Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-125
CHƯƠNG 125: CHUYỆN LIÊN QUAN ĐẾN NIKO
CHƯƠNG 125: CHUYỆN LIÊN QUAN ĐẾN NIKO
Im lặng.
Im lặng có rất nhiều kiểu, im lặng trong náo nhiệt, còn cả kiểu trước giờ đều im lặng.
Khác với sự im lặng hiện tại, Cố Thành Phan dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn tôi, tôi có thể nghe thấy tiếng nhịp tim của mình, nhưng tôi không muốn nói gì.
Lý do?
Tại sao ở bên cạnh tôi lâu như vậy, biết tôi rất thích Niko, nhưng lại không nói tôi biết anh và người đó đã quen biết từ lâu?
Tại sao?
Là vì tôi vẫn chưa bước vào tim của anh sao?
Hay là cảm thấy chuyện đó không hề quan trọng, không cần phải nói với tôi?
Hoặc có thể, Cố Thành Phan cảm thấy những thứ mà tôi thích, anh không hề quan tâm!
Có buồn không? Có một chút……
Nhưng……tôi không muốn vì chuyện này mà trách anh, nếu anh đã nói thật với tôi thì dù sớm hay muộn cũng đã thẳng thắn nói ra.
Tôi cầm lấy bát, mỉm cười với Cố Thành Phan, tôi biết nụ cười đó rất khó coi, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười.
Đương nhiên, chuyện tôi không biết chính là Cố Thành Phan đã vì nụ cười đó mà nuốt đi những chuyện anh vốn nên nói với tôi.
Còn tôi, tôi chỉ nhẹ nhàng nói: "Vâng……em đi rửa bát đây."
Tôi xoay người đi vào nhà bếp, chỉ có một cái bát nên rửa rất nhanh.
Cố Thành Phan nhìn theo bóng dáng của Trình Ngân Hằng, tất cả những lời anh định nói ra đều nuốt xuống hết.
Tại sao thế?
Rốt cuộc vẫn không nói ra được, không nhẫn tâm nhìn thấy cô buồn, không muốn nhìn thấy cô đau lòng.
Tôi rửa bát xong, điều chỉnh lại tâm lý, tự nói với mình, không sao cả, cũng không phải là chuyện gì quan trọng, Cố Thành Phan không nói với tôi, nhất định là có lý do của anh!
Nghĩ như vậy, tôi đã nghĩ thông.
Khi trở vào lại phòng khách, tôi vẫn mỉm cười, nhưng nụ cười lần này rất tự nhiên, không có gì gượng gạo.
Tôi nhìn vào mắt của Cố Thành Phan, nói: "Thành Phan……em chỉ muốn hỏi anh vài vấn đề. Có được không?"
Cố Thành Phan nuốt nước bọt, lập tức gật đầu nói: "Ừ, em hỏi đi."
Tôi bắt đầu hỏi: "Anh và cô ấy quen biết từ khi nào?"
Cố Thành Phan trả lời như thật: "Lúc học trung học, sau khi quen biết Trần Diệp Thanh không lâu, mẹ của Cố Thanh qua đời, mẹ của Niko chính là mẹ kế của Cố Thanh. Lúc đó, anh mười lăm tuổi, An Chi mười ba tuổi, Niko……có lẽ là mười bốn tuổi! Đúng, đúng rồi, bằng tuổi với Trần Diệp Thanh, anh nhớ ra rồi."
Kinh ngạc!
Nói như vậy, An Chi cũng quen biết, Cố Thanh cũng quen biết, Cố Vũ Thành cũng biết, thậm chí cả Trần Diệp Thanh cũng biết.
Nhưng……tại sao bọn họ ở trước mặt tôi, không hề nhắc đến chuyện gì về Niko?
Tôi không hỏi gì về chuyện đó, là vì tôi không hỏi nên bọn họ không nói, đơn giản vậy sao!
Đương nhiên, nếu bây giờ tôi muốn hỏi, Cố Thành Phan nhất định sẽ trả lời tôi.
Tôi chỉ hỏi một vấn đề mà tôi quan tâm nhiều hơn: "An Chi……rất thân với cô ấy sao?"
Cố Thành Phan dường như không ngờ rằng tôi lại hỏi vấn đề kỳ lạ này, thật ra rất đơn giản, tình bạn và tình yêu cũng giống như nhau, tôi hỏi như vậy, là vì cảm thấy Niko quen biết An Chi sớm hơn tôi một chút.
Lúc đó, rõ ràng không phải là một danh hiệu thần tượng, còn có……đối thủ.
Đúng vậy, đối thủ, nếu cô ấy và An Chi rất thân thiết, thậm chí còn hơn cả tôi và An Chi, vậy thì……không phải tình bạn đến trước thì sẽ có trước sao?
Đương nhiên, nói như vậy không có nghĩa là tôi sẽ từ bỏ An Chi, hoặc là, tôi hòa nhập vào bọn họ, hoặc là, Niko hòa nhập vào bọn tôi.
Cố Thành Phan nhất thời không biết nên trả lời thế nào, vì anh có thể xác định rằng, An Chi và Niko là người bạn đầu tiên của nhau lúc còn trẻ.
Hai người bọn họ đều rất hung hăng ngang tàng, nhưng lại hòa thuận chơi với nhau bốn năm năm, thật không dễ dàng gì.
Nhưng nếu so với Ngân Hằng thì rõ ràng An Chi thân thiết với Ngân Hằng hơn một chút.
Trong một khoảng thời gian ngắn mà hai người đã suy nghĩ cho đối phương, rất xem trọng đối phương, đó mới là tình bạn nên có giữa con gái với nhau.
Nhưng……cuộc tranh cãi của Trình Ngân Hằng và An Chi vẫn chưa xuất hiện, mỗi đoạn tình cảm, bất luận là tình bạn hay tình yêu, thậm chí là tình thân, đều có một khoảng thời gian bất hòa.
Nếu cả hai người đều vượt qua được thì tình cảm đó sẽ càng vững chắc hơn, nếu không vượt qua được thì tình cảm đó đành phải buông xuôi.
Tình bạn giữa An Chi và Niko là thuộc về vế sau, tình cảm của hai người không thể vững bền.
Còn về An Chi và Trình Ngân Hằng, cuộc tranh cãi giữa họ chưa xảy ra, cũng không biết hai người có vượt qua hay không, nên vẫn đề đó vẫn chưa thể trả lời.
Tôi thấy Cố Thành Phan ngập ngừng hồi lâu vẫn chưa trả lời, tôi thấy nản lòng, liền mở miệng nói: "Nếu vấn đề đó không thể trả lời thì không cần trả lời nữa, không sao cả."
Miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng đang gào thét: "Cố Thành Phan, anh nói đi chứ, nhanh lên nào, chỉ trả lời một câu hỏi mà ngập ngừng ? Có gì khó nói sao?"
Cố Thành Phan nhéo mũi tôi một cái, nói: "Em bây giờ, so với lúc trước khi An Chi và Niko vừa quen biết, rõ ràng là quan trọng hơn một chút. Nhưng mà……sau đó, giữa Niko và An Chi xảy ra không ít mâu thuẫn, đến cả anh cũng không biết lý do tại sao."
Tôi liền thấy an tâm, nói như vậy, điểm bắt đầu của tôi và An Chi cao hơn điểm bắt đầu của Niko và cô ấy.
Trong lòng có một niềm vui không che giấu được, tôi thậm chí cảm thấy, có khi tôi có thể khiến Niko và An Chi hòa thuận trở lại, dù sao thì tôi cũng chẳng để bụng.
Tôi không phải là người tham lam, đối với người khác rất đơn giản, vị trí của tôi trong lòng đối phương cũng quan trọng như vị trí của đối phương trong lòng tôi là đủ rồi.
Cố Thành Phan xoa xoa mặt tôi, hỏi: "Mèo con của anh, còn chuyện gì muốn hỏi không?"
Thật ra thì hiện giờ, trong lòng Cố Thành Phan đang chờ đợi Trình Ngân Hằng sẽ hỏi đến vấn đề then chốt.
Tôi suy nghĩ một hồi thì hỏi: "Tại sao đến bây giờ mới nói với em?"
Thật ra tôi đã đoán ra, có lẽ là vì Niko sắp về nước.
Đúng như dự đoán, Cố Thành Phan trả lời: "Vì……Niko sắp về nước, bọn anh chuẩn bị làm tiệc tẩy trần cho cô ấy ở nhà của Cố Vũ Thành, nên anh muốn dẫn em cùng đi."
Tôi rất hài lòng với câu trả lời này, nếu anh đã có ý muốn đưa tôi ra ngoài, nhất định là muốn để tất cả bạn bè của anh biết tôi, nếu đã như vậy, Trình Ngân Hằng, cô còn nghĩ nhiều làm gì? Vốn dĩ không cần làm vậy!
Nghĩ như vậy, tôi cảm thấy rất vui, gật đầu trả lời: "Vâng vâng vâng, Cố Thành Phan, em đồng ý đi với anh, nhưng em vẫn còn một câu hỏi nhỏ."
Cố Thành Phan mỉm cười nói: "Ừ, có chuyện gì, em hỏi đi."
Tôi cố ý nhíu nhíu mày: "Cố Thành Phan, Niko xinh đẹp như vậy, liệu anh……có động lòng với cô ấy không?"
Cố Thành Phan có thể nghe thấy rõ tiếng tim mình đang đập, một cái, hai cái, nên trả lời thế nào đây?
CHƯƠNG 125: CHUYỆN LIÊN QUAN ĐẾN NIKO
Im lặng.
Im lặng có rất nhiều kiểu, im lặng trong náo nhiệt, còn cả kiểu trước giờ đều im lặng.
Khác với sự im lặng hiện tại, Cố Thành Phan dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn tôi, tôi có thể nghe thấy tiếng nhịp tim của mình, nhưng tôi không muốn nói gì.
Lý do?
Tại sao ở bên cạnh tôi lâu như vậy, biết tôi rất thích Niko, nhưng lại không nói tôi biết anh và người đó đã quen biết từ lâu?
Tại sao?
Là vì tôi vẫn chưa bước vào tim của anh sao?
Hay là cảm thấy chuyện đó không hề quan trọng, không cần phải nói với tôi?
Hoặc có thể, Cố Thành Phan cảm thấy những thứ mà tôi thích, anh không hề quan tâm!
Có buồn không? Có một chút……
Nhưng……tôi không muốn vì chuyện này mà trách anh, nếu anh đã nói thật với tôi thì dù sớm hay muộn cũng đã thẳng thắn nói ra.
Tôi cầm lấy bát, mỉm cười với Cố Thành Phan, tôi biết nụ cười đó rất khó coi, nhưng vẫn cố gắng mỉm cười.
Đương nhiên, chuyện tôi không biết chính là Cố Thành Phan đã vì nụ cười đó mà nuốt đi những chuyện anh vốn nên nói với tôi.
Còn tôi, tôi chỉ nhẹ nhàng nói: "Vâng……em đi rửa bát đây."
Tôi xoay người đi vào nhà bếp, chỉ có một cái bát nên rửa rất nhanh.
Cố Thành Phan nhìn theo bóng dáng của Trình Ngân Hằng, tất cả những lời anh định nói ra đều nuốt xuống hết.
Tại sao thế?
Rốt cuộc vẫn không nói ra được, không nhẫn tâm nhìn thấy cô buồn, không muốn nhìn thấy cô đau lòng.
Tôi rửa bát xong, điều chỉnh lại tâm lý, tự nói với mình, không sao cả, cũng không phải là chuyện gì quan trọng, Cố Thành Phan không nói với tôi, nhất định là có lý do của anh!
Nghĩ như vậy, tôi đã nghĩ thông.
Khi trở vào lại phòng khách, tôi vẫn mỉm cười, nhưng nụ cười lần này rất tự nhiên, không có gì gượng gạo.
Tôi nhìn vào mắt của Cố Thành Phan, nói: "Thành Phan……em chỉ muốn hỏi anh vài vấn đề. Có được không?"
Cố Thành Phan nuốt nước bọt, lập tức gật đầu nói: "Ừ, em hỏi đi."
Tôi bắt đầu hỏi: "Anh và cô ấy quen biết từ khi nào?"
Cố Thành Phan trả lời như thật: "Lúc học trung học, sau khi quen biết Trần Diệp Thanh không lâu, mẹ của Cố Thanh qua đời, mẹ của Niko chính là mẹ kế của Cố Thanh. Lúc đó, anh mười lăm tuổi, An Chi mười ba tuổi, Niko……có lẽ là mười bốn tuổi! Đúng, đúng rồi, bằng tuổi với Trần Diệp Thanh, anh nhớ ra rồi."
Kinh ngạc!
Nói như vậy, An Chi cũng quen biết, Cố Thanh cũng quen biết, Cố Vũ Thành cũng biết, thậm chí cả Trần Diệp Thanh cũng biết.
Nhưng……tại sao bọn họ ở trước mặt tôi, không hề nhắc đến chuyện gì về Niko?
Tôi không hỏi gì về chuyện đó, là vì tôi không hỏi nên bọn họ không nói, đơn giản vậy sao!
Đương nhiên, nếu bây giờ tôi muốn hỏi, Cố Thành Phan nhất định sẽ trả lời tôi.
Tôi chỉ hỏi một vấn đề mà tôi quan tâm nhiều hơn: "An Chi……rất thân với cô ấy sao?"
Cố Thành Phan dường như không ngờ rằng tôi lại hỏi vấn đề kỳ lạ này, thật ra rất đơn giản, tình bạn và tình yêu cũng giống như nhau, tôi hỏi như vậy, là vì cảm thấy Niko quen biết An Chi sớm hơn tôi một chút.
Lúc đó, rõ ràng không phải là một danh hiệu thần tượng, còn có……đối thủ.
Đúng vậy, đối thủ, nếu cô ấy và An Chi rất thân thiết, thậm chí còn hơn cả tôi và An Chi, vậy thì……không phải tình bạn đến trước thì sẽ có trước sao?
Đương nhiên, nói như vậy không có nghĩa là tôi sẽ từ bỏ An Chi, hoặc là, tôi hòa nhập vào bọn họ, hoặc là, Niko hòa nhập vào bọn tôi.
Cố Thành Phan nhất thời không biết nên trả lời thế nào, vì anh có thể xác định rằng, An Chi và Niko là người bạn đầu tiên của nhau lúc còn trẻ.
Hai người bọn họ đều rất hung hăng ngang tàng, nhưng lại hòa thuận chơi với nhau bốn năm năm, thật không dễ dàng gì.
Nhưng nếu so với Ngân Hằng thì rõ ràng An Chi thân thiết với Ngân Hằng hơn một chút.
Trong một khoảng thời gian ngắn mà hai người đã suy nghĩ cho đối phương, rất xem trọng đối phương, đó mới là tình bạn nên có giữa con gái với nhau.
Nhưng……cuộc tranh cãi của Trình Ngân Hằng và An Chi vẫn chưa xuất hiện, mỗi đoạn tình cảm, bất luận là tình bạn hay tình yêu, thậm chí là tình thân, đều có một khoảng thời gian bất hòa.
Nếu cả hai người đều vượt qua được thì tình cảm đó sẽ càng vững chắc hơn, nếu không vượt qua được thì tình cảm đó đành phải buông xuôi.
Tình bạn giữa An Chi và Niko là thuộc về vế sau, tình cảm của hai người không thể vững bền.
Còn về An Chi và Trình Ngân Hằng, cuộc tranh cãi giữa họ chưa xảy ra, cũng không biết hai người có vượt qua hay không, nên vẫn đề đó vẫn chưa thể trả lời.
Tôi thấy Cố Thành Phan ngập ngừng hồi lâu vẫn chưa trả lời, tôi thấy nản lòng, liền mở miệng nói: "Nếu vấn đề đó không thể trả lời thì không cần trả lời nữa, không sao cả."
Miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng đang gào thét: "Cố Thành Phan, anh nói đi chứ, nhanh lên nào, chỉ trả lời một câu hỏi mà ngập ngừng ? Có gì khó nói sao?"
Cố Thành Phan nhéo mũi tôi một cái, nói: "Em bây giờ, so với lúc trước khi An Chi và Niko vừa quen biết, rõ ràng là quan trọng hơn một chút. Nhưng mà……sau đó, giữa Niko và An Chi xảy ra không ít mâu thuẫn, đến cả anh cũng không biết lý do tại sao."
Tôi liền thấy an tâm, nói như vậy, điểm bắt đầu của tôi và An Chi cao hơn điểm bắt đầu của Niko và cô ấy.
Trong lòng có một niềm vui không che giấu được, tôi thậm chí cảm thấy, có khi tôi có thể khiến Niko và An Chi hòa thuận trở lại, dù sao thì tôi cũng chẳng để bụng.
Tôi không phải là người tham lam, đối với người khác rất đơn giản, vị trí của tôi trong lòng đối phương cũng quan trọng như vị trí của đối phương trong lòng tôi là đủ rồi.
Cố Thành Phan xoa xoa mặt tôi, hỏi: "Mèo con của anh, còn chuyện gì muốn hỏi không?"
Thật ra thì hiện giờ, trong lòng Cố Thành Phan đang chờ đợi Trình Ngân Hằng sẽ hỏi đến vấn đề then chốt.
Tôi suy nghĩ một hồi thì hỏi: "Tại sao đến bây giờ mới nói với em?"
Thật ra tôi đã đoán ra, có lẽ là vì Niko sắp về nước.
Đúng như dự đoán, Cố Thành Phan trả lời: "Vì……Niko sắp về nước, bọn anh chuẩn bị làm tiệc tẩy trần cho cô ấy ở nhà của Cố Vũ Thành, nên anh muốn dẫn em cùng đi."
Tôi rất hài lòng với câu trả lời này, nếu anh đã có ý muốn đưa tôi ra ngoài, nhất định là muốn để tất cả bạn bè của anh biết tôi, nếu đã như vậy, Trình Ngân Hằng, cô còn nghĩ nhiều làm gì? Vốn dĩ không cần làm vậy!
Nghĩ như vậy, tôi cảm thấy rất vui, gật đầu trả lời: "Vâng vâng vâng, Cố Thành Phan, em đồng ý đi với anh, nhưng em vẫn còn một câu hỏi nhỏ."
Cố Thành Phan mỉm cười nói: "Ừ, có chuyện gì, em hỏi đi."
Tôi cố ý nhíu nhíu mày: "Cố Thành Phan, Niko xinh đẹp như vậy, liệu anh……có động lòng với cô ấy không?"
Cố Thành Phan có thể nghe thấy rõ tiếng tim mình đang đập, một cái, hai cái, nên trả lời thế nào đây?
Bình luận facebook