Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chap-147
Chương 147 - Bạch Hổ
Cộc cộc!
Dì Triệu, là ta, ngươi có ở nhà không, mở cửa nhanh.
Tần Thiên vỗ cửa hô lớn, trong đầu thì vẫn còn nghĩ đến tình cảnh vừa xảy ra bên trong nhà tắm, vưu vật kia của Lý Phỉ Nhi thật đúng là quá lớn a, thật sự là tốt nhất trong những nữ nhân mà hắn từng sờ qua, tiếc là chỉ sờ được có hai ba giây.
- Đến đây!
Triệu Nhã Chi ở bên trong hô, tiếng bước chân vang lên. Cửa mở ra, Triệu Nhã Chi trùm khăn tắm đứng ở nơi đó, đầu tóc ẩm ướt, lộ ra tảng da thịt trắng, bắp đùi thon dài non mịn, hai ngọn núi làm cả chiếc áo tắm phải nhô ra.
“Kháo, không phải chứ, làm sao ai cũng tắm a.” Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi hô lớn. Mới vừa rồi dục hỏa còn chưa tắt, hiện tại lại gặp thêm mồi xăng, Tần Thiên lập tức chui vào phòng khóa cửa lại.
- Tiểu Thiên, làm sao vội vàng hấp tấp vậy, ngươi nói cái gì mà cũng tắm hả?
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên hốt hoảng hỏi.
- A, không có, không có gì, Dì Triệu, ngươi thật là biết chăm sóc bản thân a!
Tần Thiên mê đắm ngắm cặp đại nãi tử của Triệu Nhã Chi nói, đưa tay ra muốn sờ, nhưng nàng tránh đi.
- Lưu manh đáng chết, ngươi cút ra cho ta!
Lúc này, một tiếng rống giận đáng sợ từ bên ngoài truyền đến, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng.
- Cái người đàn bà chết tiệt chanh chua này đã luyện qua công phu sư tử rống a, làm sao có thể lớn tiếng như vậy chứ.
Tần Thiên thầm nghĩ, vội vàng trốn vào phòng, Triệu Nhã Chi cũng lập tức theo sau, bắt lấy tay hắn, nghi ngờ hỏi:
- Tiểu Thiên, chuyện gì xảy ra, ngươi chọc Lý cảnh quan sao?
- A... Cái này, nói rất dài dòng, chúng ta không bằng để sau hãy nói.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi mê đắm nói, một tay sờ tới bộ ngực cao vút kia, chỉ
- Nói mau, nếu không Dì Triệu sẽ không cho ngươi.
- Được rồi, là thế này...
Sau đó Tần Thiên liền đem đầu đuôi chuyện vừa rồi nói cho Triệu Nhã Chi, Triệu Nhã Chi nghe xong cực kỳ giật mình, sau đó lại nở nụ cười.
- Tiểu sắc lang, đậu hũ của Lý cảnh quan ngươi cũng dám ăn, chết không hết tội mà.
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói.
- Thật ra thì, ta thật không phải cố ý, ta cũng không biết nàng có ở bên trong phòng tắm.
Tần Thiên buồn bực nói, mấy ngày nữa xem ra không thể về nhà, nếu không Lý Phỉ Nhi nhất định sẽ giết mình.
- Được rồi, đừng để ý nữa, tiểu Phôi đản, ôm Dì Triệu đi tắm chứ!
Triệu Nhã Chi vẻ mặt quyến rũ nhìn lấy Tần Thiên nói.
- Hắc hắc, dám câu dẫn ta, xem ta thu thập dì như thế nào.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi cười nói, sau đó ôm lấy nàng đi vào nhà tắm. Vào trong, hắn đặt Triệu Nhã Chi xuống rồi lập tức kéo chiếc khan tắm của nàng ra, cả thân thể trắng bóc liền lộ rõ.
"Dì Triệu quả là biết tự chăm sóc, hơn ba mươi mà làn da vẫn như thiếu nữ vậy.
Tần Thiên nhìn thân thể Triệu Nhã Chi mê đắm nói, đưa tay bóp tới hai ngọn nhũ phong, nhưng lại bị Triệu Nhã Chi chặn lại.
- Đợi một chút, Dì Triệu giúp ngươi cởi quần áo ra trước.
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, sau đó đưa tay đem chiếc áo của hắn cuốn lên, giúp hắn cởi ra, sau đó cũng đem quần lót của hắn cỡi nốt. Cái đại sát khí kia của hắn lập tức liền hùng hổ vọt ra, hướng về phía Triệu Nhã Chi trợn mắt nhìn, cực kỳ hung hãn.
- Tiểu sắc lang, ngươi làm sao lớn như vậy a!
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, đưa tay vuốt nhẹ hai cái, nhất thời Tần Thiên một trận thoải mái, nhưng ngay sau đó Triệu Nhã Chi buông tay.
- Tiểu Thiên, Dì Triệu tắm cho ngươi!
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, nàng mở vòi sen, để cho hai người ướt nước trước, sau đó từ bên cạnh đem các loại sửa tắm bày ra một đống lớn.
- Dì Triệu bôi một chút sữa tắm cho ngươi, đừng vội.
Triệu Nhã Chi kiều mị nói. Tần Thiên được nàng xoa sữa tắm, rất có cảm giác hưởng thụ, đại bổng đã rất cứng rồi.
- Tiểu tử, không nên gấp gáp, chờ một chút là được.
Triệu Nhã Chi nắm lấy tiểu đệ của Tần Thiên, ghé mồm xuống mút nhẹ một cái rồi thoa sữa tắm vào.
- Tiểu Thiên, tới phiên ngươi, mau giúp dì bôi một chút sữa tắm đi. Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên lập tức gật đầu lia lịa đáp ứng, lấy bột đống lớn sữa tắm, nhằm thẳng hai ngọn núi mà xoa nắm.
Lực đạo của hắn hơi mạnh khiến Triệu Nhã Chi ‘a’ lên một tiếng.
- Dì Triệu a, dì làm sao bảo dưỡng được như thế này, vừa không bị xệ lại không bị thâm.
- Tiểu sắc lang, không nói cho ngươi biết, nhanh lên một chút giúp nhân gia bôi sữa tắm.
Triệu Nhã Chi đỏ mặt nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên gật đầu, ngay sau đó hai tay bắt đầu ở trên nửa người dần bôi lên, dần chuyển đến phía sau Triệu Nhã Chi, bôi lên cặp mông nở của nàng. Triệu Nhã Chi lập tức phối hợp, hai tay tựa lên bồn rửa tay, đem kiều đồn và hai chân tách ra, lộ ra vùng “bạch hổ chi địa” khả ái.
- Dì Triệu, Bạch Hổ của ngươi thật xinh đẹp a, ta rất thích.
Tần Thiên hưng phấn nói, nhìn qua khe nhỏ màu đen kia, không nhìn được bèn vuốt một cái, không ngờ chỗ đó đã hơi ươn ướt.
- Hắc hắc, Dì Triệu, cái miệng nhỏ phía dưới này có thật dễ ra nước a.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi dâm đãng cười nói.
- Hừ, tiểu sắc lang, không cho cười.
Triệu Nhã Chi lập tức nói, khuôn mặt đỏ bừng.
Cộc cộc!
Dì Triệu, là ta, ngươi có ở nhà không, mở cửa nhanh.
Tần Thiên vỗ cửa hô lớn, trong đầu thì vẫn còn nghĩ đến tình cảnh vừa xảy ra bên trong nhà tắm, vưu vật kia của Lý Phỉ Nhi thật đúng là quá lớn a, thật sự là tốt nhất trong những nữ nhân mà hắn từng sờ qua, tiếc là chỉ sờ được có hai ba giây.
- Đến đây!
Triệu Nhã Chi ở bên trong hô, tiếng bước chân vang lên. Cửa mở ra, Triệu Nhã Chi trùm khăn tắm đứng ở nơi đó, đầu tóc ẩm ướt, lộ ra tảng da thịt trắng, bắp đùi thon dài non mịn, hai ngọn núi làm cả chiếc áo tắm phải nhô ra.
“Kháo, không phải chứ, làm sao ai cũng tắm a.” Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi hô lớn. Mới vừa rồi dục hỏa còn chưa tắt, hiện tại lại gặp thêm mồi xăng, Tần Thiên lập tức chui vào phòng khóa cửa lại.
- Tiểu Thiên, làm sao vội vàng hấp tấp vậy, ngươi nói cái gì mà cũng tắm hả?
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên hốt hoảng hỏi.
- A, không có, không có gì, Dì Triệu, ngươi thật là biết chăm sóc bản thân a!
Tần Thiên mê đắm ngắm cặp đại nãi tử của Triệu Nhã Chi nói, đưa tay ra muốn sờ, nhưng nàng tránh đi.
- Lưu manh đáng chết, ngươi cút ra cho ta!
Lúc này, một tiếng rống giận đáng sợ từ bên ngoài truyền đến, dọa Tần Thiên kêu to một tiếng.
- Cái người đàn bà chết tiệt chanh chua này đã luyện qua công phu sư tử rống a, làm sao có thể lớn tiếng như vậy chứ.
Tần Thiên thầm nghĩ, vội vàng trốn vào phòng, Triệu Nhã Chi cũng lập tức theo sau, bắt lấy tay hắn, nghi ngờ hỏi:
- Tiểu Thiên, chuyện gì xảy ra, ngươi chọc Lý cảnh quan sao?
- A... Cái này, nói rất dài dòng, chúng ta không bằng để sau hãy nói.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi mê đắm nói, một tay sờ tới bộ ngực cao vút kia, chỉ
- Nói mau, nếu không Dì Triệu sẽ không cho ngươi.
- Được rồi, là thế này...
Sau đó Tần Thiên liền đem đầu đuôi chuyện vừa rồi nói cho Triệu Nhã Chi, Triệu Nhã Chi nghe xong cực kỳ giật mình, sau đó lại nở nụ cười.
- Tiểu sắc lang, đậu hũ của Lý cảnh quan ngươi cũng dám ăn, chết không hết tội mà.
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói.
- Thật ra thì, ta thật không phải cố ý, ta cũng không biết nàng có ở bên trong phòng tắm.
Tần Thiên buồn bực nói, mấy ngày nữa xem ra không thể về nhà, nếu không Lý Phỉ Nhi nhất định sẽ giết mình.
- Được rồi, đừng để ý nữa, tiểu Phôi đản, ôm Dì Triệu đi tắm chứ!
Triệu Nhã Chi vẻ mặt quyến rũ nhìn lấy Tần Thiên nói.
- Hắc hắc, dám câu dẫn ta, xem ta thu thập dì như thế nào.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi cười nói, sau đó ôm lấy nàng đi vào nhà tắm. Vào trong, hắn đặt Triệu Nhã Chi xuống rồi lập tức kéo chiếc khan tắm của nàng ra, cả thân thể trắng bóc liền lộ rõ.
"Dì Triệu quả là biết tự chăm sóc, hơn ba mươi mà làn da vẫn như thiếu nữ vậy.
Tần Thiên nhìn thân thể Triệu Nhã Chi mê đắm nói, đưa tay bóp tới hai ngọn nhũ phong, nhưng lại bị Triệu Nhã Chi chặn lại.
- Đợi một chút, Dì Triệu giúp ngươi cởi quần áo ra trước.
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, sau đó đưa tay đem chiếc áo của hắn cuốn lên, giúp hắn cởi ra, sau đó cũng đem quần lót của hắn cỡi nốt. Cái đại sát khí kia của hắn lập tức liền hùng hổ vọt ra, hướng về phía Triệu Nhã Chi trợn mắt nhìn, cực kỳ hung hãn.
- Tiểu sắc lang, ngươi làm sao lớn như vậy a!
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, đưa tay vuốt nhẹ hai cái, nhất thời Tần Thiên một trận thoải mái, nhưng ngay sau đó Triệu Nhã Chi buông tay.
- Tiểu Thiên, Dì Triệu tắm cho ngươi!
Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, nàng mở vòi sen, để cho hai người ướt nước trước, sau đó từ bên cạnh đem các loại sửa tắm bày ra một đống lớn.
- Dì Triệu bôi một chút sữa tắm cho ngươi, đừng vội.
Triệu Nhã Chi kiều mị nói. Tần Thiên được nàng xoa sữa tắm, rất có cảm giác hưởng thụ, đại bổng đã rất cứng rồi.
- Tiểu tử, không nên gấp gáp, chờ một chút là được.
Triệu Nhã Chi nắm lấy tiểu đệ của Tần Thiên, ghé mồm xuống mút nhẹ một cái rồi thoa sữa tắm vào.
- Tiểu Thiên, tới phiên ngươi, mau giúp dì bôi một chút sữa tắm đi. Triệu Nhã Chi nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên lập tức gật đầu lia lịa đáp ứng, lấy bột đống lớn sữa tắm, nhằm thẳng hai ngọn núi mà xoa nắm.
Lực đạo của hắn hơi mạnh khiến Triệu Nhã Chi ‘a’ lên một tiếng.
- Dì Triệu a, dì làm sao bảo dưỡng được như thế này, vừa không bị xệ lại không bị thâm.
- Tiểu sắc lang, không nói cho ngươi biết, nhanh lên một chút giúp nhân gia bôi sữa tắm.
Triệu Nhã Chi đỏ mặt nhìn Tần Thiên nói, Tần Thiên gật đầu, ngay sau đó hai tay bắt đầu ở trên nửa người dần bôi lên, dần chuyển đến phía sau Triệu Nhã Chi, bôi lên cặp mông nở của nàng. Triệu Nhã Chi lập tức phối hợp, hai tay tựa lên bồn rửa tay, đem kiều đồn và hai chân tách ra, lộ ra vùng “bạch hổ chi địa” khả ái.
- Dì Triệu, Bạch Hổ của ngươi thật xinh đẹp a, ta rất thích.
Tần Thiên hưng phấn nói, nhìn qua khe nhỏ màu đen kia, không nhìn được bèn vuốt một cái, không ngờ chỗ đó đã hơi ươn ướt.
- Hắc hắc, Dì Triệu, cái miệng nhỏ phía dưới này có thật dễ ra nước a.
Tần Thiên nhìn Triệu Nhã Chi dâm đãng cười nói.
- Hừ, tiểu sắc lang, không cho cười.
Triệu Nhã Chi lập tức nói, khuôn mặt đỏ bừng.
Bình luận facebook