Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-681
Chương 681: Không biết xấu hổ
Không biết xấu hổ
Không biết xấu hổ
"Vậy thì chúng ta cũng mặc kệ." Gen Công Hội không thỏa hiệp một chút nào.
Sau cùng, tổ chức nghiên cứu khoa học chỉ có thể từ bỏ.
Mà đúng vào lúc này, nhân viên công tác đi điều tra số lượng tồn kho của Gen Công Hội mới trở về báo cáo, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
"Ngươi nói cái gì???" Bộ trưởng mua sắm lộ ra vẻ mặt phát mộng.
"Ai Thập Thảo... không có." Nhân viên công tác lộ ra vẻ mặt khó coi nói: "Chỉ còn lại có 100 phần."
Xoạt! Bầu không khí trong nháy mắt trở nên yên lặng.
"Ngươi có phải hay không là nhìn lầm rồi?" Bộ trưởng nhìn số liệu bên trên màn sáng, nói: "Ở đây biểu hiện trạng thái tồn kho là sung túc! Hơn nữa trước khi có được cách điều chế, chúng ta đã cấm bán Ai Thập Thảo ra!"
"Ta biết." Nhân viên công tác ban đầu cũng bị hù dọa, cho nên mới vội vàng đi điều tra, sau đó hắn đã đạt được một cái chân tướng mà không biết nên khóc hay cười.
"Căn cứ theo điều tra, nhân viên quản lý nhà kho, trước đó vài ngày đã đem gần hết Ai Thập Thảo tồn kho lấy ra bán đi... bởi vì thứ này là tài liệu không trọng yếu cùng với giá rẻ, cho nên cũng không dẫn tới chú ý." Nhân viên công tác nói ra.
"..."
Bộ trưởng nghe thế liền muốn hôn mê.
Bán...bán mất rồi? Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học đứng ở bên cạnh cũng trừng lớn con mắt, trời ạ, thế mà còn có một màn kịch như thế.
"Tiền đâu?" Bộ trưởng rất nhanh liền tỉnh táo.
Mặc dù Ai Thập Thảo đã bị bán đi, thế nhưng tiền vẫn còn ở đó! Hiện tại với cơn sốt Ai Thập Thảo như thế này, chắc chắn sẽ bán đi được với cái giá trên trời, nếu như sớm bắt người này lại, có lẽ không tổn thất quá lớn!
"Ừm..." Nhân viên công tác dừng lại một chút, thận trọng nói: "Thời điểm mà hắn bán ra Ai Thập Thảo, là vào trước khi cách điều chế Siêu X xuất hiện, giá cả vào ngay lúc đó..."
Nhân viên công tác chiếu số liệu ra: "999 nguyên."
Oanh! Não của bộ trưởng liền sung huyết, kém chút nữa đã bất tỉnh.
999 nguyên? Con m* nó hiện tại giả cả là 99999 nguyên cơ mà! Ôi mẹ ơi! Chênh lệch ròng rã gấp một trăm lần a!
Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học đứng ở bên cạnh cười trên nổi đau khổ của người khác, còn có 100 phần cũng bày đặt lên mặt!
"Hắn bán nhiều hay ít?" Bộ trưởng run run rẩy rẩy hỏi.
"Căn cứ theo lời khai của hắn, lúc đầu hắn chỉ dự định bán đi một nửa, về sau thấy thứ này thực sự đáng tiền, thế là càng bán càng nhiều, bất tri bất giác, chỉ còn lại có 100 phần. Căn cứ theo lịch sử giao dịch của hắn, hắn tổng cộng bán đi mười vạn phần." Nhân viên công tác nói một hơi.
Hai chân của Bộ trưởng mềm nhũn.
Mười vạn? Dựa theo giá thị trường hiện tại...hắn bỗng nhiên cảm giác được, cái chức bộ trưởng này của hắn, giống như cũng không thể làm được nữa...
"Ta muốn giết hắn!" Bộ trưởng nổi giận, hắn hiện tại ngay cả ý định muốn xé xác cái tên gia hỏa đã bán Ai Thập Thảo đi cũng có.
"Chúng ta đã bắt được hắn, ngài có thể tùy thời hạ thủ." Nhân viên công tác hết sức lạnh lùng nói ra.
"Rất tốt." Bộ trưởng nghiến răng nghiến lợi, bất quá, chuyện này cho dù có nổi giận cũng không có tác dụng gì, mặc dù tổn thất rất to lớn, thế nhưng nếu như kịp thời đem số tiền bán ra lấy trở về...hơn một 100 triệu nguyên cũng là một số tiền lớn!
"Đã lấy tiền trở về chưa?" Bộ trưởng theo bản năng hỏi.
"..."
Nhân viên công tác dừng lại một chút, có chút lúng túng nói: "Vào thời điểm chúng ta bắt hắn, hắn đã xài hết rồi."
"???" Bộ trưởng lộ ra vẻ mặt phát mộng, đã xài hết rồi?!
"Đúng thế." Nhân viên công tác cười khổ.
"Hắn đã xài hết số tiền đó như thế nào?!" Bộ trưởng không thể tưởng tượng nổi, trời ạ, hơn một 100 triệu nguyên, chỉ có mấy ngày mà hắn đã xài hết?
"Ừm." Nhân viên công tác lật ghi chép: "Căn cứ theo sự điều tra của chúng ta, hắn gần đây bao nuôi một đống em gái, tiêu phá hơn 10 triệu nguyên."
10 triệu nguyên...bộ trưởng rít gào!
"Vậy 90 triệu nguyên còn lại đâu?" Hắn run rẩy hỏi.
"Hắn mua một cái biệt thự ở đế đô, lại còn..." Nhân viên công tác tiếp tục nói.
"Lại còn cái gì?" Bộ trưởng kinh ngạc.
Nhân viên công tác nhìn một chút điều tra số liệu: "Lại còn chưa trả hết."
"???" Bộ trưởng vẫn chưa kịp phản ứng.
"Ừm." Nhân viên công tác nói rõ lí do nói: "Biệt thự ở đế đô có giá khoảng chừng 90 triệu nguyên, cái tên Trương Đại Pháo này hiển nhiên không hiểu việc, không nghĩ tới sau khi ký hợp đồng, cho nên sau khi cộng thuế vào giá mua liền vượt qua 100 triệu, cho nên hắn vẫn còn nợ 20 triệu nguyên chưa trả hết."
"Có thể...có thể đòi tiền trở về hay không?" Hắn chờ mong hỏi.
"Có khả năng không lớn." Nhân viên công tác nói: "Con hàng này sau khi kiếm được một khoảng tiền lớn này, đã bao nuôi một đống lớn diễn viên nữ và nam cuồng hoan ở biệt thự, bị quần chúng xung quanh báo cáo, hiện tại đã bị phong tỏa, biệt thự đã bị thế chấp, đang tiến vào giai đoạn thanh toán tài sản."
Bộ trưởng lần này đã thật sự tuyệt vọng.
Xong đời rồi, Ai Thập Thảo chỉ còn lại 100 phần, hơn nữa ngay cả tiền cũng không thể thu trở lại...
Bên kia lập tức bắt đầu chế tác, nếu như bọn hắn ở bên này không cách nào cung cấp tài liệu...hắn giống như đã thấy được tương lai bi thảm của mình.
Oanh! Đầu óc của bộ trưởng nổ vang, kém chút không có ngất đi, vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy nhân viên của tổ chức khoa học ở bên cạnh đang xem náo nhiệt, lúc này mới thanh tỉnh được một chút.
Có lẽ...không phải là không có cơ hội.
"Ha ha, huynh đệ." Bộ trưởng lộ ra vẻ mặt tươi cười tiến tới.
"Cút!" Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học không có một chút khách khí đuổi người.
"Ta nhớ được, các ngươi giống như vẫn còn tồn một ít Ai Thập Thảo?" Bộ trưởng giống như một con đĩa dán theo.
"Chúng ta chỉ có mấy ngàn, làm sao có thể so với 10 vạn của các ngươi."
Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học cười lạnh, ta vừa rồi vẫn còn nhớ thái độ khinh thường của các ngươi đấy!
"Đừng nha, chia cho ta một ít."
"Cút!"
"Đại ca? ta van ngươi."
"Cút!"
"Đại gia, ta van ngươi."
"Lăn..."
"Ba ba, cho ta một chút Ai Thập Thảo đi!"
"..."
"Ông nội, ta quỳ xuống năn nỉ ngài."
"..."
Sau cùng, Gen Công Hội thế mà thật sự moi được của tổ chức nghiên cứu khoa học 1000 phần Ai Thập Thảo, cho dù số lượng hơi ít. Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học cũng chỉ có thể chịu thua với sự không biết xấu hổ của bộ trưởng mua sắm Gen Công Hội.
Đương nhiên, ngoại trừ xử lý Trương Đại Pháo, đối với kẻ ở phía sau màn làm đảo loạn thị trường, cái tên gia hỏa lấy cớ trùng kích vào cảnh giới chế tác đại sư kia, bọn hắn cũng không có buông tha!
"Tra cho ta!"
"Đây là làm lũng đoạn thị trường!"
"Đây là lừa dối tài chính, lão tử muốn giết chết hắn!"
Gen Công Hội phẫn nộ chuyển hướng đầu mâu, bọn hắn không cần chứng cứ, chỉ cần tra ra được là ai, tự nhiên sẽ cho hắn biết cái gì mới là thế lực đệ nhất trên thế giới! Dùng lực lượng khổng lồ của Gen Công Hội, tự nhiên liền có thể nhanh chóng điều tra rõ ràng, chỉ có điều là càng điều tra bọn hắn càng kinh ngạc, chờ đến thời điểm tra được kết quả cuối cùng, cũng chỉ có thể ngậm miệng.
Không biết xấu hổ
Không biết xấu hổ
"Vậy thì chúng ta cũng mặc kệ." Gen Công Hội không thỏa hiệp một chút nào.
Sau cùng, tổ chức nghiên cứu khoa học chỉ có thể từ bỏ.
Mà đúng vào lúc này, nhân viên công tác đi điều tra số lượng tồn kho của Gen Công Hội mới trở về báo cáo, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
"Ngươi nói cái gì???" Bộ trưởng mua sắm lộ ra vẻ mặt phát mộng.
"Ai Thập Thảo... không có." Nhân viên công tác lộ ra vẻ mặt khó coi nói: "Chỉ còn lại có 100 phần."
Xoạt! Bầu không khí trong nháy mắt trở nên yên lặng.
"Ngươi có phải hay không là nhìn lầm rồi?" Bộ trưởng nhìn số liệu bên trên màn sáng, nói: "Ở đây biểu hiện trạng thái tồn kho là sung túc! Hơn nữa trước khi có được cách điều chế, chúng ta đã cấm bán Ai Thập Thảo ra!"
"Ta biết." Nhân viên công tác ban đầu cũng bị hù dọa, cho nên mới vội vàng đi điều tra, sau đó hắn đã đạt được một cái chân tướng mà không biết nên khóc hay cười.
"Căn cứ theo điều tra, nhân viên quản lý nhà kho, trước đó vài ngày đã đem gần hết Ai Thập Thảo tồn kho lấy ra bán đi... bởi vì thứ này là tài liệu không trọng yếu cùng với giá rẻ, cho nên cũng không dẫn tới chú ý." Nhân viên công tác nói ra.
"..."
Bộ trưởng nghe thế liền muốn hôn mê.
Bán...bán mất rồi? Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học đứng ở bên cạnh cũng trừng lớn con mắt, trời ạ, thế mà còn có một màn kịch như thế.
"Tiền đâu?" Bộ trưởng rất nhanh liền tỉnh táo.
Mặc dù Ai Thập Thảo đã bị bán đi, thế nhưng tiền vẫn còn ở đó! Hiện tại với cơn sốt Ai Thập Thảo như thế này, chắc chắn sẽ bán đi được với cái giá trên trời, nếu như sớm bắt người này lại, có lẽ không tổn thất quá lớn!
"Ừm..." Nhân viên công tác dừng lại một chút, thận trọng nói: "Thời điểm mà hắn bán ra Ai Thập Thảo, là vào trước khi cách điều chế Siêu X xuất hiện, giá cả vào ngay lúc đó..."
Nhân viên công tác chiếu số liệu ra: "999 nguyên."
Oanh! Não của bộ trưởng liền sung huyết, kém chút nữa đã bất tỉnh.
999 nguyên? Con m* nó hiện tại giả cả là 99999 nguyên cơ mà! Ôi mẹ ơi! Chênh lệch ròng rã gấp một trăm lần a!
Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học đứng ở bên cạnh cười trên nổi đau khổ của người khác, còn có 100 phần cũng bày đặt lên mặt!
"Hắn bán nhiều hay ít?" Bộ trưởng run run rẩy rẩy hỏi.
"Căn cứ theo lời khai của hắn, lúc đầu hắn chỉ dự định bán đi một nửa, về sau thấy thứ này thực sự đáng tiền, thế là càng bán càng nhiều, bất tri bất giác, chỉ còn lại có 100 phần. Căn cứ theo lịch sử giao dịch của hắn, hắn tổng cộng bán đi mười vạn phần." Nhân viên công tác nói một hơi.
Hai chân của Bộ trưởng mềm nhũn.
Mười vạn? Dựa theo giá thị trường hiện tại...hắn bỗng nhiên cảm giác được, cái chức bộ trưởng này của hắn, giống như cũng không thể làm được nữa...
"Ta muốn giết hắn!" Bộ trưởng nổi giận, hắn hiện tại ngay cả ý định muốn xé xác cái tên gia hỏa đã bán Ai Thập Thảo đi cũng có.
"Chúng ta đã bắt được hắn, ngài có thể tùy thời hạ thủ." Nhân viên công tác hết sức lạnh lùng nói ra.
"Rất tốt." Bộ trưởng nghiến răng nghiến lợi, bất quá, chuyện này cho dù có nổi giận cũng không có tác dụng gì, mặc dù tổn thất rất to lớn, thế nhưng nếu như kịp thời đem số tiền bán ra lấy trở về...hơn một 100 triệu nguyên cũng là một số tiền lớn!
"Đã lấy tiền trở về chưa?" Bộ trưởng theo bản năng hỏi.
"..."
Nhân viên công tác dừng lại một chút, có chút lúng túng nói: "Vào thời điểm chúng ta bắt hắn, hắn đã xài hết rồi."
"???" Bộ trưởng lộ ra vẻ mặt phát mộng, đã xài hết rồi?!
"Đúng thế." Nhân viên công tác cười khổ.
"Hắn đã xài hết số tiền đó như thế nào?!" Bộ trưởng không thể tưởng tượng nổi, trời ạ, hơn một 100 triệu nguyên, chỉ có mấy ngày mà hắn đã xài hết?
"Ừm." Nhân viên công tác lật ghi chép: "Căn cứ theo sự điều tra của chúng ta, hắn gần đây bao nuôi một đống em gái, tiêu phá hơn 10 triệu nguyên."
10 triệu nguyên...bộ trưởng rít gào!
"Vậy 90 triệu nguyên còn lại đâu?" Hắn run rẩy hỏi.
"Hắn mua một cái biệt thự ở đế đô, lại còn..." Nhân viên công tác tiếp tục nói.
"Lại còn cái gì?" Bộ trưởng kinh ngạc.
Nhân viên công tác nhìn một chút điều tra số liệu: "Lại còn chưa trả hết."
"???" Bộ trưởng vẫn chưa kịp phản ứng.
"Ừm." Nhân viên công tác nói rõ lí do nói: "Biệt thự ở đế đô có giá khoảng chừng 90 triệu nguyên, cái tên Trương Đại Pháo này hiển nhiên không hiểu việc, không nghĩ tới sau khi ký hợp đồng, cho nên sau khi cộng thuế vào giá mua liền vượt qua 100 triệu, cho nên hắn vẫn còn nợ 20 triệu nguyên chưa trả hết."
"Có thể...có thể đòi tiền trở về hay không?" Hắn chờ mong hỏi.
"Có khả năng không lớn." Nhân viên công tác nói: "Con hàng này sau khi kiếm được một khoảng tiền lớn này, đã bao nuôi một đống lớn diễn viên nữ và nam cuồng hoan ở biệt thự, bị quần chúng xung quanh báo cáo, hiện tại đã bị phong tỏa, biệt thự đã bị thế chấp, đang tiến vào giai đoạn thanh toán tài sản."
Bộ trưởng lần này đã thật sự tuyệt vọng.
Xong đời rồi, Ai Thập Thảo chỉ còn lại 100 phần, hơn nữa ngay cả tiền cũng không thể thu trở lại...
Bên kia lập tức bắt đầu chế tác, nếu như bọn hắn ở bên này không cách nào cung cấp tài liệu...hắn giống như đã thấy được tương lai bi thảm của mình.
Oanh! Đầu óc của bộ trưởng nổ vang, kém chút không có ngất đi, vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy nhân viên của tổ chức khoa học ở bên cạnh đang xem náo nhiệt, lúc này mới thanh tỉnh được một chút.
Có lẽ...không phải là không có cơ hội.
"Ha ha, huynh đệ." Bộ trưởng lộ ra vẻ mặt tươi cười tiến tới.
"Cút!" Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học không có một chút khách khí đuổi người.
"Ta nhớ được, các ngươi giống như vẫn còn tồn một ít Ai Thập Thảo?" Bộ trưởng giống như một con đĩa dán theo.
"Chúng ta chỉ có mấy ngàn, làm sao có thể so với 10 vạn của các ngươi."
Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học cười lạnh, ta vừa rồi vẫn còn nhớ thái độ khinh thường của các ngươi đấy!
"Đừng nha, chia cho ta một ít."
"Cút!"
"Đại ca? ta van ngươi."
"Cút!"
"Đại gia, ta van ngươi."
"Lăn..."
"Ba ba, cho ta một chút Ai Thập Thảo đi!"
"..."
"Ông nội, ta quỳ xuống năn nỉ ngài."
"..."
Sau cùng, Gen Công Hội thế mà thật sự moi được của tổ chức nghiên cứu khoa học 1000 phần Ai Thập Thảo, cho dù số lượng hơi ít. Nhân viên của tổ chức nghiên cứu khoa học cũng chỉ có thể chịu thua với sự không biết xấu hổ của bộ trưởng mua sắm Gen Công Hội.
Đương nhiên, ngoại trừ xử lý Trương Đại Pháo, đối với kẻ ở phía sau màn làm đảo loạn thị trường, cái tên gia hỏa lấy cớ trùng kích vào cảnh giới chế tác đại sư kia, bọn hắn cũng không có buông tha!
"Tra cho ta!"
"Đây là làm lũng đoạn thị trường!"
"Đây là lừa dối tài chính, lão tử muốn giết chết hắn!"
Gen Công Hội phẫn nộ chuyển hướng đầu mâu, bọn hắn không cần chứng cứ, chỉ cần tra ra được là ai, tự nhiên sẽ cho hắn biết cái gì mới là thế lực đệ nhất trên thế giới! Dùng lực lượng khổng lồ của Gen Công Hội, tự nhiên liền có thể nhanh chóng điều tra rõ ràng, chỉ có điều là càng điều tra bọn hắn càng kinh ngạc, chờ đến thời điểm tra được kết quả cuối cùng, cũng chỉ có thể ngậm miệng.
Bình luận facebook