Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 83
Giải Trĩ nói:
- Trong Kỳ Lân bát trân, Kỳ Lân Ẩn bài danh thứ tám, chính là kỳ trân cuối cùng, tuy nó thứ hạng thấp nhất. Nhưng anh ngàn vạn lần không nên xem thường nó, đối với anh mà nói, Kỳ Lân Ẩn hiện tại có tác dụng vô cùng lớn. Trong Kỳ Lân bát trân, trừ Kỳ Lân Châu ra, bảy kiện phần lớn là có quan hệ tới công kích, phòng ngự. Mà cái Kỳ Lân Ẩn là kiện phòng ngự.
Trải qua Giải Trĩ giới thiệu một phen, Tề Nhạc đã hiểu rõ về Kỳ Lân bát trân này rồi, vội vàng nói:
- Nói như vậy, Kỳ Lân Ẩn là màu đỏ sậm, hắn là một vị tiền bối Hỏa Kỳ Lân lưu lại.
Giải Trĩ ngừng một cái, sau nửa ngày, mới phát ra tiếng thở dài trầm thấp.
- Không, không phải. Sở dĩ Kỳ Lân Ẩn trân quý, cũng có thể trở một trong bát trân, là vì nó đến từ một vị tiền bối Hắc Kỳ Lân.
Tề Nhạc ngẩn người,
- Hắc Kỳ Lân? Chẳng lẽ là hỏa thuộc tính Hắc Kỳ Lân sao?
Giải Trĩ nói:
- Không, theo truyền thừa của tôi, vị Hắc Kỳ Lân kia có thuộc tính là lôi, mà không phải hỏa. Mà sở dĩ Kỳ Lân Ẩn có màu đỏ sậm, cũng không phải vì nguyên nhân thuộc tính nó. Bản thân Kỳ Lân có lân giáp, bên ngoài lân giáp là bộ lông kim, ngân hai màu, mà Hắc Kỳ Lân chính là màu đen. Cái Kỳ Lân Ẩn này không phải lân giáp, nhìn nó giống như vải vóc, kỳ thật, nó là da của vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia trước khi chết ngưng tụ tinh lực mà thành.
Nói đến đây, trong âm thanh Giải Trĩ tràn ngập bi ai. Với tư cách tùy tùng của Kỳ Lân, Giải Trĩ có cảm tình với Hắc Kỳ Lân là sâu nhất.
Tề Nhạc lúc này không có đưa ra nghi vấn, bởi vì hắn cảm giác được bi thương trong nội tâm của Giải Trĩ, chỉ lẳng lặng đợi nó nói tiếp.
- Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia, đã từng là tội nhân của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vì nguyên nhân do hắn, suýt nữa làm cho Kỳ Lân nhất tộc lâm vào hủy diệt. Kỳ Lân tuy cường đại, nhưng mà, trên người mỗi một vị Kỳ Lân, đều có nhược điểm trí mạng. Mà nhược điểm của mỗi vị Kỳ Lân vô cùng ẩn khuất, có xuất hiện ở phòng ngự, có xuất hiện trên công kích, có người nằm ở tính cách.
- Nhược điểm của Kỳ Lân, chính là bí mật trân quý nhất của Kỳ Lân, cho dù là đồng bạn cũng rất khó biết rõ. Mà vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia, chính là Kỳ Lân được sủng ái nhất trong bảy vị, bởi vì sáu vị Kỳ Lân còn lại theo thứ tự là cha mẹ, tổ phụ, tổ mẫu cùng với hai thúc thúc, hắn có thể nói là thiên chi kiêu tử của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vậy, bí mật quý giá nhất của Kỳ Lân đối với hắn mà nói không phải là bí mật.
- Hắn cũng không hổ thẹn kiêu ngạo của mọi người, bốn trăm năm mươi năm ngắn ngủi, liền trở thành cường giả trong Kỳ Lân nhất tộc. Nhưng mà, về sau hắn phạm sai lầm, sai lầm ảnh hưởng toàn bộ Kỳ Lân nhất tộc, cũng vì nguyên nhân này, khiến cho số lượng của Kỳ Lân bảo trì bảy đến mười vị lại biến thành không vượt qua ba vị.
Tề Nhạc chấn động trong lòng, nói:
- Chẳng lẽ hắn phản Kỳ Lân nhất tộc, đầu nhập vào hung thú sao?
- Không, Kỳ Lân nhất tộc chẳng những là vương giả trong thần thú, đồng thời cũng cao ngạo nhất, là dân tộc chính trực nhất trong thượng cổ thần thú. Nhưng mà, anh còn nhớ rõ tôi từng nói qua không, Kỳ Lân nhất tộc đều phong lưu? Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân này phạm sai lầm trên người nữ nhân.
- Hắn không thể kiềm chế yêu mến một hung thú không thể không nói, vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia yêu mến Cửu Vĩ Hồ xuất sắc nhất trong hung thú, nàng tuyệt sắc và vũ mị, bất luận thần thú nào cũng không so sánh được. Bởi vì mục tiêu của tiền bối Hắc Kỳ Lân này đều tập trung vào tu luyện, cho nên không hiểu nhiều về ngoại giới, cho nên, lúc hắn biết rõ thân phận chân thực của Cửu Vĩ Hồ kia, đã quá muộn.
Giải Trĩ không có tiếp tục nói nữa, nhưng Tề Nhạc cũng đã rõ, Cửu Vĩ Hồ bán đứng Hắc Kỳ Lân, đem tất cả nhược điểm của bảy vị Kỳ Lân nhất tộc kia nói cho phe thượng cổ hung thú, khiến Kỳ Lân nhất tộc bị đả kích mang tính hủy diệt, cũng vì nguyên nhân này, vị tiến bối Hắc Kỳ Lân kia trở thành tội nhân của Kỳ Lân nhất tộc. Tề Nhạc vừa nghĩ, càng hiểu rõ suy nghĩ của Giải Trĩ.
- Anh phán đoán trên cơ bản là chính xác, nhưng mà, ngươi lại xem nhẹ một điểm. Hắc Kỳ Lân với tư cách vương giả trong Kỳ Lân được sủng ái nhất, vị tiền bối kia là nhân tài xuất sắc nhất trong thần thú, bất luận ngoại hình hay thực lực, đều là nhân tài hiếm có của thần thú, tuy Cửu Vĩ Hồ bán đứng hắn, tuy khiến Kỳ Lân nhất tộc bị đả kích cực lớn, nhưng mà, Cửu Vĩ Hồ thực sự thật yêu mến tiền bối Hắc Kỳ Lân. Chính vì như thế, mới dẫn một bi kịch, tạo thành Kỳ Lân Ẩn.
Tề Nhạc có chút mờ mịt, nhìn qua Kỳ Lân Ẩn có màu đỏ sậm, giống như biến thành một con sông máu hiện ra trước mặt của hắn.
Giải Trĩ tiếp tục nói:
- Thời điểm tiền bối Hắc Kỳ Lân kia phát hiện mình bị lừa, thượng cổ hung thú đã tập trung toàn bộ thực lực đánh lén Kỳ Lân nhất tộc, lúc ấy, tổ phụ, tổ mẫu của Hắc Kỳ Lân cùng với cha mẹ, toàn bộ bị thượng cổ hung thú hi sinh mấy hung thú vạn năm làm đại giá. Thậm chí chỉ có cha của Hắc Kỳ Lân kịp thời phóng xuấ tinh hoa Kỳ Lân Tí của mình ra.
- Mà đổi được ba vị tiền bối Kỳ Lân, chết đi thật uổng phí. Khi đó, tiền bối Hắc Kỳ Lân lâm vào trong điên cuồng, hắn thật sự quá yêu Cửu Vĩ Hồ, hắn thật sự không muốn tin tưởng đây là sự thật. Nhưng mà, sự thật bày ở trước mắt, hắn không thừa nhận không được. Quay mắt nhìn sự hoài nghi của các thần thú, quay mắt nhìn thân nhân chết thảm, tinh thần của hắn suýt nữa sụp đổ.
- Vì báo thù cho thân thân, sau khi biết rõ chân tướng, hắn dẫn theo đại quân thần thú giết vào tận hang ổ của hung thú. Rốt cục, sau khi chém giết vô số hung thú, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ mà mình âu yếm. Thời điểm đó, Cửu Vĩ Hồ khóc, nàng chỉ cầu tiền bối Hắc Kỳ Lân giết chết mình, thì ra khi đó, Cửu Vĩ Hồ thổ lộ tiếng lòng của mình.
- Tiền bối Hắc Kỳ Lân nghe lời này của Cửu Vĩ Hồ, đôi mắt đen của hắn từ đen chuyển sang đỏ, lòng hắn tuy loạn, tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ, nhưng mà, sau một khắc này hắn hoàn toàn thanh tỉnh. Ngay sau đó, hắn quay người nhìn vào ba thượng cổ hung thú mạnh nhất, không chút do dự phóng thích Kỳ Lân Tí của mình, phóng thích toàn bộ tính mạng tinh hoa của bản thân.
- Ah!
Tề Nhạc kinh hô một tiếng, hắn phát hiện thân thể của mình như sôi trào lên, toàn thân không khỏi run nhè nhẹ, dường như hắn nhìn thấy toàn bộ tình cảnh diễn ra khi đó, nhìn thấy Hắc Kỳ Lân bị chúng bạn xa lánh, cảm nhận được thống khổ và bi ai của hắn. Là ai sai? Hắc Kỳ Lân sai sao? Hắn truy cầu tình yêu của mình, bởi vì yêu quá sâu mới sai. Cửu Vĩ Hồ sai sao? Không, từ góc độ tộc nhân của nàng mà nhìn, nàng cũng không sai. Nhưng mà, bi kịch vẫn hình thành, nhưng mà, thời điểm này, trong nội tâm Tề Nhạc vẫn bảo tồn một tia hy vọng.
- Trong Kỳ Lân bát trân, Kỳ Lân Ẩn bài danh thứ tám, chính là kỳ trân cuối cùng, tuy nó thứ hạng thấp nhất. Nhưng anh ngàn vạn lần không nên xem thường nó, đối với anh mà nói, Kỳ Lân Ẩn hiện tại có tác dụng vô cùng lớn. Trong Kỳ Lân bát trân, trừ Kỳ Lân Châu ra, bảy kiện phần lớn là có quan hệ tới công kích, phòng ngự. Mà cái Kỳ Lân Ẩn là kiện phòng ngự.
Trải qua Giải Trĩ giới thiệu một phen, Tề Nhạc đã hiểu rõ về Kỳ Lân bát trân này rồi, vội vàng nói:
- Nói như vậy, Kỳ Lân Ẩn là màu đỏ sậm, hắn là một vị tiền bối Hỏa Kỳ Lân lưu lại.
Giải Trĩ ngừng một cái, sau nửa ngày, mới phát ra tiếng thở dài trầm thấp.
- Không, không phải. Sở dĩ Kỳ Lân Ẩn trân quý, cũng có thể trở một trong bát trân, là vì nó đến từ một vị tiền bối Hắc Kỳ Lân.
Tề Nhạc ngẩn người,
- Hắc Kỳ Lân? Chẳng lẽ là hỏa thuộc tính Hắc Kỳ Lân sao?
Giải Trĩ nói:
- Không, theo truyền thừa của tôi, vị Hắc Kỳ Lân kia có thuộc tính là lôi, mà không phải hỏa. Mà sở dĩ Kỳ Lân Ẩn có màu đỏ sậm, cũng không phải vì nguyên nhân thuộc tính nó. Bản thân Kỳ Lân có lân giáp, bên ngoài lân giáp là bộ lông kim, ngân hai màu, mà Hắc Kỳ Lân chính là màu đen. Cái Kỳ Lân Ẩn này không phải lân giáp, nhìn nó giống như vải vóc, kỳ thật, nó là da của vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia trước khi chết ngưng tụ tinh lực mà thành.
Nói đến đây, trong âm thanh Giải Trĩ tràn ngập bi ai. Với tư cách tùy tùng của Kỳ Lân, Giải Trĩ có cảm tình với Hắc Kỳ Lân là sâu nhất.
Tề Nhạc lúc này không có đưa ra nghi vấn, bởi vì hắn cảm giác được bi thương trong nội tâm của Giải Trĩ, chỉ lẳng lặng đợi nó nói tiếp.
- Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia, đã từng là tội nhân của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vì nguyên nhân do hắn, suýt nữa làm cho Kỳ Lân nhất tộc lâm vào hủy diệt. Kỳ Lân tuy cường đại, nhưng mà, trên người mỗi một vị Kỳ Lân, đều có nhược điểm trí mạng. Mà nhược điểm của mỗi vị Kỳ Lân vô cùng ẩn khuất, có xuất hiện ở phòng ngự, có xuất hiện trên công kích, có người nằm ở tính cách.
- Nhược điểm của Kỳ Lân, chính là bí mật trân quý nhất của Kỳ Lân, cho dù là đồng bạn cũng rất khó biết rõ. Mà vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia, chính là Kỳ Lân được sủng ái nhất trong bảy vị, bởi vì sáu vị Kỳ Lân còn lại theo thứ tự là cha mẹ, tổ phụ, tổ mẫu cùng với hai thúc thúc, hắn có thể nói là thiên chi kiêu tử của Kỳ Lân nhất tộc, bởi vậy, bí mật quý giá nhất của Kỳ Lân đối với hắn mà nói không phải là bí mật.
- Hắn cũng không hổ thẹn kiêu ngạo của mọi người, bốn trăm năm mươi năm ngắn ngủi, liền trở thành cường giả trong Kỳ Lân nhất tộc. Nhưng mà, về sau hắn phạm sai lầm, sai lầm ảnh hưởng toàn bộ Kỳ Lân nhất tộc, cũng vì nguyên nhân này, khiến cho số lượng của Kỳ Lân bảo trì bảy đến mười vị lại biến thành không vượt qua ba vị.
Tề Nhạc chấn động trong lòng, nói:
- Chẳng lẽ hắn phản Kỳ Lân nhất tộc, đầu nhập vào hung thú sao?
- Không, Kỳ Lân nhất tộc chẳng những là vương giả trong thần thú, đồng thời cũng cao ngạo nhất, là dân tộc chính trực nhất trong thượng cổ thần thú. Nhưng mà, anh còn nhớ rõ tôi từng nói qua không, Kỳ Lân nhất tộc đều phong lưu? Vị tiền bối Hắc Kỳ Lân này phạm sai lầm trên người nữ nhân.
- Hắn không thể kiềm chế yêu mến một hung thú không thể không nói, vị tiền bối Hắc Kỳ Lân kia yêu mến Cửu Vĩ Hồ xuất sắc nhất trong hung thú, nàng tuyệt sắc và vũ mị, bất luận thần thú nào cũng không so sánh được. Bởi vì mục tiêu của tiền bối Hắc Kỳ Lân này đều tập trung vào tu luyện, cho nên không hiểu nhiều về ngoại giới, cho nên, lúc hắn biết rõ thân phận chân thực của Cửu Vĩ Hồ kia, đã quá muộn.
Giải Trĩ không có tiếp tục nói nữa, nhưng Tề Nhạc cũng đã rõ, Cửu Vĩ Hồ bán đứng Hắc Kỳ Lân, đem tất cả nhược điểm của bảy vị Kỳ Lân nhất tộc kia nói cho phe thượng cổ hung thú, khiến Kỳ Lân nhất tộc bị đả kích mang tính hủy diệt, cũng vì nguyên nhân này, vị tiến bối Hắc Kỳ Lân kia trở thành tội nhân của Kỳ Lân nhất tộc. Tề Nhạc vừa nghĩ, càng hiểu rõ suy nghĩ của Giải Trĩ.
- Anh phán đoán trên cơ bản là chính xác, nhưng mà, ngươi lại xem nhẹ một điểm. Hắc Kỳ Lân với tư cách vương giả trong Kỳ Lân được sủng ái nhất, vị tiền bối kia là nhân tài xuất sắc nhất trong thần thú, bất luận ngoại hình hay thực lực, đều là nhân tài hiếm có của thần thú, tuy Cửu Vĩ Hồ bán đứng hắn, tuy khiến Kỳ Lân nhất tộc bị đả kích cực lớn, nhưng mà, Cửu Vĩ Hồ thực sự thật yêu mến tiền bối Hắc Kỳ Lân. Chính vì như thế, mới dẫn một bi kịch, tạo thành Kỳ Lân Ẩn.
Tề Nhạc có chút mờ mịt, nhìn qua Kỳ Lân Ẩn có màu đỏ sậm, giống như biến thành một con sông máu hiện ra trước mặt của hắn.
Giải Trĩ tiếp tục nói:
- Thời điểm tiền bối Hắc Kỳ Lân kia phát hiện mình bị lừa, thượng cổ hung thú đã tập trung toàn bộ thực lực đánh lén Kỳ Lân nhất tộc, lúc ấy, tổ phụ, tổ mẫu của Hắc Kỳ Lân cùng với cha mẹ, toàn bộ bị thượng cổ hung thú hi sinh mấy hung thú vạn năm làm đại giá. Thậm chí chỉ có cha của Hắc Kỳ Lân kịp thời phóng xuấ tinh hoa Kỳ Lân Tí của mình ra.
- Mà đổi được ba vị tiền bối Kỳ Lân, chết đi thật uổng phí. Khi đó, tiền bối Hắc Kỳ Lân lâm vào trong điên cuồng, hắn thật sự quá yêu Cửu Vĩ Hồ, hắn thật sự không muốn tin tưởng đây là sự thật. Nhưng mà, sự thật bày ở trước mắt, hắn không thừa nhận không được. Quay mắt nhìn sự hoài nghi của các thần thú, quay mắt nhìn thân nhân chết thảm, tinh thần của hắn suýt nữa sụp đổ.
- Vì báo thù cho thân thân, sau khi biết rõ chân tướng, hắn dẫn theo đại quân thần thú giết vào tận hang ổ của hung thú. Rốt cục, sau khi chém giết vô số hung thú, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ mà mình âu yếm. Thời điểm đó, Cửu Vĩ Hồ khóc, nàng chỉ cầu tiền bối Hắc Kỳ Lân giết chết mình, thì ra khi đó, Cửu Vĩ Hồ thổ lộ tiếng lòng của mình.
- Tiền bối Hắc Kỳ Lân nghe lời này của Cửu Vĩ Hồ, đôi mắt đen của hắn từ đen chuyển sang đỏ, lòng hắn tuy loạn, tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ, nhưng mà, sau một khắc này hắn hoàn toàn thanh tỉnh. Ngay sau đó, hắn quay người nhìn vào ba thượng cổ hung thú mạnh nhất, không chút do dự phóng thích Kỳ Lân Tí của mình, phóng thích toàn bộ tính mạng tinh hoa của bản thân.
- Ah!
Tề Nhạc kinh hô một tiếng, hắn phát hiện thân thể của mình như sôi trào lên, toàn thân không khỏi run nhè nhẹ, dường như hắn nhìn thấy toàn bộ tình cảnh diễn ra khi đó, nhìn thấy Hắc Kỳ Lân bị chúng bạn xa lánh, cảm nhận được thống khổ và bi ai của hắn. Là ai sai? Hắc Kỳ Lân sai sao? Hắn truy cầu tình yêu của mình, bởi vì yêu quá sâu mới sai. Cửu Vĩ Hồ sai sao? Không, từ góc độ tộc nhân của nàng mà nhìn, nàng cũng không sai. Nhưng mà, bi kịch vẫn hình thành, nhưng mà, thời điểm này, trong nội tâm Tề Nhạc vẫn bảo tồn một tia hy vọng.
Bình luận facebook