Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-493
Chương 493: Kinh ngạc rớt cầm, Điều Tạc Thiên tới rồi
Bầu không khí trong đại điện tràn ngập sương máu, mùi tanh gay mũi, chỉ còn lại một minh lão quải một mất đang ngây người ngồi đó, nuốt nước miếng đánh lực, cảm thu cơm sối trào không ngừng trong lục phủ ngũ tạng của mình, lập tức sắc mặt nhợt đi như tro tần
Me kiếp
Thuốc đốc u?
Lão quái một mät có năm mơ cũng không ngờ được, Tiêu Nhất Thiên lại mang sản thuốc độc bên minh, tuy đã tha cho lão ta möt mạng nhưng lại biến lão ta thành một con rối, lợi dung lão để đối phó với Điện Huyền Dương.
Xuất x của viêm thuốc màu đen nho nhó kia hiến nhiên là tú tay Lang Hiön ro
Muời ngày
Tiêu Nhất Thiên một thân một minh ra khói ni đá, trong đầu hồi tưởng lại những lời lão quái một mắt vừa nói, trong lòng đã hạ một quyết định, bước chân không dừng, đi về phía thành Thanh Thủy, nhằm thẳng phương hướng học viện Đạt Ma mà tiến!
Đúng thế!
Học viện Đạt Ma!
Vốn là!
Trước đây, ở trước cổng chính của biệt thự nhà họ Nguyên, Chung Anh Tuấn từng mời “Điều Tạc Thiên" tới gia nhập học viện Đạt Ma thay thế Nguyên Trì, Tiêu Nhất Thiên không đồng ý, nguyên nhân rất đơn giản, mục tiêu chuyển này của Tiêu Nhất Thiên không phải là học viện Đạt Ma, cho nên không cần thiết phải gia nhập học viện Đạt Ma!
Hơn nữa! "Điêu Tạc Thiên" chỉ có thực lực Ám cảnh trung kỳ, không thể qua mắt được những bậc cáo già trong học viện Đạt Ma, không thích hợp nhiều lần lộ diện.
Hiện tại đã không giống như trước nữa! "Nhất Lạp Ấn" về tay rồi, Tiêu Nhất Thiên có thể triệt triệt để để che dấu thực lực chân chính của mình, không cần cố kị điều gì. Mười ngày sau ở kinh đô Đại Hoa sẽ cử hành hội võ toàn viện, tất nhiên học viện Đạt Ma của thành Thanh Thủy cũng sẽ phải người tham gia, nếu như có thể lấy thân phận đệ tử học viện Đạt Ma tiến vào kinh đô Đại Hoa thì hoàn toàn có thể che dấu tai mắt người khác rồi.
Cho nên!
Thân phận “lão Điều này tạm thời chưa cần dùng tới, “Điêu Tạc Thiên" lại cần xuất hiện trước mắt mọi người rồi...
Lúc này!
Trong học viện Đạt Ma!
Trong biệt viện của hiệu trưởng Thương Triết, Chung Anh Tuấn đang hồi hộp run lẩy bẩy báo cáo tình hình với Thương Triết, bên cạnh Thương Triết chỉ có mình Trưởng lão Tôn, mấy vị trưởng lão khác đều đã phân công nhau đi giám sát quá trình quá trình tuyển chọn ra đệ tử xuất sắc nhất của học viện Đạt Ma, cử người tới kinh đô tham gia hội võ toàn viện tổ chức vào mười ngày sau. "Không tìm được ư?"
Nghe Chung Anh Tuấn báo cáo xong, Tông trưởng lão đứng phắt dậy, sắc mặt hết sắc khó coi, hỏi: “Thầy dẫn theo mười mấy đệ tử đi ra ngoài, tìm gần ba tiếng đồng hồ mà vẫn không tìm ra hành tung của Điều Tạc Thiên ư?" "Sao lại thế được?"
Đúng vậy!
Sao lại thế được!
Thành Thanh Thủy chỉ vỏn vẹn rộng có chừng ấy, lực ảnh hưởng của học viện Đạt Ma trong thành Thanh Thủy này hay mạng giao thiệp và cơ sở ngầm đều vượt xa bình thường, nói không khoa trương thì hầu như toàn bộ thành Thanh Thủy này đều nằm dưới sự giám sát và bị học viện Đạt Ma nằm chắc trong tay.
Theo lí thuyết mà nói!
Tìm một người mà thôi, hẳn là rất dễ dàng mới đúng! "Xin Trưởng lão Tôn bớt giận."
Chung Anh Tuấn lúng túng nói: “Không phải chúng tôi không chịu tận lực, mà là... Chúng tôi đã huy động gần như tất cả nhân mạch trong thành Thanh Thủy rồi, cũng đã lật tìm toàn bộ thành một lần rồi, nhưng thật sự không tìm thấy ạ." "Bang Tạc Thiên này như là chui ra từ tảng đá vậy, bất thình lình xuất hiện, cũng bất thình lình biến mất, như thể bốc hơi khỏi nhân gian vậy, không để lại bất kì dấu vết gì” Đọc truyện mới nhất tại Tr uyệnVietwriternet
Không còn cách nào khác!
Ai bảo bang Tạc Thiên chỉ có mỗi một mình Tiêu Nhất Thiên!
Ai có thể ngờ rằng!
Điều Tạc Thiên hay lão Điêu đều chỉ là những nhân vật khác nhau mà Tiêu Nhất Thiên sắm vai để lừa gạt mọi người thôi? "Việc này..."
Trưởng lão Tôn quay đầu nhìn về phía Thương
Triết.
Thương Triết trầm giọng hỏi: “Bên lão Điêu thì sao? Tình hình thế nào?"
Cho tới bây giờ, bang Tạc Thiên chỉ mới có hai người ra mặt, một là Điều Tạc Thiên, hai là Lão Điêu, nếu không tìm thấy Điêu Tạc Thiên, dĩ nhiên cần quay sang Lão Điều mà tìm hiểu.
Có điều!
Thương Triết chỉ tiện thể buột miệng hỏi, không có mang theo kì vọng gì vào việc này!
Dẫu sao!
Theo như Thương Triết biết, tất cả những người từng bị lão quái một mắt lừa tiến vào Điện Huyền Vương, chưa có một ai sống sót đi ra! “Vị lão Điều này còn kì quái hơn!”
Nhắc tới Lão Điêu, sắc mặt Chung Anh Tuấn chợt trở nên ngưng trọng cực kì, trầm giọng nói: “Tôi có phái người đến phân điện của Điện Huyền Vương canh chừng, sợ chọc giận đến Điện chủ, cho nên không dám đến gần quá!" "Nhưng mà!" "Ngay trước khi tôi tới, đã nhận được thông báo của bên kia là lão Điệu đã bị mang vào phân điện, sau đó, trong phân điện phát sinh những tiếng động rất lớn, cả tòa núi đá ở phân điện đều rung chuyển, hiển nhiên là đã xảy ra một cuộc chiến đấu vô cùng kịch liệt!”
Chiến đấu!
Thương Triết và Trưởng lão Tôn liếc nhau, đều cả kinh: “Ý thầy nói là, lão Điêu kia đã mạnh đến mức có thể đánh một trận với Điện chủ Hình rồi ư?" “Việc này ấy.."
Chung Anh Tuấn thận trọng nói: "Rốt cuộc là ai chiến đấu với ai trong đó, chúng tôi không biết rõ, nhưng theo như tôi đoán, nếu không phải là Điện chủ Hình tự mình ra tay thì tuyệt đối không gây ra được những chấn động lớn như vậy đâu!"
Người ở cảnh giới nào thì có thể sinh ra lực phá hoại tương ứng khi chiến đấu, làm người tu võ, trong lòng đều sẽ có những phán đoán đại khái, nhất là loại cao thủ Ám cảnh viên mãn, đã là bán bộ Minh cảnh như Chung Anh Tuấn và Trưởng lão Tôn cùng Thương Triết!
Nhưng mà!
Kết quả này đối với bọn họ mà nói, thật khó lòng tin nổi! "Còn nữa!"
Không đời Thương Triết và Trưởng lão Tôn đưa ra nghi vấn, Chung Anh Tuấn lại nói tiếp: “Sau khi cuộc chiến kết thúc, đại khái chừng mười phút sau, lão
Điều kia đột nhiên một mình đường hoàng đi ra từ bên trong phân điện Thạch Sơn, thoạt nhìn hình như cũng không có thương tích gì nghiêm trọng lắm” "Tôi phái người đi theo ông ấy để theo dõi hành tung nhưng lại bị mất dấu."
Nghe nói đến đây!
Ngay cả hiệu trưởng Thương Triết cũng nhịn không được phải đứng phắt dậy, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc khó có thể diễn tả, thốt lên: "Điện chủ Hình không giết ông ta u?"
Đúng vậy!
Đây là ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu Thương Triết sau khi chấn kinh, thân là hiệu trưởng phân viện thành Thanh Thủy của học viện Đạt Ma, Thương Triết từng tới phân điện Điện Huyền Vương ở thành Thanh Thủy, cùng tương đối quen biết với chủ phân điện là Hình Chiêu, biết rõ sức chiến đấu của Hình Chiêu mạnh mẽ cỡ nào!
Chí ít!
Thương Triết tự thấy mình không phải đối thủ của Hình Chiêu, cho dù Hình Chiêu không tiến vào trạng thái hóa thú, không dùng đến đại trận Huyết Triều, đánh đơn với nhau thôi, cùng là cường giá bán bộ Minh cảnh, ông ta cũng yếu hơn Hình Chiêu một bậc!
Cho nên!
Trong tiềm thức, Thương Triết tự nhiên sẽ cảm thấy, một Hình Chiêu ngay cả ông ta cũng không đánh lại thì một cao thủ mới đến viên mãn cảnh như lão Điêu làm sao có thể đấu thắng được? Đọc truyện mới nhất tại Tru yệnVietwriternet
Lão Điêu không chết, chỉ có thể là do Hình Chiêu tha cho ông ta một mạng, bỏ qua cho ông ta thôi! “Hẳn là thế!"
Chung Anh Tuấn và Trưởng lão Tôn đều gật đầu, cũng cho là như vậy, Trưởng lão Tôn suy nghĩ một chút, lại đưa ra một lời giải thích có vẻ hợp lí: “Có thể là, Điện chủ Hình nhìn ra điểm phi phàm của lão Điêu, cho nên mới tha cho ông ta một mạng, còn có chỗ khác cần dùng đến."
Thương Triết chỉ trầm tư chốc lát rồi hít sâu một hơi, đột nhiên nói: "Các vị chờ ở đây một lát, tôi đi liên hệ với phân điện Thạch Sơn bên kia, hỏi rõ xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra."
Nói xong!
Thương Triết lập tức quay người về phòng!
Quốc sư của Đại Hoa là tổng hiệu trưởng học viện Đạt Ma, Hoa Giang Sơn đứng đầu Đại Hoa, mà quốc sư của Đại Hoa và Hoa Giang Sơn đều là thành viên Điện Huyền Vương, cho nên quan hệ giữa học viện Đạt Ma và Điện Huyền Vương cũng không tầm thường, cùng ở trong thành Thanh Thủy, dĩ nhiên có thể liên lạc với nhau.
Mười phút sau!
Khi Thương Triết bước ra khỏi phòng, Trưởng lão Tôn và Chung Anh Tuấn sốt ruột chạy đến đón, hỏi: "Thế nào?" "Ra tay đánh rồi!"
Thương Triết liếc nhìn Chung Anh Tuấn một cái, trầm giọng nói: “Vừa rồi thầy nói không sai, sau khi lão Điều kia đi vào trong điện, quả thực đã đánh với Điện chủ Hình một trận, căn cứ theo cách nói của Phó điện chủ Một Mắt, ông ta chính mắt thấy toàn bộ quá trình chiến đấu." "Lão Điêu lấy thực lực viên mãn cảnh, phát huy ra lực sát thương và lực phá hoại của bán bộ Minh cảnh, làm cho Điện chủ Hình phải vận dụng đến đại trận Huyết Triều thì mới bắt được ông ta!" "Có điều!" “Điện chủ Hình có tính toán riêng, quả thực không diệt lão Điều mà tôn lão Điều lên làm thượng khách!"
Trời!
Lời của Thương Triết khiến cho Trưởng lão Tôn và Chung Anh Tuấn đồng thời hít mạnh một hơi vì kinh ngạc.
Kinh hãi muốn chết rồi!
Suýt thì bị kinh ngạc đến rớt cằm!
Một vị cao thủ viên mãn cảnh lại có thể làm cho Hình Thù vận dụng đại trận Huyết Triều, như vậy chẳng phải là, nếu đấu đơn, mặc dù là cao thủ bán bộ
Minh cảnh như hiệu trưởng Thương Triết cũng chưa chắc đã là đối thủ của lão Điều?
Mẹ kiếp!
Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi!
Thương Triết cố gắng trấn áp nỗi khiếp sợ trong lòng, sắc mặt hiện ra một tia kiên định đặc biệt, cắn răng nói: "Phó điện chủ Một Mắt nói không sai, xem ra, bang Tạc Thiên này thần bí khó lường, lợi hại vượt xa tưởng tưởng của chúng ta đấy!” "Cho nên!" “Gã Điêu Tạc Thiên kia, chúng ta nhất định phải có được, chỉ cần tìm ra cậu ta, đề nghị gia nhập học viện Đạt Ma, để cậu ta thay mặt phân viện thành Thành Thủy chúng ta tham dự hội võ toàn viên, nhất định có thể lấy được một thành tích tốt." "Thậm chí!" "Còn có thể lấy được vòng nguyệt quế của bảng đấu Ám cảnh trung kì!"
Trưởng lão Tôn và Chung Anh Tuấn liếc nhìn nhau, sao bọn họ lại không nghĩ tới điều này chứ? Nhưng mấu chốt là, cái tên khốn kiếp Điêu Tạc Thiên này như thể đã bốc hơi khỏi nhân gian rồi, tìm khắp thành cũng không thấy mẹ nó đâu hết! “Chung sư!” “Chung sư!” “Chung sư!”
Ngay lúc này, bồng có một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên, một đệ tử học viện đột nhiên vội vã chạy vào biệt viện, lao như điên về phía ba người Thương Triet, cách chừng chục mét đã la to: "Hiệu trưởng! Trưong lão Tôn! Chung sư! Các thầy mau ra xem một chút đi! Điều Tạc Thiên cậu ta..." "Cậu ta tới học viện rồi!"
Bầu không khí trong đại điện tràn ngập sương máu, mùi tanh gay mũi, chỉ còn lại một minh lão quải một mất đang ngây người ngồi đó, nuốt nước miếng đánh lực, cảm thu cơm sối trào không ngừng trong lục phủ ngũ tạng của mình, lập tức sắc mặt nhợt đi như tro tần
Me kiếp
Thuốc đốc u?
Lão quái một mät có năm mơ cũng không ngờ được, Tiêu Nhất Thiên lại mang sản thuốc độc bên minh, tuy đã tha cho lão ta möt mạng nhưng lại biến lão ta thành một con rối, lợi dung lão để đối phó với Điện Huyền Dương.
Xuất x của viêm thuốc màu đen nho nhó kia hiến nhiên là tú tay Lang Hiön ro
Muời ngày
Tiêu Nhất Thiên một thân một minh ra khói ni đá, trong đầu hồi tưởng lại những lời lão quái một mắt vừa nói, trong lòng đã hạ một quyết định, bước chân không dừng, đi về phía thành Thanh Thủy, nhằm thẳng phương hướng học viện Đạt Ma mà tiến!
Đúng thế!
Học viện Đạt Ma!
Vốn là!
Trước đây, ở trước cổng chính của biệt thự nhà họ Nguyên, Chung Anh Tuấn từng mời “Điều Tạc Thiên" tới gia nhập học viện Đạt Ma thay thế Nguyên Trì, Tiêu Nhất Thiên không đồng ý, nguyên nhân rất đơn giản, mục tiêu chuyển này của Tiêu Nhất Thiên không phải là học viện Đạt Ma, cho nên không cần thiết phải gia nhập học viện Đạt Ma!
Hơn nữa! "Điêu Tạc Thiên" chỉ có thực lực Ám cảnh trung kỳ, không thể qua mắt được những bậc cáo già trong học viện Đạt Ma, không thích hợp nhiều lần lộ diện.
Hiện tại đã không giống như trước nữa! "Nhất Lạp Ấn" về tay rồi, Tiêu Nhất Thiên có thể triệt triệt để để che dấu thực lực chân chính của mình, không cần cố kị điều gì. Mười ngày sau ở kinh đô Đại Hoa sẽ cử hành hội võ toàn viện, tất nhiên học viện Đạt Ma của thành Thanh Thủy cũng sẽ phải người tham gia, nếu như có thể lấy thân phận đệ tử học viện Đạt Ma tiến vào kinh đô Đại Hoa thì hoàn toàn có thể che dấu tai mắt người khác rồi.
Cho nên!
Thân phận “lão Điều này tạm thời chưa cần dùng tới, “Điêu Tạc Thiên" lại cần xuất hiện trước mắt mọi người rồi...
Lúc này!
Trong học viện Đạt Ma!
Trong biệt viện của hiệu trưởng Thương Triết, Chung Anh Tuấn đang hồi hộp run lẩy bẩy báo cáo tình hình với Thương Triết, bên cạnh Thương Triết chỉ có mình Trưởng lão Tôn, mấy vị trưởng lão khác đều đã phân công nhau đi giám sát quá trình quá trình tuyển chọn ra đệ tử xuất sắc nhất của học viện Đạt Ma, cử người tới kinh đô tham gia hội võ toàn viện tổ chức vào mười ngày sau. "Không tìm được ư?"
Nghe Chung Anh Tuấn báo cáo xong, Tông trưởng lão đứng phắt dậy, sắc mặt hết sắc khó coi, hỏi: “Thầy dẫn theo mười mấy đệ tử đi ra ngoài, tìm gần ba tiếng đồng hồ mà vẫn không tìm ra hành tung của Điều Tạc Thiên ư?" "Sao lại thế được?"
Đúng vậy!
Sao lại thế được!
Thành Thanh Thủy chỉ vỏn vẹn rộng có chừng ấy, lực ảnh hưởng của học viện Đạt Ma trong thành Thanh Thủy này hay mạng giao thiệp và cơ sở ngầm đều vượt xa bình thường, nói không khoa trương thì hầu như toàn bộ thành Thanh Thủy này đều nằm dưới sự giám sát và bị học viện Đạt Ma nằm chắc trong tay.
Theo lí thuyết mà nói!
Tìm một người mà thôi, hẳn là rất dễ dàng mới đúng! "Xin Trưởng lão Tôn bớt giận."
Chung Anh Tuấn lúng túng nói: “Không phải chúng tôi không chịu tận lực, mà là... Chúng tôi đã huy động gần như tất cả nhân mạch trong thành Thanh Thủy rồi, cũng đã lật tìm toàn bộ thành một lần rồi, nhưng thật sự không tìm thấy ạ." "Bang Tạc Thiên này như là chui ra từ tảng đá vậy, bất thình lình xuất hiện, cũng bất thình lình biến mất, như thể bốc hơi khỏi nhân gian vậy, không để lại bất kì dấu vết gì” Đọc truyện mới nhất tại Tr uyệnVietwriternet
Không còn cách nào khác!
Ai bảo bang Tạc Thiên chỉ có mỗi một mình Tiêu Nhất Thiên!
Ai có thể ngờ rằng!
Điều Tạc Thiên hay lão Điêu đều chỉ là những nhân vật khác nhau mà Tiêu Nhất Thiên sắm vai để lừa gạt mọi người thôi? "Việc này..."
Trưởng lão Tôn quay đầu nhìn về phía Thương
Triết.
Thương Triết trầm giọng hỏi: “Bên lão Điêu thì sao? Tình hình thế nào?"
Cho tới bây giờ, bang Tạc Thiên chỉ mới có hai người ra mặt, một là Điều Tạc Thiên, hai là Lão Điêu, nếu không tìm thấy Điêu Tạc Thiên, dĩ nhiên cần quay sang Lão Điều mà tìm hiểu.
Có điều!
Thương Triết chỉ tiện thể buột miệng hỏi, không có mang theo kì vọng gì vào việc này!
Dẫu sao!
Theo như Thương Triết biết, tất cả những người từng bị lão quái một mắt lừa tiến vào Điện Huyền Vương, chưa có một ai sống sót đi ra! “Vị lão Điều này còn kì quái hơn!”
Nhắc tới Lão Điêu, sắc mặt Chung Anh Tuấn chợt trở nên ngưng trọng cực kì, trầm giọng nói: “Tôi có phái người đến phân điện của Điện Huyền Vương canh chừng, sợ chọc giận đến Điện chủ, cho nên không dám đến gần quá!" "Nhưng mà!" "Ngay trước khi tôi tới, đã nhận được thông báo của bên kia là lão Điệu đã bị mang vào phân điện, sau đó, trong phân điện phát sinh những tiếng động rất lớn, cả tòa núi đá ở phân điện đều rung chuyển, hiển nhiên là đã xảy ra một cuộc chiến đấu vô cùng kịch liệt!”
Chiến đấu!
Thương Triết và Trưởng lão Tôn liếc nhau, đều cả kinh: “Ý thầy nói là, lão Điêu kia đã mạnh đến mức có thể đánh một trận với Điện chủ Hình rồi ư?" “Việc này ấy.."
Chung Anh Tuấn thận trọng nói: "Rốt cuộc là ai chiến đấu với ai trong đó, chúng tôi không biết rõ, nhưng theo như tôi đoán, nếu không phải là Điện chủ Hình tự mình ra tay thì tuyệt đối không gây ra được những chấn động lớn như vậy đâu!"
Người ở cảnh giới nào thì có thể sinh ra lực phá hoại tương ứng khi chiến đấu, làm người tu võ, trong lòng đều sẽ có những phán đoán đại khái, nhất là loại cao thủ Ám cảnh viên mãn, đã là bán bộ Minh cảnh như Chung Anh Tuấn và Trưởng lão Tôn cùng Thương Triết!
Nhưng mà!
Kết quả này đối với bọn họ mà nói, thật khó lòng tin nổi! "Còn nữa!"
Không đời Thương Triết và Trưởng lão Tôn đưa ra nghi vấn, Chung Anh Tuấn lại nói tiếp: “Sau khi cuộc chiến kết thúc, đại khái chừng mười phút sau, lão
Điều kia đột nhiên một mình đường hoàng đi ra từ bên trong phân điện Thạch Sơn, thoạt nhìn hình như cũng không có thương tích gì nghiêm trọng lắm” "Tôi phái người đi theo ông ấy để theo dõi hành tung nhưng lại bị mất dấu."
Nghe nói đến đây!
Ngay cả hiệu trưởng Thương Triết cũng nhịn không được phải đứng phắt dậy, sắc mặt lộ vẻ kinh ngạc khó có thể diễn tả, thốt lên: "Điện chủ Hình không giết ông ta u?"
Đúng vậy!
Đây là ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu Thương Triết sau khi chấn kinh, thân là hiệu trưởng phân viện thành Thanh Thủy của học viện Đạt Ma, Thương Triết từng tới phân điện Điện Huyền Vương ở thành Thanh Thủy, cùng tương đối quen biết với chủ phân điện là Hình Chiêu, biết rõ sức chiến đấu của Hình Chiêu mạnh mẽ cỡ nào!
Chí ít!
Thương Triết tự thấy mình không phải đối thủ của Hình Chiêu, cho dù Hình Chiêu không tiến vào trạng thái hóa thú, không dùng đến đại trận Huyết Triều, đánh đơn với nhau thôi, cùng là cường giá bán bộ Minh cảnh, ông ta cũng yếu hơn Hình Chiêu một bậc!
Cho nên!
Trong tiềm thức, Thương Triết tự nhiên sẽ cảm thấy, một Hình Chiêu ngay cả ông ta cũng không đánh lại thì một cao thủ mới đến viên mãn cảnh như lão Điêu làm sao có thể đấu thắng được? Đọc truyện mới nhất tại Tru yệnVietwriternet
Lão Điêu không chết, chỉ có thể là do Hình Chiêu tha cho ông ta một mạng, bỏ qua cho ông ta thôi! “Hẳn là thế!"
Chung Anh Tuấn và Trưởng lão Tôn đều gật đầu, cũng cho là như vậy, Trưởng lão Tôn suy nghĩ một chút, lại đưa ra một lời giải thích có vẻ hợp lí: “Có thể là, Điện chủ Hình nhìn ra điểm phi phàm của lão Điêu, cho nên mới tha cho ông ta một mạng, còn có chỗ khác cần dùng đến."
Thương Triết chỉ trầm tư chốc lát rồi hít sâu một hơi, đột nhiên nói: "Các vị chờ ở đây một lát, tôi đi liên hệ với phân điện Thạch Sơn bên kia, hỏi rõ xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra."
Nói xong!
Thương Triết lập tức quay người về phòng!
Quốc sư của Đại Hoa là tổng hiệu trưởng học viện Đạt Ma, Hoa Giang Sơn đứng đầu Đại Hoa, mà quốc sư của Đại Hoa và Hoa Giang Sơn đều là thành viên Điện Huyền Vương, cho nên quan hệ giữa học viện Đạt Ma và Điện Huyền Vương cũng không tầm thường, cùng ở trong thành Thanh Thủy, dĩ nhiên có thể liên lạc với nhau.
Mười phút sau!
Khi Thương Triết bước ra khỏi phòng, Trưởng lão Tôn và Chung Anh Tuấn sốt ruột chạy đến đón, hỏi: "Thế nào?" "Ra tay đánh rồi!"
Thương Triết liếc nhìn Chung Anh Tuấn một cái, trầm giọng nói: “Vừa rồi thầy nói không sai, sau khi lão Điều kia đi vào trong điện, quả thực đã đánh với Điện chủ Hình một trận, căn cứ theo cách nói của Phó điện chủ Một Mắt, ông ta chính mắt thấy toàn bộ quá trình chiến đấu." "Lão Điêu lấy thực lực viên mãn cảnh, phát huy ra lực sát thương và lực phá hoại của bán bộ Minh cảnh, làm cho Điện chủ Hình phải vận dụng đến đại trận Huyết Triều thì mới bắt được ông ta!" "Có điều!" “Điện chủ Hình có tính toán riêng, quả thực không diệt lão Điều mà tôn lão Điều lên làm thượng khách!"
Trời!
Lời của Thương Triết khiến cho Trưởng lão Tôn và Chung Anh Tuấn đồng thời hít mạnh một hơi vì kinh ngạc.
Kinh hãi muốn chết rồi!
Suýt thì bị kinh ngạc đến rớt cằm!
Một vị cao thủ viên mãn cảnh lại có thể làm cho Hình Thù vận dụng đại trận Huyết Triều, như vậy chẳng phải là, nếu đấu đơn, mặc dù là cao thủ bán bộ
Minh cảnh như hiệu trưởng Thương Triết cũng chưa chắc đã là đối thủ của lão Điều?
Mẹ kiếp!
Đây quả thực là điều không thể tưởng tượng nổi!
Thương Triết cố gắng trấn áp nỗi khiếp sợ trong lòng, sắc mặt hiện ra một tia kiên định đặc biệt, cắn răng nói: "Phó điện chủ Một Mắt nói không sai, xem ra, bang Tạc Thiên này thần bí khó lường, lợi hại vượt xa tưởng tưởng của chúng ta đấy!” "Cho nên!" “Gã Điêu Tạc Thiên kia, chúng ta nhất định phải có được, chỉ cần tìm ra cậu ta, đề nghị gia nhập học viện Đạt Ma, để cậu ta thay mặt phân viện thành Thành Thủy chúng ta tham dự hội võ toàn viên, nhất định có thể lấy được một thành tích tốt." "Thậm chí!" "Còn có thể lấy được vòng nguyệt quế của bảng đấu Ám cảnh trung kì!"
Trưởng lão Tôn và Chung Anh Tuấn liếc nhìn nhau, sao bọn họ lại không nghĩ tới điều này chứ? Nhưng mấu chốt là, cái tên khốn kiếp Điêu Tạc Thiên này như thể đã bốc hơi khỏi nhân gian rồi, tìm khắp thành cũng không thấy mẹ nó đâu hết! “Chung sư!” “Chung sư!” “Chung sư!”
Ngay lúc này, bồng có một loạt tiếng bước chân dồn dập vang lên, một đệ tử học viện đột nhiên vội vã chạy vào biệt viện, lao như điên về phía ba người Thương Triet, cách chừng chục mét đã la to: "Hiệu trưởng! Trưong lão Tôn! Chung sư! Các thầy mau ra xem một chút đi! Điều Tạc Thiên cậu ta..." "Cậu ta tới học viện rồi!"
Bình luận facebook