Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 89
Cơ Đức hiếu kỳ hỏi:
- Bốn chữ gì?
Tề Nhạc kiêu ngạo nói:
- Lưu động pháo phòng.
Cơ Đức há to mồm, nhìn Tề Nhạc giống như nhìn người từ Hỏa tinh xuống vậy. Tuy Tề Nhạc cố ý hạ giọng, nhưng Minh Minh ngồi đằng sau khẽ biến sắc, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Tề Nhạc không cười nhạo:
- Thế nào, ý tưởng rất tốt đúng không. Sau này anh nên lái đẹp đi khắp nơi cua mỹ nữ, còn có thể giảm bớt tiền thuê phòng, đây là chuyện hưởng thụ cỡ nào. Tùy thời có thể dùng làm chiến trường được đấy.
Cơ Đức nuốt nước bọt, nói:
- Như vậy cũng được? Như vậy tính toán ra, dường như chỉ có SRX mới có chức năng này. Nhưng mà, sư phụ ah! Nếu ngài dán bốn chữ đó lên, không sợ cảnh sát bắt ngài sao?
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Anh biết cái gì. Bốn chữ kia không phải dán ở một bên. Cảnh sát tối đa chỉ có thể nhìn hai bên. Chẳng lẽ tôi không thể dán ở bên trong được sao, dán bên ngoài làm cái gì?
- Mả mẹ nó, sư phụ, ngài đúng là quá dâm đãng.
Con mắt Cơ Đức cũng có hào quang bắn ra, cố ý liếc mắt nhìn Minh Minh ngồi ở ghế sau. Dường như đang giả bộ suy tư cái gì đó.
Tề Nhạc nói:
- Tốt, rốt cuộc anh có chơ mượn không, trên xe còn có anh mà, anh còn sợ cái gì?
Cơ Đức do dự mà nói:
- Sư phụ, anh thật sự chỉ mượn một giờ thôi sao? Hơn nữa, có những thứ tuyệt đối không thể đụng vào nha. Tuy xem của tôi tinh an toàn không tệ, nhưng mà, tôi còn không nỡ đụng vào bảo bôi này đâu đấy.
Tề Nhạc vỗ vỗ vai của hắn, nói:
- Yên tâm đi, kỹ thuật của sư phụ anh không kém gì anh đâu. Nói như thế nào, tôi cũng là người chơi xe mười mấy năm mà.
Cơ Đức nghi hoặc liếc mắt nhìn qua Tề Nhạc chỉ mới mười chín tuổi, tuy trong lòng có chỗ nghi vấn, nhưng đành phải gật đầu. Hai chữ sư phụ này không phải nói không, thực lực Tề Nhạc cùng Chu thúc đã mang lại rung động thật lớn cho hắn, cho nên hắn rất tôn kính.
Hai người trao đổi chỗ ngồi, ngồi lên vị trí của Cơ Đức, Tề Nhạc lập tức rất hưng phấn, động tác thuần thục điều chỉnh vị trí kính phản quang, nhìn hắn đúng là ra dáng người lái xe lão luyện, làm cho Cơ Đức ngồi ở bên an tâm một chút. Liếc mắt nhìn ra ngoài, nói:
- Sư phụ, một giờ nha.
- Được rồi, lề mề giống đàn bà quá. Cái nút tăng lên tám xi lanh nằm ở chỗ nào?
Đột nhiên Cơ Đức có cảm giác như rơi vào tay hải tặc, im lặng chỉ chỉ vào cái nút ở tay lái, đã lớn như vậy, đây là lần đầu tiên có người nói hắn giống đàn bà.
Trong lòng Tề Nhạc có chút cười trộm, nếu như Cơ Đức biết rõ mình ngay cả bằng lái xe cũng không có, không biết sẽ nghĩ như thế nào. Không phải hắn không muốn lấy bằng lái xe, chủ yếu là thi bằng lái cần tiền, hơn nữa còn không rẻ.
Xe việt dã của Cơ Đức bắt đầu hoạt động, chân của Tề Nhạc đạp lên chân ga, lập tức chạy thẳng tới trước đèn đỏ liền phanh lại, lốp xe phát ra âm thanh thắng gấp chói tai.
- Chậm một chút, sư phụ ngàui chậm một chút.
Cơ Đức nghe được tiếng bánh xe bảo bối của mình rít lên thì la lên, thống khổ nhắm mắt lại. Nhưng mà, hắn không thể không thừa nhận, kỹ thuật điều khiển của Tề Nhạc rất thuần thục, động tác thật nhanh, động tác như lưu thủy hành vân, tốc độ xe vẫn bảo trì không đổi, di chuyển qua dòng xe qua lại không ngừng rất chuẩn. May mắn chiếc xe của Cơ Đức có treo quân bài, trên đường đi mới không gặp xe cảnh sát đuổi theo.
Xe từ đường cao tốc bên cạnh biệt thự Long Vực chạy thẳng tới Kinh Thành, còn chạy vòng quanh thành phố, Tề Nhạc chỉ dùng thời gian hai mươi phút ngắn ngủi, đó là dưới tình huống đường cũng không được tôt, cho dù là Cơ Đức, khả năng tốt nhất cũng chỉ co tốc độ này.
Ự...c một tiếng, xe việt dã ổn định dừng lại bên dưới một cầu vượt, Tề Nhạc hưng phấn nói:
- Thống khoái, thực con mẹ nó thống khoái, xe tốt quả nhiên không giống bình thường. Cơ Đức, hệ thống khóa chênh lệch trước sau và cân đối của xe quá tốt, anh nhất định đã trang cân đối cán, còn nữa, xe của anh còn căn cứ theo tốc độ của gầm xe tự hành mà làm. Không tệ, rất tốt.
Vừa nói, hắn mở cửa xe nhảy xuống đường.
Minh Minh ngồi trên xe, cười khổ nói:
- Anh à, em cảm thấy anh giao xe cho anh ấy thật sự là quyết định sai lầm.
Cơ Đức nói:
- Anh cũng nghĩ như vậy, nhưng mà mượn cũng đã mượn, dù sao chỉ có một giờ, hiện giờ anh chỉ hy vọng sư phụ không đụng xe là tốt rồi.
Vừa nói, bọn họ nhìn qua Tề Nhạc ở bên ngoài, lúc này mới phát hiện, con đường dưới cầu vượt, đã sớm tụ tập hơn mười chiếc xe. Những chiếc xe này nhìn thì thấy giá không cao, nhưng nhìn đầu xe tới cuối xe, những này xe đều trải qua tân trang, âm thanh động cơ gầm gú vang lên, tiêng gầm rú từng cơn này làm người ta như sôi máu lên. Cơ Đức chỉ thấy Tề Nhạc đi tới một đám người tụ tập rồi nói cái gì đó, lại xoay tay chỉ chỉ vào xe của mình, dự cảm không tốt trong nội tâm tăng thêm vài phần. Tề Nhạc dùng thân thể ngăn cản ánh mắt của Cơ Đức bên này, tay thu trước người, không biết đang nói chuyện gì. Nhưng nhìn mái tóc nhuộm đủ màu của đám người kia, vừa nhìn là biết không phải gia hỏa đúng đắn, nhưng ánh mắt khinh thường của chúng nhìn xe của mình, Cơ Đức lập tức hiểu được cái gì đó.
Không lâu sau, Tề Nhạc trở về, một lần nữa ngồi trên xe, buộc dây an toàn lại, cười hắc hắc, nói:
- Lần này tôi sẽ cho chúng biết lợi hại.
Minh Minh nói:
- Tề Nhạc, anh tới nơi này làm cái gì?
Tề Nhạc ngậm điếu thuốc trong miệng, sau đo nhóm lửa cho mình, đưa cho Cơ Đức một điếu, nói:
- Tới đây làm cái gì? Đương nhiên là đua xe. Trước kia tôi chỉ có thể nhìn người khác lái xe, những chiếc xe của đám người này, nhìn bề ngoài đứng có khinh thường, tân trang rất là khoa trương đấy, tất cả đều tăng áp khí, thậm chí còn có song tua-bin. Rất mạnh, hôm nay tôi sẽ liều với bọn họ một lần. Nghe nói qua Nhị Hoàn Thập Tam Lang không, chính là tên tóc vàng. Nhưng mà, hắn còn không phải cao thủ chân chính, thấy cô gái đeo bông tai lớn không, đó mới là mạnh nhất ở đây. Nàng đã từng sáng tạo hai hoàn trong tám phút, hôm nay nàng chính là mục tiêu của tôi.
- Sư phụ, cái này không được a. Tám phút hoàn thành hai hoàn, vậy phải nhanh bao nhiêu? Hai hoàn nói như thế nào cũng vài chục km.
Cơ Đức nhìn qua Tề Nhạc cao hứng bừng bừng, lập tức biết rõ không ổn.
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Nam nhân nói lời phải giữ lời, đã nói một giờ, bây giờ còn bốn mươi phút đấy.
- Tôi...
Tề Nhạc không quan tâm tới Cơ Đức, chính mình đem xe đậu ở sau cùng mười mấy chiếc xe này, hắn rất chuyên chú, giống như đang tham gia giải F1 vậy.
Qua một lúc sau, dưới cầu vượt có âm thanh động cơ gầm rú vang trời, mười mấy chiếc xe, dùng tốc độ nhanh nhất chạy vòng quanh thành phố.
Mười phút hai hoàn, tuy không có hỗn loạn, nhưng tuyệt đối là tốc độ chóng mặt, mười mấy chiếc xe đột nhiên tiến vào dòng xe, lập tức dẫn phát tiếng phanh gấp chói tai.
- Bốn chữ gì?
Tề Nhạc kiêu ngạo nói:
- Lưu động pháo phòng.
Cơ Đức há to mồm, nhìn Tề Nhạc giống như nhìn người từ Hỏa tinh xuống vậy. Tuy Tề Nhạc cố ý hạ giọng, nhưng Minh Minh ngồi đằng sau khẽ biến sắc, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe.
Tề Nhạc không cười nhạo:
- Thế nào, ý tưởng rất tốt đúng không. Sau này anh nên lái đẹp đi khắp nơi cua mỹ nữ, còn có thể giảm bớt tiền thuê phòng, đây là chuyện hưởng thụ cỡ nào. Tùy thời có thể dùng làm chiến trường được đấy.
Cơ Đức nuốt nước bọt, nói:
- Như vậy cũng được? Như vậy tính toán ra, dường như chỉ có SRX mới có chức năng này. Nhưng mà, sư phụ ah! Nếu ngài dán bốn chữ đó lên, không sợ cảnh sát bắt ngài sao?
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Anh biết cái gì. Bốn chữ kia không phải dán ở một bên. Cảnh sát tối đa chỉ có thể nhìn hai bên. Chẳng lẽ tôi không thể dán ở bên trong được sao, dán bên ngoài làm cái gì?
- Mả mẹ nó, sư phụ, ngài đúng là quá dâm đãng.
Con mắt Cơ Đức cũng có hào quang bắn ra, cố ý liếc mắt nhìn Minh Minh ngồi ở ghế sau. Dường như đang giả bộ suy tư cái gì đó.
Tề Nhạc nói:
- Tốt, rốt cuộc anh có chơ mượn không, trên xe còn có anh mà, anh còn sợ cái gì?
Cơ Đức do dự mà nói:
- Sư phụ, anh thật sự chỉ mượn một giờ thôi sao? Hơn nữa, có những thứ tuyệt đối không thể đụng vào nha. Tuy xem của tôi tinh an toàn không tệ, nhưng mà, tôi còn không nỡ đụng vào bảo bôi này đâu đấy.
Tề Nhạc vỗ vỗ vai của hắn, nói:
- Yên tâm đi, kỹ thuật của sư phụ anh không kém gì anh đâu. Nói như thế nào, tôi cũng là người chơi xe mười mấy năm mà.
Cơ Đức nghi hoặc liếc mắt nhìn qua Tề Nhạc chỉ mới mười chín tuổi, tuy trong lòng có chỗ nghi vấn, nhưng đành phải gật đầu. Hai chữ sư phụ này không phải nói không, thực lực Tề Nhạc cùng Chu thúc đã mang lại rung động thật lớn cho hắn, cho nên hắn rất tôn kính.
Hai người trao đổi chỗ ngồi, ngồi lên vị trí của Cơ Đức, Tề Nhạc lập tức rất hưng phấn, động tác thuần thục điều chỉnh vị trí kính phản quang, nhìn hắn đúng là ra dáng người lái xe lão luyện, làm cho Cơ Đức ngồi ở bên an tâm một chút. Liếc mắt nhìn ra ngoài, nói:
- Sư phụ, một giờ nha.
- Được rồi, lề mề giống đàn bà quá. Cái nút tăng lên tám xi lanh nằm ở chỗ nào?
Đột nhiên Cơ Đức có cảm giác như rơi vào tay hải tặc, im lặng chỉ chỉ vào cái nút ở tay lái, đã lớn như vậy, đây là lần đầu tiên có người nói hắn giống đàn bà.
Trong lòng Tề Nhạc có chút cười trộm, nếu như Cơ Đức biết rõ mình ngay cả bằng lái xe cũng không có, không biết sẽ nghĩ như thế nào. Không phải hắn không muốn lấy bằng lái xe, chủ yếu là thi bằng lái cần tiền, hơn nữa còn không rẻ.
Xe việt dã của Cơ Đức bắt đầu hoạt động, chân của Tề Nhạc đạp lên chân ga, lập tức chạy thẳng tới trước đèn đỏ liền phanh lại, lốp xe phát ra âm thanh thắng gấp chói tai.
- Chậm một chút, sư phụ ngàui chậm một chút.
Cơ Đức nghe được tiếng bánh xe bảo bối của mình rít lên thì la lên, thống khổ nhắm mắt lại. Nhưng mà, hắn không thể không thừa nhận, kỹ thuật điều khiển của Tề Nhạc rất thuần thục, động tác thật nhanh, động tác như lưu thủy hành vân, tốc độ xe vẫn bảo trì không đổi, di chuyển qua dòng xe qua lại không ngừng rất chuẩn. May mắn chiếc xe của Cơ Đức có treo quân bài, trên đường đi mới không gặp xe cảnh sát đuổi theo.
Xe từ đường cao tốc bên cạnh biệt thự Long Vực chạy thẳng tới Kinh Thành, còn chạy vòng quanh thành phố, Tề Nhạc chỉ dùng thời gian hai mươi phút ngắn ngủi, đó là dưới tình huống đường cũng không được tôt, cho dù là Cơ Đức, khả năng tốt nhất cũng chỉ co tốc độ này.
Ự...c một tiếng, xe việt dã ổn định dừng lại bên dưới một cầu vượt, Tề Nhạc hưng phấn nói:
- Thống khoái, thực con mẹ nó thống khoái, xe tốt quả nhiên không giống bình thường. Cơ Đức, hệ thống khóa chênh lệch trước sau và cân đối của xe quá tốt, anh nhất định đã trang cân đối cán, còn nữa, xe của anh còn căn cứ theo tốc độ của gầm xe tự hành mà làm. Không tệ, rất tốt.
Vừa nói, hắn mở cửa xe nhảy xuống đường.
Minh Minh ngồi trên xe, cười khổ nói:
- Anh à, em cảm thấy anh giao xe cho anh ấy thật sự là quyết định sai lầm.
Cơ Đức nói:
- Anh cũng nghĩ như vậy, nhưng mà mượn cũng đã mượn, dù sao chỉ có một giờ, hiện giờ anh chỉ hy vọng sư phụ không đụng xe là tốt rồi.
Vừa nói, bọn họ nhìn qua Tề Nhạc ở bên ngoài, lúc này mới phát hiện, con đường dưới cầu vượt, đã sớm tụ tập hơn mười chiếc xe. Những chiếc xe này nhìn thì thấy giá không cao, nhưng nhìn đầu xe tới cuối xe, những này xe đều trải qua tân trang, âm thanh động cơ gầm gú vang lên, tiêng gầm rú từng cơn này làm người ta như sôi máu lên. Cơ Đức chỉ thấy Tề Nhạc đi tới một đám người tụ tập rồi nói cái gì đó, lại xoay tay chỉ chỉ vào xe của mình, dự cảm không tốt trong nội tâm tăng thêm vài phần. Tề Nhạc dùng thân thể ngăn cản ánh mắt của Cơ Đức bên này, tay thu trước người, không biết đang nói chuyện gì. Nhưng nhìn mái tóc nhuộm đủ màu của đám người kia, vừa nhìn là biết không phải gia hỏa đúng đắn, nhưng ánh mắt khinh thường của chúng nhìn xe của mình, Cơ Đức lập tức hiểu được cái gì đó.
Không lâu sau, Tề Nhạc trở về, một lần nữa ngồi trên xe, buộc dây an toàn lại, cười hắc hắc, nói:
- Lần này tôi sẽ cho chúng biết lợi hại.
Minh Minh nói:
- Tề Nhạc, anh tới nơi này làm cái gì?
Tề Nhạc ngậm điếu thuốc trong miệng, sau đo nhóm lửa cho mình, đưa cho Cơ Đức một điếu, nói:
- Tới đây làm cái gì? Đương nhiên là đua xe. Trước kia tôi chỉ có thể nhìn người khác lái xe, những chiếc xe của đám người này, nhìn bề ngoài đứng có khinh thường, tân trang rất là khoa trương đấy, tất cả đều tăng áp khí, thậm chí còn có song tua-bin. Rất mạnh, hôm nay tôi sẽ liều với bọn họ một lần. Nghe nói qua Nhị Hoàn Thập Tam Lang không, chính là tên tóc vàng. Nhưng mà, hắn còn không phải cao thủ chân chính, thấy cô gái đeo bông tai lớn không, đó mới là mạnh nhất ở đây. Nàng đã từng sáng tạo hai hoàn trong tám phút, hôm nay nàng chính là mục tiêu của tôi.
- Sư phụ, cái này không được a. Tám phút hoàn thành hai hoàn, vậy phải nhanh bao nhiêu? Hai hoàn nói như thế nào cũng vài chục km.
Cơ Đức nhìn qua Tề Nhạc cao hứng bừng bừng, lập tức biết rõ không ổn.
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Nam nhân nói lời phải giữ lời, đã nói một giờ, bây giờ còn bốn mươi phút đấy.
- Tôi...
Tề Nhạc không quan tâm tới Cơ Đức, chính mình đem xe đậu ở sau cùng mười mấy chiếc xe này, hắn rất chuyên chú, giống như đang tham gia giải F1 vậy.
Qua một lúc sau, dưới cầu vượt có âm thanh động cơ gầm rú vang trời, mười mấy chiếc xe, dùng tốc độ nhanh nhất chạy vòng quanh thành phố.
Mười phút hai hoàn, tuy không có hỗn loạn, nhưng tuyệt đối là tốc độ chóng mặt, mười mấy chiếc xe đột nhiên tiến vào dòng xe, lập tức dẫn phát tiếng phanh gấp chói tai.
Bình luận facebook