Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
chap-710
Chương 710: Hạch tâm không gian
Hạch tâm không gian
Hạch tâm không gian
Khó trách...bức tượng thiếu nữ kia lại ở trong tay của Trần Phong.
Là các ngươi giao cho Trần Phong hay sao? Lữ Hồn tản ra sát ý nồng đậm.
Xoạt!
Ngay vào thời điểm Lữ Hồn kinh sợ khi thấy mấy người Cẩu Lực xuất hiện, hàn quang lạnh lẽo quét qua, ba người hợp lại thi triển ra tuyệt kỹ tổ hợp mạnh mẽ mà bọn hắn nghiên cứu ra được ở Mô Thôn!
Oanh! Cỗ hào quang đáng sợ quét tới, dường như muốn miểu sát Lữ Hồn.
"Các ngươi thật sự cho rằng có thể tiêu diệt ta hay sao?" Lữ Hồn mỉa mai.
Thật sự cho rằng gã hao hết năng lượng là có thể làm gì thì làm? Ngây thơ!
Ô...ô...n...g —— Huỳnh quang nhàn nhạt lấp lóe, Lữ Hồn đưa tay bóp vào trong hư không một cái.
Ầm! Ở các nơi trên thế giới, vô số cỗ phân thân do Lữ Hồn ngưng tụ ra, vào thời khắc này lại vỡ nát toàn bộ, hóa thành hạt ánh sáng màu xanh lục đầy trời, biến mất ở trong hư không.
Ô...ô...n...g —— Hết thảy hạt ánh sáng tuôn trào ra quanh người của Lữ Hồn, tản ra màu xanh lục lấp lánh! Lữ Hồn nguyên bản đã hao hết năng lượng, lại trong nháy mắt khôi phục, thậm chí còn đạt đến trình độ đỉnh phong trước nay chưa có.
Oanh! Công kích của ba người Cẩu Lực quét qua, đòn công kích mạnh mẽ kia, lại không tạo thành bất cứ một thương tổn gì đối với Lữ Hồn.
"Chỉ có một chút lực lượng này thôi sao?" Trên khóe miệng của Lữ Hồn lộ ra một vệt mỉa mai.
Thực sự là...quá yếu rồi!
"Ha ha." Cẩu Lực chỉ cười lạnh nhìn ra sau lưng của gã.
Lữ Hồn lưu chuyển ánh mắt, lúc này mới kinh ngạc phát hiện ra, đòn công kích vừa rồi của ba người Cẩu Lực vậy mà không có biến mất, mà đang ở sau lưng của gã di chuyển theo quỹ tích hình vòng cung...hết thảy cường giả Cổ tộc mà gã gọi tới đều bị miểu sát! Mục tiêu chân chính của ba người Cẩu Lực, lại là những đồng bạn kia của gã!
"Vù!" Gió lạnh thổi qua, Lữ Hồn bỗng nhiên ngây người, bởi vì lúc này gã mới phát hiện ra, ở trong khu vực không biết hoang vu này, đối diện toàn là địch nhân, Gen Công Hội, Trần Phong, Cẩu Lực...mà gã, chỉ còn lại có chính mình.
"Hiện tại, ngươi đã không còn đường nào có thể trốn." Cẩu Lực rốt cục cũng mở miệng, ẩn chứa vô tận hận ý ở bên trong.
Một ngày này, hắn đã chờ quá lâu quá lâu rồi! Hắn cũng từng là thiên kiêu một đời, từng người trong đoàn đội của bọn hắn đều là chiến sĩ tinh anh, mỗi một người đều có tương lai cùng với thành tựu vô hạn, nhưng mà bởi vì Lữ Hồn...hết thảy đều bị hủy. Bọn hắn ở dưới đáy biển đợi nhiều năm như vậy, chính là vì giờ khắc này!
"Hôm nay, ngươi phải chết!" Cẩu Lực lộ ra vẻ mặt lạnh buốt, bùng nổ ra sát ý kinh người.
"Ha ha." Lữ Hồn cười to, mặc dù bên cạnh không còn một đồng bạn nào, gã cũng không có một chút khiếp đảm nào.
"Như thế cũng tốt." Lữ Hồn tự lẩm bẩm: "Ta phá huỷ hết thảy phân thân, mới có thể khôi phục cho tới tình trạng bây giờ, nếu cứ như vậy dễ dàng đem các ngươi giết chết, thật là lãng phí phải không?"
"Ha ha." Nụ cười trên khuôn mặt của Lữ Hồn trở nên dữ tợn mà quỷ dị.
Ô...ô...n...g ——Lục quang đáng sợ lấp lánh, ánh sáng màu xanh lục chiếu rọi trên khuôn mặt của Lữ Hồn, lộ ra vẻ nghiêm nghị.
"Các ngươi, đều phải chết!" Lữ Hồn lạnh lùng nói.
"Hồn!" Gã chỉ vào hư không.
Xoạt! Một cỗ gợn sóng lấp lánh trong hư không.
"Cẩn thận." Trần Phong nhắc nhở trong nháy mắt, hắn nhớ rõ, cái tên Lữ Hồn này còn có một năng lực có thể khống chế tâm trí của người khác, cực kỳ đáng sợ, nếu để cho gã điều khiển đám người Gen Công Hội...
Mà đúng vào lúc này, Cẩu Lực đã ra tay rồi, một lớp màng bảo hộ nhàn nhạt xuất hiện, trôi nổi trong hư không, cỗ gợn sóng trong suốt gần như nhìn không thấy của Lữ Hồn xuyên qua hư không, đụng phải màng bảo hộ liền ngừng lại.
"Đây là..." Lữ Hồn co con ngươi vào.
"Ngươi thật sự cho rằng, chúng ta sống nhiều năm như vậy đều ngồi chơi không hay sao?" Cẩu Lực lạnh lùng nói ra: "Bản thân của chúng ta là gen chiến sĩ mạnh mẽ, đối với loại phòng ngự tinh thần này, đều có được sức chống cự cực cao, cho dù là siêu cường giả trong truyền thuyết! Tâm chí của chúng ta rất kiên định, coi như có bị mị hoặc tâm linh, chúng ta đều có nắm chắc thoát thân từ bên trong mà ra."
"Coi như đánh không lại, cũng sẽ không bị khống chế!"
"Thế nhưng mà năng lực của ngươi...chúng ta lại không hề có lực hoàn thủ!"
"Ta thử xây dựng phòng ngự tinh thần, xây dựng phòng ngự tâm linh, lại hoàn toàn không có tác dụng với ngươi, cho nên từ lúc bắt đầu, ta liền suy nghĩ, năng lực của ngươi đến cùng là cái gì?"
"Chúng ta không ngừng tăng cường thực lực, chúng ta không ngừng phân tích ngươi."
"Mãi đến khi Trần Phong mang tin tức về ngươi cho chúng ta, những năng lực mà ngươi đã dùng qua, chúng ta mới có thể nghiên cứu triệt để tất cả các năng lực ngươi..."
"Ánh sáng màu xanh lục..." Cẩu Lực nhìn về phía viên kỳ thạch trên mi tâm của Lữ Hồn nói: "Đó chính là lực lượng không gian phải không?"
"Cái mà ngươi nắm giữ là hạch tâm không gian."
"Những cỗ phân thân của ngươi, là do lực lượng không gian của ngươi tạo thành, ngươi cấu kiến nhiều tầng không gian, ngươi khiến cho không gian đè lên nhau, làm vô số ngươi xuất hiện!"
"Còn cái thuật nhiếp hồn kia...càng không phải là năng lực công kích tâm linh, mà là ngươi dùng năng lực không gian, đem địch nhân tạm thời trục xuất, dùng phân thân của ngươi, để thay thế nó, khống chế nó! Cho dù ta không biết ngươi đã làm như thế nào để đạt đến một bước này, thế nhưng tất cả năng lực của ngươi, trên bản chất, hạch tâm đều là không gian!!"
"Nếu đã là không gian, vậy thì chỉ cần dùng phòng ngự không gian là được rồi!"
Xoạt! Sắc mặt của Lữ Hồn rốt cục cũng biến hóa.
Ở trên không, lớp màng bảo hộ màu vàng vẫn đang trôi nổi.
Cẩu Lực quét ánh mắt qua, tràn ngập sự hoài niệm: "Đây là màng bảo hộ mà huynh đệ của ta, Tất Khúc Chí làm ra, nó không có công năng mạnh mẽ gì cả, chỉ có một cái tác dụng...cấm chế năng lực không gian!"
"Chỉ cần ở bên trong phạm vi màng bảo hộ, có thể ngưng kết hết thảy năng lực không gian!" Cẩu Lực lạnh lùng nói ra.
Mà lúc này đây, Lữ Hồn mới phát hiện ra, chính mình vậy mà không cảm ứng được bất luận được sự tồn tại nào của lực lượng không gian.
Xoạt! Gã thử thi triển Phá Không Trảm.
Xoạt! Không gian vẫn còn ở đó, thế nhưng mà gã lại không có cách nào cảm ứng được lực lượng không gian, hắn đồng dạng cũng không cảm thấy lực lượng được khôi phục nữa, thậm chí, vẻn vẹn một cái năng lực không gian cơ sở nhất, gã cũng phải tiêu hao vô cùng lớn lao! Cái màng đáng chết này, đã đem hắn cùng với Thiên Địa, cùng với liên hệ mảnh không gian này, cắt đứt.
"Huynh đệ, các ngươi có thấy được hay không?" Cẩu Lực tự lẩm bẩm.
Oanh! Ba người Cẩu Lực một lần nữa xuất thủ, mục tiêu, rõ ràng là Lữ Hồn!
Oanh! Hào quang đáng sợ lấp lánh, đám người Trần Phong chỉ đứng ở phía xa nhìn, hai bên không có thực lực ngang nhau như trong tưởng tượng, không có đối kháng, chỉ có ba người Cẩu Lực đánh đập Lữ Hồn!
Chờ đợi hơn mười năm.
Hận ý hơn mười năm.
Nghiên cứu hơn mười năm.
Nhằm vào hơn mười năm!
Đám người Cẩu Lực đã chờ cái thời khắc này quá lâu rồi, bọn hắn nguyên bản là không có cách nào đạt đến loại thực lực này, thực lực sai biệt quá lớn, nhưng mà bởi vì nguyên nhân thuốc thử Siêu X, bọn hắn cũng đồng dạng bước vào Siêu cấp A!
Hạch tâm không gian
Hạch tâm không gian
Khó trách...bức tượng thiếu nữ kia lại ở trong tay của Trần Phong.
Là các ngươi giao cho Trần Phong hay sao? Lữ Hồn tản ra sát ý nồng đậm.
Xoạt!
Ngay vào thời điểm Lữ Hồn kinh sợ khi thấy mấy người Cẩu Lực xuất hiện, hàn quang lạnh lẽo quét qua, ba người hợp lại thi triển ra tuyệt kỹ tổ hợp mạnh mẽ mà bọn hắn nghiên cứu ra được ở Mô Thôn!
Oanh! Cỗ hào quang đáng sợ quét tới, dường như muốn miểu sát Lữ Hồn.
"Các ngươi thật sự cho rằng có thể tiêu diệt ta hay sao?" Lữ Hồn mỉa mai.
Thật sự cho rằng gã hao hết năng lượng là có thể làm gì thì làm? Ngây thơ!
Ô...ô...n...g —— Huỳnh quang nhàn nhạt lấp lóe, Lữ Hồn đưa tay bóp vào trong hư không một cái.
Ầm! Ở các nơi trên thế giới, vô số cỗ phân thân do Lữ Hồn ngưng tụ ra, vào thời khắc này lại vỡ nát toàn bộ, hóa thành hạt ánh sáng màu xanh lục đầy trời, biến mất ở trong hư không.
Ô...ô...n...g —— Hết thảy hạt ánh sáng tuôn trào ra quanh người của Lữ Hồn, tản ra màu xanh lục lấp lánh! Lữ Hồn nguyên bản đã hao hết năng lượng, lại trong nháy mắt khôi phục, thậm chí còn đạt đến trình độ đỉnh phong trước nay chưa có.
Oanh! Công kích của ba người Cẩu Lực quét qua, đòn công kích mạnh mẽ kia, lại không tạo thành bất cứ một thương tổn gì đối với Lữ Hồn.
"Chỉ có một chút lực lượng này thôi sao?" Trên khóe miệng của Lữ Hồn lộ ra một vệt mỉa mai.
Thực sự là...quá yếu rồi!
"Ha ha." Cẩu Lực chỉ cười lạnh nhìn ra sau lưng của gã.
Lữ Hồn lưu chuyển ánh mắt, lúc này mới kinh ngạc phát hiện ra, đòn công kích vừa rồi của ba người Cẩu Lực vậy mà không có biến mất, mà đang ở sau lưng của gã di chuyển theo quỹ tích hình vòng cung...hết thảy cường giả Cổ tộc mà gã gọi tới đều bị miểu sát! Mục tiêu chân chính của ba người Cẩu Lực, lại là những đồng bạn kia của gã!
"Vù!" Gió lạnh thổi qua, Lữ Hồn bỗng nhiên ngây người, bởi vì lúc này gã mới phát hiện ra, ở trong khu vực không biết hoang vu này, đối diện toàn là địch nhân, Gen Công Hội, Trần Phong, Cẩu Lực...mà gã, chỉ còn lại có chính mình.
"Hiện tại, ngươi đã không còn đường nào có thể trốn." Cẩu Lực rốt cục cũng mở miệng, ẩn chứa vô tận hận ý ở bên trong.
Một ngày này, hắn đã chờ quá lâu quá lâu rồi! Hắn cũng từng là thiên kiêu một đời, từng người trong đoàn đội của bọn hắn đều là chiến sĩ tinh anh, mỗi một người đều có tương lai cùng với thành tựu vô hạn, nhưng mà bởi vì Lữ Hồn...hết thảy đều bị hủy. Bọn hắn ở dưới đáy biển đợi nhiều năm như vậy, chính là vì giờ khắc này!
"Hôm nay, ngươi phải chết!" Cẩu Lực lộ ra vẻ mặt lạnh buốt, bùng nổ ra sát ý kinh người.
"Ha ha." Lữ Hồn cười to, mặc dù bên cạnh không còn một đồng bạn nào, gã cũng không có một chút khiếp đảm nào.
"Như thế cũng tốt." Lữ Hồn tự lẩm bẩm: "Ta phá huỷ hết thảy phân thân, mới có thể khôi phục cho tới tình trạng bây giờ, nếu cứ như vậy dễ dàng đem các ngươi giết chết, thật là lãng phí phải không?"
"Ha ha." Nụ cười trên khuôn mặt của Lữ Hồn trở nên dữ tợn mà quỷ dị.
Ô...ô...n...g ——Lục quang đáng sợ lấp lánh, ánh sáng màu xanh lục chiếu rọi trên khuôn mặt của Lữ Hồn, lộ ra vẻ nghiêm nghị.
"Các ngươi, đều phải chết!" Lữ Hồn lạnh lùng nói.
"Hồn!" Gã chỉ vào hư không.
Xoạt! Một cỗ gợn sóng lấp lánh trong hư không.
"Cẩn thận." Trần Phong nhắc nhở trong nháy mắt, hắn nhớ rõ, cái tên Lữ Hồn này còn có một năng lực có thể khống chế tâm trí của người khác, cực kỳ đáng sợ, nếu để cho gã điều khiển đám người Gen Công Hội...
Mà đúng vào lúc này, Cẩu Lực đã ra tay rồi, một lớp màng bảo hộ nhàn nhạt xuất hiện, trôi nổi trong hư không, cỗ gợn sóng trong suốt gần như nhìn không thấy của Lữ Hồn xuyên qua hư không, đụng phải màng bảo hộ liền ngừng lại.
"Đây là..." Lữ Hồn co con ngươi vào.
"Ngươi thật sự cho rằng, chúng ta sống nhiều năm như vậy đều ngồi chơi không hay sao?" Cẩu Lực lạnh lùng nói ra: "Bản thân của chúng ta là gen chiến sĩ mạnh mẽ, đối với loại phòng ngự tinh thần này, đều có được sức chống cự cực cao, cho dù là siêu cường giả trong truyền thuyết! Tâm chí của chúng ta rất kiên định, coi như có bị mị hoặc tâm linh, chúng ta đều có nắm chắc thoát thân từ bên trong mà ra."
"Coi như đánh không lại, cũng sẽ không bị khống chế!"
"Thế nhưng mà năng lực của ngươi...chúng ta lại không hề có lực hoàn thủ!"
"Ta thử xây dựng phòng ngự tinh thần, xây dựng phòng ngự tâm linh, lại hoàn toàn không có tác dụng với ngươi, cho nên từ lúc bắt đầu, ta liền suy nghĩ, năng lực của ngươi đến cùng là cái gì?"
"Chúng ta không ngừng tăng cường thực lực, chúng ta không ngừng phân tích ngươi."
"Mãi đến khi Trần Phong mang tin tức về ngươi cho chúng ta, những năng lực mà ngươi đã dùng qua, chúng ta mới có thể nghiên cứu triệt để tất cả các năng lực ngươi..."
"Ánh sáng màu xanh lục..." Cẩu Lực nhìn về phía viên kỳ thạch trên mi tâm của Lữ Hồn nói: "Đó chính là lực lượng không gian phải không?"
"Cái mà ngươi nắm giữ là hạch tâm không gian."
"Những cỗ phân thân của ngươi, là do lực lượng không gian của ngươi tạo thành, ngươi cấu kiến nhiều tầng không gian, ngươi khiến cho không gian đè lên nhau, làm vô số ngươi xuất hiện!"
"Còn cái thuật nhiếp hồn kia...càng không phải là năng lực công kích tâm linh, mà là ngươi dùng năng lực không gian, đem địch nhân tạm thời trục xuất, dùng phân thân của ngươi, để thay thế nó, khống chế nó! Cho dù ta không biết ngươi đã làm như thế nào để đạt đến một bước này, thế nhưng tất cả năng lực của ngươi, trên bản chất, hạch tâm đều là không gian!!"
"Nếu đã là không gian, vậy thì chỉ cần dùng phòng ngự không gian là được rồi!"
Xoạt! Sắc mặt của Lữ Hồn rốt cục cũng biến hóa.
Ở trên không, lớp màng bảo hộ màu vàng vẫn đang trôi nổi.
Cẩu Lực quét ánh mắt qua, tràn ngập sự hoài niệm: "Đây là màng bảo hộ mà huynh đệ của ta, Tất Khúc Chí làm ra, nó không có công năng mạnh mẽ gì cả, chỉ có một cái tác dụng...cấm chế năng lực không gian!"
"Chỉ cần ở bên trong phạm vi màng bảo hộ, có thể ngưng kết hết thảy năng lực không gian!" Cẩu Lực lạnh lùng nói ra.
Mà lúc này đây, Lữ Hồn mới phát hiện ra, chính mình vậy mà không cảm ứng được bất luận được sự tồn tại nào của lực lượng không gian.
Xoạt! Gã thử thi triển Phá Không Trảm.
Xoạt! Không gian vẫn còn ở đó, thế nhưng mà gã lại không có cách nào cảm ứng được lực lượng không gian, hắn đồng dạng cũng không cảm thấy lực lượng được khôi phục nữa, thậm chí, vẻn vẹn một cái năng lực không gian cơ sở nhất, gã cũng phải tiêu hao vô cùng lớn lao! Cái màng đáng chết này, đã đem hắn cùng với Thiên Địa, cùng với liên hệ mảnh không gian này, cắt đứt.
"Huynh đệ, các ngươi có thấy được hay không?" Cẩu Lực tự lẩm bẩm.
Oanh! Ba người Cẩu Lực một lần nữa xuất thủ, mục tiêu, rõ ràng là Lữ Hồn!
Oanh! Hào quang đáng sợ lấp lánh, đám người Trần Phong chỉ đứng ở phía xa nhìn, hai bên không có thực lực ngang nhau như trong tưởng tượng, không có đối kháng, chỉ có ba người Cẩu Lực đánh đập Lữ Hồn!
Chờ đợi hơn mười năm.
Hận ý hơn mười năm.
Nghiên cứu hơn mười năm.
Nhằm vào hơn mười năm!
Đám người Cẩu Lực đã chờ cái thời khắc này quá lâu rồi, bọn hắn nguyên bản là không có cách nào đạt đến loại thực lực này, thực lực sai biệt quá lớn, nhưng mà bởi vì nguyên nhân thuốc thử Siêu X, bọn hắn cũng đồng dạng bước vào Siêu cấp A!
Bình luận facebook