• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG 88.198.7.247 TỪ NGÀY 1/6

Full Hot Siêu cấp đại gia (1 Viewer)

  • Chương 79

Chương 79


May mà có cục tức này để anh tiêu tiền, chỗ tiền ấy chỉ đáng chút đỉnh, nhà với xe đều có cả, không mua ít đồ xa xỉ thì không biết tiêu tiền đi đâu.


Nhưng những nhân viên trong tiệm không hề để ý tới anh, họ coi anh như là không khí.


Có lẽ là vì ba người nhân viên này quen làm chó nịnh nọt cho Đỗ Thiên Lượng rồi, bọn họ tin lời của Đỗ Thiên Lượng, Đỗ Thiên Lượng nói Thẩm Lãng là con chó nghèo đói, bọn họ cũng tin là như vậy.


“Thằng này còn nổ được như thế nữa à,mày nghĩ mày đang mua bánh trái cây đấy à, lại còn mang lên đây vài chiếc?” Đỗ Thiên Lượng cười lộ cả hàm răng.


Lúc này Tống Từ vô cùng xấu hổ, cô thật xấu hổ khi đi dạo phố cùng Thẩm Lãng.


“Bây giờ tôi muốn thay đổi lại yêu cầu!” Thẩm Lãng bình thản nhìn lướt qua tất cả mọi người rồi nói.


“Sao không mua nữa rồi? Không phải mày nói là mua vài chiếc cơ mà? Sợ rồi à?” Đỗ Thiên Lượng cười lớn.


“Mày sai rồi, mua đồng hồ thì hay ho gì, tao muốn mua cả cửa hàng này!” Thẩm Lãng tự tin nói.


Chỗ tiền lẻ hơn hai nghìn tỷ này, mua mỗi chiếc đồng hồ thì đáng nói gì chứ, chẳng thà anh ta mua toàn bộ đồng hồ trong cửa hàng, mua luôn cả cửa hàng.


Thẩm Lãng luôn không cảm thấy hứng thú với tiền lắm, bởi vì nhà anh giàu quá, từ nhỏ anh đã có tài sản vài trăm triệu tỷ của nhà họ Thẩm trong tay, vì vậy anh không có ham muốn với tiền lắm.


Anh chưa từng nghĩ bản thân mình sẽ khoe khoang cái gì, nhưng hiện giờ đành phải đem chút tiền lẻ ra để tiêu vậy.


Thẩm Lãng vừa nói xong, Đỗ Thiên Lượng và những người nữ nhân viên nữ kia càng cười lớn.


“Tao từng gặp rất nhiều đứa nổ to, nhưng chưa bao giờ gặp đứa nào nổ to như mày, ngay cả Đỗ Thiên Lượng tao còn không dám mua cái cửa hàng này, cái loại nghèo như mày mà dám mua à? Mày có 30 tỷ không?” Đỗ Thiên Lượng châm chọc nói.


Nghe nói giá của cửa hàng này là ba mươi tỷ, Thẩm Nhạc tỏ ra hết sức ngạc nhiên.


“Sao cơ? Thất kinh rồi à?” Đỗ Thiên Lượng cười lạnh.


Nhưng Thẩm Lãng lại lắc đầu thất vọng: “Thì ra có 30 tỷ thôi à, sao rẻ vậy à? Thảo nào thành phố Bình An không lên nổi thành phố hạng một, mức tiêu tiền hình như hơi thấp.”


Lời vừa nói xong, tất cả mọi người trong cửa hàng đều ngạc nhiên, mọi người nghe như sét nổ ngang tai.


Ba mươi tỷ mà còn rẻ à? Tin được mới lạ!


Đỗ Thiên Lượng không tin, anh ta liếc nhìn Thẩm Lãng sau đó mới quay ra nói với Tống Từ: “Thì ra bạn của cô Tống là một thánh nổ, 30 tỷ còn kêu rẻ, thế mà anh ta còn nói ra được!”


Khuôn mặt của Tống Từ sớm đã ửng đỏ.


Cô xấu hổ, chỉ hận bản thân mình không tìm ngay một cái hố để chui xuống, cô thực sự hối hận khi quen Thẩm Lãng.


“Anh ta…Anh ta không phải bạn của tôi…”


Thực ra Thẩm Lãng cũng không biết nói gì.


Rõ ràng những điều anh nói đều là sự thật, sao mọi người lại không tin cơ chứ?


Ba mươi tỷ tuy có nhiều con số nhưng cũng không tính là một khoản lớn gì.


Chỉ sợ bọn họ không biết như thế nào mới là người có tiền, tiền lẻ của anh không thôi cũng có đến gần ba nghìn tỷ, ba mươi tỷ thì có đáng gì đâu chứ?


Thấy phản ứng của Tống Từ, Thẩm Lãng không hề cảm thấy thất vọng, vởi anh chưa bao giờ coi Tống Từ là bạn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom