “Quay phim rất tốn thời gian, đúng lúc muốn nghỉ ngơi một thời gian cho bản thân thư giãn một chút, “Cuộc sống tươi đẹp” là một chương trình đầy đủ…”


Lâm Nhan lại chọn thêm mấy câu hỏi nữa, Sở Mộ Trầm cũng đáp lại từng câu một.


Cô thấy toàn màn hình đều đang cùng gửi lên một câu hỏi, liếc anh cười một cái, “Từ lúc anh ra mắt đến giờ vẫn độc thân, tất cả fan hâm mộ rất muốn biết mẫu hình lý tưởng của anh là gì?”


“Xinh đẹp, nhìn một cái là biết là người ấy, nói chuyện phù hợp.” Sở Mộ Trầm liếc Lâm Nhan, dường như nghiêm túc suy nghĩ một lát rồi mở miệng.


“A a a a! Sao tôi lại cảm thấy đại thần cứ như đang nhìn Lâm Nhan mà nói vậy!”
“Ba điều kiện này cũng hoàn toàn đúng là lấy Lâm Nhan ra làm tiêu chuẩn đó nha!”


“Tôi cũng cảm thấy như là đang thổ lộ ấy!”


“Vì sao xem livestream cũng bị nhét cẩu lương ngập mồm chứ?”


Cư dân trên mạng trong livestream vô cùng kích động mà bắt đầu xoát CP, đột nhiên trên hàng loạt bình luận bắt đầu có người không ngừng xoát du thuyền*, tưởng chừng như là không cần tiền, hoàn toàn kéo sự chú ý của những fan hâm mộ đang hưng phấn ăn đường qua hóng.


*Du thuyền: một kiểu quà tặng, trong xoát quà tặng, có giá trị rất cao.


“Con mịa nó, đại gia từ đâu tới, 100 cái, xoát 100 cái du thuyền rồi đó!”


“Trong chớp mắt đã xoát được 500 cái rồi, ngầu quá!”


“Một cái du thuyền 1314 nhân dân tệ, 500 cái là bao nhiêu tiền? Để tôi tính đã!”


“ID của đại gia này lại là “Lâm Nhan nhà tôi”, rốt cuộc là người có lai lịch thế nào!”
“Fan đại gia của Lâm Nhan à! Mọe nó, người này cũng nhiều tiền quá rồi, lão đại cũng không thể dây vào, không thể trêu chọc được!”


“Tình địch của nam thần nhà tôi online khiêu khích à!”


“Móa, vẫn còn xoát tiếp, lại 500 cái nữa, người này đang nướng tiền ư, sợ quá!”





Có người điên cuồng xoát quà tặng khiến cho Lâm Nhan vừa phải trả lời câu hỏi của fan hâm mộ vừa phải cảm ơn người xoát quà tặng kia.


Trong lòng cô có chút khó hiểu, lại có fan hâm mộ sẵn lòng đập tiền vào cô như vậy, sao trước kia cô lại chưa từng phát hiện ra trước kia mình lại có fan đại gia.


Đặc biệt là lúc Lâm Nhan trả lời hết câu hỏi của fan hâm mộ xong, người nọ vẫn còn không dừng xoát quà tặng lại. Dù sao toàn bộ tiền lời lần trực tiếp này sẽ dùng để làm công ích, người này có đóng góp không nhỏ, cô cố ý nói cảm ơn.
Không ngờ, người đó lại trả lời một câu: Không có gì!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom