Viet Writer
Và Mai Có Nắng
- Ảnh bìa
- Tác giả
- Cocala
- Thể loại
- Ngôn tình
- Sắc
- Sủng
- Ngược
- Tình trạng
- Hoàn thành
- Nguồn
- NovelToon
- Lượt đọc
- 29,771
- Cập nhật
Hôn nhân thành lập vì chịu trách nhiệm, vì lấy một đứa bé ra làm lợi thế, thì có thể nào dài lâu?
Cô cũng hiểu là mình đã quá ảo tưởng, quá mơ mộng rồi!
Vương Dực Quân lạnh lùng nói muốn ly hôn, vì đứa nhỏ đã không còn nữa.
Anh ta không đau đớn, anh ta không tiếc thương, anh ta chỉ muốn thoát khỏi cô, muốn có thể danh chính ngôn thuận theo đuổi tình yêu của mình.
Diệp Băng Băng một mình lạnh lẽo nằm trong khu bệnh viện hồi sức tích cực, chị mất đi đứa con, mất niềm tin vào thứ gọi là tình yêu, chị muốn ly hôn, thoát ra cuộc hôn nhân chỉ toàn màu nước mắt.
Ngày nhận giấy ly hôn, Vương Dực Quân đã từng rất vui vì cuối cùng cũng được giải thoát, có thể đường đường chính chính bên cạnh người anh yêu.
Mọi thứ đã kết thúc, nhưng kí ức và mộng tưởng vẫn còn quẩn quanh, bám anh không rời.
Anh nhớ chị!
Nhớ đến điên dại, tái tê…
Muộn rồi, chị ấy đã đi rồi, chị ấy không còn đủ kiên nhẫn để bên cạnh người tệ bạc như anh.
Anh điên cuồng tìm kiếm, nhưng bỏ lại sau anh là cả bầu trời ân hận.
Nếu như anh có thể nhận ra lòng mình sớm hơn, nếu như anh đối xử tốt với chị hơn một chút, nếu như anh bảo vệ tốt cho mẹ con chị thì mọi thứ đã không thành ra thế này.
Anh theo đuổi lại chị.
Nhưng trái tim chị đã nguội lạnh từ lâu.
Liệu rằng anh có cơ hội thêm một lần nữa gõ cửa vào trái tim chị?
Cô cũng hiểu là mình đã quá ảo tưởng, quá mơ mộng rồi!
Vương Dực Quân lạnh lùng nói muốn ly hôn, vì đứa nhỏ đã không còn nữa.
Anh ta không đau đớn, anh ta không tiếc thương, anh ta chỉ muốn thoát khỏi cô, muốn có thể danh chính ngôn thuận theo đuổi tình yêu của mình.
Diệp Băng Băng một mình lạnh lẽo nằm trong khu bệnh viện hồi sức tích cực, chị mất đi đứa con, mất niềm tin vào thứ gọi là tình yêu, chị muốn ly hôn, thoát ra cuộc hôn nhân chỉ toàn màu nước mắt.
Ngày nhận giấy ly hôn, Vương Dực Quân đã từng rất vui vì cuối cùng cũng được giải thoát, có thể đường đường chính chính bên cạnh người anh yêu.
Mọi thứ đã kết thúc, nhưng kí ức và mộng tưởng vẫn còn quẩn quanh, bám anh không rời.
Anh nhớ chị!
Nhớ đến điên dại, tái tê…
Muộn rồi, chị ấy đã đi rồi, chị ấy không còn đủ kiên nhẫn để bên cạnh người tệ bạc như anh.
Anh điên cuồng tìm kiếm, nhưng bỏ lại sau anh là cả bầu trời ân hận.
Nếu như anh có thể nhận ra lòng mình sớm hơn, nếu như anh đối xử tốt với chị hơn một chút, nếu như anh bảo vệ tốt cho mẹ con chị thì mọi thứ đã không thành ra thế này.
Anh theo đuổi lại chị.
Nhưng trái tim chị đã nguội lạnh từ lâu.
Liệu rằng anh có cơ hội thêm một lần nữa gõ cửa vào trái tim chị?
Bình luận facebook