• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Siêu cấp đại gia (5 Viewers)

  • Chương 57

Chương 57


“Ông Triệu, có chuyện gì thế?”


“Ừm? Ông nói gì? Bạn học Thẩm Lãng trường chúng tôi là thầy dược lý Đông y mà sở nghiên cứu mới nhận?”


“Thẩm Lãng, Thẩm Lãng nào? Lẽ nào là…”


Giáo sư Hách ngơ ngác, trong số học sinh học y của trường cũng chỉ có Thẩm Lãng trước mắt này có thực lực nhất.


“Tôi choáng quá ông Triệu, trước đó ông hẳn nên nói tên cho tôi chứ, ông khiến tôi lúng túng chết quá!”


Giáo sư Hách có phần không biết nói gì, ban đầu ông muốn mời Thẩm Lãng tham gia sở nghiên cứu làm học viên, không ngờ viện trưởng Triệu Thiết Sơn lại để Thẩm Lãng làm thầy giáo dẫn dắt.


Còn trẻ mà đã trở thành thầy dược lý Đông y của sở nghiên cứu, đây là điều chưa từng có ở thành phố Bình An.


Giáo sư Hách cho rằng nếu Triệu Thiết Sơn dám phá lệ, chứng minh ông ấy đã phát hiện ra điểm quý báu của Thẩm Lãng, đường đường là viện trưởng của bệnh viện Nhân Dân Số Một sẽ không lấy chuyện này ra để đùa.


“Được rồi ông Triệu, tối gặp.”


Trong điện thoại, Triệu Thiết Sơn nói với Hách Lập Đông, tối nay mời ông ăn cơm, đến khi đó sẽ nói điều mình suy đoán mình về Thẩm Lãng cho ông.


Triệu Thiết Sơn suy đoán Thẩm Lãng là truyền nhân cổ y. Truyền nhân cổ y vô cùng hiếm có trong giới Đông y, so với gấu trúc bảo vật quốc gia còn hiếm hơn.


Nhưng Thẩm Lãng còn trâu bò hơn trong tưởng tượng của họ.


Truyền nhân cổ y ở trước mặt người thừa kế Thần y chỉ xứng xách giày.


Giáo sư Hách cất điện thoại vào túi, ổn định lại cảm xúc sau đó nhìn Thẩm Lãng.


Ông đưa tay muốn bắt tay Thẩm Lãng.


“Tiểu Lãng, hoan nghênh cậu, đồng nghiệp mới.”


Thẩm Lãng cười hờ hững, cũng đưa tay bắt tay Hách Lập Đông.


Thẩm Lãng nhìn ra được Hách Lập Đông nhất thời vẫn chưa tiếp nhận được sự thật anh trở thành đồng nghiệp với ông.


Một giây trước vẫn là quan hệ thầy trò, giây tiếp theo đã thành đồng nghiệp, đúng thật là lúng túng.


Điều khiến Hách Lập Đông tò mò hơn là, sao Thẩm Lãng lại có quen biết với viện trưởng Triệu Thiết Sơn, hơn nữa còn được ông ấy đích thân đề cử tới làm thầy dẫn dắt của sở nghiên cứu.


Lẽ nào Thẩm Lãng và viện trưởng Triệu đã quen biết từ trước? Không phải chứ, nếu trước đó đã có quen biết thì ở trường học Thẩm Lãng cũng quá khiêm tốn đi!


Đây là điều Hách Lập Đông nghĩ không ra, người trẻ tuổi mà, tuổi trẻ nóng tính sao có thể ở ẩn dật lâu như vậy?!


Rõ ràng là thần y nhưng lại giả vờ ngây ngốc đến học Đông y, giả heo ăn thịt hổ, nhẫn nhịn cũng thật giỏi!


“Tiểu Thẩm, tôi đoán cậu là truyền nhân cổ y, đúng không?” Giáo sư Hách hỏi dò.


Thẩm Lãng chỉ cười khẽ, không trả lời sau đó xoay người rời đi, vào lớp học Tây y.


Để lại giáo sư Hách vẻ mặt nặng nề.


Đến tối, giáo sư Hách và Triệu Thiết Sơn nói đến việc này trên bàn rượu.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom