Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-121
Chương 121: Huyễn Xà thủ lĩnh
Người khác phát hiện được tín hiệu bị quấy nhiễu mới có quỷ! Nếu như hắn không có đoán sai mà nói, cái thiết bị quấy nhiễu tín hiệu này, chính là lấy thân thể của An Đặc làm trung tâm, khuếch tán ra chung quanh, chỉ có ai đứng gần An Đặc tín hiệu mới bị quấy nhiễu! Chỉ cần rời xa khỏi An Đặc, nhất định là có thể liên hệ với bên ngoài!
Còn ngoại nhân? Bọn hắn căn bản không thể cảm giác được, Vương Thuần trước đó thử để cho Thần Y đi cầu cứu, thế nhưng Thần Y là do Vương Thuần triệu hoán ra, không có cách nào rời khỏi hắn quá xa, đi đến một khoảng cách cực hạn cũng không có tín hiệu.
An Đặc đang đợi, đang chờ đợi một cái cơ hội! Bốn người ở trong cái hang động này mấy ngày, chỉ cần lòng cảnh giác của mọi người giảm xuống, hắn tất nhiên sẽ giết chết Tần Kiệt, sau đó chấp hành kế hoạch của mình. Mà Trần Phong thì sao? Hắn cũng đang chờ đợi, chờ đợi Thần Y dẫn dụ Huyễn Xà thủ lĩnh tới!
Trần Phong cũng không phải là không nghĩ tới việc mở Quầng sáng may mắn ra, hấp dẫn Huyễn Xà thủ lĩnh, thế nhưng nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn không dám nếm thử, bởi vì một nguyên nhân rất đơn giản ——không biết sẽ tiêu hao bao nhiêu giá trị may mắn!
Quầng sáng may mắn một khi ảnh hưởng đến chuyện ngoài ý muốn, giá trị may mắn sẽ tiêu hao phi thường nhiều! Một khi giá trị may mắn hao hết sạch, Trần Phong mới thật sự là tự tìm đường chết! Cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không dùng.
Hiện tại...phải chờ xem ai mới là người nắm bắt được cơ hội.
Một ngày này, mọi người đều đang chờ đợi, Vương Thuần vẫn như cũ ngẩn người nửa chết nửa sống, nhàm chán vào trong lều vải đi ngủ, An Đặc thì vẫn trầm ổn đứng ở cửa hang cảnh giới, thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt quét qua trên người Tần Kiệt.
Mà Tần Kiệt thì sao? Hắn cùng với Trần Phong đơn giản giống như là gặp được tri kỷ, không có gì giấu nhau. Ngẫu nhiên, Trần Phong cũng sẽ tiến vào bên trong lều vải.
"Thần Y vẫn còn chưa tìm được Huyễn Xà thủ lĩnh?" Trần Phong có chút không yên lòng, nói: "Qua một thời gian nữa An Đặc nhất định sẽ hoài nghi chúng ta."
"Sắp rồi." Ánh mắt của Vương Thuần lấp lóe, nói: "Chỉ cần tìm được Huyễn Xà thủ lĩnh, nàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp dẫn nó tới nơi này."
"An Đặc hiện tại đã có một chút vấn đề." Trần Phong nhíu mày nói.
"Làm sao?" Vương Thuần kinh dị, hỏi: "Hắn đã phát hiện ra?"
"Không có." Trần Phong lắc đầu, nói: "Bất quá... Ta nhìn thấy hắn ngẫu nhiên chọt tới chọt lui bên trên màn sáng, sau đó thở dài một tiếng, nói là vẫn không có tín hiệu vân vân..."
"Bình thường." Vương Thuần ngẫm lại, nói: "Đoán chừng là hắn chỉ muốn diễn trò cho chúng ta nhìn."
"Cũng có khả năng là hắn đang liên hệ với người khác." Vẻ mặt của Trần Phong trở nên nghiêm túc.
Hàn quang trong mắt của Vương Thuần lóe lên, một tên An Đặc đã khó chơi như thế, nếu như hắn lại gọi thêm một người khác tới nữa mà nói...
"Ta sẽ thúc dục Thần Y." Vương Thuần hít vào một hơi thật sâu, nói.
"Nhanh đi." Trần Phong rời khỏi lều vải.
Thời gian, đang không ngừng trôi đi, vào buổi chiều, ngay vào lúc Trần Phong cho là một ngày sẽ cứ như thế trôi qua, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một vật thể màu trắng đang phá không bay tới, giết vào trong hang đá.
"Đó là cái gì?" Tần Kiệt đột nhiên bừng tỉnh.
"Hưu!" Một đạo ánh sáng màu trắng chói mắt bay vọt vào bên trong.
"Khởi!" An Đặc trực tiếp khiêng một tảng đá ném tới.
"Oanh!" Tảng đá lớn kia, thế mà lại bị đạo ánh sáng màu trắng kia đánh nát, xông thẳng qua cửa hang, cứ như vậy đâm thẳng vào vách hang đá, lộ ra diện mục.
"Đây là..." Đám người Tần Kiệt cảm thấy kinh dị.
Trần Phong quét mắt một vòng, tâm thần lập tức nhảy một cái.
Trứng rắn! Thứ này lại có thể là một quả trứng rắn!
"Thứ này làm sao lại xuất hiện ở đây?" An Đặc cảm thấy kinh nghi bất định.
"Nhất định là cái người thần bí đáng chết kia." Tần Kiệt gầm thét, nói: "Hắn không dám đi vào bên trong, cho nên muốn dùng loại phương pháp này để dẫn dụ Huyễn Xà tới."
An Đặc: "..."
Người thần bí cái mụ nội nhà ngươi! Người thần bí kia chính là ta chứ ai? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta ném quả trứng rắn này vào? Hoặc là, chuyện này chỉ là một sự trùng hợp?
Trần Phong nhìn về phía Vương Thuần, Vương Thuần khẽ gật đầu, quả nhiên, Trần Phong lập tức cảm thấy yên tâm, là thủ bút của Thần Y sao? Nếu trứng rắn đã xuất hiện...
"Híz-khà-zzz —— " Một tiếng rít kinh thiên truyền tới.
Một con rắn khổng lồ màu bạc xuất hiện bên trong bão cát, trong con mắt thô to tràn ngập sát ý, gắt gao nhìn chằm chằm vào quả trứng rắn kia, ánh mắt lạnh lẽo quét qua thân thể của mọi người.
"Mau ném quả trứng này ra trả lại cho nó!" An Đặc gấp gáp nói.
"Vô dụng thôi." Sắc mặt của Vương Thuần trở nên trắng bệch, nói: "Con Huyễn Xà này nếu đã nhìn thấy chúng ta, làm sao có thể bỏ qua cho chúng ta? Nhanh xử lý nó, chỉ có xử lý nó, chúng ta mới có thể còn sống!"
"Đáng chết." An Đặc giận dữ mắng một tiếng, không biết vì sao lại xuất hiện loại biến cố này.
"Chúng ta cùng nhau săn giết nó." Tần Kiệt cười lạnh, nói: "Chỉ là một con Huyễn Xà thủ lĩnh mà thôi, nó thật sự nghĩ rằng là có thể xử lý được chúng ta? An Đặc, một hồi nữa chúng ta phải đề cao lòng cảnh giác lên, chỉ cần người thần bí kia xuất hiện, lập tức xử lý hắn."
"Cố gắng lên." Trần Phong cổ vũ: "Thuốc thử gen Địa Long biến dị ta cũng đã chuẩn bị kỹ càng, người thần bí kia khẳng định đang ở trong bóng tối nhìn cảnh này, chỉ cần hắn xuất hiện, ta sẽ ném vào mặt của hắn!"
"Tốt!" Tần Kiệt cười to, nói: "Vậy thì tới thôi!"
"Oanh!" Hắn thế mà xông thẳng về phía con rắn khổng lồ.
Sắc mặt của An Đặc trở nên tái xanh, bây giờ thừa cơ hội ám sát Tần Kiệt? Tần Kiệt vào lúc này, lòng cảnh giác ngược lại còn ở trạng thái cao nhất, còn có bình thuốc thử gen lấp loé ở trong tay của Trần Phong có thể được tuỳ thời ném ra kia, cũng làm cho hắn có một chút kiêng kị.
"Xem ra trước tiên chỉ có thể giết chết con rắn to xác này." An Đặc hít vào một hơi thật sâu.
"Oanh!" Hắn cũng đuổi theo Tần Kiệt đánh tới.
Trần Phong cùng với Vương Thuần liếc nhìn nhau, trong mắt lộ ra ý cười.
Bước thứ nhất của kế hoạch, đã thành công! Như vậy ——trước tiên chỉ cần chuyên tâm săn giết con rắn to xác này.
"Híz-khà-zzz —— " Một tiếng rít vang lên, con rắn khổng lồ màu bạc điên cuồng vọt tới.
Nếu như tất cả mọi người trong tiểu đội An Đặc còn ở đây, con Huyễn Xà thủ lĩnh cấp E đỉnh phong này khẳng định không phải là vấn đề, thế nhưng bây giờ chỉ có Tần Kiệt cùng với An Đặc, liền có một chút phiền phức.
"Oanh!" Điện quang lấp lóe.
"Cạch!" Mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một vết rách.
"Không tốt." Sắc mặt của Trần Phong đại biến, lôi kéo Vương Thuần phi tốc tránh sang một bên.
"Oanh!" Mặt đất nổ tung, hơn phân nửa cái hang đá trong nháy mắt sụp đổ.
"Là bí kỹ Sơn Băng Địa Liệt." Sắc mặt của Vương Thuần có một chút khó coi, nói:"Một chiêu bí kỹ dung hợp cao cấp, không ngờ được cái con Huyễn Xà thủ lĩnh này thế mà có thể thi triển ra, nếu như thế này chỉ sợ..."
"Tê!" Một tiếng rít bén nhọn phát ra, con rắn khổng lồ nửa ngày cũng không có giết được An Đặc cùng với Tần Kiệt, hiển nhiên đã có một chút nổi giận.
Người khác phát hiện được tín hiệu bị quấy nhiễu mới có quỷ! Nếu như hắn không có đoán sai mà nói, cái thiết bị quấy nhiễu tín hiệu này, chính là lấy thân thể của An Đặc làm trung tâm, khuếch tán ra chung quanh, chỉ có ai đứng gần An Đặc tín hiệu mới bị quấy nhiễu! Chỉ cần rời xa khỏi An Đặc, nhất định là có thể liên hệ với bên ngoài!
Còn ngoại nhân? Bọn hắn căn bản không thể cảm giác được, Vương Thuần trước đó thử để cho Thần Y đi cầu cứu, thế nhưng Thần Y là do Vương Thuần triệu hoán ra, không có cách nào rời khỏi hắn quá xa, đi đến một khoảng cách cực hạn cũng không có tín hiệu.
An Đặc đang đợi, đang chờ đợi một cái cơ hội! Bốn người ở trong cái hang động này mấy ngày, chỉ cần lòng cảnh giác của mọi người giảm xuống, hắn tất nhiên sẽ giết chết Tần Kiệt, sau đó chấp hành kế hoạch của mình. Mà Trần Phong thì sao? Hắn cũng đang chờ đợi, chờ đợi Thần Y dẫn dụ Huyễn Xà thủ lĩnh tới!
Trần Phong cũng không phải là không nghĩ tới việc mở Quầng sáng may mắn ra, hấp dẫn Huyễn Xà thủ lĩnh, thế nhưng nghĩ thật lâu, cuối cùng vẫn không dám nếm thử, bởi vì một nguyên nhân rất đơn giản ——không biết sẽ tiêu hao bao nhiêu giá trị may mắn!
Quầng sáng may mắn một khi ảnh hưởng đến chuyện ngoài ý muốn, giá trị may mắn sẽ tiêu hao phi thường nhiều! Một khi giá trị may mắn hao hết sạch, Trần Phong mới thật sự là tự tìm đường chết! Cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không dùng.
Hiện tại...phải chờ xem ai mới là người nắm bắt được cơ hội.
Một ngày này, mọi người đều đang chờ đợi, Vương Thuần vẫn như cũ ngẩn người nửa chết nửa sống, nhàm chán vào trong lều vải đi ngủ, An Đặc thì vẫn trầm ổn đứng ở cửa hang cảnh giới, thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt quét qua trên người Tần Kiệt.
Mà Tần Kiệt thì sao? Hắn cùng với Trần Phong đơn giản giống như là gặp được tri kỷ, không có gì giấu nhau. Ngẫu nhiên, Trần Phong cũng sẽ tiến vào bên trong lều vải.
"Thần Y vẫn còn chưa tìm được Huyễn Xà thủ lĩnh?" Trần Phong có chút không yên lòng, nói: "Qua một thời gian nữa An Đặc nhất định sẽ hoài nghi chúng ta."
"Sắp rồi." Ánh mắt của Vương Thuần lấp lóe, nói: "Chỉ cần tìm được Huyễn Xà thủ lĩnh, nàng nhất định sẽ nghĩ biện pháp dẫn nó tới nơi này."
"An Đặc hiện tại đã có một chút vấn đề." Trần Phong nhíu mày nói.
"Làm sao?" Vương Thuần kinh dị, hỏi: "Hắn đã phát hiện ra?"
"Không có." Trần Phong lắc đầu, nói: "Bất quá... Ta nhìn thấy hắn ngẫu nhiên chọt tới chọt lui bên trên màn sáng, sau đó thở dài một tiếng, nói là vẫn không có tín hiệu vân vân..."
"Bình thường." Vương Thuần ngẫm lại, nói: "Đoán chừng là hắn chỉ muốn diễn trò cho chúng ta nhìn."
"Cũng có khả năng là hắn đang liên hệ với người khác." Vẻ mặt của Trần Phong trở nên nghiêm túc.
Hàn quang trong mắt của Vương Thuần lóe lên, một tên An Đặc đã khó chơi như thế, nếu như hắn lại gọi thêm một người khác tới nữa mà nói...
"Ta sẽ thúc dục Thần Y." Vương Thuần hít vào một hơi thật sâu, nói.
"Nhanh đi." Trần Phong rời khỏi lều vải.
Thời gian, đang không ngừng trôi đi, vào buổi chiều, ngay vào lúc Trần Phong cho là một ngày sẽ cứ như thế trôi qua, bỗng nhiên hắn nhìn thấy một vật thể màu trắng đang phá không bay tới, giết vào trong hang đá.
"Đó là cái gì?" Tần Kiệt đột nhiên bừng tỉnh.
"Hưu!" Một đạo ánh sáng màu trắng chói mắt bay vọt vào bên trong.
"Khởi!" An Đặc trực tiếp khiêng một tảng đá ném tới.
"Oanh!" Tảng đá lớn kia, thế mà lại bị đạo ánh sáng màu trắng kia đánh nát, xông thẳng qua cửa hang, cứ như vậy đâm thẳng vào vách hang đá, lộ ra diện mục.
"Đây là..." Đám người Tần Kiệt cảm thấy kinh dị.
Trần Phong quét mắt một vòng, tâm thần lập tức nhảy một cái.
Trứng rắn! Thứ này lại có thể là một quả trứng rắn!
"Thứ này làm sao lại xuất hiện ở đây?" An Đặc cảm thấy kinh nghi bất định.
"Nhất định là cái người thần bí đáng chết kia." Tần Kiệt gầm thét, nói: "Hắn không dám đi vào bên trong, cho nên muốn dùng loại phương pháp này để dẫn dụ Huyễn Xà tới."
An Đặc: "..."
Người thần bí cái mụ nội nhà ngươi! Người thần bí kia chính là ta chứ ai? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta ném quả trứng rắn này vào? Hoặc là, chuyện này chỉ là một sự trùng hợp?
Trần Phong nhìn về phía Vương Thuần, Vương Thuần khẽ gật đầu, quả nhiên, Trần Phong lập tức cảm thấy yên tâm, là thủ bút của Thần Y sao? Nếu trứng rắn đã xuất hiện...
"Híz-khà-zzz —— " Một tiếng rít kinh thiên truyền tới.
Một con rắn khổng lồ màu bạc xuất hiện bên trong bão cát, trong con mắt thô to tràn ngập sát ý, gắt gao nhìn chằm chằm vào quả trứng rắn kia, ánh mắt lạnh lẽo quét qua thân thể của mọi người.
"Mau ném quả trứng này ra trả lại cho nó!" An Đặc gấp gáp nói.
"Vô dụng thôi." Sắc mặt của Vương Thuần trở nên trắng bệch, nói: "Con Huyễn Xà này nếu đã nhìn thấy chúng ta, làm sao có thể bỏ qua cho chúng ta? Nhanh xử lý nó, chỉ có xử lý nó, chúng ta mới có thể còn sống!"
"Đáng chết." An Đặc giận dữ mắng một tiếng, không biết vì sao lại xuất hiện loại biến cố này.
"Chúng ta cùng nhau săn giết nó." Tần Kiệt cười lạnh, nói: "Chỉ là một con Huyễn Xà thủ lĩnh mà thôi, nó thật sự nghĩ rằng là có thể xử lý được chúng ta? An Đặc, một hồi nữa chúng ta phải đề cao lòng cảnh giác lên, chỉ cần người thần bí kia xuất hiện, lập tức xử lý hắn."
"Cố gắng lên." Trần Phong cổ vũ: "Thuốc thử gen Địa Long biến dị ta cũng đã chuẩn bị kỹ càng, người thần bí kia khẳng định đang ở trong bóng tối nhìn cảnh này, chỉ cần hắn xuất hiện, ta sẽ ném vào mặt của hắn!"
"Tốt!" Tần Kiệt cười to, nói: "Vậy thì tới thôi!"
"Oanh!" Hắn thế mà xông thẳng về phía con rắn khổng lồ.
Sắc mặt của An Đặc trở nên tái xanh, bây giờ thừa cơ hội ám sát Tần Kiệt? Tần Kiệt vào lúc này, lòng cảnh giác ngược lại còn ở trạng thái cao nhất, còn có bình thuốc thử gen lấp loé ở trong tay của Trần Phong có thể được tuỳ thời ném ra kia, cũng làm cho hắn có một chút kiêng kị.
"Xem ra trước tiên chỉ có thể giết chết con rắn to xác này." An Đặc hít vào một hơi thật sâu.
"Oanh!" Hắn cũng đuổi theo Tần Kiệt đánh tới.
Trần Phong cùng với Vương Thuần liếc nhìn nhau, trong mắt lộ ra ý cười.
Bước thứ nhất của kế hoạch, đã thành công! Như vậy ——trước tiên chỉ cần chuyên tâm săn giết con rắn to xác này.
"Híz-khà-zzz —— " Một tiếng rít vang lên, con rắn khổng lồ màu bạc điên cuồng vọt tới.
Nếu như tất cả mọi người trong tiểu đội An Đặc còn ở đây, con Huyễn Xà thủ lĩnh cấp E đỉnh phong này khẳng định không phải là vấn đề, thế nhưng bây giờ chỉ có Tần Kiệt cùng với An Đặc, liền có một chút phiền phức.
"Oanh!" Điện quang lấp lóe.
"Cạch!" Mặt đất bỗng nhiên xuất hiện một vết rách.
"Không tốt." Sắc mặt của Trần Phong đại biến, lôi kéo Vương Thuần phi tốc tránh sang một bên.
"Oanh!" Mặt đất nổ tung, hơn phân nửa cái hang đá trong nháy mắt sụp đổ.
"Là bí kỹ Sơn Băng Địa Liệt." Sắc mặt của Vương Thuần có một chút khó coi, nói:"Một chiêu bí kỹ dung hợp cao cấp, không ngờ được cái con Huyễn Xà thủ lĩnh này thế mà có thể thi triển ra, nếu như thế này chỉ sợ..."
"Tê!" Một tiếng rít bén nhọn phát ra, con rắn khổng lồ nửa ngày cũng không có giết được An Đặc cùng với Tần Kiệt, hiển nhiên đã có một chút nổi giận.
Bình luận facebook