Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 192
- Chu gia chủ, ngài phải cẩn thận.
Âm thanh Hải Như Nguyệt hư vô mờ mịt vang vọng khắp không trung.
Chu Thiên Lộc phía dưới nhìn thấy Long Vực xuất hiện đã làm ra ứng biến, chín đạo ô quang từ trên người đệ tử Chu gia bắn ra, đã vây chung quanh thân thể của Chu Thiên Lộc, dựa theo phương vị cửu cung không ngừng vận chuyển. Một tầng hào quang nhàn nhạt phân tán ra khắp chung quanh. Tề Nhạc nhìn chăm chú vào, phát hiện cái đây là chín thanh kiếm, chín thanh kiếm này do Chu Thiên Lộc khống chế, đầu mỗi một mũi kiếm, đều có kiếm quang dài nửa xích bắn ra ngoài.
Hải Như Nguyệt không chút bối rối nói vang trên không trung.
- Không nghĩ tới gia chủ Chu gia lại tu luyện Khống Vật Thuật lên tới mức Ngự Kiếm Thuật. Nhưng gia chủ Chu gia phải cẩn thận, Ngự Kiếm Thuật chưa hẳn ngăn được tôi đâu.
Chu Thiên Lộc cười một tiếng, vẫn trung khí mười phần như trước.
- Tốt, tôi sẽ lấy Ngự Kiếm Thuật so sánh với Long Vực của cô một chút.
Bốn đại gia tộc có nghiên cứu cực sâu với năng lực mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mà năng lực của long có cái gì, đương nhiên bọn họ rất rõ ràng, tuy Hải Như Nguyệt nhiều hơn các chiến sĩ long khác một đôi cánh, nhìn thì được hổ trợ nhiều hơn, nhưng năng lực trụ côt của long thì không cải biến. Sở dĩ hắn sử dụng Ngự Kiếm Thuật là sớm có dự mưu, Ngự Kiếm Thuật trọng yếu nhất một điểm chính là tập trung, chỉ cần có thể khóa chặt đối phương, vậy thì tác dụng mê hoặc của Long Vực mê sẽ biến mất, tìm được vị trí Hải Như Nguyệt, đối phó cũng dễ dàng hơn.
Chín thanh kiếm vòng quanh trong hư không, Chu Thiên Lộc đoạt xuất thủ trước, mang theo tiếng rít chói tai, chín đạo kim quang xông thẳng lên trời, chín thanh trường kiếm tiến vào Long Vực, lập tức khiến sương mù chấn động kịch liệt. Nhưng mà, Chu Thiên Lộc vẫn xem thường năng lực của Hải Như Nguyệt rồi. Long Vực, là lĩnh vực của long, bài trừ dễ thế sao?
Chín thanh trường kiếm mang theo kiếm quang nửa xích bay vào trong Long Vực, Chu Thiên Lộc giật mình phát hiện, dường như kiếm của mình bị chất lỏng sền sệt giữ lại, tốc độ trong Long Vực giảm xuống rất nhiều. Mà đúng lúc này, mây trên không trung đã lưu chuyển.
Sáu đám mây lóe lên, từ sương mù nồng đậm như hóa thành thật thể, sáu đám mây này chính là tinh hoa của Long Vực. Sáu đám mây theo quỹ tích phiêu dật bay đi, không có hạ xuống, quấn quanh trong không trung.
Tề Nhạc hướng Từ Đông hỏi:
- Rốt cuộc đây là năng lực gì?
Từ Đông bất đắc dĩ nhíu mày, nói:
- Năng lực này tôi mới nhìn thấy lần đầu tiên, trước kia Như Nguyệt chưa bao giờ dùng qua, hắn là nàng vừa lĩnh ngộ không lâu, hoặc là không dùng tới, hãy chờ xem.
Hai người vừa dứt lời, đấm mây trên không trung đã biến hóa, sáu đám mây trắng ngưng kết trên không trung, mà sương mù nguyên bản trong Long Vực lại lặng yên tiêu tán đi, giống như Long Vực tùy biến mất theo. Nhưng mà, ngay sau đó phát sinh biến hóa làm tất cả mọi người cực kỳ kinh ngạc.
Sáu đám mây hợp lại làm một, tiếng long ngâm vang vọng không trung, đám mây chấn động mạnh mẽ, hình thái của nó cũng cải biến, một quang ảnh hình rồng nhàn nhạt hiện ra trên hư không, Tề Nhạc giật mình phát hiện, quang ảnh hình rồng trong Long Vực và điêu khắc hình rồng trong biệt thự là giống nhau. Càng làm hắn kinh ngạc đã xảy ra, quang ảnh hình rồng này dung hợp với mây mù, ngay sau đó, một tiếng long ngâm còn to hơn vang lên, mây trên không trung biến mất, chỉ còn lại môt con Bạch Long cực lớn xuất hiện.
Thân thể Bạch Long dài mấy chục thước, nhìn nó cực kỳ chân thật, long mục màu đỏ như hai viên bảo thạch, không ngừng tán phát hào quang khí phách ra khắp nơi. Đôi long giác, toàn thân bao trùm lân phiến màu trắng dày đặc, bốn trảo dưới thân không ngừng chuyển động, dưới trảo có sương mù lượn lờ, chính là hình dáng long đằng vân.
Long, không ngờ là long chân chính, thành viên bốn đại gia tộc không cách nào chuyển dời ánh mắt được, tuy bọn họ cũng biết Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần với tư cách đứng đầu thủ hộ giả, thực lực phi thường cường đại, nhưng không nghĩ tới cường đại tới mức độ này. Không cách nào dùng lời lẽ hình dung cảm giác lúc này, Long ah! Long là một trong những đồ đằng của đế vương, nhìn thây long xuất hiện, nội tâm của các thành viên bốn đại gia tộc bị áp xuống hạ phong.
Trong đó có lẽ rung động lớn nhất chính là Chu Thiên Lộc, ngay cả làn da bằng kim loại của hắn xuất hiện cảm giác rung động cực nhỏ. Long uy của Hải Như Nguyệt như áp toàn bộ lên người của hắn, bởi vậy hắn có cảm thụ rõ ràng nhất, chín thanh trường kiếm vào lúc Bạch Long xuất hiện đã mất đi khống chế, đây chính là bảo bối hắn bồi dưỡng tỉ mỉ nha. Đối mặt với áp lực cực lớn từ Bạch Long trên không trung, hắn không cách nào có chiến ý chứ đừng nói là chống cự.
Bạch Long há to miệng, một bạch viêm màu trắng từ trong miệng của nó phun ra, mục tiêu của bạch viêm cũng không phải Chu Thiên Lộc phía dưới, mà là tấm bia đá sừng sững ghi ba chữ Quỷ Kiến Sầu thật lớn. Tấm bia đá màu xám dưới sự bao phủ của bạch viêm nhanh chóng dỏ lên. Dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người, nham thạch cực lớn của tấm bia đá đã thu nhỏ lại, nhưng ngoại hình của tấm bia không bị phá hư.
Âm thanh Hải Như Nguyệt từ trong Bạch Long vang lên.
- Tất cả mọi người là thủ hộ giả phương đông, tôi không hy vọng ra tay độc ác, Chu gia chủ, chúng ta cần so nữa không?
Lúc này, dưới tác dụng của bạch viên, tấm bia đá cực lớn kia đã thu nhỏ hai phần ba, nhưng trên tấm bia đá không có một tia rạn nứt hay phá hư nào, ngay cả ba chữ Quỷ Kiến Sầu cũng cực kỳ rõ ràng.
Chu Thiên Lộc lui về phía sau một bước, áo giáo kim loại trên người biến mất, lộ trường bào màu trắng bên trong, thở dài một tiếng, nói:
- Tôi vốn chuẩn bị Cửu Ly Tử Mẫu Kiếm chống lại Long Vực, nhưng không ngờ còn chưa sử dụng, cũng đã bại, hơn nữa bại thảm hại như vậy. Nhưng không thể không thừa nhận, tôi không phải là đối thủ của cô.
Vừa nói, hắn lui về phía sau vài bước, hai tay rủ xuống, ý bảo mình đã nhận thua.
Phá hủy một tòa tấm bia đá dễ dàng, Chu Thiên Lộc tự nhận cũng có thể làm được, nhưng mà, muốn làm cho tấm bia đá không chút tổn thương nào, hắn không làm được. Hắn biết rõ, Hải Như Nguyệt biến thành cự long phun bạch viêm đã luyện hóa tạp chất trong bia đá, là tiến hành áp súc phân tử bên trong đá, mới có thể khiến tấm bia đá biến thành bộ dáng hiện giờ, long viêm cường đại như thế, năng lực khống chế tinh diệu như thế, hắn trừ nhận thua ra đã không còn biện pháp nào khác.
Kỳ thật, Hải Như Nguyệt trên không trung lúc này cũng thở ra một hơi, năng lực nàng sử dụng, là thức thứ mười trong Long Dược Thập Bát Kích, Thần Long Chân Thân, sau khi nàng đạt tới sáu vân, trong mấy ngày gần đây được khí tức Kỳ Lân phụ trợ nên lĩnh ngộ không lâu. Ngay cả cô ta cũng không nắm chắc có thể khống chế hoàn mỹ, sở dĩ lựa chọn sử dụng, là vì nàng muốn chấm dứt chiến đấu thật nhanh, năng lực của Chu Thiên Lộc còn cường đại hơn tưởng tượng của nàng, nhất là sau khi hắn sử dụng chín thanh kiếm, Hải Như Nguyệt đã hiểu được mình muốn thắng cũng khó khăn.
Âm thanh Hải Như Nguyệt hư vô mờ mịt vang vọng khắp không trung.
Chu Thiên Lộc phía dưới nhìn thấy Long Vực xuất hiện đã làm ra ứng biến, chín đạo ô quang từ trên người đệ tử Chu gia bắn ra, đã vây chung quanh thân thể của Chu Thiên Lộc, dựa theo phương vị cửu cung không ngừng vận chuyển. Một tầng hào quang nhàn nhạt phân tán ra khắp chung quanh. Tề Nhạc nhìn chăm chú vào, phát hiện cái đây là chín thanh kiếm, chín thanh kiếm này do Chu Thiên Lộc khống chế, đầu mỗi một mũi kiếm, đều có kiếm quang dài nửa xích bắn ra ngoài.
Hải Như Nguyệt không chút bối rối nói vang trên không trung.
- Không nghĩ tới gia chủ Chu gia lại tu luyện Khống Vật Thuật lên tới mức Ngự Kiếm Thuật. Nhưng gia chủ Chu gia phải cẩn thận, Ngự Kiếm Thuật chưa hẳn ngăn được tôi đâu.
Chu Thiên Lộc cười một tiếng, vẫn trung khí mười phần như trước.
- Tốt, tôi sẽ lấy Ngự Kiếm Thuật so sánh với Long Vực của cô một chút.
Bốn đại gia tộc có nghiên cứu cực sâu với năng lực mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, mà năng lực của long có cái gì, đương nhiên bọn họ rất rõ ràng, tuy Hải Như Nguyệt nhiều hơn các chiến sĩ long khác một đôi cánh, nhìn thì được hổ trợ nhiều hơn, nhưng năng lực trụ côt của long thì không cải biến. Sở dĩ hắn sử dụng Ngự Kiếm Thuật là sớm có dự mưu, Ngự Kiếm Thuật trọng yếu nhất một điểm chính là tập trung, chỉ cần có thể khóa chặt đối phương, vậy thì tác dụng mê hoặc của Long Vực mê sẽ biến mất, tìm được vị trí Hải Như Nguyệt, đối phó cũng dễ dàng hơn.
Chín thanh kiếm vòng quanh trong hư không, Chu Thiên Lộc đoạt xuất thủ trước, mang theo tiếng rít chói tai, chín đạo kim quang xông thẳng lên trời, chín thanh trường kiếm tiến vào Long Vực, lập tức khiến sương mù chấn động kịch liệt. Nhưng mà, Chu Thiên Lộc vẫn xem thường năng lực của Hải Như Nguyệt rồi. Long Vực, là lĩnh vực của long, bài trừ dễ thế sao?
Chín thanh trường kiếm mang theo kiếm quang nửa xích bay vào trong Long Vực, Chu Thiên Lộc giật mình phát hiện, dường như kiếm của mình bị chất lỏng sền sệt giữ lại, tốc độ trong Long Vực giảm xuống rất nhiều. Mà đúng lúc này, mây trên không trung đã lưu chuyển.
Sáu đám mây lóe lên, từ sương mù nồng đậm như hóa thành thật thể, sáu đám mây này chính là tinh hoa của Long Vực. Sáu đám mây theo quỹ tích phiêu dật bay đi, không có hạ xuống, quấn quanh trong không trung.
Tề Nhạc hướng Từ Đông hỏi:
- Rốt cuộc đây là năng lực gì?
Từ Đông bất đắc dĩ nhíu mày, nói:
- Năng lực này tôi mới nhìn thấy lần đầu tiên, trước kia Như Nguyệt chưa bao giờ dùng qua, hắn là nàng vừa lĩnh ngộ không lâu, hoặc là không dùng tới, hãy chờ xem.
Hai người vừa dứt lời, đấm mây trên không trung đã biến hóa, sáu đám mây trắng ngưng kết trên không trung, mà sương mù nguyên bản trong Long Vực lại lặng yên tiêu tán đi, giống như Long Vực tùy biến mất theo. Nhưng mà, ngay sau đó phát sinh biến hóa làm tất cả mọi người cực kỳ kinh ngạc.
Sáu đám mây hợp lại làm một, tiếng long ngâm vang vọng không trung, đám mây chấn động mạnh mẽ, hình thái của nó cũng cải biến, một quang ảnh hình rồng nhàn nhạt hiện ra trên hư không, Tề Nhạc giật mình phát hiện, quang ảnh hình rồng trong Long Vực và điêu khắc hình rồng trong biệt thự là giống nhau. Càng làm hắn kinh ngạc đã xảy ra, quang ảnh hình rồng này dung hợp với mây mù, ngay sau đó, một tiếng long ngâm còn to hơn vang lên, mây trên không trung biến mất, chỉ còn lại môt con Bạch Long cực lớn xuất hiện.
Thân thể Bạch Long dài mấy chục thước, nhìn nó cực kỳ chân thật, long mục màu đỏ như hai viên bảo thạch, không ngừng tán phát hào quang khí phách ra khắp nơi. Đôi long giác, toàn thân bao trùm lân phiến màu trắng dày đặc, bốn trảo dưới thân không ngừng chuyển động, dưới trảo có sương mù lượn lờ, chính là hình dáng long đằng vân.
Long, không ngờ là long chân chính, thành viên bốn đại gia tộc không cách nào chuyển dời ánh mắt được, tuy bọn họ cũng biết Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần với tư cách đứng đầu thủ hộ giả, thực lực phi thường cường đại, nhưng không nghĩ tới cường đại tới mức độ này. Không cách nào dùng lời lẽ hình dung cảm giác lúc này, Long ah! Long là một trong những đồ đằng của đế vương, nhìn thây long xuất hiện, nội tâm của các thành viên bốn đại gia tộc bị áp xuống hạ phong.
Trong đó có lẽ rung động lớn nhất chính là Chu Thiên Lộc, ngay cả làn da bằng kim loại của hắn xuất hiện cảm giác rung động cực nhỏ. Long uy của Hải Như Nguyệt như áp toàn bộ lên người của hắn, bởi vậy hắn có cảm thụ rõ ràng nhất, chín thanh trường kiếm vào lúc Bạch Long xuất hiện đã mất đi khống chế, đây chính là bảo bối hắn bồi dưỡng tỉ mỉ nha. Đối mặt với áp lực cực lớn từ Bạch Long trên không trung, hắn không cách nào có chiến ý chứ đừng nói là chống cự.
Bạch Long há to miệng, một bạch viêm màu trắng từ trong miệng của nó phun ra, mục tiêu của bạch viêm cũng không phải Chu Thiên Lộc phía dưới, mà là tấm bia đá sừng sững ghi ba chữ Quỷ Kiến Sầu thật lớn. Tấm bia đá màu xám dưới sự bao phủ của bạch viêm nhanh chóng dỏ lên. Dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người, nham thạch cực lớn của tấm bia đá đã thu nhỏ lại, nhưng ngoại hình của tấm bia không bị phá hư.
Âm thanh Hải Như Nguyệt từ trong Bạch Long vang lên.
- Tất cả mọi người là thủ hộ giả phương đông, tôi không hy vọng ra tay độc ác, Chu gia chủ, chúng ta cần so nữa không?
Lúc này, dưới tác dụng của bạch viên, tấm bia đá cực lớn kia đã thu nhỏ hai phần ba, nhưng trên tấm bia đá không có một tia rạn nứt hay phá hư nào, ngay cả ba chữ Quỷ Kiến Sầu cũng cực kỳ rõ ràng.
Chu Thiên Lộc lui về phía sau một bước, áo giáo kim loại trên người biến mất, lộ trường bào màu trắng bên trong, thở dài một tiếng, nói:
- Tôi vốn chuẩn bị Cửu Ly Tử Mẫu Kiếm chống lại Long Vực, nhưng không ngờ còn chưa sử dụng, cũng đã bại, hơn nữa bại thảm hại như vậy. Nhưng không thể không thừa nhận, tôi không phải là đối thủ của cô.
Vừa nói, hắn lui về phía sau vài bước, hai tay rủ xuống, ý bảo mình đã nhận thua.
Phá hủy một tòa tấm bia đá dễ dàng, Chu Thiên Lộc tự nhận cũng có thể làm được, nhưng mà, muốn làm cho tấm bia đá không chút tổn thương nào, hắn không làm được. Hắn biết rõ, Hải Như Nguyệt biến thành cự long phun bạch viêm đã luyện hóa tạp chất trong bia đá, là tiến hành áp súc phân tử bên trong đá, mới có thể khiến tấm bia đá biến thành bộ dáng hiện giờ, long viêm cường đại như thế, năng lực khống chế tinh diệu như thế, hắn trừ nhận thua ra đã không còn biện pháp nào khác.
Kỳ thật, Hải Như Nguyệt trên không trung lúc này cũng thở ra một hơi, năng lực nàng sử dụng, là thức thứ mười trong Long Dược Thập Bát Kích, Thần Long Chân Thân, sau khi nàng đạt tới sáu vân, trong mấy ngày gần đây được khí tức Kỳ Lân phụ trợ nên lĩnh ngộ không lâu. Ngay cả cô ta cũng không nắm chắc có thể khống chế hoàn mỹ, sở dĩ lựa chọn sử dụng, là vì nàng muốn chấm dứt chiến đấu thật nhanh, năng lực của Chu Thiên Lộc còn cường đại hơn tưởng tượng của nàng, nhất là sau khi hắn sử dụng chín thanh kiếm, Hải Như Nguyệt đã hiểu được mình muốn thắng cũng khó khăn.
Bình luận facebook