Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 644 - Quỳ xuống đất sám hối, Chủ tổng điện đến đây
**********
Học trò!
Sư tôn!
Chẳng thể trách tôn chủ Long Sát lại mạnh mẽ như vậy, có thể trở thành người đứng đầu trong mười hai Quỷ Sát, đứng ở đỉnh của nhị cảnh Minh Tâm, nhận được sự tin tưởng của Chủ tổng điện, thì ra ông ta là học trò thân truyền của chủ tổng điện.
Hơn nữa!
Tôn chủ Long Sát có tên thật là Hiên Viên Long Võ, họ kép Hiên Viên, đồng thời cũng là người của gia tộc Hiên Viên.
Quỳ lạy hư không!
Khoảng cách rất xa xôi vô tận, tôn chủ Long Sát quỳ gối bên trong hư không, hướng về phía thân ảnh sâu đậm ở chính giữa vòng xoáy rồi bái xuống, ánh mắt của ông ta vô cùng nóng bỏng và kính trọng, đó đã không còn đơn giản là tình thầy trò, mà chủ tổng điện còn đại biểu một loại tín ngưỡng nào đó.
"Đứng lên đi!"
Âm thanh của Chủ tổng điện truyền đến, vang dội toàn bộ không gian của trận pháp: "Những năm này con làm không tệ, sau khi chuyện này thành công, sư tôn sẽ giúp con một tay, để con tiến thêm một bước."
"Tiến thêm một bước!"
Tôn chủ Long Sát bây giờ đã ở trạng thái đỉnh phong của Nhị Cảnh Minh Tâm, nếu như lại tiến thêm một bước, đó là cảnh giới gì?
"Tam Cảnh Minh Đức sao?"
Nếu để cho âm mưu của Chủ tổng điện được như ý muốn, là thành công luyện hóa gan Phượng Hoàng, tiến vào cảnh giới Chí Tôn trong truyền thuyết, Tứ Cảnh Minh Thiên Hạ, có lẽ đến lúc đó, với năng lực của Chủ tổng điện có thể giúp được tôn chủ Long Sát.
Nghe vậy!
Tôn chủ Long Sát không nhịn được cảm xúc bành trướng, kích động đến cả người đều đang run rẩy kịch liệt, vừa ngẩng đầu, ông ta lại hướng về phía Chủ tổng điện rồi bái xuống, giọng nói to rõ: "Cảm ơn sự tôn."
"Vì sự nghiệp to lớn ngàn năm của sư tôn, dù cho máu chảy đầu rơi ở đây thì con cũng sẽ không hối tiếc."
Nhưng mà Chủ tổng điện lại nói: "Nhớ kỹ, không phải là vì sự nghiệp to lớn ngàn năm của sư tôn, mà là vì tương lai của gia tộc Hiên Viên."
Trong lúc nói chuyện.
Thân ảnh chính giữa vòng xoáy đã càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn, cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn, đã có thể nhìn thấy đại khái đường ranh giới dưới vòng xoáy màu đỏ ngòm làm nổi bật lên, Chủ tổng điện một thân một mình đứng ở bên trên trung tâm của vòng xoáy, nhìn như đi đến rất chậm rãi, nhưng mà tốc độ lại cực kỳ nhanh, nhất là Tiêu Nhất Thiên đang đứng ở vị trí giữa đám người ngẩng đầu nhìn lên, tràng diện này quả thực là rung động lòng người.
Thân ảnh của Chủ tổng điện vĩ đại to lớn, giống như thiên thần mới giảng xuống từ trên trời vậy, để cho người ta không tự chủ được sinh ra một loại kính ngưỡng, không nhịn được phải quỳ bái.
Trái tim của tất cả mọi người đều gần như run rẩy điên cuồng.
Chân của tôn chủ Cẩu Sát đều mềm nhũn.
"Điều này..."
Có người hung hăng nuốt nước miếng một cái, một mặt hoảng sợ nói: "Bây... Bây giờ hối hận vẫn còn kịp sao?" "Đúng vậy!"
Thân ở trong bước đường cùng, bại cục đã định, nếu lại có thêm một cơ hội nữa, e rằng người cải biến lập trường cũng không chỉ một mình anh ta.
"Đáng tiếc!"
Trên đời này làm gì có thuốc hối hận để mà uống?"
"Hừ!"
Tôn chủ Long Sát đứng lên, cúi đầu xuống nhìn đám người Tiêu Nhất Thiên, ông ta như biến trở thành người khác, khí thể tăng lên đột ngột, trách móc quát mắng: "Chủ tổng điện đến đây, đảm phản tặc các người còn không mau quỳ xuống để sám hối tội lỗi của mình sao?"
Tiếng nói như tiếng sấm!
"Đùng đùng."
Tiếng nói của tôn chủ Long Sát vừa ra đã kèm theo một tiếng vang nhỏ, thật sự có người gánh không được uy áp của Chủ tổng điện và sự sợ hãi đối với cái chết, cho nên chận của bọn họ mềm nhũn rồi quỳ xuống tại chỗ.
"Đùng đùng."
"Đùng đùng."
Ngay sau đó chính là người thứ hai, người thứ ba...
Trong nháy mắt, có tất cả tám người nhưng lại có bốn người trong đó đã quỳ xuống, còn bốn người kia là Tiêu Nhất Tiên, tôn chủ Hổ Sát, tôn chủ Xà Sát và tôn chủ Cẩu Sát.
Thật sự thì chân của tôn chủ Cẩu Sát cũng đã mềm nhũn, cũng đã muốn quỳ xuống, nhưng mà hắn ta do dự mãi, cho nên vẫn còn nhịn được, bởi vì hắn ta biết mọi việc đã đến nước này, thì đã không phải chỉ dựa vào một quỳ đơn giản thì có thể nhặt về một cái mạng như vậy.
"Tha mạng!"
"Chủ tổng điện tha mạng!"
"Tôi... Chúng tôi cũng chỉ là bị ma quỷ ám ảnh trong một lúc, bị tôn chủ Hổ Sát đầu độc, mơi mơ mơ hồ hồi phạm phải tội lớn như vậy, cũng không phải thật sự là không vâng lời Chủ tổng điện, còn xin Chủ tổng điện xem xét, tha cho chúng tôi một mạng, cho chúng tôi một cơ hội để chuộc tội." Khá lắm...
Vì mạng sống, những tên chó chết này cũng không cần thể diện, trực tiếp đẩy trách nhiệm lên trên người tôn chủ Hổ Sát.
Đối với chuyện này. Tôn chủ Hổ Sát hừ lạnh một tiếng, ngoảnh mặt làm ngơ.
Người không vì mình, trời tru đất diệt, tại loại hoàn cảnh sống còn này sẽ lộ rõ bản tính của con người, và nó cũng là thứ không đáng tin cậy, với tuổi tác và trải nghiệm của tôn chủ Hổ Sát, hắn ta tất nhiên đã sớm quá quen thuộc rồi.
"A?"
Chủ tổng điện đi ra chính giữa vòng xoáy, xuất hiện ở trên không trung cao hơn tôn chủ Long Sát, đứng ở nơi đó, đạp không khí mà lơ lửng, nghe được những lời nói của mấy thằng chó chết kia, nhẹ nói: "Biết sai rồi sao?"
"Được!"
"Xem ở mặt mũi các người đã hết lòng cống hiến sức lực vì Chủ tổng điện, Chủ tổng điện sẽ cho các người một cơ hội để chuộc tội."
"Điều này...Là đáp ứng sao?"
Chủ tổng điện đồng ý sảng khoái như vậy, điều này vượt qua khỏi dự đoán của tất cả mọi người, bốn tên chó chết đang quỳ dưới đất kia đã rất kích động, dập đầu như giã tỏi, mà tôn chủ Cẩu Sát thấy thế thì đột nhiên sinh ra ý nghĩ quỳ cùng một chỗ.
Nhưng mà hai chân của tôn chủ Cẩu Sát uốn lượn, vừa muốn quỳ xuống thì Chủ tổng điện đã vung tay lên, sau đó, từng cái xúc tu màu máu đã bay từ bên trong vòng xoáy ra ngoài, giam giữ bốn tên chó chết đang quỳ xuống kia, tiếp đó xúc tu đã bay trở về, mang theo bốn người bọn họ về giữa không trung. "Con mẹ nó!"
Hai chân của Tôn chủ Cẩu Sát đang khụy xuống một nửa thì đột ngột đứng thẳng băng lại.
"Cái này là cái quỷ gì?"
Lúc này, chỉ nghe được Chủ tổng điện nói: "Muốn chuộc tội, vậy thì lấy tính mạng của các người tới chuộc tội."
Giọng nói rất tùy tiện tựa như gió nhẹ mây trôi hờ hững, bốn người bọn họ, những cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm trong mắt Chủ tổng điện giống như con sâu con kiến yếu ớt vậy, có thể tùy ý giết chết.
Nghe vậy, bốn tên chó chết kia cảm thấy trái tim tan nát, muốn giãy dụa nhưng mà căn bản là không thoát được sự gò bó của xúc tu màu máu kia, thậm chí không thể nói ra lời nào khỏi miệng.
Ngay sau đó, Chủ tổng điện cúi đầu nhìn về phía đám người Tiêu Nhất Thiên, cất giọng hỏi: "Các người thì sao? Là bỏ tay chịu trói, chủ động dâng lên tính mạng của mình, hay là để Chủ tổng điện tự mình ra tay?"
Đám người Tiêu Nhất Thiên cũng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Chủ tổng điện.
"Người này, chính là Chủ tổng điện của điện Huyền Vương sao?"
Nhìn bộ dạng vẻn vẹn có ba, bốn mươi tuổi, phong nhã hào hoa, hăng hái, nhưng mà tất cả mọi người đều biết, đây cũng không phải bộ mặt thật của Chủ tổng điện, đến loại cảnh giới này như Chủ tổng điện, thay đổi gương mặt và che giấu tuổi tác của bản thân là điều dễ như trở bàn tay.
Thân hình của Chủ tổng điện vĩ đại và to lớn, lại không có không cường tráng, ngược lại thì mang theo vài phần khí chất nho nhã, nhìn có vẻ giống như là người đọc sách tay trói gà không chặt, trong khi cười nói thì rất lịch sự tao nhã, e rằng không có ai sẽ nghĩ đến một người như vậy lại là người cầm lái của điện Huyền Vương, người mạnh nhất trong mảnh đất có trăm quốc gia, có một không hai ở cảnh giới Tam Cảnh Minh Đức.
Trái ngược quá lớn. "Bó tay chịu trói?"
Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Hổ Sát liếc mắt nhìn nhau, trên người bọn họ dồi dào ý chí chiến đấu và ý chí không khuất phục, cùng hừ lạnh nói: "Vậy phải xem Chủ tổng điện có bản lĩnh đó hay không?"
"Vụt!"
"Vụt!"
Trong lúc tiếng nói vừa dứt, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Hổ Sát không hẹn mà cùng phóng lên trời, không có nói thêm một câu nói nhảm, không có một tia sợ hãi, chủ động ra tay đánh giết thẳng về phía Chủ tổng điện.
Bọn họ biết, dù cho hai người bọn họ cùng ra tay thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Chủ tổng điện, tỉ lệ thắng gần như bằng không.
Nhưng mà hai người bọn họ vẫn muốn thử một lần, muốn xem một chút giữa bản thân bọn họ và Chủ tổng điện ở Tam Cảnh Minh Đức, rốt cuộc là tồn tại chênh lệch bao nhiêu, dù cho chạy không khỏi số phải chết thì hai người bọn họ cũng muốn chơi ông ta một trận thật lớn trước khi chết.
Học trò!
Sư tôn!
Chẳng thể trách tôn chủ Long Sát lại mạnh mẽ như vậy, có thể trở thành người đứng đầu trong mười hai Quỷ Sát, đứng ở đỉnh của nhị cảnh Minh Tâm, nhận được sự tin tưởng của Chủ tổng điện, thì ra ông ta là học trò thân truyền của chủ tổng điện.
Hơn nữa!
Tôn chủ Long Sát có tên thật là Hiên Viên Long Võ, họ kép Hiên Viên, đồng thời cũng là người của gia tộc Hiên Viên.
Quỳ lạy hư không!
Khoảng cách rất xa xôi vô tận, tôn chủ Long Sát quỳ gối bên trong hư không, hướng về phía thân ảnh sâu đậm ở chính giữa vòng xoáy rồi bái xuống, ánh mắt của ông ta vô cùng nóng bỏng và kính trọng, đó đã không còn đơn giản là tình thầy trò, mà chủ tổng điện còn đại biểu một loại tín ngưỡng nào đó.
"Đứng lên đi!"
Âm thanh của Chủ tổng điện truyền đến, vang dội toàn bộ không gian của trận pháp: "Những năm này con làm không tệ, sau khi chuyện này thành công, sư tôn sẽ giúp con một tay, để con tiến thêm một bước."
"Tiến thêm một bước!"
Tôn chủ Long Sát bây giờ đã ở trạng thái đỉnh phong của Nhị Cảnh Minh Tâm, nếu như lại tiến thêm một bước, đó là cảnh giới gì?
"Tam Cảnh Minh Đức sao?"
Nếu để cho âm mưu của Chủ tổng điện được như ý muốn, là thành công luyện hóa gan Phượng Hoàng, tiến vào cảnh giới Chí Tôn trong truyền thuyết, Tứ Cảnh Minh Thiên Hạ, có lẽ đến lúc đó, với năng lực của Chủ tổng điện có thể giúp được tôn chủ Long Sát.
Nghe vậy!
Tôn chủ Long Sát không nhịn được cảm xúc bành trướng, kích động đến cả người đều đang run rẩy kịch liệt, vừa ngẩng đầu, ông ta lại hướng về phía Chủ tổng điện rồi bái xuống, giọng nói to rõ: "Cảm ơn sự tôn."
"Vì sự nghiệp to lớn ngàn năm của sư tôn, dù cho máu chảy đầu rơi ở đây thì con cũng sẽ không hối tiếc."
Nhưng mà Chủ tổng điện lại nói: "Nhớ kỹ, không phải là vì sự nghiệp to lớn ngàn năm của sư tôn, mà là vì tương lai của gia tộc Hiên Viên."
Trong lúc nói chuyện.
Thân ảnh chính giữa vòng xoáy đã càng lúc càng gần, càng lúc càng lớn, cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn, đã có thể nhìn thấy đại khái đường ranh giới dưới vòng xoáy màu đỏ ngòm làm nổi bật lên, Chủ tổng điện một thân một mình đứng ở bên trên trung tâm của vòng xoáy, nhìn như đi đến rất chậm rãi, nhưng mà tốc độ lại cực kỳ nhanh, nhất là Tiêu Nhất Thiên đang đứng ở vị trí giữa đám người ngẩng đầu nhìn lên, tràng diện này quả thực là rung động lòng người.
Thân ảnh của Chủ tổng điện vĩ đại to lớn, giống như thiên thần mới giảng xuống từ trên trời vậy, để cho người ta không tự chủ được sinh ra một loại kính ngưỡng, không nhịn được phải quỳ bái.
Trái tim của tất cả mọi người đều gần như run rẩy điên cuồng.
Chân của tôn chủ Cẩu Sát đều mềm nhũn.
"Điều này..."
Có người hung hăng nuốt nước miếng một cái, một mặt hoảng sợ nói: "Bây... Bây giờ hối hận vẫn còn kịp sao?" "Đúng vậy!"
Thân ở trong bước đường cùng, bại cục đã định, nếu lại có thêm một cơ hội nữa, e rằng người cải biến lập trường cũng không chỉ một mình anh ta.
"Đáng tiếc!"
Trên đời này làm gì có thuốc hối hận để mà uống?"
"Hừ!"
Tôn chủ Long Sát đứng lên, cúi đầu xuống nhìn đám người Tiêu Nhất Thiên, ông ta như biến trở thành người khác, khí thể tăng lên đột ngột, trách móc quát mắng: "Chủ tổng điện đến đây, đảm phản tặc các người còn không mau quỳ xuống để sám hối tội lỗi của mình sao?"
Tiếng nói như tiếng sấm!
"Đùng đùng."
Tiếng nói của tôn chủ Long Sát vừa ra đã kèm theo một tiếng vang nhỏ, thật sự có người gánh không được uy áp của Chủ tổng điện và sự sợ hãi đối với cái chết, cho nên chận của bọn họ mềm nhũn rồi quỳ xuống tại chỗ.
"Đùng đùng."
"Đùng đùng."
Ngay sau đó chính là người thứ hai, người thứ ba...
Trong nháy mắt, có tất cả tám người nhưng lại có bốn người trong đó đã quỳ xuống, còn bốn người kia là Tiêu Nhất Tiên, tôn chủ Hổ Sát, tôn chủ Xà Sát và tôn chủ Cẩu Sát.
Thật sự thì chân của tôn chủ Cẩu Sát cũng đã mềm nhũn, cũng đã muốn quỳ xuống, nhưng mà hắn ta do dự mãi, cho nên vẫn còn nhịn được, bởi vì hắn ta biết mọi việc đã đến nước này, thì đã không phải chỉ dựa vào một quỳ đơn giản thì có thể nhặt về một cái mạng như vậy.
"Tha mạng!"
"Chủ tổng điện tha mạng!"
"Tôi... Chúng tôi cũng chỉ là bị ma quỷ ám ảnh trong một lúc, bị tôn chủ Hổ Sát đầu độc, mơi mơ mơ hồ hồi phạm phải tội lớn như vậy, cũng không phải thật sự là không vâng lời Chủ tổng điện, còn xin Chủ tổng điện xem xét, tha cho chúng tôi một mạng, cho chúng tôi một cơ hội để chuộc tội." Khá lắm...
Vì mạng sống, những tên chó chết này cũng không cần thể diện, trực tiếp đẩy trách nhiệm lên trên người tôn chủ Hổ Sát.
Đối với chuyện này. Tôn chủ Hổ Sát hừ lạnh một tiếng, ngoảnh mặt làm ngơ.
Người không vì mình, trời tru đất diệt, tại loại hoàn cảnh sống còn này sẽ lộ rõ bản tính của con người, và nó cũng là thứ không đáng tin cậy, với tuổi tác và trải nghiệm của tôn chủ Hổ Sát, hắn ta tất nhiên đã sớm quá quen thuộc rồi.
"A?"
Chủ tổng điện đi ra chính giữa vòng xoáy, xuất hiện ở trên không trung cao hơn tôn chủ Long Sát, đứng ở nơi đó, đạp không khí mà lơ lửng, nghe được những lời nói của mấy thằng chó chết kia, nhẹ nói: "Biết sai rồi sao?"
"Được!"
"Xem ở mặt mũi các người đã hết lòng cống hiến sức lực vì Chủ tổng điện, Chủ tổng điện sẽ cho các người một cơ hội để chuộc tội."
"Điều này...Là đáp ứng sao?"
Chủ tổng điện đồng ý sảng khoái như vậy, điều này vượt qua khỏi dự đoán của tất cả mọi người, bốn tên chó chết đang quỳ dưới đất kia đã rất kích động, dập đầu như giã tỏi, mà tôn chủ Cẩu Sát thấy thế thì đột nhiên sinh ra ý nghĩ quỳ cùng một chỗ.
Nhưng mà hai chân của tôn chủ Cẩu Sát uốn lượn, vừa muốn quỳ xuống thì Chủ tổng điện đã vung tay lên, sau đó, từng cái xúc tu màu máu đã bay từ bên trong vòng xoáy ra ngoài, giam giữ bốn tên chó chết đang quỳ xuống kia, tiếp đó xúc tu đã bay trở về, mang theo bốn người bọn họ về giữa không trung. "Con mẹ nó!"
Hai chân của Tôn chủ Cẩu Sát đang khụy xuống một nửa thì đột ngột đứng thẳng băng lại.
"Cái này là cái quỷ gì?"
Lúc này, chỉ nghe được Chủ tổng điện nói: "Muốn chuộc tội, vậy thì lấy tính mạng của các người tới chuộc tội."
Giọng nói rất tùy tiện tựa như gió nhẹ mây trôi hờ hững, bốn người bọn họ, những cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm trong mắt Chủ tổng điện giống như con sâu con kiến yếu ớt vậy, có thể tùy ý giết chết.
Nghe vậy, bốn tên chó chết kia cảm thấy trái tim tan nát, muốn giãy dụa nhưng mà căn bản là không thoát được sự gò bó của xúc tu màu máu kia, thậm chí không thể nói ra lời nào khỏi miệng.
Ngay sau đó, Chủ tổng điện cúi đầu nhìn về phía đám người Tiêu Nhất Thiên, cất giọng hỏi: "Các người thì sao? Là bỏ tay chịu trói, chủ động dâng lên tính mạng của mình, hay là để Chủ tổng điện tự mình ra tay?"
Đám người Tiêu Nhất Thiên cũng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Chủ tổng điện.
"Người này, chính là Chủ tổng điện của điện Huyền Vương sao?"
Nhìn bộ dạng vẻn vẹn có ba, bốn mươi tuổi, phong nhã hào hoa, hăng hái, nhưng mà tất cả mọi người đều biết, đây cũng không phải bộ mặt thật của Chủ tổng điện, đến loại cảnh giới này như Chủ tổng điện, thay đổi gương mặt và che giấu tuổi tác của bản thân là điều dễ như trở bàn tay.
Thân hình của Chủ tổng điện vĩ đại và to lớn, lại không có không cường tráng, ngược lại thì mang theo vài phần khí chất nho nhã, nhìn có vẻ giống như là người đọc sách tay trói gà không chặt, trong khi cười nói thì rất lịch sự tao nhã, e rằng không có ai sẽ nghĩ đến một người như vậy lại là người cầm lái của điện Huyền Vương, người mạnh nhất trong mảnh đất có trăm quốc gia, có một không hai ở cảnh giới Tam Cảnh Minh Đức.
Trái ngược quá lớn. "Bó tay chịu trói?"
Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Hổ Sát liếc mắt nhìn nhau, trên người bọn họ dồi dào ý chí chiến đấu và ý chí không khuất phục, cùng hừ lạnh nói: "Vậy phải xem Chủ tổng điện có bản lĩnh đó hay không?"
"Vụt!"
"Vụt!"
Trong lúc tiếng nói vừa dứt, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Hổ Sát không hẹn mà cùng phóng lên trời, không có nói thêm một câu nói nhảm, không có một tia sợ hãi, chủ động ra tay đánh giết thẳng về phía Chủ tổng điện.
Bọn họ biết, dù cho hai người bọn họ cùng ra tay thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Chủ tổng điện, tỉ lệ thắng gần như bằng không.
Nhưng mà hai người bọn họ vẫn muốn thử một lần, muốn xem một chút giữa bản thân bọn họ và Chủ tổng điện ở Tam Cảnh Minh Đức, rốt cuộc là tồn tại chênh lệch bao nhiêu, dù cho chạy không khỏi số phải chết thì hai người bọn họ cũng muốn chơi ông ta một trận thật lớn trước khi chết.
Bình luận facebook