Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 32
" Leo, là anh sao?" Bối Bội Sam đầy bất ngờ, nhìn thấy Leo bằng xương bằng thịt đứng trước mặt mình mà cô không tin là anh đang đứng đây.
Leo mỉm cười, sau đó anh liền đổi hướng nhìn sang người đàn ông bị mình siết chặt tay kia, tên kia đã bị anh dọa đến xanh mặt rồi, Leo buông tay ra rồi tên đó liền chạy đi dép cũng không kịp lụm ahaha.
Bối Bội Sam không quan tâm tên khùng điên đó, việc cô chú ý nhất bây giờ là sự xuất hiện của Leo.
" Anh tính đi tìm em, không ngờ lại gặp em ở đây "Leo nói.
Bối Bội Sam cô xúc động nói không nên lời, cô lao đến ôm lấy Leo.
" Leo, anh về rồi...anh có biết em sợ đến như nào không, anh có biết em cần anh bên cạnh như thế nào không?".
" Leo, đừng bỏ em đi nữa, em thật sự cần anh bên cạnh " Cô vừa khóc vừa nói.
Leo đưa tay ôm lấy cô, cô bé này...
Lại xúc động rồi.
...
Leo đưa Bối Bội Sam về nhà mình nghỉ ngơi, vì vui mừng gặp lại anh mà cô đã khóc đến sưng mắt, có vẻ như cô đã trải qua những điều thật kinh khủng vừa qua.
Nhưng anh cũng nhận ra rõ...
Cô...có gì đó không ổn.
" Sam, bụng em như vậy là thế nào?" Anh chú ý đến cái bụng nhô lên của Bối Bội Sam, cô sẽ không để bản thân béo lên như vậy, trừ phi...
" Em...đã mang thai " Bối Bội Sam siết chặt ly nước, cô nói.
Cô cũng không ngờ Leo sẽ trở về tìm mình thế này.
" Mang thai?" Leo bất ngờ, Bối Bội Sam trước giờ ít gần nam nhân, ngoài anh và một số người thân thiết thì làm sao mà...
" Em thật sự đã mang thai, thai nhi đã đến tháng thứ tư rồi " Cô mỉm cười nói, Leo...
Anh có phải đang trách em lắm không?
Trách em hư đốn như vậy, gái không chồng lại có con thế này..
" Đứa bé là con của ai? Cha của nó đã biết chuyện này chưa?" Leo ngồi xuống bên cạnh cô, anh dịu trấn an hỏi.
" Leo...".
" Nếu cha đứa bé không chấp nhận, anh sẽ giúp em chăm con mà " Anh nói.
Làm sao anh nỡ để Bối Bội Sam chịu khổ một mình cơ kia chứ.
" Cha của đứa bé...là Sở Bách Điềm ".
" Chú ấy đã chấp nhận em và đứa con ".
" Leo, anh đừng lo ".
...
Ở cùng Leo đến tận chiều cô mới về nhà, lâu rồi mới gặp lại anh như thế cô có nhiều điều để nói lắm.
Leo đưa cô về Sở gia, đứng trước căn biệt thự của Sở Bách Điềm, anh nhìn cô vào nhà.
Trong lòng càng lúc càng rối bời, tay siết chặt vô lăn, cảm giác bất an càng ngày càng lớn.
Tại sao Bối Bội Sam lại dính vào Sở Bách Điềm kia chứ?
Còn mang thai con anh ta...
" Khốn kiếp " Leo thầm chửi, xoay bánh rồi rời đi.
Lúc này xe của Sở Bách Điềm chạy lên, anh đã đằng sau xe của Leo từ lâu rồi.
" Sở tổng, chuyện này có nên điều tra không?" Thư kí Đường lên tiếng hỏi.
Cả hai đã chứng kiến tận mắt cảnh Bối Bội Sam bước xuống xe của một người đàn ông xa lạ, đã là người phụ nữ của Sở Bách Điềm, còn mang thai con anh vậy mà lại...
" Không cần, tôi tin Bội Sam mà " Sở Bách Điềm nói.
Thư kí Đường cũng không nói gì thêm, anh im bặt.
Sở tổng...
Thật sự ổn sao?
...
Trên phòng, cô vừa về nhà đã tắm rửa cho bản thân thoải mái hơn.
Sở Bách Điềm đi vào, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm thì anh ngồi xuống ghế, đợi cô tắm xong thì nói chuyện với nhau.
Bối Bội Sam tắm xong thì đi ra, trên người mặt bộ đồ ngủ rất dễ thương, cô thấy anh ngồi sẵn trong phòng đợi mình thì bất ngờ.
Hôm nay...anh về sớm vậy sao?
" Chú về sớm vậy?" Cô lên tiếng hỏi.
" E, mới về nhà sao? Cả ngày hôm nay đã đi đâu vậy?" Sở Bách Điềm bỏ cuốn tạp chí xuống, anh bắt đầu dò hỏi.
" Cháu...đi chơi cùng bạn " Cô đáp, vẫn là như cũ...
Né tránh ánh mắt dò xét của Sở Bách Điềm.
" Bạn? Tôi nhớ không lầm Mộc Lan đang đi đóng phim mà?" Anh nói tiếp.
" Bạn...bạn khác " Cô lấp ba lấp bấp.
Thấy dáng vẻ muốn che giấu cô thế này, anh cũng dừng lại việc hỏi về chuyện đó, đứng dậy đi đến chỗ cô.
" Thay quần áo đi, chúng ta ra ngoài " Sở Bách Điềm lên tiếng.
" V..vâng?" Đi đâu nữa? Không phải cả anh và cô mới về sao?
" Nhà chính muốn gặp em, bà nội đã biết chuyện em mang thai rồi, bà đang háo hức muốn gặp em và đứa cháu trong bụng em " Sở Bách Điềm nói.
Anh và cô đã giao kèo là không để bà nội biết, nhưng không hiểu sao lộ sơ hở cuối cùng để bà nhìn trúng, cả buổi chiều bị bà gọi điện thoại lằng nhằng chuyện này bắt ép anh đêm nay phải đưa Bội Sam đến biệt thự của bà.
" Bà nội biết rồi sao..." Cô lẩm bẩm, càng lúc càng bàng hoàng hơn, mọi chuyện càng lúc đi quá giới hạn và tính toán của cô lẫn anh luôn rồi.
...
Nhà chính.
Bối Bội Sam cùng Sở Bách Điềm bước vào, nơi đây còn nguy nga tráng lệ hơn cả biệt thự của Sở Bách Điềm nữa.
Cô rất run về chuyện này, còn về đây nơi mà quyền lực nhất của Sở gia thế này...
Sở Bách Điềm đi chậm, anh nắm lấy tay cô để Bối Bội Sam đi sau mình, anh có linh cảm...hôm nay nhất định không phải chỉ có bà nội đòi gặp cô về chuyện mang thai.
Mà còn...
" Con trai, lâu rồi không gặp ".
" Sớm như vậy con đã có cháu cho ba bồng rồi sao?".
Sở Bách Điềm dừng chân lại, Bối Bội Sam cũng dừng theo đứng sau lưng anh, phía trước mặt cả hai là một người đàn ông trông có vẻ lớn tuổi.
Đây là...
Ba của anh.
" Ông về đây làm gì?".
Leo mỉm cười, sau đó anh liền đổi hướng nhìn sang người đàn ông bị mình siết chặt tay kia, tên kia đã bị anh dọa đến xanh mặt rồi, Leo buông tay ra rồi tên đó liền chạy đi dép cũng không kịp lụm ahaha.
Bối Bội Sam không quan tâm tên khùng điên đó, việc cô chú ý nhất bây giờ là sự xuất hiện của Leo.
" Anh tính đi tìm em, không ngờ lại gặp em ở đây "Leo nói.
Bối Bội Sam cô xúc động nói không nên lời, cô lao đến ôm lấy Leo.
" Leo, anh về rồi...anh có biết em sợ đến như nào không, anh có biết em cần anh bên cạnh như thế nào không?".
" Leo, đừng bỏ em đi nữa, em thật sự cần anh bên cạnh " Cô vừa khóc vừa nói.
Leo đưa tay ôm lấy cô, cô bé này...
Lại xúc động rồi.
...
Leo đưa Bối Bội Sam về nhà mình nghỉ ngơi, vì vui mừng gặp lại anh mà cô đã khóc đến sưng mắt, có vẻ như cô đã trải qua những điều thật kinh khủng vừa qua.
Nhưng anh cũng nhận ra rõ...
Cô...có gì đó không ổn.
" Sam, bụng em như vậy là thế nào?" Anh chú ý đến cái bụng nhô lên của Bối Bội Sam, cô sẽ không để bản thân béo lên như vậy, trừ phi...
" Em...đã mang thai " Bối Bội Sam siết chặt ly nước, cô nói.
Cô cũng không ngờ Leo sẽ trở về tìm mình thế này.
" Mang thai?" Leo bất ngờ, Bối Bội Sam trước giờ ít gần nam nhân, ngoài anh và một số người thân thiết thì làm sao mà...
" Em thật sự đã mang thai, thai nhi đã đến tháng thứ tư rồi " Cô mỉm cười nói, Leo...
Anh có phải đang trách em lắm không?
Trách em hư đốn như vậy, gái không chồng lại có con thế này..
" Đứa bé là con của ai? Cha của nó đã biết chuyện này chưa?" Leo ngồi xuống bên cạnh cô, anh dịu trấn an hỏi.
" Leo...".
" Nếu cha đứa bé không chấp nhận, anh sẽ giúp em chăm con mà " Anh nói.
Làm sao anh nỡ để Bối Bội Sam chịu khổ một mình cơ kia chứ.
" Cha của đứa bé...là Sở Bách Điềm ".
" Chú ấy đã chấp nhận em và đứa con ".
" Leo, anh đừng lo ".
...
Ở cùng Leo đến tận chiều cô mới về nhà, lâu rồi mới gặp lại anh như thế cô có nhiều điều để nói lắm.
Leo đưa cô về Sở gia, đứng trước căn biệt thự của Sở Bách Điềm, anh nhìn cô vào nhà.
Trong lòng càng lúc càng rối bời, tay siết chặt vô lăn, cảm giác bất an càng ngày càng lớn.
Tại sao Bối Bội Sam lại dính vào Sở Bách Điềm kia chứ?
Còn mang thai con anh ta...
" Khốn kiếp " Leo thầm chửi, xoay bánh rồi rời đi.
Lúc này xe của Sở Bách Điềm chạy lên, anh đã đằng sau xe của Leo từ lâu rồi.
" Sở tổng, chuyện này có nên điều tra không?" Thư kí Đường lên tiếng hỏi.
Cả hai đã chứng kiến tận mắt cảnh Bối Bội Sam bước xuống xe của một người đàn ông xa lạ, đã là người phụ nữ của Sở Bách Điềm, còn mang thai con anh vậy mà lại...
" Không cần, tôi tin Bội Sam mà " Sở Bách Điềm nói.
Thư kí Đường cũng không nói gì thêm, anh im bặt.
Sở tổng...
Thật sự ổn sao?
...
Trên phòng, cô vừa về nhà đã tắm rửa cho bản thân thoải mái hơn.
Sở Bách Điềm đi vào, nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm thì anh ngồi xuống ghế, đợi cô tắm xong thì nói chuyện với nhau.
Bối Bội Sam tắm xong thì đi ra, trên người mặt bộ đồ ngủ rất dễ thương, cô thấy anh ngồi sẵn trong phòng đợi mình thì bất ngờ.
Hôm nay...anh về sớm vậy sao?
" Chú về sớm vậy?" Cô lên tiếng hỏi.
" E, mới về nhà sao? Cả ngày hôm nay đã đi đâu vậy?" Sở Bách Điềm bỏ cuốn tạp chí xuống, anh bắt đầu dò hỏi.
" Cháu...đi chơi cùng bạn " Cô đáp, vẫn là như cũ...
Né tránh ánh mắt dò xét của Sở Bách Điềm.
" Bạn? Tôi nhớ không lầm Mộc Lan đang đi đóng phim mà?" Anh nói tiếp.
" Bạn...bạn khác " Cô lấp ba lấp bấp.
Thấy dáng vẻ muốn che giấu cô thế này, anh cũng dừng lại việc hỏi về chuyện đó, đứng dậy đi đến chỗ cô.
" Thay quần áo đi, chúng ta ra ngoài " Sở Bách Điềm lên tiếng.
" V..vâng?" Đi đâu nữa? Không phải cả anh và cô mới về sao?
" Nhà chính muốn gặp em, bà nội đã biết chuyện em mang thai rồi, bà đang háo hức muốn gặp em và đứa cháu trong bụng em " Sở Bách Điềm nói.
Anh và cô đã giao kèo là không để bà nội biết, nhưng không hiểu sao lộ sơ hở cuối cùng để bà nhìn trúng, cả buổi chiều bị bà gọi điện thoại lằng nhằng chuyện này bắt ép anh đêm nay phải đưa Bội Sam đến biệt thự của bà.
" Bà nội biết rồi sao..." Cô lẩm bẩm, càng lúc càng bàng hoàng hơn, mọi chuyện càng lúc đi quá giới hạn và tính toán của cô lẫn anh luôn rồi.
...
Nhà chính.
Bối Bội Sam cùng Sở Bách Điềm bước vào, nơi đây còn nguy nga tráng lệ hơn cả biệt thự của Sở Bách Điềm nữa.
Cô rất run về chuyện này, còn về đây nơi mà quyền lực nhất của Sở gia thế này...
Sở Bách Điềm đi chậm, anh nắm lấy tay cô để Bối Bội Sam đi sau mình, anh có linh cảm...hôm nay nhất định không phải chỉ có bà nội đòi gặp cô về chuyện mang thai.
Mà còn...
" Con trai, lâu rồi không gặp ".
" Sớm như vậy con đã có cháu cho ba bồng rồi sao?".
Sở Bách Điềm dừng chân lại, Bối Bội Sam cũng dừng theo đứng sau lưng anh, phía trước mặt cả hai là một người đàn ông trông có vẻ lớn tuổi.
Đây là...
Ba của anh.
" Ông về đây làm gì?".
Bình luận facebook