Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-134
Chương 134: Người tí hon
Người tí hon
Người tí hon
"Lên!" Trần Phong phất tay một cái.
Soạt! Một đám tiểu dung nham cự nhân liền phóng tới Tạ Khang Trung.
"Hưu!" Một đám tiểu dung nham cự nhân leo lên trên người của Tạ Khang Trung, một vài đứa ôm lấy cánh tay, một vài đứa ôm lấy cái đùi, còn có một vài đứa cưỡi ở trên đầu của hắn, đám còn lại thì bám cứng vào người của hắn.
"Cút ngay!" Tạ Khang Trung nổi giận, hắn điên cuồng vung vẩy cánh tay, thế nhưng mà, lại không có hiệu quả. Đám tiểu dung nham cự nhân giang hai tay hai chân bám chặt lấy thân thể của hắn, mặc cho hắn vung vẩy như thế nào, cũng căn bản vẫy không xuống.
"Oanh!" Một luồng hỏa diễm kinh khủng bùng nổ.
Những tiểu dung nham cự nhân này không có năng lực hấp thu hỏa diễm, bị ngọn lửa bao phủ lấy thân thể thiêu đốt, thế nhưng bọn nó căn bản không phải là sinh vật sống, không hề sợ bị hỏa diễm thiêu đốt! Sau khi bị hỏa diễm thiêu đốt, đám tiểu dung nham cự nhân này ngược lại càng trở nên khủng bố hơn.
"Đáng chết." Tạ Khang Trung cảm thấy rất là sốt ruột.
"Là ngươi đang thao túng chúng nó." Hắn rất nhanh liền kịp phản ứng, cười lạnh nói: "Không quan trọng, ta không tổn thương được chúng nó, thế nhưng lại có thể đả thương được ngươi, giết ngươi xong, bọn nó sẽ tự động tiêu tán."
"Oanh!" Tạ Khang Trung ngưng kết một đoàn hỏa diễm ở trong tay.
Nhưng mà, ngay vào lúc này, có một đám tiểu dung nham cự nhân bỗng nhiên nhảy vào trong nắm tay của hắn, đem đoàn hỏa diễm ở trong tay của hắn hút đi, bàn tay tràn đầy hỏa diễm của hắn liền biến thành trống không.
"Oanh!" Một quyền đánh xuống mặt đất, mặt đất nổ tung, sau đó...
"Răng rắc!" Tay phải của hắn gãy, không có lực lượng hỏa diễm bảo hộ, một chiêu này căn bản không phát huy ra được bất luận cái uy lực gì.
Vương Thuần cùng với Trần Phong ở phía xa cũng không bị ảnh hưởng một chút nào, Tạ Khang Trung mất đi lực lượng hỏa diễm, căn bản chính là một con hổ không có nanh vuốt!
"Các ngươi..." Tạ Khang Trung tản ra sát ý nồng đậm, trên người của hắn, đám tiểu dung nham cự nhân đã hấp thu quá nhiều năng lực hỏa diễm, giống như là uống say vậy, lung la lung lay, thế nhưng cho dù là như thế thì chúng nó vẫn gắt gao bám chặt ở trên người của hắn không buông tay.
"Cút!" Tạ Khang Trung muốn bắt lấy một tiểu dung nham cự nhân.
Nhưng mà —— tiểu dung nham cự nhân lại lung la lung lay leo đến chỗ khác, linh hoạt khiến cho Tạ Khang Trung không thể bắt được.
"Đáng chết!" Tạ Khang Trung cảm thấy cực kỳ vướng tay vướng chân, nhưng căn bản lại không có bất kỳ một biện pháp nào, hắn có chút không rõ, thực lực của hắn rõ ràng rất cường hãn, vượt xa mấy người Trần Phong và Vương Thuần, thế nhưng vì sao trận chiến đấu này lại phát sinh thành tình huống như thế này?
Xoạt! Sau khi liên tục giãy dụa mấy lần, hắn cũng từ bỏ, coi như không có năng lượng hỏa diễm, hắn cũng có thể giết chết được Trần Phong. Hiện tại hắn đã phát hiện ra được, người gây ra uy hiếp lớn nhất đối với hắn, có thể tạo thành tổn thương đối với hắn, chỉ có cái tên Trần Phong này! Chính là một học sinh cũ của hắn!
Oanh! Hắn nhanh chóng chạy về phía Trần Phong.
"Đám người tí hon này của ngươi đúng là có một chút bản lĩnh, nhưng mà căn bản là không thể làm cho ta bị tổn thương."
Tạ Khang Trung âm lãnh nói: "Điều khiển đám người tí hon này cũng sẽ cực kỳ tiêu hao tinh thần lực, không biết một tên vừa mới bước vào cấp E như ngươi, sẽ kiên trì được bao lâu?"
"Khẳng định sẽ bền bỉ hơn so với ngươi." Trần Phong cười lạnh.
"Oanh!" Tạ Khang Trung đánh một quyền tới, không có lực lượng hỏa diễm, hiện tại hắn chỉ có thể dùng những đòn công kích thuần túy nhất! Thuộc tính chủ tu của Tạ Khang Trung cũng không phải là lực lượng, thế nhưng cho dù là vậy, các thuộc tính còn lại như lực lượng, nhanh nhẹn, thể chất cũng rất cao, Trần Phong căn bản sẽ không phải là đối thủ.
"Oanh!" Lại là một quyền đánh ra, Trần Phong kém chút nữa đã bị đánh bay tại chỗ!
Cứ như thế này sẽ không được, Trần Phong cắn răng.
Cái tên Tạ Khang Trung này mặc dù bị đám tiểu dung nham cự nhân hấp thu hết năng lực hỏa diễm, thế nhưng hiện tại hắn chỉ cần dùng thân thể đấm đá là đã có thể đập chết Trần Phong cùng với Vương Thuần! Chênh lệch thật sự là quá lớn!
Muốn so tiêu hao? Hai người bọn hắn căn bản sẽ không biết được là Tạ Khang Trung sẽ có thể chống đỡ được bao lâu!
Làm sao bây giờ? Trần Phong nhanh chóng suy nghĩ.
Tiểu dung nham cự nhân...loại phương thức dung hợp này cũng không giống như là bí kỹ dung hợp của Tạ Khang Trung, dù sao đây cũng chỉ là sự kết hợp thuần túy giữa hai năng lực, nếu như vậy mà nói, phải chăng là có thể kết hợp với các năng lực khác? Ví dụ như, băng vụ cùng với hóa đá?
Hoặc là —— với các năng lực khác? Cứ thử một lần! Trần Phong cắn răng một cái.
Đến cùng có được hay không, thử một lần liền biết, hiện tại đã có ý tưởng, hắn liền toàn diện thôi động Quầng sáng may mắn, bắt đầu không ngừng kết hợp các loại năng lực đối với nhau.
"Hưu! Hưu!" Đao gió một lần nữa bùng nổ, giá trị may mắn sụt giảm.
Băng vụ, hóa đá? Vô hiệu!
Lôi điện, bùn đất? Vô hiệu!
Băng vụ, thủy tinh?
"Ong —— " Trước mặt Trần Phong bỗng nhiên xuất hiện một người tí hon màu xanh da trời, cùng với tiểu dung nham cự nhân giống nhau như đúc, ngoại trừ màu sắc và năng lực của bản thân!
"Có thể được." Trần Phong lập tức cảm thấy kích động.
"Hưu! Hưu!" Một lượng lớn đao gió một lần nữa bùng nổ, một chuỗi tổ hợp năng lực xuất hiện lung ta lung tung.
Rất nhanh, có từng đám người tí hon có màu sắc quái dị bò lên trên người của Tạ Khang Trung.
Người tí hon băng sương, được hình thành từ hàn băng và sương mù, có được năng lực đóng băng và nhiệt độ siêu thấp. Người tí hon điện quang, được hình thành từ nước biển cùng với lôi điện, có được năng lực dẫn điện siêu cường cùng với hiệu quả tê liệt. Người tí hon áo giáp, được hình thành từ năng lực hóa đá cùng với bùn đất, có được năng lực phòng thủ siêu cường cùng với chịu đựng.
Màu lam...màu trắng... màu vàng... Tạ Khang Trung cảm thấy hoảng sợ.
"Rầm rầm." Đám người tí hon giống như ong vỡ tổ nhào lên người của hắn.
"Cái này là cái quỷ gì thế!" Tạ Khang Trung kinh hoảng.
"Cút!" Tạ Khang Trung điên cuồng giãy dụa.
Nhưng mà —— Thân thể của dung nham cự nhân quá lớn! Có rất nhiều chỗ tốt, ít nhất là khi đối mặt với Trần Phong cùng với Vương Thuần, hắn có thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, có thể tùy tiện ngược đãi mấy người Trần Phong, thế nhưng thân hình quá lớn cũng có chỗ tai hại, đó chính là một số lỗ hổng ở trên người của hắn, cũng biến thành to hơn bình thường, những người tí hon này, đang nhanh chóng bò vào bên trong.
Người tí hon điện quang, chui vào lỗ tai.
Người tí hon băng sương, chui vào lỗ mũi.
Người tí hon áo giáp, chui vào bên trong mắt.
...
"M* kiếp!" Tạ Khang Trung sợ hãi chửi tục.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!"
Hắn đánh từng quyền về phía thân thể của mình.
"A —— " Tạ Khang Trung điên cuồng gầm rú.
"Rồng lửa!" "Liệt diễm!" Chung quanh thân thể của Tạ Khang Trung xuất hiện một ngọn lửa vô cùng vô tận, hắn muốn tiêu diệt hết thảy đám người tí hon này, nhưng mà ——
"Bạo." Trần Phong lạnh lùng phun ra một chữ.
Người tí hon
Người tí hon
"Lên!" Trần Phong phất tay một cái.
Soạt! Một đám tiểu dung nham cự nhân liền phóng tới Tạ Khang Trung.
"Hưu!" Một đám tiểu dung nham cự nhân leo lên trên người của Tạ Khang Trung, một vài đứa ôm lấy cánh tay, một vài đứa ôm lấy cái đùi, còn có một vài đứa cưỡi ở trên đầu của hắn, đám còn lại thì bám cứng vào người của hắn.
"Cút ngay!" Tạ Khang Trung nổi giận, hắn điên cuồng vung vẩy cánh tay, thế nhưng mà, lại không có hiệu quả. Đám tiểu dung nham cự nhân giang hai tay hai chân bám chặt lấy thân thể của hắn, mặc cho hắn vung vẩy như thế nào, cũng căn bản vẫy không xuống.
"Oanh!" Một luồng hỏa diễm kinh khủng bùng nổ.
Những tiểu dung nham cự nhân này không có năng lực hấp thu hỏa diễm, bị ngọn lửa bao phủ lấy thân thể thiêu đốt, thế nhưng bọn nó căn bản không phải là sinh vật sống, không hề sợ bị hỏa diễm thiêu đốt! Sau khi bị hỏa diễm thiêu đốt, đám tiểu dung nham cự nhân này ngược lại càng trở nên khủng bố hơn.
"Đáng chết." Tạ Khang Trung cảm thấy rất là sốt ruột.
"Là ngươi đang thao túng chúng nó." Hắn rất nhanh liền kịp phản ứng, cười lạnh nói: "Không quan trọng, ta không tổn thương được chúng nó, thế nhưng lại có thể đả thương được ngươi, giết ngươi xong, bọn nó sẽ tự động tiêu tán."
"Oanh!" Tạ Khang Trung ngưng kết một đoàn hỏa diễm ở trong tay.
Nhưng mà, ngay vào lúc này, có một đám tiểu dung nham cự nhân bỗng nhiên nhảy vào trong nắm tay của hắn, đem đoàn hỏa diễm ở trong tay của hắn hút đi, bàn tay tràn đầy hỏa diễm của hắn liền biến thành trống không.
"Oanh!" Một quyền đánh xuống mặt đất, mặt đất nổ tung, sau đó...
"Răng rắc!" Tay phải của hắn gãy, không có lực lượng hỏa diễm bảo hộ, một chiêu này căn bản không phát huy ra được bất luận cái uy lực gì.
Vương Thuần cùng với Trần Phong ở phía xa cũng không bị ảnh hưởng một chút nào, Tạ Khang Trung mất đi lực lượng hỏa diễm, căn bản chính là một con hổ không có nanh vuốt!
"Các ngươi..." Tạ Khang Trung tản ra sát ý nồng đậm, trên người của hắn, đám tiểu dung nham cự nhân đã hấp thu quá nhiều năng lực hỏa diễm, giống như là uống say vậy, lung la lung lay, thế nhưng cho dù là như thế thì chúng nó vẫn gắt gao bám chặt ở trên người của hắn không buông tay.
"Cút!" Tạ Khang Trung muốn bắt lấy một tiểu dung nham cự nhân.
Nhưng mà —— tiểu dung nham cự nhân lại lung la lung lay leo đến chỗ khác, linh hoạt khiến cho Tạ Khang Trung không thể bắt được.
"Đáng chết!" Tạ Khang Trung cảm thấy cực kỳ vướng tay vướng chân, nhưng căn bản lại không có bất kỳ một biện pháp nào, hắn có chút không rõ, thực lực của hắn rõ ràng rất cường hãn, vượt xa mấy người Trần Phong và Vương Thuần, thế nhưng vì sao trận chiến đấu này lại phát sinh thành tình huống như thế này?
Xoạt! Sau khi liên tục giãy dụa mấy lần, hắn cũng từ bỏ, coi như không có năng lượng hỏa diễm, hắn cũng có thể giết chết được Trần Phong. Hiện tại hắn đã phát hiện ra được, người gây ra uy hiếp lớn nhất đối với hắn, có thể tạo thành tổn thương đối với hắn, chỉ có cái tên Trần Phong này! Chính là một học sinh cũ của hắn!
Oanh! Hắn nhanh chóng chạy về phía Trần Phong.
"Đám người tí hon này của ngươi đúng là có một chút bản lĩnh, nhưng mà căn bản là không thể làm cho ta bị tổn thương."
Tạ Khang Trung âm lãnh nói: "Điều khiển đám người tí hon này cũng sẽ cực kỳ tiêu hao tinh thần lực, không biết một tên vừa mới bước vào cấp E như ngươi, sẽ kiên trì được bao lâu?"
"Khẳng định sẽ bền bỉ hơn so với ngươi." Trần Phong cười lạnh.
"Oanh!" Tạ Khang Trung đánh một quyền tới, không có lực lượng hỏa diễm, hiện tại hắn chỉ có thể dùng những đòn công kích thuần túy nhất! Thuộc tính chủ tu của Tạ Khang Trung cũng không phải là lực lượng, thế nhưng cho dù là vậy, các thuộc tính còn lại như lực lượng, nhanh nhẹn, thể chất cũng rất cao, Trần Phong căn bản sẽ không phải là đối thủ.
"Oanh!" Lại là một quyền đánh ra, Trần Phong kém chút nữa đã bị đánh bay tại chỗ!
Cứ như thế này sẽ không được, Trần Phong cắn răng.
Cái tên Tạ Khang Trung này mặc dù bị đám tiểu dung nham cự nhân hấp thu hết năng lực hỏa diễm, thế nhưng hiện tại hắn chỉ cần dùng thân thể đấm đá là đã có thể đập chết Trần Phong cùng với Vương Thuần! Chênh lệch thật sự là quá lớn!
Muốn so tiêu hao? Hai người bọn hắn căn bản sẽ không biết được là Tạ Khang Trung sẽ có thể chống đỡ được bao lâu!
Làm sao bây giờ? Trần Phong nhanh chóng suy nghĩ.
Tiểu dung nham cự nhân...loại phương thức dung hợp này cũng không giống như là bí kỹ dung hợp của Tạ Khang Trung, dù sao đây cũng chỉ là sự kết hợp thuần túy giữa hai năng lực, nếu như vậy mà nói, phải chăng là có thể kết hợp với các năng lực khác? Ví dụ như, băng vụ cùng với hóa đá?
Hoặc là —— với các năng lực khác? Cứ thử một lần! Trần Phong cắn răng một cái.
Đến cùng có được hay không, thử một lần liền biết, hiện tại đã có ý tưởng, hắn liền toàn diện thôi động Quầng sáng may mắn, bắt đầu không ngừng kết hợp các loại năng lực đối với nhau.
"Hưu! Hưu!" Đao gió một lần nữa bùng nổ, giá trị may mắn sụt giảm.
Băng vụ, hóa đá? Vô hiệu!
Lôi điện, bùn đất? Vô hiệu!
Băng vụ, thủy tinh?
"Ong —— " Trước mặt Trần Phong bỗng nhiên xuất hiện một người tí hon màu xanh da trời, cùng với tiểu dung nham cự nhân giống nhau như đúc, ngoại trừ màu sắc và năng lực của bản thân!
"Có thể được." Trần Phong lập tức cảm thấy kích động.
"Hưu! Hưu!" Một lượng lớn đao gió một lần nữa bùng nổ, một chuỗi tổ hợp năng lực xuất hiện lung ta lung tung.
Rất nhanh, có từng đám người tí hon có màu sắc quái dị bò lên trên người của Tạ Khang Trung.
Người tí hon băng sương, được hình thành từ hàn băng và sương mù, có được năng lực đóng băng và nhiệt độ siêu thấp. Người tí hon điện quang, được hình thành từ nước biển cùng với lôi điện, có được năng lực dẫn điện siêu cường cùng với hiệu quả tê liệt. Người tí hon áo giáp, được hình thành từ năng lực hóa đá cùng với bùn đất, có được năng lực phòng thủ siêu cường cùng với chịu đựng.
Màu lam...màu trắng... màu vàng... Tạ Khang Trung cảm thấy hoảng sợ.
"Rầm rầm." Đám người tí hon giống như ong vỡ tổ nhào lên người của hắn.
"Cái này là cái quỷ gì thế!" Tạ Khang Trung kinh hoảng.
"Cút!" Tạ Khang Trung điên cuồng giãy dụa.
Nhưng mà —— Thân thể của dung nham cự nhân quá lớn! Có rất nhiều chỗ tốt, ít nhất là khi đối mặt với Trần Phong cùng với Vương Thuần, hắn có thể chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, có thể tùy tiện ngược đãi mấy người Trần Phong, thế nhưng thân hình quá lớn cũng có chỗ tai hại, đó chính là một số lỗ hổng ở trên người của hắn, cũng biến thành to hơn bình thường, những người tí hon này, đang nhanh chóng bò vào bên trong.
Người tí hon điện quang, chui vào lỗ tai.
Người tí hon băng sương, chui vào lỗ mũi.
Người tí hon áo giáp, chui vào bên trong mắt.
...
"M* kiếp!" Tạ Khang Trung sợ hãi chửi tục.
"Oanh!" "Oanh!" "Oanh!"
Hắn đánh từng quyền về phía thân thể của mình.
"A —— " Tạ Khang Trung điên cuồng gầm rú.
"Rồng lửa!" "Liệt diễm!" Chung quanh thân thể của Tạ Khang Trung xuất hiện một ngọn lửa vô cùng vô tận, hắn muốn tiêu diệt hết thảy đám người tí hon này, nhưng mà ——
"Bạo." Trần Phong lạnh lùng phun ra một chữ.
Bình luận facebook