Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 147
- Thì thế nào? Không phải thì thế nào? Bây giờ cô chỉ có hai lựa chọn, một là chết, hay là rời đi.
Đối với mỹ nữ, Tề Nhạc cũng có chút thương tiếc.
Cô gái áo đen hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tôi đi tới đây, sẽ không nghĩ tới tay không mà về. Xem ra, mục đích của chúng ta giống nhau. Chắc có lẽ cô là Lục Diệp Tiên Tung giết người nổi tiếng của Viêm Hoàn Hồn.
Tề Nhạc ngẩn người, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nghe được tên này, Thực Vật Hồn thông qua trao đổi tinh thần nói với hắn.
- Lục Diệp Tiên Tung là danh xung của quốc gia khác đặc cho em. Đại ca, không nên nói nhảm với nàng, thời gian cấp bách. Em muốn giết nàng.
Tề Nhạc nói:
- Không, chúng ta trực tiếp đi vào, nàng ở nơi này chỉ có lợi mà không có hại cho chúng ta, chỉ cần chúng ta ở trạng thái tàng hình, nàng chính là mục tiêu cần tiêu diệt của nhân viên bảo an.
- Tốt.
Thực Vật Hồn không có nhiều lời, thân hình lóe lên, đã tiến vào trong Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, quay đầu lại nhìn qua cô gái áo đen, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phóng qua hành lang.
Đột nhiên mất đi mục tiêu trước mặt, cô gái áo đen lập tức giật mình, nói:
- Tàng hình.
Thân thể như thiểm điện lao đi, hai tay vung qua hai bên, trong nháy mắt này, đúng lúc là Tề Nhạc quay đầu lại, hắn nhìn thấy mười đầu ngón tay của nàng có mười móng vuốt đen dài mười cm hiện ra, phát ra âm thanh chói tai, có thể nghe tiếng ma sát của chúng với hành lang hai bên, đánh về phía Tề Nhạc và Thực Vật Hồn.
Gió, chính là lực lượng của gió, khó trách nàng có tốc độ nhanh như vậy. Tề Nhạc lập tức nhận ra đây là phong nhận. Thực Vật Hồn vừa muốn ra tay. Tề Nhạc thông qua tinh thần lực ngăn cản nàng,
- Tôi giải quyết được.
Tề Nhạc không dùng vân lực, nhưng gặp được phong thuộc tính này, hắn nghĩ tới một loại phương pháp, chính là Kỳ Lân dị thuật vưa tu thành không lâu.
- Lâm.
Khẽ quát một tiếng, một đoàn ánh sáng màu xanh bao phủ Tề Nhạc, bởi vì có Kỳ Lân Ẩn bao phủ, cho nên người ở ngoài không cách nào nhìn thấy hào quang này.
Phong nhận bao phủ khắp hành lang này lập tức va chạm với Kỳ Lân Ẩn, phong vân lực của Tề Nhạc lập tức bộc phát, hắn tự nhiên sẽ không đối kháng chính diện với cô gái này, dùng vân lực chưa đạt tới sơ vân như hắn, hiển nhiên không phải đối thủ của đối phương.
- Phong dẫn.
Đây là kỹ năng trụ cột của phong thuộc tính. Ban đầu Kỳ Lân dùng vân lực dẫn động gió, càng về sau, đám tiền bối Kỳ Lân nghiên cứu ra, phong dẫn có hiệu quả đặc thù.
Phong nhận dày đặc bao phủ Kỳ Lân Ẩn, lập tức bị một cổ lực lượng tương tự động hóa, đều là năng lượng thuộc tính phong, tuy vân lực phong thuộc tính của Tề Nhạc không được, nhưng phong thuộc tính lại cực kỳ tinh thuần, lập tức đồng hóa phong nhận đánh tới, tuy Tề Nhạc không cách nào sử dụng những phong nhận này dung nhập vào vân lực, nhưng những này phong nhận sẽ thoát ly khống chế của cô gái kia, thân thể hơi chấn động, phong vân lực tùy ý niệm mà động, điễm xảo diệu của phong dẫn là chữ dẫn.
Tất cả phong nhận đều đánh về Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn. Hào quang lóe lên, sau đó biến mất sâu trong hành lang. Nếu như không phải cẩn thận cảm giác, rất dễ dàng cho ràng phong nhận xuyên qua hư không, nhất là Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn ẩn thân trong Kỳ Lân Ẩn, cho cô gái áo đen kia một cảm giác, chính là bọn họ tiêu thất vào hư không.
Không có chút do dự, cô gái áo đen bay lên trời, hai chân chỉa xuống đất, thân thể như mũi tên phóng vào cuối hành lang.
Sau khi Tề Nhạc sử dụng phong dẫn, lập tức ôm Thực Vật Hồn áp vào một bên của đường hành lang, tùy ý cho cô gái áo đen xoẹt qua người. Bên trong có nguy cơ gì ngay cả Điện Não Hồn cũng không thăm dò được, nếu có người tình nguyện dò xét, thì sao không nhường chứ?
Hiển nhiên Thực Vật Hồn cũng rõ ý của Tề Nhạc, trên mặt đẹp xuất hiện nụ cười khó che dấu được, lại ôm eo Tề Nhạc, để hắn lặng lẽ mang theo mình đi vào sâu trong hành lang.
Tòa trụ sỏ này rất lớn, hai tầng phía dưới Tề Nhạc chưa từng cẩn thận nhìn qua, chỉ nghe Điện Não Hồn nói chỗ đó đều là nơi của nhân viên nghiên cứu. Mà tầng ba cùng tầng bốn, chính là phòng nghiên cứu đặc thù, chuyên môn dùng để tiến hành nghiên cứu phức tạp. Tuy đường hành lang đã sáng lên, nhưng đường hành lang cũng không có đi thẳng, bọn họ đi theo sau cô gái áo đen rẽ mấy lần, dựa theo đường đi Điện Não Hồn đưa cho, bọn họ biết rõ, khoảng cách với địa điểm giam Quản Bình tiến sĩ rất gần.
- A!
Một tiếng hét thảm vang lên, làm cho Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn đồng thời cả kinh. Tuy Tề Nhạc sử dụng phong vân lực, nhưng tốc độ của hắn không cách nào so sánh với cô gái áo đen này, hai người tuy theo chân của nàng, nhưng vẫn rớt lại phía sau rất nhiều. Tiếng hét thảm này hiển nhiên là từ cô gái áo đen kia. Có thể khiến cho nàng bị thương hét lên, hiển nhiên là gặp được cao thủ bảo vệ nơi này.
- Là Phệ Hồn Đường. Em cảm nhận được khí tức âm tà của chúng.
Thực Vật Hồn dùng tinh thần lực báo động cho Tề Nhạc nghe.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Chúng ta cẩn thận, hiện tại tàng hình là ưu thế lớn nhất của chúng ta.
Lúc bọn họ nhìn thấy cô gái áo đen kia, trong hành lang đã có thêm ba người, toàn thân ba người bao phủ trong bộ đồ đen. Áo đen của bọn họ khác cới áo của cô gái kia, không phải da chế thành, nhìn nó giống như vải bình thường, hơn nữa, trên đầu của bọn họ cũng bọc mấy mảnh vải đen, chỉ chừa hai mắt có hào quang âm lãnh nhìn cô gái kia.
Làm cho Tề Nhạc nghiêm nghị là, ba người áo đen này đột nhiên xuất hiện, làm nhiệt độ cả hành lang giảm xuống, ba tên áo đen này sau lưng có đao võ sĩ đặc thù của Thái Dương Quốc, nhưng hiện giờ bọn họ đang tay không.
Cô gái áo đen té trên mặt đất, vai trái của nàng có vết máu, máu tươi không ngừng từ áo da chảy ra ngoài, gương mặt tái nhợt hơn trước.
- Đúng rồi, chính là người của Phệ Hồn Đường. Nhìn trang phục của bọn họ, hẳn là cao thủ ám cấp trong Phệ Hồn Đường. Phệ Hồn Đường từ thấp lên cao, chia làm liệp, ảnh, thứ, ám, lưu năm cấp. Trong đó chỉ có hai cao thủ cấp lưu, là cao thủ mạnh nhất Thái Dương Quốc. Mà cấp ám có bốn người, mà hai cấp này chính là địch nhân lớn nhất của Viêm Hoàng Hồn. Phải cẩn thận, năng lực bọn họ sử dụng là đặc thù ở Thái Dương Quốc, năng lượng cực kỳ âm độc hắc ám. Có ba tên cao thủ cấp ám thủ ở đây, khó trách số lượng nhân viên bảo an trong nơi này không nhiều Có bọn họ, đủ thấy Thái Dương Quốc coi trọng thành quả nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ như thế nào.
Nghe được Thực Vật Hồn cẩn thận giải thích, Tề Nhạc nhẹ nhàng gật gật đầu, không biết vì cái gì, nhìn thấy cô gái áo đen này, hắn có vài phần suy nghĩ cứu giúp.
Nhìn nhìn ba gã áo đen trước mặt, cho dù mạnh như cô gái áo đen, trong mắt vẫn có vài phần kinh hoàng, nàng không có đứng lên, mà từ tư thế ngã ngồi ngồi thẳng dậy, hai tay đặt lên mặt đất, đôi mắt màu lam của nàng nhanh chóng biến thành băng lãnh.
Đối với mỹ nữ, Tề Nhạc cũng có chút thương tiếc.
Cô gái áo đen hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tôi đi tới đây, sẽ không nghĩ tới tay không mà về. Xem ra, mục đích của chúng ta giống nhau. Chắc có lẽ cô là Lục Diệp Tiên Tung giết người nổi tiếng của Viêm Hoàn Hồn.
Tề Nhạc ngẩn người, bởi vì đây là lần đầu tiên hắn nghe được tên này, Thực Vật Hồn thông qua trao đổi tinh thần nói với hắn.
- Lục Diệp Tiên Tung là danh xung của quốc gia khác đặc cho em. Đại ca, không nên nói nhảm với nàng, thời gian cấp bách. Em muốn giết nàng.
Tề Nhạc nói:
- Không, chúng ta trực tiếp đi vào, nàng ở nơi này chỉ có lợi mà không có hại cho chúng ta, chỉ cần chúng ta ở trạng thái tàng hình, nàng chính là mục tiêu cần tiêu diệt của nhân viên bảo an.
- Tốt.
Thực Vật Hồn không có nhiều lời, thân hình lóe lên, đã tiến vào trong Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc ôm lấy thân thể mềm mại của nàng, quay đầu lại nhìn qua cô gái áo đen, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất phóng qua hành lang.
Đột nhiên mất đi mục tiêu trước mặt, cô gái áo đen lập tức giật mình, nói:
- Tàng hình.
Thân thể như thiểm điện lao đi, hai tay vung qua hai bên, trong nháy mắt này, đúng lúc là Tề Nhạc quay đầu lại, hắn nhìn thấy mười đầu ngón tay của nàng có mười móng vuốt đen dài mười cm hiện ra, phát ra âm thanh chói tai, có thể nghe tiếng ma sát của chúng với hành lang hai bên, đánh về phía Tề Nhạc và Thực Vật Hồn.
Gió, chính là lực lượng của gió, khó trách nàng có tốc độ nhanh như vậy. Tề Nhạc lập tức nhận ra đây là phong nhận. Thực Vật Hồn vừa muốn ra tay. Tề Nhạc thông qua tinh thần lực ngăn cản nàng,
- Tôi giải quyết được.
Tề Nhạc không dùng vân lực, nhưng gặp được phong thuộc tính này, hắn nghĩ tới một loại phương pháp, chính là Kỳ Lân dị thuật vưa tu thành không lâu.
- Lâm.
Khẽ quát một tiếng, một đoàn ánh sáng màu xanh bao phủ Tề Nhạc, bởi vì có Kỳ Lân Ẩn bao phủ, cho nên người ở ngoài không cách nào nhìn thấy hào quang này.
Phong nhận bao phủ khắp hành lang này lập tức va chạm với Kỳ Lân Ẩn, phong vân lực của Tề Nhạc lập tức bộc phát, hắn tự nhiên sẽ không đối kháng chính diện với cô gái này, dùng vân lực chưa đạt tới sơ vân như hắn, hiển nhiên không phải đối thủ của đối phương.
- Phong dẫn.
Đây là kỹ năng trụ cột của phong thuộc tính. Ban đầu Kỳ Lân dùng vân lực dẫn động gió, càng về sau, đám tiền bối Kỳ Lân nghiên cứu ra, phong dẫn có hiệu quả đặc thù.
Phong nhận dày đặc bao phủ Kỳ Lân Ẩn, lập tức bị một cổ lực lượng tương tự động hóa, đều là năng lượng thuộc tính phong, tuy vân lực phong thuộc tính của Tề Nhạc không được, nhưng phong thuộc tính lại cực kỳ tinh thuần, lập tức đồng hóa phong nhận đánh tới, tuy Tề Nhạc không cách nào sử dụng những phong nhận này dung nhập vào vân lực, nhưng những này phong nhận sẽ thoát ly khống chế của cô gái kia, thân thể hơi chấn động, phong vân lực tùy ý niệm mà động, điễm xảo diệu của phong dẫn là chữ dẫn.
Tất cả phong nhận đều đánh về Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn. Hào quang lóe lên, sau đó biến mất sâu trong hành lang. Nếu như không phải cẩn thận cảm giác, rất dễ dàng cho ràng phong nhận xuyên qua hư không, nhất là Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn ẩn thân trong Kỳ Lân Ẩn, cho cô gái áo đen kia một cảm giác, chính là bọn họ tiêu thất vào hư không.
Không có chút do dự, cô gái áo đen bay lên trời, hai chân chỉa xuống đất, thân thể như mũi tên phóng vào cuối hành lang.
Sau khi Tề Nhạc sử dụng phong dẫn, lập tức ôm Thực Vật Hồn áp vào một bên của đường hành lang, tùy ý cho cô gái áo đen xoẹt qua người. Bên trong có nguy cơ gì ngay cả Điện Não Hồn cũng không thăm dò được, nếu có người tình nguyện dò xét, thì sao không nhường chứ?
Hiển nhiên Thực Vật Hồn cũng rõ ý của Tề Nhạc, trên mặt đẹp xuất hiện nụ cười khó che dấu được, lại ôm eo Tề Nhạc, để hắn lặng lẽ mang theo mình đi vào sâu trong hành lang.
Tòa trụ sỏ này rất lớn, hai tầng phía dưới Tề Nhạc chưa từng cẩn thận nhìn qua, chỉ nghe Điện Não Hồn nói chỗ đó đều là nơi của nhân viên nghiên cứu. Mà tầng ba cùng tầng bốn, chính là phòng nghiên cứu đặc thù, chuyên môn dùng để tiến hành nghiên cứu phức tạp. Tuy đường hành lang đã sáng lên, nhưng đường hành lang cũng không có đi thẳng, bọn họ đi theo sau cô gái áo đen rẽ mấy lần, dựa theo đường đi Điện Não Hồn đưa cho, bọn họ biết rõ, khoảng cách với địa điểm giam Quản Bình tiến sĩ rất gần.
- A!
Một tiếng hét thảm vang lên, làm cho Tề Nhạc cùng Thực Vật Hồn đồng thời cả kinh. Tuy Tề Nhạc sử dụng phong vân lực, nhưng tốc độ của hắn không cách nào so sánh với cô gái áo đen này, hai người tuy theo chân của nàng, nhưng vẫn rớt lại phía sau rất nhiều. Tiếng hét thảm này hiển nhiên là từ cô gái áo đen kia. Có thể khiến cho nàng bị thương hét lên, hiển nhiên là gặp được cao thủ bảo vệ nơi này.
- Là Phệ Hồn Đường. Em cảm nhận được khí tức âm tà của chúng.
Thực Vật Hồn dùng tinh thần lực báo động cho Tề Nhạc nghe.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Chúng ta cẩn thận, hiện tại tàng hình là ưu thế lớn nhất của chúng ta.
Lúc bọn họ nhìn thấy cô gái áo đen kia, trong hành lang đã có thêm ba người, toàn thân ba người bao phủ trong bộ đồ đen. Áo đen của bọn họ khác cới áo của cô gái kia, không phải da chế thành, nhìn nó giống như vải bình thường, hơn nữa, trên đầu của bọn họ cũng bọc mấy mảnh vải đen, chỉ chừa hai mắt có hào quang âm lãnh nhìn cô gái kia.
Làm cho Tề Nhạc nghiêm nghị là, ba người áo đen này đột nhiên xuất hiện, làm nhiệt độ cả hành lang giảm xuống, ba tên áo đen này sau lưng có đao võ sĩ đặc thù của Thái Dương Quốc, nhưng hiện giờ bọn họ đang tay không.
Cô gái áo đen té trên mặt đất, vai trái của nàng có vết máu, máu tươi không ngừng từ áo da chảy ra ngoài, gương mặt tái nhợt hơn trước.
- Đúng rồi, chính là người của Phệ Hồn Đường. Nhìn trang phục của bọn họ, hẳn là cao thủ ám cấp trong Phệ Hồn Đường. Phệ Hồn Đường từ thấp lên cao, chia làm liệp, ảnh, thứ, ám, lưu năm cấp. Trong đó chỉ có hai cao thủ cấp lưu, là cao thủ mạnh nhất Thái Dương Quốc. Mà cấp ám có bốn người, mà hai cấp này chính là địch nhân lớn nhất của Viêm Hoàng Hồn. Phải cẩn thận, năng lực bọn họ sử dụng là đặc thù ở Thái Dương Quốc, năng lượng cực kỳ âm độc hắc ám. Có ba tên cao thủ cấp ám thủ ở đây, khó trách số lượng nhân viên bảo an trong nơi này không nhiều Có bọn họ, đủ thấy Thái Dương Quốc coi trọng thành quả nghiên cứu của Quản Bình tiến sĩ như thế nào.
Nghe được Thực Vật Hồn cẩn thận giải thích, Tề Nhạc nhẹ nhàng gật gật đầu, không biết vì cái gì, nhìn thấy cô gái áo đen này, hắn có vài phần suy nghĩ cứu giúp.
Nhìn nhìn ba gã áo đen trước mặt, cho dù mạnh như cô gái áo đen, trong mắt vẫn có vài phần kinh hoàng, nàng không có đứng lên, mà từ tư thế ngã ngồi ngồi thẳng dậy, hai tay đặt lên mặt đất, đôi mắt màu lam của nàng nhanh chóng biến thành băng lãnh.
Bình luận facebook