Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 120
ring ~
Chuông cửa vang lên và Jinwoo bước vào quán cà phê.
“Đại ca!”
Yoo Jinho đứng dậy với vẻ mặt rạng rỡ và cúi đầu thật sâu để chào Jinwoo.
Jinwoo đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ và ngồi xuống đối diện với chàng trai trẻ. Yoo Jinho cũng ngồi xuống theo.
“Sao thế này?” – Yoo Jinho Mở tròn mắt,
“Đại ca, quần áo của anh?”
“Hả?”
Jinwoo đã chạy đến đây ngay sau trận chiến với lũ HighOrc. Quần áo của cậu hơi bẩn, thậm chí còn dính nhiều vết máu của kẻ địch. Cậu vô tư trả lời:
“À, anh vừa xử lý một Hầm ngục…”
“Huh?!”
Một lần nữa, Jinwoo khiến Yoo Jinho bị bất ngờ. So với những gì Jinwoo đạt được, thành tích và giấy phép Chủ Hội của Yoo Jinho chẳng là cái thá gì.
Hơn nữa, để ăn mừng thành tích đó, những ngày qua chàng trai trẻ chỉ chìm vào tiệc tùng và bia rượu. Còn đại ca thì sao? Bất chấp sức mạnh phi thường đó, Jinwoo vẫn tiếp tục rèn luyện bản thân bằng cách quăng mình vào Hầm ngục.
Yoo Jinho cảm thấy vô cùng xấu hổ.
‘Quả nhiên đại ca luôn khiến mình ngưỡng mộ…’
Sự tôn trọng mà Jinhoo dành cho đại ca mình ngày càng tăng lên. Trong suy nghĩ của cậu, chuyện Jinwoo mặc nguyên quần áo bẩn đến đây, cho thấy Jinwoo rất tự hào về công việc của mình. Vết bẩn và máu trên quần áo, giống như huy hiệu danh dự minh chứng cho sự rèn luyện không ngừng nghỉ.
Khuôn mặt Yoo Jinho lộ vẻ căng thẳng. Cậu đã sẵn sàng để chấp nhận bất kỳ câu trả lời nào của Jinwoo.
“Đại ca, sự thật là…”
Yoo Jinho kể lại toàn bộ chi tiết về cuộc gặp gỡ với cha mình hôm trước.
Sự xuất hiện của Go Myunghwan. Thông tin về sự cố Xích Môn. Vị cứu tinh vô danh. Sự bối rối của Bạch Hổ. Mọi thứ.
‘Cái tên đó chẳng biết giữ mồm miệng gì hết!’
Tuy nhiên, Jinwoo không thể giận người đàn ông đó. Go Myunghwan bức xúc vì thấy bất công cho cậu.
Khuôn mặt của Yoo Jinho, khi nhắc đến chuyện Xích Môn, lộ rõ vẻ phấn chấn.
Cuối cùng, Jinwoo đã biết chàng trai trẻ muốn bàn với cậu chuyện gì,
“Vậy là, cậu cần anh giúp đỡ để trở thành Bang Chủ của Hội Yoojin, phải không?
Kết thúc câu chuyện của mình, Yoo Jinho kiên nhẫn chờ đợi phản hồi của Jinwoo. Khác với vẻ bộp chộp thường ngày, lúc này chàng trai trẻ hoàn toàn nghiêm túc và bình tĩnh. Cậu không thay đổi nét mặt, cũng không cầu xin hay tỏ ra đáng thương hại.
‘Tất cả phụ thuộc quyền quyết định của đại ca…’
Jinho chấp nhận đặt tương lai của mình vào tay Jinwoo. Trong lúc đó, Jinwoo cúi đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, cuối cùng cậu cũng ngẩng đầu lên,
“Jinho, anh…”
“Ực”
Yoo Jinho nuốt nước bọt, căng thẳng lắng nghe câu trả lời.
—-
Chủ Hội Thợ săn, Choi Jongin vừa nhận được báo cáo về sự cố ngày hôm nay. Các lại mọi thứ đang làm, anh đi thẳng vào phòng riêng.
“Cái gì? Sung Jinwoo đã tham gia cuộc đột kích của chúng ta suốt hai ngày nay?”
Người thợ săn vừa lên hạng S bất ngờ xuất hiện tại Hội của Choi Jingin. Điều này khiến anh vô cùng choáng váng, giống như vừa vuột mất một món quà trên trời rơi xuống.
Thế như, khi nghe xong toàn bộ câu chuyện, anh ngẩn người:
“Hả, Cái gì? Hôm qua anh ta làm thợ mỏ, còn hôm nay làm phu khuân vác?!?”
…Thế đấy. Thông tin về thợ mỏ và phu khuân vác, chắc chắn sẽ không đến tai anh ta. Trừ khi có chuyện bất thường như hôm nay.
‘Xem nào… Rốt cuộc anh ta đang nghĩ cái gì nhỉ?!”‘
Càng băng khoăn về chuyện này càng đau đầu..
“Sau Bạch Hổ, giờ đến lượt Hội Thợ săn của mình chịu ơn anh ta…”
Vốn dĩ Choi Jongin hy vọng có thể đàng hoàng tiếp cận và chiêu mộ Sung Jinwoo, nhưng sau sự kiện này, Hội Thợ săn bị đẩy xuống chung mâm với Bạch Hổ: Cùng mắc nợ ân tình của Sung Jinwoo.
“Dù sao thì, mình là người đầu tiên nắm được sự tồn tại của Thợ săn hạng S thứ mười”.
Điều quan trọng bây giờ là nắm bắt được thông tin về sức mạnh của Sung Jinwoo.
“Sung Jinwoo, anh ta thuộc loại Thợ săn nào?”
…
Khi nghe lời giải thích qua điện thoại, Choi Jongin hoàn toàn không nói nên lời.
Người đang tiếp chuyện anh, Thợ săn Son Gihoon, không phải là kẻ thích dối trá hay phóng đại.
Tuy nhiên, giống như các thành viên của Bạch Hổ, Choi Jongin cũng bàng hoàng thốt lên:
“Cậu nói thật sao???”
“Vâng thưa ngài. Tôi đã chứng kiến tận mắt”.
Những gì Chọi Jongin chứng kiến. Tức là, sức mạnh thật sự của Jinwoo có thể còn kinh khủng hơn.
Nếu người đàn ông đó mạnh mẽ đến vậy…
“Này, giữa tôi và anh ta, cậu nghĩ ai mạnh hơn?”
Đó thể là một câu hỏi hơi trẻ con, nhưng lại là câu hỏi tốt nhất để xác định sức mạnh của người khác. Sau một hồi do dự, Son Gihoon lên tiếng.
“Chủ hội, ngài có thể solo một Hầm ngục hạng A không? Thậm chí là một Hầm ngục mạnh hơn hạng A thông thường?”
“…Không thể nào.”
“Thế mà anh ta đã làm vậy đấy. Thậm chí anh ta còn không cho cô Cha Hae-in nhúng tay vào.”
Cha Haein đã ở đó?
Thông tin này khiến Choi Jongin bất ngờ. Nhưng đó không phải vấn đề quan trọng nhất bây giờ.
“Biết đâu cái đó chỉ là một hầm ngục hạng A thông thường?”
“Nếu thế, chúng tôi đã không vất vả như vậy. Anh ta đã cứu mạng tất cả chúng tôi”.
…
Thợ săn mạnh nhất, Choi Jongin. Theo một cách nào đó, anh ta đang bị coi thường. Tuy nhiên, thay vì cảm thấy bực bội, anh ta lại tỏ ra vô cùng phấn khích.
‘Mình, Cha Haein và Sung Jinwoo…’
Nếu có thêm sự góp sức của Sung Jinwoo, Hội Thợ săn có thể rạng danh trên khắp đất nước, không, Châu Á. À mà không, có khi là hàng đầu thế giới cũng nên…
“Thưa Chủ hội, tôi biết mình không có quyền hại để nói về chuyện quản lý Bang hội, nhưng…”
Thật ra, Son Gihoon không phải là kiểu người đàn ông trơ trẽn khi nói về những chuyện ngoài quyền hạn của mình. Do đó, Coi Jongin hồi hộp lắng nghe những lời anh ta đang nói,
“Không sao, cứ tiếp tục đi”.
“Người đàn ông đó, Thợ săn Sung Jinwoo. Xin hãy tuyển dụng anh ta. Nếu làm được, chắc chắn giấc mơ của ngài sẽ thành sự thật”
Thịch
thịch
Trái tim Choi Jongin đập rộn ràng. Anh cố gắng che giấu giọng nói run rẩy của mình,
“Tôi sẽ làm hết sức mình.”
—-
Trước trụ sở Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc.
Hôm nay là ngày công bố kết quả kiểm tra ma lực của Siêu sao châu Á Lee Minsung. Các phóng viên xếp hàng dài như những đàn kiến trước tòa nhà.
Một siêu sao trở thành Thợ săn! Có thể nói toàn bộ máy quay phim trên lục địa đã tập trung tại vị trí này. Rất nhiều phóng viên bắt đầu tranh giành, vật lộn với nhau để chiếm được địa điểm tốt.
“Nè nè!! Chúng tôi đã ở đây đầu tiên mà!”
“Ông có thấy biển người xung quanh đây không?! Không có chuyện xí chỗ đâu nhé! Ai đứng đâu thì là chỗ người đấy”!
“Chơi kỳ vậy!?!”
Bên trong tòa nhà, Lee Minsung nhìn các phóng viên tranh giành nhau với vẻ mặt hài lòng,
“Có thế chứ! Họ phải tranh giành nhau để đưa tin về mình….”
Lee Minsung đã cố tình kéo thời gian để thu hút sự chú ý của cả thế giới. Đúng như mong đợi, mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về anh ta.
“Xin lỗi, anh Minsung, chúng tôi định dùng câu này để làm tựa đề cho bài báo ngày mai. Anh thấy sao?”
Phóng viên của một tờ báo hàng đầu của Hàn Quốc lên tiếng. Không nghi ngờ gì nữa, giới truyền thông cho rằng sự kiện này sẻ trở thành tin nóng nhất ngày mai không.
“Đơn giản thế thôi sao?”
“Ý anh là…”
“Viết thế này nhé: “Siêu sao đỉnh cao Lee Minsung, giờ có được sức mạnh vượt xa toàn nhân loại. Kiểu kiểu vậy…”
“Er… Cái tiêu đề đó có cao ngạo quá không??
“Có gì sai chứ? Vả lại, ở đất nước này có ai dám mâu thuẫn với tôi? Tôi được sự ủng hộ của cả giới truyền thông lẫn người hâm mộ”.
“Được rồi, chúng tôi sẽ làm theo ý anh”
“Xử lý cho ngon lành nhé!”
Lee Minsung nhìn xuống người phóng viên với ánh mắt khinh miệt.
‘Cứ làm theo những gì ta bảo. Đừng lải nhải nhiều’
Trong lúc Lee Minsung nghĩ ngợi, hai chiếc siêu xe đã dừng lại tại bãi đậu xe của Hiệp hội.
Hai Thợ săn cùng lúc xuống xe. Đó là Baek Yoonho của Hội Bạch Hổ và và Choi Jongin của Hội Thợ săn.
“Gì? Nhìn kìa?”
“Là Baek Yoonho!’
“Và cả Choi Jongin nữa!
Các phóng viên ùa ra, quây lấy hai người đàn ông. Hai thợ săn hạng S đều nhăn mặt.
‘Lũ phóng viên này bị sao vậy?’
‘Sao hôm nay đông đúc thế này?’
flash
click
flash
click
flash
Các phóng viên dồn dập quay phim và chụp ảnh. Họ vây quanh hai người đàn ông và hét lên một loạt các câu hỏi,
“Có phải hai người tới đây để chiêu mộ Lee Minsung không?”
“Là thợ săn đại diện cho Hàn Quốc, anh nghĩ sao về chuyện Lee Minsung từ giã showbiz để chuyển sang làm thợ săn?”
“Anh nghĩ thứ hạng của Lee Minsung sẽ là gì?”
“Xin hãy nói điều gì đó về Lee Minsung!”
Baek Yoonho bực dọc vẫy tay, tỏ vẻ khó chịu,
“Tôi không đến đây vì anh ta. Tôi không có ý kiến”.
Choi Jongin bình tĩnh nói với giọng lạnh lẽo:
“Tôi chắc chắn rằng, hầu hết các bạn đều biết rằng Lee Minsung đã ký hợp đồng với Hội Thần Chết. Tôi tới đây vì một vấn đề khác”.
Chuông cửa vang lên và Jinwoo bước vào quán cà phê.
“Đại ca!”
Yoo Jinho đứng dậy với vẻ mặt rạng rỡ và cúi đầu thật sâu để chào Jinwoo.
Jinwoo đáp lại bằng một cái gật đầu nhẹ và ngồi xuống đối diện với chàng trai trẻ. Yoo Jinho cũng ngồi xuống theo.
“Sao thế này?” – Yoo Jinho Mở tròn mắt,
“Đại ca, quần áo của anh?”
“Hả?”
Jinwoo đã chạy đến đây ngay sau trận chiến với lũ HighOrc. Quần áo của cậu hơi bẩn, thậm chí còn dính nhiều vết máu của kẻ địch. Cậu vô tư trả lời:
“À, anh vừa xử lý một Hầm ngục…”
“Huh?!”
Một lần nữa, Jinwoo khiến Yoo Jinho bị bất ngờ. So với những gì Jinwoo đạt được, thành tích và giấy phép Chủ Hội của Yoo Jinho chẳng là cái thá gì.
Hơn nữa, để ăn mừng thành tích đó, những ngày qua chàng trai trẻ chỉ chìm vào tiệc tùng và bia rượu. Còn đại ca thì sao? Bất chấp sức mạnh phi thường đó, Jinwoo vẫn tiếp tục rèn luyện bản thân bằng cách quăng mình vào Hầm ngục.
Yoo Jinho cảm thấy vô cùng xấu hổ.
‘Quả nhiên đại ca luôn khiến mình ngưỡng mộ…’
Sự tôn trọng mà Jinhoo dành cho đại ca mình ngày càng tăng lên. Trong suy nghĩ của cậu, chuyện Jinwoo mặc nguyên quần áo bẩn đến đây, cho thấy Jinwoo rất tự hào về công việc của mình. Vết bẩn và máu trên quần áo, giống như huy hiệu danh dự minh chứng cho sự rèn luyện không ngừng nghỉ.
Khuôn mặt Yoo Jinho lộ vẻ căng thẳng. Cậu đã sẵn sàng để chấp nhận bất kỳ câu trả lời nào của Jinwoo.
“Đại ca, sự thật là…”
Yoo Jinho kể lại toàn bộ chi tiết về cuộc gặp gỡ với cha mình hôm trước.
Sự xuất hiện của Go Myunghwan. Thông tin về sự cố Xích Môn. Vị cứu tinh vô danh. Sự bối rối của Bạch Hổ. Mọi thứ.
‘Cái tên đó chẳng biết giữ mồm miệng gì hết!’
Tuy nhiên, Jinwoo không thể giận người đàn ông đó. Go Myunghwan bức xúc vì thấy bất công cho cậu.
Khuôn mặt của Yoo Jinho, khi nhắc đến chuyện Xích Môn, lộ rõ vẻ phấn chấn.
Cuối cùng, Jinwoo đã biết chàng trai trẻ muốn bàn với cậu chuyện gì,
“Vậy là, cậu cần anh giúp đỡ để trở thành Bang Chủ của Hội Yoojin, phải không?
Kết thúc câu chuyện của mình, Yoo Jinho kiên nhẫn chờ đợi phản hồi của Jinwoo. Khác với vẻ bộp chộp thường ngày, lúc này chàng trai trẻ hoàn toàn nghiêm túc và bình tĩnh. Cậu không thay đổi nét mặt, cũng không cầu xin hay tỏ ra đáng thương hại.
‘Tất cả phụ thuộc quyền quyết định của đại ca…’
Jinho chấp nhận đặt tương lai của mình vào tay Jinwoo. Trong lúc đó, Jinwoo cúi đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Một lúc lâu sau, cuối cùng cậu cũng ngẩng đầu lên,
“Jinho, anh…”
“Ực”
Yoo Jinho nuốt nước bọt, căng thẳng lắng nghe câu trả lời.
—-
Chủ Hội Thợ săn, Choi Jongin vừa nhận được báo cáo về sự cố ngày hôm nay. Các lại mọi thứ đang làm, anh đi thẳng vào phòng riêng.
“Cái gì? Sung Jinwoo đã tham gia cuộc đột kích của chúng ta suốt hai ngày nay?”
Người thợ săn vừa lên hạng S bất ngờ xuất hiện tại Hội của Choi Jingin. Điều này khiến anh vô cùng choáng váng, giống như vừa vuột mất một món quà trên trời rơi xuống.
Thế như, khi nghe xong toàn bộ câu chuyện, anh ngẩn người:
“Hả, Cái gì? Hôm qua anh ta làm thợ mỏ, còn hôm nay làm phu khuân vác?!?”
…Thế đấy. Thông tin về thợ mỏ và phu khuân vác, chắc chắn sẽ không đến tai anh ta. Trừ khi có chuyện bất thường như hôm nay.
‘Xem nào… Rốt cuộc anh ta đang nghĩ cái gì nhỉ?!”‘
Càng băng khoăn về chuyện này càng đau đầu..
“Sau Bạch Hổ, giờ đến lượt Hội Thợ săn của mình chịu ơn anh ta…”
Vốn dĩ Choi Jongin hy vọng có thể đàng hoàng tiếp cận và chiêu mộ Sung Jinwoo, nhưng sau sự kiện này, Hội Thợ săn bị đẩy xuống chung mâm với Bạch Hổ: Cùng mắc nợ ân tình của Sung Jinwoo.
“Dù sao thì, mình là người đầu tiên nắm được sự tồn tại của Thợ săn hạng S thứ mười”.
Điều quan trọng bây giờ là nắm bắt được thông tin về sức mạnh của Sung Jinwoo.
“Sung Jinwoo, anh ta thuộc loại Thợ săn nào?”
…
Khi nghe lời giải thích qua điện thoại, Choi Jongin hoàn toàn không nói nên lời.
Người đang tiếp chuyện anh, Thợ săn Son Gihoon, không phải là kẻ thích dối trá hay phóng đại.
Tuy nhiên, giống như các thành viên của Bạch Hổ, Choi Jongin cũng bàng hoàng thốt lên:
“Cậu nói thật sao???”
“Vâng thưa ngài. Tôi đã chứng kiến tận mắt”.
Những gì Chọi Jongin chứng kiến. Tức là, sức mạnh thật sự của Jinwoo có thể còn kinh khủng hơn.
Nếu người đàn ông đó mạnh mẽ đến vậy…
“Này, giữa tôi và anh ta, cậu nghĩ ai mạnh hơn?”
Đó thể là một câu hỏi hơi trẻ con, nhưng lại là câu hỏi tốt nhất để xác định sức mạnh của người khác. Sau một hồi do dự, Son Gihoon lên tiếng.
“Chủ hội, ngài có thể solo một Hầm ngục hạng A không? Thậm chí là một Hầm ngục mạnh hơn hạng A thông thường?”
“…Không thể nào.”
“Thế mà anh ta đã làm vậy đấy. Thậm chí anh ta còn không cho cô Cha Hae-in nhúng tay vào.”
Cha Haein đã ở đó?
Thông tin này khiến Choi Jongin bất ngờ. Nhưng đó không phải vấn đề quan trọng nhất bây giờ.
“Biết đâu cái đó chỉ là một hầm ngục hạng A thông thường?”
“Nếu thế, chúng tôi đã không vất vả như vậy. Anh ta đã cứu mạng tất cả chúng tôi”.
…
Thợ săn mạnh nhất, Choi Jongin. Theo một cách nào đó, anh ta đang bị coi thường. Tuy nhiên, thay vì cảm thấy bực bội, anh ta lại tỏ ra vô cùng phấn khích.
‘Mình, Cha Haein và Sung Jinwoo…’
Nếu có thêm sự góp sức của Sung Jinwoo, Hội Thợ săn có thể rạng danh trên khắp đất nước, không, Châu Á. À mà không, có khi là hàng đầu thế giới cũng nên…
“Thưa Chủ hội, tôi biết mình không có quyền hại để nói về chuyện quản lý Bang hội, nhưng…”
Thật ra, Son Gihoon không phải là kiểu người đàn ông trơ trẽn khi nói về những chuyện ngoài quyền hạn của mình. Do đó, Coi Jongin hồi hộp lắng nghe những lời anh ta đang nói,
“Không sao, cứ tiếp tục đi”.
“Người đàn ông đó, Thợ săn Sung Jinwoo. Xin hãy tuyển dụng anh ta. Nếu làm được, chắc chắn giấc mơ của ngài sẽ thành sự thật”
Thịch
thịch
Trái tim Choi Jongin đập rộn ràng. Anh cố gắng che giấu giọng nói run rẩy của mình,
“Tôi sẽ làm hết sức mình.”
—-
Trước trụ sở Hiệp hội Thợ săn Hàn Quốc.
Hôm nay là ngày công bố kết quả kiểm tra ma lực của Siêu sao châu Á Lee Minsung. Các phóng viên xếp hàng dài như những đàn kiến trước tòa nhà.
Một siêu sao trở thành Thợ săn! Có thể nói toàn bộ máy quay phim trên lục địa đã tập trung tại vị trí này. Rất nhiều phóng viên bắt đầu tranh giành, vật lộn với nhau để chiếm được địa điểm tốt.
“Nè nè!! Chúng tôi đã ở đây đầu tiên mà!”
“Ông có thấy biển người xung quanh đây không?! Không có chuyện xí chỗ đâu nhé! Ai đứng đâu thì là chỗ người đấy”!
“Chơi kỳ vậy!?!”
Bên trong tòa nhà, Lee Minsung nhìn các phóng viên tranh giành nhau với vẻ mặt hài lòng,
“Có thế chứ! Họ phải tranh giành nhau để đưa tin về mình….”
Lee Minsung đã cố tình kéo thời gian để thu hút sự chú ý của cả thế giới. Đúng như mong đợi, mọi ánh mắt đều đang đổ dồn về anh ta.
“Xin lỗi, anh Minsung, chúng tôi định dùng câu này để làm tựa đề cho bài báo ngày mai. Anh thấy sao?”
Phóng viên của một tờ báo hàng đầu của Hàn Quốc lên tiếng. Không nghi ngờ gì nữa, giới truyền thông cho rằng sự kiện này sẻ trở thành tin nóng nhất ngày mai không.
“Đơn giản thế thôi sao?”
“Ý anh là…”
“Viết thế này nhé: “Siêu sao đỉnh cao Lee Minsung, giờ có được sức mạnh vượt xa toàn nhân loại. Kiểu kiểu vậy…”
“Er… Cái tiêu đề đó có cao ngạo quá không??
“Có gì sai chứ? Vả lại, ở đất nước này có ai dám mâu thuẫn với tôi? Tôi được sự ủng hộ của cả giới truyền thông lẫn người hâm mộ”.
“Được rồi, chúng tôi sẽ làm theo ý anh”
“Xử lý cho ngon lành nhé!”
Lee Minsung nhìn xuống người phóng viên với ánh mắt khinh miệt.
‘Cứ làm theo những gì ta bảo. Đừng lải nhải nhiều’
Trong lúc Lee Minsung nghĩ ngợi, hai chiếc siêu xe đã dừng lại tại bãi đậu xe của Hiệp hội.
Hai Thợ săn cùng lúc xuống xe. Đó là Baek Yoonho của Hội Bạch Hổ và và Choi Jongin của Hội Thợ săn.
“Gì? Nhìn kìa?”
“Là Baek Yoonho!’
“Và cả Choi Jongin nữa!
Các phóng viên ùa ra, quây lấy hai người đàn ông. Hai thợ săn hạng S đều nhăn mặt.
‘Lũ phóng viên này bị sao vậy?’
‘Sao hôm nay đông đúc thế này?’
flash
click
flash
click
flash
Các phóng viên dồn dập quay phim và chụp ảnh. Họ vây quanh hai người đàn ông và hét lên một loạt các câu hỏi,
“Có phải hai người tới đây để chiêu mộ Lee Minsung không?”
“Là thợ săn đại diện cho Hàn Quốc, anh nghĩ sao về chuyện Lee Minsung từ giã showbiz để chuyển sang làm thợ săn?”
“Anh nghĩ thứ hạng của Lee Minsung sẽ là gì?”
“Xin hãy nói điều gì đó về Lee Minsung!”
Baek Yoonho bực dọc vẫy tay, tỏ vẻ khó chịu,
“Tôi không đến đây vì anh ta. Tôi không có ý kiến”.
Choi Jongin bình tĩnh nói với giọng lạnh lẽo:
“Tôi chắc chắn rằng, hầu hết các bạn đều biết rằng Lee Minsung đã ký hợp đồng với Hội Thần Chết. Tôi tới đây vì một vấn đề khác”.
Bình luận facebook