Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-98
Chương 98: Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng
Chương 98 : Sau cơn mưa trời lại sáng
A Hoa không nói thêm gì nữa mà chỉ đứng ở phía sau ông ta, nhìn phong cảnh bên dưới theo tầm nhìn của Tam gia.
Khi Lý Bách nhìn thấy Lục Dao một lần nữa là ở trên công trường xây dựng, khu vực công trường này đã xảy ra nhiều tai nạn, tạm dừng thi công hơn một tháng, cuối cùng đã bắt đầu làm việc trở lại.
Khi Mã Thắng đi theo Lý Bách đến công trường thì đã thấy Lục Dao đội mũ bảo hộ đứng kiểm tra tiến độ thi công, “Cô Lục!” Mã Thắng đứng ở một chỗ và hét to.
Lục Dao tạm dừng cuộc trò chuyện với người phụ trách công trường, quay người lại thì thấy boss lớn của Tập đoàn Tinh Thần đang đứng ở cách đó không xa. Lúc này, cảnh tượng trên công trường xây dựng đã khác xa so với một tháng trước.
Lý Bách nhìn cảnh tượng ồn ào xung quanh, rốt cuộc tảng đá lớn trong lòng của anh đã được buông xuống. Mảnh đất này đã trải qua trăm cay nghìn đắng, lúc đầu là mảnh đất vàng được người người săn đón, nhưng sau đó lại biến thành nơi người nào nghe thấy cũng sợ, cuối cùng nó đã trở về chỗ nó nên có.
“Lý tổng.” Lục Dao cầm theo chiếc mũ bảo hộ đi đến, Lý Bách nhìn Lục Dao cảm thấy chỗ nào của cô cũng thuận mắt, Lục Dao đúng là ngôi sao may mắn của Tinh Thần.
“Lục Dao, lần này thực sự là nhờ có cô. Kể từ khi bắt đầu dự án, tiến độ suôn sẻ như vậy, cuối cùng cũng tôi cũng có thể yên tâm rồi.” Lý Bách rất muốn ôm Lục Dao xoay vài vòng, từ lúc công trường này được khởi công lại thì cổ phiếu của Tinh Thần đã tăng, mặc dù không được cao như trước, nhưng khoảng cách cũng không còn xa lắm.
“Lý tổng, nếu không có sự hỗ trợ của anh thì mảnh đất phong thủy này sẽ không khôi phục nhanh được như vậy.” Lục Dao cũng nói thật lòng, cách tốt nhất để khôi phục phong thủy chính là dùng ngọc thạch(*), hơn nữa còn phải là loại ngọc thạch tốt nhất, cộng với một ít núi giả có nước chảy, phong thủy của mảnh đất này đã dần khôi phục.
(*) Ngọc thạch là một loại đá quý màu xanh thường dùng để làm vật trang trí hoặc trang sức.
Những người công nhân lúc trước làm việc ở đây cũng nhận được một viên ngọc thạch bé bằng móng tay, mặc dù rất nhỏ, nhưng chất liệu tốt, lúc đó trong lòng của nhóm người đó cũng rất vui. Không chỉ được trả tiền lương, mà còn nhận được một viên ngọc thạch, trong nháy mắt, bầu không khí của công trường trở nên tốt hơn, trạng thái tâm lý đi lên như vậy cũng là do ảnh hưởng của phong thủy, Lục Dao không ngờ rằng phong thủy của mảnh đất này lại khôi phục nhanh như vậy.
Đối với Lý Bách, những chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì không phải là vấn đề lớn, chỉ cần chi một ít tiền nhưng lại có thể kiếm lại được nhiều tiền hơn thì đương nhiên đây là một vụ làm ăn có lợi.
Lý Bách nhìn Lục Dao ở trước mặt mình, khuôn mặt này, không vào showbiz đúng là lãng phí, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của Lục Dao, nếu vào showbiz thì ngược lại càng lãng phí, “Được rồi, Lục Dao, cô cũng là sinh viên năm tư rồi nhỉ, có định cân nhắc vào làm ở Tinh Thần không?”
Đối với Lục Dao, mặc dù Tinh Thần là một công ty lớn, nhưng lĩnh vực kiến trúc của bọn họ mới chỉ phát triển trong mấy năm gần đây, so ra thì còn kém hơn so với một số công ty xây dựng lâu đời, nhưng cũng không thể không nói, phúc lợi của Tinh Thần rất tốt, hơn nữa không gian phát triển trong tương lai cũng rất lớn.
Dường như là nhìn thấu sự do dự của Lục Dao, Lý Bách cũng không can thiệp nhiều, “Cô không cần phải trả lời ngay, có thể suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng trả lời.”
Lục Dao cười gật đầu, “Cảm ơn Lý tổng, tôi sẽ suy nghĩ kỹ.”
Về điểm này, Lục Dao sẽ suy nghĩ kỹ lại. Khi thấy sắp đến giờ tan làm, Lục Dao nhận được một cuộc điện thoại bất ngờ, người gọi là mẹ của Chu Văn.
Lục Dao đến quán cà phê gần trường theo lời hẹn, mẹ của Chu Văn - Lư Tử Cầm là một người phụ nữ rất thanh lịch, mái tóc nâu uốn xoăn của bà ta được vấn gọn lại, bà mặc một bộ đồ công sở, bên ngoài khoác một cái áo gió, trong quán cà phê rất ấm, nên bà ta cởi áo gió ra và chỉ mặc bộ quần áo màu hồng.
Lục Dao mặc bộ quần áo màu xám, tóc buộc đuôi ngựa, khoác túi nghiêng người bước vào quán cà phê. Ở vị trí đã hẹn trước, Lục Dao liếc mắt nhìn thấy người phụ nữ đó, cô cắn môi, cau mày, hiển nhiên là theo tình hình trước mắt thì đây không phải là một người dễ đối phó.
Cô thở dài, có một số việc nên giải quyết thì phải giải quyết cho dứt khoát. Cô bước tới và dừng lại ở trước bàn của người phụ nữ đó, Lư Tử Cầm đang cầm máy tính bảng đọc báo ngẩng đầu lên nhìn Lục Dao đứng ở bên cạnh.
“Chào bà, tôi là Lục Dao.”
Lư Tử Cầm nhìn cô gái trước mặt, đúng là, ngoài khuôn mặt đẹp ra, bà ta thật sự không hiểu nổi vì sao con trai của mình lại mê mẩn người con gái này như vậy.
Thậm chí con trai bà ta đã vì cô gái này mà cầu xin bà ta và bố của nó, vì vậy Lư Tử Cầm sau khi tìm được thông tin của Lục Dao liền hẹn cô ra ngoài, nhưng một cô gái như thế này, thật sự đã khiến bà ta thất vọng.
Bà ta rủ mắt, vẫy tay, “Ngồi đi.”
Lục Dao nhìn xuống, ngồi ở phía đối diện, người phục vụ của quán cà phê tiến đến, “Cho tôi một ly nước lọc là được rồi.”
Lư Tử Cầm ngẩng đầu nhìn cô, “Lục Dao, tôi là mẹ của Chu Văn, cô có thể gọi tôi là bà Lư.”
Lục Dao gật đầu, “Không biết bà Lư tìm tôi có việc gì?”
Lư Tử Cầm nhìn thấy người phục vụ cầm khay đi đến, bà ta nho nhã cầm tách cà phê lên, nhẹ nhàng nhấm nháp một ngụm, sau đó khẽ nhíu mày, hiển nhiên là cà phê của quán này không hợp khẩu vị của bà ta.
“Lục Dao, chẳng lẽ cô không biết tôi tìm cô là vì lý do gì?” Lư Tử Cầm đặt tách cà phê xuống, ngước mắt nhìn Lục Dao, giọng nói mang theo sự kiêu ngạo.
“Bà Lư, có chuyện gì bà cứ nói thẳng.” Mặc dù Lục Dao biết Lư Tử Cầm đến tìm mình là vì chuyện gì.
Lư Tử Cầm nhìn thẳng vào mắt Lục Dao, nhưng ngay sau đó bà ta đã bại trận, căn bản là Lục Dao không giống nhân viên của mình không dám nhìn mình.
“Tôi đã xem qua lý lịch của cô, cô là người huyện Bình Dao, bố mẹ không có ở bên cạnh, mất tích nhiều năm, ông nội của cô cũng đã mất...” Trong lòng Lục Dao cảm thấy bất mãn khi nghe thấy từ ông nội mình đã mất, nhưng cô cũng chỉ khẽ nhíu mày.
“Chu Văn của nhà chúng tôi thì không như vậy. Cô phải biết rằng bố của Chu Văn là Chu Văn Lâu, là CEO của Công ty Xây dựng Văn Lâu nổi tiếng của thành phố Tô, vì lý do này nên cô mới tiếp cận Chu Văn?”
Lục Dao nghe vậy liền nở một nụ cười, “Bà Lư, tôi không biết bà đang nói gì, tôi với Chu Văn chỉ có quan hệ bạn bè bình thường, ngoài ra không có bất kỳ mối liên hệ nào.”
Sắc mặt của Lư Tử Cầm xấu đi, bà ta cho rằng, nếu con trai mình nhìn trúng cô gái nào thì nhất định là đối phương cũng thích nó, nhưng xem ra bây giờ hình như là con trai bà ta tự mình đa tình, cô gái này không hề thích con trai mình, lẽ nào đây là chiến lược lấy lui làm tiến, lạt mềm buộc chặt?
“Cô nói gì vậy? Lục Dao, cô đừng tưởng rằng nói như vậy là có thể khiến tôi công nhận cô.”
Lục Dao thở dài, “Bà Lư, tôi không gạt bà, tôi cũng đã nói với Chu Văn rồi, giữa chúng tôi không có bất kỳ mối quan hệ nào.”
Lư Tử Cầm nhìn Lục Dao, thấy dáng vẻ của cô không giống như đang nói dối hoặc bào chữa, mà thực sự là không có hứng thú với con trai bà ta. Phát hiện này lại càng khiến bà ta thêm khó chịu, Lư Tử Cầm nghĩ, con trai mình có chỗ nào không tốt, sao lại có người không thích nó chứ, hơn nữa theo bà ta thấy thì cô gái này không tốt.
“Cô... Ý của cô là, Chu Văn nhà chúng tôi yêu đơn phương cô?”
Chương 98 : Sau cơn mưa trời lại sáng
A Hoa không nói thêm gì nữa mà chỉ đứng ở phía sau ông ta, nhìn phong cảnh bên dưới theo tầm nhìn của Tam gia.
Khi Lý Bách nhìn thấy Lục Dao một lần nữa là ở trên công trường xây dựng, khu vực công trường này đã xảy ra nhiều tai nạn, tạm dừng thi công hơn một tháng, cuối cùng đã bắt đầu làm việc trở lại.
Khi Mã Thắng đi theo Lý Bách đến công trường thì đã thấy Lục Dao đội mũ bảo hộ đứng kiểm tra tiến độ thi công, “Cô Lục!” Mã Thắng đứng ở một chỗ và hét to.
Lục Dao tạm dừng cuộc trò chuyện với người phụ trách công trường, quay người lại thì thấy boss lớn của Tập đoàn Tinh Thần đang đứng ở cách đó không xa. Lúc này, cảnh tượng trên công trường xây dựng đã khác xa so với một tháng trước.
Lý Bách nhìn cảnh tượng ồn ào xung quanh, rốt cuộc tảng đá lớn trong lòng của anh đã được buông xuống. Mảnh đất này đã trải qua trăm cay nghìn đắng, lúc đầu là mảnh đất vàng được người người săn đón, nhưng sau đó lại biến thành nơi người nào nghe thấy cũng sợ, cuối cùng nó đã trở về chỗ nó nên có.
“Lý tổng.” Lục Dao cầm theo chiếc mũ bảo hộ đi đến, Lý Bách nhìn Lục Dao cảm thấy chỗ nào của cô cũng thuận mắt, Lục Dao đúng là ngôi sao may mắn của Tinh Thần.
“Lục Dao, lần này thực sự là nhờ có cô. Kể từ khi bắt đầu dự án, tiến độ suôn sẻ như vậy, cuối cùng cũng tôi cũng có thể yên tâm rồi.” Lý Bách rất muốn ôm Lục Dao xoay vài vòng, từ lúc công trường này được khởi công lại thì cổ phiếu của Tinh Thần đã tăng, mặc dù không được cao như trước, nhưng khoảng cách cũng không còn xa lắm.
“Lý tổng, nếu không có sự hỗ trợ của anh thì mảnh đất phong thủy này sẽ không khôi phục nhanh được như vậy.” Lục Dao cũng nói thật lòng, cách tốt nhất để khôi phục phong thủy chính là dùng ngọc thạch(*), hơn nữa còn phải là loại ngọc thạch tốt nhất, cộng với một ít núi giả có nước chảy, phong thủy của mảnh đất này đã dần khôi phục.
(*) Ngọc thạch là một loại đá quý màu xanh thường dùng để làm vật trang trí hoặc trang sức.
Những người công nhân lúc trước làm việc ở đây cũng nhận được một viên ngọc thạch bé bằng móng tay, mặc dù rất nhỏ, nhưng chất liệu tốt, lúc đó trong lòng của nhóm người đó cũng rất vui. Không chỉ được trả tiền lương, mà còn nhận được một viên ngọc thạch, trong nháy mắt, bầu không khí của công trường trở nên tốt hơn, trạng thái tâm lý đi lên như vậy cũng là do ảnh hưởng của phong thủy, Lục Dao không ngờ rằng phong thủy của mảnh đất này lại khôi phục nhanh như vậy.
Đối với Lý Bách, những chuyện có thể dùng tiền để giải quyết thì không phải là vấn đề lớn, chỉ cần chi một ít tiền nhưng lại có thể kiếm lại được nhiều tiền hơn thì đương nhiên đây là một vụ làm ăn có lợi.
Lý Bách nhìn Lục Dao ở trước mặt mình, khuôn mặt này, không vào showbiz đúng là lãng phí, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của Lục Dao, nếu vào showbiz thì ngược lại càng lãng phí, “Được rồi, Lục Dao, cô cũng là sinh viên năm tư rồi nhỉ, có định cân nhắc vào làm ở Tinh Thần không?”
Đối với Lục Dao, mặc dù Tinh Thần là một công ty lớn, nhưng lĩnh vực kiến trúc của bọn họ mới chỉ phát triển trong mấy năm gần đây, so ra thì còn kém hơn so với một số công ty xây dựng lâu đời, nhưng cũng không thể không nói, phúc lợi của Tinh Thần rất tốt, hơn nữa không gian phát triển trong tương lai cũng rất lớn.
Dường như là nhìn thấu sự do dự của Lục Dao, Lý Bách cũng không can thiệp nhiều, “Cô không cần phải trả lời ngay, có thể suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng trả lời.”
Lục Dao cười gật đầu, “Cảm ơn Lý tổng, tôi sẽ suy nghĩ kỹ.”
Về điểm này, Lục Dao sẽ suy nghĩ kỹ lại. Khi thấy sắp đến giờ tan làm, Lục Dao nhận được một cuộc điện thoại bất ngờ, người gọi là mẹ của Chu Văn.
Lục Dao đến quán cà phê gần trường theo lời hẹn, mẹ của Chu Văn - Lư Tử Cầm là một người phụ nữ rất thanh lịch, mái tóc nâu uốn xoăn của bà ta được vấn gọn lại, bà mặc một bộ đồ công sở, bên ngoài khoác một cái áo gió, trong quán cà phê rất ấm, nên bà ta cởi áo gió ra và chỉ mặc bộ quần áo màu hồng.
Lục Dao mặc bộ quần áo màu xám, tóc buộc đuôi ngựa, khoác túi nghiêng người bước vào quán cà phê. Ở vị trí đã hẹn trước, Lục Dao liếc mắt nhìn thấy người phụ nữ đó, cô cắn môi, cau mày, hiển nhiên là theo tình hình trước mắt thì đây không phải là một người dễ đối phó.
Cô thở dài, có một số việc nên giải quyết thì phải giải quyết cho dứt khoát. Cô bước tới và dừng lại ở trước bàn của người phụ nữ đó, Lư Tử Cầm đang cầm máy tính bảng đọc báo ngẩng đầu lên nhìn Lục Dao đứng ở bên cạnh.
“Chào bà, tôi là Lục Dao.”
Lư Tử Cầm nhìn cô gái trước mặt, đúng là, ngoài khuôn mặt đẹp ra, bà ta thật sự không hiểu nổi vì sao con trai của mình lại mê mẩn người con gái này như vậy.
Thậm chí con trai bà ta đã vì cô gái này mà cầu xin bà ta và bố của nó, vì vậy Lư Tử Cầm sau khi tìm được thông tin của Lục Dao liền hẹn cô ra ngoài, nhưng một cô gái như thế này, thật sự đã khiến bà ta thất vọng.
Bà ta rủ mắt, vẫy tay, “Ngồi đi.”
Lục Dao nhìn xuống, ngồi ở phía đối diện, người phục vụ của quán cà phê tiến đến, “Cho tôi một ly nước lọc là được rồi.”
Lư Tử Cầm ngẩng đầu nhìn cô, “Lục Dao, tôi là mẹ của Chu Văn, cô có thể gọi tôi là bà Lư.”
Lục Dao gật đầu, “Không biết bà Lư tìm tôi có việc gì?”
Lư Tử Cầm nhìn thấy người phục vụ cầm khay đi đến, bà ta nho nhã cầm tách cà phê lên, nhẹ nhàng nhấm nháp một ngụm, sau đó khẽ nhíu mày, hiển nhiên là cà phê của quán này không hợp khẩu vị của bà ta.
“Lục Dao, chẳng lẽ cô không biết tôi tìm cô là vì lý do gì?” Lư Tử Cầm đặt tách cà phê xuống, ngước mắt nhìn Lục Dao, giọng nói mang theo sự kiêu ngạo.
“Bà Lư, có chuyện gì bà cứ nói thẳng.” Mặc dù Lục Dao biết Lư Tử Cầm đến tìm mình là vì chuyện gì.
Lư Tử Cầm nhìn thẳng vào mắt Lục Dao, nhưng ngay sau đó bà ta đã bại trận, căn bản là Lục Dao không giống nhân viên của mình không dám nhìn mình.
“Tôi đã xem qua lý lịch của cô, cô là người huyện Bình Dao, bố mẹ không có ở bên cạnh, mất tích nhiều năm, ông nội của cô cũng đã mất...” Trong lòng Lục Dao cảm thấy bất mãn khi nghe thấy từ ông nội mình đã mất, nhưng cô cũng chỉ khẽ nhíu mày.
“Chu Văn của nhà chúng tôi thì không như vậy. Cô phải biết rằng bố của Chu Văn là Chu Văn Lâu, là CEO của Công ty Xây dựng Văn Lâu nổi tiếng của thành phố Tô, vì lý do này nên cô mới tiếp cận Chu Văn?”
Lục Dao nghe vậy liền nở một nụ cười, “Bà Lư, tôi không biết bà đang nói gì, tôi với Chu Văn chỉ có quan hệ bạn bè bình thường, ngoài ra không có bất kỳ mối liên hệ nào.”
Sắc mặt của Lư Tử Cầm xấu đi, bà ta cho rằng, nếu con trai mình nhìn trúng cô gái nào thì nhất định là đối phương cũng thích nó, nhưng xem ra bây giờ hình như là con trai bà ta tự mình đa tình, cô gái này không hề thích con trai mình, lẽ nào đây là chiến lược lấy lui làm tiến, lạt mềm buộc chặt?
“Cô nói gì vậy? Lục Dao, cô đừng tưởng rằng nói như vậy là có thể khiến tôi công nhận cô.”
Lục Dao thở dài, “Bà Lư, tôi không gạt bà, tôi cũng đã nói với Chu Văn rồi, giữa chúng tôi không có bất kỳ mối quan hệ nào.”
Lư Tử Cầm nhìn Lục Dao, thấy dáng vẻ của cô không giống như đang nói dối hoặc bào chữa, mà thực sự là không có hứng thú với con trai bà ta. Phát hiện này lại càng khiến bà ta thêm khó chịu, Lư Tử Cầm nghĩ, con trai mình có chỗ nào không tốt, sao lại có người không thích nó chứ, hơn nữa theo bà ta thấy thì cô gái này không tốt.
“Cô... Ý của cô là, Chu Văn nhà chúng tôi yêu đơn phương cô?”
Bình luận facebook